Chương 6
(*) Bản chuyển thể thuộc quyền sở hữu của Nguyệt Tịch Hoa Thần, chỉ up wattpad và facebook, vui lòng KHÔNG reup dưới mọi hình thức!!
________________________________
20.
Cái chết của Hứa Trạch Xuyên khiến Bùi Thiên Nhi giống như rơi vào hầm băng. Hơn nữa cô ta đã từng giết một cô gái vô tội.
Nhưng mà khi thật sự có người chết ở trước mặt cô ta, ánh mắt nhìn cô ta chằm chằm dần trở nên trống rỗng.
Bùi Thiên Nhi hoảng sợ. Máu từ cổ Hứa Trạch Xuyên chảy ra, lan về phía cô ta.
Cô ta lùi qua lùi lại.
Bùi Thiên Nhi kinh hãi, khi đối mặt với cái chết thực sự, sự kiêu ngạo của cô ta không đáng nhắc tới.
Nhưng tên đại ca không quan tâm đến điều này chút nào. Hắn cầm con dao găm đẫm máu trong tay, sau đó giơ chân đạp lên đầu cô ta để phòng ngừa cô ta chạy trốn.
Bùi Thiên nằm dưới chân hắn, giống như một con thú đang chờ bị làm thịt. Sống hay chết đều ở trong tay hắn.
Đại ca của kẻ bắt cóc nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt đầy thù hận sau khi giết người: "Đây là cơ hội cuối cùng của cô rồi, lần tiếp theo sẽ đến lượt cô đó."
Cảm nhận được con dao găm lạnh lẽo trên cổ, Bùi Thiên Nhi sợ hãi hét lên.
"Tô Tiểu Nhã, tôi sai rồi, cứu tôi. Cầu xin cô cứu tôi được không!"
"Tôi là tiện nhân, tôi mới là tiện nhân. Tôi không nên tung tin đồn nhảm về cô!"
"Tôi không nên cướp bạn trai của cô, không nên ức hiếp côi!"
"Đưa cho anh ta mật mã, cô muốn làm gì tôi cũng được! Cô muốn trả thù tôi như thế nào cũng được hết!"
Đối mặt với Bùi Thiên Nhi xin tha thứ, không những không làm tôi cảm thấy đáng thương hay muốn bỏ qua, nó còn khiến tôi cảm thấy buồn cười.
"Bùi Thiên Nhi, tôi từng cho cô một cơ hội rồi, là cô không có nhớ."
"Nếu lúc đó tôi uống ly rượu đó, tôi sẽ chết phải không?"
"Cao Thanh Thanh trước khi bị cô đẩy xuống cũng cầu xin như vậy với cô đúng không?"
Câu trả lời của tôi khiến cho Bùi Thiên Nhi biết, để tôi cứu cô ta là điều không có khả năng. Cô ta đột nhiên trở nên tức giận và đổ mọi thứ cho tôi.
"Tô Tiểu Nhã con tiện nhân này, lúc đó tôi nên giết chết cô giống như giết Cao Thanh Thanh!"
"Cô giết tôi, tôi làm quỷ cũng không buông tha cho cô! Tôi sẽ kéo cô xuống dưới địa ngục cùng tôi!"
Bùi Thiên Nhi bị tên đại ca đạp dưới chân, chỉ có thể bất lực gầm lên. Tôi liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tường và nheo mắt lại.
"Đại ca, như anh đã thấy, quan hệ của chúng tôi như vậy, anh cũng không cần phải mong đợi."
"Mau lên, nói không chừng khi bọn họ chết rồi, tôi sẽ nói cho anh biết mật mã."
Bùi Thiên Nhi nghe thấy sự khiêu khích của tôi còn muốn nhục mạ tôi.
Chỉ là trên cổ lóe lên một tia lạnh lẽo. Cô ta không thể phát ra âm thanh nào nữa.
Đúng lúc này, có một âm thanh phát ra từ chiếc đài cũ kỹ bên cạnh.
"Một tin tức cực kì lớn!"
"Tô Thiển Thiển, con gái của tập đoàn Tô thị, đã qua đời trong một vụ tai nạn."
Tôi: !
Bọn bắt cóc: !!
Bùi Thiên Nhi ôm chặt cổ họng đẫm máu của mình với vẻ mặt không thể tin được!
21.
Bùi Thiên Nhi cuối cùng chết dưới những cảm xúc vô cùng phức tạp.
Có lẽ cô ta muốn nói điều gì đó thừa nước đục thả câu để xem bộ dạng chết thảm của tôi. Nhưng cho đến chết, cô ta cũng sẽ không có cơ hội như vậy...
Lúc này, trong nhà xe bỏ hoang, ngột ngạt đến đáng sợ.
Tên cặn bã Hứa Trạch Xuyên dựa vào cha mình làm ban giám hiệu để phạm tội trong trường.
Không chỉ bí mật chụp ảnh riêng tư của tôi để lợi dụng Thậm chí còn ép tôi bán dâm.
Mà bạn cùng phòng trà xanh Bùi Thiên Nhi của tôi, là đồng lõa của tên cặn bã. Không chỉ giúp anh ta tìm kiếm và giới thiệu các cô gái, mà còn còn trở thành đồng phạm giết người.
Cho đến chết vẫn không biết hối cải.
Nhìn cơ thể của hai người họ, tôi không cảm thấy tội lỗi chút nào. Cặn bã không đáng làm người, mà đáng xuống địa ngục!
Sau khi tên đại ca tiêu hóa được tin tôi giả làm thiên kim, hắn nhìn máu me vương vãi khắp nhà xe bỏ hoang.
Hắn đột nhiên nhìn tôi rồi cười, tiếng cười càng lúc càng điên cuồng. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bận rộn như vậy, hóa ra chỉ là tốn công vô ích.
"Ha ha ha, thủ đoạn của cô thật là giỏi."
"Lừa gạt anh em chúng tôi."
Tên đại ca toát ra sự thù địch độc tài khắp người.
"Tôi sẽ lấy từng miếng thịt của cô xuống!"
"Đem toàn bộ xương của cô đập nát!"
"Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận, sẽ không để cô chết dễ dàng như vậy!"
Bọn bắt cóc vô cùng căm ghét tôi, họ mang tôi đi với vô vàn nguy cơ bị bắt, nhưng không ngờ cuối cùng lại uổng công.
Thay vì sợ hãi như những gì bọn bắt cóc nghĩ, tôi trở nên bình tĩnh và điềm tĩnh hơn.
"Mấy người không hiếu kỳ tại sao tôi lại hiểu rõ Tô Thiển Thiển như vậy?"
Bọn bắt cóc đã rất ngạc nhiên khi nghe thấy điều này.
Sau đó là hai tiếng súng bất ngờ.
Bang Bang--!
22.
Cảnh sát rất nhanh đã tiến vào, khiến nhà xe bỏ hoang này chật như nêm cối.
Một người đàn ông vạm vỡ mặc vest đen trong số họ đến gần tôi, cởi trói cho tôi và khoác lên người tôi một cái chăn.
Bởi vì camera của tôi luôn hướng về phía trước nên không ai biết tôi trông như thế nào.
Điều này cũng giúp tôi tránh được rất nhiều rắc rối, giúp tôi dễ dàng đi qua nhà để xe bỏ hoang, tầng tầng lớp lớp, hiện trường bị bao quanh ba vòng và bên ngoài cũng bị bao quanh ba vòng phóng viên.
Họ vẫn đang rướn cổ lên, chờ đợi người sống sót duy nhất xuất hiện.
Một người đàn ông vạm vỡ trong mặc vest đen bước đến gần tôi, cảnh giác nhìn xung quanh.
"Tiểu thư, thời điểm này thích hợp chưa ạ?"
Tôi đầy bất lực, nhờ tài trí của mình, nếu không tôi đã bị lật xe.
Cuối cùng bởi vì nhìn thấy những đốm sáng hồng ngoại trên trán của những kẻ bắt cóc, tôi mới có thể bình tĩnh trì hoãn hai người họ.
Chỉ là hiện tại ván đã đóng thuyền, không cần lo lắng nữa.
"Mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ chưa?"
"Sự ủy thác đã bị hủy bỏ, tất cả thông tin về con tin được cung cấp cho bọn bắt cóc đã được làm sạch."
"Đĩa U* mà Hứa Trạch Xuyên chụp trộm cũng ở đây."
(*) Raw ghi vậy á
Sau khi nói xong, anh ta đưa tôi một chiếc USB màu đen.
Ngoài video riêng tư mà tôi bị tên cặn bã Hứa Trạch Xuyên bí mật quay, có lẽ còn rất nhiều video riêng tư của các cô gái khác bị sát hại.
Tôi không muốn nhận thứ bẩn thỉu như vậy, ném thẳng xuống đất và dùng chân đạp nát nó.
Lúc này một viên cảnh sát cầm tờ danh sách trên tay vội vàng chạy tới, nói với tôi:
"Tô tiểu thư, mời cô ký vào tờ khai thất lạc tài sản, lát nữa kiểm kê xong, két sắt sẽ có người đưa tới nhà."
Tôi quay người, vẫy tay và bỏ đi mà không ngoảnh lại.
"Không cần phiền phức như vậy."
Bọn bắt cóc tới lúc chết cũng không ngờ tới, két sắt là rỗng.
Một tuần trước, tôi nhận được lời mời bởi cặp vợ chồng tỷ phú.
Họ hy vọng nhận tôi là con gái nuôi của họ, bởi vì dung mạo của tôi có thể an ủi những suy nghĩ của họ về Tô Thiển Thiển, người đã qua đời một cách bất ngờ.
Họ hứa sẽ coi tôi như con ruột của họ, và tôi có thể có mọi thứ mà Tô Thiển Thiển có được một cách vô điều kiện.
Tôi thậm chí còn có một vệ sĩ cấp bậc đặc công tuyệt đối trung thành với tôi.
Tôi nhìn đôi vợ chồng tinh thần kiệt sức mà đồng ý.
Và một kế hoạch trả thù đang dần hình thành trong đầu tôi.
Kế hoạch trả thù mượn dao giết người.
Từ đầu đến cuối, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc yêu cầu hai bậc cha mẹ vừa mất con gái làm điều gì đó cho tôi.
Tôi sẽ tự trả thù cho mình.
Tôi yêu cầu vệ sĩ tung tin tức về mức giá cao ngất trời của chiếc két sắt trị giá hơn một tỷ, đủ để nhiều người có tham vọng mà mạo hiểm.
Nhưng bọn bắt cóc sẽ không bao giờ biết rằng tin tức cố tình chỉ giới hạn trong biệt thự tỷ phú.
Trên thực tế, chỉ những người hầu và nhân viên bảo vệ trong biệt thự tỷ phú mới có thể tiếp cận được tin tức.
Đây là món quà gặp mặt của tôi dành cho cha mẹ nuôi của mình.
Sau đó, bản thân tôi ngụy tạo tài liệu của bản thân là thiên kim thật, cùng với thông tin của cặn bã và trà xanh gửi cho người có tâm*.
(*) Có quan tâm đến két sắt.
Bọn bắt cóc vì một cái két sắt rỗng mà chết.
Trà xanh và cặn bã bởi vì dùng quyền lực che giấu việc ép người khác bán dâm chết.
Tôi ở trong đó hoàn thành kế hoạch trả thù của mình.
Để những kẻ đáng c.h.ế.t phải trả giá cho tội lỗi của mình.
Hoàn~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro