Bí mật của Trương Giai Nguyên
Warning song tính, bắt cóc, cưỡng ép!!!
Châu Khải Vũ biết Trương Giai Nguyên có một bí mật.
Cậu là người song tính. Khi phát hiện ra việc Châu Khải Vũ rất bất ngờ, bởi vì vốn dĩ cái thứ vưu vật trời ban này làm sao có thể dễ tìm như vậy, lại còn ngay trước mắt hắn. Nhưng nếu đã dâng tới tận miệng, hắn đương nhiên sẽ không phụ tấm chân tình này mà hảo hảo hưởng dụng.
Trương Giai Nguyên mơ hồ tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, cả người đều đều vô lực, hồi lâu cánh tay mới có thể nhấc lên để xoa xoa ấn đường.
Cậu ngẩn đầu quan sát xung quanh. Nơi này là phòng ngủ của một căn hộ, khá đơn sơ, có phần tồi tàn. Trương Giai Nguyên chống tay cố sức ngồi dậy, chân khẽ cọ quậy, một tiếng leng keng phát ra từ phía dưới. Lúc này cậu mới phát hiện chân bị khoá bởi một cái vòng sắt.
Cộp cộp..
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân làm cậu hơi hoảng hồn, vội vàng lùi lại một góc. Cánh cửa bật mở. Nhìn thấy người trước mặt, Trương Giai Nguyên ngạc nhiên đến há hốc mồm. Người này không hề xa lạ với cậu, là người ngồi cạnh cậu trong công ty.
Châu Khải Vũ.
Chuyện Trương Giai Nguyên thích Châu Khải Vũ không ít người biết, nhưng cậu thông minh để biết người nọ không thích cậu, còn có phần bài xích. Cậu cũng chỉ dám ôm tình cảm này một mình gặm nhấm, thân thể khác lạ khiến cậu càng tự ti hơn, không dám có biểu hiện gì vượt qua ranh giới đồng nghiệp.
"Anh..."
Trương Giai Nguyên có chút không hiểu, Châu Khải Vũ ghét cậu ai nhìn vào cũng biết, tại sao lại bắt cậu đến đây làm gì, suy nghĩ bay vòng vòng khiến đầu cậu có chút đình trệ, chỉ biết ôm một bụng nghi ngờ trong lòng.
"Sao? Là tôi thì em ngạc nhiên đến vậy à?"
Châu Khải Vũ cười giễu cợt, thong thả tiến lại bên giường ngồi xuống bên cạnh Trương Giai Nguyên, nhẹ nhàng vuốt mặt cậu. Đột nhiên hắn đè mạnh Trương Giai Nguyên xuống, trói hai tay cậu lên đầu giường, xé chiếc áo màu trắng của cậu ra, tay lần mò xuống dưới lột phăng quần của cậu. Cơ thể không bình thường lập tức hiện ra dưới ánh sáng. Trương Giai Nguyên hốt hoảng chống cự, hai tay cố gắng vùng vẫy thoát khỏi trói buộc, âm thanh còng sắt va vào đầu giường vang lên không ngớt, cậu đỏ mắt hét lớn:
"Châu Khải Vũ anh làm gì! Mau bỏ em ra!"
Châu Khải Vũ hai tay bóp chặt nhào nặn bầu vú đẫy đà của cậu, hắn ngậm một bên vào miệng say mê bú mút, cố gắng hút sữa từ bên trong, bên còn lại bị nhào nặn thê thảm đến không ra hình dạng. Châu Khải Vũ căn bản không quan tâm đến lời Trương Giai Nguyên nói, chỉ tập trung khám phá cơ thể khác lạ này.
Hắn nhỏm người dậy, bạo lực tách hai chân cậu ra, để lộ đoá hoa xinh đẹp giữa hai chân. Nhìn màu sắc có thể chắc chắn đây là lần đầu tiên của Trương Giai Nguyên. Châu Khải Vũ đưa hai ngón tay vào thăm dò bên trong. Qủa thật đây là lần đầu tiên của cậu, Trương Giai Nguyên đau đến sắc mặt trắng bệch. Châu Khải Vũ đưa hai ngón tay vào thật sâu, khi ngón giữa chạm tới một cái màng mỏng hắn mới dừng lại, hài lòng mà nói: "Quả nhiên là còn trinh"
Hai ngón tay bắt chước động tác giao hợp ra ra vào vào ở hoa nguyệt, hai bên mép đã bị mài cho sưng đỏ, bên trong cũng bắt đầu chảy nước, Trương Giai Nguyên cũng dần bắt được một tia khoái cảm len lỏi bên trong cậu, vật nhỏ phía trên cũng dần đựng thành một đường thẳng, Châu Khải Vũ tiện tay cầm lấy tuốt lộng một hồi thì dương vật của cậu không ngừng rỉ nước. Châu Khải Vũ hai tay bận rộn, miệng lại cười nói: "Trên dưới đều sướng đến chảy nước, đúng là dâm đãng"
Trương Giai Nguyên nghe xong câu đó, trong lòng lạnh xuống, cả người vùng vẫy phản kháng kịch liệt. Châu Khải Vũ nhanh chóng bắt lấy cổ chân cậu bóp mạnh, không nương tay là tát vào mặt cậu một cái, gằn giọng hâm doạ: "Trương Giai Nguyên, nếu em dám phản kháng một lần nữa tôi liền trực tiếp làm em có thai ngay tại đây."
Châu Khải Vũ đánh cậu là dùng mười phần lực, xuống tay cũng đủ tàn nhẫn, một bên má cậu sưng lên, trong miệng có thể nếm được vị tanh nhẹ của máu, khoé miệng bị rách, thần trí cậu không rõ, trong đầu cứ ong ong, nước mắt không ngừng chảy ra, nhưng tay chân vẫn không ngừng giãy giụa. Tiếng còng tay va vào đầu giường vang lên không ngừng. Thấy Trương Giai Nguyên một mực phản kháng, Châu Khải Vũ hơi tức giận, hắn bóp mạnh dương vật của cậu, lạnh giọng nói: "An tĩnh một chút!"
Trương Giai Nguyên ăn đau rên lên một tiếng, không dám phản kháng nữa. Cậu chôn mặt vào gối, không muốn nhìn thấy cảnh tưởng này. Châu Khải Vũ thấy cậu an ổn liền khéo khoá quần lộ ra cự vật to lớn, hắn gác hai chân thon dài của Trương Giai Nguyên lên vai, đại điểu đặt trước cửa hoa huyệt từ từ tiến vào. Nội bích ấm nóng khiến hắn như phát điên, muốn thô bạo mà thao chết cậu trên giường.
"Đau quá! Châu Khải Vũ anh ngừng lại... A..."
Trương Giai Nguyên đau đến muốn ngất đi, cậu cảm nhận được dương vật của Châu Khải Vũ chạm vào màn mỏng phía trong hoa huyệt. Đột nhiên hắn nâng cằm cậu, mắt đối mắt mà nhấn mạnh: "Nhớ cho kĩ, tôi là người đầu tiên của em"
Nói rồi hắn liền đẩy eo thúc vào toàn bộ, dương vật xuyên qua tấm màn mỏng manh tiến sâu vào bên trong. Trương Giai Nguyên thét lên một tiếng, tay nắm chặt, móng tay gặm vào bàn tay hằn lên mấy vệt đỏ, nước mắt không ngừng chảy ra, ga giường màu trắng tinh bị nhuộm thành một màu đỏ tươi, vô cùng sắc tình.
Châu Khải Vũ mê đắm hơi ấm bên trong, eo mạnh mẽ thúc vào thật sâu, hoa huyệt của Trương Giai Nguyên không ngừng thít chặt hút lấy dương vật cùa hắn. Châu Khải Vũ hung hăng bẻ hai chân Trương Giai Nguyên thành chữ M, thao lộng càng mạnh bạo. Hắn không quan tâm Trương Giai Nguyên mặt đầy nước mắt đau đến lặng người nằm dưới thân. Mắt thấy thân thể cậu hơi lùi về phía sau ngầm tránh né dương vật của hắn, Châu Khải Vũ liền bóp eo kéo cả người cậu về phía hắn, cự vậy được đà vào càng sâu bên trong, đụng đến hoa tâm.
"A... Khải Vũ tha cho em.. hức.. đau quá!"
Trương Giai Nguyên khóc lóc cầu xin hắn, đến giờ cậu vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Người nọ ghét cậu như vậy, tại sao lại... Bất chợt một suy nghĩ thoáng qua khiến cậu cứng người, cậu không dám nghĩ tiếp, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Hai tay bị trói tê mỏi đến mất cảm giác, tiếng leng keng đầu giường không ngừng vang lên như nhắc nhở rằng cậu vẫn đang bị người kia xâm phạm. Bên dưới đau đến chết lặng, vậy nhỏ phía trên cũng khôi phục hình dáng ban đầu, cậu cố gắng dùng giọng nói khàn khàn của mình đứt quãng mà nói:
"Khải Vũ... em đau quá... a... anh nhẹ lại... hức..."
Phía dưới, hai bên âm thần đều bị mài đến sưng đỏ, bầu ngực cũng bị hắn bóp đến không còn hình dạng, hai chân cậu không còn sức chỉ có thể đung đưa theo từng cú thúc mạnh. Bất chợt quy đầu chạm vào một nơi khiến Trương Giai Nguyên không kiềm được giọng mà rên lên một tiếng. Châu Khải Vũ hơi ngừng lại động tác, hắn vuốt ngược mái tóc thấm mồ hôi, mỉm cười tàn ác mà nói:
"Trương Giai Nguyên, nhìn xem hôm nay tôi thao em chảy nước như thế nào"
Hắn vung côn thịt thô bạo cắm vào rút ra, dùng mười phần lực thao vào hoa tâm của Trương Giai Nguyên, làm đến cậu không ngừng rên rỉ, hai mảnh âm thần đều muốn bị lật ra, bên trong bắt đầu chảy nước dâm, vật nhỏ của cậu cũng từ từ đứng thẳng trở lại mà không ngừng rỉ nước.
"A... anh chậm... một chút..."
Châu Khải Vũ liên tục dùng sức đào sâu vào bên trong, lộng đến mức âm thanh rên rỉ sắc tình của Trương Giai Nguyên vang lên ngày càng nhiều, hoàn toàn không nghe ra đau đớn như ban đầu, khoái cảm dần dần lấn át thần trí cậu. Hai chân cũng chủ động kẹp lấy eo Châu Khải Vũ, ngón chân thoải mái đến mức cong cả lên. Ngón tay Châu Khải Vũ hết xoa lại miết bên ngoài hoa huyệt của cậu, móng tay còn cố ý nắn nhéo âm thần mềm mại. Cảm giác sung sướng không ngừng tấn công thần trí của Trương Giai Nguyên, hoa huyệt một trận co rút, cắn chặt dương vật của Châu Khải Vũ, bên trong lại phun ra thêm một cỗ dâm thuỷ. Châu Khải Vũ thấy ánh mắt Trương Giai Nguyên dần mất đi tiêu cự, mông vô thức lắc lư, đón ý hùa theo hắn. Châu Khải Vũ không khỏi đắc ý, vừa liên tục thúc eo vừa nói:
"Quả nhiên là vưu vật, thao một chút liền chủ động phát dâm"
"Quá nhanh... Khải Vũ... A..."
Châu Khải Vũ cứ như vậy mà thao Trương Giai Nguyên đến cao trào, dục tiên dục tử, dâm thuỷ không ngừng chảy ra ướt đẫm ga giường. Hắn hai tay ôm lấy eo, đem hông cậu nhấc lên để hoa huyệt nhắm ngay dương vật dễ dàng đâm chọt. Trương Giai Nguyên cả người xụi lơ, không kiểm soát được rên rỉ không ngừng, cảm nhận được bên trong không ngừng bị khuấy đảo, dương vật của Châu Khải Vũ cũng thao tới tận tử cung của cậu, mị thịt bên trong liều mạng co rút, không ngừng cắn chặt côn thịt to lớn. Châu Khải Vũ sướng đến cơ đùi căng lại, càng mạnh bạo dùng sức thao lộng bên trong. Cuối cùng hắn dùng toàn lực thúc sâu vào tử cung của Trương Giai Nguyên, trước khi cậu kịp cầu xin, Châu Khải Vũ than nhẹ một tiếng, từng cỗ từng cỗ tinh dịch nóng bỏng đánh vào thành vách bên trong, bắn đến Trương Giai Nguyên hoa huyệt bên trong tràn đầy tinh dịch, bụng nhỏ cũng phồng to lên. Chờ đến khi Châu Khải Vũ rút côn thịt ra, cậu vẫn chưa qua cơn cao trào, hai mắt thất thần nhìn lên trần nhà, bên dưới hoa huyệt không ngừng trào ra chất lỏng màu trắng đục. Cả người cậu hiện tại như một con búp bê bị hỏng, trên người đầy dấu vết tím xanh, hai bầu ngực bị hành hạ đến sưng tấy, bên khoé miệng còn vươn chút máu đã khô lại.
Châu Khải Vũ kéo khoá quần, hai ngón tay vói vào bên trong hoa huyệt lấy một ít tinh dịch vỗ vỗ lên gương mặt trắng nõn của cậu, hắn nở một nụ cười vô cùng sáng lạn, nói:
"Chờ em mang thai sinh cho tôi một đứa con, tôi liền thả em đi"
Dứt lời liền đóng cửa mà rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro