Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: Em Là Linh Hồn, Anh Là Trái Tim

8 giờ sáng hôm sau ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng sớm chiếu qua cửa sổ đánh thức Zika dậy. Anh tỉnh giấc vươn vai một cái rồi lầm bầm gọi: "Jingjing, em đâu rồi?"

Im lặng. Căn phòng vẫn trống vắng không có bất kỳ tiếng động nào đáp lại lời gọi của anh. Zika khẽ thở dài nằm lại trên giường một lúc cảm giác lạ lẫm khi không có cô bên cạnh như mọi khi.

Bất ngờ một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trong không khí: "Ôi ai đây ta? Sáng sớm đã nhớ tới em rồi!"

Zika ngồi bật dậy ngạc nhiên nhưng không hề tỏ ra bất ngờ. "Em đi đâu vậy?"

Meijing với nụ cười nghịch ngợm trong giọng nói đáp lại: "Em ở đây mà!"

Zika thở phào nhẹ nhõm rồi tiếp tục với giọng hơi trách móc: "Em làm anh lo quá. Tí nữa anh đi mua điện thoại em đi theo không?"

"Đi chứ! Anh yên tâm em không gây chuyện đâu!" Meijing vui vẻ đáp.

Zika mỉm cười không nhịn được mà hỏi lại: "Em thì có chuyện gì chứ?"

Cô cười nhẹ giọng nói đùa nghịch nhưng cũng đầy sự trìu mến: "Em thì có gì đâu! Chỉ là... em không muốn anh làm gì một mình."

Zika vừa nói vừa vươn tay về phía Meijing không hề ngần ngại chạm vào tay cô. Cảm giác lạnh lẽo từ tay Meijing nhưng lại khiến anh cảm thấy ấm áp như thể cô không phải là một linh hồn mà là một phần trong cuộc sống của anh. Meijing không rút tay lại ngược lại cô nhẹ nhàng đưa tay ra cho Zika chạm vào.

Meijing nói giọng điệu nhẹ nhàng nhưng không thiếu sự kiên quyết: "Đừng nghịch nữa. Mau vào vệ sinh đi rồi còn đi mua điện thoại nữa!"

Zika không còn lý do gì để trì hoãn gật đầu: "Được thôi! Đợi anh chút."

"Ừm" Meijing đáp lại nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua.

Zika đứng dậy đi vào phòng vệ sinh. Meijing sau khi nhìn anh vào trong ngồi xuống giường và bắt đầu gấp lại chăn chỉnh lại gối. Mặc dù chỉ là những động tác đơn giản nhưng với Zika đó là những khoảnh khắc rất thật như thể cô đang hiện hữu ở đây sống cùng anh trong những ngày bình yên nhất.

Chưa đầy 10 phút sau Zika từ phòng vệ sinh bước ra. Anh nhìn thấy giường của mình đã gọn gàng không một chút lộn xộn. Meijing ngồi trên ghế đang chơi game một cách chăm chú chờ đợi anh.

Zika mỉm cười nhìn cô cảm giác trong lòng ấm áp hơn bao giờ hết. Dù cô chỉ là một linh hồn nhưng sự hiện diện của cô trong cuộc sống của anh như là một phần không thể thiếu một sự an ủi mà anh chẳng thể tìm thấy ở đâu khác.

Anh ngồi xuống bên cạnh cô nói một cách nhẹ nhàng: "Anh chuẩn bị xong rồi đi thôi."

Meijing ngẩng đầu lên nở một nụ cười thật tươi: "Ừm đi thôi!"

Chẳng có gì quan trọng hơn việc ở bên nhau trong những giây phút bình yên như thế này. Dù Zika không thể nhìn thấy cô bằng mắt thường nhưng anh cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của Meijing không chỉ là một linh hồn mà còn là một phần trong cuộc sống của anh. Cảm giác ấy mặc dù kỳ lạ nhưng lại khiến anh cảm thấy yên bình và đầy hy vọng.

Zika và Meijing ra khỏi phòng bước ra hành lang của ký túc xá. Khi Zika nhìn qua cửa sổ anh nhận ra ánh sáng mặt trời đã chiếu rọi qua từng khe cửa mang lại không khí ấm áp của một buổi sáng mới. Tuy nhiên tâm trí anh vẫn không ngừng nghĩ đến Meijing. Mặc dù cô chỉ là linh hồn nhưng sự hiện diện của cô đã dần trở thành một phần trong cuộc sống của anh một thứ không thể thiếu.

Zika bước ra ngoài Meijing đi bên cạnh anh cười khẽ khi thấy anh có chút lo lắng.

"Anh lo lắng làm gì? Anh đi đâu cũng có em mà." Meijing trêu chọc nhưng sự dịu dàng trong giọng nói của cô khiến Zika cảm thấy thật yên bình.

Zika nhìn cô cười nhẹ: "Anh chỉ lo em sẽ gặp chuyện gì thôi. Mặc dù em có thể làm những điều mà người khác không thể làm nhưng anh vẫn lo."

Meijing nhẹ nhàng nói: "Anh cứ yên tâm đi. Dù gì em vẫn là em không thay đổi đâu."

Họ đi bộ ra ngoài cổng ký túc xá nơi có một cửa hàng điện thoại nhỏ mà Zika đã dự định ghé qua. Zika quay sang nhìn Meijing ánh mắt anh vẫn tràn đầy sự quan tâm.

"Em có thật sự không cần gì không?" Zika hỏi vẫn không nỡ rời mắt khỏi cô.

Meijing mỉm cười: "Em không cần gì đâu. Anh lo cho em quá rồi."

Zika gật đầu nhưng trong lòng vẫn không thể thoát khỏi cảm giác lạ lùng mỗi khi nghĩ về cô. Khi họ đến cửa hàng điện thoại Zika chọn một chiếc điện thoại mới còn Meijing đứng bên cạnh đôi mắt lấp lánh nhìn anh chọn đồ.

"Chọn một chiếc tốt đi." Meijing nói.

Zika đưa chiếc điện thoại cho nhân viên và quay sang nhìn Meijing trong lòng cảm thấy một sự ấm áp kỳ lạ. Cô có thể nói chuyện với anh có thể xuất hiện bất cứ khi nào anh cần nhưng anh biết rằng dù thế nào cô cũng không thể trở lại thế giới của những người sống.

Với chiếc điện thoại mới trong tay Zika bước ra khỏi cửa hàng và đi về phía ký túc xá. Cảm giác của anh lúc này giống như có một sự thay đổi nào đó trong không khí. Dù Meijing vẫn ở đó anh không thể không nghĩ đến chuyện tương lai khi cô sẽ không thể bên anh mãi mãi.

Meijing nhận thấy sự trầm ngâm của Zika lên tiếng: "Anh đang nghĩ gì vậy? Đừng lo quá em vẫn ở đây mà."

Zika quay sang cô đôi mắt anh dịu lại: "Anh chỉ... sợ em sẽ phải đi. Dù em là linh hồn nhưng anh thật sự không muốn mất em."

Meijing mỉm cười một nụ cười nhẹ nhàng và đầy an ủi: "Em sẽ không đi đâu. Em luôn ở đây bên anh."

Những lời nói của Meijing khiến Zika cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhưng trong lòng anh vẫn không thể không cảm nhận được sự trống vắng trong tương lai. Liệu sẽ có một ngày nào đó khi anh tỉnh dậy cô không còn ở đây nữa?

Tuy nhiên Zika biết rằng dù chuyện gì xảy ra anh sẽ luôn giữ Meijing trong trái tim mình. Cô là một phần của anh không thể thiếu và dù có thời gian trôi qua anh sẽ không bao giờ quên những khoảnh khắc này.

"Anh sẽ nhớ em" Zika thì thầm mắt anh nhìn thẳng về phía trước.

Meijing đáp lại giọng cô vang lên nhẹ nhàng như một lời cam kết: "Em cũng sẽ nhớ anh Zika."

Và trong khoảnh khắc ấy dù cho những thử thách có đến dù cho thế giới có thay đổi họ vẫn sẽ luôn ở bên nhau trong cách riêng của mình nơi không có sự chia cách.




*Note:
Truyện không có thật!
Hoan hỉ hoan hỉ cho mình nếu có chỗ viết không đúng viết sai.

Chúc các bạn có 1 buổi đọc vui vẻ🙆🙆🙆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro