Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.20 - Tôi là gu của anh?

Sau mười hai giờ, tàu đã đến khu vực biên giới giữa Trung Quốc và Mông Cổ. Trước khi tàu dừng, không khí hỗn loạn tràn ngập khắp các khoang vì sắp phải đối mặt với việc kiểm tra xuất nhập cảnh.

So với biên giới với Nga, thời gian kiểm tra ở đây ít hơn, nhưng vẫn mất trung bình khoảng ba giờ để hoàn thành xong. Thậm chí thời gian đó còn kéo dài hơn vì trong những trường hợp đặc biệt nên hành khách phải mắc kẹt trong tàu mà không được ra ngoài.

Khi tàu dừng lại hẳn, những nhân viên kiểm tra đã chờ đợi sẵn bước vào. Mỗi đoàn gồm nhân viên xuất nhập cảnh và quản lý hải quan cùng với một số cảnh sát kiểm tra kỹ càng từng khu vực được giao. Họ kiểm tra từng báo cáo và so sánh chính xác ảnh hộ chiếu và khuôn mặt của hành khách. Tiếp tục đó, kiểm tra hành lý và khám người. Phần lớn hành khách đều thông qua một cách dễ dàng, nhưng cũng có những nhân viên kiểm tra khắt khe. Họ kiểm tra từng món đồ, từ dưới giường, kệ sách đến thùng rác, không bỏ sót bất cứ thứ gì. Trong thời gian kiểm tra, tuyệt đối cấm vào hay ra khỏi phòng. Và không ai có thể nghỉ ngơi thoải mái trước khi kiểm tra.

Tình hình Kwon Taekju và Zegna cũng không khác là mấy. Hai người ngồi đối diện nhau trong căn phòng chật hẹp. Không có cuộc trò chuyện đặc biệt nào diễn ra. Anh vừa mới ngủ dậy nên không có suy nghĩ sẽ lấy sách ra đọc. Anh chỉ là đang lơ mơ và đợi đến lượt mình.

Nói đúng ra, họ là những người căng thẳng nhất. Đó là do họ mang theo khẩu súng Colt và các loại bom nhỏ cùng với các thiết bị tối tân khác. Mặc dù đã cẩn thận giấu kỹ trước để chuẩn bị cho buổi kiểm tra, nhưng đối diện là những viên cảnh sát khắt khe và dày dặn kinh nghiệm. Nếu bị phát hiện, họ sẽ bị cuốn vào tình huống không thể kiểm soát. Vì thế anh không thể an tâm dù chỉ một giây.

Trong lúc đó, có một thứ khiến anh còn bận tâm hơn cả việc thẩm tra. Đó là đầu gối của Zegna lọt giữa hai chân anh. Ngồi đối diện nhau tại vị trí như thế này, chân dài của hai người đan vào một cách tự nhiên. Tuy nhiên, trong khi chỉ có đầu gối của Kwon Taekju bị gập cong ở chỗ đùi của Zegna thì cái chân của hắn lại thọc sâu vào trong đến mức xấu hổ. Đến mức đầu gối và bộ phận sinh dục của anh ấy chạm nhau. Gần như đầu gối đã chạm vào bộ phận sinh dục của anh.

Kwon Taekju đầy khó chịu nhìn xuống đầu gối đang đe dọa vùng nhạy cảm của mình. Đó là một cái nhìn trần trụi, công khai đến mức để hắn biết mà tự mình né ra xa xa. Tuy nhiên, Zegna chỉ nhìn chằm chằm vào Kwon Taekju, không nhúc nhích.

"Thu chân lại chút đi?"

Cuối cùng, sau một lúc kiên nhẫn, Kwon Taekju yêu cầu.

"Đôi chân dài không phải lỗi của tôi."

Zegna nhún vai. Thậm chí còn giả vờ vặn vẹo người. Tất nhiên, nếu anh bây giờ quay lại rồi ngồi xuống thì cũng đuợc đó, nhưng Kwon Taekju cũng không làm vậy. Anh không muốn mình cuốn vào trò đùa nhảm nhí. Đối với những kẻ thích trêu chọc người khác, việc bất chấp làm ngơ là cách tốt nhất để trả đũa.

Anh ném ánh mắt ra ngoài cửa sổ mà không có bất kỳ phản ứng nào. Vì cơn buồn ngủ lại tràn đến, anh có lúc đưa miệng ngáp vài cái. Do phản ứng không mấy thỏa mãn đó của anh, lời càu nhàu nhỏ 'Chẳng đáng yêu gì cả' phát ra Zegna. Dù vậy, anh day day cái tai bị ù như giả vờ mình không nghe thấy gì.

Khoảng giữa lúc đó, bên ngoài phòng trở nên ồn ào. Cảm giác có nhiều người đang đứng gần, sau đó các nhân viên kiểm tra đi vào trong.

Trước tiên, anh nộp hộ chiếu. Kwon Taekju vẫn ngụy trang là một người Nhật. Tên giả mạo này không phải Sakamoto Hiro, người đã được xác nhận mất tích sau vụ nổ ở khách sạn. Sau khi kiểm tra cả tờ khai, nhân viên kiểm tra không nghi ngờ gì nữa và trả lại hộ chiếu cho anh.

Tiếp theo, quá trình kiểm tra hành lý chính thức được tiến hành. Zegna không có vẻ lo lắng, vẫn bình tĩnh như thường. Kwon Taekju cũng cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.

".......?"

Bỗng nhiên anh quay lại nhìn phía bên cạnh vì cảm giác có ánh mắt đang soi xét vào mình. Một cảnh sát đang nhìn sâu chằm chằm vào Kwon Taekju. Liệu anh ta có nhận ra điều gì đó không? Anh ta nhanh chóng chuyển ánh mắt sang hướng khác.

Anh đã cố gắng xoay mắt một cách tự nhiên, nhưng từ sau đó, ánh mắt sắc lạnh kia vẫn không rời khỏi anh, không dời đến chỗ nào khác. Điều đó khiến anh cảm thấy khó chịu không hiểu vì sao.

Quá trình kiểm tra hành lý của các nhân viên tiếp tục kéo dài đến cả phòng tắm. Họ thậm chí còn tháo vòi sen xuống và kiểm tra kỹ hơn ở cả đầu vòi. Họ kiểm tra cẩn thận từ sàn nhà, đến chăn ga, gối đệm và cuối cùng rời khỏi phòng mà không nói một lời. Kwon Taekju không thể kìm nén được tiếng thở dài.

Chốc lát sau, cánh cửa mở ra và một cảnh sát quay trở lại. Đó chính là tên cảnh sát cứng đầu nhìn chằm chằm vào Kwon Taekju trước đó. Zegna và Kwon Taekju nhìn nhau với khuôn mặt không hiểu chuyện gì.

Tên cảnh sát đã ra lệnh cho hai người đứng sát tường. Thật bất ngờ, nhưng không cần phải gây ra sự náo loạn ầm ĩ vô ích bằng cách không làm theo. Ngoan ngoãn làm theo chỉ đạo của hắn. Tên cảnh sát khám xét cơ thể Jenna trước. Vuốt nhẹ vai và ngực, eo và mắt cá chân của hắn xuống. Sau đó kết thúc bằng việc nhìn vào hai tay mình một lần.

Tiếp theo, đến lượt Kwon Taek Ju. Anh đặt hai tay lên tường. Một lần nữa, anh cảm nhận được sự chăm chú rõ ràng của tên này ở phía sau, nhưng anh giả vờ mình không biết. Gã ngồi gập một đầu gối và mò mẫm từ cổ chân của anh. Ra sức mân mê xung quanh vùng mắt cá chân rồi vuốt ve bắp chân và chân của anh lần lượt đi dần lên. Sau đó chà xát nhẹ lên đầu gối, đùi và cả háng. Với Zegna thì làm qua loa, còn với anh thì khá ương lì với đôi tay bám chặt.

Càng lên cao thì sự tiếp xúc càng trở nên rõ ràng. Cảnh sát bóp mông Kwon Taekju như thể nhào nặn nó, sau đó lén lút daán phần thân dưới của mình lên. Sau đó rồi lại vươn tay về phía trước và đưa lên sờ soạn cơ bụng săn chắc lên một cách ngứa ngáy. Cuối cùng là ôm chặt lấy bờ ngực đầy đặn của Taekju trong tay mình.

Taekju lặng lẽ nín hơi lại và nuốt chửng xuống khi nhìn vào không trung. Có lẽ nghĩ rằng đó là sự hưng phấn, bàn tay của tên này trở nên dạn dĩ hơn. Có vẻ như anh đã nghe thấy tiếng cười của Zegna ở phía sau.

"Tay..."

Cúi đầu xuống và lẩm bẩm. Đó là một âm thanh rất nhỏ và vì nó là tiếng Hàn nên cả tên nhân viên và Zegna cũng không thể hiểu được ý nghĩa của nó. Bàn tay của Kwon Taekju đặt vào tường siết chặt.

"Tiếp luôn đi, đồ đồng tính!"

Vô cùng tức giận nắm cổ áo gã. Khuỷu tay bị kéo đến giới hạn và có khí thế sẽ cắm nắm đấm vào mặt tên này bất cứ lúc nào. Gã nhắm chặt mắt và rụt vai lại. Tuy nhiên, bạo lực lo ngai đó đã không xảy ra.

Tên đó lén lút mở mắt rồi nuốt ngụm nước bọt khô khốc. Nắm đấm của Kwon Taekju trắng bệch, run rẩy trước mũi hắn. Không ngờ, việc quấy rối tình dục không đúng lúc khiến anh cũng trở nên xấu xa. Chỉ với ánh mắt đó như thể xé toạc bất cứ ai. Kwon Taekju nhăn mũi và kim nén cơn giận, ngay lập tức đẩy gã ta ra. Hắn ngơ ngác chạy vội đi.

"Anh có vẻ rất thích nhỉ?"

Khi Zegna đang khiêu khích Kwon Taekju, anh đã ném bất kỳ cuốn sách nào để trả đũa. Zegna nhẹ nhàng chộp lấy cuốn sách và đặt nó xuống chỗ của mình. Hắn không quên trêu ghẹo một lần nữa khi ánh mắt hai người gặp nhau.

"Tên đó cũng mảnh khảnh, vẻ ngoài cũng ưa nhìn đấy. Nhưng sao lại giả vờ đánh không lại hắn? Chẳng phải đủ thứ chuyện đã tích tụ lại hay sao."

"Tên đẹp trai không thua kém ai thì không cần phải nói mấy lời ồn ào đó đâu."

"À? Có phải tôi là gu của anh không?"

"Đừng có nói mấy điều đáng sợ như vậy."

Anh nghiến răng phản bác. Zegna cười tủm tỉm làm anh bực bội đến khó chịu. Anh lườm hắn rồi sau đó dọn dẹp lại chỗ xung quanh.

Một lúc sau, tàu lại lên đường. Zegna đã ngồi về chỗ của mình sau khi đã dọn dẹp xong. Hắn mở bất kỳ cuốn sách nào với tơớ trong tầm tay. Chưa biết đã qua bao lâu, điện thoại di động của Zegna rung lên. Hắn nhìn vào số điện thoại gọi đến trước khi mang nó ra ngoài.

Thực tế, đây không phải lần đầu tiên. Khi có điện thoại gọi đến, hắn luôn lẩn tránh khỏi chỗ. Nếu không phải cuộc gọi liên quan đến nhiệm vụ, thì hắn luôn chắc chắn giữ riêng tư cẩn thận. Những gì hắn chia sẻ với Kwon Taekju chỉ là thông tin cần thiết để thực hiện nhiệm vụ. Về bản thân, hắn không bao giờ đề cập đến bất cứ điều gì.

Nếu Zegna là một người bình thường, Taekju đã chắc chắn chấm dứt sự để tâm từ lâu. Nhưng không, Taekju không thể làm điều đó.

"........."

Anh đặt sách xuống và đứng lên. Mở nhẹ cánh cửa đã đóng và nhìn ra ngoài qua khe hở. Zegna buớc vào một góc trong tầm nhìn. Do khoảng cách xa, anh không thể nghe ra nội dung cuộc gọi. Nhưng biểu cảm của Zegna khi nhìn ra khung cảnh có vẻ không bình thường.

Thời gian ở một minh, hắn bộc lộ bản thân. Dù anh không biết đầu dây cuộc gọi là ai, nhưng hắn không giữ thái độ 'đồng đội hào sảng' như với Kwon Taekju. Không thể tìm thấy giọng nói trầm, khuôn mặt cứng nhắc và nụ cười đặc trưng.

Anh không muốn gần gũi. Loại người kiểu như hắn không phải là loại tốt đê vướng vào. Lúc này, anh chỉ mong nhiệm vụ sớm kết thúc, và mọi mối quan hệ với hắn được dọn sạch gọn gàng mà thôi.

".........!"

Khi anh lúng túng quay lưng, tưởng như sắp đóng cửa lại, đột nhiên, Taekju thấy Zegna đang nhìn về phía anh. Anh đã lỡ thời điểm để giấu đi cái gì đó. Zegna nhìn chằm chằm vào Taekju và môi vẽ một đường cong dài. Đó chỉ là một nụ cười giả tạo. Anh nhìn cố ý một lúc rồi nhanh chóng quay mình.

Lúc sau, Zegna nhanh chóng quay lại phòng. Suốt thời gian qua anh đã suy nghĩ làm thế nào để biện minh, nhưng hắn đã không hỏi anh tại sao lại nhìn trộm. Ngược lại, Zegna chỉ hành động một cách thản nhiên mà không có chuyện gì xảy ra.

Cảm giác bức bối quá. Tại sao anh lại cảm thấy như chỉ có mỗi mình đang tiếp tục vào trò chơi mà đối phương đưa ra vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro