Wooje de 2025
Title
【 Wooje de 2025 】
Zeus-centric
Genres
Tùy bút
Văn án
Chỉ đơn giản là viết cho Choi Wooje và những người yêu thương cậu ấy.
Hành trình của Choi 'Zeus' Wooje trong năm 2025.
Lời nói đầu (rất dài)
Mình yêu thương Choi 'Zeus' Wooje, kể cả khi anh ấy là Choi Wooje, hay là Zeus, hay là những khoảnh khắc anh ấy vô tình để lộ phần "Wooje" khi đang khoác trên mình thân phận tuyển thủ Zeus.
Mình không theo chân Wooje ngay từ những ngày đầu tiên, ban đầu mình là fan của mid laner cũ của anh ấy cơ. Mình nhỏ hơn Wooje vài tuổi, tức tuổi đời của mình còn rất trẻ, cơ mà mình đã theo dõi LoL khá lâu rồi, T1 và Faker là một phần tuổi thơ của mình, thành ra về mặt giá trị tinh thần thì T1 và Faker rất có ý nghĩa với mình. Mình đúng là có để ý Wooje lúc anh còn ở trong T1, thế nhưng vì tính cách thiên vị của mình nên thành ra mình chưa bao giờ thật sự tập trung vào anh đúng nghĩa. Thế mà mùa chuyển nhượng vừa rồi, mình đã đi theo chân anh rời ngôi nhà cũ để đến một vùng trời mới. Chẳng biết vì sao nữa, nhưng mình không hối tiếc.
Wooje rất có ý nghĩa với mình.
Ngẫm lại, trong ba tháng qua, mình đã chẳng rơi một giọt nước mắt nào vì những lời mắng nhiếc ngoài kia dành cho anh của mình. Một phần vì mình thường là người lý trí, nên mình rất ít khóc. Phần còn lại, mình trộm đoán rằng có lẽ tâm mình đã đau đến độ không thể nào khóc được. Mỗi lần trông thấy gương mặt Wooje ở nơi nào đó trên mạng xã hội, hoặc thậm chí là áo có name tag của anh ấy, trái tim mình nhức nhối lắm.
Mình cũng rất nhớ Wooje, rất rất nhớ anh ấy. Hay nói đúng hơn là mình nhớ nụ cười của Wooje. Mình đã đợi mòn mỏi suốt ba tháng, cố gắng kiếm tìm, cố gắng truy cầu một nụ cười rực rỡ như vầng thái dương của anh ấy khi xưa. Wooje vẫn hay cười, nhưng đáy mắt anh trầm buồn mang theo dấu vết của sự trưởng thành. Mình không ngại thấy anh trưởng thành, nhưng mình đau đớn vì Wooje của mình đã chẳng còn nở nụ cười vô tư như xưa nữa.
Cho đến ngày 23.02.2025, Wooje đã lần nữa nở nụ cười mà mình hằng tìm kiếm. Mình ngộ ra rằng, hoá ra chiến thắng, vô địch, MVP, và cúp, tất cả những thứ đó chỉ có ý nghĩa với tuyển thủ và đội tuyển mà thôi. Chúng ta yêu chiến thắng, yêu cái danh vô địch dẫu cho nó chẳng phải của chúng ta là bởi vì những thứ đó khiến tuyển thủ mà ta yêu mỉm cười. Những giây phút sợ hãi, căng thẳng theo từng trận đấu, chẳng qua cũng vì sợ nụ cười và dải ngân hà trong mắt họ vụt tắt đi.
Mình đã khóc khi Wooje cười, đó là nụ cười mình đã bỏ lỡ suốt những năm qua.
Choi Wooje, em xin lỗi vì đã bỏ lỡ anh vô số lần. Xin lỗi vì những ngày ấy, em không chăm chú theo dõi nụ cười của anh, trân trọng nó hơn.
Và em cảm ơn anh, vì đã cho em thấy nụ cười của Choi Wooje đẹp đến thế, cảm ơn vì đã không giấu nó đi mãi mãi khỏi tầm mắt em. Cảm ơn vì cho phép em yêu anh, theo dõi anh suốt những tháng ngày sau này.
Dù tên truyện là【 Wooje de 2025 】 thế nhưng mình vẫn sẽ tiếp tục viết về Choi Wooje của những năm tiếp theo. Sau mỗi năm, mình sẽ lại viết tiếp hành trình của Wooje trong năm mới trong một fic mới. Mình sẽ chỉ ngưng viết "series" này khi Wooje không còn thi đấu chuyên nghiệp nữa và biến mất hoàn toàn khỏi lăng kính truyền thông thôi. Nhưng không có nghĩa là mình hết yêu anh ấy.
Khi Wooje còn là tuyển thủ, còn xuất hiện trong tầm mắt mình, mình sẽ vẫn còn yêu anh ấy công khai. Và khi anh đã quyết định chọn tiếp tục làm một người hoàn toàn bình thường, sống một đời im hơi lặng tiếng, mình sẽ cất anh vào trong một góc trái tim, mang theo anh vượt qua thời gian dài đằng đẵng về sau này.
.
.
.
.
.
một chút nụ cười của Wooje ❤️🩹
đây là vầng thái dương của mình đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro