Hôn lễ của em (1)
Và Kha Vũ =))
Warning:
Tục tục tục x n lầnnnnn
Song tính.
Fic có nhắc tới Lâm Mặc và AK như một couple
Ai ko hợp quay xe nheeeee
Chương này đặt 18+ hay 21+ ta?!?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Kha Vũ, chúc mừng mày nhe! Cưới được vợ xinh quá trời!
- Kha Vũ, Gia Nguyên, chúc mừng hai người nhen!
- Gia Nguyên, bình thường đã đẹp, ngày cưới càng đẹp hơn he! Ôiii, sao mà mặt em lại đỏ hết lên thế?
Trước lễ đường, từng người từng người tiến tới tay bắt mặt mừng, hết ôm ấp Gia Nguyên lại vỗ vai Kha Vũ. Ai nấy đều tươi cười rất vui vẻ, nhưng chắc cũng không thể sánh kịp với nét hoan hỉ trên gương mặt Kha Vũ.
Hôm nay là ngày cưới của hai người. Cái ngày mà Kha Vũ đã trông đợi cả gần mười năm nay rồi. Anh một tay giơ ra liên tục bắt tay với những người tới dự tiệc, một tay vòng qua eo ôm lấy em người yêu, à nhầm, ôm lấy vợ nhỏ của mình. Anh kéo người em dựa hẳn vào mình, lại ghé sát tai nói nhỏ với em:
- Em mệt thì cứ dựa vào anh nhé, vợ yêu!
- Chả thèm yêu anh... Aaaa...
Nguyên Nguyên của anh khẽ giật mình, cả người như co rúm lại, mệt mỏi ngả đầu vào vai anh thở dốc. Mẹ Châu đang chào hỏi khách khứa từ đằng xa cũng trông thấy, dịu dàng tiến lại gần vuốt vuốt bờ trán rịn đầy mồ hôi của con dâu:
- Bé Nguyên mệt à con?
- Dạ... Ưm... Con hơi mệt một chút thôi ạ...
- Chắc nãy giờ em ấy đứng chào khách lâu quá nên hơi mệt mẹ ạ! Đêm qua em ngủ cũng không đủ giấc nữa. Phải không, Nguyên?
Châu Kha Vũ bóp vai em một cái, mặt đẩy về trước ra vẻ hỏi han quan tâm. Trương Gia Nguyên nén giận gật đầu mấy cái, chỉ hận không thể trước mặt mẹ mà cắn anh một cái cho bỏ ghét. Châu Kha Vũ cười mỉm, lại quay sang nói với mẹ mình:
- Hay mẹ đỡ em vào trong nghỉ một lát giúp con nhé? Con ở đây chào khách tiếp giúp cho ạ!
Mẹ Châu gật đầu nhẹ một cái, từ tay Kha Vũ đỡ lấy Gia Nguyên. Nhưng thanh niên cao hơn mét tám, một người phụ nữ lớn tuổi như mẹ Châu làm sao đỡ nỗi. Gia Nguyên vội vã cố đứng vững lại để mẹ không bị nặng, nhưng hai chân em gần như mất hết sức lực, lại còn phải chụm vào nhau nên không thể nào tuỳ ý di chuyển được. Kha Vũ nhanh chóng chạy đi gọi thêm mẹ Trương đến giúp. Hai bà mẹ khổ sở lắm mới dời được chàng trai kia từng bước đi vào trong phòng nghỉ.
Trước khi đi, Gia Nguyên còn quay lại nhăn mặt nhìn Kha Vũ ra vẻ khó chịu, nhưng anh thì lại làm như mình vô tội lắm chẳng biết gì. Đêm hôm qua, Kha Vũ đụ em mãnh liệt suốt cả đêm dài, khiến em vừa khóc lóc vừa rên rỉ xin anh tha cho. Anh hôn hít, bú mút, ra vào hết lỗ trên đến lỗ dưới, báo hại sáng nay em phải dùng cả nửa tuýp che khuyết điểm mới có thể tạm che đi đống quầng thâm trên mắt, cả những dấu hôn xanh tím lộ ra trên da thịt.
Trương Gia Nguyên đờ đẫn được hai mẹ dìu vào trong phòng nằm nghỉ. Cả người em đau nhức khó chịu, nhất là vùng eo và bụng. Ngực cũng đau tức căng lên. Mẹ Trương đến bên cạnh vuốt trán con trai mình, lại sờ vào má sữa xoa xoa:
- Con trai, mệt thì ngủ một chút đi. Mẹ với mẹ Châu trông chừng cho nhé!
- Dạ.
Hai mắt em mệt mỏi nhắm lại lập tức, cứ như em chờ mãi để được cho phép ngủ bù vậy. Gió lạnh từ điều hoà thổi ra nhè nhẹ, đủ để tâm hồn em trở nên khoan khoái chìm ngay vào giấc ngủ. Hai mẹ vừa trông con mình, vừa ngồi trò chuyện. Mẹ Trương nắm chặt lấy tay mẹ Châu, giọng điệu tha thiết:
- Chị Châu, cảm ơn chị đã chấp nhận Gia Nguyên nhà tôi. Thật sự bản thân tôi cũng chưa từng nghĩ Gia Nguyên có thể yêu đương với ai. May mắn có Kha Vũ yêu thương nó. Gia đình chị cũng chấp nhận nó. Không màng tới sự bất thường trên người nó. Tôi cảm ơn nhiều lắm!
Mẹ Châu đưa bàn tay phải đặt lên tay mẹ Trương đang nắm chặt tay trái của mình, vội vàng đáp lời trấn an:
- Ây ây chị Trương. Có gì đâu mà phải cảm ơn. Tôi đây mới cần phải cảm ơn chị, cảm ơn Gia Nguyên, cảm ơn gia đình chị không chê nhà tôi nghèo, chấp nhận cho Gia Nguyên cưới Kha Vũ.
- Chị đừng nói vậy. Nhà tôi mới phải cảm ơn nhà chị chứ...
- Ưm... A...
Tiếng rên mị hoặc phát ra từ miệng Gia Nguyên cắt ngang phân cảnh cảm ơn sướt mướt của hai mẹ. Măng cụt mèo tròn ủm của em kéo áo hôn phục lên cao, lộ ra vùng bụng thon trắng nõn. Tay còn lại lại kéo kéo cởi ra vài cái nút áo. Một chân em cong lên vặn vẹo người.
"Rầm rầm"
Còn chưa kịp hoàn hồn sau cảnh tượng kỳ lạ của Gia Nguyên, hai mẹ lại bị tiếng đập cửa làm cho giật mình. Mẹ Trương nhanh chóng đứng dậy mở cửa, còn mẹ Châu khẩn trương nhìn Gia Nguyên xem có bị tỉnh giấc vì tiếng ồn không.
- A! Dì, Gia Nguyên đâu? Nó ổn chưa?
- Con nói nhỏ thôi Lâm Mặc. Nguyên vừa mới ngủ.
Lâm Mặc bày ra vẻ mặt tội lỗi, rụt người lại rón rén bước vào trong, miệng thỏ thẻ "Con xin lỗi". Lâm Mặc và Gia Nguyên là hai anh em họ. Mặc Mặc là con trai của chị lớn của mẹ Trương. Nhà ở cũng gần nhau. Hai đứa trẻ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, dĩ nhiên là vô cùng thân thiết.
Cho đến khi Gia Nguyên bị Kha Vũ cướp đi...
Lâm Mặc từng một thời điên cuồng chửi rủa Châu Kha Vũ vì dám cướp mất thằng em bảo bối của mình. Để cho cậu mỗi khi rảnh rỗi lại chỉ biết cô đơn ở lại trong phòng chứ không còn có thể rủ rê Gia Nguyên đi chơi tụ tập. Nhưng thật ra thì cũng oan ức cho Kha Vũ quá! Cậu cũng đã đền lại cho anh ông anh thân thiết của mình - Lưu Chương rồi mà?
Lâm Mặc đặt lên bàn một hộp sữa, quay sang thì thấy mẹ Châu nhìn chằm chằm Nguyên Nguyên cả thân người như hun trên chảo nóng, mồ hôi nhễ nhại, miệng rên hừ hừ. Lâm Mặc vội chạy tới kéo áo em xuống cho chỉnh tề, lại cầm tay em lay lay nhẹ:
- Nguyên, Nguyên, có sao không đấy?
Mẹ Châu mẹ Trương sốt sắng khều Lâm Mặc, lại kêu anh sờ trán em xem Nguyên có sốt không. Thân nhiệt em vẫn bình thường. Nhưng vẫn rất khó để tìm cách đánh trống lảng về tình trạng của em. Mặc Mặc suy nghĩ một lúc thì quyết định kêu em dậy, ít ra thì khi tỉnh táo em cũng biết kiềm chế hơn vậy. Trương Gia Nguyên dụi dụi mắt mèo, tay che miệng ngáp một cái, mở mắt ra đã giật mình vì gương mặt Lâm Mặc to đùng hiện ra:
- Ây da! Anh làm em hết hồn.
- Tỉnh rồi thì tốt. Nghỉ ngơi một chút rồi uống sữa đi. Ngủ thôi mà cũng làm hai mẹ tưởng em bị gì không đấy.
Gia Nguyên nghe thấy anh nói thế, lại càng xấu hổ đỏ mặt tía tai, môi mím lại, cúi đầu.
Sau khi được hai mẹ đút cho ít sữa, Lâm Mặc dặm lại cho em chút phấn son, sắc mặt Gia Nguyên cũng trở nên tươi tỉnh hơn một chút. Mẹ Trương Gia Nguyên lau đi vài giọt mồ hôi còn sót lại trên trán em, chép miệng chậc lưỡi:
- Đứa nhỏ này, đêm qua thức khuya lắm à? Sao hôm nay đờ đẫn thiếu sức sống thế? Có thấy không khoẻ ở đâu không?
- Dạ... dạ...
Gia Nguyên ấp a ấp úng trước câu hỏi của mẹ mình, không biết trả lời làm sao cho phải. Không thể nào bảo do đêm qua Kha Vũ chịch con hăng quá, đến tận gần sáng mới buông tha nên con có chút thiếu ngủ được.
- Dì ơi, con đoán chắc là thằng Nguyên nôn cưới chồng quá nên không ngủ được, chứ không có bệnh tật gì đâu dì.
Lâm Mặc nhanh nhảu vừa chạy qua dặm phấn cho mẹ Nguyên vừa trả lời, còn nháy nháy mắt với cậu em. Khi nãy lúc bước vào, nhìn thấy cảnh tượng ấy, kèm thêm cả lúc dặm phấn chợt nhìn thấy trên cổ em vô vàn vết đỏ tím, Lâm Mặc có ngốc mới không biết lý do vì sao hôm nay trông em đờ đẫn như này. Anh còn lạ gì mấy trò chơi của thằng nhóc này và Kha Vũ nữa. Lần nào sang hôm sau em cũng đi cái tướng rất là khó coi. Sau cả chục lần gặng hỏi em mới kể thật cho Mặc nghe.
Chỉ là... haiza... lần này cũng thiệt là chơi lớn quá đi! Ngay cả hôn lễ cũng không biết niệm tình.
Được Lâm Mặc nói đỡ, Gia Nguyên gật đầu lia lịa:
- Dạ đúng rồi đó mẹ. Con nôn đến hôm nay quá nên ngủ không tròn giấc.
- Ôi trời con dâu của mẹ, có chi đâu mà phải nôn nóng? Đám cưới này như là một hình thức hợp thức hoá thôi. Mẹ từ lâu đã xem con là con của mẹ rồi còn gì.
Mẹ Châu sà xuống ngồi vào cạnh Gia Nguyên, tay xoa xoa đầu đứa nhỏ có cái má trắng bóc như trứng gà luộc này. Lâm Mặc đã dặm xong phấn cho mẹ Trương, đang quay sang định trang điểm lại cho mẹ Châu thì tự nhiên lại phụt cười trước câu nói đám cưới chỉ là hợp thức hoá của bà. Đúng rồi, chỉ là hợp thức hoá thôi, chứ bọn nó "ăn" nhau lâu rồi dì ơiiiii.
Mẹ Trương vỗ bốp lên vai Mặc một cái, lại dùng giọng điệu nghiêm túc mà nói chuyện với cậu:
- Con đấy, cười cái gì? Lo mà nhanh chóng đám cưới với Lưu Chương đi. Con làm sao mà em đã vượt mặt con rồi này?
Lâm Mặc ngửa hai lòng bàn tay lên giơ về phía Gia Nguyên:
- Vâng, con nhường Nguyên hết dì ơiiii. Con với con vịt kia chẳng kết hôn đâu, chơi chưa có đã áaaaa!!!
"Reng... reng... Momo, chồng iu em gọi nè. Momo, chồng iu em gọi nè..."
Tiếng điện thoại trong túi áo Lâm Mặc vang lên làm cậu đỏ bừng cả hai má. Gia Nguyên nhìn anh họ mình ngại ngùng thì đắc chí cười ha hả, chân chống lên vỗ đùi đen đét, lại vô tình làm cho thứ chất lỏng nào đó chảy ra thấm vào quần lót, lại vội vàng đỏ mặt khép chân lại.
Sau cuộc nói chuyện không mấy vui vẻ với "người mà mình không thèm kết hôn", Lâm Mặc quay trở vào nói với mọi người:
- Lưu Chương bảo sắp đến giờ lành rồi. Ngoài kia cũng đã chuẩn bị sắp xong, mời hai dì và Gia Nguyên ra ngoài để sắp xếp tiếp ạ!
- Ừm. Lâm Mặc con cũng ra ngoài với mọi người đi. Hôm nay con cũng là rể phụ mà!
- Dạ. Hai dì cứ ra trước, con dắt Nguyên ra sau nha!
- Ừm. Vậy tụi dì ra ngoài trước.
Châu Kha Vũ chào khách thêm một lúc thì cũng đã gần đến giờ làm lễ. Anh rời vòm hoa trước cửa nhà thờ, tiến vào bên trong, tiến đến đúng vị trí như đã tập dượt, tay đút vào túi áo vest mò mẫm gì đó, rồi lại đưa lên chỉnh chỉnh cái nơ trên áo.
Trương Gia Nguyên bên trong phòng nghỉ sắp sửa được Lâm Mặc dắt ra, đột nhiên giật thót người khuỵ xuống. Mặc Mặc hoảng hốt kéo người em dậy, lại cuống quýt hết cả lên, miệng thầm trách thằng em mãnh nam của mình hôm nay còn bày đặt chơi lớn, làm sao mà lại dặt dẹo mềm nhũn hết cả như thế:
- Nguyên Nguyên, Nguyên Nguyên, em có sao không?
- Em... Em... không sao... Ưm... Hưm...
Lâm Mặc đỡ em trở lại vào trong ngồi, lo lắng in rõ nét trên gương mặt:
- Sao anh thấy mặt mày tái mét ấy? Sao đổ mồ hôi quá trời vậy? Có làm lễ được không đó?
Lâm Mặc móc ra chiếc khăn tay thêu hình con vịt, chậm chậm lau bớt mớ mồ hôi đang nhỏ giọt trên người em họ. Trương Gia Nguyên khó khăn lắm mới điều hoà lại được nhịp thở. Bên dưới quần em hơi căng lên một túp lều nhỏ.
- Thằng Vũ hôm nay chơi cái trò gì mà đến giờ này mày lại bủn rũn hết cả vậy?
Trương Gia Nguyên không trả lời anh họ, miệng nuốt một ngụm nước bọt, tay lắc lắc vai Lâm Mặc:
- Lâm Mặc, Lâm Mặc, em muốn uống chút nước. Anh đi lấy nước cho em được không?
- Ờ... Được. Vậy để anh đi lấy nước cho em uống, uống nước lọc nhé?
- Vâng. Anh đi nhanh đi!
- Ừ. Anh nhắn Lưu Chương em còn mệt, dời lại thêm một xíu, được không?
- Dạ... Em cảm ơn anh.
Gia Nguyên gật đầu lia lịa, xua xua tay đẩy Lâm Mặc đi. Lâm Mặc cũng theo đó, nhanh chóng rời đi với bộ dạng gấp gáp. Trong phòng chỉ còn lại một mình Gia Nguyên cùng với âm thanh máy chạy rì rì. Trương Gia Nguyên ngả hẳn người ra ghế, ngó quanh quất qua lại xác nhận không có camera, mới dám đưa tay thoát khoá quần, để lộ ra nơi tư mật ngọt ngào đã ướt đẫm nước xuân. Ngón giữa em vói vào trong quần lót đỏ lọt khe, đưa xuống hẳn nơi hoa huyệt đang ngậm một chiếc máy rung tròn đang ra sức rung chuyển bên trong. Em kéo sợi dây hồng nối máy rung với đồ chặn tinh phía trước ra, chiếc máy hồng hồng run bần bật mạnh bạo phụt ra một cái. Mị thịt hồng hào còn cố gắng níu lại, khiến cho sợi nước bạc dính nhớp kéo dài ra.
Trương Gia Nguyên thụt mạnh ngón tay vào trong lỗ nhỏ chứa đầy dâm dịch, lại dùng ngón tay với lấy ít nước dâm, rồi đè lên hột le chà sát với nhịp điệu ngày càng nhanh. Môi nhỏ em khô khốc, há ra thở dốc. Tiểu Nguyên bên dưới cũng ngóc đầu lên, kéo căng cả phần vải ren. Cả buổi sáng nay Kha Vũ chơi đùa em với cái máy rung trong huyệt. Cứ chốc chốc lại thay đổi nhịp điệu của nó khiến em chẳng tài nào kiểm soát nỗi bản thân. Anh chỉnh nhẹ quá thì lỗ nhỏ vô cùng khó chịu, mà mạnh quá thì cả người em lại mềm nhũn hết cả. Khó khăn lắm em mới trụ được cho đến khi mẹ phát hiện ra. Ấy vậy mà sau tất cả tội ác từ đêm qua cho đến sáng nay, Châu Kha Vũ vẫn cứ là trưng ta vẻ mặt vô cùng ngây thơ thiếu đánh.
Gia Nguyên cởi hẳn quần dài của mình ra, vạch ra mép lồn hồng hào, cầm lại chiếc máy rung đang rè rè ở dưới ghế, nhắm mắt mím môi mạnh dạn đút ngược nó trở lại vào trong lỗ. Khoái cảm ập đến một cách bất ngờ, từng luồn nước dâm bắn ra đáp lên da ghế nệm. Kha Vũ rất thích dùng loại máy này lên người Nguyên. Nó không quá to cũng không quá nhỏ, lồn múp của em có thể thành công nuốt trọn hết không chừa một khe hở. Trong khoảng thời gian rung chuyển, cứ tầm 2-3 phút thì vật cứng lại có một cơn thúc mạnh, cứ như là một nhịp nắc vào. Vừa đủ để khơi gợi ham muốn, nhưng lại không quá dồn dập. Kết cấu lại còn nối với khoá chặn tinh ở phía trên, chỉ khi nào nhấn nút tắt trên phím điều khiển, khoá mới được mở. Vậy là chỉ khi nào Kha Vũ cho phép, Trương Gia Nguyên mới được phép bắn tinh.
Bàn tay trắng xinh em đưa vào bên trong áo. Hai ngón tay tìm đến hạt đậu nhỏ dưới hai lớp áo kẹp lấy xoa xoa. Em nắm nhẹ núm vú, kéo dài ra một đoạn nhỏ rồi buông ra, để nó bắn ngược trở lại. Giống hệt như mỗi lần Kha Vũ trêu đùa với nó vậy. Máy rung thúc đến nhịp thứ năm, vậy là cũng đã tầm 15 phút kể từ khi em tự thủ dâm, Gia Nguyên ngay lúc này đã bị nhấn chìm trong dục vọng. Em khép chân chặt lại, nhận thấy như cơn sóng tình sắp sửa ập đến, cong người ưỡn hạ bộ lên trên. Thành âm đạo co bóp ôm lấy thứ đồ chơi quái quỷ. Âm hạch sưng to cọ vào dây quần lót. Cả người em giật giật lên mấy cái, từng bãi nước bên trong bắn ra nhiễu lộp độp xuống.
Cơn cao trào tạm qua đi, em hạ thân mình xuống, thở hắt ra một cái. Máy rung trong cơ thể cũng đã giảm lại nhịp điệu, không biết có phải do Kha Vũ biết em vừa đạt cao trào mà hạ xuống hay không. Trương Gia Nguyên tìm kiếm khăn giấy lau sạch đám dâm thuỷ mình vừa bắn ra, lại vội vàng chỉnh lại mái tóc rối bù. Em sờ xuống bên dưới, quần chip cùng hai mép thịt đã ướt nhẹp vì cơn sướng lúc nãy, nhưng biết làm sao đây, em làm gì có mang theo quần áo để thay, lại còn là đồ lót. Thế là em đành phải dang chân ra, hy vọng hong gió một chút thì nó sẽ nhanh khô.
"Cốc...cốc"
Ai lại gõ cửa phòng nghỉ nhỉ? Hay là Lâm Mặc mang nước đến? Nghĩ cũng lạ. Mình chỉ tìm cách đuổi anh ấy đi, để anh không phải trông thấy bộ dạng hứng tình của mình, dự định bỏ thứ kia ra khỏi người thì cơn nứng qua đi cũng là lúc anh quay về kịp. Kết quả mình thậm chí đã tự sướng xong, mà Lâm Mặc mãi không trông thấy.
"Cốc... cốc"
Tiếng gõ cửa ngày một gấp rút. Trương Gia Nguyên tụt xuống ghế, mặc lại chiếc quần dài vào mặc dù bên dưới vẫn còn một chút ẩm ướt. Em tiến đến cửa, xoay vặn tay nắm mở ra. Chưa kịp định hình được người trước cửa là ai, em đã bị một luồng sức tấn công nhấn mạnh vào tường hôn hôn hít hít.
- Ư... ưm...
Hai mắt em trợn tròn, mất mấy phút lấy lại bình tĩnh mới nhìn rõ được gương mặt đang đối diện mình.
Là Châu Kha Vũ.
Trương Gia Nguyên thở phào một cái, may mắn không phải là ai khác lạ. Ngay sau đó đã liền ngậm chặt môi lại không muốn anh hôn tiếp, tay đẩy mạnh người anh ra:
- Kha Vũ, anh làm gì vậy?
Châu Kha Vũ vẫn không buông tha, tay siết chặt nắm eo em kéo lại, mũi đặt xuống nơi cần cổ thon dài, hít lấy mùi hương da thịt quyến rũ thuộc về mình bấy lâu nay:
- Anh nhớ Nguyên.
Trương Gia Nguyên chẳng bị những lời hoa mỹ này làm cho dao động, ngược lại còn có chút phản kháng. Hai tay em nắm hai bên má anh, chai keo 502 size đặc biệt này ra khỏi người mình.
- Em chỉ mới đi nghỉ có một chút thôi. Nhớ nhớ cái gì?
Châu Kha Vũ chu môi hôn chụt lên môi em, giọng nhừa nhựa vô cùng vô cùng thiếu đứng đắn:
- Xa một giây thôi cũng nhớ.
Gia Nguyên tiếp tục kéo má anh đẩy ra, Kha Vũ vẫn ngoan cố sáp lại gần. Đầu lưỡi anh liếm nhẹ lên môi mềm của bé, lướt vòng quanh viền môi, rồi lại tấn công vào bên trong cạy mở hàm răng Gia Nguyên ra. Bàn tay cũng không an phận mò vào trong áo bao lấy bầu vú bên dưới lớp áo ngực tam giác. Ngón tay gảy mạnh lên đầu núm, hung hăng xoay vòng quanh quầng vú. Châu Kha Vũ đưa tay vào túi áo chỉnh công tắc, máy rung lại phát ra tiếng rì rì chầm chậm khởi động.
- Aaaaaaa...
Trương Gia Nguyên hơi nảy người lên một tí. Chiếc máy rung vừa khởi động lại đúng vào lúc có nhịp thúc, khiến cho cơ thể vừa trải qua cao trào không bao lâu lại phải nổi lên cơn hứng thú. Châu Kha Vũ lợi dụng tư thế nhấc mông em lên, cởi hẳn hai chiếc quần cùng lúc, lại vắt một chân em vòng lên hông mình. Bàn tay sờ đến thung lũng đầy dâm dịch hỗn loạn, Kha Vũ quét một ít nước dâm cho lên miệng nếm:
- Ngọt thật.
- Ư... Vũ... Bỏ ra... Sao anh cứ động tình mãi thế?
Nguyên Nguyên nhẹ nhàng chống cự như một chú mèo con nũng nịu, bàn tay ấn vào ngực anh đẩy một cái còn không đủ lực. Quá là đáng yêu đi!
- Em đáng yêu thế này. Anh không có chịu được.
Kha Vũ nói xong, bàn tay bên dưới thọc vào trong lồn nhỏ, moi moi móc móc tìm kiếm chiếc máy rung. Chẳng biết anh cố tình hay vô ý, máy rung cũng không phải nhỏ nhắn gì, mà anh cứ moi, cứ kiếm, ngón tay cong cong đâm thụt hết chỗ này đến chỗ khác. Điều này làm cho Gia Nguyên sung sướng đến độ cong hẳn cả lưng, thắt lưng đẩy lên áp sát bụng mình vào hạ bộ căng phồng của anh.
- Aaaa... Tìm ra rồi!
- Vũ... ưm... đừng... đừng làm nữa... Mình còn phải làm lễ...
- Không sao, anh đã sắp xếp dời lại một tiếng rồi. Vẫn còn trong giờ lành. Chúng ta còn rất nhiều thời gian.
Châu Kha Vũ đặt môi mình lên xương quai xanh của em cắn một cái, hai ngón tay đã kẹp được chiếc máy rung kéo ra, nhét nó xuống cái lỗ phía sau. Nước dâm bên trong hoa huyệt chảy ồ ạt ướt đẫm hai bên đùi, phun một bãi xuống sàn nhà bóng loáng.
- Đây là nước của hôm qua hay hôm nay nhỉ?
Một nụ cười gian manh nở trên môi Kha Vũ. Gia Nguyên đỏ mặt đấm vào lồng ngực anh. Rõ ràng anh biết mà còn hỏi. Mọi thứ của hôm qua đã được anh tẩy rửa sạch sẽ cho em vào buổi sáng. Cũng chính anh nhét cái thứ của nợ này vào người, còn đặt ổ khoá chặn tinh lên dương vật tội nghiệp của em rồi mới mặc quần áo chỉnh tề. Cả buổi sáng hôm nay hành hạ em đến là mệt mỏi, vậy mà còn cứ giả đò ngây ngốc.
- Ưm... Vũ đừng đùa nữa... Em không chịu nỗi đâu...
- Ý em muốn anh đánh nhanh thắng nhanh?
- Ơ... Không... phải...
Lời chưa kịp nói ra cho tròn, Châu Kha Vũ đã kéo khoá quần bật ra con cặc to tướng đập vào bụng em. Bàn tay thô ráp rà rà dương vật ở cửa huyệt, vuốt một đường trên mông căng mịn, kéo chân em cong lên, rồi thẳng lưng đưa quy đầu chen giữa hai môi thịt đâm vào. Trương Gia Nguyên chảy ra rất nhiều nước bên dưới, vì thế mà thứ nam tính của Kha Vũ dễ dàng đi vào. Quy đầu khai mở từng tấc thịt ướt át khít chặt, lại như bị bao bọc bởi từng tầng da thịt ẩm mịn ấm áp. Thành âm đạo ôm chặt lấy từng bề mặt gân guốc. Mỗi khi Kha Vũ rút ra lại càng siết chặt hơn một tí, cứ như là muốn mãi âu yếm không rời. Châu Kha Vũ còn khéo léo sử dụng ngón tay của mình chà lên điểm sướng quen thuộc của em, thành công làm em nhắm nghiền mắt, phát ra từng tiếng rên thoải mái không thôi.
- Aaaaa... Ưm... Chỗ đó... Sờ chỗ đó...
- Anh đang sờ rồi này Nguyên Nguyên...
Kha Vũ gia tăng tốc độ lướt trên hột le, lại dọng mạnh từng cú vào bên trong lồn nhỏ. Máy rung được nhét bên trong lỗ đít em cũng hoạt động hết công suất. Châu Kha Vũ đã bật đến nấc cao nhất, máy rung lắc dữ dội khiến cho ngón chân em co quắp lại, cố giữ người đứng vững bằng một chân còn lại. Cái máy quái quỷ từ từ khoan sâu vào nội bích ấm nóng, chạm lên điểm gồ. Quy đầu cũng đâm chọt vào cửa tử cung đang hé mở dần dần. Trương Gia Nguyên quá sung sướng vì kích thích mạnh mẽ từ hai nơi, tay quàng qua cổ anh gục đầu lên vai, cả người dựa hẳn vào chồng sắp cưới. Kha Vũ nắc liên tục vào bên trong. Dương vật to cứng và âm đạo ma sát tạo ra âm thanh lớn cực kì xấu hổ.
- Nguyên Nguyên, vợ yêuuu...
- Dạ... dạ...? Ưm... áaaaa...
Trương Gia Nguyên siết chặt vòng tay đang ôm cổ anh, tiếng rên từ miệng phát ra bên tai càng làm anh thêm hứng thú. Mông rắn chắc không ngừng nhấp nhô trên người em.
- Kha Vũ... Chồng em... Đụ em...có sướng không?
Sau mỗi cái ngắt câu là một cú đâm lút cán. Châu Kha Vũ cũng rên hừ hừ trong cổ họng. "Bót quá! Khít quá! Sao lại có thể khít đến vậy nhỉ?" - Châu Kha Vũ nghĩ thầm.
- Hửm... Có sướng không? Vợ ơi?
Không thấy Gia Nguyên trả lời, anh càng nắc mạnh hơn, từng cú từng cú chẳng theo một nhịp điệu nào.
- Aaaaaa.... Sướng... sướng lắm ạ... Đụ mạnh hơn nữa đi chồng... Bé sắp ra mất rồi...
Nhận được sự khích lệ, Kha Vũ dĩ nhiên sẽ hăng hái hơn bội phần. Anh kéo gáy em ra, tiếp tục nhấn chìm em trong sự ngọt ngào của nụ hôn đầy nóng bỏng ý tình. Bên dưới thụt sâu đến cửa tử cung, lại rút ra hơn nửa cây hàng, rồi đâm mạnh trở lại. Gia Nguyên cong chân bên kia lên, vòng hẳn hai chân bên người Kha Vũ, mở rộng lỗ lồn cho anh thoả sức đụ vào.
Đồ chơi trong lỗ hậu đột nhiên kích hoạt chế độ gì đó không rõ vì sao, xoay xoay mấy vòng bên trong hậu huyệt, lần nữa khiến Gia Nguyên trân mình. Bên trên dương vật vẫn bị đồ chặn tinh chặn lại, em chỉ có thể co bóp lồn nhỏ mà chảy dầm dề nước dâm. Đồ vật ấy vẫn không hề biết an phận, đột nhiên rung lắc dữ dội hơn nữa, chạm liên tục lên tuyến tiền liệt làm cho Gia Nguyên phải hét lớn. Âm hạch sưng to giật giật liên hồi. Âm đạo nhiệt tình co rút hút lấy côn thịt Kha Vũ. Một nguồn nước dâm xối thẳng lên quy đầu vẫn đang cắm sâu trong hoa huyệt.
- Bé con tới rồi sao?
- Ưm... ư...
Dục vọng xâm chiếm khắp cơ thể, Gia Nguyên chẳng còn biết gì nữa, gật gật nhẹ đầu, tiếp tục dựa vào vai Kha Vũ. Nhưng Kha Vũ vẫn chưa bắn, chưa được thoả mãn, anh nâng mông em bế em lên, bước đi đến trước chiếc gương dài đặt trong phòng nghỉ. Gia Nguyên những tưởng mình sẽ có được vài phút giây giải lao, nào ngờ từng bước đi là từng cú dọng mạnh, làm em đang lim dim nhắm mắt cũng phải mở bừng tỉnh dậy.
- Ư... Ư... Vũ... Đừng mà! Em ra rồi...
- Nhưng anh thì chưa.
Kha Vũ hôn lên môi em rồi nhả ra, xoay người một vòng. Cảnh tượng dâm loạn hiện ra trong gương, trước mắt Gia Nguyên. Em thấy hai chân em bị anh nâng cao giơ lên, phơi bày hết hai cái lỗ trước gương. Sau lưng em là Kha Vũ, ánh mắt mơ màng chìm đắm đang thúc từng cú vào bên trong động nhỏ của mình. Thỉnh thoảng anh gầm gừ nhẹ, âm thanh hết sức thoải mái. Âm đạo nhỏ bé của em bị dương vật to nông rộng, ra sức căng mình nuốt lấy nó, còn co bóp liên tục. Nước dâm chảy ướt hai mép thịt, chảy dài xuống rãnh mông, nhiễu xuống bên dưới. Dương vật sẫm màu của em bị một cái chặn tinh màu hồng chụp lên trên, ở đỉnh còn có một sợi dây màu hồng nối dài tới lỗ nhỏ phía sau. Lỗ đít cũng bóp chặt giữ lấy chiếc máy đem đến sự khổ sở nhưng sung sướng cho em cả sáng nay.
Bức tranh dâm dục thành công khiến Gia Nguyên lên cơn nứng lần nữa, ngửa cổ ra sau tìm đến môi Vũ mong cầu một nụ hôn. Tay em xoa má anh kéo đầu anh xuống hôn mình, tay kia sờ đến trước hột le xoa nắn đòi hỏi khoái cảm mãnh liệt. Kha Vũ nhìn vợ yêu chủ động, nhịn không nỗi nữa, khẽ thầm thì vào tai em:
- Vợ sinh con cho anh nhé!
- Ưm...
Trương Gia Nguyên gật đầu. Châu Kha Vũ thúc thêm trăm cú vào trong. Đến khi tiếng gầm của anh phát ra, một dòng tinh dịch nóng hổi trắng đục đã bị cửa tử cung hứng trọn. Gia Nguyên cũng kinh hô mấy tiếng, cả người như muốn co giật nhưng lại chẳng thể bắn tinh. Kha Vũ đưa tay vào trong túi áo vest, bấm một cái nút, ổ khoá trên đồ chặn tinh mở ra, bung nó ra làm hai, trượt khỏi dương vật của em. Dương vật tội nghiệp bị cản trở sáng giờ, chỉ vừa được giải thoát đã bắn ra ồ ạt rất nhiều tinh dịch. Là một người song tính, em không có nhiều nhu cầu lắm ở chỗ này. Thế nhưng mà hôm nay em bắn rất nhiều, chứng tỏ đã phải nhẫn nhịn không ít. Bên dưới lỗ dâm cũng phun ra một dòng chất lỏng, nhưng không nhớp nháp như dâm thuỷ, thậm chí bắn đầy lên cái gương trước mặt. Kha Vũ đoán chắc đó là nước tiểu.
- Vợ dâm hư quá! Tè dầm mất rồi!
Hai vành tay Gia Nguyên đỏ bừng cả lên, em cúi mặt nhìn mớ nước hỗn loạn dưới chân, nhanh chóng lên tiếng:
- Không. Không phải. Em không có đi tiểu bằng chỗ đó.
- Vậy chứ là gì nào?
Châu Kha Vũ đưa một tay đang đỡ chân em xuống, quét lấy ít nước đó giơ lên trên mũi ngửi, lại nếm thử.
- Không khai nha, lại còn rất ngọt.
- Xíiiiiii!
Nhìn thấy hành động đó của anh, Trương Gia Nguyên càng thêm đỏ mặt tía tai, vội vã hạ chân xuống muốn tách đi ra khỏi người anh.
- Gia Nguyên, khoan đã!
Kha Vũ kéo tay em về lại bên người. Nơi giao hợp của cả hai chỉ kịp hở ra một chút lại dính chặt vào nhau. Dù đã bắn nhưng côn thịt của Kha Vũ chưa hề xìu xuống, vẫn cứ sừng sững đâm vào trong em đến là thốn.
- Kha Vũ, bỏ em ra!
- Đợi anh một chút.
Châu Kha Vũ vẫn giữ nguyên cây hàng bên trong em, bế em đặt lên ghế sofa. Anh cởi bỏ chiếc máy rung cùng cái khoá chặn tinh ra giúp em, lại moi ra thứ gì đó trong túi, sau khi rút dương vật quá khổ của mình ra, ngay lập tức đút ngay thứ đó vào lỗ lồn em.
- Kha Vũ, anh làm gì vậy?
- Anh giúp em giữ lại tinh dịch của anh bên trong. Như vậy thì mới thụ thai cho em được. Chẳng phải vợ đã hứa sinh con cho anh rồi à?
Ánh mắt cún con Châu lại xuất hiện, Gia Nguyên chỉ biết lắc đầu ngao ngán chịu trận.
- Anh xong chưa?
Châu Kha Vũ ấn mạnh ống hình trụ tròn như ống nghiệm ấy để nó chạy sâu vào trong, rồi dùng một dụng cụ pussy plug chặn lại tránh không cho nó rơi ra. Cả quá trình khiến cho Tiểu Nguyên lần nữa chào cờ. Kha Vũ cũng rất tinh ý liếm láp cho em, ngậm mút ngon lành như mút một que kem ngày hè mát rượi. Khi Gia Nguyên bắn tinh lần tiếp theo, vẫn còn nằm mê man trên sofa, Kha Vũ đã vội vàng nhắn lại "Chờ anh chút" rồi vận lại quần áo chỉnh tề chạy biến đi đâu đó. Vài giây sau anh quay lại với khăn tắm và một bộ hôn phục mới trên tay, y hệt như bộ em đang mặc. Anh chạy vào phòng tắm đặc biệt dặn dò người chuẩn bị thêm, vắt khăn sẵn sàng mang ra:
- Để anh lau người cho em, rồi thay quần áo.
- Châu Kha Vũ, rốt cuộc hôm nay anh làm lễ cưới với em, hay làm cái gì vậy? Sao mà anh mang theo đủ thứ thế này?
- Anh cũng chỉ muốn cho em một hôn lễ đáng nhớ thôi. Chỉ mới có buổi sáng thôi đó, đêm nay còn nhiều trò hay hơn nữa, vợ yêu à!
- Anh đi raaaaa!
Trương Gia Nguyên giơ chân định đạp anh, nhưng Kha Vũ đã thành công cầm lại.
- Ngoan nào, để anh lau người cho. Em cứ nằm nghỉ.
Kha Vũ tách chân vợ yêu ra lau rửa cẩn thận bên dưới. Anh cởi hết áo em ra, lại chăm sóc tỉ mẩn cho bầu vú bị anh bỏ rơi, miệng ngậm lấy hút một hơi:
- Sau này cũng hút sữa cho em như này nhé?
- Vô sỉ.
Kha Vũ cười khì khì. Anh biết Gia Nguyên chỉ cứng miệng thế thôi, chứ em cũng đang thích gần chết. Cứ mỗi lần khăn tắm len qua điểm nhạy cảm là em lại khó khăn rên rỉ. Châu Kha Vũ lau người cho em xong, mặc lại quần áo cho em, rồi mới tới phiên mình chạy vào nhà tắm xối nước và thay quần áo sạch.
Xong xuôi, anh đỡ em ngồi dậy. Trương Gia Nguyên đã tỉnh táo lại hơn đôi chút, dù bên dưới cũng khá khó chịu vì cái ống nhét vào. Anh lấy chai nước suối đưa đến cho em, làm em sực nhớ ra ông anh họ nương tựa biến đâu mất:
- Kha Vũ, Lâm Mặc đâu? Sao không phải anh ấy mà là anh vào đây?
Châu Kha Vũ đang lau dọn sàn nhà đầy dấu vết hoan ái, quay sang trả lời vợ:
- Khi nãy anh bắt gặp anh ấy bên ngoài, đang định hỏi anh ấy em đâu thì ảnh phải nghe điện thoại. Hình như ảnh cãi nhau với AK. Sau đó ảnh quăng chai nước cho anh, rồi chạy đi đâu mất.
- Ây dà, hai người bọn họ. Thời gian hẹn hò cũng lâu xấp xỉ chúng ta, cứ phải cãi nhau miết vậy nhỉ?
- Biết đâu họ "đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hoà" ?
Kha Vũ ép sát mặt mình vào gương mặt Gia Nguyên, liếm môi mình một lượt làm Gia Nguyên phải đẩy anh ra một khúc.
- Anh lau xong chưa? Xong thì đi raaaaaa.
- Được rồi, được rồi. Hẹn vợ yêu đêm nay.
Nói rồi, anh cười khúc khích mở cửa chạy biến, bỏ lại một Trương Gia Nguyên tức đến xì khói.
***
- Châu Kha Vũ, con có đồng ý lấy Trương Gia Nguyên làm vợ? Dù cho sau này có ốm đau hoạn nạn, vẫn sẽ luôn yêu thương và tôn trọng vợ đến suốt cuộc đời về sau?
- Con đồng ý.
- Trương Gia Nguyên, con có đồng ý lấy Châu Kha Vũ làm chồng? Dù cho sau này có ốm đau hoạn nạn, vẫn sẽ luôn yêu thương và tôn trọng chồng đến suốt cuộc đời về sau?
- Con đồng ý.
Dưới muôn vàn cánh hoa pháo giấy và tiếng vỗ tay hân hoan, hai người trao nhau một nụ hôn tràn đầy hạnh phúc. Một nụ hôn đặc biệt trong suốt gần mười năm qua. Một nụ hôn đánh dấu một cột mốc mới trong mối quan hệ tình cảm của hai người.
- Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ, ta tuyên bố, hai con chính thức là vợ chồng.
To be còn tình iu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cuối cùng thì cũng đã mang đến cho mọi người pỏn đám cưới như hứa hẹn rùi đâyyyyyy.
Chiếc pỏn dài nhất thế kỷ tui từng viết luôn á trời!
Do là pỏn thì cũng chỉ có vậy, nên tui phải suy nghĩ hơi nhiều, kèm theo việc lowtech nên trước đó chương này tui làm bay mất, nên giờ mới xong part 1 hiuhiu T_T
Không biết mọi người có thích không nữa. Tại vì định có bất ngờ trong chap này á mà hông thấy bất ngờ lắm 😂
Mà mọi người có ngại đọc đồ chơi đồ ơ đồ khum dạ? Định part 2 cho hai đứa nhỏ chơi xíu đồ tình thú mà hổng biết nên hông? Nào ra part 2 thì hăm bít nha :)))))))
Với lại tui cũng đang định viết truyện cho Lâm Trận nữa ó. Đoán xem khi nãy anh Lâm đi đâu mà để Vũ đem nước cho Nguyên, hại ẻm bị Vũ ăn lần nữa? :))))))) Ai đọc hem? Đọc thì tui triển.
Có lỗi gì mọi người cứ cmt hen. Mai dậy tui sửa.
Ngủ ngon nha mọi ngườiiiiii. ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro