Chap 10: Anh Vẫn Cảm Nhận Em
Zika vẫn tiếp tục luyện tập ánh mắt của anh tập trung vào màn hình máy tính từng thao tác của tay điêu luyện từng pha combo trong trò chơi đều toát lên sự tự tin và điêu luyện của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Tuy nhiên dù anh đang tập trung vào màn hình nhưng trong một góc mắt anh cũng nhận thấy sự hiện diện của Meijing dù cô chỉ là một bóng hình mà không ai khác có thể nhìn thấy.
Meijing không hề bận tâm về sự lạnh lùng của Zika. Cô chỉ ngồi yên lặng bên cạnh anh đôi mắt chăm chú theo dõi từng động tác của anh. Cảm giác của cô không phải là sự nhàm chán hay thất vọng mà là một sự hứng thú thậm chí là một niềm vui lạ lùng khi nhìn anh tập luyện. Dù chỉ là một "linh hồn" cô vẫn có thể cảm nhận được mỗi sự thay đổi nhỏ trong thái độ của Zika.
Và khi cô nhìn anh như vậy không thể kiềm chế được sự thích thú cô bất giác nói: "Anh đẹp trai thật!" Câu nói nhẹ nhàng nhưng lại đủ để khiến Zika bị gián đoạn. Trong khoảnh khắc anh hụt mất một pha combo trong game và điều này khiến anh không thể không cảm thấy hơi bực bội.
Meijing lại bật cười khúc khích giọng cười của cô như một làn gió thoảng qua nhưng lại đầy kiêu ngạo. "Hụt chiêu mất rồi sau này lại hụt mất người mình yêu thì sao?" Cô châm chọc anh một cách vui vẻ dù cô biết rõ anh sẽ không nói gì.
Zika cảm nhận được sự đùa giỡn trong giọng nói của Meijing chỉ nhíu mắt một chút. Trong lòng anh thầm nghĩ nếu anh đáp lại điều đó chỉ khiến Tarzan, Hang, Gala và Scout để ý. Và Zika không muốn họ biết quá nhiều về mối quan hệ mà chỉ có anh và Meijing hiểu. Đơn giản vì đó là một mối quan hệ không thể chia sẻ dù anh không muốn thừa nhận điều đó.
Anh quay mặt lại và lườm Meijing một cái như một dấu hiệu bảo cô im lặng nhưng trong mắt anh lại có một chút cảm giác khác một chút sự dịu dàng ẩn sâu trong lòng. Meijing nhận ra và nở một nụ cười cô không đùa giỡn nữa mà chỉ đơn giản ngồi gần hơn theo dõi anh trong im lặng.
Nhưng rồi cô không thể kiềm chế được sự tò mò cô muốn thấy rõ hơn những gì Zika đang làm những pha kỹ thuật mà anh thực hiện trong game. Cô biết rõ nếu cô kéo ghế lại gần hơn sẽ có thể bị các thành viên khác nghi ngờ. Nhưng không thể kiềm chế cô nhẹ nhàng lên tiếng: "Huayu, anh kéo ghế cho em đi. Em muốn xem rõ hơn."
Zika mỉm cười đôi mắt anh vẫn không rời màn hình máy tính nhưng anh hiểu cô muốn gì. Anh kiên nhẫn đợi khoảng năm phút như thể muốn chắc chắn rằng Meijing sẽ không cảm thấy lạ khi kéo ghế và sau đó anh nhẹ nhàng kéo ghế cho cô. Tất cả diễn ra một cách tự nhiên không có sự bối rối hay ngại ngùng nào.
Trong khi Zika kéo ghế cho Meijing, Tarzan từ phía xa nhìn thấy hành động này. Một dấu hiệu nhỏ nhưng đủ để Tarzan nhíu mày suy nghĩ một cách khó hiểu: "Zika kéo ghế làm gì vậy?" Tarzan không hiểu nhưng anh không nói gì chỉ tiếp tục theo dõi không quan tâm lắm đến sự thay đổi nhỏ này. Tuy nhiên sự khác biệt trong hành động của Zika cũng khiến Tarzan phải suy nghĩ đôi chút.
Nhưng Zika vẫn không thể hiện quá nhiều cảm xúc. Anh tiếp tục tập trung vào màn hình đôi mắt vẫn chăm chú vào game. Mỗi động tác mỗi quyết định đều là kết quả của hàng giờ luyện tập và anh không muốn bất kỳ yếu tố nào làm gián đoạn quá trình đó. Tuy nhiên sự hiện diện của Meijing vẫn khiến không khí xung quanh anh trở nên đặc biệt hơn.
Với mỗi phút giây trôi qua Meijing cảm thấy như mình được gần gũi hơn với Zika dù cô chỉ là một bóng hình mà không ai thấy được. Nhưng đối với cô chỉ cần anh thừa nhận sự hiện diện của cô như thế này đó đã là một điều tuyệt vời. Mối quan hệ của họ có thể không thể lý giải bằng lời nói nhưng đối với Meijing nó là sự thỏa mãn sâu sắc trong lòng.
Zika vẫn tiếp tục luyện tập mỗi hành động của anh đều chính xác và điêu luyện nhưng tâm trí của anh không hoàn toàn tập trung vào game nữa. Dù anh không nói gì cảm giác của Meijing ở bên cạnh vẫn không thể phủ nhận được. Mặc dù cô không thể hiện điều gì rõ ràng nhưng Zika biết cảm giác đó thật kỳ lạ. Một cảm giác quen thuộc mà anh đã từng cảm nhận nhưng không thể giải thích được.
Meijing vẫn ngồi im lặng bên cạnh anh đôi mắt không rời khỏi màn hình. Cô cảm nhận rõ từng cử động của Zika từ những cú click chuột đến các kỹ năng được sử dụng đúng lúc. Dù chỉ là một bóng hình trong thế giới của anh cô cảm thấy như mình đang là một phần của thế giới ấy. Cô biết rằng Zika không hề biết đến sự hiện diện của cô ngoài thực tế nhưng sự gần gũi ấy lại khiến cô cảm thấy hạnh phúc.
Cô nhẹ nhàng cười khẽ rồi lại nhắc nhở: "Anh có thấy là mọi người vẫn nhìn về phía anh không? Họ chắc chắn đang tò mò về anh đấy."
Zika không quay lại nhìn cô anh chỉ lặng lẽ gật đầu rồi tiếp tục công việc của mình. Anh biết rằng các đồng đội của mình là Tarzan, Gala, Scout và Hang luôn theo dõi từng bước đi của anh. Những gì anh làm họ đều chú ý dù anh có muốn họ không biết hay không. Nhưng Zika không bận tâm lắm về điều đó. Anh đã quen với sự chú ý dù đôi khi anh cũng mong muốn được yên bình hơn.
Tarzan ngồi ở một góc phòng vẫn lặng lẽ quan sát Zika. Anh không thể không nhận thấy sự khác lạ trong hành động của Zika. Mặc dù anh không nói ra nhưng Tarzan cảm thấy có điều gì đó không ổn. Có phải Zika đang làm gì đó mà anh chưa hiểu rõ? Hay là anh đang cảm thấy mệt mỏi và cần một chút thời gian để thư giãn?
Gala, Hang và Scout cũng để ý đến Zika. Mặc dù không ai nói ra nhưng họ cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt. Dù không biết rõ nguyên nhân họ vẫn im lặng và tiếp tục luyện tập đồng thời dõi theo Zika một cách kín đáo.
Trong khi đó Meijing vẫn ngồi bên cạnh Zika đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn anh. Cô biết rằng không ai khác ngoài Zika có thể cảm nhận được sự tồn tại của cô và dù điều này có thể gây khó khăn cho anh cô không thể làm gì khác ngoài việc ở bên anh. Mối quan hệ giữa họ mặc dù không thể chia sẻ với người khác nhưng đối với Meijing sự hiện diện của Zika trong cuộc sống cô là điều quan trọng nhất.
Còn với Zika anh vẫn tiếp tục luyện tập nhưng trong lòng anh có một cảm giác khó tả. Dù anh không thể nói ra nhưng anh biết rằng những thay đổi nhỏ này sẽ sớm ảnh hưởng đến cuộc sống của anh và mối quan hệ với Meijing càng lúc càng trở nên phức tạp hơn.
*Note:
Truyện không có thật!
Hoan hỉ hoan hỉ cho mình nếu có chỗ viết không đúng viết sai.
Chúc các bạn có 1 buổi đọc vui vẻ🙆🙆🙆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro