3.17 - Hài lòng hay hối hận
"...Không còn nữa, kể cả cậu"
Kwon Taekju rì rầm bằng một giọng nói yếu ớt và không có nhịp đập, hệt hơi thở của anh lúc bấy giờ. Cảm giác như, bàn tay của Zegna đang bóp cổ anh đã giảm bớt sức đi trong giây lát. Nhưng đó cũng chỉ là trong giây lát. Kwon Taekju đã sớm ngất xỉu và xụi xuống. Đôi mắt đen của anh, vốn đang chứa đựng Zegna, cũng trôi ra sau mí mắt nề nặng đang khép lại. Nhịp đập dữ dội của Kwon Taekju cũng không còn cảm nhận được nữa.
Zegna thả tay ra. Ngay lập tức, cơ thể của Kwon Taekju đang lơ lửng trong không trung, rơi xuống đất. Zegna mở bàn tay nhớp nhúa ra và đầu ngón tay của hắn đã nhuốm đầy máu. Là máu của Kwon Taekju. Zegna lần lượt nhìn vào Kwon Taekju đang nằm bất động dưới chân hắn và bàn tay của mình một cách trống rỗng.
Hắn đã xử lý được tên khốn không biết điều kia rồi, vậy mà tại sao tâm trạng lại trở nên tồi tệ như vậy. Chẳng còn ai để khiến hắn phải bận tâm nữa. Vậy mà tại sao. Trái tim mà bình thường không thể cảm nhận được nhịp đập, lúc này lại đập nhanh và nặng nề hơn bao giờ hết.
Zegna đờ đẫn nhìn Kwon Taekju bất động rồi đột nhiên nắm lấy cánh tay anh ấy. Nhưng chỉ có cánh tay bị kéo lên, còn cơ thể thì rũ xuống. Zegna vội vàng túm lấy cổ áo Taekju và lắc mạnh. Đó là một hành động cấp bách. Cả ánh mắt cũng dao động run rẩy mất đi sự tập trung.
Khi không có bất kỳ sự đáp lại nào từ Kwon Taekju, hắn tát vào má anh. Sau hai lần, má anh sưng đỏ lên. Máu chảy ra từ đôi môi nứt nẻ bị rách. Nhưng vẫn không có bất kỳ phản ứng đau đớn nào từ Taekju.
Zegna đột ngột kéo mạnh mặt Kwon Taekju lại gần. Sau đó, đặt tai vào mũi và miệng anh để kiểm tra hơi thở. Có thể cảm nhận được hơi thở, nhưng không thể phân biệt được đó là của Kwon Taekju hay của chính hắn.
Zegna lại lần nữa đặt Kwon Taekju nằm xuống sàn và xé rách áo sơ mi của anh. Đặt tai mình lên ngực trần của anh để lắng nghe nhịp tim. Có thể cảm nhận được một nhịp đập rất nhẹ từ bên trong lớp da. Nhưng nó quá yếu đến nỗi có thể sẽ ngừng đập bất cứ lúc nào.
Zegna liền nắm lấy cằm Kwon Taekju và mở ra. Đưa ngón tay vào ấn lưỡi xuống để đảm bảo đường thở. Lúc đó, có thứ gì đó trượt xuống mặt hắn và rơi xuống trán Kwon Taekju. Đó là mồ hôi.
Hành động của Zegna đột nhiên dừng lại. Hắn nhận ra mình đã đổ mồ hôi đầm đìa chỉ trong chốc lát. Đôi mắt trống rỗng chỉ mở to như thể vừa nhận được cú sốc.
Zegna liền đứng dậy. Rồi lảo đảo bước đến cánh cửa bị phá huỷ. Sau đó, ngay lập tức ném những mảnh vỡ và đồ đạc rải rác xung quanh. Căn phòng mà Kwon Taekju cố gắng quét dọn sạch sẽ liền nhanh chóng bị tàn phá. Cho dù vậy, tâm trạng điên rồ của hắn vẫn không thể giải toả, vai rung lên vì hơi thở hổn hển.
Ngửa cổ ra sau và hít thở sâu. Cảm giác đứt quãng không rõ lý do lan tỏa ra khắp cơ thể. Thật là khó chịu. Trái tim vẫn vô cớ nhảy cẫng lên liên hồi. Tại sao. Tại sao vậy. Tại sao hắn vẫn thấy không hài lòng cơ chứ.
Hắn bực mình rời đi. Olga, người đang chạy đến vì nghe thấy tiếng động bất thường, giật mình khi nhìn thấy Zegna. Cô ấy đã hỏi chuyện gì đang xảy ra nhưng hắn không trả lời mà đi thẳng lên cầu thang.
Lần đầu tiên, Olga thấy biểu hiện như vậy trên khuôn mặt của hắn. Như cảm nhận được điềm báo xấu, cô ấy vội bước vào bên trong cánh cửa bị phá vỡ tan tành. Kwon Taekju đang nằm khuỵu xuống trong căn phòng lộn xộn không còn chỗ đặt chân.
Olga tiến lại, kiểm tra hơi thở trước. Cô ấy cũng nhấc mi mắt của anh ấy lên để kiểm tra đồng tử. May mắn thay, anh ấy vẫn còn thở. Có dấu tay rõ ràng trên cổ dính máu. Không nhiều nhưng có lẽ cần phải cầm máu trước.
Olga định đi lấy hộp thuốc thì nghe thấy tiếng cánh quạt của trực thăng. Chiếc trực thăng cất cánh và nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
***
Cục trưởng FSB - Oleg Khizhinsky, rời khỏi văn phòng và đi đến sở chỉ huy đơn vị thứ 3 Alpha. Ông ta đang trên đường đi thẳng đến đó sau khi nghe tin Zegna đã đi làm. Zegna vốn luôn kín đáo và chỉ trả lời cuộc gọi khi hắn muốn, vì vậy người ta phải tìm đến hắn.
Theo sau ông ta còn có hai đặc vụ tinh nhuệ được trang bị vũ khí. Là vì để đề phòng bất kỳ xung đột bất ngờ nào có thể xảy ra. Zegna giống như một loài bò sát thay đổi nhiệt độ từng phút một, bản chất của chúng nhạy cảm đến mức thật khó để làm hài lòng.
Lúc nhóm ông ta vừa lên đến tầng 2. Đột nhiên có một người bị ném ra ngoài cửa. Cả người anh ta bị đập vào tường phía đối diện rồi gục ngã xuống. Căn phòng mà người đó mới bị vứt ra chính là “Trụ sở chỉ huy đơn vị thứ 3 Alpha” - điểm đến của Oleg Khizhinsky. Hai người đứng sau ông cũng lặng lẽ rút súng.
Bên trong căn phòng còn lộn xộn hơn tưởng tượng. Tất cả các cửa sổ đều bị vỡ, chiếc bàn sắt bị lật ngược. Trên sàn là những đống giấy tờ, điện thoại và các vật dụng văn phòng khác nằm ngổn ngang.
Khi nghe thấy tiếng động ở cửa, Zegna liền quay đầu lại. Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào nhóm người của Cục trưởng không hề bình thường chút nào. Hôm nay lại có ai đụng trúng cơn bực tức của hắn à.
Cục trưởng vẫy tay ra hiệu cho hai vệ sĩ hạ súng. Sau đó, ông ta đuổi hai người ra ngoài. Rồi tự tay đóng cửa lại và ngồi xuống chiếc ghế sofa đã bị đẩy ra khỏi vị trí. Zegna vẫn đứng đó và liếc nhìn ông ta. Bị ánh mắt sắc lạnh ấy nhìn xuyên qua, ông ta mới khó khăn nói ra câu đầu tiên.
"Nghe nói cậu đang giữ tên gián điệp Hàn Quốc đó phải không? Hắn đã chết chưa?"
"Nếu chưa, thì bây giờ hãy giao hắn ta cho tôi. Chúng ta phải nghĩ đến thể diện của FSB."
Zegna lặng thinh không đáp. Trông hắn không có vẻ gì là đã suy nghĩ về việc đó cả. Nếu đã có ý định giao nộp gián điệp Hàn Quốc ấy, thì hắn đã không cần phải đưa tên đó đi và biến một cách rắc rối như vậy rồi. Tiếp nối vẫn là bầu không khí nặng nề bao trùm khắp căn phòng.
Cuối cùng, Cục trưởng lắc đầu và thở dài. Ông ta hệt như bỏ cuộc và ném những tờ giấy mà mình mang đến xuống sàn.
"Nếu không thích, thì hãy nhận vụ này đi. Cậu phải làm gì đó để lấy lại hình ảnh của FSB chứ?"
Cách ông ta nói không giống như một người sếp đang ra lệnh cho một nhân viên cấp dưới. Nó gần như một thỏa thuận có điều kiện hơn.
Zegna nhìn xuống những tờ giấy nằm dưới chân mình, sau đó lại liếc nhìn ông ta. Cục trưởng giải thích ngắn gọn về việc mà hắn sẽ làm.
"Gần đây, một quan chức cấp cao của Cơ quan Tình báo Quân sự đã bị ám sát. Ngay sau khi ông ta đến một khách sạn cùng một phụ nữ. Theo đội điều tra hiện trường, họ nghi ngờ rằng ông ta đã bị tấn công bom tự sát trong lúc quan hệ. Bọn phiến loạn giờ đây có vẻ đã sẵn sàng tấn công, bao gồm cả những người phụ nữ xinh đẹp. Bọn họ gồm khoảng hai mươi người, đã giả mạo danh tính và nhập cảnh Moscow. Vì vậy, đây chắc chắn sẽ là điểm khởi đầu.”
Cục trưởng dừng lại một lúc rồi ra lệnh.
"Hãy tìm và xử lý tất cả bọn chúng.”
Đêm muộn đã buông xuống. Hai người, đàn ông và phụ nữ chật vật với nhau đi ra khỏi một quán rượu cao cấp ở trung tâm thành phố Moscow. Người đàn ông là một quan chức quốc phòng, không dùng chiếc xe sang trọng của mình mà thay vào đó là chiếc xe đưa đón mà quán rượu cung cấp. Và người phụ nữ cũng không thể che giấu được sự gần gũi thân mật trên khuôn mặt của mình khi đi cùng ông ta.
Ngay khi đến khách sạn, người đàn ông đã vội vã kéo cổ tay cô ta. Sau khi bước vào thang máy, họ thậm chí còn mãnh liệt ôm nhau. Người đàn ông đầy hứng phấn ôm chặt người phụ nữ trong tay. Sau đó, váy của cô ta bị cuộn lên đến eo. Người phụ nữ từ chối mọi cử chỉ thân mật cho đến giây phút trước đó, bây giờ đã mở rộng đôi chân, giữ chặt người đàn ông vào lòng.
Người đàn ông mở chiếc đai nịt bít tất đang che cặp đùi mịn màng của cô ta. Khi chiếc thắt lưng nảy lên, người phụ nữ khẽ run lên và rên rỉ khe khẽ. Người đàn ông mím môi lại và cuồng nhiệt mút lưỡi, có ý định nuốt chửng cả hơi thở phấn khích ấy.
.
Thang máy đi lên nhanh chóng. Vì không thể chịu đựng được một lúc, cả hai đã nửa khỏa thân ra khỏi thang máy. Người phụ nữ bị ném lên giường. Cô ta cười khúc khích và xoa xoa tròn trịa của mình. Nó là một cử chỉ khiêu gợi. Người đàn ông khỏa thân trong tích tắc liền lao đến.
Khoá môi một lần nữa và kéo quần áo còn lại ra. Khi kéo áo lên, ngực căng phồng lên đàn hồi. Ông ta vùi mặt vào nơi đó, chà xát mạnh mẽ và dang rộng chân của người phụ nữ rồi quấn quanh eo. Chiếc áo sơ mi mà người vợ ông ta ở nhà ủi liền bị nhàu nát trong bàn tay của một người phụ nữ không biết tên.
Cởi quần lót trong khi hôn vào cổ cô ta một cách bận rộn. Người phụ nữ đang rất nóng lòng và nhất định phải chụm đầu gối lại với nhau. Người đàn ông tràn đầy nhiệt huyết và lắc lư cơ thể và cù vào mông cô ấy.
"Ha, ha... Phải nhấc mông lên chứ, huh?"
"Ah..."
Hắn rút dương vật gần như muốn nổ tung. Một cục thịt đầy cương cứng đi lang thang để tìm cái lỗ để chui vào. Người đàn ông mút phần ngực trên trong khi xoa vào vùng phía dưới. Người phụ nữ nghiêng đầu và bị lật ngược. Trong khoảnh khắc, mở rộng cơ thể và đẩy vào.
“Áhh…”
"Hự... Huh?"
Cảm giác chèn ép chặt chẽ cũng bùng nổ trong giây lát, một tiếng kêu thắc mắc phát ra từ người đàn ông. Cái đầu vùi trong ngực của người phụ nữ ngẩng lên. Quy đầu đút vào bên trong đã đụng trúng một vật cứng. Dường như có cái gì đó trong âm đạo của người phụ nữ.
Ông ta ngơ ngác nhìn cô gái, cô ta vẫn ôm lấy cổ người đàn ông với vẻ mặt tươi cười. Ngay lập tức người đàn ông liền cảm thấy khó chịu với nụ cười đã qua. Ông ta định bỏ trốn nhưng đã muộn, người phụ nữ đã siết chặt và không buông tha. Hai chân quấn chặt eo để người đàn ông không thể thoát ra dễ dàng.
“Anh đã nói sẽ giết tôi mà.”
Tiếng thì thầm ngọt ngào phát lên bên tai người đàn ông đang bàng hoàng. Người đàn ông cảm nhận được sự nguy hiểm trở nên lúng túng, nhưng bằng cách nào đó ông ta không thể thoát khỏi bàn tay của người phụ nữ.
ĐÙNG. Đột nhiên một tiếng động mạnh phát ra từ đâu gần ấy. Cánh cửa đóng gần như bị phát nổ. Người đàn ông và người phụ nữ ngạc nhiên nhìn lại phía cánh cửa. Một vị khách không mời mà đến bước về phía hai người. Ngay cả sau khi nhìn thấy người đàn ông và người phụ nữ quấn lấy nhau, cũng không có dấu hiệu xấu hổ. Người xông vào với khẩu súng trường không ai khác chính là Zegna.
Người đàn ông bị người phụ nữ ghì chặt đã bị túm lấy. Sau đó hắn ném ông ta đi. Người đàn ông ngã sầm xuống sàn không chút thương tiếc. Trong tình huống chưa kịp tính toán, người phụ nữ vội vàng rút ngòi nổ ra. Tuy nhiên, trước khi kịp nhấn nút phát nổ, cánh tay đã bị tóm lấy. Ngay lập tức, ngòi nổ rơi khỏi bàn tay bị trẹo của người phụ nữ.
“Á-á...!”
Người phụ nữ hét lên đầy đau đớn. Zegna đã không chút do dự chĩa súng vào đầu cô ta. Và không ngần ngại một giây phút nào cho đến khi bóp cò.
Cơ thể run rẩy của người phụ nữ mềm nhũn. Máu tươi dính lên ra trên mặt và cơ thể của Zegna. Người đàn ông đang chứng kiến toàn bộ cảnh tượng đó hic một tiếng rồi vội vã bỏ chạy.
Nhưng ngay lúc đó, hắn có cảm giác như các hạt trong không khí đột nhiên phình ra. Nối tiếp là một tiếng nổ lớn và một phần bức tường bay ra ngoài. Trần nhà cũng không thể chống đỡ được và rơi xuống. Do tác động của vụ nổ, tất cả các cửa sổ phía trước đều bị vỡ và toàn bộ đèn trong tòa nhà đều tắt. Tầm nhìn đột ngột bị chặn lại.
Zegna che mặt khỏi mảnh vỡ và bụi đất văng đến bằng vạt áo khoác. Ngay cả bản thân hắn cũng không nắm bắt được chuyện gì đang xảy ra. Có vẻ như màng nhĩ đã bị thủng và trong tai chỉ nghe thấy tiếng ù.
Chẳng bao lâu sau, một tia laser chiếu vào từ bên ngoài cửa sổ vỡ. Tia sáng dò dẫm khắp căn phòng bị đổ nát bởi mảnh vỡ thủy tinh và bụi đá, và lúc này nó đã chạm tới mũi giày của Zegna. Ngay tức khắc, tia laser nghiêng về phía ngực trái Zegna. Hắn lặng lẽ nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên ngực mình mà không nói một lời.
Không ngờ cùng lúc ấy, hàng chục tia laser khác bay đến từ cùng hướng và nhắm vào hắn. Chẳng mấy chốc, ngực và đầu của Zegna đỏ rực. Chỉ cần di chuyển lệch một bước, toàn thân sẽ biến thành tổ ong.
Sau lúc sau, tiếng ồn cánh quạt quen thuộc vang lên gần đó. Chiếc trực thăng lơ lửng trên bầu trời tối và chiếu đèn xuống Zegna. Hắn thấy chiếc trực thăng trông khá quen mắt. Cũng dễ hiểu thôi, vì biểu tượng của FSB được dán ở đáy chiếc trực thăng. Zegna không yêu cầu hỗ trợ, vì vậy không có chuyện họ tự nguyện đến giúp.
Hắn có thể cảm nhận được bằng trực giác, rằng đây là bẫy kép.
Tổng thống vẫn ở lại phòng làm việc đến tận khuya. Bazim cũng giữ nguyên chỗ ngồi với vẻ mặt bồn chồn. Hai người không nói chuyện gì với nhau mà chỉ chờ đợi một tin tức nào đó. Thỉnh thoảng họ lại vắn tay áo lên xem giờ.
Cuối cùng, có tiếng động bên ngoài cửa và tiếng gõ cửa vang lên. Sau lời mời vào, người xuất hiện chính là Cục trưởng FSB, Oleg Khizhinsky. Ánh mắt của Tổng thống và Bazim đều cùng hướng về ông ta. Cục trưởng cúi đầu chào hỏi rồi báo cáo tình hình tiến triển.
"Vừa rồi chúng tôi đã triển khai lực lượng tác chiến đến hiện trường. Chúng tôi đã chặn tất cả đường tẩu thoát của mục tiêu và bao vây hoàn toàn."
Dù là một cách diễn đạt mơ hồ, nhưng không khó để hiểu ý nghĩa của nó. Tổng thống im lặng gật đầu. Bazim cũng không có biểu hiện gì khác biệt. Trên khuôn mặt của anh ta không thể tìm thấy sự lo lắng hay thương cảm nào dành cho máu mủ của mình.
Tổng thống lại nhìn Cục trưởng FSB. Ông ta đang chờ đợi một tin tức quan trọng hơn cả báo cáo trước đó. Oleg Khizhinsky không để ông ta phải chờ lâu.
"Nửa tiếng trước, chín thành viên lực lượng đặc biệt Vympel cũng đã xuất phát đến địa điểm. Họ là những đặc nhiệm tinh nhuệ đáng tin cậy, vì vậy ngài không cần phải lo lắng."
Tổng thống cuối cùng cũng nở một nụ cười hài lòng trước lời khẳng định của Cục trưởng. Ông ta khen ngợi vì những nỗ lực của ông ta. Sau đó, liền đưa ra một chỉ thị có ý nghĩa quan trọng.
"Nếu ‘Người canh gác' vẫn kháng cự đến cùng thì hãy triệt tiêu."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro