Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hồi 9

- sống tốt nhé !

- tỉnh dậy đi, có rất nhiều thứ đang chờ em

câu nói của anh khiến cô chợt giật mình tỉnh lại, thứ đầu tiên cô thấy là ánh sáng ? 

vậy đây là mơ phải không ?

nakroth đâu rồi ?

ares đâu rồi ?

người anh dịu dàng của cô đâu rồi ?

cô nhìn qua bên cạnh, là bà vanessa. cô gượng dậy chỉ để hỏi một câu

- dì, anh nakroth đâu rồi ?

nghe đến tên con trai mình, bà đành ngậm ngùi, kìm nén nước mắt. nhỏ giọng đáp lại cô

- nakroth...đi rồi

cô như không tin vào tai mình, tai như ù đi, đôi mắt cũng đã đỏ hoe

- đi rồi ? dì, đừng đùa nữa mà. anh ấy vẫn còn nói chuyện với con mới đây thôi mà. chắc chắn anh ấy đã đi đâu rồi phải không ? dì ?

bà vanessa chợt rơi nước mắt

- dì ?

bà đáp lại artemis, trong lời nói còn nhiều bi thương

- nakroth - ares đã đi rồi, nó đã trút hơi thở cuối cùng khi đến phòng hồi sức rồi con ơi...

- sao cơ ?

anh đã chết rồi sao ?

chắc là không phải đâu nhỉ ?

- dì à đừng lừa dối con như vậy nữa ! anh ấy thực sự chưa chết mà ! phải không dì ? dì

artemis đang trong tình trạng hoảng loạn, bà thấy thế liền gọi y tá

cô luôn miệng lẩm bẩm

- không phải ! không phải ! nhất định không phải ! không, ares của tôi ! tôi không cho phép các người đụng vào anh ấy ! tránh ra !

y tá tiêm cho cô một liều thuốc an thần khiến cô bình tĩnh hơn

trước khi chìm vào giấc ngủ, artemis nhìn thấy bóng dáng mờ mờ của nakroth

vẻ đẹp chỉ cô mới nhìn thấy được

quyến rũ con người bằng tình yêu trong trắng

không thủ đoạn 

không lừa dối..

- mau tỉnh lại !

là ai vậy

ai đang gọi vậy

cô chợt giật mình

đây là đâu ?

nơi này...sao lại yên bình lạ thường

ánh chiều tà hoàng hôn tạo nên một không gian bình dị, yên tĩnh

như bức tranh sơn dầu của một hoạ sĩ vô danh

- artemis, mau rời khỏi đây !

liệu có phải là người ?

người hoạ sĩ vô danh kia ?

artemis hoang mang nhìn xung quanh, trong lòng trỗi lên tia bất an

- là ai vậy ? có phải anh không ? nakroth ?

nakroth lúc này mới bước ra, anh đứng rất xa cô.

cô nhìn thấy bóng anh từ đằng xa, nước mắt chợt tuôn trào trên mi mắt

- nakroth, về với em được không ? xin anh đó !

đằng ấy chợt im lặng, lúc sau mới trả lời

- không thể ! mãi mãi là thế !

- hãy quên anh đi nhé !

- em sẽ có một cuộc sống như mơ

- hãy coi anh như kí ức đẹp mà em từng có

- hãy để quá khứ ở lại với quá khứ

- nhớ anh mỗi lần em buồn

- nó sẽ chữa lành cho em

nàng anastasia tremaine cũng đã từ bỏ hoàng tử

để nàng tìm lại bản thân mình một lần nữa

- hẹn một ngày không xa gặp lại nhé ! petit tournesol*

artemis tỉnh dậy lần nữa, miệng thở dốc liên tục, viền mắt tựa lúc nào đã đỏ hoe

khi ấy, cô đụng phải một thứ gì đó dưới tay mình

là một cuốn sổ và hai lá thư

" hãy giữ cuốn sổ này, trong đây có hai bức thư. hãy đưa bức thư đề tên mina cho cô thư ký ở công ty anubis, bức thư còn lại hãy đưa cho zephys nhé ! "

bấy giờ cô mới nhớ ra lời dặn của anh

hay nói đúng hơn là di nguyện

bất chợt, cô cảm giác tay trái đang nắm thứ gì đó, là một bức thư nữa

 " cái này dành cho em "

a, bức thư này do chính tay anh đưa cho cô. artemis liền nhẹ nhàng mở nó ra, bên trong là một bức thư và một tấm ảnh 

cô liền mở bức thư ra xem

__________

gửi em, petit tournesol

khi em đọc được dòng này thì anh đã không còn ở nhân thế nữa rồi

em có khoẻ không ? cuộc sống em ra sao rồi ? có phải nó giống như em mong muốn không ?

chắc chắn sẽ là thế mà phải không, bởi vì artemis đã rất cố gắng để có được mà

thật đáng ngưỡng mộ !

chẳng bù cho anh nhỉ ? từ nhỏ đã bệnh tật triền miên, thậm chí còn chẳng thể kết bạn.

nhưng thật may mắn vì khi ấy anh có được người bạn đầu tiên, đó là em

cô gái nhỏ nhắn với chiếc đầm hồng, mái tóc bạch kim có một chiếc nơ nhỏ, thật đáng yêu 

từ nhỏ anh đã mong muốn chúng ta sẽ là bạn thân, nhưng bây giờ lại kéo em vào chuyện này, xin lỗi em rất nhiều

vốn dĩ em đã rất được yêu quý, nể phục, nên làm như vậy sẽ gây ảnh hưởng lớn với artemis

anh không có gì để tạ lỗi với em, nên anh sẽ hiến đôi mắt của mình cho em

làm ơn, hãy trân trọng nó cũng như bản thân em. đừng dại dột tự làm đau bản thân như vậy

và hãy cưới người mình yêu nhé !

anh rất mong artemis có thể thực hiện được nó !

tái bút.

nakroth

__________

artemis đọc xong bức thư, đôi mắt từ lúc nào đã mờ hẳn đi

bên trong phong bì là một bức ảnh nakroth và cô khi tốt nghiệp

làm sao mà anh biết được ?

cô nàng lặng lẽ ôm bức thư và tấm ảnh vào lồng ngực, thì thầm

- em sẽ giữ nó thật cẩn thận, anh đừng lo nhé !

trong thời gian artemis nghỉ ngơi trước khi xuất viện, zephys đã rời đi khỏi nhà của cô và thuê một căn hộ gần công ty để tiện di chuyển

khi ấy đã có nhiều chuyện xảy ra với zephys

cậu luôn gặp nakroth trong giấc mơ

nhưng anh chỉ đứng từ xa

anh luôn ngồi co lại ở gốc cây

ánh mắt vô hồn cứ thế nhìn về phía chân trời

không chút cảm xúc, chỉ vậy thôi

mỗi lần như vậy cậu sẽ luôn cảm thấy một chút rối ren trong người

và...có thể nói là đau lòng chăng ?

cậu không biết nó là gì cả ?

nhưng trong giấc mơ này, anh rất lạ, không còn đứng từ xa nhìn cậu nữa

không còn là cái nhìn vô hồn nữa

lần này, anh đã chủ động đến gần cậu

zephys lúc này như bất động, không thể di chuyển

chỉ có thể đứng nhìn xem anh sẽ làm gì

nakroth đã đứng trước mặt cậu, anh nở một nụ cười dịu dàng, trong mắt có một tia vui vẻ

anh khẽ thì thầm, 

- đơn ly hôn đã đặt trên bàn, chỉ chờ em ký. sớm thôi, tất cả sẽ như em mong muốn

cảm xúc này là gì vậy ?

tại sao ?

tại sao lại đau lòng hả ?

mày bị điên rồi zephys !

gió thổi nhè nhẹ qua mái tóc của nakroth. chỉ trong chốc lát thôi, zephys cảm giác như đôi mắt của anh chỉ còn là tròng trắng, không còn là màu xanh như trước

- hãy sống thành thật với bản thân khi ly hôn nhé ! anh rất mong em sẽ có một gia đình nhỏ như mong muốn

sau câu nói ấy, cậu chợt tỉnh dậy. mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt mệt mỏi

cậu gác bỏ giấc mơ ấy sang một bên, thay đồ để đi làm

hôm nay, thời tiết có thể sẽ mưa. bầu trời âm u, không có một chút màu sắc nào để ánh nắng được xuất hiện

cậu nói khẽ

- trời khá âm u nhỉ ?

vừa vào đến phòng làm việc, cậu đã gặp mina, định chào hỏi thì bị một tát của chị ta vào má

có vẻ như mina mới khóc

- thằng khốn, là tại mày, tất cả là tại mày. tại mày mà bây giờ nakroth mới chết ! tại sao vậy hả, thằng chó ! 

đằng sau chị ta là artemis đang cố ngăn cản

- thôi mà chị, bình tĩnh lại đi ! 

===========

*petit tournesol có nghĩa là hướng dương nhỏ

ý của anh bé là aru giống như đoá hướng dương, luôn hướng về phía mặt trời, không sợ bất kỳ trắc trở nào trước mắt

có thể là đoạn cuối sẽ khá khó hiểu nếu mà mina cũng xưng là cô TT

nhưng mà mình sẽ chỉnh sửa lại cho dễ hiểu là

*mina : chị 

*artemis : cô

ê mà mình viết đoạn mina chưởi nhỏ á, kiểu nó giống như tâm trạng mình bây giờ á

hả hê thiệc sự OwO

hồi 10 zephys chiếm sóng nha

hehehe 

chào thân ái

Fri, 19 July 2024






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro