Chap 3: Ba Tiếng Gõ Cửa
"À rồi rồi giờ chúng ta chia phòng đi!" Scout nói giọng có vẻ thoải mái nhưng lại đầy sự quan tâm. Anh liếc nhìn các bạn chờ đợi phản ứng của họ.
"Ừm." Tarzan đáp gật đầu đồng ý nhưng ánh mắt của anh có chút ngơ ngác. Dường như vẫn chưa hiểu rõ về những gì đang diễn ra.
"Em muốn với Tarzan." Hang nói giọng nhẹ nhàng không quá nhiệt tình nhưng cũng có chút lưỡng lự. Anh ta nhìn mọi người với ánh mắt ngóng chờ.
"Zika em thế nào?" Gala hỏi giọng anh ta vẫn giữ vẻ bình thản nhưng nhìn vào ánh mắt Zika có một sự tò mò không thể che giấu.
Zika đứng im mắt nhìn chằm chằm vào từng người một cách lạnh lùng. Anh không nói gì mà chỉ thở dài một hơi rồi cất lời.
"Cứ quyết như lúc nãy đi mọi người đã chia phòng lúc không có em ấy!" Giọng Zika lạnh tanh không hề có một chút cảm xúc lộ ra ngoài.
"Hả???" Tarzan ngạc nhiên đôi mắt mở to không tin vào những gì mình vừa nghe. Anh nhìn Zika không hiểu sao người bạn này lại có thể nói như vậy.
"Sao em???" Scout cũng không khỏi ngạc nhiên chỉ biết hỏi lại ánh mắt nhìn Zika đầy khó hiểu. Không thể tin được rằng Zika lại nói câu này trong tình huống như thế này.
"Thế nào mọi người cũng chia cho nhau rồi! Cứ quyết như thế đi!" Zika trả lời đơn giản không hề có sự thay đổi trong giọng nói. Anh tỏ ra như thể mọi chuyện chẳng có gì to tát.
"Mày dỗi bọn tao à?" Hang hỏi đôi mắt đầy sự ngạc nhiên lẫn chút bối rối. Anh không hiểu vì sao Zika lại hành động như thế.
"Nếu em muốn chung với ai thì nói..." Gala lên tiếng vẻ mặt có chút lo lắng nhưng anh cũng không muốn làm Zika khó chịu thêm.
"Đúng vậy dù gì em cũng là út mà!" Scout cũng không thể không đùa lại một chút nhưng lời nói của anh cũng có một chút nghiêm túc.
"Không cần đâu! Em cũng chả muốn làm út đâu! Cho Hang làm út ấy! Nó còn trẻ con hơn em!" Zika đáp lại giọng nói cứng rắn không hề có sự đùa cợt nào trong đó. Anh nhìn Hang ánh mắt không chút dao động.
"Nè mày bảo tao trẻ trâu!" Hang phản ứng mặt anh ta đỏ lên vì câu nói của Zika. Anh không muốn bị gọi là "trẻ con" như vậy.
"Mày nói nữa thì tí lên phòng nhớ cầm tỏi theo lẫn gõ cửa 3 lần rồi hẵng vào!" Zika không mảy may thay đổi sắc mặt giọng anh vẫn lạnh lùng như cũ.
Hang im lặng không dám đáp lại chỉ biết thở dài rồi nhìn Zika với vẻ mặt đầy bất lực.
"Sao em biết có tỏi?" Scout hỏi vẻ mặt nghi hoặc. Anh nhìn Zika như thể không thể hiểu nổi.
"Mày chưa vào bếp mà!" Tarzan lên tiếng đáp lại câu hỏi của Scout ánh mắt anh như thể đã biết trước điều gì đó.
"Mùi nó nồng!" Zika chỉ nhẹ nhàng đáp lại giọng anh không nhanh không chậm như thể chuyện này là điều hiển nhiên.
"À à à!" Gala kêu lên dường như đã hiểu ra vấn đề nhưng vẫn có chút ngượng ngùng vì đã bị "bắt bài."
"Địt Zika mày nói bình thường đi! Tao hứa không trêu mày nữa đâu!" Hang cuối cùng không thể kiềm chế được hét lên giọng có chút tức giận nhưng cũng có chút hối lỗi.
"Nếu thấy sợ thì hãy cố quen đi! Tao hay nói vậy lắm!" Zika đáp lại đôi mắt anh nhìn về phía Hang không có một chút dao động nào. Anh không hề tỏ ra quan tâm đến phản ứng của người khác.
"Thôi nào dù gì cũng là đồng đội của nhau!" Tarzan chen vào cố gắng làm không khí trở nên dễ chịu hơn nhưng giọng nói của anh có chút căng thẳng.
"Vậy cứ quyết như nãy đi! Zika phòng cuối Gala-anh phòng 1 còn Tarzan-Hang phòng 2!" Scout đưa ra quyết định giọng anh rõ ràng và kiên quyết.
"Ok anh." Hang gật đầu dù trong lòng vẫn còn chút không hài lòng nhưng cuối cùng cũng đành phải chấp nhận.
Tarzan và Gala nhanh chóng đứng dậy xách vali và bước về phía phòng của mình. Họ không nói gì thêm nhưng ánh mắt của họ đã nói lên rất nhiều điều. Mọi thứ cứ thế trôi qua trong yên lặng.
Scout cũng đứng lên xách vali đi theo. Anh không vội vàng cũng không nói gì thêm. Anh chỉ biết rằng giờ đây mọi người cần phải tự mình đối mặt với những điều bất ngờ.
Hang đang định xách vali lên nhưng đột nhiên lại nghĩ ra một ý tưởng. Anh nhanh chóng chạy vào bếp lấy hai nhánh tỏi bỏ vào túi quần rồi xách vali lên. Nhưng khi vừa quay ra anh nghe thấy tiếng cười của Zika vang lên trong phòng khiến anh bất giác dừng lại.
"Scout hyung đợi em đợi em!" Hang vội vàng gọi giọng có chút lo lắng.
Scout nghe thấy vậy chỉ bình tĩnh đợi Hang không vội vàng gì cả. Anh đã quen với tính cách của Hang rồi nên không thấy lạ khi anh ta có những hành động như thế.
Zika nhìn thấy hành động của Hang không khỏi buồn cười. Anh mỉm cười nhẹ nhưng không nói gì chỉ lặng lẽ xách vali lên và đi về phía phòng cuối cùng ở hành lang tầng 2. Mọi thứ dường như đã sắp xếp ổn thỏa dù có một chút khôi hài trong những tình huống nhỏ bé này.
Zika bước lên tầng 2 đôi chân anh nhẹ nhàng bình tĩnh như thể mọi thứ xung quanh đều không có gì đáng lo. Đêm nay không có gì có thể làm anh bối rối kể cả những người bạn đồng đội mà anh coi như gia đình. Bước đến gần phòng của mình anh nhận ra Hang đang đứng trước cửa phòng 2 khuôn mặt anh ta có vẻ lúng túng đôi mắt như đang quan sát xung quanh.
"Tao biết mày ở đây mà." Zika không quay lại chỉ nói nhỏ như thể đang chờ đợi điều này.
Hang giật mình nhưng vẫn nhanh chóng nép người vào một góc. Anh ta cúi đầu có vẻ như không muốn bị phát hiện đang lo lắng.
Zika cười nhẹ bước đến gần Hang giọng anh vẫn bình thản nhưng sắc bén: "Bình tĩnh đi! Mày cầm tỏi rồi mà! Không ai làm gì mày đâu! Tao cũng không dọa được mày đâu!" Anh nhẹ nhàng đứng trước cửa phòng 3.
Hang nghe thấy câu nói đó anh không còn chịu đựng được nữa bực bội nói: "Huayu đừng dọa tao nữa!"
Zika chỉ khẽ mỉm cười nhưng ánh mắt anh không rời khỏi Hang. Không nói gì thêm Zika nhẹ nhàng đưa tay lên gõ cửa ba lần đều đặn. Một hành động đơn giản nhưng lại rất quen thuộc như một thói quen đã ăn sâu vào cuộc sống của anh.
Hang đứng im bất ngờ trước hành động của Zika. Anh không hiểu tại sao Zika lại làm vậy. Anh chỉ biết thở dài nghĩ trong lòng nhưng lại không dám phản kháng. Tất cả những gì anh có thể làm là im lặng và chờ đợi.
Zika dừng lại sau ba cái gõ cửa không vội vã không lo lắng. Anh bình tĩnh mở cửa bước vào mà không cần phải suy nghĩ thêm.
"Mày đứng ở đó làm gì?" Tarzan người đã có mặt trong phòng từ lâu lên tiếng khi thấy Hang đứng im không bước vào.
Hang như tỉnh lại để Tarzan kéo anh vào. Anh cúi đầu thầm nghĩ về những lời nói của Zika trước đó và nhanh chóng kể lại tình hình lúc nãy khi Zika nói những lời lạ lùng với mình.
Tarzan nghe xong chỉ nhíu mày có vẻ không mấy bất ngờ nhưng vẫn thấy kỳ lạ: "Tí tao nhắn cho Scout hyung coi!"
Hang gật đầu không muốn làm chuyện này rối thêm dù trong lòng vẫn không hiểu hết những gì Zika muốn nói.
Zika bước vào phòng nhìn xung quanh một lượt. Phòng khá đơn giản không có gì đặc biệt. Một chiếc giường một tủ quần áo bàn máy tính ghế chơi game và một tủ đầu giường. Mọi thứ đều sạch sẽ nhưng lại có cảm giác trống vắng. Anh cảm nhận được sự yên tĩnh đến lạ lùng giống như không có gì đọng lại trong không gian này.
Zika không tỏ ra ngạc nhiên chỉ nhanh chóng tiến về phía cửa sổ và mở nó ra. Anh muốn phòng mình thoáng đãng hơn dù chỉ là chút không khí trong lành từ bên ngoài. Sau đó anh tiến đến tủ đầu giường lấy một vài thứ ra dọn dẹp qua loa rồi nhìn quanh. Mọi thứ đơn giản đến mức Zika không cần phải lo lắng quá nhiều.
Anh bước đến chiếc giường ngồi xuống đưa tay ra vuốt nhẹ vải chăn một chút. Đêm đã khuya và tất cả những gì anh muốn làm bây giờ là nghỉ ngơi. Mặc dù không có quá nhiều đồ đạc trong phòng nhưng với Zika không gian này vẫn đủ cho một đêm yên tĩnh.
*Note:
Truyện không có thật!
Hoan hỉ hoan hỉ cho mình nếu có chỗ viết không đúng viết sai.
Chúc các bạn có 1 buổi đọc vui vẻ🙆🙆🙆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro