Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

yyyyyyy p2

Đệ tam chương

Mc tieu cuộc đời của hoàng đế

Ngã xuống từ tren tường gây ra rắc rối không nhỏ, nhưng đem đó Long Việt Băng  vẫn cố liều lĩnh ra khỏi cung.

Sau khi các lão đại than trung thanh biet được việc nay xong thì chỉ thieu điều tức chet, bọn họ

lập tức phái nhân mã ra ngoai âm tham điều tra tông tích cua Long Việt Băng. Nhưng nhung

người được phái đi không ngờ tới hoang đe bệ hạ tâm tình tốt tới mức còn có thể đi du sơn ngoạn thuy, vậy nen lục soát cả tháng cũng không phát hiện nửa cái đau mối.

Long Việt Băng cứ như vậy từ bỏ giang sơn, từ bỏ than tử, đổi sang cuçc sống tự do vô hạn. Giang Nam tháng sáu, phong cảnh đẹp vô cùng.

Long Việt Băng nhan nhã ngồi trong quán uống tra, tự hỏi ke hoạch cuçc đời mình sau nay.

Cái bao quan áo chất đu các thứ kia đã không còn tồn tại từ lâu, ngân phieu bị y tieu xai vô đç từ

từ giảm thiểu, rất nhanh y sẽ phải đối mặt với vấn đề sinh ke. Hơn nua… từ sau khi rời cung tới giờ, đừng nói gặp phải nhân sĩ ma giáo, đen chính phái cũng chỉ có vai môn phái nhỏ chẳng có danh tieng, nổi tieng duy nhất cũng chỉ có… Cái Bang.

Nguyện vọng lớn nhất cua Long Việt Băng lúc bước chân vao giang hồ chính la được gia nhập

vao ma giáo ma người người thống hận – Nguyệt Linh giáo. Neu muốn chơi, nen chơi tới vui vẻ

mçt chút, theo “huynh đệ” cùng nhau tiep tục gây hại cho chúng sinh chính la chuyện khoái trá

tới cỡ nao a… Kỳ thực ngoại trừ điều nay ra, y thực sự cũng không nghĩ ra mình còn có thể lam

gì. Tựa hồ sở trường đặc biệt trứ danh cua y, cũng chỉ có mỗi cái la “gây hại cho chúng sinh” ma thôi…

Haizz…

Haizzzzzzzz. . . . . . . .

Nam thanh nien tuấn mỹ thở dai lien tiep khien khách nhân trong quán đều liec nhìn. “Tiểu huynh đệ, ngươi lam sao vậy?”

Mçt vị khách nhân quá hieu kỳ không nhịn được dò hỏi. Long Việt Băng chậm rãi ngẩng đau, mềm giọng nói:

“Ta mong có ai đó có thể nói cho ta biet, Nguyệt Linh giáo ở chỗ nao.” “Nguyệt, Nguyệt Linh giáo?!”

Khách nhân kia nghe xong cực kỳ kinh hãi, mọi người trong quán tra đều trợn lớn mắt,

Xem ra Nguyệt Linh giáo nay quả thực la danh bất hư truyền a… Tốt tốt, ta nhất định phải đi. Long Việt Băng cảm thấy thập phan khoái trá.

“Tiểu huynh đệ… Vì sao ngươi muốn tìm Nguyệt Linh giáo?”

Bởi vì ta muốn quay lại với bản tính cua mình, từ nay về sau sống nhung ngay vui sướng việc không ác không lam – Long Việt Băng trả lời trong lòng.

“Lẽ nao… ngươi la hiệp sĩ lập chí muốn tieu diệt ma giáo?”

Còn chưa chờ Long Việt Băng trả lời, khách nhân kia đã kiem cho y mçt lý do không gì cao thượng hơn. Long Việt Băng thấy buồn cười, nhưng lại không thể cười, vì vậy đanh cố nén ma

trả lời “Ừm.”

Lời khẳng định nay vừa ra khỏi miệng, trong quán tra nho nhỏ nhất thời sôi trao len. “Tiểu huynh đệ, thật la có dũng khí a!”

“Tương lai võ lâm chúng ta trông cậy vao nhung nhân tai mới xuất hiện như ngươi đó!”

“Vị tiểu thuynh đệ nay tướng mạo đường đường, dáng vẻ bất pham, vừa nhìn đã biet thân mang tuyệt kỹ.”

“Thanh công sắp tới rồi.”

“Tiểu huynh đệ, ta thực sự rất cảm đçng.” Khách nhân kia con mắt lấp lánh nắm vai Long Việt

Băng, kích đçng nói “The nhưng đám ma giáo hanh tung bất định, địa điểm giấu kín lại vạn phan

bí mật, hơn nua mçt mình ngươi đi thật sự quá nguy hiểm, chi bằng lien hợp với nhung môn phái

võ lâm khác, cùng nhau thực hiện hanh đçng diệt trừ đi.”

“Xin hỏi các hạ la người môn phái nao?” Trong đám có người hỏi. “Không môn không phái.” Long Việt Băng trả lời thanh thật.

“Không môn không phái? Chẳng lẽ la tự học thanh tai? Thật la giỏi a…” “Quả nhien la tự cổ anh hùng xuất thieu nien…”

Khien nhung người nay huyen náo mçt cái, Long Việt Băng thấy bản thân cang lúc cang muốn cười. Có điều từ mấy lời nghị luận lçn xçn cua họ, Long Việt Băng cũng chiem được vai tin tức huu dụng.

Trong chốn võ lâm vốn có tam đại danh môn the gia, Triệu gia, Lâm gia, Mç Dung gia. Từ sau

khi con gái đçc nhất cua Lâm gia la Lâm Tương vao Triệu gia xiong, Triệu gia từ từ trở thanh

gia tçc có the lực lớn nhất. Chu nha hiện giờ cua Triệu gia – Triệu Du Vân, chính la võ lâm minh chu trước đó vai ngay mới được đề cử. Ma giáo Nguyệt Linh giáo mấy năm nay the lực lớn

mạnh, nguy hại võ lâm, đông đảo danh môn chính phái hiện nay đang cùng thương nghị biện pháp diệt trừ triệt để Nguyệt Linh giáo.

Muốn chung sức diệt trừ Nguyệt Linh giáo a… Long Việt Băng vừa nghe vừa tính toán.

Neu Nguyệt Linh giáo hanh tung quỷ bí không có dấu vet để tìm ra, so với tốn công vô ích đi

tìm, chẳng bằng tới ben cạnh võ lâm minh chu kia chờ cơ hçi. Mçt ngay chính phái va ma giáo phân tranh, mình đçt nhien lâm trận phản chien chẳng phải rất tuyệt diệu sao?

Ma quan trọng hơn chính la, chỗ cua Triệu gia ở ngay trong thanh, tương đối gan. Long Việt Băng hạ quyet định xong, phi thường hai lòng rời khỏi quán tra.

Như vậy mục tieu hiện tại chính la – tới nương tựa Triệu gia.

Long Việt Băng chậm rãi phe phẩy quạt, trong miệng e a mçt tiểu khúc. Y còn cách Triệu gia không xa nua rồi.

Tren phố bắt đau nhốn nháo, bỗng nhien Long Việt Băng nghe có người keu: “Các vị! Tin tức tốt a ──!”

Có kẻ chạy trong dòng người thông báo.

“Hoang đe thoái vị rồi! Tân hoang ngay mai đăng cơ! Cửu vương gia sắp thanh tân hoang đe cua triều đại nay rồi ──!”

“A,” Long Việt Băng nghe vậy hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười lẩm bẩm “Sao lại muçn như the mới công khai nhỉ… Xem ra tiểu hoang thúc hao tốn không ít công phu ở với đám lão đại than kia…”

“Tân hoang muôn năm ── chúng ta rốt cuçc thoát khỏi biển khổ rồi ──!” “Tân hoang rốt cuçc cũng tới cứu vớt chúng ta  ──! !”

“Bùm bùm…”

Lại còn có người lập tức đốt pháo.

“Đúng vậy đúng vậy,” ten đau sỏ không ngừng gật đau, lç ra nụ cười có vai phan đắc ý “Ta cũng

rốt cuçc thoát khỏi biển khổ… Tân hoang muôn năm.” Nói xong, y phe phẩy cây quạt bỏ đi mçt cách tự nhien.

Neu nhung người đang chúc mừng kia biet được nguồn gốc nỗi khổ cua họ đang ở ngay ben cạnh, thì cả đám không quây Long Việt Băng lại đánh cho mặt mũi bam dập mới la lạ…

Đệ tứ chương

Tieu chuan tuyển mộ quan gia kỳ lạ.

Triệu gia kinh doanh mấy gian tửu lâu cùng mấy gian võ quán không hổ la danh môn the gia. Triệu phu xây còn lớn hơn cả phu tể tướng, đại môn đường hoang, khí the trang trọng ma uy nghiem.

Có điều so the nao cũng không hơn được hoang cung, vậy nen Long Việt Băng không hề có chút kinh sợ nao.

Cửa không có thu vệ, Long Việt Băng ra sức gõ cửa. “Cạch cạch, cạch cạch cạch…”

Kỳ quái chính la, gõ đã lâu cũng chẳng có ai tới mở.

Chuyện gì xảy ra vậy? Trong nha không có ai? Không thể nao a… “Cạch cạch, cạch cạch…” Long Việt Băng tiep tục gõ.

“Đừng gõ nua, không có ai tới mở cửa đâu.”

Phía sau đçt nhien có mçt thanh âm lãnh đạm truyền tới. “Vì sao?”

Có người tới phía sau vậy ma mình lại hồn nhien chẳng biet, Long Việt Băng kinh ngạc quay đau

lại.

Nhưng ma quay đau mçt cái, Long Việt Băng cả người ngây ngẩn triệt để. Người vừa len tieng,

la mçt nam nhân rất la đẹp.

Long Việt Băng thích nhìn mỹ nhân. Lam vua mçt nước, y từng gặp qua vô số mỹ nhân cả nam

lẫn nu, có điều kiểu như trước mặt thì y chưa từng thấy qua.

Người nay hơi gay, thân cao xấp xỉ Long Việt Băng, mçt thân bạch y, ngũ quan tinh xảo. Tướng mạo không diễm lệ như nu nhân, nhưng khí chất phieu dật linh đçng kia va đôi mắt sáng khien Long Việt Băng không mở nổi mắt. Y thích nhất chính la mỹ nhân trí tuệ kiểu nay.

“Đại môn hiện giờ không dùng, muốn vao xin mời đi cửa ben.” Người nọ nhấc tay, chỉ vao mçt cánh cửa nhỏ mở rçng ở cách đó không xa.

“Ngươi la người cua Triệu gia?” Long Việt Băng hao hứng hỏi. “Ừm.” Người nọ đáp ngắn gọn.

“Triệu gia có thể thu ta lam môn đồ không?”

“Hiện giờ tạm thời không thu bất cứ môn đồ nao.” Đáp án cua người nọ khien Long Việt Băng thất vọng, nhưng lập tức lại nói “Hiện giờ chỉ tuyển quản gia.”

“Quản gia?” Long Việt Băng nghĩ có điểm kỳ quái, quản gia nha giau có thể tùy tiện để người xa

lạ lam sao?

“Neu có hứng, thì hãy nhìn bố cáo tại cửa.”

Long Việt Băng quay đau, lúc nay mới chú ý tới cạnh đại môn có mçt tờ giấy chi chít chu. Y

đang muốn hướng mỹ nhân nói lời cảm tạ, nhưng phát hiện người đã bien mất.

Phỏng chừng la đi vao cửa ben rồi… Dù sao chờ mình vao Triệu gia xong có thể gặp lại hắn. Long Việt Băng lại dời mắt về phía tờ “Thông báo chieu mç quản gia.”

“Tuyển mçt quản gia thanh thật, lương bổng hậu đãi. Yeu cau tướng mạo nghiem chỉnh, khí chất

tốt đẹp, có tai ăn nói, am hiểu cùng người khác giao tiep, xử sự quyet đoán, có năng lực lam việc,

có kinh nghiệm buôn bán.”

Long Việt Băng mới nhìn vai chu trong lòng đã thấy nghi hoặc. Cái bố cáo nay… có đúng la tìm quản gia không đó?

“Yeu cau văn võ song toan, thân thể cường tráng, đao thương bất nhập, có nghien cứu về việc

rèn binh khí, các kỹ năng đều phải lanh nghề, có thể ngâm thơ, viet văn, hiểu âm luật, cam kỳ thi họa đều tinh thông.”

… Xin hỏi đây la gì vậy? Võ sư va phu tử?

“Yeu cau biet nu công, biet lam cơm, biet quét tước, biet chăm ngựa, biet đốn cui, biet giặt quan

áo, chăm chỉ thanh khẩn, đối xử với mọi người hiền lanh.”

Đoạn nay xem qua thì lại như la đang tìm vợ. Câu cuối cùng cua bố cáo nói la:

“Người phù hợp điều kiện có thể tới ứng lệnh triệu tập, số người có hạn, nhanh chân kẻo het.”

Lại còn nhanh chân… Long Việt Băng bật cười. Từ cái mức đç rách nát cua tờ bố cáo nay thì có

lẽ đã dán ở đây chịu mưa gió mấy tháng rồi… vậy ma vẫn chẳng có ai đoái hoai.

Phù hợp với yeu cau ghi ở tren, sợ rằng cả nước nay cũng không tìm ra mçt người.

Triệu gia nay quả thực la kỳ quái, vì sao không thu môn đồ, nhưng không đau không đuôi ma muốn thu mçt quản gia vạn năng?

Có điều…

Long Việt Băng mỉm cười, nhẹ nhang khoát tay, kéo tờ bố cáo xuống. Cái chức quản gia nay, đã định la do ta lam rồi.

Đệ ngũ chương

Võ lâm minh chủ

Đi vao cánh cửa hông đó, qua hoa vien va mçt hanh lang, la đen nçi sảnh rçng mở.

Dọc theo đường đi Long Việt băng không gặp bất cứ ai, thậm chí đen hạ nhân tiep đãi cũng không có. Vì vậy Long Việt Băng cũng quyet định không khách khí nua, ngồi ở tren ghe danh cho chu nhân, chuẩn bị tự rót tra uống.

Y đưa tay ra nhấc ấm tra, trống không, lại mçt cái bình khác… ách, thật sạch sẽ, phỏng chừng

lâu rồi không có khách nhân tới.

“Sao ngươi lại vao đây? Không phải ta đã nói nha ta không thu môn đồ sao?”

Long Việt Băng nghe được thanh âm đó, quay đau lại nhìn, đã thấy ngay vị mỹ nhân gặp lúc ở

cửa kia không biet đi tới từ lúc nao.

Nhanh như vậy đã gặp lan thứ hai, Long Việt Băng tâm tình không tệ phe phẩy tờ giấy nát trong

tay nói:

“Ta la vì cái nay mới tới.”

“Quản gia…? Ngươi muốn lam quản gia nha nay?” Mỹ nhân hơi kinh ngạc hỏi, nhưng lập tức vẻ

mặt hắn lại khôi phục vẻ nghiem túc lúc trước “Ngươi vung tin mình đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi?”

“Đương nhien, ta việc gì cũng có thể lam.” Long Việt Băng cười yeu ớt “Tất cả nhung điều kiện

liệt ke ở mặt tren, ngoại trừ ta ra không ai có thể đạt được.”

“Vậy sao…” Mỹ nhân có vẻ có chút suy nghĩ.

“Vậy nen phiền ngươi đưa ta tới gặp chu nha, ta cũng…”

“Không can đâu.” Mỹ nhân ngắt lời Long Việt Băng “Hiện tại lam chu Triệu gia chính la ta.”

“Cái gì…?” Long Việt Băng sửng sốt, không thể tin được ma hỏi “Ngươi chính la võ lâm minh chu Triệu Du Vân kia?”

“Đúng, ta chính la Triệu Du Vân.” Mỹ nhân vẻ mặt bình tĩnh nói. “Không thể nao…”

Trong ấn tượng võ lâm minh chu không phải nen la mçt đại thúc uy nghiem có ria sao? Vì sao lại

la mçt mỹ nhân tuổi còn trẻ? Cang gay go chính la, bản thân vốn muốn lợi dụng võ lâm minh

chu để đạt được mục đích gia nhập ma giáo, ma hiện tại… có thể quyet tâm đối phó với Triệu Du

Vân sao? Cho dù mình cũng hay bị người ta nói la lương tâm bị chó tha mất rồi, nhưng người trước mặt dù sao cũng la hình mẫu yeu thích cua mình á, bỏ lỡ mçt người, kiep nay còn có lan

thứ hai sao?

Có điều… hoang đe cua chúng ta chính la mçt người lạc quan quá thể lại them năng lực chống

đỡ đả kích cực lớn, không quá bao lâu, y đã hạ mçt quyet định mới.

Mặc kệ nha… Danh môn chính phái thì danh môn chính phái thôi, cố ma chấp nhận la được. Neu như sau nay phát hiện trong ma giáo còn có mỹ nhân mình thích, tái phản chien cũng không

muçn… (Ô.Ô)

“Cái gì ma không thể nao, bç ta trông không giống a?”

Triệu Du Vân vẫn lạnh mặt như trước, giọng cũng không có nhiều tram bổng, không thể nói rõ la hắn có giận hay không.

“Giống, tren đời nay không ai giống hơn ngươi.” Long Việt Băng lập mưu ma chước quỷ xong,

lập tức hớn hở trả lời.

“Triệu gia gia quy điều thứ mười bảy, cấm a dua nịnh hót.” Triệu Du Vân không chút lưu tình

ma hắt cho Long Việt Băng mçt chậu nước lạnh “Pham la lam trái gia quy mçt lan, phạt đứng

năm canh giờ, trái gia quy hai lan, thì chạy quanh thanh mười lan, trái với gia quy ba lan, ở trước cửa quỳ liền ba ngay, lam trái ba lan thì trục xuất khỏi gia môn thanh người ngoai. Ngươi đã có

lòng muốn lam quản gia nha nay, như vậy từ nay về sau la người nha nay, ghi nhớ kỹ ngan vạn lan không thể lam trái gia quy.”

Triệu Du Vân tiện tay quăng mçt quyển sách cho Long Việt Băng.

“Triệu gia gia quy tổng cçng có mçt trăm linh mçt điều, ngươi phải hảo hảo ghi nhớ đó.” (Ặc, có phải chó đốm đâu mà 101 =   = )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nicole