Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 3

Song YuQi sải từng bước nhỏ bé đi đến phòng thư viện nằm cuối dãy hành lang phía sau trường. Bình thường giờ này đèn đều tắt hết nên hơi tối, trong lòng em có chút sợ sệt. Nhìn thấy ánh sáng len lỏi nơi cuối dãy, em khẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng may là không quá xa. YuQi lặng lẽ mở cửa bước vào, một không gian tĩnh lặng bao trùm lấy em. Đôi mắt to tròn trong veo tìm kiếm bóng hình nhỏ nhắn của chị, rồi lại nở một nụ cười tươi tắn khi thấy người mình đang tìm kiếm ngồi cách đó không xa.

Kim Minnie thật không khác gì giáo viên của trường, chị được giao giữ chìa khoá của hầu hết các căn phòng mỗi khi tan học. Vì thế nên chị cũng hay đi đi lại lại nơi này khi có dịp, không cần phải xin phép bất kì ai. Trong lúc chờ em đến, Minnie lượn một vòng thư viện, phát hiện một cuốn tiểu thuyết trông có vẻ khá thu hút. Chị ngồi đó đọc chăm chú, cũng chẳng nhận ra rằng em đã đến tự bao giờ. Song YuQi vẫn đứng ngay cửa thư viện, len lén ngắm nhìn chị.

Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành này, thật khiến người khác không kiềm lòng được. Minnie khi tập trung trông toát lên cái thần thái mà hiếm ai sở hữu, vừa sang trọng quý phái lại mang nét điềm đạm trưởng thành. Nhìn cái hàng mi dày cong vút đó, trái tim của em cứ thế đập loạn nhịp. Phải chi Kim Minnie biết rằng em thích chị đến nhường nào thì tốt biết mấy.

Em đứng đó một hồi lâu rồi từ từ tiến về phía chị. Giọng nói trầm ấm đặc trưng vang lên giữa phòng, em ôm lấy chị từ phía sau tinh nghịch :

"Đoán xem là ai nào ?"

Kim Minnie dĩ nhiên nhận ra đó là em, khẽ nở một nụ cười hiền từ. Mấy cái skinskip này chị thật không thích cho lắm, nhưng đối với em lại cực kỳ thoải mái. Chắc vì em quá đáng yêu, mang cảm giác bình yên kì lạ ít ai có được.

"Nghịch quá đi Ugi, em không định học à."

YuQi bĩu môi buông chị ra, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh chị. Em lấy quyển sách Anh văn dày cộm để lên bàn, lật ra vài trang , hai tay chống cằm chớp chớp mắt nhìn người bên cạnh. Minnie nhìn sơ qua bài học rồi lấy ra mấy cây viết chì, cẩn thận đánh dấu lại những thứ cần thiết.

Minnie bắt đầu ngồi giảng lại bài thật ân cần, nhiệt tình. Vậy mà Song YuQi có thèm để tâm đến đâu, cả buổi chỉ mải mê chăm chú vào bờ môi đỏ hồng căng mọng của chị thôi. Mà Song YuQi cũng không cần giảng bài cho lắm, mấy thứ này thực chất không là gì đối với em. Chị hỏi gì thì cũng gật đầu nói hiểu, thực chất chẳng biết chị đang nói cái gì. Tâm trí em bây giờ đều bị xâm chiếm bởi mùi hương ngọt ngào lan toả từ người bên cạnh. Cũng chẳng biết là mùi dầu gội, mùi sữa tắm hay chỉ là mùi hương tự nhiên của con người chị, Song YuQi gần như đã say đắm với cái thứ đầy mê hoặc đó rồi.

".....em đã hiểu chưa ?"

Kim Minnie mải mê với việc giúp đỡ cho em, không hề biết em thực chất không hề tập trung đến. Chị giảng xong rồi đưa mắt lên nhìn em, chạm phải một ánh mắt đầy tình yêu thương trìu mến. Minnie gần như bị xoáy sâu vào ánh mắt đó, thẩn thờ một hồi không chớp mắt. Song YuQi cũng vậy, dù bị chị bắt gặp vẫn không hề di dịch, thậm chí còn từ từ lại gần sát mặt chị.

Khoảng cách giữa hai người ngày càng thu lại, Song YuQi giống như bị một thứ gì đó điều khiển, hành động một cách hồ đồ. Bàn tay em nâng gương mặt chị lên nhìn mình, từng hơi thở ấm áp phà thẳng vào người đối diện. YuQi từ từ nhắm hờ mắt, dùng hết can đảm để chạm vào bờ môi mềm mại đó.

Kim Minnie bỗng bừng tỉnh dậy, xoay mặt đi lảng tránh. Nếu chị mà không né kịp, chắc Kim Minnie này đã mất đi nụ hôn đầu rồi. Nhịp tim ngày càng tăng nhanh, trong lòng có cảm giác thật kì lạ. Chị dùng sức đẩy em ra xa, lặng thinh không nói gì. Thấy nét mặt em bối rối lại ngượng ngùng, chị cũng không biết nên làm gì nữa.

"Em xin lỗi..."-"Tối rồi, chúng ta về thôi."

YuQi ráng gặn một nụ cười gượng, thực chất trong lòng đang không hề vui vẻ. Em cố gắng tỏ ra bình thường, hai tay bấu chặt lấy nhau đến trầy trụa. Hai người trên suốt đoạn đường không nói lời nào, đôi khi em len lén nhìn qua cũng chỉ thấy chị nhìn về phía trước. YuQi thở dài, gần như muốn rơi lệ, tự trách bản thân gây ra lỗi lầm quá lớn. Về đến phòng, em không thể kiềm chế được nữa, nước mắt cứ thế rơi lã chã. Shuhua đã ngủ mất xác từ bao giờ, cũng may còn có Sana và Tzuyu bên cạnh an ủi, chứ không em buồn chết mất thôi.

"Thôi đừng khóc nữa, chắc chị ấy không để bụng đâu."

"Đúng rồi, cậu đừng lo quá. Lúc đầu cái tên Tzuyu này cũng cưỡng hôn mình giữa trường đây này."

Sana nói rồi ném một ánh nhìn nảy lửa cho Tzuyu, chỉ thấy người kia nở một nụ cười ngu ngơ như trẻ con. YuQi thầm than trong lòng, bản thân đang thất tình lại còn phải ăn cẩu lương của hai con người này. Em khóc ngày càng lớn, mắt mũi tèm lem giống như bị người khác lấy mất kẹo.

Đến tận nửa đêm, Tzuyu và Sana mới dỗ được em nín khóc, ngả lưng lên giường nghỉ ngơi. Song YuQi lăn qua lăn lại trên giường không ngủ được, phân vân không biết có nên nhắn tin cho chị hay không. Đột nhiên điện thoại em rung lên, nhanh nhẹn chộp lấy đọc tin nhắn. Là của Kim Minnie !

"Em ngủ chưa ?" - kimminnie

"Chưa. Chị cũng vậy à......" - Ugi2309

"Ừ." - kimminnie

YuQi không thấy chị nhiệt tình nhắn tin như trước, trong lòng gấp gáp lo lắng. Em cắn môi mình thật chặt, tay run run bấm từng phím điện thoại gửi chị.

"Chuyện vừa nãy......em thật xin lỗi." - Ugi2309

"Không sao, chị không để tâm đâu." - kimminnie

"Thật chứ T.T...." - Ugi 2309

"Thật mà. Chị lo em suy nghĩ nhiều nên mới nhắn cho em, cũng biết em chẳng ngủ được." - kimminnie

"........" - Ugi2309

"Thôi ngủ sớm đi bé con. Chị ngủ đây, đừng suy nghĩ nữa nhé." - kimminnie

"Vâng, chị ngủ ngon." - Ugi2309

Song YuQi thật cảm thấy nhẹ nhõm trong người. Cũng may Minnie của em không suy nghĩ nhiều, lại còn rất quan tâm đến em. YuQi ôm lấy điện thoại mình, trên môi nở một nụ cười an tâm rồi chìm vào giấc ngủ.

Còn Kim Minnie thì sao ? Chị vẫn chưa ngủ được. Trong lòng chị đang rất phức tạp, chị không biết cảm xúc khi đó là như thế nào nữa. Chị luôn xem Song YuQi như em gái mình, hết mực yêu chiều chăm sóc. Cho đến khi vụ việc ban nãy xảy ra, Minnie vẫn chưa biết rõ vị trí của em trong lòng mình. Nhưng chị không hề thích con gái, đó là sự thật mà ai cũng biết. Khẽ thở dài một tiếng, chị thức trắng cả đêm chỉ để suy nghĩ về em.

Rốt cuộc chúng ta là như thế nào ?

Hôm nay là ngày Lễ Tình Nhân.

Vào hôm trước, Yeh Shuhua và Song YuQi cùng nhau đem bếp ga lẫn mấy thứ nguyên liệu vào kí túc xá để tự tay làm chocolate tặng cho 2 người "chị gái" yêu dấu của mình. Suốt cả buổi cãi nhau chí choé, Yeh Shuhua không khéo tay nên luôn làm hỏng hình dạng trái tim liền bị em mắng thẳng mặt. Hai người không khác gì chó với mèo khi vào bếp, hầu hết những viên hoàn thiện đều là YuQi làm, còn những viên vào tay Yeh Shuhua đều trông xấu xí cực độ, không thể đem tặng nên đành đưa cho cặp đôi cùng phòng hưởng.

Cũng may là em làm được kha khá, vừa đủ để chia đôi thành 2 hộp quà. Yeh Shuhua trông vậy chứ rất vụng về, không giỏi trang trí những thứ đáng yêu. Song YuQi nhìn thấy liền chướng mắt, đành giúp đỡ nốt trang trí luôn phần của cô. Cả đêm đó, YuQi thật không thể ngủ. Nhớ lại mấy ngày trước, em lại sợ chị sẽ từ chối mình. Nhưng làm cũng đã làm, em quyết liều một phen, có khi lại vớ được Kim Minnie về nhà làm vợ không chừng.

Em cất hộp chocolate thật kĩ vào balo, như thường lệ lại đứng trước khu kí túc xá đợi chị. Kim Minnie hôm nay cũng không khác gì những ngày bình thường, xoã nhẹ mái tóc suông mượt cùng với khuôn mặt mộc trắng sáng của mình. Chị khoác tay em, vẫn là những câu chuyện trên mọi miền đất nước đó, khẽ nở nụ cười nhìn em thật ấm áp.

Vừa bước vào lớp học, trên bàn YuQi đã đầy ắp những lá thư màu hồng be bé lẫn mấy hộp quà đầy đủ kích thước. Năm nay là năm đầu tiên mà đã nhận được nhiều quà đến vậy, đủ biết sức ảnh hưởng của em rộng lớn cỡ nào. YuQi đem hết mấy thứ đó cất vào tủ locker của mình, một mình em gần như không thể đem hết đống quà ôm không xuể đó. Đi đi lại lại 2,3 lần, em mới được nghỉ ngơi, bàn tay nhỏ nhắn lau đi giọt mồ hôi đang lăn dài trên má. Trong lòng thật rất cảm kích, có điều em đã có người thương mất rồi. Nếu vứt bỏ sẽ gây tổn thương khá nhiều người, YuQi đành đem cất giữ những thứ đó một cách cẩn thận, xem như một kỉ niệm trong những năm đại học.

Mấy tiết học chán phèo này trôi qua thật sự rất chậm. YuQi ngáp ngắn ngáp dài, liên tục lấy tay đưa lên miệng che rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ trong ngóng. Hôm nay em không có chút hứng thú nào hết với mấy bài lí thuyết trừu tượng này đâu.

Giờ tan học, YuQi hí hửng dọn hết đồ đạc thật nhanh vào trong balo để gặp chị. Tay chân em luống cuống hết cả lên, khuôn mặt lộ rõ vẻ gấp gáp. Em chạy một mạch ra khỏi lớp hướng theo khu hành lang quen thuộc mà hằng ngày vẫn lui đến. Mái tóc rối bời tung bay giữa gió, vài giọt mồ hôi xuất hiện trên khuôn mặt sáng ngần của em do khí trời có chút oi bức. YuQi dừng lại trước cửa lớp chị, vừa thở hồng hộc vừa nhìn đăm đăm về trước.

Không phải chứ
Cái tên đó là ai ?

Song YuQi mắt như muốn phát ra tia lửa hừng hực nhìn cái tên sinh viên cao to trước mắt, trong lòng thật có chút bất an. Đôi mắt em lại lia sang Kim Minnie, người được hắn tỏ tình ngay giữa trường, song chỉ nở một nụ cười nhẹ. YuQi cau mày lại, em không thể để mất chị như vậy được. Nhất định không thể !

"Làm bạn gái mình nhé !"

"Mình....."-"Xin lỗi, tôi và Minnie cần phải đi gấp."

"Song YuQi ?"

Kim Minnie trợn tròn mắt nhìn em nắm chặt lấy tay mình, có chút không tin trước dáng vẻ mạnh mẽ này. Chị chưa kịp hoàn hồn lại đã bị một lực kéo lớn lôi xềnh xệch đi, hai chân lon ton chạy theo phía sau YuQi. Hai người đi một hồi là đến căn phòng kho chứa đồ bỏ hoang của trường, xung quanh không một bóng người. YuQi kéo theo chị vào phòng đóng sầm cửa lại, cuối cùng cũng chịu thả lỏng lực siết một chút. Đôi mắt thuần khiết của em nay có chút khác lạ, trông nghiêm túc hơn bình thường rất nhiều. Minnie xoa xoa nhẹ cổ tay hằn lên vết đỏ do em gây ra, quở trách em :

"Em đang làm gì vậy ?"

"Kim Minnie...."

YuQi gọi thẳng họ tên của chị mà từ trước đến giờ em vẫn chưa từng có cơ hội. Em ngày càng tiến gần về phía Minnie, dồn sát người con gái xinh đẹp quyến rũ vào chân tường. Từng hơi thở nóng bỏng phà thẳng lên khuôn mặt khiến chị hơi e ngại, hai bên má bất giác đỏ rực lên. Minnie nhìn em, miệng lấp bấp xuống giọng hỏi :

"Yu.....YuQi......em...."-"Em thích chị."

Kim Minnie nghe như sét đánh ngang tai, trong lòng dâng lên một cảm xúc lạ kỳ. Chị chưa từng nghĩ đến việc người em gái thân thiết của mình lại đi tỏ tình với mình. Hơn nữa, chị thật sự không có một chút gọi là động lòng với con gái. Gặp tình huống như vậy, Minnie cũng không biết nên xử lí như thế nào. Chị trân trân nhìn em đang chìm đắm vào bầu không khí khó hiểu, đôi mắt tràn đầy vẻ chân thành. Quen biết YuQi đã lâu, Minnie cũng nhận ra em là đang thật lòng với mình.

"Vậy...Minnie có thích em không ?"

YuQi lại nở một nụ cười thật xinh xắn, khuôn mặt ngày càng rút ngắn khoảng cách lại với chị. Giọng nói đầy ám muội nhưng với khuôn mặt cún con đáng yêu đó lại tạo cho người khác cảm giác rất khác biệt. Em không nhận được lời phản hồi, chỉ biết Kim Minnie đang run lên từng đợt, đôi mắt lo lắng không dám đối diện với em. YuQi lại mỉm cười, một nụ cười nhẹ bâng quơ như không có. Nếu đã vậy, em cũng không còn gì phải ngại nữa.

Song YuQi đặt môi mình lên bờ môi mềm mại của chị, cánh tay vòng qua eo ôm chặt lấy. Bất thình lình bị tấn công, Minnie gần như mất hết nhận thức, đầu óc quay cuồng không phản kháng. Lần đầu chị bị cưỡng hôn tráo trợn như vậy, hai người lại đang ở nơi vắng vẻ không thể chạy trốn. Đôi chân chị mềm nhũn hẳn, nhẹ nhàng tựa vào người để em bao bọc lấy. YuQi ngày càng mạnh bạo tấn công, đưa hẳn lưỡi vào khoang miệng chị hút hết tất cả mật ngọt, chủ động quất quít lấy đầu lưỡi bên kia của đối phương. Em tuy chưa từng hôn ai, nhưng kinh nghiệm của em qua những bộ phim truyền hình ngôn tình sến súa là không hề thiếu.

Kim Minnie hô hấp dần khó khăn, ngước mặt lên trời cố gắng ổn định lại hơi thở. Cả thân người chị như nóng bừng lên, nhịp tim cũng không thể kiểm soát đập liên hồi. Đột nhiên YuQi cắn mạnh một vết lên cổ khiến chị đau nhói, khẽ kêu lên một tiếng rên thật lớn. Kim Minnie bỗng dưng sựt tỉnh, giật mình nhận ra bản thân đang làm điều sai trái. Chị dùng hết sức lực đẩy YuQi ra khỏi người mình, sẵn tiện "tặng" một bạt tai thật mạnh lên khuôn mặt diễm lệ đó.

*Chát*

Song YuQi bị chị tán thật mạnh, liền đứng không vững bị ngã về phía sau. Em đưa tay lên ôm lấy mặt mình, ngước mắt lên nhìn Kim Minnie rưng rưng. YuQi không tin được lại có ngày bản thân em bị Kim Minnie đối xử như vậy. Một bên khoé môi xuất hiện vệt máu đỏ chứng tỏ chị không hề nương tay, trong lòng giống như bị mấy chục cây dao đâm thẳng vào tim.

"Minnie ?!"

"Đừng hành xử như trẻ con nữa, chúng ta chỉ là bạn thôi."

Em ngước mắt lên nhìn Minnie, trong lòng đau đớn tột cùng. Cảm giác như trái tim em bị bóp nghẹn lại, hơi thở trút ra trở nên nặng nhọc. Gò má đỏ ửng vẫn còn sưng tấy, thế nhưng nỗi đau từ bên trong lồng ngực xâm chiếm hẳn toàn bộ giác quan của em. YuQi nghiến răng thật chặt, tay tự bấu da thịt để ngăn đi những giọt nước mắt.

"Đừng đi."

Minnie rung môi bần bật, khẽ xoay mặt đi né tránh ánh mắt đau thương đó. Chị thở dài, lắc đầu rồi rời đi mặc lời cầu xin từ em. Chắc là chị đã quyết tâm thật. Song YuQi này cũng không thể níu kéo được nữa.

Mối quan hệ này, có lẽ đã đến lúc phải kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro