Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12. "em nhìn người đẹp trai chút"

Buổi trưa ngày hôm đó hai người đã đi ăn ở một nhà hàng Trương Gia Nguyên yêu thích. Bé con trong bụng đã sang tháng thứ tư nên cũng bớt khó tính, hiện tại cậu thèm ăn món gì đều có thể ăn được hết cả, cũng không còn nôn nghén nữa.

Và cũng bởi vì cơ thể đã dễ chịu hơn nên Trương Gia Nguyên lại tiếp tục đẩy lịch trình, một ngày di chuyển đến bốn năm địa điểm để ghi hình. Có lẽ do được chăm sóc tốt nên cậu chẳng thấy mệt mỏi chút nào trừ việc thèm ngủ, nếu không phải Phó Tư Siêu quản cậu nhận thêm việc thì cậu đã nhận lời tham gia mấy show giải trí rồi.

Ngày hôm nay Trương Gia Nguyên phải tham gia một buổi tuyên truyền phim. Đây là một bộ phim motif cảnh sát và luật sư do ảnh đế trẻ tuổi Lục Vĩ Thành đóng cùng tiểu hoa đán đang nở rộ trong giới, cậu vào vai một vị bác sĩ, em họ thân thiết của nam chính, đất diễn cũng rất khá. Bộ phim được đánh giá cao, quay xong từ cuối năm ngoái nhưng do cần chỉnh sửa lại nên đến bây giờ mới ra mắt.

"Ảnh đế Lục, trong đoàn phim ai là người thân thiết nhất với bạn?"

Lục Vĩ Thành nghiêng đầu nhìn quanh một dàn diễn viên, ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ, cuối cùng cười cười đáp lại.

"Chính là 'em họ' của tôi nha. Cũng nhờ có bộ phim này mà bọn tôi gặp được nhau, Trương Gia Nguyên với tôi lại rất hợp tính, bình thường bọn tôi đều cùng nhau đi ăn rồi đi chơi đó. Các bạn nhìn xem anh em chúng tôi trông có giống nhau không?"

Nói rồi kéo Trương Gia Nguyên lại gần mình, ngay chính giữa camera tạo dáng thân thiết ôm vai bá cổ. Trương Gia Nguyên không bài xích, cũng cười mà phụ hoạ.

Đoàn phim chỉ có hai người tuổi tác xêm xêm, trong phim cũng có nhiều cảnh quay cùng nhau. So với việc Vĩ Thành nói rằng anh thân thiết với các tiền bối đóng cùng, hoặc nói chơi thân với nữ chính hay nữ phụ, đều ổn hơn hẳn, tránh được bao lời bịa đặt, dèm pha. Vả lại trong quá trình quay phim bọn họ cũng có liên lạc qua lại, quan hệ không tồi.

Buổi tuyên truyền phim được nhà thầu mở livestream trên toàn mạng.

Tại một phòng làm việc rộng lớn giữa thành phố, người đàn ông nhíu chặt hàng lông mày tinh xảo, tay cầm bút máy siết chặt nổi lên cả đường gân tay quyến rũ. Châu Kha Vũ mím môi nhìn vào màn hình máy tính đang phát sóng buổi tuyên truyền phim, bạn nhỏ xinh xắn hai má hồng hào với tâm trạng có lẽ đang vô cùng tốt, đang thân mật ghé sát tai một nam diễn viên điển trai ngồi bên cạnh - nam chính điển trai của bộ phim, ảnh đế Lục Vĩ Thành.

Hai mắt Châu Kha Vũ tối sầm nhìn bàn tay của kẻ xa lạ đang ôm lấy cổ của Trương Gia Nguyên, vừa cười nói vừa giúp cậu gỡ dây mic bị rối.

Châu Kha Vũ nhìn Trương Gia Nguyên đang cười xinh trên màn hình, cuối cùng quyết định đứng dậy mặc áo khoác. Làm việc cái gì nữa chứ, hắn phải đi đón người.

.

"Cậu với Gia Nguyên đến bước nào rồi?"

Phó Tư Siêu vừa dẫn người vào hậu trường, vừa chậm chạp hỏi. Nếu ban đầu y có rất rất rất nhiều hoài nghi đối với một người đàn ông này khi hắn đột ngột xuất hiện và khuyên nhủ Trương Gia Nguyên hãy giữ đứa bé thành công, thì hiện tại y cũng có phần nào yên tâm hơn rồi.

Làm gì có ai ngày năm sáu bữa một ngày có mặt đưa đồ ăn cho Trương Gia Nguyên rồi thay cậu dọn dẹp, sáng sớm sẽ gọi điện facetime với cậu để gọi người nào đó dậy nếu cậu có lịch trình muộn hơn hắn, thậm chí còn làm phiền Phó Tư Siêu mỗi lúc hắn không liên lạc được với minh tinh nhà y. Còn có rất nhiều thứ, y cũng không nhớ hết. Nhưng quan trọng nhất là y để ý thấy Trương Gia Nguyên vậy mà lại đồng ý với sự chăm sóc này. Phải biết rằng những ngày đầu tiên Phó Tư Siêu y là quản lí của Trương Gia Nguyên, y mới chỉ săn sóc một chút thôi cậu đã ngại ngùng nói với y hãy để đó cho cậu tự làm, lúc đó đến đặt đồ ăn cũng là do cậu đặt rồi tự trả tiền. Tuy hiện tại cậu đã thoải mái hơn nhiều rồi nhưng cũng không thể dễ dàng đồng ý với từng hành động của Châu Kha Vũ một cách tự nhiên như vậy được, rất không bình thường.

"Bọn tôi chưa là gì cả."

Vì bản thân hắn cảm nhận được Trương Gia Nguyên vẫn chưa thật sự cảm thấy an toàn khi ở với hắn. Châu Kha Vũ biết những gì cậu từng trải qua nên hắn càng không dám mạnh mẽ xông tới rồi trói chặt cậu ở bên mình.

"Gia Nguyên là đứa nhỏ nhạy cảm, nhưng tôi nghĩ chắc hẳn cậu cũng biết rõ sự thay đổi của nó khi ở với cậu. Tôi mong rằng những hành động quan tâm hiện tại của cậu là xuất phát từ tình cảm với Gia Nguyên chứ không phải là từ đứa bé trong bụng nó."

Y đã tính đến tất cả các khả năng sau này của Trương Gia Nguyên, chỉ không lường trước sau này khi bé con sinh ra cậu sẽ có phản ứng như nào. Và điều đó có lẽ phụ thuộc cả vào người đàn ông luôn có biểu hiện yêu thương Trương Gia Nguyên đang dáo dác tìm bóng dáng cậu này.

"Từ trước đến giờ tôi chỉ vì em ấy."

Quả thực, nếu người đó không phải Trương Gia Nguyên, hắn không nghĩ rằng hắn có thể làm đến mức này.

.

"Gia Nguyên."

Bên tai bị một luồng ấm nóng bao vây, Trương Gia Nguyên giật mình quay người lại, hai mắt mở to ngạc nhiên nhìn người đứng trước mặt mình.

"Sao anh lại ở đây?"

Châu Kha Vũ đỡ lấy lưng cậu, theo thói quen bóp nhẹ lên vai Trương Gia Nguyên. Gần đây cậu thường xuyên mỏi người, sáng dậy đôi khi còn không thể tự đứng lên được mà phải nhờ đến hắn.

"Đến đón em. Không phải em thèm món Đông Bắc sao? Tôi đã đặt bàn rồi."

Khẩu vị của Trương Gia Nguyên rất tốt, mỗi ngày đều ăn được uống được, hai má cũng bầu bĩnh cả lên, đặc biệt là khi ăn, má có thể phồng thành một cái bánh bao nhỏ.

Châu Kha Vũ mỉm cười nhìn cậu vẫn đang ngơ ngác cố nhớ xem mình đã nói điều đó vào lúc nào thì có một người bước đến.

"Hey Gia Gia, đi ăn tối đi?"

Lục Vĩ Thành!! Trong lòng Châu Kha Vũ vang lên báo động, hắn không nhanh không chậm đứng sát lại gần Trương Gia Nguyên, bày ra bộ mặt lạnh nhạt, xa cách.

"Xin lỗi anh, tối nay tôi có hẹn mất rồi."

Trương Gia Nguyên đáp, rồi nắm lấy khuỷu tay Châu Kha Vũ giới thiệu: "Đây là bạn tôi, Châu Kha Vũ."

Châu Kha Vũ thường đến ăn trưa cùng cậu, trong giới giải trí hầu như đều biết cậu là bạn của Châu nhị thiếu gia. Cũng bởi vậy mà vài vị đạo diễn có đêm còn tìm vội vài cuốn kịch bản để gửi gấp cho cậu, hay một số người muốn nhanh chóng nổi tiếng đôi khi sẽ đánh tiếng với cậu muốn tạo một buổi họp mặt nho nhỏ, đối với những trường hợp như này cậu đều nhắm mắt làm ngơ sau đó nhờ Phó Tư Siêu giải quyết. Trước mặt cậu thì nhờ vả, sau lưng lại bàn tán nói mối quan hệ của hai người là quan hệ kim chủ, Trương Gia Nguyên vì thế mà vô cùng khó chịu, một thời gian ngắn còn ảnh hưởng trực tiếp đến chế độ ăn uống và tần suất giận dỗi của cậu.

"Châu thiếu, tôi là anh em tốt của Gia Nguyên, Lục Vĩ Thành."

Người kia khách sáo đưa tay ra chào hỏi. Châu Kha Vũ nghiền ngẫm nhìn cậu ta, cũng không quên bắt tay lại, trầm thấp đáp một tiếng theo phép lịch sự.

"Vậy tối nay cậu thật sự không đi ăn với anh à?"

Lục Vĩ Thành không để tâm Châu Kha Vũ lạnh lùng, cả người sáp lại gần Trương Gia Nguyên muốn đu lên người cậu như bao lần. Châu Kha Vũ hai mắt trừng lớn một tay đỡ lưng, một tay ôm bụng cậu bế thốc cậu sang bên còn lại của mình, thầm cáu kỉnh người kia nhìn nhiều thịt như vậy còn muốn lao vào người Trương Gia Nguyên.

Lục Vĩ Thành lập tức phanh gấp, ngơ ngác nhìn sang Trương Gia Nguyên đợi chờ một câu giải thích. Cậu ta nghe được rằng quan hệ của Châu nhị thiếu gia và anh em tốt Trương Gia Nguyên không tệ, nhưng không đến mức bế bồng nhau giữa nơi đông người như vậy chứ!

"Ha ha, do tôi bị đau vai mấy ngày nay nên anh Châu để ý một chút thôi." - Trương Gia Nguyên thẳng sống lưng, cứng nhắc xua xua tay cười xoà, khéo léo đẩy tay Châu Kha Vũ đang đặt trên eo mình giấu đi - "Hẹn anh hôm khác nhé, hôm nay tôi thật sự có việc mất rồi."

"À à, vậy được rồi. Gia Gia rảnh là phải nhớ tới anh đấy!"

Lục Vĩ Thành híp mắt cười, vươn tay xoa đầu Trương Gia Nguyên rồi chào tạm biệt, hoàn toàn không để người bên cạnh cậu vào mắt. Châu Kha Vũ lo cậu không thích nên nửa lời cũng không dám nói, ngay cả biểu hiện khó chịu cũng không dám bộc lộ quá mức, chỉ âm thầm siết tay, đi cùng Trương Gia Nguyên bước ra bãi đỗ xe.

.

"Anh có chuyện gì sao?"

Từ lúc lên xe đến giờ, sau khi cẩn thận lấy gối đệm lưng và đắp chăn mỏng lên chân cho cậu thì hắn cứ trầm ngâm ngồi lái xe, không nói một lời nào. Mọi khi hắn vẫn luôn gợi chuyện ra để nói với cậu, bầu không khí trong xe không bao giờ rơi vào yên lặng như lúc này.

"... Tôi đang nghĩ là, sau này em có thể nào nhìn người nào đẹp trai một chút không?"

Hai mày đẹp nhăn lại suốt từ khi lên xe, Châu Kha Vũ một tay lái xe, một tay mấp máy ngay sát tay Trương Gia Nguyên, muốn nắm tay cậu.

"Hả?"

Người còn lại hai mắt tròn xoe, vẫn đang ngậm một chiếc kẹo mút mới được ai đó bóc cho lúc dừng đèn đỏ, nghiêng đầu nhìn hắn.

"Lục gì gì đó... tôi thấy cũng không đẹp lắm, người hâm mộ nói quá lên thôi... em cứ, cứ nhìn người nào đẹp trai một chút, sẽ tốt cho bé con..."

Châu Kha Vũ hai tai nóng bừng, bàn tay gõ nhịp trên ghế, lắp bắp nói một cái cớ vô lí. Những hành động thân thiết của hai người trong buổi tuyên truyền, cho đến ánh mắt trong veo lại tươi cười của cậu khi nói chuyện với Lục Vĩ Thành làm hắn như muốn bùng nổ, dù cho hắn tin giữa cậu ta và Trương Gia Nguyên thật sự sẽ không xảy ra bất kì 'phản ứng hoá học' nào.

"Vậy người đẹp trai ở đâu ra nhỉ?"

Trương Gia Nguyên mím môi, khúc khích cười. Cậu đột nhiên muốn bật đèn trong xe lên để nhìn rõ gương mặt người kia xem ai đó đang có biểu hiện như thế nào. Này là đang ghen tị phải không?

"Tôi chưa đủ đẹp để ánh mắt em chỉ hướng về tôi sao?"

Trên đường vắng xe, Châu Kha Vũ giảm tốc độ, quay sang nhìn cậu bạn nhỏ phồng một bên má vì ngậm kẹo, đang đỏ mặt do nhịn cười. Hắn nhớ đến lời khẳng định của Châu Hạo Sam rằng mặt mũi hắn "trông cũng ổn" khi hắn còn đang tự cáu giận lúc ở trên xe đến chỗ của Trương Gia Nguyên. Nhan sắc của hắn cũng đâu đến nỗi nào đâu, vậy mà minh tinh nọ không chú ý đến hắn.

"Ha ha, được rồi, anh đừng nhăn mày nữa."

Trương Gia Nguyên bật cười, ngón tay thon dài vươn ra xoa nhẹ lên ấn đường đang nhăn lại thành chữ xuyên (*) của hắn. Đầu ngón tay hồng hồng mềm mại tiếp xúc với làn da của hắn làm đằng sau tai Châu Kha Vũ nóng bừng.

Đây là lần thứ hai cậu có cử chỉ thân mật như vậy với hắn...

Khi hơi ấm chuẩn bị rời đi, Châu Kha Vũ nhanh tay nắm lấy khuỷu tay cậu, mắt vẫn đang nhìn đường. Bàn tay to lớn men theo mềm mại, đan lấy từng ngón tay thanh mảnh, áp mu bàn tay cậu lên môi mình. Mà người còn lại chỉ thấy hai má ửng hồng, ngại ngùng nhìn hắn một cái rồi quay sang nhìn khung cảnh đang chạy chậm bên ngoài cửa sổ, ngón tay cong lại hơi nắm.

.

.

.

(1) chữ xuyên

(2) cảnh cuối chap

* ui tay trái giữ vô lăng, tay phải đan tay với người yêu rồi đưa lên môi hun hun >< omg ngất chỉu 😭😭😭

p.s : tuần này đủ hai chap update rùi tui định để dành cho tuần sau, nhưng ô tê pê sây nô ;-; chời ơi cái gì thế nàyyyyyy tui còn đang định ngủ trưa 😭

* rấc nhiều lần muốn hỏi, anh dũ bị mê nguyn hay gì 🙄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro