Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11: Bóng Hình Bên Cạnh

Tối hôm đó sau một buổi luyện tập kéo dài đến hơn 10 giờ các thành viên của đội đều mệt mỏi nhưng đều vui vẻ ra về. Bầu không khí trong phòng tập đã trở nên nhẹ nhõm hơn khi mọi người hoàn thành xong các trận rank của mình. Gala và Hang là hai người đầu tiên rời phòng đi ra ngoài với những câu chuyện đùa vui tiếng cười rộn rã vang lên. Theo sau họ là Tarzan và Scout vừa đi vừa tranh luận về những pha đấu rank chưa thực sự hoàn hảo trong ngày hôm nay.

Zika không vội vã đi ra như các đồng đội. Anh bước chậm rãi lặng lẽ không tham gia vào những câu chuyện đùa của các đồng đội. Cảm giác mệt mỏi sau một ngày dài luyện tập vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt anh. Nhưng điều đáng chú ý là dù không có ai đi cạnh anh lại không hề đi một mình. Bước đi cạnh anh như một bóng hình mờ nhạt là Meijing - người mà chỉ có Zika mới có thể nhìn thấy.

Meijing đi bên cạnh Zika không nói gì nhưng ánh mắt của cô vẫn luôn dõi theo từng bước chân của anh. Cô biết rằng ngoài thế giới này Zika không hề nhận ra sự hiện diện của cô. Nhưng cô không thể rời xa anh không thể dừng lại khi đã biết rằng mình là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh dù chỉ là một bóng ma vô hình.

Mọi người khác đi về phía trước họ không hề chú ý đến Zika dù họ cảm nhận được sự lạ lùng. Những lời cười đùa của Gala và Hang vẫn vang vọng phía trước nhưng Zika vẫn chỉ lặng lẽ theo sau không tham gia chỉ im lặng đi cùng với Meijing.

Tarzan và Scout đi phía sau thỉnh thoảng liếc nhìn Zika. Họ nhận ra rằng Zika có điều gì đó không ổn nhưng không ai dám lên tiếng. Họ thầm nghĩ có lẽ anh chỉ mệt mỏi sau một ngày luyện tập dài hoặc có thể anh chỉ muốn yên tĩnh một chút. Nhưng chẳng ai hiểu rõ được điều gì đang xảy ra trong lòng Zika.

"Zika im lặng thế?" Scout hỏi quay lại nhìn anh một lúc rồi tiếp tục đi.

Zika không trả lời chỉ cười nhẹ rồi quay đầu tiếp tục đi. Anh không muốn thừa nhận rằng tâm trí anh đang bối rối.

Meijing dù chỉ là một linh hồn vẫn luôn ở bên cạnh anh không nói gì không làm gì chỉ lặng lẽ đi bên cạnh. Cô nhìn anh những nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện trên khuôn mặt cô nhưng trong sâu thẳm tâm hồn cô lại cảm thấy đau đớn. Cô biết rằng Zika sẽ không bao giờ hiểu được những gì cô cảm nhận nhưng cô vẫn không thể dừng lại vẫn không thể rời xa anh.

Khi cả nhóm đến trước cửa ký túc xá các thành viên bắt đầu tản ra. Gala và Hang đi vào trong trước vẫn tiếp tục câu chuyện của mình còn Tarzan và Scout thì lặng lẽ bước theo sau. Zika đứng lại một chút nhìn vào ký túc xá rồi chậm rãi bước vào.

Meijing nhìn theo bóng dáng anh rồi quay lại nhìn nơi mình đã đứng một nơi mà cô biết sẽ không bao giờ có thể thuộc về cô. Cô nhẹ nhàng bước theo Zika vào ký túc xá không tạo ra tiếng động chỉ như một cái bóng bên cạnh anh.

Zika không nhìn cô nhưng cô cảm nhận được anh biết sự hiện diện của mình. Một phần trong anh luôn cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ nhưng anh không thể xác định được đó là gì. Dù vậy anh vẫn không thể xua đi cảm giác ấy.

Khi cả hai bước vào ký túc xá không ai để ý đến họ. Mọi người đã vào phòng của mình chỉ còn lại Zika và Meijing. Zika đi thẳng vào phòng của mình đặt ba lô xuống giường rồi ngồi xuống bàn chơi game. Anh không nói gì chỉ mệt mỏi nhìn về phía trước. Meijing đứng bên cạnh giường anh nhìn anh một lúc rồi cuối cùng lên tiếng: "Anh sao vậy, Huayu? Em vẫn ở đây bên cạnh anh mà."

Zika không trả lời. Anh chỉ lắc đầu nhẹ nhàng như thể không muốn làm cô thêm tổn thương. Anh biết rằng dù anh có cảm nhận được điều gì đó nhưng trong thế giới này anh không thể làm gì để thay đổi nó.

Meijing nhìn anh lần cuối rồi cô nhẹ nhàng quay người bước ra khỏi phòng. Dù cô không thể ở lại lâu nhưng cô biết rằng mình sẽ không bao giờ rời xa anh. Cô sẽ ở bên anh mãi mãi.

Zika ngồi im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng thở dài. Anh không biết mình đang cảm thấy gì nhưng anh biết rằng một phần trong anh dù không thể nhìn thấy luôn cảm nhận được sự hiện diện của Meijing.

Zika quay lại định gọi Meijing nhưng không thấy cô đâu. Cảm giác lạ lùng ập đến anh vội vã nhìn quanh phòng rồi bước nhanh ra ngoài gọi nhỏ: "Jingjing em đâu rồi?"

Anh cứ đi dọc hành lang nhưng chỉ có những tiếng bước chân vắng lặng. Cảm giác mất mát và lo lắng len lỏi trong lòng anh. Meijing luôn ở gần anh làm sao có thể biến mất một cách dễ dàng như thế? Anh không thể hiểu nhưng anh phải tìm cô. Anh không thể bỏ mặc cô một mình dù anh không biết lý do tại sao.

Meijing đang ở đâu đó cô không thể rời xa anh như thế này. Anh đi xuống cầu thang tầng 1 gọi tên cô nhưng chẳng thấy bóng dáng nào. Anh lại bước lên tầng 3 xuống sân thượng vẫn không có gì. Cảm giác căng thẳng dâng lên như thể có cái gì đó đang chờ đợi anh.

Trong lúc anh tìm kiếm Scout đi qua và thấy Zika đang lùng sục xung quanh băn khoăn nhìn anh. 

"Zika em tìm gì vậy?" Scout hỏi vẻ mặt tò mò.

Zika không trả lời ngay lập tức nhìn quanh rồi mỉm cười với sự thiếu kiên nhẫn. "Em nói thì anh cũng không tìm được đâu!" Zika đáp rồi tiếp tục bước đi.

Scout bối rối một chút nhìn Zika rồi hỏi tiếp: "Em đã nói là em muốn tìm gì đâu?"

Ngay lúc đó Hang từ trong phòng bước ra nghe thấy cuộc trò chuyện liền thêm vào. "Đúng rồi mày tìm gì vậy? Bọn này tìm phụ cho!"

Zika không thèm đáp lại vẫn tiếp tục đi tìm kiếm. Anh chỉ mỉm cười và nói một câu không ai ngờ tới: "Tìm ma. Tìm phụ không?"

Scout và Hang nhìn nhau không hiểu ý của Zika là gì. Họ chỉ có thể thở dài nhưng vẫn lặng lẽ đi theo anh không biết Zika đang làm gì. Tự hỏi bản thân liệu có nên tiếp tục theo sau không.

Cuối cùng Zika đi xuống tầng hầm. Cảm giác lạnh lẽo ở đây khác hẳn các tầng trên. Anh bước qua các phòng các hành lang tối tăm lòng cảm thấy lo lắng và hoang mang. Bất chợt anh nhận thấy Meijing đứng gần một góc khuất đang chăm chú nhìn vào một chiếc hộp cũ kỹ. Cảm giác này thật kỳ lạ giống như một thứ gì đó không thuộc về nơi này.

"Meijing?" Zika cất tiếng nhưng chưa kịp lên tiếng thì anh nhớ ra Scout và Hang vẫn đi sau mình. Anh liền im lặng và bước tới gần cô ánh mắt nhìn xuống chiếc hộp nằm dưới đất.

"Đây là hộp gì?" Zika hỏi giọng trầm xuống. Câu hỏi của anh mang theo sự tò mò lẫn lo lắng.

Scout và Hang cũng nhìn theo tò mò không kém. Scout nhìn vào chiếc hộp và thắc mắc: "Gì đây?"

Hang như một phản xạ định cúi xuống để chạm vào chiếc hộp nhưng ngay lập tức Meijing quay lại và nói một câu không kém phần sắc bén: "Đừng chạm vào."

Zika đứng đó ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. "Đừng chạm vào. Gọi quản lý đi!" Anh nói giọng kiên quyết.

Scout không tỏ ra ngạc nhiên mà gật đầu ngay lập tức. "Được rồi để anh gọi" anh nói và nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho quản lý.

Meijing nhìn Zika một cách thản nhiên như thể mọi chuyện diễn ra xung quanh chỉ là một điều bình thường. "Đây là bùa" cô giải thích. "Em vừa xem."

Zika nghe vậy thì im lặng một cảm giác bối rối nhẹ nhàng bao trùm. Anh định lên tiếng hỏi thêm nhưng lại nhớ rằng Scout và Hang vẫn đứng gần đó. Anh không muốn cô làm lộ điều gì không cần thiết. Bởi vì dù chỉ là một linh hồn vô hình Meijing vẫn có thể gây ra những ảnh hưởng mà anh không thể lý giải.

"Anh đừng nói gì Scout và Hang đang ở đây đấy" Meijing ngăn anh lại bằng một ánh mắt đầy hiểu biết.

Zika nhìn cô rồi gật đầu thể hiện sự đồng ý. Dù không thể nhìn thấy cô nhưng anh luôn cảm nhận được sự hiện diện của cô bên cạnh mình. Anh không biết lý do không biết làm thế nào để giải thích cho bản thân nhưng cảm giác muốn bảo vệ cô là điều không thể thay đổi.

Anh đứng đó một lúc lâu rồi lặng lẽ kéo tay cô vào trong túi áo khoác của mình. Cảm giác lạnh lẽo từ tay cô lại khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn.

Hang và Scout nhìn thấy hành động của Zika nhưng không ai lên tiếng. Cả hai chỉ đứng đó cố gắng hiểu rõ hơn về tình huống kỳ lạ này. Họ không biết nhưng họ cũng cảm nhận được sự lạ lùng trong hành động của Zika.

Khi quản lý tới nơi anh ta cũng chỉ đứng đó nhìn chiếc hộp và cảm nhận sự kỳ lạ trong không khí. Không ai dám chạm vào chiếc hộp bởi ai cũng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm và bí ẩn xung quanh nó.

"Chúng ta không nên động vào nó" quản lý nói ánh mắt đầy lo lắng. "Để anh thông báo cho cấp trên."

Zika không nói gì thêm chỉ đứng đó lòng đầy những suy nghĩ khó tả. Anh không biết sẽ phải làm gì tiếp theo nhưng một điều duy nhất anh cảm nhận rõ ràng là Meijing vẫn luôn ở bên anh dù cô có là một linh hồn vô hình.




*Note:
Truyện không có thật!
Hoan hỉ hoan hỉ cho mình nếu có chỗ viết không đúng viết sai.

Chúc các bạn có 1 buổi đọc vui vẻ🙆🙆🙆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro