chương 9 (hoàn)
Mấy ngày này, Vương Nhất Bác được chăm chút rất cẩn thận, thân thể cũng thoải mái, chỉ cần nứng một chút, Tiêu Chiến sẽ giúp y thỏa mãn, xoa vú y thật dịu dàng, hút hết sữa trong bầu ngực, chỉ là đôi khi không chảy sữa, Tiêu Chiến vẫn sẽ mút, khiến vú Vương Nhất Bác hơi đau một chút.
Hoa huyệt và hậu huyệt cực kỳ dễ dàng chảy nước, y hiện giờ đều không mặc qυầи ɭóŧ, vì vừa mặc vào dâʍ ŧᏂủy̠ sẽ phun ướt, việc này càng thuận tiện cho Tiêu Chiến dễ dàng ŧᏂασ địt.
Y hiện giờ cũng không dám tắm rửa, mỗi ngày Tiêu Chiến đều mang chậu nước đến mép giường giúp y kì cọ cơ thể, da thịt bị vải dệt thô ráp cọ xát sẽ càng thêm khó chịu, luôn gợi lên dục hỏa.
Dục vọng nhiều đến như vậy, thân thể nhất định sẽ không đủ sức, bọn họ lại là người tôn quý nhất thiên hạ, thái y và thần y đều túc trực bên cạnh Vương Nhất Bác, rất sợ Thánh Thượng xảy ra chuyện gì.
Tiêu Chiến thấy bên dưới Vương Nhất Bác ngày càng ướt, cũng không kịp chờ cung nữ, dùng khinh công tự mình tiến đến. Vương Nhất Bác có chút không thoải mái, đã sắp đến lúc sinh hạ hài tử, Tiêu Chiến mỗi ngày đều dùng thuốc mỡ nhẹ nhàng thoa hoa huyệt y, còn dùng thuốc đặc chế và kim châm chuẩn bị sản đạo, từ hôm nay trở đi không chạm vào Vương Nhất Bác, để y chuyên tâm sinh sản.
Thuốc và kim châm cứu nhét ở bên trong hoa huyệt, làm bướm y phá lệ ngứa ngáy, Tiêu Chiến dùng đầu lưỡi liếm y bắn một lần, nhưng hiện tại hai lỗ nhỏ vẫn quá khó chịu.
Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến đi ra ngoài, cũng không chịu nổi, tùy tiện lấy một đạo thằng khấu (cái này mình cũng không rõ là gì), bàn tay xuyên qua cẳng chân sờ lên hoa huyệt, y cũng không dám đem thằng khấu bỏ vào hoa huyệt, dây thừng thô ráp liền không ngừng cọ xát thịt huyệŧ, lỗ huyệŧ rất nhanh đã sưng to ửng đỏ.
"Ưʍ...dây thừng cọ huyệŧ thật sướng...dâʍ ŧᏂủy̠ phun nhiều quá...aa..." Vương Nhất Bác rêи ɾỉ kiều mị, một tay khác kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đầṳ ѵú, chạm mấy cái liền vú liền chảy ra rất nhiều nước, y đau lòng ngậm ngón tay vào miệng, mút liếm dịch vú ngọt lành.
"A...muốn bị hút sữa......" Vương Nhất Bác không dám xoay người, duy trì tư thế này chơi huyệŧ nhỏ, đầu ngón tay ở cánh môi huyệŧ đâm thọc quay cuồng, không cẩn thận khiến thuốc và kim châm cứu càng đâm sâu, làm Vương Nhất Bác yêu kiều rêи ɾỉ một tiếng, kᏂoáı ©ảʍ khiến y hoàn toàn mất đi lý trí.
Tiêu Chiến trở về đúng lúc thấy cảnh đẹp này, côn thịt nóng lên, trong lòng vừa rung động lại sợ hãi, vội vàng tiến đến nắm lấy tay Vương Nhất Bác nói: "Bác nhi, em nhịn một chút, đến khi sinh hạ hài tử là được rồi!"
"Ngoan, nhịn một chút được không?" Tiêu Chiến đau lòng cực kỳ, lông mày nhăn lại, Vương Nhất Bác đang khó chịu, hắn cũng lo lắng toát mồ hôi.
Vương Nhất Bác trong lòng tủi thân, y khổ tâm sinh đứa nhỏ này, vậy mà hoàng huynh không chịu ȶᏂασ mình, y thật sự rất muốn, tại sao lại không giúp y, ngứa sắp hỏng rồi...thật khó chịu...
"Ngươi buông ta ra, ngươi không chịu làm ta, ta muốn tự chơi chính mình...a...Thật quá ngứa..." Vương Nhất Bác liên tục rơi nước mắt, Tiêu Chiến thấy thế càng thêm đau lòng.
"Ta giúp em thổi thổi, thổi một cái sẽ không ngứa, bảo bối ngoan." Tiêu Chiến cúi người đã ngửi thấy mùi vị dâʍ ɖu͙©, trong miệng khô nóng, muốn mặc kệ tất cả hôn lên, vất vả lắm mới kìm nén được, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Làn gió mềm nhẹ thổi đến trước hoa huyệt, càng làm bướm nhỏ nứиɠ hơn, Vương Nhất Bác nhích về phía trước, đưa huyệŧ dí sát vào miệng Tiêu Chiến, nói: "Huynh mau làm đi...hoàng huynh mau đến ȶᏂασ em, đĩ nhỏ sắp không chịu nổi rồi...ȶᏂασ em một chút, huyệŧ nhỏ suиɠ sướиɠ em sẽ ngoan...ưʍ...
Bản thân Tiêu Chiến cũng không nhịn được, trong lòng rối loạn, cuối cùng hôn lên, nhẹ nhàng đặt môi vào mép huyệŧ, hắn cũng không dám ȶᏂασ vào huyệŧ nhỏ, liền dời về phía cúc hoa, nó gấp gáp cũng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, chỉ cần ma sát tao điểm là có thể khiến Vương Nhất Bác rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи.
"Muốn được hút cúc hoa, c̠úc̠ Ꮒσα cũng nứиɠ, thích bị hoàng huynh ȶᏂασ, c̠úc̠ Ꮒσα sướng lắm..." Hậu huyệt bị ȶᏂασ khác với cảm giác hoa huyệt bị ȶᏂασ, Vương Nhất Bác cũng không biết là cái nào sướng hơn, chỉ biết là chỗ nào y cũng thích.
Hậu huyệt bị đầu lưỡi hung hăng mút liếm, đã mở ra lỗ nhỏ, đói khát phun ra nuốt vào dâʍ ɖị©Ꮒ, hút đầu lưỡi sâu hơn. Tiêu Chiến liếm thật sự quá giỏi, tìm ra được tao điểm của Vương Nhất Bác, trong chốc lát Vương Nhất Bác sướng đến đê mê, khi y sắp cao trào, Tiêu Chiến đổi đầu lưỡi thành ©ôи ŧᏂịt̠ bự, không ngừng đâm thọc c̠úc̠ Ꮒσα Vương Nhất Bác.
Hắn ȶᏂασ một cách nhẹ nhàng, ngẫu nhiên hung hăng thọc sâu một cái, khiến hai người đều thoải mái vô cùng, ngón tay hắn mân mê đầṳ ѵú Vương Nhất Bác, liền thấy sữa trào ra từng dòng, cực kỳ dâʍ uế.
"Làm cho lỗ dâʍ của em cũng nếm thử vị sữa." Tiêu Chiến bôi sữa lên hậu huyệt Vương Nhất Bác, từng giọt sữa bị thịt huyệt đói khát mấp máy nuốt vào, trông hệt như cái miệng nhỏ.
"Ưʍ...sướng quá...miệng nhỏ rất thoải mái, tự hút sữa của mình, dâʍ đãиɠ quá..." Vương Nhất Bác cảm thấy mình thật sự là con đĩ, nếu không cũng sẽ không ở đây luôn miệng muốn thao, thân thể được đút no sung sướng không gì sánh được.
"Em chính là con điếm...ưʍ...dâʍ ɭσạи, muốn bị ca ca đút ăn ©ôи ŧᏂịt̠ mỗi ngày..." Tiêu Chiến cầm tay Vương Nhất Bác bắt y sờ vú, cảm giác tự mình nắn bóp cũng thật kỳ diệu, y rất nhanh liền thích thú, cùng Tiêu Chiến mỗi người chơi một viên vú suиɠ sướиɠ.
Tiêu Chiến không cố tình kìm chế, rất nhanh bắn ra, không đợi Vương Nhất Bác mở miệng xin ȶᏂασ, ©ôи ŧᏂịt̠ ngay lập tức cứng lên, đầu tiên hắn hôn môi Vương Nhất Bác, sau đó ra sức ȶᏂασ vào.
"Bắn nhiều quá...sau này ca ca không cần bắn tϊиᏂ ɖϊ©h͙ cho huyệŧ nhỏ, tất cả đều để dành cho c̠úc̠ Ꮒσα được không...như vậy em sẽ luôn luôn được ȶᏂασ..."
"Được, về sau chúng ta không sinh nữa, ca ca sẽ ȶᏂασ nát hai cái huyệŧ nhỏ, đem tϊиᏂ ɖϊ©h͙ bắn cho miệng đĩ dâʍ và c̠úc̠ Ꮒσα." Tiêu Chiến trong người khô nóng, không khống chế được đâm thọc càng nhanh.
Gần đây đều được ôn nhu ŧᏂασ ȶᏂασ khiến Vương Nhất Bác có chút không quen, trong miệng chảy nước bọt, côn ŧᏂịŧ sướng phun nướ© ŧıểυ, vẫn còn chưa thỏa mãn.
Vương Nhất Bác đắm chìm trong kᏂoáı ©ảʍ từ hậu huyệt, bụng lại đột nhiên đau xót, y nghĩ thầm không tốt, nhưng lại luyến tiếc rời xa ©ôи ŧᏂịt̠, ngược lại cố tình để Tiêu Chiến ȶᏂασ càng tàn nhẫn.
Tiêu Chiến chỉ thấy lạ, sao hoa huyệt chảy nước nhiều như vậy, nhưng bị Vương Nhất Bác câu dẫn khó nhịn, rất nhanh quên mất vấn đề này.
Vương Nhất Bác đau nhịn không được thét lên, Tiêu Chiến phát hiện y không ổn, liền rút ra, khi muốn truyền ngự y thì bị Vương Nhất Bác ngăn cản.
"Không được..ưʍ...c̠úc̠ Ꮒσα không chịu nổi, sắp cao trào rồi, ca ca ȶᏂασ em...ȶᏂασ xong rồi kêu ngự y được không...a..."
Vương Nhất Bác thật sự không nhịn được, chân dài câu lấy mắt cá chân Tiêu Chiến, hắn không có cách nào lại trở về ȶᏂασ Vương Nhất Bác, trong lòng ngứa ngáy, nắm lấy môi huyệŧ Vương Nhất Bác, hung hăng lôi kéo, ngón tay còn vân vê đầṳ ѵú Vương Nhất Bác.
"Đĩ dâʍ sắp sinh mà còn câu dẫn nam nhân ȶᏂασ mình, quá dâʍ đãиɠ rồi!"
"Đĩ nhỏ, sau này làm cho em côn ŧᏂịŧ giả đặc chế, mỗi ngày đều ra sức ȶᏂασ em, mỗi giây mỗi phút đều không ngừng nghỉ..."
Rối cuộc ŧᏂασ ȶᏂασ đến bắn ra...
"Ngự y! Mau tiến vào xem!"
Tất cả ngự y tiến vào, nhìn thấy cả người Vương Nhất Bác ngập ngụa tϊиᏂ ɖϊ©h͙, trong lòng khẽ run, lại cực nhanh cúi đầu, đi xem xét thân thể hoàng đế.
"Bệ hạ sắp sinh, mau chuẩn bị!"
Trong nháy mắt mọi người loạn lên, mãi đến một canh giờ sau, Vương Nhất Bác thành công sinh hạ Tỏa Nhi. Chỉ là đứa nhỏ này có hơi khác người, vậy mà có tới hai cái côn ŧᏂịŧ.
*** 9 ***
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro