Chương 6
Nếu là loại ân oán khác, có lẽ vẫn còn có đường sống.
Nhưng loại chuyện tình cảm này, không phải một câu xin lỗi hai câu giải thích là có thể hoàn toàn vuốt phẳng.
Đào Ương lo lắng sốt ruột mất vài ngày, sợ vì thấy Vương Nhất Bác mà Tiêu Chiến nhớ tới chuyện cũ rồi chán ghét cậu, do đó lại tăng thêm cản trở cho công việc của cậu.
Kết quả, hắn đợi mấy ngày vẫn cứ gió êm sóng lặng, Đào Ương lại nhờ quan hệ mà tìm hiểu lịch trình của Tiêu Chiến.
Mới phát hiện, hóa ra là chính hắn lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.
Căn bản Tiêu Chiến không hề để bụng lần gặp mặt này, ngày hôm qua hắn vừa mới đáp chuyến bay tới phim trường để quay phim mới.
Ngẫm lại cũng đúng, rốt cuộc thì Tiêu Chiến đã kết hôn. Dù hắn có còn nhớ rõ chuyện cũ với Vương Nhất Bác, thì mọi thứ đều đã qua.
Đào Ương thở dài, nghĩ thầm: Thời gian quả nhiên có thể xóa mờ tất cả. Thời niên thiếu yêu đương say đắm nóng bỏng, trải qua năm tháng phai mờ cũng sẽ biến thành một bức ảnh cũ. Lúc nhìn tới có khả năng sẽ đau lòng, nhưng khi không nhìn thấy thì cũng sẽ không cố tình nhớ tới.
Sau khi trải qua ngày đó, Vương Nhất Bác cũng khôi phục bình thường.
Chuyện cậu ở lại thành phố A đã được sắp xếp xong, chạy việc cho mấy bộ phim truyền hình rồi lại nhờ Đào Ương dẫn dắt mà ký hợp đồng với một công ty.
Công ty này có quy mô không nhỏ, có hai ba minh tinh đương thời đang khá nổi tiếng. Những người khác tuy rằng không có danh khí, nhưng nhiều ít gì cũng có đóng phim.
"Tuổi tác của cậu cũng không tính là nhỏ, nhân vật mà hiện tại công ty có thể cho cậu quả thực cũng không nhiều lắm." Người vừa nói tên là Từ Tùy, hơn 40 tuổi, râu ria xồm xoàm. Hắn mặc một bộ tây trang nhăn nhó bèo nhèo, dựa người vào sofa trong văn phòng mà đánh giá Vương Nhất Bác.
"Nhưng mà, điều kiện bề ngoài của cậu thực sự không tồi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà tôi đáp ứng ký kết với cậu. Nhưng cậu lại thiếu kinh nghiệm diễn xuất, mặc dù có nắm được nhân vật tốt trong tay cũng không nhất định có thể biểu hiện tốt." Từ Tùy thoạt nhìn cà lơ phất phơ, lời nói ra lại vô cùng đúng trọng tâm.
Vương Nhất Bác khiêm tốn lắng nghe, hơi hơi cúi mình chào: "Bất kể là dạng nhân vật gì, tôi đều nguyện ý diễn thử."
Từ Tùy rất thích dáng vẻ lễ phép này của cậu, lúc ở phim trường đóng vai diễn viên quần chúng, hắn cũng từng nhìn thấy dáng vẻ chịu khó của cậu.
"Chỉ bằng sức một người mà vùi đầu nỗ lực cũng không được, vẫn phải học hỏi thêm nhiều." Từ Tùy nói, cầm một cuốn vở trên bàn đưa cho Vương Nhất Bác: "Đây là bộ web drama tháng sau công ty chúng ta sẽ quay. Cậu cầm về xem đi, làm quen với kịch bản một chút."
Những công ty giải trí hơi có năng lực, đều sẽ đầu tư quay một ít dạng phim không cần nhiều vốn. Chủ yếu đều là người mới của công ty, kịch bản cũng sẽ lựa chọn mấy tiểu thuyết mạng đã có sẵn ít fans. Không nhất định phải là IP đứng đầu, chỉ cần khi phát sóng có người xem là được.
Từ Tùy đơn giản nói với Vương Nhất Bác ít quy định của công ty, còn tạm thời làm người đại diện cho cậu. Chẳng qua đã lâu Từ Tùy không dẫn dắt người mới, những năm gần đây hắn đều dồn trọng tâm đến phương diện chế tác điện ảnh. Giờ ký với Vương Nhất Bác cũng chỉ có thể để cậu đi theo mình, nếu có nhân vật thích hợp cũng sẽ tận lực sắp xếp cho cậu.
Đúng lúc bộ web drama này có nhân vật phù hợp với khí chất của Vương Nhất Bác. Từ Tùy bảo cậu cẩn thận nghiên cứu một chút, lại để cậu đi cùng với xe bus của đoàn phim cùng tới phim trường cách thành phố A không xa.
Vương Nhất Bác ngồi trên chiếc xe bus lung lay, lấy di động ra click mở weibo.
Weibo của cậu chỉ theo dõi một người, trên weibo của người kia cũng chỉ có một câu.
@ Tiêu Chiến: Tôi đã kết hôn.
"A a a, cậu cũng thích Tiêu Chiến sao?" Vương Nhất Bác nghe thấy âm thanh ấy liền ngẩng đầu, thấy một đôi mắt thỏ đang tủm tỉm cười.
"Tôi cũng rất thích hắn! Tiêu Chiến là thần tượng của tôi!" Người này tên là Đường Tụng, tuổi tác không lớn, tính cách cũng rất tốt. Đôi mắt nhỏ sắc bén rất biết cách biểu lộ cảm xúc, cũng mới vào công ty không lâu, đây là lần đầu tiên hắn đi diễn.
Trong kịch bản, hắn và Vương Nhất Bác có vài đoạn diễn phối hợp đơn giản, sau khi lên xe bus còn chủ động ngồi bên cạnh Vương Nhất Bác, chuẩn bị trước tiên bồi dưỡng tình cảm.
"Đúng rồi, anh nói xem, chuyện Tiêu Chiến kết hôn này rốt cuộc là thật hay giả? Việc này đã trôi qua sáu bảy năm, đều đã trở thành mười câu hỏi không có lời giải đáp trong giới giải trí." Đường Tụng là người rất vô tư, Vương Nhất Bác còn chưa mở miệng hắn đã mở lời trước.
"Vì sao... Lại hoài nghi chuyện này là thật hay giả?" Vương Nhất Bác khó hiểu hỏi.
Đường Tụng nói: "Đương nhiên là bởi vì nhiều năm như vậy, vẫn không có ai chụp được hình ảnh của Tiêu phu nhân!"
"Anh đã thấy nhân vật của công chúng nào có thể che chở kín mít nửa kia của mình như thế chưa? Phàm là người có uy tín tuyên bố kết hôn, dù là người trong hay ngoài vòng đều sẽ bị chụp lại đôi chút. Cho dù không chụp được chân dung thì khẳng định cũng phải xuất hiện sườn mặt mơ hồ chứ? Huống hồ người tuyên bố kết hôn này còn là Tiêu Chiến."
Đường Tụng khoa trương nói: "Đó chính là Tiêu Chiến! Lúc hắn tuyên bố kết hôn lại vừa vặn là thời điểm nổi tiếng nhất, hẳn là anh không theo dõi vụ việc rầm rộ năm ấy phải không? Tôi ôm di động lướt ba ngày ba đêm, cảm giác cả vũ trụ đều muốn phát nổ."
Đường Tụng nói đến hứng khởi, dẫn tới nguyên cả xe vây xem, phía trước có một cô gái tên là Chu San trêu ghẹo nói: "Đó là bởi vì anh ba ngày ba đêm không ngủ, đến lượt tôi tôi cũng thế!"
Trong xe liền vang lên tiếng cười, ngay cả tài xế cũng rung rung hai vai.
Đường Tụng nhắc tới đề tài này, người trong xe cũng theo đó mà cùng thảo luận.
Dù thế nào họ cũng coi như người trong vòng, nội tình biết được cũng nhiều hơn so với chuyện lưu truyền trên mạng.
Nhưng thật giả khó phân biệt, rốt cuộc nhiều người lên tiếng như vậy cũng không thể vì chính mình mà phụ trách ngôn luận, đã tranh luận nhiều năm rồi cũng không xác minh được kết quả.
"Tôi cảm thấy thực sự anh ấy đã kết hôn." Chu San quay đầu nói: "Lần trước, chị gái cùng học với tôi đặc biệt may mắn vào được đoàn phim "Khói lửa", lại còn gặp may được ở cùng phòng với chuyên viên trang điểm Tiểu Nhạc. Chính tai chị ấy nghe được Tiểu Nhạc nói, tới ngày lễ tình nhân Tiêu Chiến đều xin nghỉ để về nhà, nói mỗi lần anh ấy đóng phim nếu như trùng với ngày lễ tình nhân thì đều không ở lại đoàn phim."
Đường Tụng nói: "Nhưng chỉ bằng chuyện này cũng không thể chứng minh hắn đã kết hôn? Chỉ có thể chứng minh hắn có đối tượng."
Chu San nói: "Nhưng không phải anh ấy trở về vì lễ tình nhân nha."
Đường Tụng nghi hoặc: "Không phải lễ tình nhân thì là cái gì?"
"Sinh nhật."
"Tiểu Nhạc nói ngày đó là sinh nhật của người anh ấy yêu. Bất luận có vội thế nào thì anh ấy cũng sẽ chuẩn bị tốt quà tặng, rồi về nhà cùng người kia ăn mừng sinh nhật."
Có người hỏi: "Thật hay giả?"
Chu San nói: "Đương nhiên là sự thật, người khác nói có thể không tin nhưng Tiểu Nhạc nói thì khẳng định là thật sự."
Dù sao tất cả mọi người biết Tiểu Nhạc là chuyên viên trang điểm của Tiêu Chiến, quan hệ gần như vậy lời nói ra còn có thể giả sao?
Nhưng Đường Tụng vẫn còn giãy giụa.
Sống chết hắn cũng không chịu tin, đối tượng kết hôn của một minh tinh nổi tiếng lại có thể giấu kín như vậy.
Dù sao, trên thế giới này không có bức tường nào là không vượt qua được. Dẫu cho người ngoài không thể thấy, thì người trong vòng cũng nên có một hai người từng được gặp chứ?
"Này anh nói đi, có thể là hắn đối ngoại nói mấy lời..." Đường Tụng còn muốn tiếp tục thảo luận với Vương Nhất Bác về vấn đề này.
Khi quay đầu, lại phát hiện Vương Nhất Bác đang nhìn chằm chằm weibo của Tiêu Chiến mà thất thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro