Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.15 - Xâm nhập

Zegna vừa im lặng xoay rượu trong ly vừa lẩm bẩm.

"Không phải là một nơi kỳ lạ sao? Ồn ào thế này mà thường không có người."

Suýt chút nữa là hỏi lại "Cái gì?" rồi. Vì quá bất ngờ nên Kwon Taekju đã tự hỏi bản thân có nghe nhầm không. Rồi đột nhiên anh nhận ra tình hình của mình và ngậm chặt miệng. Chỉ có đôi mắt là miễn cưỡng lướt qua Zegna. Hắn ta thong thả đưa ly lên miệng, và đồng thời chuyển sự chú ý từ câu nói tự sự trước đó sang một chủ đề khác.

"Bây giờ người đang ở cùng với Lomonosov là con trai thứ của gia đình Bogdanov, Bazim Vysarionovich. Được biết đến là một trong những người thân cận nhất của tổng thống. Nghe nói mỗi tuần nhất định phải cùng nhau cưỡi ngựa một lần. Giữa các đại biểu quốc hội Duma thì sức ảnh hưởng lớn nhất là gì? Tôi đã nói rằng tất cả các dự án cộng đồng mà chính phủ Nga xúc tiến nhất định phải trải qua bàn tay của ông ấy trước khi nhận được sự chấp thuận của tổng thống. Tôi nói hết đã chứ."

Nghĩ lại thì người đứng đầu gia tộc Bogdanov là đại diện thực sự của Gazprom. Đại biểu quốc hội Duma, người có ảnh hưởng và nhân sự thân cận nhất của tổng thống, thường được hiểu là người con trai thứ hai. Đó là lý do tại sao hợp đồng xây dựng cơ sở năng lượng với Nhật Bản đã thành công một cách an toàn và gia đình Bogdanov trở thành người hưởng lợi lớn nhất.

Zegna nhanh chóng đặt chiếc cốc rỗng xuống khay. Liên tiếp lấy thêm một ly nữa và chỉ vào một người cao tuổi ở trước.

"Ở đằng kia, người đàn ông ngồi xe lăn là Visarion Romanovich, người đàn ông quyền lực của doanh nghiệp Gazprom. Gia đình Bogdanov đã đạt được vị trí hiện tại đến bây giờ là nhờ có ông ta đã nắm giữ ngành công nghiệp năng lượng cực kỳ chặt chẽ. Sau khi Liên Xô tan rã, tài nguyên phong phú trở thành nguồn vốn và trụ cột kinh tế để đất nước này tồn tại đến nay. Nước Nga được cai trị bởi tổng thống, nhưng trùm cuối cai trị thực sự mới là nguời kia."

Thực chất gia đình Bogdanov ghê gớm hơn nhiều so với những gì anh có thể tưởng tượng. Lúc này, anh bắt đầu tự hỏi về các thành viên còn lại của gia tộc. Kwon Taekju đảo mắt một cách bận rộn để tìm kiếm Vladimir Visarionovich, con trai cả của gia đình Bogdanov. Sau môt hồi không tìm thấy, anh lấy một ly mạch nha đơn và đưa vào tay Zegna. Nhận ra ý nghĩa từ hành động của Taekju, Zegna cười nhẹ. Hắn từ tốn đón lấy chiếc ly, rồi nói, "Hắn đang đến."

Khi quay đầu về nơi mà ánh mắt của Zegna đang hướng tới, anh nhìn thấy một người đàn ông đang bắt tay với những vị khách quý khi đang bước xuống cầu thang. Thật bất ngờ, đó là một vóc dáng nhỏ nhắn, khác hoàn toàn với tưởng tượng của anh.

"Người ta nói rằng Vladimir - con trai cả, sẽ tiếp tục công việc kinh doanh của gia đình. Khi Visarion Romanovich qua đời, nơi này sẽ trở thành tập đoàn năng lượng lớn nhất nước Nga. Nô lệ sinh ra nô lệ, vua sinh ra vua. Cậu hiểu mà. Một số người còn dự đoán rằng công việc kinh doanh của gia đình sẽ càng hưng thịnh hơn khi ở trong tay hắn".

"Có vẻ bọn họ mỗi người đều nắm giữ một vị trí hết nhỉ. Vậy mà còn Psych Bogdanov? Hắn có thể là đứa con ngoài giá thú được sinh ra bên ngoài của Visarion Romanovich không? Một kẻ bắt nạt trong ngõ hẻm không thực sự phù hợp với gia đình hoàng gia đó."

"Chắc chắn là không rồi. Nói một cách nghiêm túc thì hắn là công chức nhà nước."

Taekju cũng vô thức nhìn lại Zegna. Lần này rõ ràng là anh nghe nhầm. Nếu không phải thì hắn đã vừa mới nói một câu đùa nhạt nhẽo rồi. Tuy nhiên, Zegna lại vô cùng bình tĩnh đối mặt với Kwon Taekju.

Không thể tin được. Kẻ định bắt cóc một người nước ngoài lương tâm lại là một viên chức nhà nước. Giữa thanh thiên bạch nhật, còn là giữa thành phố, kẻ cầm khẩu bazooka lại là một công chức... Con chó mà đi qua nghe được chắc phải bò lăn ra mà cười mất.

Tuy nhiên, Zegna không đinh chính lại lời mình vừa mới phun ra. Ngược lại, hắn còn giải thích thêm về Psych Bogdanov.

"Gã ta có kiên thức sâu rộng với ngành công nghiệp quốc phòng. Kỹ năng cũng khá tốt và trong thế giới ngầm nơi mà giao dịch đen của vũ khí diễn ra, không ai là không biết hắn."

Ngầm hiểu là thế giới của Mafia. Việc Mafia trở thành một lực lượng mới nổi trong kinh tế Nga dần trở thành một sự thật công khai. Trước đây, Mafia duy trì quyền lực thông qua các hoạt động bất hợp pháp như mại dâm, buôn người, buôn lậu ma túy, bạo lực và từ đầu những năm 1990, họ đã chuyển hướng vào ngành công nghiệp quốc phòng. Kết quả là họ đã đạt được lợi nhuận vượt xa mong đợi và ngành công nghiệp quốc phòng cùng với ngành năng lượng đã trở thành cặp đôi quyền lực trong nền kinh tế Nga ngày nay.

Hầu hết vũ khí được phát triển ở Nga được trao đổi thông qua Mafia. Điều này là do họ có thể thu được lợi nhuận cao hơn so với việc tuân thủ quy trình chính thức và hợp pháp. Chính phủ không thể không biết về con đường bán hàng của những loại vũ khí tiên tiến được tạo ra bằng tiền của người dân. Họ biết và chấp nhận mà không can thiệp. Miễn là Mafia là nguồn tài chính mạnh mẽ, họ không phải là kẻ thù mà còn trở thành anh em. Và nhân chứng sống mạnh mẽ đó chính là gia đình Bogdanov.

Gia đình Bogdanov không có sự nổi bật gì trong giới kinh doanh cho đến đời Visarion Romanovich. Sự thăng tiến của họ đã nổ ra sau khi Liên bang Xô viết sụp đổ, trong thời kỳ các tập đoàn mới nổi đang phát triển nhanh chóng. Đúng vào thời điểm đó, khi thế giới ngầm của tội phạm đã tận dụng sự thay đổi chính trị và kinh tế để mở rộng quyền lực đến cả lĩnh vực chính trị và kinh tế. Có thể đó chỉ là những phỏng đoán quá mức, nhưng nếu giả định rằng gia đình Bogdanov liên quan chặt chẽ đến Mafia, thì tất cả mọi thứ đều được giải thích, kể cả các tình huống mà họ phải sống trong sự im lặng cho đến trước những năm 90.

Hơn nữa, có thể đoán được lý do tại sao Psych Bogdanov được gọi là "hạt nhân" của Nga. Tên này có kẻ thù trong Hoàng gia, nhưng chân hắn vẫn chạm vào được thế giới ngầm. Nói cách khác, bản thân hắn đã trở thành cầu nối để hai nền kinh tế bị chia cắt có thể thông suốt với nhau.

Nếu đã như vậy thì người dẫn đầu sự phát triển Anastasia có phải là tên này không? Morgan cũng đã bị giết khi tiếp cận hắn với suy đoán như vậy sao. Dù không có bằng chứng rõ ràng, nhưng những nghi vấn khá mạnh mẽ.

Trong đầu anh đang có những suy luận dữ dội tiếp tục được kéo đến, nhưng Zegna đột nhiên hỏi: "Hết đồ uống rồi à?" Không lâu sau, anh nhận ra rằng khay đựng đồ uống đã trống trơn. Nếu là một nhân viên phục vụ khác, họ đã quay trở lại bếp trước khi đồ bị cạn kiệt để duy trì sự trang trọng của bữa tiệc. Mê mải với những gì Zegna nói, anh đã quên mất thời giang. Khi anh tỉnh táo nhìn xuống lối đi về phía nhà bếp, ông quản lý lúc trước đang cười một cách khó chịu.

"Tôi phải quay lại."

“Trước đó thì chúng ta cùng nghe câu chuyện này nhé?” Tôi vừa nhìn thấy Psych Bogdanov đi lên tầng trên. Aleksey Perov và Yuri Levin bí mật theo sau".

Aleksey Petrov và Yuri Repin là Bộ trưởng Quốc phòng và Bộ trưởng Ngoại giao của Nga. Họ đang có cuộc họp mật với Psych Bogdanov. Anh cần tìm hiểu những gì đang diễn ra.

"Tôi sẽ bắn hỗ trợ, vì vậy hãy bật thiết bị liên lạc."

Anh vội vàng quay trở lại nhà bếp, nhưng lời nhắc nhở từ Zegna vẫn tiếp tục. Giọng nói của hắn khàn khàn như thể có điều gì đó thú vị sắp xảy ra. Không chắc liệu anh có thể tin tưởng vào kẻ có thể biến mất bất cứ lúc nào hay không. Anh gật đầu một cách do dự và đi qua sảnh.

"Khoan."

Dù đã cố gắng lờ đi như không biết gì, người quản lý an ninh trên lối vào đã gọi anh lại. Anh giơ khay lên để che khuất gương mặt.

"Quên hướng dẫn rồi sao? Nghĩ tới mặt mũi của chủ nhân căn nhà này rôi di chuyển nhanh lên."

"Vâng, tôi sẽ nhớ kỹ."

“Nếu là tôi, tôi sẽ tiến thêm một bước nữa để kịp trả lời đấy.”

Sau khi nhặt lấy chiếc khay rỗng, anh đi qua hành lang một cách nhanh như cắt, cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng. Trong bếp, tiếng la hét của đầu bếp vẫn đầy sức mạnh. Các nhân viên phục vụ đặt khay trống xuống một cách nhanh gọn, cùng với đó là các món ăn mới, trước khi bị đuổi ra khỏi nhà bếp lần nữa. Ngay khi Taekju vưừa đặt chân xuống, có ai đó cướp mất khay trống trên tay anh.

Anh nhanh chóng quét mắt qua bên trong. Ngay lập tức, anh nhận ra góc bếp mà thức ăn không được dọn dẹp mà chỉ chất đống lên. Trong khi một nhân viên phục vụ khác đang đối đầu với đầu bếp, anh tiến đến khu vực chuẩn bị món ăn. Các đầu bếp từng phần đều tập trung cắt tỉa nguyên liệu, nấu nướng món ăn và bày đặt vào đĩa. Chỉ cần mắc sai sót nhỏ trong giai đoạn hoàn thiện thôi thì món nước, thức ăn đều sẽ bị đẩy vào thùng rác một cách không thương tiếc. Kết quả là rác thải tràn lan ra xuống cả sàn.

Theo thiết kế mặt bằng dinh thự, có một cánh cửa từ kho nguyên liệu dẫn ra sau sân sau. Và thường thì rác được xử lý ở một nơi không thể nhìn thấy rõ. Không có nơi nào phù hợp hơn sân sau cho địa điểm đó.

Anh nâng thùng rác nặng lên. Nhân viên bếp đều bận rộn và không chú ý đến người khác. Anh đi xung quanh quầy bếp và đi vào kho nguyên liệu. Ngay đối diện là cánh cửa. Cửa được khóa từ bên trong, vì vậy không có vấn đề khi đi ra ngoài. Vấn đề duy nhất là bảo vệ nghiêm ngặt bên ngoài. Và đúng như dự đoan, ngay khi Taekju mở cánh cửa và đi ra, một người bảo vệ đã chắn đường.

"Có chuyện gì vậy?"

"À, nếu không xử lý rác ngay thì sẽ làm bếp trưởng của chúng tôi nổi giận đến mức không thể khống chế được mất."

Người bảo vệ cẩn thận liếc nhìn thùng rác mà Kwon Taekju đang cầm và Kwon Taekju. Rồi hướng mắt vào trong kho. Qua khe cửa mở, tiếng hét hỗn loạn của bếp trưởng vang lên. Người bảo vệ chỉ bằng cử chỉ cho biết hãy đi đi. Anh cúi đầu và đi đến khu vực rác.

Vừa phủi sạch rác thực phẩm vừa nhìn xuống toàn bộ tòa nhà. Nếu hai bộ trưởng và Psych Bogdanov đang có cuộc họp kín thì tầng 1 diễn ra bữa tiệc là không phù hợp. Tất nhiên, ngay cả khi loại trừ toàn bộ tầng một, vẫn còn rất nhiều phòng trống.

Kwon Taekju, đang nhìn toàn bộ dinh thự, tập trung vào căn phòng cuối cùng ở tầng 3. Trong khi tất cả các cửa sổ của các phòng đều được kéo rèm vào ban đêm, có vẻ như căn phòng này là ngoại lệ. Không biết lý do tại sao, nhưng anh không thể bỏ qua điều đó. Có vẻ tốt nhất là kiểm tra nó ngắn gọn một chút.

Vẽ một tuyến đường tổng quan trước. Vì có quá nhiều tai mắt bên trong, nên tốt hơn là nên di chuyển bên ngoài. Sân sau khá yên tĩnh và không có quá nhiều lính canh, và việc che giấu cơ thể trong bóng tối của tòa nhà cũng phù hợp. Tất nhiên, trước hết cần xử lý những người bảo vệ trước.

Kwon Taekju cầm chiếc thùng rác rỗng và tiến về phía kho lưu trữ. Vệ sĩ khi nãy vẫn đang nhìn xung quanh khu vực gần đó. Khi Kwon Taekju tiếp cận, tên vệ sĩ quay lại mà không có sự nghi ngờ.

Chính lúc đó.

"...Uck!"

Kwon Taekju nhanh chóng lật thùng rác lên đầu vệ sĩ. Đột nhiên, tầm nhìn bị chắn, khiến tên vệ sĩ nhanh chóng với lấy súng. Kwon Taekju đá vào tay anh ta. Súng bị bắn bay lên không trung rồi rơi chính xác vào tay của Kwon Taekju.

Ngay sau khi tên bảo vệ vừa ném đi thùng rác trên đầu mình, anh đánh mạnh vào khuôn mặt của anh ta. Vệ sĩ phát ra tiếng rên rỉ, nắm chặt mũi khi ngã xuống đất. Với cái mũi gãy do cú va đập mạnh vào mặt trước, Kwon Taekju đánh vào điểm yếu đó khiến anh ta bất tỉnh. Sau đó, anh lén lút đặt cơ thể vệ sĩ gần bức tường ngoài, giấu trong bóng tối của tòa nhà. Anh nhìn xung quanh, dường như không có ai phát hiện ra điều đáng ngờ gì.

Bây giờ, chỉ còn một nhiệm vụ - đi vào tòa nhà. Có hai cách tiếp cận: hạ xuống từ sân thượng bằng dây thừng hoặc leo lên từ dưới. Do cấu trúc phức tạp của dinh thự, có đủ nơi để đặt chân. Phía trước thì rườm rà, chú ý an ninh các thứ, nhưng phía sau thì luộm thuộm. May măn thay.

Vậy thì đi lên thử xem được không. Anh thả lỏng tay áo và lấy chiếc đồng hồ đeo tay ra ngoài. Giữ mặt trước của đồng hồ hướng lên sân thượng và nhấn nút bên. Dây nilon bật ra và vươn xa trên không trung. Anh kiểm tra dây đã chắc chắn treo ở một nơi nào đó bằng cách giật giật nó lại. Dây căng hết toàn bộ do đã giữ chặt ở một điểm nào đó.

Anh lại nhấn nút bên lần nữa. Khi đó, mô-tơ bên trong đồng hồ hoạt động và cuộn dây lại một khoảng cách nhất định. Anh bắt đầu leo ​​lên bức tường bên ngoài như leo lên vách đá với trọng lượng dựa vào cánh tay trái. Do đế giày trơn nên bị trượt một vài lần, nhưng điều đó không phải là vấn đề lớn. Thực tế, trọng lực ngày càng tăng lên khi anh leo lên càng làm anh cảm thấy nặng nề. Đồng hồ nén chặt cổ tay. Tiếp nối bên phải và cả cổ tay trái như không có gì lạ.

Đó là dây nilon để câu cá voi xanh lớn nên không thể bị đứt dễ dàng. Tất nhiên, luôn có ngoại lệ. Nếu bị va vào một cái gì đó sắc nhọn, dù có là dây cứng nhất cũng không thể đảm bảo được sức mạnh của nó. Và rồi, đúng vào lúc này.

Bỗng dưng, anh nghe thấy tiếng giống như cung tên bắn bay tới vang trong tai. Đồng thời, cánh tay trái đang bị kéo đến mức đau đớn trở nên lỏng lẻo.

".......!"

Rơi xuống mất rồi. Anh đóng chặt mắt cảm nhận sự va chạm đang tiến đến. Trong chớp mắt, tầm nhìn bị chặn. Cả cơ thể tự động co rúm, mọi giác quan trở nên nhạy bén. Cả tóc trên đầu cũng tự nhiên dựng đứng. Nhưng không có cảm giác đau nhức như đã dự đoán.

Anh mở mắt từ từ. Cơ thể của Kwon Taekju đang treo lơ lửng trên không. Trong khoảnh khắc dây bị đứt, anh chỉ kịp nắm lấy khung cửa sổ tầng 3 để tránh bị rơi. Dây nilon đã bị kéo xuống và nằm trên sàn một cách yếu ớt.

Taekju thở phào nhẹ nhõm. Nguy hiểm quá. So với việc suýt ngã từ tầng 11 từ nhiệm vụ trước, cái này nhẹ nhàng hơn, nhưng anh đợi cho cơ bắp và hệ thần kinh bình tĩnh trở lại trước khi sử dụng sức mạnh toàn diện để đứng lên trên khung cửa sổ. Sau đó, anh nín thở và xem xét căn phòng.

"... Ha."

Không thể che giấu được sự thất vọng. Dù đã cố gắng leo lên nhưng phòng cuối tầng 3 lại trống rỗng. Không có dấu hiệu nào cho thấy có ai đã ở đây.

Taekju xoay đầu nhìn sang các phòng khác. Kích thước từng căn phòng cũng lớn đáng kể do quy mô của biệt thự. Không thể dễ dàng di chuyển giữa các tầng. Liệu anh có thể tìm thấy Psych Bogdanov và hai bộ trưởng trong thời gian nhất định không? Trong lúc đang suy nghĩ, âm thanh như tiếng động nhỏ vang lên trong tai.

  - Này. Ở đâu vậy?

Tiếp là giọng nói của Zegna. Phải đến lúc đó anh mới nhớ đến sự tồn tại của thiết bị liên lạc. Ngồi trên khung cửa sổ một lúc và thở dài.

  "Đang vui vẻ lăn lộn xung quanh."

  - Nếu đã chơi vui rồi thì bây giờ hãy dỏng hai cái tai lên.

Hắn nói gì vậy, định hỏi nhưng đột nhiên anh cảm nhận có dấu hiệu mở cửa. Tiếng cửa đóng lại cũng vang lên một cách dài dòng. Mặc dù không thể hiểu rõ được tiếng Anh, nhưng trực giác của anh làm hạ thấp hơi thở và tập trung vào các dấu hiệu cảm nhận được. So với tiếng cửa, cuộc đối thoại nhỏ vô hạn đã thoáng qua.

Âm thanh được nhận thức khác nhau. Có ít nhất ba nhân vật tham gia cuộc trò chuyện. Giọng nói được truyền qua máy thông tin nên có sự khác biệt so với thực tế. Do đó, rất khó để xác định được liệu Psych Bogdanov có ở đó hay không. Anh quyết định nghe cuộc trò chuyện bí mật của họ thêm một chút nữa.

-"Tình hình tiến độ SS-29 như thế nào?"

-"Chúng tôi đang chờ đợi tin tức của Sonchep. Nghe nói đang tìm kiếm các chuyên gia để khắc phục nhược điểm của SS-29. Nhìn thấy anh ta không tham gia buổi tiệc hôm nay, có vẻ anh ta khá bận rộn với công việc đó. Anh ta nói sẽ liên lạc trong thời gian tới, vậy hãy chờ xem."

-"Về phía Bắc Triều Tiên, họ nghĩ gì về nhược điểm này?"

-"Họ nói rằng đây là một vấn đề không thể dự đoán được. Trong quá trình nghiên cứu thử nghiệm, họ chưa gặp phải lỗi tương tự."

Một nụ cười mãn nguyện nhen nhóm trên môi của Kwon Taekju. Ở Nga, cụm từ "SS-Number" thường được sử dụng để chỉ các tên gọi của tên lửa đạn đạo liên lục địa và ICBM. Ví dụ, cái tên chính thức của "Satan", một trong những ICBM mạnh nhất từng tồn tại trong thời kỳ Liên Xô cũ, là "SS-18". Do đó, khả năng cao "SS-29" đang được thảo luận là một loại vũ khí hạt nhân tương tự.

Ngoài ra, "Sonchep" được đề cập trong cuộc trò chuyện là một nhóm mafia thuộc dòng người Slav. Có vẻ như họ đang nắm giữ vũ khí "SS-29" hiện tại. Không lẽ người đó và gia đình Bogdanov có mối quan hệ mật thiết. Nếu không, thì những cuộc thảo luận như thế này chẳng thể diễn ra tại dinh thự Bogdanov ngày hôm nay. Hơn nữa, dường như cả Bắc Triều Tiên đã được liên quan đến việc phát triển vũ khí này. "SS-29" có thể là "Anastasia" đó chăng?

- "Về phía Mỹ thì sao?"

- "Họ vẫn im lặng. Sau khi tiêu diệt được con chuột con xâm nhập lén lút vào họ chắc chắn đã tự tin hơn với bằng chứng, nhưng điều đó có làm thay đổi gì không? Họ còn không thể giải quyết tình huống và xác nhận thi thể."

Con chuột con xâm nhập lén lút có lẽ đề cập đến Morgan đã chết. Vụ việc về vũ khí hạt nhân đang được phát triển bí mật tại Nga, sự can thiệp của Bắc Triều Tiên, việc giám sát của Mỹ và điệp viên bị loại bỏ. Mọi thứ đều khớp nhau. Tuy nhiên, chỉ là nghi ngờ và chứng cứ cụ thể vẫn chưa có.

Cuộc trò chuyện tạm thời bị gián đoạn. Âm thanh của cửa mở và đóng liên tiếp được nghe thấy. Ai đó đã vào trong?. Một cách mơ hồ, anh đoán đó là Zegna đã truyền tải tình hình trong túi của mình.

  - Bogdanov vừa rời phòng. Có vẻ như anh ta sẽ nhận cuộc điện thoại.

Kwon Taekju nói, “Ồ,” rồi nghiêng đầu. Rồi như nhận ra điều gì đó. Anh ngẩng đầu lên. Zegna lúc này đang ở đâu? Làm thế nào mà hắn biết rõ về tình hình của Psych Bogdanov.

"Vừa rồi, làm thế nào?"...

- À, lúc nãy, một người phụ nữ tên là Olga nói rằng cô ấy sẽ dẫn tôi đi thăm quan dinh thự. Có lý do gì để từ chối cơ chứ? Khi đi theo, tôi nhét một số máy nghe lén vào lỗ khóa của căn phòng nơi họ đang tập trung.

'Olga' là con gái út của Visarion Romanovich. Olga Visarionovich.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro