Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3.2

Đột nhiên Trương Gia Nguyên muốn khóc, sáng nay bản thân còn không có tâm trạng bi thương kiểu này. Có thể là vì cậu có một sự chắc chắn không thể giải thích được, Châu Kha Vũ nhất định sẽ đuổi theo và tìm được mình. Cho dù cậu ấy đến muộn mấy tiếng, nhưng cậu ấy vẫn sẽ tìm được mình và cũng đem theo cả kem tới. Bây giờ người chưa đến, kem cũng chảy mất rồi.

Cầm cốc kem trên tay, ngón tay cậu vô thức bóc lớp giấy bọc ra. Sao có người xin tha thứ được một nửa rồi lại từ bỏ chứ, Trương Gia Nguyên vẫn còn một chút mong đợi, cậu cảm thấy Châu Kha Vũ vẫn sẽ đến tìm mình.

Đột nhiên có người ngồi xuống bên cạnh mình, Châu Kha Vũ ngược chiều ánh sáng lúc hoàng hôn. Một bóng đen to lớn bao trùm lấy Trương Gia Nguyên. Trương Gia Nguyên nhìn bóng dáng bên cạnh, đột nhiên lại có chút tsundere ➀ "Cậu... cậu! Sao cậu lại tới đây!" Châu Kha Vũ đưa ngón tay lên chọc nhẹ vào má sữa của Trương Gia Nguyên, khoé miệng nhếch lên, dịu dàng nhìn đối phương, "Tôi mua kem vị mắc ca cho cậu này."

Nói xong, Châu Kha Vũ lấy kem trong túi giữ nhiệt ra, đặt vào tay Trương Gia Nguyên, thuận tiện lấy đi hộp kem dâu ban đầu. Trương Gia Nguyên ngơ ngác nhìn Châu Kha Vũ, có cảm giác hơi khó tin. Châu Kha Vũ gõ nhẹ lên đầu Trương Gia Nguyên, "Ăn mau lên, nếu không lại chảy mất, Nguyên của chúng ta lại khóc nhè bây giờ~"

Trương Gia Nguyên hoàn hồn, tức giận mở nắp hộp kem, "Ai nói tôi khóc nhè! Kể cả tôi khóc nhè cũng có kem ăn, ngon đến muốn khóc!" Sau đó cậu ăn hết miếng kem này đến miếng kem khác. Trương Gia Nguyên lúc ăn cúi đầu rất thấp, cậu sợ Châu Kha Vũ nhìn thấy mắt cậu lại đỏ lên rồi. Từ nhỏ đến lớn, cái gì cũng đều phải góp nhặt mà sống, góp nhặt mà ăn. Ba mẹ nói với cậu đừng làm âm nhạc, cuộc sống không khó khăn thì cũng không nên quá hoang phí. Mãi đến khi bản thân cố gắng kiếm được tiền từ việc làm thêm thì cũng đều đem đi nộp học phí, hiện tại học nhạc cũng là sự tự cố gắng của chính cậu. Nếu không phải bản thân tự cố gắng có lẽ bây giờ cậu cũng chỉ đang học ở một khoa khác mà cậu không muốn học, hoặc là cậu cũng sẽ không đến thành phố này. Đừng nói đến ăn kem vị gì, ngay cả đến thời thơ ấu Trương Gia Nguyên có thể ăn kem hay không cũng là một ẩn số, nửa đời trước nhà Trương Gia Nguyên đều là sống góp nhặt như vậy. Châu Kha Vũ lại vì một câu nói của mình mà đi mua cho mình, Trương Gia Nguyên không phải không biết kem này khó tìm, bởi vì thực ra vị này không có quá nhiều người thích, mà nhãn hiệu sản xuất vị này cũng rất ít. Bây giờ Trương Gia Nguyên khóc là vì cảm động, là vì không thể tin được Châu Kha Vũ lại vì mình đến thế.

Mặc dù Châu Kha Vũ không nhìn thấy mặt và biểu cảm của đối phương, nhưng cậu nhìn thấy vai Trương Gia Nguyên đang run lên, ngay lập tức liền hoảng hốt. Châu Kha Vũ cho rằng bản thân lại khiến đối phương không vui rồi, lập tức quay người lại dang tay ôm lấy Trương Gia Nguyên. Trương Gia Nguyên bị hành động của Châu Kha Vũ doạ sợ một phen, ngẩng đầu lên nhìn đối phương. Châu Kha Vũ trực tiếp nhìn thấy đối phương khóc đỏ cả mắt, đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Trương Gia Nguyên, sau đó tay kia nâng khuôn mặt Trương Gia Nguyên lên. Trương Gia Nguyên muốn quay mặt đi, nhưng tư thế này khiến Trương Gia Nguyên chỉ có thể nhìn Châu Kha Vũ. Duy trì tư thế này mấy phút, Trương Gia Nguyên bắt đầu có chút đỏ mặt, không nhịn được mở miệng "Châu Kha Vũ... cậu muốn... làm... gì?"

Trương Gia Nguyên nói được một nửa liền bị Châu Kha Vũ ôm chặt lấy. Châu Kha Vũ im lặng một lúc, Trương Gia Nguyên cũng không biết tại sao bầu không khí lúc này lại có chút ám muội.

Trương Gia Nguyên cũng ôm lại Châu Kha Vũ, đưa tay vỗ nhẹ vào lưng đối phương.

Châu Kha Vũ lúc này mới từ từ mở miệng nói "Nguyên, sau này cậu đừng khóc nữa, được không?" Thực ra tâm trạng của Trương Gia Nguyên đã tốt hơn rất nhiều rồi, nhưng vẫn chưa nguôi giận nói "Đây là phát ngôn bá đạo tổng tài cậu học ở đâu thế hả... Cậu nói không khóc thì sẽ không khóc sao, tôi không vui đương nhiên phải trút ra rồi."

Châu Kha Vũ kéo giãn khoảng cách của hai người ra một chút, hai tay giữ lấy vai đối phương, "Tôi hi vọng cậu luôn vui vẻ, nếu không tôi mua kem cho cậu cả đời!"

Trương Gia Nguyên nhướng mày nói "Cậu nói cậu mua thì tôi liền phải nhận sao? Cậu không phải còn có bạn trai nhỏ ngoại quốc sao?"

Châu Kha Vũ nhận ra người Trương Gia Nguyên đang nói đến là Patrick, liền vội vàng lắc đầu giải thích, "Tôi với tiểu tử đó không phải mối quan hệ kiểu đó, cậu ta sớm đã có bạn trai rồi, thật đấy! Là một người Thái Lan!" Châu Kha Vũ còn sợ Trương Gia Nguyên không tin, lập tức muốn lấy điện thoại ra cho Trương Gia Nguyên xem những bức ảnh trên tài khoản xã hội của đối phương. Trương Gia Nguyên bị hành động của Châu Kha Vũ chọc cười rồi, cười ra cả tiếng, cậu giơ tay ngăn hành động của đối phương lại.

"Tôi tin cậu." Trương Gia Nguyên đáp lại.

Châu Kha Vũ thấy đối phương cuối cùng cũng cười rồi, cậu cũng cười theo.

"Kha Vũ, một tháng trước chuyện cậu nói với tôi, tôi đồng ý với cậu." Trương Gia Nguyên ánh mắt kiên định nhìn Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ lập tức nhận ra Trương Gia Nguyên đã đồng ý lời tỏ tình của mình, căn bản không nghĩ đến đối phương sẽ đồng ý nhanh như vậy, Châu Kha Vũ ngay lập tức bị sự vui mừng làm choáng váng đầu óc, "Thật sao?"

Trương Gia Nguyên gật đầu.

Châu Kha Vũ một lòng muốn Trương Gia Nguyên vui vẻ, nhìn thấy đối phương phấn chấn trở lại, còn đồng ý lời tỏ tình của mình, thật sự là vui mừng không diễn tả được.

"Vậy hôm nay em bắt đầu về nhà cùng anh phải không?" Châu Kha Vũ kích động nói.

Trương Gia Nguyên bị sự nhiệt tình của đối phương doạ sợ một phen, nghĩ một lúc, dù sao nhà Châu Kha Vũ cũng rất lớn, quả thật gần đây bản thân vì chuyện tiền thuê ký túc xá cũng phiền não rất lâu "Được thôi."

Hai người ôm lấy nhau dưới ánh hoàng hôn, hiện tại hai người đều chỉ là đơn thuần mà thích đối phương thôi.

-----

Ngày 14 tháng 5, ngày đầu tiên Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ ở bên nhau.

Về đến nhà Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên cầm điện thoại lên, đăng một câu [Ngày đầu tiên] kèm bức ảnh chiếc nắp hộp kem vị mắc ca vừa nãy lên vòng bạn bè Wechat. Là một người bạn thân thiết, Lâm Mặc lập tức đến ăn dưa trước.

Tôi là Lâm Mặc: Trương Gia Nguyên! Ngày đầu tiên của em là có ý gì?

Viên Viên muốn tròn rồi: Anh đoán xem

Tôi là Lâm Mặc: Dù sao nhất định không phải ngày đầu tiên ban nhạc Quầng thâm mắt thành lập. Em mau khai thật đi.

Viên Viên muốn tròn rồi: Thì... thì là em và Châu Kha Vũ thành đôi rồi...

Tôi là Lâm Mặc: Anh còn cho rằng hai đứa đã thành đôi từ đầu tháng rồi cơ... Ok... Không có gì... Tạm biệt.

-----

Lâm Mặc ở phía bên kia.

"Hoá ra mới ở bên nhau à~" Lâm Mặc không tin được tự lẩm bẩm một mình.

Ngô Vũ Hằng ở cùng ký túc xá nhìn chằm chằm Lâm Mặc hỏi "Ở bên nhau gì cơ?"

Lâm Mặc không hứng thú trả lời "Trương Gia Nguyên với Châu Kha Vũ đó. Cậu không xem vòng bạn bè sao?" Sau đó liền tự chơi game một mình.

Ngô Vũ Hằng lập tức mở vòng bạn bè, quả nhiên thấy bài đăng của Trương Gia Nguyên liền cười thầm, Châu Kha Vũ quả nhiên là Châu Kha Vũ, thật sự rất nhanh nha. Trương Gia Nguyên lại có thể đồng ý với đối phương nhanh hơn mình nghĩ, bây giờ có trò vui để xem rồi, đương nhiên không thể thiếu sự tham gia của Phó Tư Siêu được. Ngô Vũ Hằng nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ suy nghĩ thật lâu.

-----

Tsundere: Tính cách ngoài lạnh trong nóng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro