Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tôi có một người chồng thật tuyệt vời!

Vương Nhất Bác ghi hình chương trình vào ban đêm, cậu kéo theo cả Tiêu Chiến đến thăm ban, còn muốn anh nấu thêm món cho ba anh em khác đang cùng nhau ghi hình chương trình.

"Anh Chiến! Anh Chiến !! Nhìn em này! Em ở đây!" Ngay khi Tiêu Chiến ngước lên liền nhìn thấy bóng dáng bạn nhỏ đang ngúng nguẩy chạy đến, và chỉ vào đầu của mình Tóc xanh nhỏ trên đỉnh, "Em có đẹp trai không !!"

Đứa trẻ có mái tóc màu xanh lam nổi bật thật đặc biệt thật thích diện mạo mới của đứa nhỏ.

"Em ghi hình trước đi! Ghi hình xong, chúng ta ăn cơm đi!" Tiêu Chiến vung tay lên, lắc lắc một bao đồ ăn ngon, nói với Vương Nhất Bác, "Cẩn thận! Đừng phân tâm!"

Sau khi để trợ lý phân phát đồ uống cho tất cả nhân viên, cậu ngồi yên lặng sau máy quay và chờ đến lượt chụp.

Nhất Bác bình thường luôn dính dính người má sữa mềm và rất hay nũng nịu, nhưng chỉ ngay sau khi bắt đầu công việc Nhất Bác thay đổi tính cách ngay lập tức, đẹp trai lạnh lùng và bùng nổ khiến mọi người không thể rời mắt. Phải mất đến bốn năm lần bản ghi hình mới hoàn thành, cậu bé thật sự đã hết sạch năng lượng "Anh Chiến! Em đói quá, đói quá, đói quá!"

Sư tử con lạnh lùng và điên cuồng bước ra sân khấu với tư cách là một con cún con hôi sữa nhỏ nhỏ mềm mại và quyến rũ, gục đầu vào vòng tay của Tiêu Chiến, "Em mệt quá, ôm em một cái đi."

"Oa, ngọt quá, ngọt quá." Chung Hán Lương quay xong liền thấy hai người dính lấy nhau.

"Oa, ồn ào quá, ồn ào quá đi." Vương Gia Nhĩ cũng tiến lên dựa vào Chung Hán Lương nói chuyện phiếm.

Tiêu Chiến nhìn cậu nhóc đang đỏ mặt, sờ soạng véo vành tai của cậu, "Không muốn cùng anh em ăn cơm tối sao, đi mời bọn họ qua."

Trong phòng khách, bốn đội trưởng quây quần ăn đồ ăn mang đến, Tiêu Chiến đã ăn từ trước nên sẽ ngồi một bên giúp nhóc con bóc tôm.

"Này, này, tôi cũng đang giúp bóc tôm. Tôi không thể làm được,Nhất Bác tôi sắp chết vì chua" Nếu có một cặp vợ chồng trong một căn phòng, thật là quá chói mắt. Chung Hán Lương nhét một con tôm vào miệng, ăn thế nào lại cảm thấy rất chua.

"Thơm quá,Tiêu Chiến bữa cơm này quá bổ dưỡng rồi" Hàn Canh vùi đầu ăn, hai má phồng lên.

"Anh Chiến nấu rất ngon! Em đã nói anh Chiến có siêu năng lực rồi. Các anh còn không tin!" Cái đuôi của Vương Nhất Bác cao đến mức có thể quẫy tận đỉnh đầu rồi.

Sau khi ăn uống và thu dọn đồ đạc, mọi người quây quần trò chuyện. Nói một cái không thể nói, một cái không hiểu, một cái không thích nói chuyện, một cái không thể nói chuyện, bốn người bọn họ đều có sở thích đặc biệt.

Vương Nhất Bác khoe chiếc mô tô phân khối lớn của mình và xem qua các video trên điện thoại một cách thích thú. Bốn người họ tán gẫu cả tiếng đồng hồ.

Tiêu Chiến ngồi bên cạnh kiên nhẫn lắng nghe, nói đúng lúc chen vào vài câu, vòng tay xoa xoa cái đầu nhỏ.

Các bản ghi hình hip-hop luôn kéo dài suốt đêm, và ngay cả một đứa trẻ ở độ tuổi đôi mươi cũng không thể chịu được việc ghi hình cường độ cao. Sau khi ghi hình một lúc lâu, bạn nhỏ bị chóng mặt.

Tất nhiên, Tiêu Chiến phải thức cả đêm với cậu, vừa nghỉ ngơi liền lấy một nước trong bình giữ nhiệt để cho bạn nhỏ uống thêm nước.

"Em buồn ngủ chưa?" Để cho bạn nhỏ nghỉ ngơi trên người anh một lát. Lau mồ hôi trên đầu bạn nhỏ, rót một ly nước ấm cho đỡ đau cổ họng một chút, "Nhìn em vừa rồi mạnh mẽ hét lên như vậy, cổ họng có đau không. ? "

Bạn nhỏ nào đó vừa ngáp vừa dụi mắt rồi leo lên đùi Tiêu Chiến vòng tay siết chặt cổ anh, "Em có hơi buồn ngủ."

Tiêu Chiến khẽ vuốt lưng bé cưng, lấy khăn che đầu che bớt ánh sáng, "Nhắm mắt một chút, đến giờ anh sẽ gọi em." Còn có nửa tiếng nữa là nghỉ ngơi rồi, nếu làm tốt có thể ngủ rồi.

Lúc quay về khách sạn sau khi ghi hình đã là sáng sớm ngày thứ hai, đứa nhỏ buồn ngủ đến mức nằm trên người Tiêu Chiến mà ngủ thiếp đi. Tiêu Chiến không ép bé con tắm nữa, trực tiếp ôm cậu lên giường, cẩn thận lấy bông tẩy trang lau sạch lớp trang điểm, vặn khăn nóng rửa mặt.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng khi ngủ của Vương Nhất Bác, anh yên tâm nằm xuống, ôm cậu vào lòng.

"Làm tốt lắm, sư tử nhỏ của anh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro