Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12.1

Châu Kha Vũ châm điếu thuốc, nhìn màn đêm bên ngoài cửa sổ. Dường như bóng dáng của Trương Gia Nguyên lại hiện ra trước mắt, cậu không muốn chịu thua. Con người thực sự rất ích kỷ, Châu Kha Vũ không làm được cái gọi là tình yêu vĩ đại. Đã tìm thấy, tại sao phải từ bỏ. Trong lòng Châu Kha Vũ tự hỏi hết lần này đến lần khác, duyên phận của mình và Trương Gia Nguyên thật sự kết thúc ở đây sao, cậu không tin.

Châu Kha Vũ không yêu cầu gì quá đáng, chỉ hi vọng cả đời này đều sẽ không bỏ lỡ Trương Gia Nguyên lần nữa.

"Ngày mai em sẽ trở lại tiếp nhận dự án đầu tiên."

Châu Kha Vũ nhớ lại tất cả những lời Trương Gia Nguyên vừa nói. Không sai, cậu không thể làm một thứ vô dụng. Một người không có bất kỳ năng lực nào thì không thể mang đến hạnh phúc cho Trương Gia Nguyên.

Oscar vui mừng khôn xiết hét vào điện thoại.

"Oh my gosh! Bro, cuối cùng em cũng tỉnh táo rồi! Chiều mai anh sẽ đến tìm em!"

Hồ Diệp Thao nhìn sự phấn khích của Oscar với vẻ mặt lo lắng.

Sau khi Oscar cúp điện thoại, lúc định nói với Hồ Diệp Thao thì lại thấy vẻ mặt bất thường của đối phương.

"Có chuyện gì thế?"

"Em cũng không biết việc này là làm đúng hay là làm sai nữa..."

Oscar xoa mái tóc bồng bềnh của đối phương, "Không sao đâu, chuyện phía sau chúng ta tự giải quyết. Đi ngủ thôi~"

-----

Daniel đợi đến 1 giờ sáng mới nghe thấy tiếng mở cửa phòng khách sạn, lập tức từ trên giường bò dậy.

"Nguyên ca! Cậu có chuyện gì thế, muộn như vậy mới về."

Lúc 12 giờ Daniel đã gọi điện thoại cho Trương Gia Nguyên mấy lần, nhưng đều không có người bắt máy. Cậu cũng không biết Trương Gia Nguyên đi đâu, cả người đều rất sốt ruột, nếu trước 1 rưỡi Trương Gia Nguyên vẫn chưa quay về, thì cậu suýt nữa phát lệnh truy nã Trương Gia Nguyên.

Trên đường về Trương Gia Nguyên đều lơ đãng không tập trung, cậu suy nghĩ xem tại sao Châu Kha Vũ nhìn lại nhếch nhác khó coi như vậy. Cho đến khi bản thân về đến phòng khách sạn vẫn chưa nghĩ thông suốt, nghe thấy tiếng gọi của Daniel mới hoàn hồn lại.

"Hả? Không sao không sao, chỉ là một người bạn trước đây tìm tôi đi dạo cùng cậu ấy. Không phải tôi đã về rồi sao."

Trương Gia Nguyên nhìn Daniel không phản ứng.

"Có chuyện gì thế? Mới không gặp một lúc cậu đã nhớ Nguyên ca rồi sao?"

Trương Gia Nguyên làm ra vẻ muốn ôm lấy Daniel. Đối phương lập tức đưa tay ra hiệu ngừng lại, "Người cậu đều là bụi bặm, đừng lên giường của tôi." Trương Gia Nguyên liền đi lấy bộ đồ ngủ trong va li, "Biết rồi, biết rồi, bây giờ tôi đi tắm đây."

Sau khi Daniel thấy Trương Gia Nguyên đi vào nhà tắm mới thở phào một hơi, gần đây cậu rất sợ những tương tác thân mật quá mức với Trương Gia Nguyên. Không biết tại sao lúc cậu được Trương Gia Nguyên ôm thì cảm thấy cả người đều nóng bừng. Nhìn thấy đối phương đã quay về, cậu cũng không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp chìm vào giấc ngủ.

-----

Sáng sớm Châu Kha Vũ đã sửa soạn xong xuôi, ít nhất là ra dáng một con người, mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần âu, đeo thêm một cặp kính gọng bạc.

Từ lúc cậu bước vào đại sảnh thì những người bên cạnh đã bắt đầu thì thầm.

"Đây không phải là Châu Kha Vũ sao?"

"Tôi còn cho rằng cậu ấy bị đá đi rồi chứ, hoá ra vẫn chưa?"

"Sao có thể đá đi chứ, cậu nghĩ xem cậu ấy vốn là người có tiềm năng nhất."

"Cũng phải, cũng phải..."

Bản thân cậu mới hai tháng chưa tới thôi mà, sao lại có động tĩnh lớn như vậy.

Châu Kha Vũ vừa trở lại phòng làm việc của mình liền có người gõ cửa.

"Mời vào."

Người tới là Ngô Hải, một người giàu kinh nghiệm được ông nội sắp xếp đến giúp đỡ Châu Kha Vũ.

"Daniel, cuối cùng cậu cũng chỉnh đốn xong rồi hả? Tôi nói với cậu, thật may là hôm nay cậu đã tỉnh ngộ, nếu cậu muộn một ngày nữa, cậu thật sự sẽ phải nói tạm biệt với tất cả sự cố gắng của mình."

Châu Kha Vũ nhíu mày, nghi hoặc hỏi "Sao lại như vậy?"

Ngô Hải cẩn thận giải thích một lần rõ ngọn nguồn, nói Châu Kha Vũ sau này đừng chơi trò tự kỉ nữa, nếu không cậu sẽ bị đá đi ngay.

"Đừng nói chuyện này nữa, xem thử cái này của tôi trước đi." Ngô Hải đưa tài liệu trong tay sang cho Châu Kha Vũ, sau khi đối phương nhận liền xem một lượt, ngẩng đầu nhìn Ngô Hải.

"Anh biết giới giải trí không phải phạm vi quen thuộc với tôi. Và tôi cũng biết anh đã nghe nói chuyện 2 tháng trước của tôi rồi, tim anh lớn thế nào mà lại để tôi làm cuộc thi kiểu này."

Nghe ra Châu Kha Vũ có chút tức giận, Ngô Hải lập tức cười bổ sung, "Chi bằng cậu xem thử danh sách người tham gia ở mặt sau trước đi. Sở dĩ tôi đưa ba tập tài liệu này cho cậu chắc chắn là có lý do."

Châu Kha Vũ nhướng mày, chậm rãi lật sang trang thứ hai. Cậu nhìn lướt một lượt từ trên xuống, trực tiếp xác định. Sau đó đem kẹp tài liệu đập vào ngực Ngô Hải, "Được, chương trình này công ty chúng ta đầu tư toàn bộ. Nội dung chi tiết gửi mail cho tôi."

Không vì gì khác, chỉ vì nhìn thấy ba chữ Trương Gia Nguyên.

"Hihi, đã nhận đã nhận."

Ngô Hải nói xong liền cầm tài liệu rời đi.

[Nếu đã cho anh cơ hội để đến gần em lần nữa, vậy thì anh nhất định sẽ dốc hết sức để bước đến bên cạnh em.]

-----

Đến ngày đầu tiên của vòng loại, ba người Trương Gia Nguyên, Điền Hồng Kiệt và Daniel hùng hổ đến trường quay.

"Quả nhiên là chương trình được tài trợ thương hiệu bởi một tập đoàn lớn, đãi ngộ của vòng loại đã tốt như vậy rồi!" Trương Gia Nguyên đột nhiên cảm thấy không hối hận khi đồng ý với Daniel đến tham gia cuộc thi, dù sao trong thời gian chờ ở hiện trường vòng loại mỗi người đều có phòng nghỉ ngơi, mà còn có cả bữa trưa, cũng không khó ăn. Đối với Trương Gia Nguyên mà nói, đây quả thật là một món quà, dù sao mấy cái thu nhập của cậu đều chỉ để chống đỡ cuộc sống.

Điền Hồng Kiệt bất lực nhìn Trương Gia Nguyên, "Cậu sẽ không nghĩ là cho dù không thắng được, ở lại đây mấy tháng không ăn không uống cũng không tệ đấy chứ...?"

Trương Gia Nguyên quay đầu nhìn Điền Hồng Kiệt, "Người anh em tốt, sao cậu biết?"

Tiểu Hùng cạn lời.

Daniel bị chọc cười, "Cách nghĩ này thật sự cũng không tệ."

"Không phải không tệ, mà rất tốt! Cậu xem ở đây tương không chỉ miễn phí, còn được đóng gói riêng!" Trương Gia Nguyên chỉ vào tương Đông Bắc ở khu tự phục vụ cách đấy không xa nói.

Daniel vẫn muốn nói gì đó thì liền bị Trương Gia Nguyên cắt ngang.

"Lát nữa rồi nói, tôi đi lấy một ít, mấy tháng ở Quảng Châu tôi không được ăn món này."

Trương Gia Nguyên vô cùng phấn khởi chạy qua đó, lúc này cánh cửa liền được mở ra.

Châu Kha Vũ nhìn quanh một vòng, thấy cách đấy không xa Trương Gia Nguyên đang cầm gói tương, cậu mỉm cười.

Đương sự vẫn không hay biết chuyện gì đang xảy ra, vẫn chuyên tâm chọn lựa tương.

Lúc này Ngô Hải lên tiếng, "Khụ khụ, mọi người chú ý một chút. Hoạt động của chúng ta sẽ bắt đầu sau 30 phút nữa, mọi người hãy chuẩn bị thật tốt. Còn nữa, tôi tới giới thiệu một chút vị giám khảo mới gia nhập lần này, Châu Kha Vũ."

Châu Kha Vũ mỉm cười cúi chào. Trương Gia Nguyên nghe thấy cái tên đó suýt chút nữa đánh rơi gói tương trong tay, quay đầu lại đúng lúc thấy đối phương đang nhìn mình cười thân thiện.

[Đen đủi như vậy sao? Hôm qua mình mới nói cậu ấy vô dụng, hôm nay cậu ấy lại là "ba ba" mình?]

-----

Ba ba: Ở đây ý muốn nói trong cuộc thi này Vũ là giám khảo, có quyền lực lớn, có thể quyết định việc Nguyên có được vào vòng trong hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro