Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lần đầu

Warning:

Nghe lời mng góp ý thì mình cũng xin warning ở đầu truyện là nó hơi tục một tẹo. (Thật ra cũng không phải là một tẹo... Chắc nhiều tẹo). Lại còn có song tính.

Nên mọi người thấy không hợp thì click back liền nha ạaaa

Quay về quá khứ lúc mới yêu thiệt vui biết bao nhiêu.

Không biết tập tành viết pỏn chi nữa hao tâm tổn trí ghê!!!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Trương Gia Nguyên, em đừng chạy nhanh quá, kẻo ngã đấy.

Trương Gia Nguyên vờ như không nghe, vẫn cắm đầu cắm cổ chạy một mạch trên sân thể dục. Châu Kha Vũ rất nhanh đã đuổi kịp theo phía sau, tay vươn lên trước chạm vào bờ vai em:

- Nguyên Nguyên, dừng lại...

Anh thở hồng hộc, kéo vai em khiến người em quay lại ra sau. Vì mất đà, Gia Nguyên ngã nhào vào người anh. Hai lồng ngực phập phồng chạm vào nhau. Dù qua hai lớp áo, Vũ vẫn cảm thấy có gì đó cộm cộm lên sau áo thun thể dục của Gia Nguyên. Anh cố giữ bình tĩnh hết mức có thể đỡ người em dậy dù đây là lần tiếp xúc thân thể thân mật nhất sau cái hôn khi nãy:

- Nguyên Nguyên, em không sao chứ?

Gia Nguyên vẫn còn ngại ngùng, người ngượng chín như con tôm luộc, ấp a ấp úng trả lời:

- Em... em không sao.

Đầu Nguyên vẫn cúi gầm, hai má ưng ửng hồng, Kha Vũ cảm thấy hết sức là đáng yêu, bèn hôn thêm một cái lên má em. Gia Nguyên giật mình, tay xoa xoa má:

- Vũ nàyyyy.

Gia Nguyên lại ngại ngùng chạy một mạch vào nhà vệ sinh. Em và Vũ yêu nhau tính đến nay cũng đã một năm, kể từ khi mới vào Đại học. Thế nhưng mà cũng chỉ mới dừng lại ở chục cái nắm tay, vài ba cái hôn má hay là đôi ba lần ôm nhau. Không phải là Vũ không muốn hôn em, đôi môi xinh xắn đỏ mọng kia ai mà lại không muốn hôn cơ chứ? Chỉ là anh nhận thấy em vẫn còn quá ngại ngùng với mình. Ngay cả chính anh cũng không hiểu lý do vì sao nữa. Về phía Gia Nguyên, em e ngại cơ thể đặc biệt của mình nên cứ chần chừ không dám tiến thêm một bước nữa trong mối quan hệ. Em sợ, sợ khi mình đã dấn thân quá sâu vào biển tình này, anh lại vì ghê sợ cái cơ thể kỳ lạ của em mà bỏ em lại. Thậm chí ban đầu, em còn không dám chấp nhận bước vào tình yêu với anh. Nhưng Kha Vũ kiên trì quá, em cũng không thể cưỡng lại nỗi nhịp đập của con tim.

Gia Nguyên dùng tay cố vốc hết nắm nước này đến nắm nước khác lên mặt, hy vọng nhanh chóng giảm nhiệt cho gương mặt đỏ bừng bừng này. Nhưng có lẽ, không chỉ có gương mặt em là cần hạ nhiệt. Cơ thể em không những đặc biệt vì có hai bộ phận sinh dục, mà nó còn cực kỳ nhạy cảm. Đơn cử như mỗi lần Vũ hôn lên má em. Những cái hôn nhẹ nhàng đơn giản cũng làm em rạo rực đến người nóng ran, bên dưới hạ bộ có thể ngẩng đầu, cái lỗ nhỏ rục rịch tứa ra dòng suối nhỏ. Khi nãy, anh còn bạo gan hôn lên môi em, rồi em lại còn va chạm lồng ngực với anh khi suýt ngã. Chả trách sao bên dưới của em hiện tại đã dầm dề.

Nước lạnh trong phòng vệ sinh không phát huy tác dụng. Toàn thân em râm ran như kiến đốt. Không được rồi, chắc là đành phải tự giải quyết ở nhà vệ sinh thôi. Em nhìn qua lại, phòng vệ sinh nào của sân vận động trường cũng trống trơn. Hiện tại vẫn còn đang trong tiết, nên chắc chưa có bạn nào cần sử dụng. Lớp của em hôm nay được tan tiết sớm, trong lúc em còn đang ngại ngùng chạy vòng sân sau cái hôn trộm của Vũ thì chắc các bạn cùng lớp cũng đã sửa soạn ra về hết.

Em yên tâm chọn đại một phòng, bước vào rồi chốt cửa. Chẳng mấy chốc, cái quần thể dục cũng đã tuột xuống tới mắt cá chân. Em ngồi lên bồn, chân dang rộng sang hai bên, một tay nắm lấy cự vật nóng hổi đang cương lên, một tay xoa xoa âm hạch hơi sưng. Em đưa tay vào bên trong khe nhỏ, quệt chút nước dâm vào đầu ngón tay, rồi lại đưa lên âm hạch làm ướt nó. Xong lại tiếp tục xoa xoa. Hai mắt Nguyên nhắm nghiền lại, em vừa xoa vừa tuốt, ngửa cổ lên trời rên nhẹ. Em nhẹ liếm môi, mồ hôi đổ ra thấm qua lớp vải bó ngực, ướt cả mảng áo thể dục. Bàn tay tuốt lộng ngày một nhanh. Âm hạch cũng sưng to sau cả chục nhịp vuốt ve xoa nắn. Chợt, em cắn mạnh đôi môi mình, cố kìm nén tiếng rên không bật to hơn, trân người co rút. Quy đầu sưng to giật giật mấy cái, phun trào tất cả tinh dịch ra ngoài, ướt đẫm cả bàn tay. Huyệt nhỏ cũng mãnh liệt co bóp. Dâm thuỷ chảy ra ướt nhem hai mép, chảy tràn xuống cả khe mông. Em vừa lên đỉnh ở cả hai nơi, đôi mắt mơ hồ chỉ còn lại màn sương mờ đọng lại trên kính, miệng không ngừng gọi tên thân ảnh đang hiện ra trong đầu em:

- Vũ... Kha Vũ...

- Ơi... Anh đây...

Trương Gia Nguyên khẽ giật mình. Kha Vũ vào đây từ khi nào vậy? Không, mình không thể để anh phát hiện sự việc xấu hổ này được.

Em vội vàng đứng dậy, tìm lấy vòi nước để xịt rửa đôi tay đang dính nhớp tinh dịch cũng như cái bướm đầy nước dâm của mình. Châu Kha Vũ nghe động, xác định được vị trí của người yêu nhỏ, tiến tới hỏi dò:

- Gia Nguyên, không sao chứ?

- Em không sao... Áaaaa

Bất cẩn thế nào, dòng nước Gia Nguyên xịt lại mạnh bạo đáp trúng vào âm hạch vẫn còn chưa kịp xẹp xuống của em, khiến cả người em run lên vì sung sướng lại bất ngờ ập đến.

- Nguyên... Thật sự không sao chứ?

- Em... em không mà... Ứmmm...

Lý trí em muốn dừng lại ngón tay đang bấm vòi xịt, nhưng sao lại chẳng thể nào đủ minh mẫn để thực hiện. Em cứ bấm nút, nước từ vòi cứ xịt thẳng vào điểm lồi ra khiến em sướng đến hét to. Kha Vũ bên ngoài lo lắng, bèn dùng hết sức mình tông vào cửa phòng vệ sinh của em.

- Nguyên, anh xin lỗi. Em...không... sao chứ?

Đập vào mắt anh là cảnh tượng gì thế này? Trương Gia Nguyên với đôi mắt lim dim, rên ư ử, dương vật bán cương, một cái âm đạo mấp máy co bóp cùng với âm hạch sưng đỏ đang đón nhận lấy dòng nước từ vòi xịt hướng vào.

- Aaaa... Vũ... Sao lại vào đây? Vũ đi ra.

- Nguyên... Em... Vậy là sao?

- Hức... hức...

Xong rồi, như vậy là xong hết rồi. Trương Gia Nguyên buông bỏ chiếc vòi xịt xuống đất, hai tay ôm mặt rưng rức khóc. Cả người em run lên bần bật. Kha Vũ nhìn em người yêu khóc, dĩ nhiên cực kỳ đau lòng. Anh quỳ xuống, vòng tay ôm qua người em, khẽ hôn lên đỉnh đầu. Anh gỡ tay em ra khỏi mặt, nhẹ nhàng trìu mến tặng em rất nhiều nụ hôn khắp mặt. Anh hôn đôi mắt ướt. Anh hôn nốt ruồi lệ. Anh hôn đôi má sữa. Anh hôn chóp mũi tròn. Anh hôn cả đôi môi bị em cắn bật máu lúc nãy.

- Mèo con ngoan của anh, Nguyên Nguyên của anh, đừng khóc.

- Hức... Kha Vũ... Kha Vũ thấy hết rồi... Hức hức...

- Anh xin lỗi. Anh không nên tự tiện xông vào như vậy. Anh sợ em gặp chuyện gì trong này.

Kha Vũ nhầm tưởng em khóc vì đã trót bị anh nhìn thấy người mình, miệng ríu rít dùng những từ ngữ chân thành hết cỡ để xin lỗi. Nhưng ý Gia Nguyên nào đâu phải như thế?

- Vũ... Vũ không ghê tởm em chứ?

- Hửm? Em nói gì vậy Gia Nguyên? Sao anh có thể ghê tởm mèo con của anh chứ?

Anh khó hiểu hỏi lại, môi vẫn không ngừng rải những nụ hôn lên mắt và má em. Nguyên Nguyên vẫn nức nở trong vòng tay anh:

- Em... em có hai bộ phận... em... không bình thường...

Nói đến đấy, Gia Nguyên lại oà khóc. Kha Vũ ôm chặt lấy em, đôi môi lại lần nữa tìm đến môi em gặm mút, ngăn chặn từng tiếng nấc nghẹn ngào em phát ra. Nước mắt chảy dài trên má, nhưng Nguyên vẫn không cản nỗi đê mê mà Vũ mang lại trong cái hôn. Anh ngậm môi dưới em nút nhẹ, rồi lại tìm tới chiếc lưỡi em giấu sâu bên trong. Anh vói lưỡi vào trong tìm nó ra, rồi lại điên cuồng cuốn lấy, sau lại dùng hai phiến môi mình ngậm lấy nút mạnh. Gia Nguyên đã từ từ chuyển tiếng khóc thành tiếng rên nhỏ trong cổ họng. Hai người cuốn lấy nhau trong cái hôn kéo dài cả chục phút, đến khi Gia Nguyên cảm thấy như ngộp thở, Kha Vũ mới buông tha cho em.

- Nguyên Nguyên, em nhớ cho kỹ này. Anh không quan tâm em như thế nào, em chỉ cần biết là anh yêu em, mãi sẽ luôn như vậy.

Gia Nguyên cũng ngọt ngào đáp trả:

- Vũ... Em yêu Vũ...

Sau lời yêu ấy, Kha Vũ lại bế thốc em lên, vòng hai chân em qua eo mình, ép sát vào tường tránh cho em bị tuột xuống. Một tay anh mò ra khoá chốt cửa, một tay lần mò xuống bên dưới của em vuốt lên xuống.

- Ư... Vũ... Anh làm gì vậy?

- Chứng minh tình yêu với em.

- Ứm.. Em hiểu rồi mà...

Tay anh tuốt nhanh hơn nữa. Môi anh tìm đến bên cổ em, hít hà mùi hương quyến rũ. Bàn tay còn lại không an phận, lần mò xuống bóp nắn bờ mông căng tròn đôi lần khiến anh khao khát được chạm vào. Dương vật anh cũng đã căng cứng rồi. Nước dâm từ hoa huyệt của Nguyên Nguyên tràn ra không ít, thấm lên túp lều nhỏ, nơi mà âm hạch của em đang bị cạ vào không ngừng.

Bàn tay hư của Vũ chuyển lên trên bầu ngực, xoa xoa nắn nắn bên ngoài một hồi, lại cảm thấy như có gì đó dày hơn lớp áo thể dục bình thường, anh bèn nói nhỏ vào tai em:

- Nguyên Nguyên, cho anh xem bên trên có được không?

Nguyên khẽ gật đầu. Tiếng "Ừm" phát ra nhẹ tênh. Chỉ đợi có vậy, Vũ nhanh chóng kéo áo thể dục của em lên. Một lớp băng trắng quấn quanh ngực liền lộ ra.

- Em... Giấu cái gì sau đó đấy?

- Ưm... Ngực... ngực bé... cũng không bình thường.

- Nó thế nào?

Kha Vũ gian manh dùng tay xoa xoa lớp băng trắng quấn quanh, rồi bóp một cái. Núm vú nhỏ cứng lên cạ vào lớp vải khiến Nguyên Nguyên cảm thấy ngứa ngáy, em đưa tay nắm lấy tay Vũ, đặt lên điểm nhỏ ấy:

- Nó... Nó to...

- To lắm hả Nguyên?

Vừa nói, Kha Vũ vừa lấy ngón tay gảy gảy nhẹ núm vú bên ngoài lớp vải, chọc cho Gia Nguyên khó chịu.

- Uuuuuu... Nó ngứa... Vũ... Vũ xoa giúp em...

- Anh cởi ra nhé?

- Ư... Dạ.

Kha Vũ vòng tay tháo dở lớp băng. Bộ ngực trần trắng nõn của em hiện ra trước mặt. Nó căng tròn, hơi nhô lên như bộ ngực mấy em gái nhỏ mới dậy thì. Hai nụ hoa hồng phía trước lại bé xíu xiu như hai hòn bi nhỏ. Vũ như chết lặng trước vẻ đẹp mê người này.

- Ưm... Vũ...

Gia Nguyên chịu không nỗi ngứa ngáy, lắc lắc người kéo anh khỏi mộng mị. Kha Vũ bừng tỉnh, vùi mặt mình vào giữa hai bầu vú, hít hà mùi thơm cơ thể của em:

- Nguyên Nguyên... Em đẹp quá...

Đôi tay anh chạm vào hai bầu ngực, ép chúng vào giữa tạo ra một cái rãnh sâu. Lưỡi anh lè ra, liếm mút lên xuống giữa khe ngực ấy đến khi nó ướt nhem. Bàn tay chụm lại nâng ngực em lên. Anh lia lưỡi mình sang một bên núm, dùng hết sức bú liếm. Ngón trỏ bàn tay còn lại đặt ngay chính giữa núm bên kia, ra sức rung lắc khiến cho bầu vú mềm mại kia cũng rung rung theo:

- Ứm... sướngggg... Giống... giống...

- Giống cái gì vậy Nguyên Nguyên?

- Giống... giống máy rung...

- Nguyên, em biết cả máy rung sao?

Không biết có phải vì có hai bộ phận không, mà nhu cầu của em cũng cao hơn người thường. Hai bàn tay của em dĩ nhiên không đủ để thoả mãn tận ba bốn nơi nhạy cảm, phải cần đến dụng cụ hỗ trợ.

Kha Vũ đột nhiên bóp mạnh một bên vú, lại đỉnh dương vật to trong quần vào cửa hậu huyệt của em.

- Nguyên Nguyên dùng nó vào chỗ nào vậy nhỉ?

Anh đặt một nụ hôn lên hai đầu ngực hồng hào.

- Chỗ này?

Lại rê dọc lưới xuống cơ bụng rắn chắc, xoáy nhẹ vào lỗ rốn em rồi trườn xuống bên dưới dương vật:

- Hay chỗ này?

- Ứm... Không... không phải...

- Hừm... Vậy chả lẽ là lỗ nhỏ này? Nó đã bị máy rung đụ rách rồi à?

Vừa nói, anh vừa dùng lưỡi liếm một lượt dọc theo khe âm đạo. Nước dâm không kiểm soát tuôn ra một dòng:

- Chắc là thế rồi. Dâm đãng nhiều nước thế này mà...

Kha Vũ liếm nhẹ bên ngoài mép, nước bên trong lại tứa ra. Nguyên Nguyên của anh lắc đầu, không nhịn nỗi sung sướng thở hắt ra:

- Hưm... Không có. Bé không có đút vào chỗ đó.

Kha Vũ lần tay tự kéo quần của mình xuống, đứng thẳng người lên ép sát cự vật to đáng sợ trước cửa huyệt của em, cọ qua cọ lại:

- Vậy... Để anh đút nhé?

- Không... Không được...

Gia Nguyên la to đến độ Kha Vũ phải vội vàng dùng tay bịt miệng em lại, lo sợ có người nghe thấy mất.

- Nguyên Nguyên nhỏ tiếng thôi, mọi người sẽ biết chúng ta làm chuyện người lớn ở đây mất.

- Vũ... hức... Vũ đừng có đút vào. Bé... bé chưa từng làm ở chỗ đó... Hức... hức...

Gia Nguyên lại khóc rồi, Kha Vũ đau lòng không thôi, lại dịu dàng hôn lên mắt môi em nồng thắm.

- Được rồi. Anh chỉ đùa với em thôi mà!

Anh hôn cái chóc lên đôi môi xinh xắn của em. Gia Nguyên ngậm lấy môi dưới anh, níu kéo mãi không rời. Trong thoáng chốc Kha Vũ không biết nên dừng lại hay tiếp tục làm chuyện này với em bé của mình.

- Nguyên... Anh có thể... Làm ở đây không?

Ngón tay anh hạ xuống hậu huyệt của em, nhấp nhấp nhẹ bên ngoài vài cái. Nguyên Nguyên trân người đón nhận, bên dưới mở ra rồi lại co vào như muốn hút lấy ngón tay ấy vào ngậm chặt.

- Ưm... Có thể...

Kha Vũ được em cho phép, khấp khởi vui mừng. Anh đút ngón tay vào bên trong hậu huyệt một cách nhẹ nhàng hết mức có thể, sau đó mới từ từ rút ra rút vào. Anh sợ em đau. Dâm dịch từ bên trong em chảy ra thấm ướt xuống cả lỗ bên dưới. Anh dùng ngón tay quệt thêm một ít, rồi lại đút vào trong hậu huyệt. Ở đây không có gel bôi trơn, chỉ có thể vận dụng vốn tự có. Một ngón, hai ngón, rồi ba ngón tay cứ từ từ thụt ra thụt vào. Phía trước em cũng đã cương cứng. Chợt em bám chặt vào vai Kha Vũ, ngửa cổ lên trời hét to một tiếng, dường như Vũ đã chạm phải điểm nhạy cảm của em rồi. Nhìn phản ứng của người yêu nhỏ, côn thịt Vũ cũng cứng thêm một bậc, bèn nghịch ngợm ấn mạnh vào điểm gồ khiến em rít lên:

- Vũuuu...

Dương vật không chịu nổi sự tấn công, co giật mấy phát rồi phun đầy chất nhầy trắng sữa ra ngoài, thấm vào cả áo thể dục của anh. Gia Nguyên mệt nhừ người, ngả vào lòng anh. Đầu vú hồng hồng cọ sát vào người anh. Nó vẫn còn sưng. Vũ một tay đỡ mông em, một tay đậy nắp bồn rồi ngồi xuống. Chiếc quần vẫn còn vướng víu nơi bờ mông của anh nhưng chẳng thể nào thoát ra hết được. Anh đặt em ngồi lên đùi mình, hai chân dang rộng sang hai bên, hoa huyệt trực tiếp cạ lên lớp vải thun nham nhám làm màu xanh thẫm thêm một bậc.

Kha Vũ vẫn chưa hết tò mò về cơ thể đặc biệt này, một tay xoa mông em một tay xoa bóp bầu vú trắng mịn, dịu dàng hỏi:

- Nguyên Nguyên của anh... Bình thường em đều phải che giấu mọi thứ thế này à?

Gia Nguyên vừa ngụp lặn trong khoái cảm, vừa phải cố tỉnh táo để trả lời:

- Dạ... Ưm... Khi bé thì không sao. Nhưng khi dậy thì... Ư... Ngực phát triển... Bé phải quấn băng...

Kha Vũ đang ngậm một bên vú bú nút, nghe đến đó lại còn cố tình mút mạnh hơn nữa:

- Vậy còn bên dưới?

- Ư... Lúc trước thì không sao... Nhưng... Aaaa... Nhưng từ khi yêu Vũ...

Kha Vũ ngưng động tác, ngẩng mặt lên hôn lên chiếc cổ trắng ngần cùng xương quai xanh của em cắn mút:

- Từ khi yêu anh thì làm sao?

- Từ khi yêu Vũ... Aaaaa... Mỗi lần anh chạm vào người... em đều ướt đẫm...

- Dâm đãng!

Kha Vũ tét mạnh vào mông em một cái chát. Hoa huyệt cùng hậu huyệt cũng co bóp mạnh vì xúc cảm mãnh liệt ấy.

- Vậy để anh thoả mãn mèo dâm em nhé!

Vũ nhẹ nhàng nâng người em lên. Âm đạo chảy dịch mấp máy gọi mời, nhưng anh phải cố nín nhịn không đâm vào đó vì Gia Nguyên chưa sẵn sàng. Ở phía sau, lỗ đít em cũng đã mở rộng chào đón. Khi nãy dùng cả ba ngón mở rộng nên hiện tại vẫn chưa khép lại được. Anh dùng một tay cố định phân thân cứng rắn bên dưới, rồi một đường đâm lút cán vào bên trong em.

- Aaaaaa... Đau...

Gia Nguyên đau đến chảy cả nước mắt. Anh lại ôm lấy em xoa xoa khắp người, từ má, ngực, bụng cho đến mông. Không chỗ nào của em bị lộ ra mà không bị bàn tay anh nắn bóp. Bên dưới của em đau thì anh cũng không sung sướng gì mấy, cũng bị kẹp chặt cảm tưởng như có thể đứt lìa. Đây cũng là lần đầu của anh mà. Cứ nghĩ là trước sau gì cũng đau, thà đau một lần rồi thôi. Chứ dây dưa làm chi vừa đau vừa mất thời gian. Nhưng mà anh sai rồi, nên đang ra sức dỗ dành em, mong em phân tán chú ý mà cố thả lỏng một chút. Em bóp chặt như vậy, thằng em của anh sắp bắn pháo bông rồi.

- Mèo con, thả lỏng một chút đi. Anh... Anh sắp không nhịn được.

Gia Nguyên dù đang đau nhưng cũng phải cố trêu chọc anh một chút:

- Hở? Anh yếu vậy? Còn chưa động đã bắn?

Kha Vũ ngại đến chín cả mặt. Không hiểu sao tự dưng đang từ người chủ động đòi đụ người ta lại biến thành người yếu sinh lý, mặt anh đỏ như trái cà chua chín.

- Nãy giờ... Tụi mình cứ cọ qua cọ lại... Anh... anh...

- Em đùa anh thôi. Để em.

Gia Nguyên ôm cổ anh tặng anh một nụ hôn động viên rồi bắt đầu luận động thân dưới. Em cứ nhấp nhô lên xuống trên người anh, thành ruột ma sát với quy đầu ra vào liên tục. Bên dưới, Kha Vũ cản không nỗi khoái cảm, chống tay ra sau rên rỉ. Em vừa nhún, vừa đưa tay ra trước, một tay xoa âm hạch, một tay tự xoa bóp bầu vú chính mình. Vũ hé mắt nhìn em, rồi cũng đưa tay giúp em xoa nắn hai điểm nhạy cảm.

- Ưm... Vũ... Em thích sờ chỗ đó...

- Ừm... Hưm... Sau này để anh sờ cho nó ngày càng to ra...

Côn thịt nhỏ hồng của em cũng lại chào cờ. Bàn tay em rảnh rỗi tuốt lộng nó an ủi. Gia Nguyên nhún nhảy mãi cũng mệt nên ngừng lại, dùng tay kéo áo anh cởi ra, rồi vùi mình vào bờ ngực rắn rỏi khẽ thì thầm:

- Vũ đụ em đi. Em mệt quá!

Kha Vũ là anh người yêu biết nghe lời. Em người yêu vừa ra lệnh là bèn ra sức thúc đẩy dương vật mình đâm sâu vào người em. Hậu huyệt không thể tự tiết ra chất nhờn, lại là lần đầu quan hệ của cả hai, cũng chẳng có gel bôi trơn hay cái gì hỗ trợ, nên cứ chốc chốc anh lại phải rút ra, quẹt qua âm đạo để "xin" ít chất nhờn, rồi lại hì hục đâm rút.

- Áaaaa... Vũ... Nhẹ lại...

"Chát"

Kha Vũ vỗ mạnh vào mông Gia Nguyên một cái.

- Em đừng la to quá. Bên ngoài sẽ nghe thấy đó.

- Nhưng... ư... anh... đụ mạnh quá...

"Chát"

Hai người cứ oanh oanh liệt liệt, người thì hét, người thì tét mông. Côn thịt Châu Kha Vũ vẫn ma sát đều đều trong lỗ đít Trương Gia Nguyên. Tiếng bạch bạch vẫn vang vọng đầy trong không khí vắng vẻ. Và như một điều hiển nhiên, có người nghe thấy.

- Ai trong đó làm cái gì vậy?

Trương Gia Nguyên sợ đến co quắp cả người lại, hậu huyệt cũng thít chặt báo hại Kha Vũ phải cắn môi ngăn không cho tiếng rên mình phát ra.

- Ai trong đây đây?

Sau khi đã bình tâm, không khó để họ nhận ra đây là giọng của lớp phó Huỳnh Vĩnh. Không hiểu sao tan lớp đã hơn tiếng rồi mà Huỳnh Vĩnh vẫn còn ở sân vận động được.

- Em lên tiếng đi chứ Nguyên!

- Không, ở ngoài nhìn vào chỉ thấy chân anh thôi. Anh lên tiếng đi!

"Hừ!"  Kha Vũ gầm nhẹ một tiếng, rồi cũng phải trả lời:

- Là tôi đây, lớp phó.

- Ồ Kha Vũ, tan lớp lâu rồi, sao cậu còn chưa về?

- Tôi... Aaaaa...

Gia Nguyên tinh nghịch nhún mạnh xuống một cái, nào ngờ làm vậy lại khiến anh xuất tinh luôn. Thế mà em cũng chưa chịu thua, vẫn tiếp tục nhún lên nhún xuống. Dương vật anh vừa co giật bắn tinh vừa bị thành hậu môn cọ sát, tưởng như được giải thoát nhưng lại không phải. Vì em nhún quá hăng say, có khi vô tình làm dương vật rớt ra khỏi hậu huyệt, chút dịch trắng đục của anh bắn thẳng ra ngoài rơi xuống sàn nhà. Em lại đưa tay xuống lần mò, đưa nó trở lại vào hậu huyệt rồi lại nhún mạnh.

- Kha Vũ... Cậu có sao không?

- Tôi... Aaaaa... Không sao.

- Tôi nghe giọng cậu... không ổn lắm?

Huỳnh Vĩnh vẫn liên tục hỏi dò, Kha Vũ vừa sướng vừa khó chịu, cố gắng nén tiếng rên trả lời:

- Tôi... dạo này ăn ít rau... nên hơi khó giải quyết... Aaaaaa...

Gia Nguyên vẫn cứ liên tục nhún nhảy lên xuống trên người Kha Vũ. Anh cũng không thể nhịn nỗi nữa, trực tiếp ôm chặt em vào lòng, hạ bộ ưỡn lên đâm thẳng vào điểm nhạy cảm bên trong em.

- Aaaaaaa... Ưuuuu...

- Cậu khó chịu lắm hả Kha Vũ?

Huỳnh Vĩnh vẫn chưa rời đi.

- Ừ... Tôi ở trong này cả tiếng rồi. Vẫn chưa giải quyết xong.

- Cậu có cần tôi xin thuốc cho không?

- Không. Không cần, tôi xong ngay đây. Cậu cứ về đi. Cảm ơn nhé!

- Aaaaaaaa.

Một tiếng rên khác lại vang lên. Lỗ nhỏ của Gia Nguyên co bóp chặt lấy dương vật của Kha Vũ. Hoa huyệt cùng âm hạch sưng to cũng điên cuồng co rút, làn nước xuân xanh bên trong lại chảy ra ngoài. Côn thịt của em cũng giật giật liên hồi phun ra ít tinh dịch nữa. Lúc này mới thoả mãn, em ngừng động đậy, dựa vào người anh.

Không biết Huỳnh Vĩnh có nhận ra điều gì không. Cũng không rõ cậu ấy rời đi từ khi nào. Chỉ biết là sau cơn cực khoái của Gia Nguyên một lúc lâu, Kha Vũ mới bình phục sức lực, bế em đặt xuống bồn, rồi dùng vòi xịt tẩy rửa cho em.

Cả quá trình không ai nói một lời nào với ai vì vẫn còn bận ngại ngùng. Chả hiểu nỗi, khi nãy ai cũng hùng hổ, nói ra mấy lời dâm dục chẳng chút ngại ngùng. Vậy mà giờ đây xong chuyện mới biết ngại.

- Nguyên Nguyên, anh yêu em.

- Em cũng yêu Kha Vũ.

Kha Vũ chỉnh trang lại quần áo, tóc tai cho cả hai, rồi nhẹ nhàng dìu em ra khỏi nhà vệ sinh, cũng không quên dòm trước ngó sau xem có ai phát hiện không.

Kha Vũ đèo em về trên chiếc xe đạp cà tàng còn không có yên sau, báo hại mông nhỏ của em đã đau lại còn đau hơn. Chuyện này mãi về sau em vẫn cứ nhắc lại với anh, dù cho bây giờ cả hai đã chở nhau trên con xe hơi mới bóng loáng.

Vì những lần đầu vẫn luôn là những kỷ niệm đáng trân trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro