Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phẫu thuật (1)

Author: 默一正在磕cp on lofter.

Source: https://moyi5342.lofter.com/

Giả thiết abo.

Hương rượu vang đỏ Alpha Tân x hương bạc hà trước Alpha sau Omega Lê.

Không quá hiểu abo, sẽ có rất nhiều thiết lập cá nhân.

Độ dài vừa phải.

Truy thê hoả táng tràng.

OOC thuộc về tôi.

Số lượng từ 2000-

.

Lê Sóc không biết mình về nhà như thế nào, vừa xuất viện anh đã theo ước định chạy đi mua bánh ngọt Triệu Cẩm Tân thích rồi đi đến văn phòng hắn, hoàn toàn quên phải đón xe về nhà.

Nhận thấy lúc này không còn cách nào bắt taxi, Lê Sóc chỉ có thể đi bộ về nhà. Mới vừa phẫu thuật xong nên vết thương vẫn còn ẩn ẩn đau, nhưng Lê Sóc giống như không cảm nhận được, trong đầu chỉ toàn là những lời Triệu Cẩm Tân nói ở văn phòng:

"Phiền anh chịu khó chút rồi. Em và hắn rất tốt, em còn chưa chơi đủ đâu."

"Tới khi em chán, em sẽ tìm một lí do chính đáng để tách ra, sẽ không có chuyện không bỏ được đâu."

"Cũng may Lê Sóc là Alpha, không thì em lại phải chịu trách nhiệm với hắn."

Giọng điệu Triệu Cẩm Tân bình thản như đang nói về thời thiết, nhưng từng lời từng chữ đều như lưỡi đao đâm vào tim Lê Sóc.

Sau khi anh mở cửa, đập vào mắt anh là con cừu bông mà anh và Triệu Cẩm Tân gắp được từ máy game khi hai người đi hẹn hò, bên cạnh còn là ảnh chụp của anh và Triệu Cẩm Tân và những món quà mua từ nước ngoài, khắp nơi đều có hình bóng của Triệu Cẩm Tân.

Nhìn thấy ngôi nhà toàn dấu vết của Triệu Cẩm Tân này, ngọt ngào gì đó trước đây giờ chỉ khiến anh cảm thấy nhức mắt.

Anh không kiểm soát được mình, bắt đầu lật bàn, hất tung mọi thứ, đập hết những đồ có liên quan đến Triệu Cẩm Tân, như thể nếu dùng cách này, tất cả những ủy khuất và tức giận có thể chuyển sang những đồ vật hỏng hóc kia.

Sau khi cạn hết sức lực, Lê Sóc ngồi gục bên tường. Anh nhìn bàn tay đã trầy xước từ bao giờ, hình ảnh trước mắt càng ngày càng mơ hồ, vài giây sau anh cảm thấy có thứ gì đó nóng ẩm lăn dài theo hai má.

Lê Sóc từ từ che kín hai mắt, nghẹn ngào.

Quá thảm hại rồi...

Đột nhiên, Lê Sóc cảm thấy có thứ gì nong nóng chảy xuống ở lưng mình, Anh đưa tay ra sờ một chút, phía sau lưng gần như ướt đẫm. Đưa tay lên xem, đỏ thẫm một mảnh.

Miệng vết thương bị rách.

Lê Sóc nhìn mảnh thủy tinh bên cạnh, qua hình phản chiếu anh có thể thấy băng vải trên cổ và toàn bộ sau gáy đỏ hết một mảng.

Anh nhìn chằm chằm miếng băng quanh cổ mình ba giây, sau chậm rãi đi về phía chiếc túi bị vứt trong góc, lấy ra một tờ giấy.

Là giấy báo kết quả phân hóa, trên đó viết:

Kết qua phân hoá: Omega.

Lê Sóc nhớ rõ, buổi sáng khi anh nhìn thấy dòng chữ này, trong lòng cao hứng chỉ muốn ngay lập tức đi báo với Triệu Cẩm Tân, nhưng giờ anh chỉ thấy đau mắt vô cùng, hành động của bản thân toàn bộ là một trò cười. Anh cười nhẹ một tiếng, xé tờ giấy thành từng mảnh nhỏ, ném vào thùng rác, tiếp tục ngồi dựa vào góc tường.

Ngồi được một lúc, vết thương tuyến thể bắt đầu ẩn ẩn đau, máu chảy không ngừng nhắc nhở Lê Sóc rằng anh vừa mới phẫu thuật xong.

Lê Sóc nhìn miếng băng bị rơi xuống đất, lúc anh đứng lên muốn đi xử lí miệng vết thương, hai mắt đột nhiên trở nên đen kịt, mất ý thức ngã xuống đất.

......

Hai tuần trước.

"Ách." Ở trên giường, Triệu Cẩm Tân ôm Lê Sóc từ phía sau, cắn lên tuyến thể của anh một cái.

Răng nanh nhọt hoắt đâm vào lớp da mỏng của tuyến thể, khiến máu theo đó mà chảy xuống.

"Tê... Em làm gì vậy?" Lê Sóc công việc đang dở, bất đắc dĩ cười một cái. Triệu Cẩm Tân nhìn vết thương trên tuyến thể của Lê Sóc, nhẹ nhàng liếm vết máu đang chảy, thỏa mãn nói: "Lê thúc thúc, em đánh dấu anh." Hắn ôm chặt Lê Sóc: "Anh là của em!".

Lê Sóc cười cười hôn Triệu Cẩm Tân: "Vốn đã là của em".

Triệu Cẩm Tân vui vẻ cười, cánh tay ôm Lê Sóc đột nhiên chặt hơn, xoay người ôm Lê Sóc đè lên giường, hôn xuống.

Lê Sóc bị những động tác nhanh như chớp của Triệu Cẩm Tân làm cho ngẩn người, nhưng anh nhanh chóng phản ứng lại, chậm rãi đáp lại Triệu Cẩm Tân.

Cho tới khi Lê Sóc gần như không thở nổi, Triệu Cẩm Tân rốt cuộc mới thả anh ra. Hắn nhìn Lê Sóc đỏ bừng mặt, không nhịn được lại cúi xuống cắn tuyến thể anh một cái.

"A!" Lê Sóc còn chưa kịp phản ứng kêu lên một tiếng, sau đó đỏ mặt vỗ đầu Triệu Cẩm Tân một cái.

"Lê thúc thúc thơm quá~" Triệu Cẩm Tân cắn xong còn ghé vào cổ Lê Sóc, ngửi mùi pheromone hương bạc hà đang tỏa ra từ tuyến thể kia.

Lê Sóc tuy cũng là Alpha, nhưng pheromone của Lê Sóc không làm Triệu Cẩm Tân cảm thấy nồng như các Alpha khác, ngược lại còn thấy nhẹ nhàng thanh mát, là hương vị khiến người khác không thể không nghiện.

Lê Sóc nhìn Triệu Cẩm Tân vẫn đang ghé vào cổ mình ngửi pheromone, không nhịn được cười một chút, sau đó liền tỏa ra một lượng lớn pheromone.

Khi toàn bộ căn phòng tràn ngập hương bạc hà, một mùi rượu nhàn nhạt cũng bắt đầu tỏa ra.

Lê Sóc ngửi mùi rượu càng ngày càng đậm đặc kia, tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều.

Là mùi hương anh thích.

Tín tức tố của hai Alpha không thể dung hòa một chỗ, thường sẽ có tác động va chạm lẫn nhau. Tuy vậy, sự kết hợp bất ngờ giữa hương rượu và hương bạc hà, tuy không dung hòa nhưng lại khiến người ta cảm thấy hòa hợp đến lạ.

Tới lúc không khí trong phòng đạt đến cực điểm, Lê Sóc chủ động hôn lại Triệu Cẩm Tân. Triệu Cẩm Tân cũng phối hợp đáp lại, tay lại bắt đầu không an phận luồn vào trong quần áo Lê Sóc...

(Khụ khụ, bé ngoan không được xem👀)

Sau khi xong xuôi, Lê Sóc mơ mơ màng màng được Triệu Cẩm Tân ôm đi rửa sạch, lại mơ mơ màng màng bị ôm vào lồng ngực.

Khi Lê Sóc chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, anh cảm thấy một ngón tay nhẹ nhàng xoa tuyến thể của mình.

Vết thương trên tuyến thể bị ngón tay chạm vào trở nên đau rát, Lê Sóc cảm thấy khó chịu run người, nghĩ muốn hất ngón tay kia ra.

Chủ nhân của nó dường như cũng nhận ra mình đang làm đau Lê Sóc, lập tức rút tay về, sau đó đặt tay lên eo Lê Sóc, nhẹ nhàng ôm lấy anh.

Khi Lê Sóc đang định mở mắt nhìn xem có chuyện gì, bên tai truyền đến giọng nói trấm thấp của Triệu Cẩm Tân: "Dấu hiệu mất một lần đánh dấu lại một lần".

Hả?

Một câu không đầu không đuôi như vậy khiến Lê Sóc khó hiểu hai giây, nhưng anh không cưỡng lại được cơn buồn ngủ mà ngủ mất.

Sáng hôm sau, đồng hồ sinh học khiến Lê Sóc tám giờ đã rời giường.

Lê Sóc còn chưa ngủ đủ tám tiếng mơ mơ màng màng muốn trở mình tiếp tục ngủ, nhưng khi anh xoay người thì bị kìm lại, lúc đó anh mới nhận ra tình cảnh của mình hiện tại.

Cả người anh nằm gọn trong vòng tay người yêu, tay người yêu còn đặt trên eo anh, ngẩng đầu lên còn có thể thấy gương mặt đang ngủ của hắn.

Lê Sóc vốn đang mơ mơ màng màng nháy mắt liền tỉnh, anh nhìn vẻ mặt đang say ngủ của Triệu Cẩm Tân muốn để cho hắn ngủ thêm mấy tiếng nữa, bản thân chuẩn bị xong bữa sáng thì gọi, nhưng khi anh đang chuẩn bị rời giường, anh phát hiện tay Triệu Cẩm Tân lực rất lớn, cố định trên lưng anh khiến anh không thể động đậy.

Lê Sóc bất đắc dĩ cười một cái, tự hỏi ba giây sau đó quyết định cứ tiếp tục làm tổ như vậy. Anh ngửi được mùi rượu vang đỏ của người yêu, đột nhiên nhớ tới lời hôm qua hắn nói:

"Dấu hiệu mất một lần đánh dấu lại một lần."

Cẩm Tân... Rất muốn đánh dấu sao?

Theo quy tắc xã hội ABO, Alpha và Omega có thể tiến hành đánh dấu, chỉ cần lúc lên giường cắn tuyến thể của đối phương, đưa pheromone của mình vào là có thể đánh dấu vĩnh viễn. AO sau khi đánh dấu vĩnh viễn trong kì động dục chỉ có thể phát tiết vào đối phương, người bị dấu hiệu theo bản năng sẽ càng ỷ lại vào người còn lại. Bởi vì Omega chỉ có thể bị một Alpha đánh dấu, ký hiệu trên người Omega giống như đang nói với toàn bộ thế giới rằng "đời này của tôi chỉ có thể là của anh ấy", nhưng điều không công bằng chính là, Alpha có thể dấu hiệu rất nhiều Omega, khiến việc một vài A cặn bã lừa Omega nhân lúc động dục không có cách nào phát tiết là một chuyện rất bình thường.

Dấu hiệu còn có một quy tắc không công bằng, chính là chỉ có Alpha cùng Omega mới có thể tiến hành dấu hiệu, AA, AB, BO, BB, OO không thể tiến hành dấu hiệu, làm cho rất nhiều người thiếu cảm giác an toàn, nhất là đối với Alpha chiếm dục mạnh mà nói, không đánh dấu được đối tượng của mình là việc rất khó chịu, đồng nghĩa với việc đối tượng không hoàn toàn thuộc về mình.

Triệu Cẩm Tân tối hôm qua làm hành động đánh dấu với Lê Sóc, nhưng bởi vì bọn họ đều là Alpha, bọn họ chỉ có thể để lại dấu vết ở tuyến thể vài ngày xong sẽ có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Lê Sóc sờ sờ tuyến thể của mình, trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý tưởng.

Lê Sóc vươn tay sờ tóc Triệu Cẩm Tân, từ từ xoa xoa. Lúc đầu anh nghĩ phương pháp này không khả thi, nhưng càng nghĩ càng thấy phương pháp này có thể chấp nhận được, chỉ là rủi ro hơi cao...

Khi Lê Sóc đang tự hỏi biện pháp này có khả thi hay không, người được anh xoa đầu khẽ rên một tiếng. Anh ngẩng đầu lên, thấy Triệu Cẩm Tân mơ mơ màng màng nhìn mình, tóc hắn bị Lê Sóc làm xù lên hệt như một con sư tử.

"Phụt... Xin lỗi" Nhận ra mình đánh thức Triệu Cẩm Tân, Lê Sóc nhìn mái tóc bị mình biến thành bờm sư tử nhịn không được cười thành tiếng.

Sư tử nhỏ ánh mắt đầy hoang mang và khó hiểu, Lê Sóc nhân lúc này vội chỉnh lại tóc tai cho sư tư nhỏ, đứng dậy tắm rửa như muốn chạy trốn, để lại Triệu Cẩm Tân một mình ở trên giường ngơ ngác

Triệu Cẩm Tân: ......?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro