Chap 56
Zoro thấy cậu hỏi vậy liền giơ nó lên cho cậu xem. Cười tươi tự hào nói với cậu:
"Thật ra anh tính về sớm hơn cơ nhưng tại làm mãi mới xong nên về hơi muộn xíu. Mong em sẽ thích."
Anh chậm rãi bước về phía phòng khách, đặt chiếc hộp lên trên bàn. Cẩn thận mở ra trong sự hiếu kì của cậu.
Bên trong có một cái bánh kem loại vừa chỉ to bằng cái đĩa đựng đồ ăn thường ngày. Vì anh biết trình độ của mình đến thế là cùng nên cũng biết thân biết phận làm size nhỏ nhỏ.
Sanji bất ngờ với món quà này vô cùng. Cậu không nhớ lần cuối mình được thưởng thức bánh kem là vào khi nào. Mấy năm nay cậu chỉ lao đầu vào làm thêm kiếm tiền chạy tiền thuốc bà và sinh hoạt phí, quên mất của ngày sinh nhật mình.
Nhìn chiếc bánh Sanji bỗng có cảm giác man mát buồn. Hồi nhỏ mẹ cậu cùng cậu sẽ vào bếp, tự tay làm bánh rồi ăn chúng với nhau. Từ khi mẹ mất, cậu cũng đã quên đi hương vị của nó đã từng như thế nào.
"Mẹ ơi, bánh mẹ làm ngon lắm ạ! Năm nào mẹ hứa cũng sẽ làm cho con ăn nhé ạ?"
"Ừm! Nhất định!"
Cứ thế lời hứa đó đi vào dĩ vãng.
Sanji bất giác rơi nước mắt. Có lẽ cậu thật sự đang rất nhớ người đã mang nặng đẻ đau sinh ra mình.
Zoro thì hoảng vô cùng, anh tưởng cậu không thích món quà anh tặng cậu liền vừa lau đi nước mắt vừa rối rít xin lỗi Sanji.
"Em, em không thích ăn bánh hả?!!! Anh xin lỗi, em đừng khóc nữa mà..."
Cậu cố kìm nén những giọt lệ, nở nụ cười ngọt ngào chấn an anh.
"Không, tôi không sao. Chỉ là hơi nhớ mẹ một chút thôi..."
"Vậy sao..."
Bầu không khí bỗng trở nên im lặng và ngột ngạt đến lạ. Zoro không chịu được bèn bắt chuyện trước.
"Em có muốn giải sầu không?"
Sanji không hiểu ý của anh lắm. Zoro đứng dậy, đi xuống hầm chứa rượu một lúc rồi quay trở lại với một chai sake.
"Sắp đến mười hai giờ rồi. Uống một chút cũng không sao đâu."
Cậu khẽ gật đầu nghe theo anh.
Đồng hồ gần điểm mười hai giờ cũng là lúc bước sang một ngày quan trọng- sinh nhật Sanji.
Zoro lấy bật lửa trong hộc tủ dưới bàn, cắm một cây nến lên trên bánh rồi thắp nó lên.
Đồng hồ đã điểm, thứ ngày tháng trên điện thoại cũng đã được cộng thêm 1 ngày.
Zoro bỗng cất lên tiếng hát:
"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday. Happy birthday to you... Chúc mừng sinh nhật Sanji đã tròn mười tám tuổi!!!!"
Giọng hát không quá hay còn có phần dở tệ nhưng vẫn khiến cậu thấy ấm lòng. Cậu lại gần cây nến, nhẹ nhàng thổi một hơi làm ngọn lửa bị dập tắt.
Anh đã nhanh tay rót đầy hai chên rượu từ bao giờ. Cẩn thận đưa cho cậu.
Sanji lễ phép đón lấy bằng cả hai tay, nhìn vào nó do dự một lúc cuối cùng cũng lấy một hơi mà nốc cặn một ly.
Uống xong cậu không khỏi cảm thán rằng rượu này thật sự rất ngon, có vị hơi ngọt ngọt so với lần trước cậu uống ở nhà Luffy.
Zoro thấy cậu có vẻ khá thích thú với loại sake này thì đi vào trong tủ lạnh định lấy một ít đồ nhắm. Làm sao có thể chỉ uống rượu không với bánh kem được?
Anh cầm một đĩa sashimi cá hồi ra, chưa kịp đặt lên bàn thì đã thấy Sanji đang ngồi uống hết rồi lại rót thêm từ chén này sang chén khác.
Anh giật mình vội để đĩa đồ ăn xuống, dùng hai tay lay lay người cậu. Lúc này có lẽ Sanji đã say lắm rồi. Mặt cậu đỏ bừng lên, tâm trí thì mơ hồ không biết đang tỉnh hay mơ. Do rượu hợp khẩu vị cậu nhưng tửu lượng không cho phép nên mới thành ra như vậy.
"Sao em uống nhiều quá vậy!!??"
Zoro kiểm tra thì chai sake chỉ còn phân nửa. Sanji mơ màng cười ngốc nói với anh.
"Hehe... giờ *nấc* mình ăn bánh đi!* nấc*"
Cậu lấy chiếc muỗng, múc một thìa bánh cho vào miệng. Nhai kĩ rồi nhận xét:
"Ừmmmm, bánh cũng ngon đó! Anh* nấc* ăn thử đi."
Tay cậu run run đưa chiếc thìa về phía anh. Không may Sanji không thể cầm chắc mà vô tình làm rơi xuống quần Zoro.( có chắc là vô tình ko;>>)
Anh vội lấy giấy lau nhưng Sanji đã nhanh chân hơn, cậu cúi xuống, chầm chậm liếm hết chỗ kem đó.
Càng liếm cậu càng cảm nhận được có thứ gì đó đang phồng to. Ngẩng mặt lên thấy Zoro đang ôm mặt bằng hai tay, cắn chặt răng như đang cố chịu đựng.
Anh không ngờ khi mất tỉnh táo Sanji lại làm ra những chuyện động trời như này. Chắc từ nay về sau anh phải cấm cậu uống rượu mất thôi.
Sanji bò lên người anh, cố bỏ một tay trên mặt anh ra, ngây thơ hỏi:
"Anh làm sao vậy?~"
_________________________
Cuối cùng ngày này cũng đã đến ngày mà Sanji đủ tuổi để H 😈
Chap ngược cũng gần đến rồi. Spoil là sau khi Zosan đi ngắm hoa sẽ ngược. Mn ko cần cbi tinh thần đâu. Mình thấy ngược của bộ này cũng bth tại mình ko thích buồn nhiều ấy. Ko bt off lâu z mấy bạn đọc giả có chán mà bỏ mình ko😭😭😭😭
Ai có nhu cầu trao đổi với mình về truyện thì ib dưới đâu nha
Fb: My Xue
Insta: myxuenotmixue
Tiktok: _myxuenotmixue_
Mình ko hay onl trên insta lắm nên mn thông cảm nha<333333
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro