Bé Hổ con làm sao vậy? 🐯
Warning:
Tục tục tục x n lầnnnnn
Song tính song tính song tính.
Click back ngay còn kịp!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Kha Vũ ơi, anh qua đây. Bé Hổ con đang làm sao ý?
Trương Gia Nguyên ngoắc ngoắc tay, ý bảo Kha Vũ đi gần lại về phía mình. Hai mắt em dán vào thân hình tròn trịa đầy lông mềm mại trước mặt. Đó là bé Hổ - chú mèo em cưng nựng còn hơn cả bảo bối suốt cả năm nay.
- Sao thế Nguyên Nguyên?
Châu Kha Vũ chùi chùi tay vào tạp dề trước ngực, cởi nó ra rồi nhanh chóng di chuyển về phía góc bếp, nơi đặt khay thức ăn và nước uống của bé Hổ. Gia Nguyên đang ngồi xổm xuống tại đó, gương mặt tràn đầy vẻ lo lắng, xen lẫn chút buồn bã.
Kha Vũ đưa tay vuốt má em xoa xoa, vẫn dùng giọng điệu đầy ân cần hỏi han:
- Sao thế em?
Gia Nguyên tay chỉ vào khay đồ ăn trước mặt, giọng nói như mếu:
- Em trộn pate cho bé Hổ ăn hôm qua, mà nó còn không thèm ăn hết 1 phần 3 nữa. Em tưởng nó ngán nên cho ăn hạt. Anh nhìn đi, nó không thèm ngửi lấy một lần luônnnnn.
Kha Vũ vừa đưa tay đón lấy em người yêu nhào vào lòng mình than thở, mắt vừa nhìn vào khay thức ăn, đúng thật trong khay còn đầy ắp những hạt là hạt. Anh vỗ vỗ lưng Nguyên xoa dịu, lại tiến gần đến bé Hổ định sờ xem bé có không ổn chỗ nào không. Nào ngờ, bé xù lông lên, miệng khè khè mấy âm thanh hung dữ.
- Hổ! Không được doạ Kha Vũ.
Trương Gia Nguyên rời khỏi lồng ngực anh, quay người sang mắng bé Hổ. Bé Tiểu Hổ là một bé mèo béo, giống mèo Anh lông ngắn màu vàng, trước giờ rất ngoan. Suốt ngày chỉ có ăn và ngủ, sau đó là quấn người. Dù là bé quấn lấy Gia Nguyên nhiều hơn Kha Vũ (mà phần nhiều là vì Vũ luôn bài xích với bé), nhưng chưa bao giờ bé tỏ thái độ với Vũ hết. Lần này như thế quả thật là kỳ lạ. Kha Vũ nghĩ thầm nếu không có Gia Nguyên ở đây thì có lẽ anh đã phạt tét mông Hổ mấy cái vì dám thái độ láo lếu với anh.
Bé Hổ bị mắng cụp đuôi lại, nằm lăn tròn vo một cục bên dưới sàn nhà, miệng kêu ngao ngao rất là thảm thiết.
- Kha Vũ, bé Hổ kêu lạ quá!
- Ừm. Anh chưa nghe bé Hổ kêu thảm đến như vậy bao giờ.
Tiếng bé mèo rên rỉ như ai oán, lại còn ở cái tone giọng rất cao, khiến cho cả hai nổi cả da gà. Gia Nguyên hít một hơi lo lắng, vươn tay sờ sờ xoa xoa bé mèo nhỏ. Mèo con rên rỉ càng lớn hơn làm em càng thêm sốt ruột, quay sang nhìn Kha Vũ, ánh mắt đã ầng ậng nước mắt.
- Vũ, bé Hổ có đang bị đau không? Nó kêu thảm quá!
Kha Vũ đưa tay tiếp tục vuốt ve bờ lưng của em trấn an, cằm hướng ra phía trước, cất tiếng động viên:
- Nhân tiện Hổ đang dễ chịu với em, em thử sờ xem Hổ có khó chịu ở đâu không. Anh sợ anh sờ vào bé sẽ nổi đoá giống khi nãy mất.
- Ừm.
Trương Gia Nguyên gật gật đầu, tay tiếp tục xoa lông chú mèo béo. Tay Gia Nguyên vuốt đến đâu, bé Hổ như mềm oặt người tại chỗ đó, ra sức dán người cạ cạ bộ lông vàng vào bàn tay của em, miệng vẫn không ngừng kêu rên. Gia Nguyên ra sức vuốt ve đến vùng lưng, lại chạm đến phần mông tròn ụ của bé Hổ. Bình thường Gia Nguyên rất thích tét mông bé mèo, vì vỗ rất đã tay. Nhưng hôm nay em lại không muốn, bé Hổ đang khó chịu, em chỉ có thể vuốt ve nhẹ nhàng thôi.
Bé Hổ đang nằm lăn lộn dưới sàn nhà bỗng dưng ngồi dậy, cả phần dưới mông đung đưa cựa quậy. Hai người chủ nhìn vào bé, tư thế này quen quen mà cũng cứ lạ lạ thế nào. Bỗng chốc, đuôi của bé Hổ lệch sang một bên, cả người trước cúi rạp xuống, mông mèo lại vểnh cao. Cảnh tượng trước mặt không khỏi khiến cho Kha Vũ và Gia Nguyên đỏ mặt.
À hoá ra... Bé Hổ đang động dục...
"Bốp"
Một tiếng vỗ mông vang lên. Gia Nguyên mặt đỏ gay, tay vỗ cái bốp vào mông bé mèo béo ú khiến nó xù lông lên khè khè.
- Con mèo mất nết!
Kha Vũ ôm em người yêu vào lòng, lại vuốt vuốt hai má phính của em:
- Cẩn thận kẻo Hổ cào em đấy!
- Dạ.
Kha Vũ hôn một cái lên má hồng của em, lại tiếp tục xoa xoa vuốt vuốt:
- Sao tự nhiên lại đánh bé Hổ chứ? Chả phải em yêu nó nhất à?
- Nhưng mà... ưm... nó mất nết... Ai đời mới có một tuổi lại đi gào đực. Lại còn làm em lo sốt vó, cứ tưởng nó bị bệnh đau gì.
Trương Gia Nguyên vừa ấm ức vừa "kể tội" bé Hổ, rồi lại ngước nhìn lên Kha Vũ, ánh mắt anh có vẻ đang không mấy hài lòng. Gia Nguyên khều khều tay anh thỏ thẻ:
- Vũ, Vũ sao dạ?
Châu Kha Vũ cụp mắt xuống, mặt xụ ra như một cái bánh bao nhúng nước, quay mặt đi ra sau bếp tiếp tục nấu ăn. Tự dưng bị dỗi, Trương Gia Nguyên xoắn cả người lên chạy theo sau lưng Kha Vũ, giọng không ngừng gọi tên người yêu:
- Kha Vũ... Kha Vũ ơi...
Châu Kha Vũ vẫn lặng im không nói. Gia Nguyên đánh bạo ôm anh từ sau lưng, cạ cạ má sữa vào bờ lưng rộng lớn:
- Kha Vũ... Sao bỗng dưng lại dỗi vậy? Vì em mắng bé Hổ hở?
Châu Kha Vũ đang định buông tay ngưng nấu ăn quay lại ôm em, bỗng dưng bị kết tội vì Nguyên phạt bé mèo mà mình giận, lại tiếp tục cầm đũa xào xào mớ thức ăn trong cơn hậm hực. Trần đời ai mà không biết, Châu Kha Vũ ghen tỵ với Trương Tiểu Hổ số hai thì không ai số một. Vì thế nên còn lâu mà mới có chuyện anh vì xót thương Hổ mà dỗi em người yêu mình.
Trương Gia Nguyên thấy người yêu im lặng không đáp, lại càng phải ôm chặt hơn nữa, hai má lại càng cọ sát vào người anh, bờ ngực tràn đầy cũng cọ cọ không ít. Tiếng bé Hổ gào đực xen lẫn tiếng nũng nịu của Gia Nguyên, thiệt khó cho Kha Vũ có thể tập trung tiếp tục nấu ăn. Anh buông đũa xuống chảo, tắt bếp, lấy cái nắp đậy cẩn thận rồi lại xoay người. Anh dùng tay luồn xuống dưới mông Gia Nguyên, bế em lên rồi đặt lên bàn bếp giữa phòng. Gia Nguyên mất đà nên đành vòng tay lên bám vào cổ anh, miệng không ngừng hô to:
- Aaaa... Vũ... Anh sao vậy? Ư...
Châu Kha Vũ ngăn tiếng kêu la của Gia Nguyên lại bằng một nụ hôn sâu. Anh mở môi, ngậm chặt bờ môi mềm hồng ngọt thơm như kẹo của em, mút mát đến là say mê. Lưỡi anh tràn vào trong, càn quét bên trong khoang miệng khiến em không thể khép môi lại được mà chảy ra một hàng nước bọt bên khoé môi. Chiếc lưỡi tinh nghịch chà qua hàm răng trắng, lại chọt vào vói lấy lưỡi của Gia Nguyên. Hai người quấn quýt môi lưỡi, triền miên cuốn lấy nhau đến khi Nguyên Nguyên cảm thấy hơi ngộp thở. Em dùng hai tay đẩy vào bờ ngực anh kéo giãn khoảng cách, lại dùng mu bàn tay lau đi vệt nước bọt còn vương trên miệng. Cả cơ thể run run cố lấy lại hơi thở sau nụ hôn hao sức.
Kha Vũ ở phía đối diện le lưỡi liếm môi em, lại cất giọng trêu:
- Nguyên Nguyên dở quá, sắp cưới rồi mà vẫn bị hụt hơi lúc hôn.
- Anh nói tiếng nữa em huỷ hôn đó!
- Em dám?
Kha Vũ úp mặt vào bờ vai gầy với nước da trắng nõn nà của Gia Nguyên, rúc vào trong cổ em hít lấy hít để mùi hương sữa thơm ngào ngạt quen thuộc. Đầu lưỡi anh vươn ra liếm nhẹ vào yết hầu của em. Tay miên man luồn vào trong áo thun của em sờ nắn cơ bụng.
- Nhột... Vũ... Nhột bé!
Gia Nguyên vì nhột mà đẩy nhẹ anh ra, giọng nói cũng run run kèm theo điệu cười nhẹ. Kha Vũ vẫn cứ tiếp tục trêu đùa em nhỏ, hết liếm cổ, cắn mút để lại muôn vàn dấu hôn đỏ thẫm lại đến vươn tay lên bên trên ngắt lấy hai viên thịt hồng nhỏ nhắn trước ngực. Gia Nguyên ngửa cổ ra sau rên một tiếng, lại vội vàng bịt miệng mình lại.
Kha Vũ nhếch môi cười nhẹ, ngón trỏ vuốt vuốt bờ má hồng lên vì ngại của em:
- Nguyên Nguyên của anh vừa gào đực giống bé Hổ đấy à?
- Vũ lại trêu béeee.
- Ui da...
Ngoài lúc mềm mỏng và yếu đuối trên giường, lúc mà em bị Kha Vũ bắt nạt đụ đến khóc ý, thì không có giây phút nào Gia Nguyên kém mạnh mẽ hơn Kha Vũ nữa hết. Măng cụt mèo trắng tròn vo lại xuất hiện. Măng cụt mèo trắng tròn vo vung lên trong không khí. Măng cụt mèo trắng tròn vo đáp lên bụng Kha Vũ. Lực đạo không biết mạnh bao nhiêu, nhưng với trình độ diễn xuất không tồi của mình, Châu Kha Vũ ôm bụng lùi dần ra sau đến khi chạm vào bếp phía sau. Mặt mày nhăn nhó trông đến là thảm thương. Trương Gia Nguyên lo lắng tụt xuống khỏi bàn bếp, chạy vội đến xem anh người yêu như thế nào.
- Huhuhu... Nguyên đúm anh. Nguyên hết thương anh rùi. Huhuhu...
Gia Nguyên dùng tay xoa xoa bụng cho anh, nhưng miệng lại không ngừng trách móc:
- Do anh trêu em trước. Anh trêu em gào đực giống bé Hổ...
- Nguyên hết thương anh rùi đúng không? Em đấm anh đau như thế. Khi nãy cũng không phủ nhận mình yêu bé Hổ nhất. Huhuhuuuu
Châu Kha Vũ bưng mặt thút thít như thật. Trương Gia Nguyên nghiêng đầu khó hiểu:
- Anh nói gì cơ Kha Vũ?
- Khi nãy anh hỏi em, chả phải em yêu bé Hổ nhất à, sao lại mắng nó. Em không hề phủ nhận, chỉ giải thích lý do thui. Ôi mẹ ơi Nguyên Nguyên hết yêu con rồi...
Châu Kha Vũ hai tay ôm mặt cố rặn ra một giọt nước mắt. Trương Gia Nguyên đứng ngơ ngác nhìn Kha Vũ một hai giây, sau lại chống nạnh lên nhìn anh lắc đầu. Châu Kha Vũ hiện tại hai mươi bảy tuổi lại tiếp tục đi ghen tuông với một bé mèo chỉ mới đầy một tuổi. Kha Vũ gào khóc huhu một hồi, không thấy động thái gì từ người yêu, hé đôi mắt cùng bàn tay ra nhìn trộm, rồi lại nhắm lại giả vờ u uất:
- Huhu ba Trương mẹ Trương ơi, xin lỗi ba mẹ, con không thể làm rể nhà họ Trương nữa rồi. Trương Gia Nguyên hết yêu con rồi. Trương Gia Nguyên chỉ yêu Trương Tiểu Hổ thôi. Tình yêu gần 10 năm của bọn con bị một con mồn lèo cướp mất rồi huhuhu.
Nghe người yêu than khóc diễn xuất, Trương Gia Nguyên liền phì cười. Bàn tay xoa bụng anh bây giờ đã dời lên trên, gỡ bỏ hai bàn tay to lớn kia ra khỏi gương mặt anh tú của anh. Bờ môi mềm mọng của em lại hôn hôn lên môi mắt anh.
- Kha Vũ ngoan, đừng khóc nữa nhé! Nguyên Nguyên yêu Kha Vũ nhất.
Gia Nguyên cũng không hiểu vì sao, rõ ràng biết anh chỉ đang diễn, nhưng em cũng lại dịu dàng thoả hiệp dỗ dành anh. Châu Kha Vũ rất nhanh chóng đã nín khóc (đúng rồi vì có khóc thật đâu), cúi xuống dụi dụi mặt vào ngực Gia Nguyên, hức hức mấy tiếng:
- Nguyên Nguyên yêu anh thật không? Không lừa anh chứ?
- Không lừa mà! Em yêu anh nhất. Được chưa?
Gia Nguyên hôn chụt một cái lên môi Kha Vũ, nở tiếp một nụ cười hiền lành nhìn anh người yêu vẫn tiếp tục đam mê diễn xuất.
- Nguyên Nguyên yêu anh nhất. Vậy anh muốn cái này, Nguyên Nguyên có đáp ứng không?
- Có. Anh nói đi. Nguyên Nguyên sẽ đáp ứng hết cho Kha Vũ.
Kha Vũ lúc này mới trút bỏ lớp áo thỏ, khoác lại lên mình bộ lông sói gian manh, tiếp tục đỡ mông Nguyên Nguyên đặt lên bàn tròn giữa bếp, tay banh rộng chân em ra rồi một đường tụt hẳn quần thun lẫn quần lót em xuống.
- Aaaaa... Vũ... Anh muốn gì?
- Không phải lúc nãy Nguyên Nguyên gào đực sao? Em gào được cún lớn của em rồi đây. Để Kha Vũ thoả mãn em.
- Aaaaa... Không có... Ư...
Châu Kha Vũ không quan tâm em nói gì, mặt anh đã áp sát vào âm đạo hồng hào của em liếm mút rồi. Hai mép môi mềm mại mọng nước được lưỡi hồng của anh chăm sóc. Âm hạch núp sau lớp da thịt được hai bàn tay anh banh ra, thoắt ẩn thoắt hiện. Kha Vũ thổi một hơi, khiến lỗ nhỏ ngứa ngáy cựa quậy. Nước dâm bỗng dưng lại chảy ra một ít. Kha Vũ quệt đám chất lỏng đó cho vào miệng, mút mát từng ngón tay như là đang liếm sốt còn vương lại ở đầu ngón tay sau mỗi lần ăn gà rán, miệng không ngừng chép chép tạo ra âm thanh:
- Em không thành thật gì cả. Miệng trên nói không, nhưng miệng nhỏ dưới này nói có đó!
Dứt lời, hai ngón tay anh thọc thẳng vào trong lồn nhỏ của Gia Nguyên, thành công khiến nó bóp mạnh lấy một cái vì khoái cảm chiếm đến bất chợt. Trương Gia Nguyên hét to, hai mép lồn bị banh ra căng cứng kẹp chặt hai ngón tay thuôn dài và khớp tay to. Bàn tay còn lại của anh thành thục cởi ra chiếc áo thun của em, ôm lấy eo kéo em ép sát người mình.
Anh liếm láp dái tai, đầu lưỡi ngoáy loạn ở lỗ tai em khiến em nhột nhẹ. Người em co lại, lỗ lồn cũng co bóp. Hai ngón tay bắt đầu động đậy bên trong em. Anh dời tầm môi xuống bên dưới ngực nở. Kể từ khi yêu nhau đến nay cũng sắp mười năm, Châu Kha Vũ chưa bao giờ thôi yêu thích bộ ngực này của em. Dù cho có trải qua bao nhiêu ân ái hoang đường, có bị anh cắn mút dày vò đến cỡ nào, bầu ngực ấy vẫn căng tròn mềm mại, không hề có dấu hiệu bị xệ xuống, lại còn cứ hồng hồng mịn mịn. Làm sao mà không yêu cho được? Châu Kha Vũ đôi lúc tự hỏi em ăn gì mà cứ luôn xinh đẹp mê người như thế, chợt nhớ ra em ăn cơm mình nấu chứ ăn cái gì.
Đầu lưỡi anh dằn vặt khiến đầu vú nhỏ dựng đứng lên, hồng hào như một trái cherry chín mọng. Anh há miệng cắn xuống, nhẹ thôi, nhưng cũng đủ làm Gia Nguyên ngửa cổ lên rên rỉ dâm đãng. Côn thịt nhỏ của em dựng đứng dậy, trên đầu có rỉ ra chút dịch trắng. Kha Vũ rút tay ra khỏi cái lồn đầy nước của em, tiếng pốc nhẹ vang ra khiến em đỏ mặt. Nhưng rất nhanh sau đó em đã bớt đi cảm giác ngại ngùng khi hai bàn tay của anh tập trung "nhào bột" ở phía trên khiến em chuyển sang sung sướng.
- Nguyên Nguyên xinh đẹp quá!
Gia Nguyên hơi nhẹ lắc mông một chút, trông chẳng khác gì động tác lắc mông khi nãy của bé Hổ, thậm chí trông còn dâm dục hơn.
- Ưm... Ngứa... Bé ngứa...
Châu Kha Vũ vỗ bốp một cái lên bầu vú, khiến nó in hằn rõ 5 ngón tay, lại cúi xuống bú liếm thương yêu, trong miệng lầm bầm nhăn nhó:
- Dâm đãng!
Trương Gia Nguyên banh rộng hai chân. Bên dưới dâm dịch chảy ra nhớp nháp hết cả một phần mặt bàn. Em ưỡn người lên xuống như đang chịu đựng cơn nứng, lại không ngừng tìm cách dụi dụi vào người anh cún lớn. Kha Vũ buông tha cho bầu vú bị anh bóp mút đến sưng đỏ, ôm em chặt em vào để em dựa dẫm, tay vuốt dọc từ sống lưng xuống mông đít em. Chợt, anh xoay người em lại, đẩy lưng em ép thẳng xuống mặt bàn đá lạnh lẽo. Hai núm vú căng cứng bị cọ lên bàn trở nên co lại vì lạnh. Lồn nhỏ cũng vì nhiệt độ bất ngờ ấy mà hơi bóp chặt một chút, vô tình đẩy thêm dâm thuỷ ra ngoài.
- Ư... Vũ...
- Nguyên Nguyên làm giống bé Hổ khi nãy xem nào! Mèo con đang động dục mà đúng không?
- Ưm... Không có...
Gia Nguyên cứng đầu, Châu Kha Vũ biết điều đó. Kha Vũ thích trêu chọc em bằng mấy lời phóng đãng, Trương Gia Nguyên cũng biết điều đó. Trận làm tình nào họ cũng trêu chọc nhau cả chục lần như này. Kết quả? Vẫn luôn là bé mèo Gia Nguyên thua cuộc dưới thân Kha Vũ rên rỉ tự nhận mình là một bé mèo dâm đãng.
Giống như bây giờ vậy nè. Sau bao nhiêu cú tuốt lộng côn thịt của Kha Vũ dành cho em, cũng như ba ngón tay không ngừng đâm chọt trong cúc huyệt, Gia Nguyên liền phải cúi người ép sát xuống bàn, vểnh mông cao lên giống y như tư thế khi nãy hai người chứng kiến bé Hổ. Như để tăng thêm độ chính xác cho sự mô phỏng, bé Hổ không biết từ khi nào đã xuất hiện ở bên cạnh bàn ăn nơi hai người chủ của bé đang ân ái, bày ra tư thế chổng mông thèm khát được đụ địt. Châu Kha Vũ dĩ nhiên không bỏ qua cơ hội, vội chạy đi tìm chiếc điện thoại chụp lại một bức ảnh "chủ tớ giống nhau" này, để dành hôm nào mang ra trêu em bé tiếp.
Khoái cảm đang được dâng cao thì bỗng dưng mất hút hết, Gia Nguyên cất giọng gọi, lồn nhỏ của em bóp bóp gọi mời:
- Vũ... Vũ...
- Ơi?
Anh áp sát người mình lên lưng em, tay đưa lên phía trước tìm kiếm bờ vú em xoa xoa. Nó đã trở nên lạnh ngắt với nhiệt độ của mặt bàn đá. Hai ngón tay anh se se đầu vú mẫn cảm, lại nhéo mạnh một cái khiến em sướng cong người ra sau, mông vểnh cao lên lại vô tình đẩy trúng vào dương vật to lớn của anh.
Cảm giác va chạm nóng hổi gia tăng kích thích của cả hai. Trương Gia Nguyên rên rỉ ngày càng ngọt mị. Cặp mông căng mẩy cứ ưỡn ra phơi bày cúc huyệt đỏ hồng khép chặt.
- Vũ ơi... bé muốn...
- Nguyên muốn gì cơ? Nói rõ ra anh mới biết được.
- Bé muốn anh cắm vào...
- Muốn cái gì cắm vào cơ?
- Muốn côn thịt của anh cắm vào cúc huyệt của bé...
Lời nói xong, mặt em đỏ gay như gấc. Anh cũng thôi không trêu em nữa, liền một phát lút cán đâm vào thoả mãn cúc huyệt của em. Mặc dù lúc nào cũng bị bắt buộc mang bao cao su, nhưng Châu Kha Vũ vẫn thường đụ địt hoa huyệt của em hơn. Vì thế mà cúc huyệt rất chặt, hút anh mạnh mẽ đến muốn xuất tinh. Kha Vũ kìm mình lại, hít một hơi thật sâu, mồ hôi tuôn ra trên trán nhỏ giọt xuống lồng ngực đầy cơ bắp phập phồng. Cự vật của anh ngâm trong cúc huyệt của em được một lúc, mãi đến khi em chờ mãi không thấy anh động đậy, mới bèn chu mông cao lên kèm tiếng rên mới học được từ bé Hổ:
- Meo...
Ui là trời giờ này mà còn kìm chế gì nữa, Châu Kha Vũ liền rút côn thịt ra đến gần hết rồi đâm mạnh trở vào. Cú nào cú nấy như muốn đụ luôn cả linh hồn Gia Nguyên văng ra ngoài cửa sổ. Côn thịt cọ sát trong thành ruột, đâm đến tận sâu bên trong, chạm đến tuyến tiền liệt mẫn cảm. Cứ chạm nhẹ rồi lại rút ra, từng cú nhấp mạnh bạo nhấn chìm bé mèo nhỏ Nguyên Nguyên trong biển dục vọng. Thân thể em không ngừng đung đưa lên xuống theo nhịp nắc. Núm vú cọ sát qua lại trên mặt bàn khiến nó sưng lên đỏ hết cả. Hoa huyệt dù không được đâm rút nhưng vẫn có bàn tay em đưa xuống xoa nắn. Nước dâm vẫn luôn không ngừng rỉ ra nhiễu ra hai bên đùi trong của bé. Côn thịt nhỏ ngẩng đầu, thi thoảng giật lên khi anh chạm vào tuyến nhạy cảm.
Mặt Gia Nguyên bị áp một nửa xuống bàn. Miệng hả ra rên rỉ, nước miếng cũng chảy ra, thậm chí đầu lưỡi phấn nộn cũng thè ra đôi chút. Bé Hổ từ đâu lại nhảy lên trên bàn, tiến gần lại chủ nhân nó, lưỡi liếm láp lên mặt, sượt cả qua môi má em. Châu Kha Vũ trông thấy, tay vỗ bốp bốp tét mông em bé, ôm chặt eo em đỉnh mạnh vào:
- Không được... cho Hổ hôn...
Trương Gia Nguyên mím môi lại quay sang chỗ khác. Bé Hổ đang liếm láp mặt em trở nên cụt hứng, phóng xuống bên dưới chân Kha Vũ cọ cọ uốn éo. Châu Kha Vũ vẫn tập trung địt nát cái huyệt hút chặt anh, không quan tâm lắm con vật bên dưới đang làm gì. Tiếng túi tinh đập vào mông Gia Nguyên vang lên càng làm cơn hứng tình của cả hai dâng trào.
Thụt ra thụt vào không được bao lâu thì Gia Nguyên bắn tinh. Tinh dịch em bắn thẳng lên trên bàn. Cùng với dâm thuỷ chảy tràn xuống mép lồn và hai chân, tạo thành một vũng nhỏ bên dưới chân hai người. Em vẫn cúi người trên bàn ăn, thở hỗn hển cầu xin Kha Vũ chậm lại:
- Anh... chậm thôi... Bé... bé vừa bắn...
Châu Kha Vũ làm như không nghe thấy, vẫn ra sức thụt con cặc vừa cong vừa to vào lỗ đít em. Gia Nguyên gồng người cọ nguậy vì sướng, lại bị anh vỗ mông phát nữa:
- Yên nào!
- Ưm... Bé sướng, không chịu nỗi nữa mất...
Kha Vũ đưa tay sờ soạng bên ngoài lồn dâm, bỗng dưng cũng cảm thấy nhớ nhung cái hang động này quá đỗi. Dâm thuỷ của em chảy rất nhiều, tô bóng cả hai mép. Nó tuôn ra như suối róc rách, nhưng rồi bỗng bị chặn lại bởi một thứ gì đó thô ráp đút vào. Châu Kha Vũ nhịn không nỗi, lại tiếp tục chơi trần cái nữ huyệt này của em từ phía sau rồi.
- Ư... Vũ... Không...
Chân Gia Nguyên đạp loạn xạ phía sau. Anh nắm lấy hai chân em giơ lên ngang eo, lại thuận thế làm đà để tiếp tục làm loạn trong lồn bé. Em mèo nhỏ vừa la hét anh bảo dừng lại, vừa rên rỉ hết sức gợi tình. Cặc to của anh lại lớn thêm một vòng, căng trướng lỗ lồn.
- Trướng... Áaaa... Vũ, rút ra...
- Để anh bắn xong liền rút.
Kha Vũ cơ bản đã muốn bắn từ khi đụ trong lỗ hậu, nhưng vì nỗi nhớ dành cho hoa huyệt quá lớn, lại cùng với khao khát được có một sinh linh bé nhỏ với Gia Nguyên, nên anh đợi đến khi đút vào lồn em mới bắn. Nào ngờ sức anh quá dai, nước nôi của em đã lênh láng mà Kha Vũ vẫn chưa hề muốn bắn. Dương vật quá cỡ nong rộng thành lồn, chui vào ma sát từng ngóc ngách, cùng dâm thuỷ càn quét qua mọi mặt trận. Dâm huyệt của em cũng không ngừng yêu thương côn thịt, bóp chặt lấy cái của nợ cứ hở ra là không mặc quần áo chui vào hang động. Cứ thế một người đâm thụt, một người cố gắng mắng nhưng chỉ toàn phát ra tiếng rên, quần nhau đến cả thêm mười phút thì mới xong chuyện.
Từng cỗ nùng tinh trắng đục phun thẳng vào cửa tử cung Gia Nguyên. Em mệt mỏi nằm trên bàn đá. Bên dưới chân là hỗn hợp dâm thuỷ, tinh trùng lẫn nước tiểu dính nhớp. "Con cháu" của Kha Vũ còn ở trong cái lồn đang co giật phun nước kia cùng chảy xuống rơi thêm vào vũng nước dưới đất. Thật khiến cho anh muốn lật người em lại vừa ngậm vú vừa đụ thêm một hiệp.
Châu Kha Vũ lấy giấy ăn trên bàn lau sơ qua hai chân và mông tròn của em, rồi bế em xoay người lại, tiếp tục lau phía trước bụng và cái lồn nhoe nhoét nước của em. Trương Gia Nguyên bấu vào vai anh, nhéo một cái đau điếng, khiến anh phải giật mình chụp tay em lại:
- Đau anh, Nguyên Nguyên. Anh xin lỗi mà!
- Xin lỗi cái gì? Em đã bảo không được đụ phía trước nếu không có bao mà!!! Mau đi lấy thuốc tránh thai cho em đi!!!
Em vừa nói vừa ức muốn khóc. Kha Vũ tiến tới hôn lên môi em, vươn lưỡi liếm bờ môi nãy giờ bị bỏ quên không được âu yếm, thỏ thẻ bên tai mấy câu dụ ngọt:
- Chúng ta cũng sắp cưới rồi mà! Em mang thai cũng không sao đâu! Đừng uống thuốc, hại người lắm!
- Nhưng... không... Em không muốn vác bụng to vào lễ đường đâu.
- Chỉ còn có ba tháng nữa. Cũng không to lắm đâu. Dù thế nào thì em vẫn xinh đẹp nhất mà!
Anh lại nhấc bổng người em lên, rải đầy những nụ hôn ngọt ngào dỗ dành lên khắp người em. Trương Gia Nguyên nhắm mắt lại đón nhận, sau đó lại hăng hái cùng anh rơi vào chuỗi hôn môi say sưa. Kha Vũ ôm mông em bế lên lầu, hai chân em cong lại móc qua bên eo anh, kẹp lại ở mông. Bé Hổ chạy theo hai người chủ, lại tiếp tục dụi vào chân Kha Vũ và cất tiếng kêu meo meo.
- Vũ ơi, bé Hổ làm sao đấy?
- Chắc nó lại gào đực thôi. Anh đẹp trai đến nỗi mèo cũng phải mê.
- Xí, nhưng anh chỉ được mê bé mèo Gia Nguyên thôi đó.
- Ừm, anh yêu mỗi Trương Gia Nguyên thôi.
Hai người lại cùng nhau hôn hít trên cầu thang lên đến phòng ngủ, lần nữa tiếp tục hành trình tạo ra một Tiểu Kha Vũ hay một Tiểu Gia Nguyên nào đó, bỏ mặc bé Hổ nằm chèo queo bên dưới chân cầu thang.
Nội tâm bé Hổ be like: "Nhìn bọn loài người yêu đương thiệt là ngứa mắt. Tui phải ra đường kiếm bồ mới được"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngủ ngon nhe mọi người ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro