Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh trai Kha Vũ

Warning:

Tục tục tục x n lầnnnnn
Song tính.
Hơi Public play.
Chap này có yếu tố xưng hô anh trai - em trai.
Nên mọi người thấy không hợp thì click back liền nha ạaaa

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Châu Kha Vũ vẫn theo thói quen mỗi buổi sáng 4 giờ thức dậy đi chạy bộ, chỉ khác là hôm nay mang theo em bé nhỏ nhà mình. Bình thường em cũng phải ngủ đến tận 9 giờ, chả hiểu vì sao hôm nay anh vừa rời đi em đã vội kéo tay giữ lại. Kha Vũ năn nỉ mãi em cũng chẳng buông ra, đến lúc bất quá anh định nghỉ nốt ở nhà một bữa, thì em bé lại vòi vĩnh muốn đi theo anh đi tập thể dục. Thế nhưng đó chưa phải là vấn đề của câu chuyện. Vấn đề là em bé của anh từ sau đợt anh đi công tác trở về bỗng trở nên dính người hơn rất nhiều. Đi đâu cũng phải đi cùng anh đã đành, lại còn hay vòi vĩnh đòi bế đòi bồng. Báo hại Kha Vũ phải vừa bế em đu lên người như gấu koala, vừa đánh răng. Sau đó khi trở ra đã phải đặt em ngay trở lại trên giường, vừa thay quần áo vừa vỗ vỗ vuốt lưng em để em có thể ngủ thêm một chút nữa. Xong xuôi hết, anh mới đánh thức con sâu ngủ dậy hẳn, mang em đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo, xuống nhà ăn sáng rồi mới đi tập thể dục.

Vòi vĩnh đi cùng là thế. Nhưng chỉ mới chạy được có 2 vòng sân, em bảo mình cảm thấy hơi mệt mỏi, lại còn vô cùng đói bụng dù đã ăn sáng ở nhà. Thế nên Vũ đành để em ở lại cái chòi gần đó trong công việc mà chạy nốt bài tập của mình. Gia Nguyên vừa nằm phì trên ghế, một tay giơ điện thoại lướt lướt, một tay cầm ổ sandwich Kha Vũ mang theo phòng hờ gặm như một chú hamster nhỏ. Gió thổi bay vạt áo của Gia Nguyên hất lên, lộ ra vùng bụng trắng hếu cùng cơ bụng dạo gần đây có hơi mờ đi một tí. Châu Kha Vũ vừa nhìn đã muốn ụp mặt vào để lại một vài dấu đỏ, thế nhưng lý trí vẫn đủ để giữ cho anh bình tĩnh. Anh vội vàng kéo áo xuống cho em, khoác thêm chiếc áo khoác của mình lên bụng em, vỗ vỗ nhẹ vai em dặn dò đôi chút:

- Anh tập chạy tiếp nhé! Em ăn xong nếu còn đói thì uống sữa, còn nếu thấy khô họng thì cũng có nước chanh. Anh đã để trên bàn đầy đủ rồi, cũng đã mở nắp, em cứ việc uống thôi. Anh đi nhé!

- Em biết rồi, Kha Vũ.

Trương Gia Nguyên nhìn anh cười một cái, Châu Kha Vũ cũng cười đáp trả rồi chạy thêm 5 vòng nữa, khi quay lại đã thấy em nhỏ nằm trên ghế gỗ ngủ ngon lành.

Anh tiến tới, chỉnh lại lớp áo khoác trên người đã bị em tung đến xộc xệch. Vận động nhiều khiến mồ hôi anh tuôn như suối. Nó thấm đẫm cả cái áo ba lỗ trắng bên trong, làm bóng nhẫy lên xương quai xanh cùng yết hầu nam tính. Mồ hôi ở tai nhỏ một giọt xuống môi Gia Nguyên. Em hơi bất giác giật mình, lưỡi vươn ra liếm đi giọt chất lỏng ngay khoé miệng. Ánh đèn đường vàng vọt vẫn chiếu vào, khiến em hơi chói mắt cau mày:

- Ưm... Vũ xong rồi à? Em mệt quá ngủ quên mất...

- Nguyên Nguyên, em đỡ mệt chưa?

Châu Kha Vũ ngồi xuống bên cạnh em. Trương Gia Nguyên nghe thấy tiếng anh thì bèn dụi dụi mặt mình vào trong lồng ngực rắn chắc, mũi hít hà lấy mùi hương nam tính quen thuộc. Châu Kha Vũ thường khen em thơm ngát như sữa, thường xuyên liếm láp cắn mút em như cún con. Nhưng chính em lại yêu thích mùi hương mồ hôi nam tính mặn mà nhưng quyến rũ trên người anh, cứ hễ có dịp là em lại tranh thủ hít lấy mấy hơi cho đã ghiền. Kha Vũ hay thật đấy, ngay cả mùi mồ hôi cũng có thể khiến em mê mẩn như vậy. Em theo quán tính ngước mặt lên trên, lại chạm phải yết hầu to lớn, em nhe răng cạp lấy một cái.

- Nguyên Nguyên, em làm gì vậy?

Kha Vũ đẩy nhẹ người Gia Nguyên ra, dù cái chạm răng khi nãy đã khiến lửa lòng anh được châm ngòi hừng hực. Gia Nguyên lại cọ quậy, phụng phịu không chịu tránh xa.

- Nguyên, ngoan nào. Ở đây cũng sẽ có người qua lại đó.

Trương Gia Nguyên dụi dụi mắt, rồi lại lém lỉnh nháy mắt một cái, đôi môi cong lên ý cười:

- Kha Vũ sợ hả?

- Anh mà sợ hả? Một lát về nhà em biết tay anh.

Gia Nguyên le lưỡi ra trêu chọc người yêu, còn Kha Vũ thì nắm hai bên má em kéo căng ra hai bên. Hai má em mềm mềm dẻo dẻo, lại còn trắng mịn, hệt như chiếc bánh mochi phủ một lớp đường.

- Á, đau em, Vũ!

- Mochi mochi Nguyên Nguyên.

Nguyên Nguyên nhăn mặt nhưng cũng không lấy làm khó chịu, em đã quá quen với việc này rồi. Ngày nào mà Vũ hông bóp má em đâu, có hôm còn bóp nhiều thứ hơn nữa kìa! Chỉ có điều em hét hơi lớn...

- Con, bóp má em nhẹ thôi, kẻo em đau.

Một người phụ nữ trung niên đang đi bộ chậm rãi tiến vào trong căn chòi nhỏ, khều khều tay Kha Vũ, khiến anh ngạc nhiên quay lại:

- Dạ? Sao ạ?

- Cô nói con bóp má em nhẹ thôi. Biết là em dễ thương rồi, nhưng mà mạnh quá em đau đó! Nhìn mặt thằng bé nhăn nhó khó chịu ghê chưa?

- Dạ?

Kha Vũ cảm thấy khó hiểu nên buông lỏng đôi bàn tay đặt trên má em xuống. Gia Nguyên được cớ lại châm chọc "anh trai" mình:

- Đúng đó cô. Anh trai sờ má con đau điếng luôn.

Tay em giơ lên đôi má phính xoa xoa, môi chu ra dỗi hờn trông đến là tội nghiệp. Ấy vậy mà trong phút chốc, khi bác gái ấy quay đi, em lại le lưỡi trêu chọc anh. Vũ tức, tức quá trời tức. Nhưng không làm gì được. Em vợ nhỏ thì ngồi cười khúc khích đắc chí, cứ dụi dụi má hồng vào cánh tay anh. Khí nộ anh bung lên đến đỉnh đầu.

- Em trai, ngoan nào.

Kha Vũ ghé sát tai Gia Nguyên, nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe thấy:

- Không ngoan anh trai liền thao em đó!

Trương Gia Nguyên nghe tới liền chột dạ, Kha Vũ nói trúng tim đen em như vậy, bèn vội vã buông tay anh ra, ngồi thẳng lưng dậy. Trong thời gian quen nhau, chỉ có duy nhất một lần hai người họ chơi public ở rạp phim. Cảm giác lúc đó hồi hộp muốn chết. Mặc dù rạp lúc ấy vắng, nhưng vừa len lén chơi nhau vừa hồi hộp canh chừng mang lại khoái cảm lạ lùng mà rất lâu rồi em chưa trải qua lần nữa. Kha Vũ lại không bận tâm lắm đến mớ suy nghĩ bòng bong trong đầu em bé của mình. Anh đứng dậy, vươn tay mời bác gái lúc nãy ngồi xuống chỗ của mình:

- Bác ơi, bác ngồi nghỉ một tí nhé!

Trương Gia Nguyên mắt tròn mắt dẹt. Trời đất ơi Kha Vũ, người ta đang ngứa ngáy cơ thể gần chết, anh lại còn mời người ta ở lại ngồi ngay bên cạnh. Đúng là tức chết tuiiiiiii.

- Thôi khỏi, bác đi tập thể dục tiếp đây!

Bác gái đứng dậy, vuốt vuốt lại quần áo chuẩn bị rời đi, cũng không quên ngoái lại dặn dò:

- Mà này, vừa chạy bộ xong ra mồ hôi nhiều, kéo cái rèm chòi lại nhé cháu! Gió lùa vào kẻo lại cảm lạnh đấy!

- Dạ. Cháu cảm ơn ạ!

Bác gái vừa bước ra khỏi chòi, vung tay tiếp tục đi bộ thì Kha Vũ đã nhanh chóng kéo rèm chòi lại. Anh quay trở lại băng ghế, Trương Gia Nguyên đã kịp bóc thêm cái bánh bông lan nho, bỏ vào miệng nhai nhai nuốt nuốt.

- Bảo bối, không phải em mới vừa ăn một ổ sandwich sao?

- Em đói... Anh không cho em ăn à?

- Không phải. Anh sợ em no quá tức bụng.

- Quả thật gần đây em ăn có chút nhiều... Nhưng mà anh traiii, Nguyên Nguyên thật sự rất đói aaaaa~~~

Gia Nguyên cố tình kéo dài hai chữ "anh trai", khiến cho nội tâm Kha Vũ xao động không ít. Hai má phúng phính của em gần đây còn có vẻ nhiều thịt hơn, lại còn lúc nào cũng hồng hồng như một quả đào tiên mọng nước.

- Anh cũng đói.

Châu Kha Vũ cạp một miếng má của Gia Nguyên. Đầu lưỡi vươn ra chọt chọt vào má mềm. Hàm răng cạ vào chỉ đủ để gây ngứa, lại khiến Gia Nguyên lần nữa nhăn mặt đẩy đẩy anh ra:

- Vũuuu, nhột emmmm!

Châu Kha Vũ không chọc em nữa, buông em ra để em ăn nốt miếng bánh. Anh nhìn thấy em vừa nuốt xuống miếng bánh cuối cùng, lại nhanh tay vặn nắp chai nước rồi truyền sang. Sau đó liền luôn tay dọn dẹp vỏ bánh, vứt vào thùng rác cạnh đó. Trương Gia Nguyên ngửa cổ tu một hơi nửa chai nước khoáng, no nê rồi lại rúc đầu vào ngực anh. Mồ hôi của Kha Vũ vẫn chưa khô hết, đọng lại một vũng dưới cổ và trước ngực. Gia Nguyên đưa tay chạm yết hầu anh một cái nữa, Kha Vũ nuốt nhẹ nước bọt nhìn xuống:

- Em lại sờ soạng lung tung gì đấy Nguyên Nguyên?

- Em... em có sờ gì lung tung đâu.

Trương Gia Nguyên le lưỡi ra trêu chọc Kha Vũ, ngón tay trỏ vẫn không ngừng nhấn vào hầu kết to ở cổ chồng mình. Mồ hôi chảy chầm chậm từng giọt chạm vào ngón tay em, Gia Nguyên vuốt lấy mấy cái rồi bỏ vào miệng mút nhẹ rồi nhăn mặt:

- Mặn quá!

- Có mồ hôi ai mà ngọt không hả?

- Có. Nguyên nè! Anh trai hay liếm người bé rồi khen bé thơm ngọt mà!

Châu Kha Vũ tức không nói nên lời. Ừ thì... đúng là thế thật. Lần nào lăn lộn trên giường anh chả liếm láp cả người em, hít hà khắp người rồi khen em thơm ngon như bánh sữa. Bây giờ cãi đường nào mà được. Giận quá hoá thẹn, Kha Vũ liền tìm tới cổ em bé gặm một nhát.

- Tự dưng anh trai thèm ngọt, Nguyên cho anh trai cắn một miếng nhé?

- Hông cho.

Trương Gia Nguyên phồng hai má bánh bao, chu chu đôi môi đỏ thắm từ chối một cách đáng yêu vô cùng. Châu Kha Vũ trông thấy bỗng dưng lòng dâng lên tà niệm, đôi môi nhanh chóng mở ra gặm lấy miếng thạch dâu trước mắt. Gia Nguyên cũng nhiệt tình hưởng ứng, rướn người hai tay vòng lên cổ anh mút mút lại đôi môi hơi khô của chồng mình.

- Uiiii, môi anh khô thế? Rát môi em quá.

- Vậy thì dưỡng môi cho anh trai đi.

Kha Vũ hôn cái chóc lên môi mềm. Hai tay nâng eo Gia Nguyên, bế em ngồi lên đùi mình. Nguyên Nguyên tiếp tục vòng tay quanh cổ anh, hai chân móc vào eo anh, gặm lấy bờ môi anh mút mát. Bốn cánh môi áp vào nhau, ngấu nghiến xoắn xuýt hút lấy nhau, trao nhau từng yêu thương nhung nhớ. Hai cái lưỡi lè ra xoắn lấy nhau. Gia Nguyên bao bọc khuôn miệng mình lên lưỡi Kha Vũ, mút mút như đang liếm láp que kem mát lạnh hằng ngày. Được một chốc, chiếc lưỡi nhỏ hồng nhuận của em lại nhe ra, liếm liếm lên cánh môi khô khốc hơi tróc da của người kia.

- Anh mới đi công tác có mấy ngày mà môi nứt nẻ hết vậy?

- Vì không được uống "nước" em trai thường xuyên đó.

Kha Vũ thì thầm vào tai em nói mấy lời vô sỉ làm vành tai em đỏ ửng. Anh lại được nước làm tới, ngả người về phía trước liếm láp vành tai vợ. Hơi thở ấm nóng phả vào làm Gia Nguyên nhột nhạt, người em hơi co rúm lại bấu lấy Kha Vũ. Bên dưới em co bóp nhẹ, chảy ra một ít nước nhờn thấm ướt quần lót. Châu Kha Vũ đỡ eo em kéo sát lại, tiếp tục hôn hít gặm cắn môi mềm dịu ngọt còn thơm thoang thoảng mùi sữa dâu. Bàn tay Kha Vũ luồn vào trong áo hoodie màu hồng của em, dọc sống lưng mà vươn tay từ eo lên đến xương cánh bướm. Lòng bàn tay áp lên da thịt mát rượi mềm mại, xoa tới xoa lui bờ lưng quyến rũ. Châu Kha Vũ dừng lại rất nhiều lần ở phía giữa lưng em, lần nào cũng mò mẫm sờ soạng rất lâu nhưng không tìm được dây áo ngực.

- Nguyên Nhi, nói anh trai nghe, em không mặc áo ngực à?

Trương Gia Nguyên hai mắt lim dim trong nhục cảm, môi đang mải mê quấn quýt cùng Kha Vũ cũng phải mở ra trả lời:

- Ưm... Đầu vú dạo này cứ bị sưng... Ngứa lắm... Không mặc được... Đau...

Châu Kha Vũ nghe thấy thế, trong mắt ánh lên vài tia lo lắng, cúi sát người em hỏi han:

- Em bị đau sao? Sao không nói anh nghe?

- Ưm... Đêm nào có Vũ xoa thì không đau nữa.

- Thế giờ để anh trai xoa cho nhé.

Kha Vũ vòng bàn tay lên trước, từ trong lớp áo hoodie hồng của em úp tay lên bầu ngực hơi nhô cao xoa xoa. Núm vú hơi sưng đỏ căng lên, cảm giác đau nhức giảm bớt một ít khi lòng bàn tay anh chạm vào. Chồng em dùng ngón trỏ di di trên đầu núm, xoay tròn chuyển động đều đều. Hai viên thịt tròn tròn theo động tác của Kha Vũ chạm vào đầu ngón tay anh, bỗng dưng khoái cảm từ đâu kéo tới ập vào người Gia Nguyên. Em khẽ run một chút, cả gương mặt phớt lên nét hồng, bên dưới âm đạo lại co bóp tuôn ra một dòng nước dính nhớp.

- Ưm...

- Em đau à?

- Không... không... Em thoải mái...

- Vậy để anh trai xoa tiếp.

Châu Kha Vũ mở lòng bàn tay ra, khẽ xoa xoa bóp bóp nhẹ vú mềm. Thịt vú trắng mịn tràn qua kẽ tay, trông như anh đang nhào nặn một chiếc bột bánh mềm dẻo. Tay anh gảy nhẹ lên đầu núm, rồi lại dùng hai ngón tay kẹp núm vú vào giữa kéo ra. Núm vú bị kéo giãn ra không ít, sau lại bị ngón tay Kha Vũ bất ngờ buông ra, bung ngược trở lại. Kha Vũ dùng ngón tay trỏ nhấn nhấn, khiến cho hạt đậu nhỏ lọt thỏm vào trong.

Người lớn hơn bệ mông em xích sát vào người mình, vén vạt áo em cao lên hơn một chút, cúi người xuống ngậm lấy viên thịt hồng nút nhẹ. Bản lưỡi to dày của anh quét một đường vừa mạnh vừa chậm rãi từ phía chân ngực lên đến đỉnh ngực, xoay tròn quanh núm vú rồi lại dùng răng cắn cắn day day nhẹ. Bàn tay mân mê từ eo lên đến ngực, kéo chiếc áo hồng vươn qua khỏi đầu em. Trương Gia Nguyên một thân trắng sáng trần trụi hiện ra ngay trước mắt. Châu Kha Vũ vẫn nhiệt tình liếm mút. Bàn tay anh bóp mạnh bầu ngực để nó căng lên. Miệng há to ngoạm thẳng miếng bánh vào trong, nút nút mạnh núm vú như trẻ con đòi sữa.

- Nguyên Nhi mãi sao vẫn chưa có sữa nhỉ?

- Anh trai hút mạnh lên, chắc cũng sắp rồi.

Châu Kha Vũ nghe lời nắm bàn tay chặt hơn. Năm dấu ngón tay in đỏ lên bầu ngực trắng hồng. Miệng mút chùn chụt bầu vú thơm ngọt, thoang thoảng mùi hương sữa tắm. Trương Gia Nguyên ngửa người ra sau, ngực ưỡn lên nhét núm vú sâu hơn vào trong miệng chồng mình. Bàn tay em nắm lấy bàn tay còn lại của anh, đặt nó lên bầu vú bên kia rồi nỉ non rên rỉ cầu xin anh xoa bóp.

- Anh Vũ... Ưm... Anh Vũ bóp mạnh nữa đi... Em sướng quá...

- Bé Nguyên hư quá... Chốn đông người như này mà còn phát ngôn dâm đãng như thế...

- Ưm... Người ta... hông có dâm đãng...

- Ừ ừ, bé Nguyên ngoan nhất.

Kha Vũ hôn lên má mềm của Gia Nguyên rồi đưa tay luồn vào bên trong quần thun thể thao của em, mò mẫm tìm đến đũng quần, sờ được một bãi nước dâm ướt đẫm quần lót. Anh dùng ngón giữa chọt chọt bên ngoài, rồi lại ngoáy ngoáy như thật sự đã đâm được vào động nhỏ. Lỗ huyệt sau lớp quần lót đã mở ra, cứ mấp máy xoa bóp đòi hỏi có gì đó tiến vào nhưng trống rỗng. Trương Gia Nguyên bấu chặt cổ chồng, đầu gục bên vai anh rên rỉ vài tiếng. Châu Kha Vũ cố nín nhịn dục vọng, ngón tay chỉ xoa xoa bên ngoài quần lót, thỉnh thoảng cũng trượt lên trên sờ sờ nắn nắn quy đầu của em như sắp đâm ra khỏi lớp vải quần. Gia Nguyên cảm thấy không đủ thoả mãn, vặn vẹo người trên đùi anh, thè lưỡi liếm vành tai Kha Vũ:

- Kha Vũ... Kha Vũ ơi...

- Anh đây.

- Em... em muốn...

- Nguyên muốn gì?

- Em muốn Kha Vũ chơi em...

Châu Kha Vũ trợn tròn đôi mắt. Chưa bao giờ Trương Gia Nguyên chủ động cầu xin đến vậy, lại còn là ở nơi công cộng.

- Em chắc chứ, Nguyên Nguyên?

- Ưm... Chắc mà!

Gia Nguyên khó chịu đưa hai tay nâng bầu vú lên. Chúng vun cao ở ngay trước mũi Kha Vũ. Châu Kha Vũ úp mặt vào núi đồi tươi mát, hít hà mấy hơi rồi le lưỡi xoay lắc cái đầu qua lại để nó chạm lên từng ngóc ngách kẽ ngực Gia Nguyên. Ngón tay anh vẫn còn nguyên trong quần em, mò lên trước tìm kiếm hoa huyệt bé bỏng, lại tìm được một cỗ nhựa tình nhớp nháp dính đầy lên quần lót.

"Chụt"

Kha Vũ nút mạnh bầu ngực sữa, Gia Nguyên rùng mình co bóp chặt cơ lồn, đẩy ra thêm ít nước nhờn. Châu Kha Vũ cảm nhận được chất dịch đặc quánh nóng ấm chạm vào ngón tay đang thụt ra thụt vào âm hộ kia, càng hăng say gia tăng tốc độ. Em bé trong lòng anh càng cảm thấy sung sướng tợn, hai tay đặt trên vai anh, ưỡn cong người cảm nhận từng đợt thúc đẩy ma sát thành âm đạo. Anh thục được vài cú nữa cảm thấy tay đã mỏi nhừ. Quần thun vẫn còn vướng víu bên dưới, anh lại còn phải vừa dùng lực đâm thật mạnh để em sung sướng, vừa bị quần của em chặn lại gia tốc.

Châu Kha Vũ bế em lên, rồi lại nhẹ nhàng đặt xuống ghế đá. Hai tay nắm vội lưng thun quần kéo xoạt xuống, lột luôn cả chiếc quần lót đã ướt đẫm nước. Một sợi chỉ bạc nhớp nháp kéo dài nơi đáy quần, nối với âm đạo hồng hào non nớt đang mấp máy gọi mời. Kha Vũ nắm đầu gối banh hai chân em ra. Hai múi thịt phấn nộn căng đầy bóng nhẫy lớp nước dâm. Âm hạch chưa gì đã sưng to lên đỏ hỏn khiến cho đôi mắt anh như bị hút lấy dán dính vào. Anh cúi sát người ngắm nhìn cho thật kỹ nơi hàng ngày anh vẫn thường xuyên tích cực ra vào tạo người, nhịn không được nuốt nước bọt ực một cái. Trương Gia Nguyên nằm trên nền ghế lạnh, lại bị hơi thở của anh như gió phảng phất, rùng mình một phát. Nước dâm tứa ra tràn hai bên mép, chảy xuống cả khe mông khít rịt. Hai cánh môi thịt hoa huyệt khép mở co bóp.

Khí nộ Kha Vũ lên đến đỉnh đầu, anh đứng phắt dậy kéo dây chun quần, tụt quần thể thao xuống qua cả đầu gối. Côn thịt to bự sừng sững bật ra, gân xanh quằn quện nổi lên trông dữ tợn chưa từng thấy. Trương Gia Nguyên ngước đầu lên liền nhìn thấy, có chút e sợ lắp bắp hỏi dò:

- Vũ... Không... không rách chứ?

Châu Kha Vũ kéo eo Trương Gia Nguyên tới sát gần hạ bộ của mình, hai chân em vắt lên vai anh khiến cho âm đạo hướng lên cao mới có thể đâm dương vật vào được. Anh dùng ngón giữa xoa xoa âm hạch vài cái, rồi bất thình lình đâm thẳng con quái vật to đùng của mình vào động nhỏ khít chặt kia.

- Không rách. - Kha Vũ nháy mắt, vẻ mặt vô cùng thiếu đánh trả lời em.

Trương Gia Nguyên nước nôi dù có lênh láng cỡ nào cũng không đỡ được cú thúc bất ngờ kia, miệng kêu to một tiếng "A", lồn cũng bóp chặt mà hai mắt em thì lườm Kha Vũ một cú cháy khét. Châu Kha Vũ biết mình có lỗi, bèn đưa tay úp lên bầu vú mềm mại xoa nắn, ngón trỏ còn được dịp đùa bỡn lật qua lật lại núm vú sưng to.

Dâm dịch từ bên trong cửa mình tuôn ra không ít, thấm lên đầu dương vật của Kha Vũ, đẩy đống dịch cũ len theo mép lồn chảy ra ngoài. Kha Vũ nhẹ nhàng đẩy người, con cặc to chà sát mép lồn đưa đầu khấc đâm thẳng vào bên trong nóng ấm. Anh dùng tay quét một ít nước dâm, đưa lên miệng liếm, lại còn nở nụ cười gian manh nói chuyện với Nguyên Nguyên bé bỏng của mình:

- Nước dâm của em trai ngọt quá. Anh Kha Vũ muốn đụ em Nguyên ra thật nhiều nước.

Nói rồi, anh gia tăng tốc độ trừu sáp, cú nào cú nấy vừa nhanh vừa mạnh. Trương Gia Nguyên chưa kịp thích ứng với mấy lời nói dâm khi nãy, lại phải tiếp nhận một đợt nắc kinh khủng, lại không kiềm được mà la lên một tiếng nữa:

- Aaaaaa... Đừng... Mạnh quá...

Châu Kha Vũ như không nghe lời em nói, càng ngày càng thúc côn thịt vào sâu bên trong, chạm tới hoa tâm. Đầu khấc cọ sát nghiền nát điểm dâm, Gia Nguyên sung sướng không nói nên lời chỉ biết rên rỉ ú ớ.

Sáu giờ sáng, đèn đường còn chưa tắt hết, có hai người con trai ôm ấp nhau trong một cái chòi nhỏ ở một góc công việc làm chuyện ân ái. Tiếng chim hót trên mấy tán cây cũng không đủ lấp đi tiếng la hét đậm mùi ái tình. Làn sương sớm phủ xuống chưa tan cũng không đủ làm dịu đi bầu không khí nóng rực vì tình dục.

Trương Gia Nguyên đã được chồng em bế lên như bồng bế em bé, bên dưới vẫn dính chặt với chồng mình bằng cái lỗ âm hộ vào dương vật của anh. Châu Kha Vũ hai tay bợ mông tròn của em, thừa dịp xoa nắn luôn đôi mông chắc mẩy, hạ bộ không ngừng thúc vào vừa mạnh vừa sâu. Tiếng bẹp bẹp vang dội giữa một vùng không gian vắng lặng. Hai tay em nhỏ vòng lên bấu chặt lưng chồng mình. Móng tay mèo cào cấu khắp lưng anh nhưng chẳng có vết xước nào.

Trọng lực của Gia Nguyên dồn hết vào bên dưới. Em vừa ngả xuống một tí lại bị côn thịt chồng thúc cho tung người lên. Con cặc của Kha Vũ hôm nay bỗng dưng to lớn tợn. Nó dọng đến đâu là từng lớp cơ lồn căng ra đến đấy. Trương Gia Nguyên sướng đến chảy cả nước mắt, há mồm kêu dâm khiến cho nước mắt nước dãi tèm lem mặt mũi:

- Ư... Kha Vũ... Anh Kha Vũ... Sướng quá... Bé... bé chết mất...

Châu Kha Vũ bị hai tiếng "ca ca" làm cho hăng máu hơn, tiến về phía cây cột trong góc, ép lưng em dựa vào tường, bắt đầu thúc đẩy thô bạo hơn nữa. Tiếng rên la ngập tràn khắp góc công viên, một vài người đã nghe được động tĩnh mà mò tới góc chòi. Trước bậc thang là một số bụi cỏ, khi đi qua sẽ nghe tiếng xào xạc. Cộng thêm trời sương xuống chưa khô, có bước chân qua cũng sẽ phát ra âm thanh của nước. Nhờ vậy mà Kha Vũ đã nhanh chóng phát hiện ra tình hình, vội vàng lấy tấm áo khoác lên người Gia Nguyên, kéo em dựa vào lòng mình.

Người nọ vén tắm rèm chòi, nhìn vào bên trong đang thấy hai cậu thanh niên bồng bế nhau ôm ấp, mặt hơi sượng lại, nhưng vẫn cố hỏi:

- Tôi nghe tiếng la hét phát ra ở đây. Không biết hai người cần giúp gì không?

Châu Kha Vũ tay ôm chặt Gia Nguyên đồng thời giữ cho áo khoác khỏi rớt ra làm bại lộ chuyện không đứng đắn, mặt vẫn vờ bình thản trả lời:

- À... Vợ tôi khi nãy bị đau bụng nên khóc la một chút. Vừa uống thuốc, cũng đỡ rồi, tôi dỗ em ấy ngủ một xíu là ổn.... Aaaa...

Chẳng biết vô tình hay do sợ hãi, bỗng nhiên hoa huyệt của Gia Nguyên bóp mạnh một cái, siết gậy thịt của Kha Vũ đến suýt bắn. Anh chau mày nhăn mặt, lại khiến cho người kia thắc mắc:

- Anh... anh sao vậy?

- Tôi... tôi không sao. Chắc là bệnh đau bụng của vợ tôi lây sang tôi rồi.

Trương Gia Nguyên vờ say ngủ ôm chặt Kha Vũ, lúc này lại thít chặt lỗ nhỏ của mình một cái nữa, hoá ra nãy giờ toàn là do em bày trò. Kha Vũ phải kìm nén lắm mới không bắn ra lúc này. Ấy vậy mà lỗ nhỏ của Gia Nguyên lại thít quá chặt. Từng tấc thịt nóng bỏng như đang hút lấy bé ciu to đùng tội nghiệp. Hai tay Kha Vũ siết chặt eo em gồng người, trên trán nỗi rõ gân xanh cùng những giọt mồ hôi nhỏ xuống. Anh lại còn phải đối phó với người nọ mất một lúc mới thoát được.

Ngay khi không còn nghe thấy tiếng bước chân người kia nữa, Châu Kha Vũ thở phào. Ánh mặt anh đanh lại, nhìn người trong lòng mình đang vờ say ngủ, áp em xuống ghế đá. Anh nắm hay chân em vòng lên trên sắp tới đỉnh đầu, một chân anh vòng qua bên kia ghế đá.

- Em trai nghịch quá, anh phải phạt thôi.

Dương vật nãy giờ vẫn chưa rút ra, từng hồi kịch liệt nện xuống. Cánh mông trắng trẻo bị hai hòn dái dập vào ửng đỏ cả lên. Châu Kha Vũ dập như đóng cọc trên người em. Côn thịt là cây búa nện không ngừng nghỉ vào tấm ván thịt Gia Nguyên. Nước dâm văng tung toé ra bên ngoài. Âm hạch sưng to như hạt đậu nhô ra. Kha Vũ liếm liếm ướt ngón tay trỏ, khảy lên hột le gãi gãi. Gia Nguyên bị chạm trúng điểm sướng, hạ bộ hơi ưỡn lên, lại được dịp cho Vũ thọc sâu dương vật vào.

Lỗ lồn mấp máy đầy nước dâm vẫn không ngừng hút lấy dương vật anh như cái miệng nhỏ. Lỗ đít tròn trịa cũng mở ra mời gọi nhưng trống rỗng. Châu Kha Vũ đang hận mình không mang theo đồ chơi để chơi nốt cái miệng nhỏ phía sau này. Côn thịt hồng nhỏ của em cũng đã dựng đứng. Anh cầm tay em đặt lên đó, bắt em tự tuốt lộng cho mình. Ngón tay quệt nước lồn dâm rồi đút vào mở rộng hậu huyệt thụt lấy thụt để.

- Ư... Ưm... Vũ... Aaaa... Kha Vũ...

Gia Nguyên nằm trên ghế đá lạnh lẽo, sướng hay lạnh mà bỗng run người, ép thêm một đống nước nhờn tuôn ra. Kha Vũ vẫn không ngừng luận động bên trong lỗ nhỏ ấm áp. Điểm G bị đâm chọc như bị nghiền nát. Hai mép lồn múp míp sưng lên ngậm chặt côn thịt to bự. Dương vật nhỏ của Gia Nguyên không chịu nỗi kích thích từ ngón tay dài của Kha Vũ mang đến trong hậu huyệt, giật giật mấy cái là bắn tinh tung toé. Vì hai chân bị ép chặt lên trên nên tinh dịch bắn dính đầy lên chân và ngực em.

Đôi mắt Gia Nguyên mơ màng chìm đắm trong cơn cao trào vừa nãy. Nhưng Kha Vũ lại bị chính đôi mắt này kích thích hơn. Anh hì hục thúc mạnh hơn nữa. Cu to một đường chen qua từng tấc thịt lồn tìm đến cửa tử cung. Gân xanh trên dương vật cạ nát thành âm hộ. Lỗ lồn ấm nóng siết chặt, nước dâm ứa ra từng bãi từng bãi. Kha Vũ cầm hai chân em banh ra hình chữ bát, dập cặc liên tục xuống mông mềm. Hai bàn tay vừa dày vò mông em vừa dày vò hột le. Anh chụm hai ngón cái và trỏ lại, búng búng lên le to đang sưng.

- Ư... ưm... Kha Vũ... Đừng búng le... Em chịu không nỗi...

Châu Kha Vũ vẫn nhiệt tình búng liên tục lên hột le sưng tấy đỏ chót. Hai mép lồn banh ra căng cứng gắt gao ôm trọn dương vật đang không ngừng ma sát thụt ra thụt vào. Trương Gia Nguyên luôn miệng năn nỉ chồng dừng lại hoặc chậm một chút, nhưng Châu Kha Vũ dường như không hề nghe thấy. Đến một lúc thật sự quá sức chịu đựng, tay Nguyên Nguyên giơ lên nắm chặt cổ tay Kha Vũ đang vịn ngay eo mình, miệng há ra hớp chút không khí rồi hét lớn:

- Anh Kha Vũ... Nhẹ thôi... Em ra mất...

Cả người em giật giật một lúc, một cỗ nước dâm bắn ra tung toé ướt cả gốc đùi em lẫn đám lông mao trên dương vậy to của Kha Vũ. Cảm nhận được sự ấm áp của dòng nước, cặc Kha Vũ cũng giật giật rồi rót đầy tinh dịch vào bên trong Gia Nguyên.

Châu Kha Vũ nằm rạp lên người em, lắng nghe nhịp tim đập loạn xạ cùng tiếng thở dốc gấp gáp sau cuộc hoan ái điên cuồng. Trương Gia Nguyên thẹn quá đấm thùm thụp lên vai anh, cả người lại đỏ lên thẹn thùng. Kha Vũ chống tay sang hai bên ngồi dậy, trông thấy dáng vẻ đáng yêu kia lại không kìm lòng được mà thúc côn thịt còn nằm nguyên bên trong em thêm mấy cái.

- Em cứ đáng yêu thế này thì chết anh trai mất, Nguyên Nguyên.

Kha Vũ cúi xuống hôn lên môi em. Mông không ngừng dập xuống nhét dương vật vào ma sát lỗ nhỏ của vợ mình dưới thân. Gia Nguyên lại bị khoái cảm ập đến bất ngờ. Hoa huyệt nhỏ không kịp khép lại phải co bóp trở lại. Âm hạch chưa kịp giảm sưng lại phải cộm lên. Em tức tối cào cấu vào bờ vai rộng của anh, nhưng cũng chỉ như mèo cào. Trái lại còn kích thích Kha Vũ hơn nữa.

Cuối cùng sau khi đưa đẩy thêm mấy chục cú, Châu Kha Vũ thành công hướng thẳng cửa tử cung Trương Gia Nguyên, bắn thêm một đợt tinh nữa vào bên trong em. Em bị bắn nhiều đến nỗi bụng căng tròn lên như mang thai. Châu Kha Vũ sờ sờ nắn nắn vùng bụng em, ánh mắt long lanh ánh lên đầy tia mong chờ:

- Không biết lần này đã đủ thụ thai cho Nguyên chưa nhỉ?

- Em... em không biết... Có khi em còn không thể sinh con được cho Vũ...

Mặc dù từ bé theo dõi sức khoẻ rất sát sao, nhưng Trương Gia Nguyên chưa bao giờ nghe bác sĩ thông báo với cơ thể đặc biệt này thì mình có thể mang thai hay không. Dù sao thì cũng chưa từng có kinh nguyệt, tử cung lại còn nhỏ hơn người bình thường. Em cũng chưa từng có suy nghĩ rằng mình có thể mang thai sinh con, cho đến khi em yêu Kha Vũ.

Em biết Kha Vũ thích con nít, em cũng đã cố gắng "tạo người" với anh. Thậm chí ngày xưa lúc sợ ba mẹ mình không chấp nhận Kha Vũ, em với anh còn lên kế hoạch có bầu ép cưới. Thế nhưng mà tạo mãi tạo mãi, từ lúc mới hẹn hò đến nay cũng đã kết hôn được nửa năm rồi, cái bụng em vẫn xẹp lép.

Châu Kha Vũ nhận thấy nét buồn đượm lên mi mắt Trương Gia Nguyên, vội vàng xoa xoa má sữa, hôn cái chóc lên môi em an ủi:

- Không sao, không sao. Từ từ. Mình còn trẻ, không việc gì phải gấp. Không sinh được cũng không sao luôn. Châu Kha Vũ chỉ cần Trương Gia Nguyên là đủ.

Trương Gia Nguyên cười nhẹ, bỗng dưng cơn gió thổi tới bay tấm rèm chòi, khiến em rùng mình hắt xì. Tinh dịch bên trong cũng theo tràn bắn ra bên ngoài âm đạo em một ít. Cả người em lại đỏ lên như tôm luộc, vội vội vàng vàng ngồi dậy kiếm quần áo mặc vào. Kha Vũ cũng giúp em mặc lại quần áo, sau lại ôm em vào trong lồng ngực, hôn lên mi mắt, nốt ruồi lệ của em, cuối cùng là bờ môi dịu ngọt:

- Nguyên Nguyên, em đừng để tâm đến mấy lời anh nói lúc hứng tình rồi buồn lòng. Anh chỉ cần em thôi là đủ rồi, em nhé.

- Em biết rồi mà!

- Ừ, yêu em, Gia Nguyên.

- Yêu anh, Kha Vũ.

Châu Kha Vũ đỡ em đi ra phía xe rồi chở em về nhà. Trên đường về, Gia Nguyên nằm ở ghế phía sau nghỉ ngơi, miệng vẫn không ngừng kể chuyện cho anh nghe trong mấy ngày anh đi vắng đã có gì xảy ra. Rằng hôm đó Lâm Mặc vì sao lại đến nhà mình ngủ nhờ, vì sao khi anh trở về bé Hổ con bị trầy một vết ngay mũi. Mặc dù ngày nào em cũng kể chuyện này, nhưng Kha Vũ vẫn lắng nghe chăm chú và nhiệt tình đáp trả.

- Anh biết không? Lúc nhìn vết xước trên mặt Hổ, em xót quá trời.

- Ừm. Em phải trông nó cẩn thận vào. Dạo này hung dữ ghê còn đi gây sự với mèo hàng xóm.

- Em biết rồi. Em sẽ chăm sóc nó cẩn thận mà!

- Em cũng phải cẩn thận sức khoẻ của mình nữa đó. Nếu không có hôm nay, anh không biết em đang bị đau ngực đâu.

- Cũng mới đây thôi à Vũ.

- Mới đây thì cũng phải cẩn thận chứ. Chiều nay anh chở em đi khám nhé?

- Vâng ạ.

Châu Kha Vũ nhìn qua ô cửa kính xe, trông thấy nụ cười của Trương Gia Nguyên, trong lòng trào dâng lên một nỗi hạnh phúc lạ thường.

Anh bất chợt cảm thấy cuộc đời mình chẳng còn gì hạnh phúc hơn.

Châu Kha Vũ có Trương Gia Nguyên.
Trương Gia Nguyên có Châu Kha Vũ.

Hạnh phúc, chỉ cần có vậy.

————————————————————————

Dù trễ rùi nhưng cũng chúc mng nghỉ Lễ vui vẻ nhennnnn~~~

Phải nói chíc chap này là chíc chap mình ngâm lâu nhất luôn đó. Idea nảy ra từ lúc mình chỉ mới post 1-2 chap đầu của bộ này, sau đó cứ idea khác kéo tới làm gián đoạn chíc chap này, mãi không xong được. Cho đến khi viết đc 1 nửa thì mình gặp vấn đề về công việc lẫn tình cảm, thật sự không còn tâm trạng để viết tiếp rồi edit soát lỗi nữa luôn. Mãi đến mấy hôm nay mới bình thường được một chút, vì vậy mà chiếc chap mới có cơ hội ra đời nèeeee~~~

Hôm nay nói nhiều như vậy, mong mng thông cảm :)) chỉ là tâm trạng có đôi chút bất ổn vài chuyện tình cảm. Vài hôm nữa sẽ hết thoaiiiiiiiiiiii.

Cảm ơn mng đã chịu khó đọc đến đây nheeeee.

Mọi người ngủ ngon ạ ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro