Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Heat.

Warning: R18, có chứa nội dung tục tĩu, dragon sẽ, monster f*ck, twococksonehole các thứ, cân nhắc kĩ nho các em chẻ dưới 16 tủi 💀

_____

Thời gian trôi qua như một cái chớp mắt. Tia nắng tinh khôi trong buổi sáng mới đó thôi đã chuyển dần sang màu cam cánh gián vào buổi chiều tà êm ả. Itto chạy hì hục trong chợ, đã cuối ngày nên những gian chợ xúm xít đông đúc đã thưa người bớt, những hàng quán bắt đầu được thu dọn và đóng cửa dần. Itto láo liên, mắt dáo dác đảo xung quanh tìm hình bóng của xe đẩy hàng đầy những xiên kẹo đường bóng mẩy hắn vừa mua ban trưa. Nhận ra ông chú già trông vui vẻ và hiếu khách đã dọn hàng đi, hắn định thất thiểu đi tay không đến nhà vị thần kia.

Nhưng may mắn dường như đang mỉm cười với hắn.

Mắt hắn đảo thấy một quán vỉa hè, nơi trông có vẻ là một quán rượu, nhưng quan trọng hơn, phía trước là một xe đẩy hàng đầy ụ những xiên kẹo đường sánh ngọt mà hắn đang tìm. Itto phóng tới ngay như sợ rẳng có ai sẽ cướp mớ kẹo đó của hắn.

Itto đã mua ba xiên, một cho hắn, một cũng cho Hutao, và một cho vị kia. Hutao thích những thứ ngọt ngào, còn người kia thì cũng chắc mẩm là chỉ hơi thích. Hắn đoán thế, bởi những tách trà y pha cho hắn lúc nào cũng để lại hậu vị ngọt thanh trong cuống họng. Itto chẳng biết phải diễn tả như thế nào, vì thứ gì hắn cũng cho vào mồm được miễn nó không phải là đậu hũ hoặc bất cứ thứ gì làm từ đậu hũ.

Trả tiền cho chủ quán, Itto phóng đi ngay, hướng tới điểm đích quen thuộc của hắn. Gió mát lạnh của buổi đêm luồn trên da dẻ, lướt vào trong tóc, len qua những khoảng hở trên quần áo hắn mà thổi đi sức nóng khi cơ bắp bị đốt cháy tạo ra. Mùi cỏ tươi mới lẫn với hương nhàn nhạt của những thứ hoa hắn chả tài nào nhớ nổi tên, tạo nên một loại trộn hợp của mùi hương quen thuộc và thân quen biết mấy. Ánh tà ngã mình trên những sườn núi khắc khuỷu, ôm lấy đồng cỏ xanh mát trong sắc cam ấm áp. Sắc cam chuyển dần từ hổ phách đến chàm rồi xanh dương về dần đến cuối con đường. Thật đẹp.

Itto thầm cảm thán, nhưng rồi lại lắc đầu, giờ đâu phải lúc để ngắm trời trăng mây gió đâu. Y đang đợi, Archon đáng kính của hắn đang đợi, vì thế, hắn càng phải nhanh lên.

Không lâu sau, Itto đã dừng bước trước cánh cửa quen thuộc. Quá hào hứng để gặp người kia của mình mà quên mất cả việc gõ cửa, Itto đã bật tung cửa làm cho cô gái bé nhỏ giật mình. Hutao thở ra, lắc lắc đầu chán nản. Tên quỷ tóc đỏ ồn ào lại đến. Tuy nhiên, vẻ chán chường lại biến mất tăm khi những xiên kẹo đường vàng óng trong tay oni đập vào mắt cô. Hiển nhiên, Hutao lao tới, muốn chộp lấy hết mà cho vào mồm. Nhưng Itto đã vội đưa cao chúng lên, không cho cô gái lấy được.
-Không! Ngươi chỉ được lấy một cái thôi!
-Gì chứ?! Tên oni kẹt sỉ này!

Đường chủ nhỏ thó nhảy vọt lên, hòng túm lấy mớ kẹo trong tay hắn, Itto né sang nơi khác, hắn dí vào tay cô một xiên kẹo đường và giấu đi số còn lại sau lưng.
-Chỉ được một cái đó thôi! Còn lại là cho Jiji!
-Hứ, nồng thắm quá nhỉ?!_ Đường chủ vẫn không bỏ cuộc, cô đi quanh hắn, tìm một sơ hở để cướp đi chỗ xiên kẹo còn lại, nhưng Itto đã mẩm chắc ý đồ của Hutao, hắn giữ ánh mắt của mình trên người cô, lia theo chuyển động của cô và chuẩn bị sẵn để né đi bất cứ khi nào cô vồ tới. Hutao hừ mũi, và lao tới, nhắm vào những xiên kẹo đường lấp lánh đang mời gọi cô. Itto liên tục né đi, chật vật để bảo vệ chỗ kẹo đường còn lại khỏi nanh vuốt của cô gái nhỏ con. Một trận vật lộn xảy ra ngay giữa phòng khách, sau cùng, Itto cũng bứt rứt đưa một xiên kẹo khác cho cô trước gương mặt đang đương vẻ đắc thắng của Đường chủ.

Itto thở ra, đi tới gian phòng quen thuộc mà hắn chắc chắn là có Zhongli trong đó. Itto mở cửa, thoáng chốc thấy kì lạ. Gian phòng của Jiji luôn ấm áp, đèn trong phòng luôn được bật do y thường xuyên phải làm việc đến khuya, hoặc chỉ đơn giản là để y đọc sách, nhưng bây giờ đến một tia sáng cũng chả thấy. Itto nhướn mày, ló đầu nhìn vào trong căn phòng tối thui, tiếng lách cách vang lên cho thấy có người ở trong, đồ rằng đấy là Zhongli, Itto bước vào trong.

________

Hutao đang mải mê tận hưởng vị ngọt ngào của kẹo đường đang tan trong miệng, không khỏi tiếc nuối khi nhận ra đó là viên kẹo đường cuối cùng, hậu vị ngọt thanh vẫn còn ám trên lưỡi. Cô tặc lưỡi, thầm bực bội vì oni tóc trắng kia chỉ cho cô có hai xiên kẹo đường, ít ra cũng phải đem cho cô tầm chục xiên chứ? Hutao liếm môi mà càu nhàu, rõ là chỗ kẹo kia không đủ thỏa mãn cơn háu ngọt của cô. Tuy nhiên, Đường chủ lại đột ngột có cảm giác bồn chồn, như thể cô đã quên đi điều gì quan trọng.
-Sao có cảm giác như mình đã quên cái gì ấy..._ Cô lầm bầm.

Trong một khoảng im lặng không đáng có ở căn phòng vốn phải ồn ào tiếng nói cười, cô gái nhỏ chợt nhớ ra.

Zhongli đã dặn cô không được cho Itto vào phòng y. Ôi không.... chết rồi... vì những xiên kẹo đường kia mà cô quên khuấy mất! Hutao vội nhìn lên phía trên lầu, chỉ để nghe thấy một tiếng rầm lớn inh tai. Ôi, cô trễ mất rồi.

_________

Itto bối rối ló đầu vào trong, căn phòng tối đen, đến mức mà hắn thậm chỉ còn chẳng thấy gì, một cơn rùng mình chạy dọc trên da hắn khiến oni mạnh mẽ phải nuốt khan. Một cách chậm chạp, hắn bước từng bước tiến sâu vào trong bóng tối. Thi thoảng, tai hắn bắt được những tiếng động nhỏ ma xát trên sàn nhà như một thứ gì đó nặng nề bị kéo lê đi. Một hơi thở nặng và nông thoảng vào trong không khí, cho hắn biết rằng có một sinh vật khác ở đây. Một tiếng gầm ghè rít lên, khản đặc và trầm như vẳng lại từ nơi xa xăm. Không chịu nổi, Itto lên tiếng, phá vỡ đi sự im ắng vốn có.

-Jiji?

Không gian bỗng im bặt, như thể mọi âm thanh đều bị hút đi, để lại một khoảng rỗng trong gian phòng vốn đã im ắng. Tiếng kéo lê, tiếng thở kia, tiếng gầm gừ nhè nhẹ biến mất tăm, khiến cho Itto trong thoáng chốc đã nghi ngờ tất thảy những gì hắn vừa nghe chỉ là trí tưởng tượng của hắn tạo ra. Nhưng nhanh chóng, ý nghĩ của hắn bị đánh bay ngay lập tức khi một thứ gì đó vung tới, đánh úp hắn bằng một cú đập đủ mạnh từ sau lưng, khiến chàng quỷ phải lớ ngớ ngã xuống sau khi thốt lên một tiếng bất ngờ.
-Ứ-! Cái-!

Một thứ gì đó cuộn quanh eo hắn, ôm chặt lấy vòng eo rắn rỏi của chàng quỷ và giữ hắn ở nguyên tại vị trí. Vì quá tối, Itto hầu như không thấy được thứ gì, nhưng hắn có thể lờ mờ cảm nhận được đó là một thứ gì đó cứng cáp và sáng bóng như xà cừ. Itto vùng vẫy, cố thoát ra khỏi kìm kẹp, nhưng vô vọng. Thứ đó giữ lấy hắn với sức mạnh khủng khiếp, không quá mạnh, nhưng lại đủ chặt để chế ngự lấy oni vạm vỡ.
-Thả ta ra!

Oni vùng vẫy, cố gắng gỡ thứ đó ra mà không tài nào gỡ ra nổi. Dường như bực bội vì hắn không chịu nằm im, một bàn tay vươn tới từ trong màn đêm, giữ lấy má hắn và bóp chặt, yêu cầu hắn im lặng. Itto bực bội gầm gừ.

-Im lặng...
Giọng nói quen tai khiến oni phải nằm im ngay, thanh âm trong trẻo thường ngày trầm xuống một quãng tám. Réo rắt và khàn đục như phát ra từ một chiếc đài bị rỉ sét. Một bàn tay khác, to lớn và có vuốt chạm vào hông hắn, cắm nhẹ móng vào làn da dày để nhắc nhở hắn giữ yên tư thế. Thứ đang ôm chặt lấy eo Itto từ từ thả ra - thứ mà sau này hắn phát hiện đó là một cái đuôi dài. Thay vào đó, cái đuôi kia chuyển sang quấn chặt lấy một bên đùi hắn, ôm trọn chân hắn theo đường xoắn ốc đến tận cổ chân.

Một tiếng thở dài khác thoát ra, như thể đang hài lòng vì hắn nghe lời. Itto bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đột ngột, một xúc cảm khác chạm vào cổ hắn, cho đến khi người kia hít vào mùi hương của hắn, Itto mới nhận ra người kia đang cọ mũi y vào sau gáy hắn.

Một hành động quen thuộc mà chỉ Zhongli mới làm.
Zhongli lại buông ra một tiếng tỉ tê khác, ậm ừ khi mũi y chôn sâu vào trong tuyến mùi hương quen thuộc, môi y mân mê trên làn da hắn, răng manh sắc lẻm lướt trên tấc da thịt dày đặc đang phô ra, như thể sẽ cắn xuống bất cứ khi nào. Mùi hương quen thuộc đột ngột xuất hiện giữa cơn bức bối, lôi kéo y đến, tựa như đang mời chào, hứa hẹn một món ngon lành đã đặt sẵn trên bàn ăn.

Cơn khát tình bao lấy tâm trí Zhongli khiến y không thể nghĩ được gì hơn ngoài việc tìm một nơi để giải tỏa. Nhu cầu bị lờ đi bao lâu nay như đang khởi nghĩa cho tiếng nói của chính nó, liên tục giục thúc y phải tìm bạn đời, một con rồng cái khác. Để giao phối, làm tình, đánh dấu và thụ thai để tạo ra thế hệ tiếp theo.

Zhongli nghẹn ngào trong khi đắm mình vào mùi hương quen thuộc mà y nhớ nhung, tham lam hít lấy hương cỏ hoang dại lẫn với mùi đất thường bốc lên sau một cơn mưa lớn luôn bám trên da thịt người tình của y mỗi khi hắn đến.

Oni của y. Oni của y. Ôi, Itto của y.

-Itto... Itto...
Giọng y khàn khàn, khản đục và tỉ tê, vụn vỡ như tiếng phát ra khi hai mảnh kim loại va vào nhau. Itto giật mình, tay y từ lúc nào đã đáp trên ngực hắn, kéo chiếc dây nịt màu đen đang cản đường y xuống. Chiếc găng tay sang trọng mà Zhongli luôn mang đã được cởi bỏ, khiến tiếp xúc giữa hai người càng trở nên thân mật hơn thường ngày. Nhiệt độ của lòng bàn tay y nóng hổi, tay y khum lấy ngực hắn, mân mê trong một chuyển động lười biếng, nhiệt độ nóng bỏng truyền vào khiến da gà hắn dựng lên trước khiêu khích ấy. Hai ngón tay kẹp vào đầu vú, nhéo và bóp đỉnh vú nhạy cảm của oni cao lớn làm cho Itto khẽ rên lên một tiếng nhỏ.

Bỗng dưng, căn phòng bỗng sáng lên, trả lại cho oni tầm nhìn rõ ràng vốn có về căn phòng hắn thường lui tới. Zhongli là một người ngăn nắp, hiển nhiên phòng y lúc nào cũng gọn gàng và sạch sẽ. Nhưng giờ đây, đồ đạc la liệt dưới đất, các cuốn sách đáng lẽ luôn được đặt trên kệ tủ và xếp theo một trật tự giờ đang nằm dưới nền đất lạnh, quần áo rải rác khắp nơi, một cái thì trên ghế, cái thì trông như đã bị quẳng một cách bực bội vào trong góc tường, cái khác thì rách tươm như một cái giẻ rách.

Rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra? Itto chớp mắt hoang mang trước khung cảnh bừa bộn, cảm giác vừa quen lại vừa xa lạ. Itto muốn quay đầu lại để nhìn y, nhưng má hắn bị giữ lại bởi tay y, không cho hắn quay đầu. Itto khẽ liếc xuống bàn tay người kia, thu vào trong mắt hình dạng của nó. Zhongli luôn đeo một đôi găng tay đen, tuyệt nhiên hắn chưa từng thấy y tháo chúng ra bao giờ. Bây giờ, đôi tay ấy đang trần trụi, mang một sắc da khác biệt với con người. Chúng mang một màu nâu trông như màu gỗ cây già, sẫm màu, chuyển nhạt dần từ ngón tay về cổ tay, những mạch chảy có màu vàng kim chạy dọc thành những đường gấp khúc có trật tự ở lòng và mu bàn tay, nổi bật triệt để trên sắc da sẫm màu hơn, và dường như là nguồn gốc đã tạo nhiệt độ nóng bốc ấy.

Giọng y ậm ừ ở phía sau, một lời khen ngợi không thành lời cho sự tuân thủ của oni cao lớn. Mũi y áp chặt vào gáy hắn, thứ ẩm ướt trơn tuột mà hắn đồ là lưỡi y lướt dọc trên cổ hắn, răng nanh cạ trên gáy, nhấm nháp và để lại những dấu cắn mờ trên da.
-Jiji...?

Zhongli không trả lời, mà cũng chả đủ tỉnh táo để trả lời. Dục vọng nguyên thủy bao trùm lấy trí óc y như một ngọn lửa, đốt cháy mọi nơ ron thần kinh, vô hiệu hóa triệt để mọi sự cố gắng kiềm nén của Archon. Răng nanh của Morax bỗng đè mạnh, không mất quá nhiều sức để đâm xuyên qua phần da trên cần cổ thô to, lưu lại một vết răng sâu trên da thịt đầy đặn của oni trẻ, cơn đau tê tái truyền đến thẳng não bộ khiến oni phải hít vội một ngụm khí lạnh.

Vết răng hằn trên làn da chắc khỏe một mảnh đỏ tươi, để đánh dấu, để ràng buộc hóa quyền sở hữu của Nham thần đối với oni của y. Và cũng như một lời thề nguyền từ tận tâm can, in dấu trên da thịt một minh chứng cho tình yêu kéo dài đến ngàn đời, chứng kiến bởi đấng bề trên cao quý.

-Itto...

Zhongli khẩn thiết, chất giọng điềm đạm trở nên khàn khàn và đặc quánh như dung nham đun chảy. Tay y dời từ bờ ngực nở nang xuống phần bụng lõa lồ, mỗi nơi bàn tay kia đi qua đều để lại một cơn nóng bức bối. Ngón tay y vẽ vòng tròn trên bụng hắn, chuyển động chậm lười biếng, giọng y nhỏ xuống thành một tiếng thì thầm tan vào trong không trung. Itto không tài nào nghe được y đang lầm bầm điều gì dẫu có cố nghe.

Một giây sau, bụng hắn chợt cảm thấy nóng lên khiến Itto phải nhìn xuống để xem chuyện gì xảy ra. Ngay ở bụng dưới của hắn, một ấn ký trông như Tầm Nhìn hiện lên, mang màu vàng đặc trưng của nguyên tố Nham. Itto nhướn mày bối rối, đưa tay định sờ vào bụng.
-Đây là cái gì-?
-Không.
Zhongli nắm lấy tay hắn ngay lập tức, âm điệu nghiêm nghị trở nên đe dọa. Itto vô thức nhìn ra sau, lần này, hầu như toàn bộ hình dạng của Zhongli đang ở trạng thái nửa rồng. Itto hơi há hốc, mặt hắn đơ ra khi thu vào trong mắt là một vẻ ngoài xa lạ. Vẫn gương mặt tuyệt diễm với những đường nét tinh tế ấy, nhưng được tạo một điểm nhấn bởi một đường mạch vàng kim chạy dọc từ trán đến má. Hai chiếc sừng dài uốn cong nhẹ, thêm thắt những nhánh sừng nhỏ khác bên cạnh, hoàn toàn trông ngoạn mục hơn so với cặp sừng đỏ của Itto.

-Itto... Itto... của ta.
Thấy oni nhìn mình, Morax thở ra một hơi nhẹ, không nói gì mà chạm trán cả hai vào nhau. Giọng y trầm xuống tựa một điệu nhạc bản trầm, nhuốm đậm khao khát và dục vọng. Lưỡi y lướt qua môi hắn, tựa xin phép cho một đối đãi còn ngọt ngào hơn cả những xiên kẹo đường hắn đem đến đã rơi vãi trên sàn nhà kia. Itto mấp máy môi trong bối rối, nhưng Zhongli lại nhầm lẫn nó thành lời mời gọi y tiến đến.

Lưỡi y nhanh chóng trượt vào ngay trong khoang miệng ẩm nóng, lướt qua trên răng hắn tựa khám phá một vùng đất mới. Hung hăng càn quét và đảo loạn trong miệng hắn, cuốn lấy chiếc lưỡi vụng về của oni trong một vũ điệu cuồng say và điên dại. Itto ấp ớ trong nụ hôn sâu, mắt hắn mở to lúng túng. Hàng loạt hành động lạ đời của vị Archon vốn nổi tiếng điềm đạm khiến hắn không biết phải phản ứng như thế nào. Bàn tay y giữ chặt má hắn tuyệt nhiên không cho phép oni trượt ra khỏi nụ hôn. Tay còn lại cắm trên vòng eo rắn rỏi, trượt xuống dần. Một tiếng xé toạt của vải vang lên khiến Itto trợn trừng mắt trước âm thanh đáng báo động. Đai lưng hắn bị kéo ra, quần hắn tuột xuống để lộ hạ thân dưới trần truồng, làm cho một tên đàn ông ngạo mạn như Itto cũng phải đỏ bừng mặt.

Itto thút thít trong nụ hôn, phát ra vài tiếng tỉ tê bị bóp nghẹn. Không khí trong lồng phổi như bị rút đến cạn kiệt, đầu lưỡi thon mảnh lại chẳng bao giờ dừng hành vi xâm lược quá quắt. Như thể Zhongli muốn nuốt trọn hắn. Bàn tay thanh mảnh, dẫu thế lại chứa đựng một sức mạnh áp đảo, giữ chặt ở hông hắn, ôm lấy đùi hắn mà khép chúng vào nhau. Hơi thở y lướt qua trên cổ hắn, nóng hổi và nặng nề.

-Hừ...
Với một tiếng hừ mũi mạnh, sau đó là một tiếng phốc, Itto giật nảy, nhìn xuống giữa hai đùi hắn. Mắt hắn mở to trong hoảng hốt. Một... à không, là hai... ôi lạy Archon, là hai dương vật đấy, chúng đang chen mình vào giữa hai đùi hắn, tạo một cái lõi giữa hai cặp đùi dày. Một mớ lòng bong bùng nổ trong não hắn, hàng loạt dấu chấm hỏi hiện lên trên gương mặt ngây ngốc của oni khi mắt hắn không thể không dán lên hai thứ cự căn khủng bố kia.

-Ư... giỡn quài...
Itto lầm bầm trong miệng, má hắn nóng ran. Một tiếng gầm nhẹ the thé phát ra từ phía sau lưng hắn trước khi Zhongli bắt đầu nhích hông, muốn ấn mình sâu hơn vào hơi ấm duy nhất y tìm được mà tuyệt vọng giải tỏa bức bối. Oni không biết phải làm gì hơn ngoài cố khép chặt đùi lại hơn mỗi lúc người kia lăn hông vào hắn.

Thường ngày có vậy đâu cơ chứ?! Rõ ràng chỉ có một 'cái' thôi mà! Lôi đâu ra cái thứ hai to tổ bố như thế kia cơ chứ?!

Itto nhìn vào hai dương vật đang liên tục rút ra và lại chen vào giữa hai đùi hắn. Chúng có màu... ờm... sẫm hơn trước, thậm chí còn to gấp đôi, các đường gờ gai góc tạo nên cảm giác lấn cấn và gồ ghề ở đùi. Zhongli luôn giữ mũi y dính chặt ở cần cổ dày, phát nghiện với mùi hương của oni, hơi thở bỗng vội vã hơn, nhịp độ chuyển động của hông nhanh dần cho thấy y sắp đạt cao trào. Với vài cú hích hông mạnh, y xuất tinh, tinh dịch đặc sệt bắn ra, tô lên sắc trắng dâm dục nổi bật trên làn da của oni vạm vỡ.

-Ha...
Zhongli thở dài như trút đi một gánh nặng, nhưng vẫn chưa đủ để có thể thỏa mãn. Hiển nhiên, chỉ một lần làm tình trong giai đoạn động dục của long tộc chả bao giờ là đủ.
-Jiji... có nghe ta nói không thế?!
Giọng Itto ầm ầm như sấm bên tai, nhưng nào có âm thanh gì lọt vào tai Morax bây giờ. Y đương say ngất, gò má y ửng lên một sắc hồng nhạt, cho thấy một nỗi phấn khích lẫn sung sướng trong cơn nóng nảy. Mũi y cạ trên cổ oni, hít sâu vào thứ mùi gây nghiện, phảng phất vị mồ hôi mằn mặn xen với loại mùi mà chỉ duy hắn có. Cánh mũi trượt theo bả vai rắn rỏi, để lại chi chít những vết cắn và hôn ngân trên đường đi qua, đảm bảo mọi tấc da thịt của gã quỷ tóc trắng đều có dấu ấn thuộc về riêng y.

Đánh dấu. Bước đầu.

Tiếp theo, giao phối.

Giống như các tế bào đang thực hiện một loạt các hoạt động lặp đi lặp lại, cơ thể y tự nhớ các bước tiếp theo là gì trong chu kì động dục, một tập tính bẩm sinh hằn trong máu của long tộc với nhu cầu được giao phối mạnh mẽ mỗi khi kì động dục tới. Những ngày trước kia, Zhongli phát ngán mỗi khi cơ thể y đột ngột nóng bừng lên, khiến y dễ dàng phát cáu lên với mọi thứ. Cơn nóng bừng âm ỉ, cơn bức bối khôn nguôi kéo dài từ vài ngày, vài tuần, đôi khi là cả tháng khiến y tự giam mình trong phòng. Bởi lẽ chỉ một mùi hương xa lạ của cá thể khác cũng có thể ảnh hưởng đến y.

Ngay hôm qua, kì động dục lại tới, và y lại nhốt mình trong phòng. Bức bối khiến y đập phá mọi thứ, biến căn phòng vốn ngăn nắp trở thành một đống hỗn độn. Bản năng nguyên thủy đang cấu móng vuốt vào cái tôi của y, thứ đang dần yếu đi từng giây trong việc giữ lí trí y không trượt đi mà nghe theo thôi thúc hoang dã. Đuôi y cuộn quanh mình như để phòng thủ, lại như để khiến chính y bình tĩnh lại. Những tiếng thở nặng trĩu thoát ra biến thành âm thanh gầm ghè khó chịu qua kẽ răng nghiến chặt.

Trong cơn nóng bừng, tâm trí y hiện lên một hình dáng quen thuộc. Sừng đỏ và tóc trắng. Ôi, chàng trai mà y đem lòng nhung nhớ. Liệu oni của y có hoảng sợ không nếu hắn nhìn thấy y trong bộ dạng này? Nào phải người đàn ông diện lên mình vẻ nghiêm trang thường ngày mà là một con quái vật không hơn không kém.

Ôi, người yêu dấu của y. Tất cả những gì Zhongli khao khát lúc này chỉ là ôm hắn vào lòng, để mùi hương kia bọc lấy từng giác quan của y. Zhongli bắt đầu gọi tên hắn, tựa một lời cầu nguyện trong khi tâm trí y đang dần yếu mòn trước tiếng gọi của bản năng, thúc giục y tìm bạn đời và giao phối.
-Itto... Itto...Itto...

Cổ họng khô khốc phát ra những âm thanh khàn đặc. Zhongli liên tục gọi tên Itto, như sợ rằng chỉ một giây y dừng lại, lời cầu nguyện của y sẽ chẳng thành hiện thực.

Và ấy, như thể đấng bề trên nào đó đã nghe thấy, giọng Itto phát lên qua cánh cửa phòng. Với tông giọng và âm điệu mạnh mẽ quen thuộc không lệch đi một li, Zhongli vội đứng lên, lảo đảo bước đến chỗ cánh cửa, cùng lúc khi cánh cửa kia mở ra.

Trong bóng đêm nhặt nhèm, mái đầu trắng của oni vẫn ánh lên, phản lại thứ ánh sáng màu cam ấm nhè nhẹ hắt vào từ hành lang bên ngoài. Cơ thể y như tự làm theo ý nó, đuôi cuộn lên và quất vào hắn một cách chuẩn xác khiến oni ngã chúi mũi xuống. Sợ rằng oni sẽ bỏ chạy, đuôi y lần mò và cuộn quanh vòng eo dày, giữ yên chàng quỷ tại chỗ. Zhongli lảo đảo, ngay giây phút mà y ôm lấy hắn, một cảm giác nhẹ lòng bao lấy tâm trí đã mỏi mòn của y. Tham lam hít lấy mùi hương của người dấu yêu, vòng tay Zhongli giữ lấy hắn thật chặt.

Lần này, ham muốn vô độ đã cướp lấy triệt để sự tỉnh táo cuối cũng của vị Archon.

Bàn tay y trượt lên, lướt qua trên vùng bụng lõa lồ. Cắm răng mình trên cần cổ trần, để lại những vết răng hằn đỏ trên làn da ngăm. Hứa hẹn cho một cuộc 'yêu' man dại và nồng nhiệt trước mắt.

Zhongli thở hắt ra một hơi trước khi lật ngược oni cao lớn lại, lần này, y hoàn toàn đối mặt với hắn. Đôi má của oni xinh đẹp đỏ gay, sắc đỏ lan ra tận đến phần tai nhọn, mái tóc dài của oni rối bời, bết dính vào trán và má bởi mồ hôi nhễ nhại. Cơ thể vạm vỡ căng cứng chẳng biết là do sợ hãi hay vì ngại ngùng. Zhongli hạ mi mắt, đuôi y cuộn quanh bắp đùi dày, dễ dàng mở rộng chân hắn ra, để lộ phần hạ thân trần trụi ở giữa. Dương vật có chiều dài đáng ngưỡng mộ vì kích thích mà dựng đứng, co giật như thể mong chờ bị trêu chọc.

Itto dùng một tay che mắt, giọng hắn lí nhí, trong khi tay kia của hắn giữ chặt bàn tay y đang cắm sâu vào trong hông hắn. Tông giọng vốn ầm ầm như sấm lại hạ xuống thành một tiếng thì thầm nghẹn ngào.
-Đừng-... không vừa đâu... Zhongli. Thật đấy... đừng mà...

Morax liếm môi, hai dương vật cương cứng đang co giật trên bụng hắn, ngay bên cạnh tính khí của oni, tuyệt nhiên áp đảo lòng tự hào của oni trẻ về cả kích thước và chiều dài. Itto muốn khép chân lại, nhưng cái đuôi kia giữ lại, không cho hắn làm thế. Zhongli dùng tay đẩy chân hắn lên, ép cho oni phải mở rộng. Zhongli cúi xuống, đặt môi y lên môi hắn như một cái hôn an ủi trước khi hoàn toàn biến nó thành một nụ hôn đúng nghĩa. Đỉnh đầu đã ấn vào lối vào, Itto căng thẳng đến căng cứng cả cơ bắp.

Hông y lăn vào hắn, ép chiều dài trượt từ từ vào trong, thô bạo kéo căng lối vào chật hẹp. Chu vi dày buộc hậu huyệt phải mở rộng hết sức, Itto nức nở, những tiếng thút thít bị chặn lại bởi đôi môi mềm. Cặp đùi lực lưỡng cuộn quanh vòng eo thon mà kẹp chặt, thể hiện bất bình và đau đớn. Lồng ngực của oni tóc trắng phập phồng lên xuống theo những lần hắn hít sâu, cố thích nghi với việc bị nhồi nhét. Hơi thở của oni run run, cặp đùi tráng kiện lẩy bẩy quanh eo y. Móng tay sắc nhọn của oni cao lớn bám vào bờ lưng trắng trẻo và cấu chặt.

-Đau... quá...
Lông mày rậm của Itto nhíu chặt lại vì đau, mồ hôi vã ra trên trán. Giọng hắn vụn vỡ và tan nát, lệ đã chảy dọc trên gò má khiến oni vạm vỡ trông yếu mềm hơn thường ngày. Tay y giữ lấy hông hắn, móng vuốt cắm nhẹ vào trong da, đảm bảo oni không thoát được. Hông y thúc đến, mạnh bạo nhét trọn chiều dài của y vào bên trong, đánh bật ra một tiếng tỉ tê khác ra khỏi bờ môi người tình. Zhongli ậm ừ hài lòng, y lùi lại, dương vật dày cộm theo đó được rút ra gần như hoàn toàn, sau đó lại đột ngột bị nhét trọn vào trong hậu huyệt nóng ẩm khi y thúc mạnh hông tới. Itto nghẹn ngào, đầu óc trì trệ hẳn đi trong nỗi đau hòa quyện với niềm vui sướng, con ngươi hổ phách đã ật trong làn sương mờ mịt, gần như ngây ngất trước những va chạm xác thịt thô bạo.

Zhongli nghiến răng, các gân xanh ở cổ nổi lên, chuyển động hông của y tăng lên theo mỗi giây, vẫn giữ một lực đạo mạnh mẽ không giảm đi. Tay y giữ chặt ở hông hắn để lại năm vết bầm tím mờ, vết móng tay hình lưỡi liềm in trên làn da, tay còn lại giữ một bên chân oni ép vào ngực hắn, cái đuôi linh hoạt vẫn cuộn quanh chân kia. Một 'lồng giam' kín đáo không cho oni tìm ra được lối thoát.

Với một vài cú thúc mạnh bạo khác, y lút cán, nhét chặt dương vật mình vào trong hậu huyệt ẩm ướt, lấp đầy bên trong với dòng tinh đặc sệt. Y ngửa cổ, rít lên một tiếng trước cao trào thứ hai, đôi ngươi vàng kim mờ đi bởi dục vọng cuồng nhiệt, cơn nóng bức bối đã được giải tỏa đi phần nào.

Nhưng không... vẫn chưa đủ. Thêm nữa. Chưa đủ. Thêm nữa...

Mồ hôi rơi ướt bờ vai, những hạt cườm lóng lánh ấy chạy dọc trên bờ lưng rộng xuống đến eo. Tay vẫn ép chặt vào đùi trong của oni, cảm giác da thịt đầy đặn và rắn chắc áp vào da tay quả thực là một điều xa lạ. Không được bao bọc bởi lớp găng tay, mọi xúc cảm từ những cái chạm trở nên thực hơn, dù là một động chạm nhỏ cũng khiến y bị kích thích đến phát điên. Là thực, tất thảy, là thực.

Itto đờ đẫn, đầu óc trì trệ hẳn đi sau đợt lên đỉnh thứ hai. Mồ hôi nhễ nhại trên làn da ngăm, ánh lên dưới thứ ánh sáng mập mờ trong căn phòng bừa bộn. Hai đùi của hắn bị nâng lên trong khi Itto đang ngây ngất sau cao trào vừa rồi. Đến khi hai chân hắn bị ép vào ngực, hoàn toàn gập hắn lại làm đôi thì oni mới phát giác ra điều đáng ngờ.

-J...Jiji?--
Itto lắp bắp, hơi ngờ ngợ. Đôi mắt vàng kim như sáng lên dưới góc ánh sáng mờ nhạt, ánh lên điều gì đó mà chàng quỷ đỏ không thể hiểu được. Người kia chủ động áp người y vào người hắn, vô tình tạo thành thế khiến cho oni vạm vỡ dù không muốn cũng phải bị chế ngự, tay y lướt từ từ và chậm rãi từ cơ bụng lên tới vùng ngực nở nang. Tay y ấn nhẹ lên một bên ngực, bóp nắn vào nhéo nó khiến cho đầu vú sưng tấy mà dựng đứng lên. Itto rùng mình, bối rối tại sao y lại làm vậy.

-Itto...
Tên hắn được xướng lên bởi chất giọng đặc quánh, tha thiết và khẩn cầu. Itto định trả lời, nhưng ngay lúc âm thanh vừa kịp ra khỏi miệng, đã biến thành một tiếng rên rỉ. Chẳng một lời báo trước, Zhongli thúc vào trong hắn, nhét trọn dương vật dày cộm vào trong oni lần nữa, những chiếc gai nhẵn nhụi cọ vào vách tường thịt làm oni giật cứng người, hông hắn uốn cong trước khoái cảm lẫn nỗi đau đánh úp tới cùng lúc. Những đường gờ gai góc ma xát vào vách thịt nóng ẩm tạo nên một bản hòa ca giữa đớn đau và vui sướng, óc hắn tê dại đi trong khi cơ bắp lại căng cứng.

Cơ thể cường tráng nảy lên theo những cú thúc tàn bạo không ngơi nghỉ, nước mắt rỉ ra trên đôi mi của oni cao lớn, chẳng biết vì đau hay vì quá được 'chiều chuộng' nữa. Các ngón chân hắn uốn cong và co quắp như một phản ứng có điều kiện của cơ thể để đáp ứng các kích thích vượt quá ngưỡng chịu đựng. Móng tay sắc nhọn để lại mười đường cào đỏ cháy trên làn da trắng ngần của Archon đáng kính, sắc máu đỏ tươi càng nổi bật đến kinh sợ trên làn da sang trọng.

Mọi âm thanh ngon lành phát ra từ khuôn miệng oni cao lớn tựa thứ hòa âm hỗn tạp giữa tức tửi, cầu xin, ham muốn lẫn nỗi đau. Đầu lưỡi thon mảnh thè ra, lướt trên gò má nóng bừng của con quỷ, càn quét đi những lệ lã chã trên mi mắt người tình. Đôi môi mềm áp lên mi mắt nhắm nghiền, đáp lên hàng lông mày rậm cau chặt tựa u yếm, tựa thay cho những lời ủi an không nói ra thành lời.

Tay y mò mẫm trên khuôn ngực rắn chắc, bóp nắn để cảm nhận sự đàn hồi và kết cấu làn da bên dưới. Mùi hương hoang dại của oni, luôn đẫm mùi cỏ và đất, giờ bị thấm đẫm mồ hôi và mùi tình dục bao trùm, hòa quyện lại tạo nên một thứ hương ngột ngạt mà say ngất. Những tiếng thút thít nhỏ dần, thay thế là một loạt các tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ. Nhận thấy người kia đã thích nghi tốt hơn với chu vi của mình, Zhongli quyết định đã đến lúc để vào việc chính.

Zhongli chầm chậm lắc hông ra, rút từ từ dương vật của y ra khỏi hơi ấm kia, một tiếng phốc giòn phát lên khi toàn bộ chiều dài được kéo ra hoàn toàn khỏi cái lỗ chật hẹp. Itto hít mạnh một hơi, nấc lên một tiếng, hơi thở của hắn bình tĩnh lại. Tưởng rằng đã kết thúc, Itto khép hờ mắt, định ngủ thẳng một giấc tới sáng mai. Nhưng ngay khi hắn thả lỏng các cơ, âm thanh va chạm da thịt mạnh bạo vang lên làm cho oni tỉnh cả ngủ. Một luồng xung điện truyền thẳng lên não bộ như sét đánh. Da gà hắn nổi lên phản đối trước một dị vật xa lạ khác thâm nhập vào bên trong hắn, kéo căng hậu huyệt đã sưng đỏ vì bị ma sát quá nhiều.

-J-Jiji?...
Giọng oni trẻ tuổi run rẩy, cặp đùi dày đang lẩy bẩy không ngừng được, mỗi một inch Zhongli nhét vào thì nỗi đau đớn lẫn khoái cảm đều nhân lên gấp đôi. Nước mắt của Itto chảy thành dòng trên má, hình ảnh hai dương vật đẩy cùng lúc vào trong hắn còn đáng sợ hơn cả món đậu nành hắn ghét cay ghét đắng kia. Phần bụng dưới dần dần trướng lên, gồ lên một cách đáng lo ngại khi y từ từ lăn hông vào hắn. Còn những centi cuối cùng, Zhongli thúc hẳn vào trong hắn, cổ họng rung lên, tạo ra những tiếng ậm ừ hài lòng và khen ngợi.

Đôi ngươi vốn có màu vàng kim sáng nhu mì giờ đây mang màu vàng đục, hàm y nghiến chặt mỗi khi hông y đập vào hắn với một sự nặng nhọc không tưởng. Mắt y nhìn đăm đăm vào hắn, nhưng dường như tâm trí y đã lạc đi đâu mất. Bàn tay thon mảnh liên tục bóp và nhéo bộ ngực rắn rỏi, xoa nắn liên tục khiến núm vú hắn cứng lên, có cảm giác hơi tê tê. Khuôn mặt của oni cao lớn bị vùi trong gối, ướt đẫm mồ hôi và nước mắt. Đầu óc Itto như xoay mòng, cơ thể oni dù có bền bỉ và cường kiện đến đâu cũng chẳng thể đứng vững trước từng đợt khoái cảm đập đến như thủy triều dâng cao. Cơ thể Itto rung lên theo từng va chạm đang dần trở nên mạnh bạo, kéo lê tâm trí đang dần tuột mất tỉnh táo trong ái tình nồng nhiệt nhất.

Mỗi cú thúc trở nên sâu hơn và mạnh mẽ hơn theo mỗi giây trôi đi. Hông Zhongli húc mạnh về phía trước, ép chặt hạ bộ của mình vào lối vào ẩm nóng. Những âm thanh rung động nhỏ xướng lên trong thanh quản cho thấy y hài lòng đến nhường nào, âm điệu réo rắt sẽ to hơn, dài hơn và nặng nề hơn, báo hiệu y đang đến gần thời khắc tuyệt vời ấy.

Chỉ một chút nữa thôi... sắp rồi...

Bản năng nguyên thủy trỗi dậy nương theo nhục dục đang nắm quyền kiểm soát. Lấp đầy trong óc y với những ý nghĩ trần tục biết nhường nào. Như thể muốn đạp lên tuyến phòng thủ lí trí đã vỡ nát của Morax vĩ đại, tâm trí trêu đùa y bằng cách phác họa nên những bức tranh dâm dục.

Mọi tư thế mà y có thể dễ dàng ép hắn vào. Buộc môi hắn phải mở ra và nhét trọn chiều dài của y vào trong khoang miệng ấm áp đó... Ép khuôn miệng xinh đẹp phải chiều lòng y đến khi y thỏa mãn--

Một tiếng nấc nghẹn phát lên, tạm thời lôi y ra khỏi mớ suy nghĩ tệ hại kia. Zhongli thở ra một hơi nặng nhọc, gần như đã đạt đến cao trào. Hai dương vật rung lên, và y lại thúc mạnh về phía trước, để hậu huyệt ôm đến tận gốc hai dương vật dày cộm. Dù thế, chẳng có gì bắn ra, Itto thút thít, bụng hắn đột nhiên cảm thấy nôn nao và co thít một cách kì lạ. Oni toang ngồi dậy, nhưng một lực tay thô bạo đã đẩy oni nằm ngược xuống. Zhongli gầm ghè, giọng điệu y hạ xuống quãng tám, tạo nên âm rung để răn đe.
-Nằm im.

Lần này, cả hai chân Itto bị nhấc lên, ép chặt vào ngực hắn. Itto nhướn mày thắc mắc, không thể nào xâu chuỗi được sự việc với đầu óc vì làm tình mà rối tung. Hơi thở nặng nề thoát ra, phả lên trên da thịt trần trụi của oni tựa một cơn gió lạnh. Một tiếng gầm gừ khác vang lên, nhưng kèm theo sau đó là tiếng hét thất kinh của oni vạm vỡ.

Cảm giác kì lạ ở bụng khiến oni cựa quậy theo bản năng, nhưng chân bị giữ chặt bắt buộc oni ở yên tại chỗ. Một chất lỏng đặc ồ ạt đẩy vào trong hậu huyệt hắn. Tóc gáy Itto dựng đứng trong hoảng sợ khi nhìn thấy bụng hắn đã gồ lên rõ rệt, khiến cơ bụng săn chắc mờ đi vì phần da nhô lên.
-Zhongli... Jiji... gì vậy-... Jiji...

Zhongli cọ mũi vào phần da nối liền ở vai và cổ khi nhận ra tâm trạng hoảng loạn của oni, y cắn nhẹ lên cổ hắn, nhằm an ủi và khuếch tán sự chú ý của Itto đi nơi khác khỏi những hạt giống quý giá đang được đẩy vào trong. Khuôn mặt của hắn co rúm lại vì khó chịu, rõ ràng là không thoải mái với cảm giác bị bơm đầy trong bụng. Zhongli ấn hông mình sâu hơn, thúc vào trong hắn một lần nữa, đẩy tinh dịch đang có nguy cơ tuột ra khỏi 'tổ' lại vào bên trong. Sau khi đảm bảo chúng không rớt ra thì Zhongli mới hoàn tất việc. Chậm rãi, y rút ra, một tiếng phốc giòn vang lên khi hai cự long thô dày tách khỏi hậu huyệt nóng ẩm.

Zhongli thở sâu, đôi ngươi vàng kim vẫn còn vẩn đục và đờ đẫn, say khướt với hậu vị ngọt ngào sau cuộc 'yêu' nồng nàn. Mắt y chuyển xuống người tình bên dưới, cơn lo lắng bùng lên trong lòng triệt để kéo y tỉnh táo khỏi cơn khát tình. Người yêu dấu của y nằm bên dưới, sụt sùi và run lẩy bẩy sau cuộc làm tình quá đỗi man dại cùng Nham Thần. Cảm giác tội lỗi đốt cháy trong lòng ngực y khi Archon đáng kính nhận ra bản thân đã làm ra loại chuyện gì.

-Ôi... Itto...
Geo Archon xuýt xoa khi mắt y lia xuống phần bụng dưới có hơi gồ lên bởi bị lấp đầy, vết sưng làm mờ đi các múi cơ bụng của oni, một điều rõ ràng cho thấy oni đã bị nhồi nhét quá mức. Thần sắc của bang chủ lừ đừ và đờ đẫn, đôi ngươi đỏ mận che phủ bởi làn sương dày đặc, bờ môi dày hơi sưng lên cho thấy chủ nhân nó đã bị hôn mạnh bạo đến mức nào. Mái tóc trắng rối bù, dính bết vào má và trán hắn do mồ hôi túa ra. Các dấu răng, lẫn vết hôn trải dọc trên từng tấc da thịt rắn rỏi mà oni luôn tự hào rằng là bền bỉ và dẻo dai. Những vết tích hoan ái in dấu chằng chịt trên cần cổ oni cao lớn, vết răng cắm chặt vào trong thớ thịt để lại nguyên hàm răng máu đỏ tấy bao quanh cổ hắn.

Có thể bây giờ gáy oni cũng đã nát tươm với hàng đống những vết đánh dấu tạo ra bởi y.

-Itto...
Zhongli thỏ thẻ tên hắn kèm lời xin lỗi lẫn ủi an xen kẽ, âm điệu nhẹ bẫng và u yếm mỗi khi bờ môi y lượn lờ trên mặt hắn, hạ xuống những cơn mưa hôn. Chưa bao giờ cơn khát xác thịt vô độ có thể đẩy chính bản thân Morax đi xa thế này. Phải có động cơ nào đó khác đã thúc đẩy y. Archon tự nhủ khi môi y hôn lên cặp sừng đỏ của oni bên dưới.

Tại sao nhỉ? Zhongli tự hỏi khi môi y dán lên bờ môi dày hé mở. Giọng của oni tóc trắng luôn ầm ầm và vang dội, mạnh mẽ và uy lực, nhưng giờ đây, tất cả những gì thoát ra khỏi bờ môi người tình chỉ là vài tiếng thút thít và nỉ non khàn đặc.

À... phải. Zhongli chợt nhớ ra điều gì đã làm y mất trí đến vậy.

Trong khi cơ thể y đang phản đối bất bình, đòi quyền lợi cho nhu cầu của riêng nó, tâm trí y trở nên mai mục và nhạy cảm đến kì lạ. Zhongli luôn cố làm cho bản thân mình bận rộn trong khoảng thời gian kì phát tình đến, bằng cách lao đầu vào công việc, hiển nhiên sự mệt mỏi cũng sẽ đẩy lùi mọi khao khát trần tục kia thôi. Archon đã cho là thế. Chỉ khi một suy nghĩ lạc vào trong óc y vào những phút giải lao ngắn ngủi kéo dài vỏn vẹn vài giây y tự dành cho mình.

Rằng...

Nếu mai này ta và Itto chia xa.

Nếu mai này ta và Itto chẳng còn bên nhau.

Nếu mai này... nếu... Itto của ta... trút hơi thở về với đất trời đến muôn đời.

Ta sẽ ra sao chứ?

Chỉ duy ý nghĩ ấy thôi đã triệt để kéo trũng xuống tâm trạng bấp bênh của Archon. Sinh tử là lẽ thường, hơn sáu ngàn năm y tồn tại, Zhongli hiểu rõ. Nhưng rồi cơn bức bối, tâm trạng cứ tệ đi rõ mồn một. Oni sống thọ hơn con người, nhưng cùng lắm chỉ đến vài trăm năm. Rồi một ngày kia, tất thảy những gì để Archon nhung nhớ chỉ là những mảnh kí ức rồi sẽ mai mọt theo tháng năm, héo dần héo mòn theo đẩy đưa của thời gian. Còn ai sẽ nhắc y nhớ về người yêu dấu của y?

Hàng tá những nghĩ suy chồng chất như đang kéo xuống tuyến phòng ngự cuối cùng, cho đến khi nhưng gì y nhớ được chỉ là giọng của Itto phát lên qua cánh cửa phòng.

Bây giờ, Zhongli đang ôm người cao lớn hơn trong lòng, khuôn mặt thô kệch áp trên lồng ngực y, đôi mắt nhắm nghiền với mi mắt ươn ướt. Đôi má người thương đỏ gay tựa màu phấn hồng điểm chát trên gò má những người thiếu nữ xuân thì. Archon đáng kính không bao giờ ngừng trao cho oni vạm vỡ những cái hôn. Là an ủi, là hứa hẹn cho tình yêu kéo dài đến ngàn đời mà y không nói ra.

Đuôi y cuốn chặt lấy đùi hắn, ngón tay y lẩn lướt trên da thịt tựa một bóng ma, để lại hơi ấm sượt qua như làn khói nóng. Những cái chạm nhẹ xoa bóp ở những điểm thoải mái mà y biết thừa sẽ xóa đi cơn đau ê ẩm mà cuộc ân ái để lại.

Cứ thế, một tia sáng ấm áp rọi vào căn phòng qua khung cửa sổ, rẽ đôi màn đêm đen bởi thứ ánh sáng vàng nhạt chói lóa. Và Zhongli vẫn cứ ôm lấy Itto đang ngủ đến say sưa trong lòng mình đến cả chiều hôm đó.

__________________

L: Đkm, dài vãi ò =)))))))

Đuma đéo pic toi lấy đâu ra sức mà viết cái này nữa :"D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro