Chương 2
"Là chính cậu đi ra ngoài chơi? Không thể trách tôi ? Chính cậu đưa đến trên người tôi?"
Cố Nhất Dã một bên cởi quần áo một bên mang người vào phòng tắm.
Trong bộ đội mấy năm, lúc mới đầu muốn đàn bà, thèm đàn bà quá độ đến chết lặng, dần dần có thể bắt đầu thưởng thức bắp thịt đàn ông, đường cong, rồi đến...
"U, trắng như vậy, không phải mèo hoang, mèo nhà a?"
Cố Nhất Dã vỗ một cái mặt người đang say trong mộng.
"Tỉnh lại đi!"
"..."
Thời điểm Vương Nhất Bác khôi phục ý thức không mở mắt nổi, có nước bắn trên mặt cậu, còn có người đặc biệt thô lỗ thay cậu lau mặt, cái tay kia mau đem da mặt cậu phá nát.
"Đau chết luôn!"
Vương Nhất Bác dơ chân đẩy đối phương một cái, liền nghe thấy một tiếng u, cùng thanh âm cái gì ngã ùm xuống đất.
Miễn cưỡng nheo mắt lại, Vương Nhất Bác vịn tường từ phòng tắm đứng lên, còn không có đứng vững lại phải ngồi xuống, cậu nhìn thấy "bác sỹ Cố" nhe răng toét miệng nằm ở trên sàn nhà.
"... Bác sỹ Cố!"
Vương Nhất Bác đi đỡ đối phương, nhưng là sữa tắm trên người trơn trợt, chính cậu ngã một cái mới ôm lên được "bác sỹ Cố" .
"Anh không có chuyện gì chứ bác sỹ Cố, có đau hay không?"
"..."
Cố Nhất Dã vốn là có vết thương cũ, bị tiểu hài nhi này đẩy một cái té đau muốn chết, kết quả còn không có nổi giận, tiểu tử này đã ôm lên tới.
"Đau, nếu là bác sỹ Cố của cậu sẽ đau chết."
"Mau dậy đi, mau dậy đi."
Trong thời gian hai giây Vương Nhất Bác đỡ đối phương, suy tư lời đối phương, lại tỉnh lại một chút, tại sao mình trần truồng, còn có đây là đâu.
Rượu cồn tê dại thần kinh để cho cậu sửng sốt một giây mới chậm chạp phản ứng, phút chốc buông lỏng người bên tay.
"U, nhớ ra tôi."
Cố Nhất Dã gỡ xuống vòi hoa sen hướng trên cánh tay mình, lại rất tự nhiên hướng bọt trên đùi Vương Nhất Bác, không muốn lại té.
" Con mẹ nó anh điên rồi, tôi là bạn trai anh anh!"
Vương Nhất Bác đi kéo khăn tắm treo ở trên cửa, tay vừa đè lên, một đầu khác khăn tắm bị một cái tay khác đè lại.
"Buông!"
"Chị dâu, cậu uống rượu với tôi, uống say, ôm tôi không buông, tôi tốt bụng đưa cậu tới khách sạn, cậu nôn ra quần áo của tôi, tôi tắm, cậu còn đẩy tôi ngã, làm sao một câu cảm ơn cũng không có, còn định cho tôi một trận?"
"Anh tắm con mẹ nó cởi quần áo tôi làm gì? !"
Vương Nhất Bác kéo khăn tắm, nhưng khăn tắm ở trong tay đối phương không nhúc nhích, cậu buông tha, chỉ có thể ôm lấy bả vai.
"Nga, tôi nhìn cậu cũng bẩn, giúp cậu tắm một cái."
"Tôi thấy anh con mẹ nó là muốn thượng tôi."
Vương Nhất Bác chỉ lọ bôi trơn trên giá, vật này không thể xuất hiện ở nơi này, trừ phi có người mang tới.
Cố Nhất Dã cũng không xấu hổ, nhún nhún vai.
"Có lẽ đã thử qua chứ? Không đau đi chị dâu? Tôi sẽ thật ôn nhu, tới tôi nhìn một chút."
"Anh!"
Vương Nhất Bác quả thật luống cuống trong nháy mắt, nhưng nhìn bộ dạng đối phương cười đùa hí hửng, cậu cũng biết mình bị đùa bỡn.
"Vậy thừa dịp chuyện còn không có quá tệ, tôi sẽ không nói với anh anh, hai ta hôm nay coi như không chạm qua mặt."
" n hừ ~ "
Cố Nhất Dã nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác cười, ánh mắt chậm chạp quét từ trên xuống dưới.
"..."
Vương Nhất Bác căng cứng bụng, khẩn trương muốn chết, bị nhìn chằm chằm làm tóc gáy cậu cũng dựng lên.
"Anh nhìn cái rắm! Tôi có gì anh không có? ! Nhìn chính chim anh đi! Tránh ra, tôi muốn đi ra ngoài."
"Chị dâu thật trắng a, tôi nói đúng, nơi đó cũng trắng."
Cố Nhất Dã bất động, toét miệng cười.
Ở thời điểm Vương Nhất Bác muốn nổi đóa, đối phương rút lui, Vương Nhất Bác ngay cả trừng cũng lười trừng một cái, thẳng tắp ra phòng tắm, quần áo mình không thể mặc, cậu từ trong ngăn kéo cầm ra áo choàng tắm khách sạn chuẩn bị, đang chuẩn bị thay thì sau lưng có động tĩnh.
Vương Nhất Bác cảnh giác quay đầu, đối phương đang không lo không lắng nằm trên giường nhìn điện thoại, giống như bệnh thần kinh...
Lấy ra áo choàng tắm, Vương Nhất Bác còn không có mặc vào.
"Chị dâu, cậu nhìn hình này, chụp cậu đẹp sao."
Cố Nhất Dã đem điện thoại di động chuyển hướng Vương Nhất Bác.
"... ... ..."
Đầu Vương Nhất Bác muốn nổ tung, cậu khoác áo choàng tắm nhảy ngay lên giường, đi cướp điện thoại di động.
"Anh mau xoá cho tôi! !"
"Hắc?"
Cố Nhất Dã khóa điện thoại, như nguyện để cho Vương Nhất Bác cầm đi, Vương Nhất Bác không mở được khóa, gấp đến độ muốn khóc.
"!"
Vương Nhất Bác thật tức giận nhức đầu, men rượu còn không có đi xuống, mặt cậu còn đỏ, bây giờ lại là tức giận, cổ cùng ngực cũng đỏ gay.
"Anh rốt cuộc muốn cái gì? ! Anh cứ như vậy không ưa tôi? ! Tôi nơi nào không xứng với anh anh? ! Anh rốt cuộc ghét tôi chỗ nào? !"
"..."
Cố Nhất Dã không cười nữa, ngồi thẳng dậy.
"Tôi cho tới bây giờ chưa nói tôi ghét cậu a chị dâu, nhắc tới, tôi cảm thấy chị dâu còn tốt vô cùng, tôi thật thích."
Vương Nhất Bác quơ quơ điện thoại trong tay, cậu bị tức vành mắt đều đỏ.
"Phương thức thích của anh thật đúng là đặc biệt."
"Tôi từng học qua chụp hình, đẹp không?"
"Lặp lại lần nữa, tôi là bạn trai anh anh, hình này anh anh chụp tôi tuyệt đối không hai lời, anh con mẹ nó sao dám chụp? ! Bị ca anh nhìn thấy hai ta nên nói như thế nào? !"
"Đúng nga, bị anh tôi nhìn thấy nên làm gì đây..."
Cố Nhất Dã cố làm vẻ khổ não nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác.
"Cậu hôn tôi một chút tôi liền xoá hình, được không chị dâu."
"? !"
Vương Nhất Bác cảm thấy mình nghe lầm.
Thật ra thì cậu cảm thấy cậu bây giờ có thể đang nằm mơ, tên khốn này dựa vào khuôn mặt cậu thích nhất, cậu làm sao có thể chống đỡ, chỉ có thể không ngừng cùng mình nói đây không phải là bác sỹ Cố, đây không phải là bác sỹ Cố để tê dại mình.
"Tôi là bạn trai ca anh!"
Những lời này của Vương Nhất Bác tỏ ra đơn bạc lại không có lực.
Bởi vì những lời này tối nay cậu đã nói quá nhiều lần, nếu quả thật hữu dụng, cậu tội gì phải nói nhiều như vậy.
*Huhu chỗ này thiếu một đoạn H nhẹ, ai có lòng tìm hộ tui, nào có tui sẽ bổ sung sau*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro