Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19

Kì thi cuối cùng cũng diễn ra, kéo dài suốt một tuần mới kết thúc. Sau khi thi xong môn cuối cùng, Sanji ra khỏi phòng thi duỗi dài tay thở một hơi, cậu rất hài lòng với kì thi lần này của mình, xong hết rồi cảm thấy thật khoẻ.

Chân của cậu cũng đã lành dần không đi đứng khó khăn như mấy hôm trước nữa. Sanji nhìn đồng hồ, định bụng sẽ đi đến tìm Robin, cả hai đã có hẹn cùng nhau ăn tối sau ngày thi cuối cùng.

Robin cũng không khác gì, cô cũng rất vui vẻ vì kì thi kết thúc, cũng dễ hiểu thôi vì cả hai người họ đều rất chăm chỉ thời gian qua mà.

"Đi nhà hàng Trung Quốc được không? Lâu rồi không đến, tôi muốn ăn lại quá đi" - Robin hỏi ý kiến cậu.

Sanji đang nhìn sân trường bạn học ồ ạt trào ra tấp nập, nghe vậy cậu gật đầu - "Được"

Cô nheo mắt quan sát nhất cử nhất động của người bên cạnh, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy đáng nghi - "Đừng nói với tôi cậu đang tìm tên Zoro kia đấy nhé?"

Mặt ai đó thoáng chốc đỏ lên - "Tìm hắn làm gì? Đi thôi" - dù nói ra là thế nhưng trong lòng cậu đang kêu khổ vì không hiểu sao Robin luôn đoán được cậu nghĩ gì.

Cả tuần thi cử này cậu không nhìn thấy Zoro lần nào, quả thật là có chút không vui, không biết hắn chui mất ở xó nào, rồi làm bài có tốt không nữa.

Nhà hàng Trung Quốc cả hai người họ đến cũng không xa trường mấy, vì vị trí thuận lợi nên khách khứa đa số cũng là học sinh, hôm nay lại là ngày cuối cùng thi xong nên nhìn thoáng qua cũng đã không còn chỗ ngồi.

Sanji và Robin đứng ở quầy đợi chỗ, trời đang dần chuyển tối khiến thời tiết cũng lạnh hơn, bây giờ còn gì tuyệt hơn là ăn lẩu nữa chứ.

Robin chà xát hai tay lấy hơi ấm - "Chà! Lát nữa tôi phải ăn bù những hôm cật lực chăm chỉ mới được"

Sanji cũng rất mong chờ, đang định cởi áo khoác giúp cô giữ ấm thì Robin bỗng đẩy vào vai cậu một cái khiến cậu giật mình - "Cậu lại làm sao vậy?"

Robin mở to mắt, chỉ tay về hướng sau lưng của cậu - "Là hắn, là cái tên đáng ghét tôi kể với cậu"

Sanji thắc mắc quay ra sau, vừa lúc người đàn ông mà Robin chỉ quay đi chỗ khác khiến cậu không nhìn được mặt.

Robin cảm thấy khó chịu - "Lần này tôi phải hỏi cho ra lẽ mới được" - nói xong định bước đi nhưng bị cậu kéo lại.

"Này, cậu bình tĩnh đi, chúng ta đã xếp hàng nửa giờ rồi đấy" - Sanji rất đau đầu với cái tính hung dữ của cô bạn.

Robin thở hắt một hơi, nhìn người đàn ông kia vừa lên xe - "Coi như hôm nay anh ta may mắn, tốt nhất đừng để tôi gặp lại"

Sanji thở phào, cậu cũng thầm mong người đàn ông xui xẻo kia đừng gặp lại Robin nếu không muốn bị cô giảng đạo cho một trận.

Chờ thêm một hồi cuối cùng người phục vụ cũng đi đến trước mặt hai người họ - "Xin lỗi, khách khứa đều là mới vào nên chắc tầm khoảng hơn 10 phút nữa mới có thêm chỗ trống, mong quý khách thông cảm"

Cả hai nghe vậy thì ỉu xìu, vốn tưởng đã được vào nhưng ai ngờ lại phải chờ thêm. Ngay lúc hai người họ đang phân vân xem có nên đổi nhà hàng không thì bất ngờ chạm phải người quen.

Law không biết từ chỗ nào đi đến trước mặt hai người - "Wow! Trùng hợp thật nha, gặp người quen này"

Robin nói thầm - "Ai là người quen của cậu chứ?"

"Law, cậu cũng vào chỗ này sao?" - Sanji cũng rất bất ngờ.

Anh gật đầu - "Đúng vậy, miễn phí thì dại gì không đi" - nói xong đưa tay chỉ về phía sau.

Sanji nhìn theo hướng anh chỉ, thấy Zoro đang tiến về phía họ, mà không chỉ có hắn, phía sau còn có Kaya đi cùng.

Tim cậu bỗng trật đi một nhịp lúc chạm vào ánh mắt mà cậu luôn nghĩ đến kia, vậy nên Sanji rất nhanh dời mắt đi.

Zoro cũng bước đến chỗ bọn họ, Kaya nhìn thấy thì vui vẻ chào hai người.

Robin trước hết âm thầm đánh giá cô bé, sau đó cũng mỉm cười chào lại nhưng không biết nói gì thêm, vì cô cũng cảm thấy không khí có hơi kì lạ, vậy nên quay sang nhìn Sanji muốn biết ý kiến của cậu.

Thật ra cậu đang cảm thấy hơi bối rối, qua một hồi mới lại nói - "Phục vụ vừa báo với bọn tôi là không còn chỗ trống, có lẽ chúng tôi phải đổi một nhà hàng khác, mọi người ăn ngon nhé"

Zoro đứng một bên vẫn chăm chăm nhìn cậu, đôi mắt hắn tĩnh lặng nhìn không ra đang nghĩ gì.

Law không cho hai người họ cơ hội chạy, anh kéo Sanji lại - "Đến đây rồi thì sao về được, có người nhà giàu ở đây để làm gì?"

Lúc Sanji và Robin còn đang ngờ nghệch ra vì không hiểu thì Law lại chỉ qua Zoro - "Chủ nhà hàng này là người quen của Zoro, chúng ta không cần phải đợi, cùng ăn đi" - nói xong anh không cho cơ hội phản bác kéo cậu vào trong.

Sanji không thể làm gì hơn, tới khi bị mang vào đến bên trong phòng Vip rồi, chỉ có 5 người họ càng làm cho lòng cậu dâng lên cảm xúc kì lạ.

Robin khoanh tay nhìn người đối diện - "Là sao vậy? Cậu vừa mới dùng hành vi ép buộc người khác đó" - cô nhìn về hướng Law đang vui vẻ đọc menu.

Anh xì một hơi - "Ăn chung càng nhiều người càng vui chứ sao?"

Sanji nhìn phía đối diện, Zoro vẫn duy trì trầm mặc im lặng nhìn menu, Kaya ở phía bên cạnh cũng ghé sát vào hắn nhìn cùng, nhìn hoà hợp đến kì lạ, Sanji cảm thấy trong lòng hơi chua xót, nhưng ánh mắt vẫn không rời ra được, cuối cùng cậu không nhìn nữa vội vàng đứng dậy.

"Tôi đi vệ sinh, mọi người cứ gọi món nhé"

Tất cả hành động của cậu đều thu vào mắt Robin, cô cũng không vui vẻ gì khi thấy Sanji khó xử như thế, chỉ có thể trách hôm nay bọn họ không may.

Lại không ngờ cùng lúc Zoro cũng đứng lên.

"Cậu đi đâu vậy?" - Law thắc mắc

Zoro chỉ trả lời một câu đi vệ sinh rồi bỏ lại ba người bên trong căn phòng yên tĩnh.

Law cố tình làm ngơ cảm giác khó xử khi chỉ còn lại bản thân với hai cô gái, anh nhanh chóng nhảy ra bên phía Robin - "Quý cô xinh đẹp, cô muốn chọn món nào cứ thoải mái nhé, không cần nghĩ đến giá đâu"

Robin nhận lấy menu - "Lần này tha cho cậu đó, lần sau còn dám lôi kéo bọn tôi nữa là cậu biết tay"

Law nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy quý cô này quả thật khó trêu như lời đồn.

Robin nghĩ đến gì đó thì quay sang nhìn Law - "Mà công nhận chúng ta gần đây gặp nhau thường xuyên thật ha, không hiểu sao lại trùng hợp nhiều vậy đó"

"Đúng vậy!" - Law gật đầu, sau đó anh lại sờ sờ cằm - "Mà thật ra cũng không trùng hợp lắm đâu, vừa nãy bọn tôi định đi ăn món Nhật cơ, không biết sao đi ngang đây Zoro lại đột nhiên đổi ý"

Robin im lặng suy nghĩ gì đó - "Tự nhiên đổi ý sao?"

"Ừ, cũng khó hiểu thật, Zoro có thích ăn đồ Trung Quốc đâu chứ" - anh nhún vai, nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết lí do.

Kaya ở đối diện chỉ im lặng suy nghĩ sau khi Zoro rời khỏi, cảnh này Law nhìn cũng đã quen nên cũng không biết nói thêm gì với cô bé.

Sanji đứng trước gương, cậu thẫn thờ nhìn mình bên trong. Không lẽ cậu thật sự đã thích tên kia đến mức cảm xúc của bản thân có thể dễ dàng thay đổi thế này sao?

Lúc nãy rõ ràng cậu đã cảm thấy rất khó chịu khi nhìn Zoro và người yêu của hắn, Sanji đang cảm thấy bản thân mình thật kì lạ vì cậu lại có suy nghĩ như vậy trong khi bản thân không là gì hết.

Sanji vặn vòi nước, cậu tát nước lên mặt mình, dòng nước lạnh cũng không khiến cậu thanh tỉnh hơn bao nhiêu.

Rốt cuộc phải làm gì mới có thể khống chế thứ tình cảm này đây?

Lúc cậu vừa lau tay xong định đi ra thì Zoro từ bên ngoài đi vào.

Sanji hơi bất ngờ, cậu nhìn hắn, trong chốc lát không biết nói gì vì vậy né sang một bên muốn đi ra.

Zoro kéo cậu lại - "Làm gì gấp gáp vậy? Chân cậu sao rồi?" - thật ra hắn vẫn luôn quan sát người này từ lúc mới gặp đến giờ, không hiểu sao cậu ấy có chút kì lạ.

Sanji nhìn bàn tay Zoro đang nắm lấy cánh tay mình, cậu khẽ giãy ra - "Tôi không sao" - thấy Zoro vẫn mãi nhìn mình, cậu hơi mất tự nhiên ho một tiếng - "Cậu thi ổn chứ?"

Zoro cuối cùng cũng chịu dời mắt khỏi cậu, hắn mở vòi rửa tay - "Tạm" - nhìn Sanji qua gương, hắn khẽ cười - "Cậu thì chắc lúc nào cũng thi tốt rồi"

"Cậu đang nói móc tôi hả?"

Zoro rút khăn giấy lau tay - "Cậu vẫn còn luôn nghĩ tôi xấu tính lắm nhỉ?" - hắn vứt khăn giấy vào thùng rác sau đó bất ngờ quàng tay qua vai kéo cậu lại gần khiến Sanji trở tay không kịp ép sát vào khuôn ngực rộng kia - "Thật ra mấy hôm nay tôi cứ thắc mắc mãi, lí do vì sao trước kia cậu luôn tìm tôi chọc giận"

Mặt Sanji thoáng chốc lại nóng lên, cậu muốn giãy ra khỏi hắn nhưng người kia quá khoẻ lại còn cố tình ghì cậu chặt - "Buông ra! Cậu lại phát điên hả?"

Zoro quay sang nhìn cậu - "Vậy cậu nói xem lí do là gì?" - hắn nhìn làn da cậu đã đổi màu thì thắc mắc - "Sao mặt cậu đỏ vậy?"

Sanji cứng họng, cậu không biết phải trả lời thế nào, vì thế chỉ có thể ngơ ra mà nhìn gương mặt gần sát mình.

Zoro vốn định chọc cậu một chút, lại không nghĩ Sanji chỉ ngơ ngác như vậy, nhìn cậu bây giờ giống hệt một con cáo nhỏ bị người ta bắt được không thể làm gì.

Điều làm hắn chú ý hơn nữa là cảm giác kì lạ của bản thân, vì Zoro vừa nhận ra mình rất thích nhìn vẻ mặt này của Sanji, vì sao đến bây giờ mới phát hiện ra nhỉ? Có lẽ bấy lâu nay gặp là chỉ đánh nhau nên hắn không để ý kỹ biểu cảm người này.

Nhưng mà làn da kia trông rất tốt, không biết sờ thử sẽ thế nào. Nghĩ là làm, Zoro tự nhiên đưa tay kéo má của cậu, sau đó bị cảm giác mềm mại làm cho bất ngờ, hắn khẽ cười - "Đúng là mềm thật"

Mặt Sanji sắp bốc khói đến nơi, cậu mạnh tay đẩy Zoro ra - "Điên rồi! Mềm cái đầu cậu" - nói xong nhanh chóng bỏ của chạy lấy người.

~~~~~

Ngoài lề: tr ơi art mới trông Sanji cưng xỉu lun á, nằm ngắm sáng tới tối khum chán huuhu em bé của tuiiiii, à khum của anh kia :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro