Từ Kim Bé Jae Đến Kim Jaejoong
Từ Kim Bé Jae Đến Kim Jaejoong [Hoàn]
Từ Kim Bé Jae Đến Kim Jaejoong
Tác giả: Vỏ sò mắc cạn vì yêu
Editor: Tình nhân mém được gả của Shim Changmin
Thể loại: Ngụy phụ tử, Hiện đại, vui vẻ, HE
Cảm ơn Hae JJ đã share raw ^^
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Tình trạng edit: Hoàn
Edit vì mục đích cá nhân, phi thương mại !
Chương 1
Hôm nay, ngày 6 tháng 2, là ngày Jung Yunho trưởng thành, anh 18 tuổi là cô nhi.
Hôm nay cũng là sinh nhật anh, xin chủ siêu thị cho nghỉ sớm 1 tiếng.
Đi mua một chiếc bánh ngọt, Jung Yunho ngồi bên lề, có trồng cây, chia cách thành 1 bên lề và một bên đường chuẩn bị ăn, ở sau lưng có một âm thanh truyền đến.
Quay đầu lại nhìn thì thấy một khuôn mặt nhỏ hơi bẩn, quay xuống nhìn chiếc bánh ngọt trên tay chính mình.
【 Anh trai ơi 】
Bé nhỏ này nhìn qua chỉ mới có ba bốn tuổi, tay nhỏ bé béo béo kéo kéo ống tay áo Jung Yunho.
【 JaeJae đã lâu không được ăn 】 Nói xong cái giọng đã sắp muốn khóc tới nơi.
Jung Yunho đem bé nhỏ từ bụi cỏ đi ra đặt cho bé ngồi bên cạnh chính mình.
【 Ba mẹ nhóc đâu? 】
【 Mẹ của em đặt em ở đây rồi, bỏ đi 】
Jung Yunho nghĩ, cậu nhóc này mồ côi.
Anh vuốt túi tiền của bé nhỏ, trong túi bé nhỏ còn có giấy khai sinh và một ít giấy tờ thủ tục, có hé ra tờ giấy nhỏ.
【 Nhóc tên là Kim Jaejoong 】
【 Ân ân 】 Bé nhỏ ra sức gật đầu
【 Về sau ở với anh 】 Cứ như vậy, Jung Yunho mang theo Kim Jaejoong.
= = = = = = = = = = = = = = = = =
Jung Yunho đi thuê một phòng tuy nhỏ nhưng tất cả đều có.
Để cái bánh ngọt mới mua đặt trên bàn, vào WC đi tắm.
Bật đèn lên, Jung Yunho cùng Kim Jaejoong cỡi hết đồ dưới vòi sen.
Kim Jaejoong ngồi trên ghế plastic, Jung Yunho cầm vòi sen giúp cậu tắm rửa, Kim Jaejoong nghịch bọt xà phòng, cũng một chút một chút sát với cánh tay Jung Yunho.
Tắm sạch sẽ xong rồi, Jung Yunho lấy quần bò, áo ba lỗ mặc vào rồi lấy áo bông cho Jaejoong mặc.
Chính là quần tứ giác giống quần bò, áo ba lỗ cùng áo bông giống váy.
Jung Yunho lấy bánh ngọt của mình cho Jaejoong, còn chính mình xuống bếp nấu mì gói.
Ăn xong, Kim Jaejoong một hồi liền mệt, Jung Yunho cho cậu đi ngủ trước, chính mình bắt đầu làm bài tập, thành tích của anh cũng rất tốt, không chỉ có Yoochun, cố gắng cũng không ít.
= = = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
Buổi sáng ngày hôm sau, Jung Yunho tỉnh lại nhìn qua bên cạnh có khuôn mặt trắng sạch sẽ đối với tỉnh mình mà cười thập phần sáng lạn.
【 Ba buổi sáng an lành nha 】
【 Ai dạy con 】
【 Không được hả? 】 Khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức thất vọng.
【 Được chứ 】 Jung Yunho đứng dậy, cũng đem Kim Jaejoong bế đứng lên.
Trong phòng tắm, Jung Yunho đem Kim Jaejoong để trên ghế tắm hôm qua, lấy kem đánh răng và nước cho cậu, cho cậu đánh răng một lần rồi một lần đến răng trắng như gạo..
Đánh răng sạch sẽ xong, Jung Yunho lại bắt đầu nấu ăn, một tô mì nhỏ một tô mì lớn được đem lên ăn nhóc nhỏ kia không thì phải kêu 'a' mới chịu ăn.
Mì ăn xong rồi bỏ vào bồn rửa chén, dùng nước rửa mặt.
【 Ba một hồi đi học rồi, con không được chạy loạn đâu 】
【 Ba không thể mang con đi hay sao? 】
Kim Jaejoong ôm chân Jung Yunho, muốn anh ôm, Jung Yunho cũng giống như cậu muốn ôm lấy cậu.
【 Không được. 】
Jung Yunho khi ra ngoài, Kim Jaejoong ghé vào bàn gỗ nhỏ nhìn nhìn cây bút cùng bản nháp vẽ một bức tranh, một hồi lâu lại từ từ nhích lên giường, ôm gối nằm xuống ngủ.
Giữa trưa hơn 12 giờ, Jung Yunho đem theo 2 hộp cơm về nhà, thấy Kim Jaejoong còn đang ngủ, liền đem hộp cơm hâm nóng lại , cầm sách dựa vào đầu giường bên cạnh Kim Jaejoong mà đọc sách.
Kim Jaejoong sau khi tỉnh lại, hai người đem hộp cơm ăn, Jung Yunho đem Kim Jaejoong đi thay đồ hôm qua rồi đi ra ngoài .
Nhà Jung Yunho cách trường học rất gần, phòng ốc phần lớn là do sinh viên thuê cho nên giá cả hợp lệ lại rất là tiện nghi.
Bởi vì xung quanh đây có nhiều trường học nên có hơi tiện lợi, cách một chút là có cửa hàng tiện lợi hay siêu thị.
Hằng ngày đều mua đồ:
【 Chắc ba phải mua cho con kem đánh răng, bàn chải đánh răng cả khăn mặt nữa. 】
Vì thế, trong xe đẩy của siêu thị gồm có, chanh – ý vị kem đánh răng, một vài khăn lau mặt, còn có Kim Jaejoong.
Kim Jaejoong cùng Jung Yunho gật đầu đồng ý bỏ xuống, đi ngang qua quầy ăn vặt bắt đầu,cấu,cào vài bao đồ ăn vặt, sau đó Jung Yunho qua khu nhi đồng mua quần lót em bé, tất em bé, mì gói, trứng gà, đã xong một phần của siêu thị.
Ngay sau đó, lại đi mua đồ em bé, mua hai bộ từ đầu đến chân đều là kiểu đồ em bé nam mùa đông.
Từ nay về sau, Kim Jaejoong chính thức vào ở Jung Yunho gia.
Chương 2
Mua cho Jaejoong rất nhiều đồ dùng bây giờ cũng đã ba giờ chiều, Jung Yunho dẫn theo bao lớn bao nhỏ cộng thêm Kim Jaejoong, phải đi đi làm làm .
Nhà của Jung Yunho không có TV, chỉ có một notebook, nhưng ở trong ngăn kéo quần áo.
Kim Jaejoong ngồi ở trên giường ăn vặt, ăn ăn liền ngủ.
Tiểu hài tử này coi bộ dễ ngủ, buổi chiều mấy giờ cũng ngủ không nhúc nhích luôn .
Không đến một giờ Kim Jaejoong liền tỉnh, đi vệ sinh, sau khi trở về lại tiếp tục' đại tác phẩm ' của mình giữa trưa.
Sôi nổi thì bụng lại đói, nhưng đồ ăn vặt cũng hết, còn bị Yunho bỏ lên tủ trên cao, Kim Jaejoong đứng ở trên ghế cũng không lấy được, còn bị té nữa chứ, tay bị trày rồi.
Kim Jaejoong nhìn thấy tay bị chảy máu liền ngây người, sau đó khóc thét đến độ kinh tâm động phách.
Jung Yunho đang ở trong hàng hiên chợt nghe tiếng Jaejoong khóc, anh vội vàng chạy lên lầu mở cửa ra, liền thấy Kim Jaejoong ngồi dưới đất nước mắt nước mũi tèm lem. Jung Yunho chạy tới đem đứa nhỏ ôm vào lòng.
【 Con bị gì vậy hả? Sao mà khóc? 】
【 Ô ô ô, ba ba ơi đau đau, ô ô ô. 】
Kim Jaejoong giơ tay lên cho Yunho xem.
【 Ô ô đau , ba ba thổi đi, ô ô ô, thổi thổi đi. 】
Jung Yunho ôm nhóc ngồi lên giường, nắm lấy tay nhóc mà thổi thổi.
Kim Jaejoong cũng chậm ngừng khóc, tựa vào lòng Jung Yunho.
Vết thương không sâu cũng không nặng, một chút nữa máu sẽ đong lại .
Jung Yunho ôm Kim Jaejoong đi rửa mặt, trên bàn càng ngày càng có nhiều thức ăn Yunho bắt đầu hỏi Jaejoong.
【 Tại sao lại bị thương? 】
【 Con đói bụng, nhưng đồ ăn thì ba để ở trên cao con với không tới, con mới nhảy lên ghế mà lấy kết cục bị té . 】
Kim Jaejoong ôm cổ Jung Yunho không buông tay, Jung Yunho cũng chỉ ôm nhóc.
【 Xin lỗi ba về trễ, nhưg về sau không được làm như thế rất nguy hiểm. 】
【 Ân ân ân. 】
Kim Jaejoong hôn lên mặt Jung Yunho.
【 Con xin lỗi ba JaeJae sai rồi. 】
Mỗi sáng dậy, Jung Yunho bắt đầu cho Kim Jaejoong biết những gì không nên tự làm một mình.
Chính mình đi làm việc đến tối mới về, nên chỉ có buổi tối là có thể chăm sóc nhóc.
Nhưng ban ngày anh nhờ một người đến trông hộ vì ở trong trường nên chẳng còn biện pháp nào.
Đem Jaejoong ra làm chứng minh là Jaejoong đã 4 tuổi rồi, là có thể ở trong nhà trẻ, hơn nữa Kim Jaejoong nói nhóc lúc trước đã ở trong nhà trẻ rồi.
Jung Yunho từ trường đi học về tìm một tư nhân nhà trẻ, thủ tục không không quá phức tạp.
Vì thế, Jung Yunho cùng Kim Jaejoong bắt đầu cuộc sống bình thường mới.
Kim Jaejoong năm tuổi đi học tiểu học, chỉ mới học lớp 1 của tiểu học.
Jung Yunho đã gần tốt nghiệp rồi, hơn Kim Jaejoong 2 cấp.
Jung Yunho tốt nghiệp sau đó dùng xã hội làm mối quan hệ, đem Kim Jaejoong làm hộ khẩu thứ ba, cùng chủ hộ quan hệ là anh em.
Sau đó đem Kim Jaejoong vào lớp giỏi.
= = = = = = = = = = = = = = = = = =
【 Baba ơi! ! ! 】
Trong phòng tắm nhà trọ của Jung Yunho phát ra tiếng kêu lớn, Jung Yunho đem tất cả buông ra, đi tới cửa phòng tắm.
【 Làm sao vậy? 】
【 Bọt bọt, bọt bọt xà bông vào mắt , cay quá! 】
【 Mở cửa ra nào. 】
【 Con không thấy! 】 Sau đó Kim Jaejoong lại rống lên câu: 【 Cửa không có khóa! 】
Jung Yunho vào phòng tắm nhặt vòi sen ở dưới đất lên, cẩn thận giữ gáy Jaejoong đưa vòi nước vào mặt.
【 Con thử mở mắt ra xem thấy chưa? 】
Kim Jaejoong chớp chớp mắt, sau đó đối với Jung Yunho mà cười tít con mắt, lập tức nhảy dựng lên ôm lấy Jung Yunho.
【 Woaaa ~~~ Con nhìn thấy ánh sáng rồi nè ! ! ! 】 Jung Yunho bất đắc dĩ nhìn thấy quần hoàn toàn bị ướt.
Jung Yunho ngồi ở bồn tắm lớn, trên đùi có một Kim Jaejoong 12 tuổi rưỡi, một chút một tẩy rửa cho nhóc.
Kim Jaejoong sờ sờ ngực chính mình, lại nhìn Jung Yunho.
【 Baba ơi. 】
【 Ân? 】
【 Ba kỳ thực là mẹ có phải không? 】
【 Con nói cái gì vậy? 】
Kim Jaejoong lấy tay xoa xoa ngực của Yunho. 【 Tại nó lớn quá nha. 】
Jung Yunho đánh đánh lên mũi Jaejoong .【 Lần sau còn nói thế baba đánh vào mông con. 】
Kim Jaejoong ôm cổ Jung Yunho cười đến vui vẻ. 【 Baba baba con trưởng thành vầy nè baba không đánh được con đâu . 】
Jung Yunho mặc áo ngủ, ôm Kim Jaejoong chỉ mặc đúng cái khăn tắm to đùng vào phòng ngủ.
Kim Jaejoong từ nhỏ không chịu ngủ một mình, cho nên chắc Kim Jaejoong từ tám trăm năm trước là cái đồ lưu trữ
Jung Yunho đi ra ngoài pha sữa, Kim Jaejoong bé mặc cái quần tam giác, một đôi mắt to nhìn đông nhìn tây.
【 Đây là nhà con, có gì mới đâu mà nhìn. 】
Jung Yunho đem sữa nhét vào trong tay của nhóc, độ ấm vừa uống.
【 Con không muốn uống sữa, khó chịu lắm. 】
【 Không, uống! 】
【 Hừ! Baba không thương con ! 】
【 Cho con uống sữa mà là không thương à? 】
【 Ân ân! 】
【 Vậy ba đây ứ thương con nữa nhé. 】-_-#. . .
Chương 3
Kim Jaejoong làm lễ tốt nghiệp tiểu học là ở cuối tuần này.
Jung Yunho xin nghỉ một ngày để vào trường, nhìn thấy Kim Jaejoong đeo khăn quàng đỏ đứng trên sân khấu.
Khi lễ chấm dứt, Kim Jaejoong liền chạy một mạch đến trước mặt Jung Yunho, trong ngực còn ôm một bó hoa tươi.
【 Baba ơi! 】
【 Có quỷ đuổi theo con à, chạy nhanh lại đây làm gì?. 】
【 Chú Yoochun đâu rồi ta, chẳng phải chú ấy nói sẽ BOBO con hay sao chứ? 】
Park Yoochun cùng Jung Yunho là bạn đồng nghiệp mà hắn ta luôn là người thường xuyên gây áp bức cho bằng hữu.
【 Nó thay ca hộ ba, hay là ba kêu chú tới đây còn ba đi nha? 】
【 Không muốn không muốn, không cần chú Yoochun, con muốn baba. 】
Jung Yunho bảo nhóc cầm túi xách và bông hoa hướng dương cùng đi đến chào thầy giáo, rồi đi đến công viên nước.
Trên xe, Kim Jaejoong ở phía sau thay quần áo. 【 Baba! Đừng có mà nhìn vào kính rồi rình mò con nha! ! 】
————————————————
Kim Jaejoong vẫn thực thích những động vật hiếm thấy như cá heo, cá voi, cá sấu, rắn còn rất sợ sinh vật dưới nước thời nguyên thủy như khủng long.
Nhóc còn rất thích nghiêng cứu gia sinh vật tên Ba Nhĩ, nhất là khi người đó tự tay đặt mìn để bắt những chủng loại nhà cá sấu.
Có một lần về nhà thấy nhóc ngồi nghiên cứu mấy cái chuyện này, làm cho Jung Yunho siêu có nguy cơ bị cảm.
Còn trên thực tế, Kim Jaejoong đối với sinh vật nào thích thì đứng gần không thì đứng xa thật xa, có lần gặp con rắn nó bò lại thì Jaejoong lại nhảy lên người anh kêu đuổi đuổi nó đi đi.
Tới công viên nước, Kim Jaejoong chơi hăng say và sôi nổi, miệng vẫn hô to ' Thật là thần kỳ thật là thần kỳ '.
Trở về Kim Jaejoong còn đòi mua vé để xem múa rối nước. Đây là nhân vật mà cục cưng thích nhất luôn
Kim Jaejoong thoáng chút đã lên cấp II.
Thành tích của nhóc vẫn là ở giữa lớp lúc tốt lúc không, làm cho Jung Yunho thập phần đau đầu.
Cho đến tháng ba năm ấy, Jung Yunho chuẩn bị cho Jaejoong một gia sư.
Jung Yunho ngồi trong văn phòng ấn ấn trán, anh vừa nhận một cuộc điện thoại, là gia sư của Kim Jaejoong, vì là bạn của anh và Yoochun hồi đại học.
Cô ấy nói Kim Jaejoong sống chết không chịu mở cửa, nhất định phải đợi Jung Yunho trở về.
Jung Yunho ấn hạ điện thoại. 【 Yoochun, giúp tao xử lí đống giấy tờ này đi, tao phải về nhà một chút. 】
【 Có chuyện gì à ? 】
【 Jaejoong nó. . . . . . Nó không chịu mở cửa cho Ngô Dĩnh vào nhà. 】
【 Tại sao có thể như vậy? 】
【 Tao cũng có biết đâu. 】 Jung Yunho thở dài.
【 Thôi , giúp tao đi nha. 】
【 Ờ. 】
Jung Yunho lấy chìa khóa mở cửa ra Jaejoong không có ở trong phòng khách.
Jung Yunho biết nhóc đang ngủ, bằng không khẳng định sẽ lao tới ôm lấy nhóc.
【 Cậu ngồi đây đi, tớ gọi Jaejoong đi ra. 】 Jung Yunho tiếp đón Ngô Dĩnh rồi vào phòng khách đi vào phòng ngủ.
Không nghĩ là Jaejoong lại ngủ ở trên ghế. Jung Yunho ôm nhóc lên giường, đắp chăn cho nhóc rồi ra khỏi phòng.
【 Thật ngại quá, nhóc nó vẫn còn đang ngủ, để tớ tiễn cậu ra về. 】
【 Còn chuyện học. . . . . . 】
【 Buổi tối tớ sẽ nói chuyện với nó. 】
【 À, vậy được rồi. 】
Ngô Dĩnh một lớp học thêm, nghe nói rất hiệu quả, Jung Yunho tìm đến cô để cho Jaejoong học thêm, cũng có chút, yên tâm phần nào. Chính là không nghĩ tới Kim Jaejoong lại như vậy.
Chương 4
Đưa Ngô Dĩnh trở về, Kim Jaejoong cũng đã tỉnh, cúi đầu ngồi ở trên ghế sa lon, cũng không thèm nhìn tới Jung Yunho.
Jung Yunho dùng sức đem cái chìa khóa đặt ở trên cái tủ đen, cũng không để ý Kim Jaejoong vì âm thanh đó mà run sợ, đi vào thư phòng.
Kim Jaejoong cúi thấp đầu, đôi mắt sưng đỏ nước mắt lưng tròng.
Jung Yunho ở trong thư phòng, rõ ràng đang sinh khí, rồi lại nhịn không được nghe tiếng động bên ngoài.
Đầu tiên là tiếng mở vòi nước, lúc sau lại là đóng cửa, sau đó một thời gian dài lại có tiếng mở vòi nước rồi đóng cửa. Lặp lại như thế vài lần rồi im hẳn. Jung Yunho mở cửa, trong phòng khách không ai, sàn nhà có vết nước ướt, từ phòng tắm tới, nhưng Kim Jaejoong vào phòng ngủ lần hai lại khóa cửa.
Jung Yunho đại khái đoán được Kim Jaejoong muốn để làm cái gì , nhưng giờ phút này trong lòng hắn đang tràn đầy lửa giận. Cầm công văn cùng áo khoát đến công ty . ?
Buổi tối Jung Yunho trở về, trong phòng vẫn đóng cửa, hắn vọt đi tắm rửa rồi ra làm đồ ăn chiều.
Mặc kệ như thế nào không thể để cho Kim Jaejoong nhịn đói, mà hắn cũng biết, Kim Jaejoong rất thích ngủ nướng.
Làm súp xong xuôi, Jung Yunho cởi tạp dề đi gõ cửa phòng Kim Jaejoong.
【 Jaejoong, ra ăn cơm . 】 Không ai trả lời, Jung Yunho chỉ có thể mạnh mẽ gõ cửa.
【 Jaejoong, Jaejoong! 】 Jung Yunho lấy cái chìa khóa mở cửa, liền thấy Kim Jaejoong bọc chăn phát run.
【 Ba ba, con lạnh quá... 】 Kim Jaejoong mơ mơ màng màng nhìn Jung Yunho, thanh âm mang theo tiếng nức nở.
Jung Yunho trong lòng cả kinh, vội vàng ôm lấy Kim Jaejoong, tay mặc thêm vài áo, cảm thấy rõ ràng độ nóng dưới chiếc áo T-shirt mỏng.
【 Sao người lại nóng đến như vậy?! 】
【 Ô. . . Con không biết không biết. 】
Jung Yunho dùng tây trang bọc nhóc, vội vàng hướng bệnh viện đi.
Kim Jaejoong cảm giác mình lâm vào giấc mộng, rất dài mệt chết đi. Cậu theo núi cao thấp, đạp trong khoảng không, sau đó liền thức tỉnh.
Chung quanh đều là trang sức quen thuộc, trên đầu giường có một bao tăm bông , một chén nước cùng viên thuốc, ngoài cửa có tiếng nói chuyện với nhau.
Kim Jaejoong xuống giường, không tìm được dép lê cũng mang chân không ra ngoài.
【 Không sao. . . Ừ, nghĩ ngơi một đêm là khỏe. . . Trở về. . . Ừ, vất vả rồi . . . Được. 】
Jung Yunho cúp điện thoại quay đầu lại liền thấy Kim Jaejoong đứng ở cửa phòng ngủ nhìn mình.
【Tỉnh? Có đói bụng không? 】 Kim Jaejoong từ xa lắc đầu, tìm dép ở dưới tủ đen, chạy vào phòng tắm.
Jung Yunho thở dài, đến phòng bếp nấu cháo. Ca — Cửa phòng tắm mở.
【 Ra rồi ? Ba mới nấu cháo, đến ăn đi. 】 Jung Yunho đưa lưng về phía Kim Jaejoong đưa thìa cùng chiếc đũ
' Thình thịch! ' Kim Jaejoong từ phía sau lưng ôm lấy Jung Yunho
【 Con không muốn gia sư! Không cần người xa lạ đến nhà của chúng ta! Không cần! ! Con sẽ thật thật cố gắng, Đừng cho người đàn bà kia đến! 】
Âm thanh Kim Jaejoong rầu rĩ, Jung Yunho xoay người đặt tay lên bả vai Kim Jaejoong.
【 Jaejoong, đó là bằng hữu của ba, con phải kêu cô ấy là cô giáo, không nói về chuyện học bù nữa , về sau chúng ta lại tính. 】
Chuyện ngày hôm qua dọa đúng là dọa Jung Yunho , Kim Jaejoong mặc quần áo ngủ ướt đẫm rồi bị cảm nặng.
Hắn lại không biết vì một người nữ nhân mà nhóc phải tự ngược bản thân mình, hắn không thể tưởng tượng nếu tối hôm qua hắn không trở lại, hôm nay hắn sẽ không thể nào nhìn Kim Jaejoong.
【 Jaejoong. 】
【 Dạ? 】
【 Sao con uống thuốc ngủ? 】
【. . . Con chỉ là . . 】
【 Chỉ là cái gì? 】
【 Con muốn ngủ một giấc. 】 Nói xong liền cúi đầu ăn cháo, không nhìn Jung Yunho.
【 Jaejoong, đối với ba con là người quan trọng nhất, ba không muốn con gặp chuyện không may. 】
【. . . Dạ, sẽ không . . . 】
Sự tình hôm qua, nhưng Jung Yunho cũng minh xác cảm giác được Kim Jaejoong thay đổi và cũng bất hòa với chính mình.
【 Jaejoong, cuối tuần này chúng ta ra ngoài ngoại ô chơi đi, có chú Chun nữa đó nha. 】
【 Không được, cuối tuần bạn học con nói muốn đi thư viện. 】
Jung Yunho nhìn Kim Jaejoong tan học xong lại nằm, một loại cảm giác vô lực đánh úp lại.
Chương 5
Tình huống như vậy cứ liên tục một tháng sau, Jung Yunho rốt cục cũng bạo phát.
Mấy hôm nay, Kim Jaejoong giống dĩ vãng mà cự tuyệt Jung Yunho ra ngoài an bài.
【 Cậu rốt cục muốn quậy chứ gì! 】 Jung Yunho phẫn nộ cái chén đập xuống dưới sàn, chén thủy tinh bị dập nát.
【 Không có. 】 Kim Jaejoong không nhìn Jung Yunho, cúi đầu ngồi ở trên ghế sa lon.
【 Một tháng cậu quậy vẫn chưa đủ à? Tôi rốt cuộc đã có lỗi gì với cậu? Mỗi ngày bày cái mặt thối cho ai xem? ! 】
【 Con trở về phòng . 】
Kim Jaejoong đứng lên, định đi, Jung Yunho giữ chặt cậu không cho đi, vì quá mạnh nên Jung Yunho không cố ý mà xô ngã Kim Jaejoong.
Cậu theo bản năng lấy tay chống đỡ, kết quả "Chang" một tiếng thủy tinh đựng bột rơi xuống.
Hai người đều bị điều này ngoài ý muốn mà bị dọa, Kim Jaejoong nhìn chằm chằm bàn tay mình bị đổ máu, sau đó nắm chặc tay có miếng thủy tinh đâm sâu.
【 Con làm gì đó? ! Mau buông tay ra! 】
【 CÚT ĐI MAU CÚT ĐI! Ông không phải cha tôi! Ô ô ô. . . Ông không phải cha tôi. . . 】
Kim Jaejoong vừa mới bị Jung Yunho đánh rồi dắt đi, khóc khóc cũng đi theo .
Jung Yunho cầm cái nhíp cẩn thận rút miếng thủy tinh trong bàn tay bé nhỏ của cậu, có chút thủy tinh bởi vì Kim Jaejoong nắm chặt mà càng sâu , Jung Yunho cũng từng cái lấy ra, sau đó băng lại.
Cuối cùng ôm cậu, nói khiêm: 【 Thực xin lỗi Jaejoong, thực xin lỗi 】
【. . . Ô ô ô. . . Đánh tôi. . . Còn mắng tôi. . . Không để ý tới tôi. . . Ô ô ô. . . Tôi không cần . . . Không phải ba của tôi. . . Ô ô ô. . . 】
【 Jaejoong thực xin lỗi, ba sai rồi sai rồi, bảo bối tha thứ ba được không? 】
【 Không cần! Ba muốn tìm nữ nhân! Ba kêu nữ nhân tới nhà chúng ta! Ba không cần con ! 】
【 Ngoan, không có nữ nhân, cái kia là gia sư muốn dạy con. 】
【Con không cần! Con không cần nữ nhân tới! 】
【 Được được được, không tới nữa, ba sẽ không đưa nữ nhân đó tới nữa đâu. 】
【 Thật vậy chăng? 】
【 Thật. 】
【 Ngoéo tay! 】
【 Ngoéo tay. ? 】
***
1 nguyệt 26 ngày, hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của Kim Jaejoong, lúc này cậu đã là học sinh cấp III.
Hôm nay Jung Yunho ở khách sạn, nói Kim Jaejoong mời các bạn đến cùng dùng bữa, dù sao cũng là sinh nhật 18 tuổi, hơn nữa chỉ nửa năm nữa là tốt nghiệp .
Kim Jaejoong được bạn học vây quanh tặng quà, Jung Yunho cùng Park Yoochun ngồi ở trên ghế sa lon uống rượu.
【 Mày tự hào lắm chứ gì. 】 Park Yoochun ' kêu càu nhàu kêu càu nhàu ' uống một ngụm rượu, ăn miếng khoai nói.
【 Lại như thế nào? 】
【 Lúc trước nhìn cũng không được đẹp như bây giờ, bên ngoài đẹp, tính cách sáng sủa, đều là của công lao của mày nha. 】
【 Tao chỉ muốn cho Jaejoong vui vẻ. 】
【 Vậy còn mày? 】
【Có ý tứ gì? 】
【 Mày hiện tại 32 tuổi rồi, bộ dạng cũng ưa mắt, sự nghiệp thành công, có trách nhiệm 】
Park Yoochun tạm dừng một chút 【 Nhưng bạn gái của mày đâu? 】
【 Tao hoàn mỹ lắm hay sao? 】
【 Đừng có nói với tao những lời vô dụng, tao nói mày rất đứng đắn. 】
Jung Yunho uống một hớp rượu, đứng lên 【 Những lời này đừng để Jaejoong nghe thấy. 】
Bằng hữu nhiều năm như thế, Park đại thiểu này làm sao có thể không nhìn ra hai con mèo chán ngấy này chứ.
【 Jaejoong, cũng đã trễ lắm rồi . 】
【 Oh, ba ba có thể đưa mấy bạn con về không? Buổi tối không an toàn. 】
Kim Jaejoong có chút men rượu, có điểm dựa vào người Jung Yunho, Jung Yunho tắc nắm cả thắt lưng cậu làm cậu có chút thoải mái.
【 Ừ con cũng ở đây ngủ chút đi, ba cùng chú Yoochun đưa bạn con về. 】
【 Ba ba thật tốt! 】 Kim Jaejoong híp mắt đối Jung Yunho cười đến thập phần đẹp.
Jung Yunho giúp cậu nằm xuống ghê sa lon dài, lấy áo khoát tây trang đắp cho cậu , chính mình chỉ mặc áo khoát lông dê cùng sơmi dày.
Jung Yunho cùng Park Yoochun đưa bằng hữu của Jaejoong về.
Toàn bộ đưa cho tới khi nào xong thôi thời gian đã muốn không còn sớm, Jung Yunho đưa Park Yoochun về rồi mình cũng khách sạn.
Kim Jaejoong vẫn là nằm, hô hấp đều đều.
Jung Yunho đang định đem cậu ôm vào lòng, cậu liền tỉnh.
Cọ cọ ngực Jung Yunho 【 Baba, hôm nay con vui lắm nha 】
Jung Yunho ôm cậu hướng thang máy đi đến 【 Vì sao? 】
【 Hôm nay con trưởng hành , không còn là tiểu hài tử , hơn nữa còn có thể cùng đám bạn chơi chung với nhau. 】
【 Đúng vậy, Jaejoong trưởng thành, baba cũng không ôm được . 】
【 Nào có ~ hiện tại không phải đang ôm đó sao. 】
【 Đúng đúng đúng, ôm ôm. 】 Thật muốn cả đời ôm không buông tay.
***
Về đến nhà, Jung Yunho kêu Kim Jaejoong đi tắm rửa, chính mình thì lại đi làm cho tỉnh rượu, Kim Jaejoong tắm xong, Jung Yunho còn nghe cậu gọi cậu trước khi tỉnh rượu thang hét lên, hắn đi tắm rửa.
Jung Yunho tắm a tắm, đem quần áo của mình cùng Kim Jaejoong bảo vào máy giặc mực nước lên từ từ, liền tính toán ngủ.
Trở lại phòng ngủ, lại thấy tiểu tử 18 tuổi của mình nằm đó.
Từ ba năm trước khi phát sinh chuyện kia, Kim Jaejoong cùng Jung Yunho tuy rằng khôi phục thân mật trong dĩ vãng, nhưng Kim Jaejoong cũng đã quay lại phòng ngủ, hai người đều không có nói. Hiện tại Jung Yunho thấy cái giường lớn xuất hiện cái tiểu tử này, nhịn không được nở nụ cười.
【 Baba, ba cười ngốc cái gì! 】
Kim Jaejoong đang nằm liền thấy Jung Yunho vào phòng, bất quá lại chậm chạp, còn nở nụ cười đần nữa chứ, nhịn không được ngồi xuống, bỉu môi bất mãn đối với cha mình.
Jung Yunho thu lại biểu tình, ngồi kế bên Kim Jaejoong, dùng sức xoa đầu cậu 【 Xú tiểu tử, cha mày cười cũng phải chăm nom? 】
【 Cười đến đần cả mặt, càng ngày càng ghét baba nha, á ~】
【 Con nha, càng lớn càng nghịch ngợm. 】
【 Nói lầm bầm! 】 Jung Yunho nhéo nhéo cái mũi Kim Jaejoong 【 Tiểu trư 】
【 Đại heo! 】
【 Đúng, ba là đại heo, tiểu trư mau cùng đại heo ngủ đi. 】 Kim Jaejoong nhanh chóng hôn lên mặt Jung Yunho,
【 Baba ngủ ngon! 】 Jung Yunho sủng nịch đem cái chăn lên nhìn Kim Jaejoong mà lắc đầu, cũng lên giường, đem chăn đắp vào, ôm Kim Jaejoong ngủ.
Hoàn Chương 5
Chương 6
Ngày hôm sau, Jung Yunho tỉnh, liền thấy Kim Jaejoong mở to đôi mắt nhìn mình, sau đó, không sợ hãi mà nói ra một câu: 【 Ba làm con lên đỉnh. 】
Jung Yunho đầu tiên là ngẩn ra, lập tức cũng phát hiện hạ thể của mình có biến hóa.
【 Đưa chân lại đây. 】 Jung Yunho ở trong chăn lấy chân cậu đặt lên đùi mình.
【 Ba à, muốn con giúp ba sao? 】 Kim Jaejoong không lùi chân về, ngược lại dùng đầu gối cọ cọ hạ thể Yunho cho nó dựng đứng lên.
【 Nô ____】 Jung Yunho hít một hơi thật sâu, đẩy Kim Jaejoong ra
【 Chọc nhầm vào lửa rồi! 】 Có chút chật vật chạy vào phòng tắm, để lại Kim Jaejoong nằm ở trên giường cười to.
Kim Jaejoong 16 tuổi lần đầu tiên xuất tinh trong mơ, bất quá cậu không phải lúc nào cũng kích động, dù sao hiện tại có đứa nhỏ 16 tuổi cũng nên biết điều này .
Duy nhất làm cho cậu kích động, là trong mơ có Jung Yunho.
Jung Yunho nhìn quần lót Kim Jaejoong là biết, lúc trước tiểu tử này đã lớn lên, trong thời điểm đang ăn.
Vì thế Kim Jaejoong sinh nhật 17 điểm, vì rượu, Jung Yunho đem Kim Jaejoong để lên trên giường, bất quá không có làm đến cuối cùng từng bước, chính là lấy tay cùng miệng mà làm.
Lúc sau, tuy rằng còn chưa tiết lộ tâm trạng của cõi lòng, nhưng lẫn nhau cũng biết quan hệ không được bình thường .
Trong lúc ăn điểm tâm, Kim Jaejoong đột nhiên nói một câu
【 Con không muốn gọi ba là ba nữa ! 】
【 Vậy con muốn gọi là gì? 】 Jung Yunho không cho là đúng, tiếp tục cho Kim Jaejoong thật nhiều sữa.
【 Yunho 】
【 Gì? 】
【 Yunho 】
【 Ừm, ngoan, mau ăn điểm tâm. 】
Kim Jaejoong cao hứng kéo Jung Yunho tới, mạnh mẽ hôn Jung Yunho một cái nồng nhiệt.
Hôm nay giữa trưa, Kim Jaejoong đến công ty tìm hắn đi ăn cơm, đẩy cái cừa vào thì thấy Park Yoochun ngồi bắt chéo chân trên sô pha đọc tạp chí.
【 Chú Yoochun sao chú ở đây nha? 】
Kim Jaejoong buông túi sách, theo trên bàn trà cầm lấy cái tách mà mình thích nhất, uống một hơi sạch hết.
【 Uống chậm thôi, không ai dành với con đâu. 】 Jung Yunho khép lại máy tính, lôi kéo Kim Jaejoong ngồi xuống.
【 Sao không gọi cho ba đến trường rước? Trời lạnh như vậy. 】
【 Đâu có gì đâu, giao thông công cộng bên ngoài cũng ấm. 】
【 Lần sau đừng như vậy , muốn ăn cái gì? 】
Jung Yunho dùng khăn ướt bắt tay lau khô mặt, lấy tiểu trái đao bổ ra bỏ vào đĩa để trước mặt Jaejoong.
Lấy nho bỏ vào miệng, Kim Jaejoong còn luôn luôn bỏ vào mồm Jung Yunho cùng Park Yoochun một viên.
【 Chú Yoochun, con muốn ăn con cua thượng hạng , chú mời con ăn có được hay không? 】
Park Yoochun bỏ vào miệng trái nho để thay đổi vị, gã còn muốn hỏi tiểu quỷ này cho gã ăn cái gì, nguyên lai lại bị nói trước.
【 Buổi tối đi ăn, vừa lúc sinh nhật của con chú sẽ dẫn đi. 】
Park Yoochun từ đầu đến cuối bị Kim Jaejoong làm đau, ngày hôm qua đưa album của mình MJ kí thì thôi coi như ' không có gì '.
【 Bây giờ là giữa trưa mình đi ăn lẩu đi! Được không Yunho 】
' Phụt ____'
【 Chú Yoochun ghê quá đi! 】
【 Con con con! 】
【 Con con con?! 】
Park Yoochun hoãn một hồi, lại kêu lên 【 Con gọi nó là Yunho? ! 】
【 Đúng vậy】.
【 Bảo chú là chú? ! 】 Đây không phải là trọng điểm đâu! 【 Không đúng, nó không phải là ba của con hay sao? ! 】
【 Đâu phải ruột thịt. 】
【 Cũng đúng. 】
END Chap 6
Chương 7
Park Yoochun vẫn cứ nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ được đúng chỗ nào, có cảm thấy thế nào cũng không đúng.
Sau đó Kim Jaejoong đồng thời gọi 【 Yunho, chú Yoochun, chúng ta ăn lẩu uyên ương được không? 】 khi mới phát giác bối phận của chính mình vẫn lớn hơn Jung Yunho sao?
Cuối cùng lúc sau Kim Jaejoong đổi giọng gọi Yoochun hyung, sự tình mới kết thúc.
Một tuần nữa sẽ thi vào trường cao đẳng Jung Yunho cũng không đến công ty làm việc. Bí thư mỗi ngày đến một lần, mang văn kiện lại đưa cho Jung Yunho phê, rất nhanh đưa qua cho Park Yoochun.
Bảy ngày qua, Jung Yunho nghiễm nhiên trở thành một gã thầy giáo cung cấp dinh dưỡng, mỗi ngày đổi nhiều thức ăn đa dạng khác nhau cho Jaejoong tẩm bổ thân thể.
Kì thi trước một ngày, Jung Yunho mang Kim Jaejoong đi tắm suối nước nóng, sau đó đem đến trường cao đẳng .
Thời gian hai ngày, Jung Yunho mặt khác cùng với người thân của các thí sinh, chờ ở ngoài cửa chờ các cao đẳng tử đệ từ phòng thi đi ra.
Cuối cùng kì thi cũng hoàn thành, Kim Jaejoong đem Jung Yunho kéo vào WC hôn môi, sau đó nói cho anh biết, kì thi lần này của chính mình rất tốt.
Thi vào nguyện vọng ba là trường cao đẳng『 YunJaeYoo 』 Thảo luận một hồi cũng đưa ra kết luận ____ ở khối A, Jung Yunho mua nhà ở gần đó.
Từ ngày đó, Kim Jaejoong nhận được vô số điện thoại chúc mừng, lại duy nhất, không có Jung Yunho ở trong đó, cũng không ở bên cạnh.
Kim Jaejoong ở phòng khách đến sáu giờ mới thấy Jung Yunho trở về, cậu mặt không chút cảm xúc nhìn anh, cái gì cũng không nói.
【 Em không ngủ sao? Sao lại ngồi đây? 】
【 Em đang đợi anh. 】
【 Lần sau đừng như thế , nghe lời, đi ngủ đi. 】
【 Anh không hỏi thành tích của em sao? 】
【 Thành tích? Đúng rồi, ngày hôm qua đã có kết quả, thi như thế nào? 】
Kim Jaejoong không trả lời anh, hơn nữa trong tay cầm đoàn chỉ cũng buông, ra cửa. Jung Yunho khó khăn lắm mới giữ được cậu, ấn mũi nằm trên ghế sa lon. Mơ mơ màng màng nhắm mắt ngủ.
Khi tỉnh dậy cũng đang là giữa trưa rồi , tay anh có một sợi chỉ, chính là Kim Jaejoong buộc lại. Jung Yunho triển khai đoàn chỉ, sau đó cầm điện thoại lên. Gọi cho Jaejoong, không ai bắt.
【 Alô. . . 】
【 Yoochun! Jaejoong có ở nhà mày không? ! 】
【 Không có nha, đúng rồi, buổi tối hôm nay đi ra ngoài ăn đi, Jaejoong thi đỗ rồi chắc mày sẽ được tăng thế diện á. Ê ê ê, mày có nghe không đó? 】
Lúc này Jung Yunho đã sớm cúp điện thoại, bắt đầu không ngừng tìm các bạn học của Jaejoong.
Kim Jaejoong chạy ra khỏi nhà vốn dĩ định chạy qua nhà , nhưng ngẫm lại rất dễ dàng bị tìm được, vì thế cậu ngồi trên xe đò, đi cách nhà cậu hơn một giờ đường xe từ thành thị.
Shim Changmin còn đang ngủ chợt nghe thấy có người gõ cửa, y tùy tay vận một cái quần, lỏa thân trên ra mở cửa.
Kim Jaejoong đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt mệt mỏi 【 Em đã nói, lúc nào anh cũng có thể đến tìm em 】
Đưa giường cho Jaejoong nằm ngủ, Shim Changmin cầm ví đi ra ngoài mua đồ ăn sáng.
Kim Jaejoong giống như mệt chết đi mệt chết đi, vẫn ngủ đến tận sáu giờ mới chịu mơ mơ màng màng tỉnh dậy.
【 Tỉnh rồi hả? Đúng lúc em mới ăn cơm trưa xong. 】
【 Changmin, cho anh ở vài ngày. 】
【 Tùy anh, chỉ cần anh không sợ em làm bậy gì anh là được. 】
Shim Changmin vốn là niên đệ của Kim Jaejoong, đang học lớp 11. Shim Changmin cùng cậu thông báo, cậu cự tuyệt, lại ở học kỳ sau của lớp 11 thấy tên của Shim Changmin ở trên danh sách.
So với cậu đứa nhỏ Shim Changmin kém hơn 2 tuổi, giống như Kim Jaejoong có thân cao, ở một mình tại căn nhà trên thành thị này. Kim Jaejoong biết, cha mẹ của Shim Changmin đã li dị, biết y vẫn coi chừng ngôi nhà này, cũng biết Shim Changmin đối với cậu là một loại tình yêu mà không chỉ là lời nói. Mà tương phản, Jung Yunho chưa từng đối với cậu mà nói yêu.
Kim Jaejoong ở nhà Shim Changmin ngây ngốc ba ngày ba đêm. Ngày đầu tiên ngủ đến nửa ngày, sau đó chơi game đến sáng ngày thứ hai Shim Changmin mua bữa sáng, ăn bữa sáng xong lại đi ngủ, sau đó chính là xem TV, ăn cơm, chơi game. Trong lúc ấy Shim Changmin cái gì cũng chưa nói, chỉ tại Kim Jaejoong cũng chỉ trả lời mấy câu hỏi của y thôi. Tới rồi buổi tối của ngày cuối cùng, Kim Jaejoong kêu Shim Changmin mua một lọ rượu đế, mình ôm lấy khoai tây chiên rồi uống đến nửa mình, rốt cục ngã xuống. Shim Changmin đem Kim Jaejoong bế lên giường, nhìn chằm chằm gương mặt tinh xảo này thật lâu, cuối cùng dừng ở trên khóe môi Jaejoong mà hôn lên.
Ngày hôm sau sáng sớm Jung Yunho liền tìm tới, một đôi mắt xếch sớm bị tơ máu tràn ngập.
Anh vừa vào cửa, liền ôm Kim Jaejoong còn say ngủ, từ đầu đến cuối chưa cùng Shim Changmin nói một câu.
Jung Yunho suốt đêm lái xe tới nhưng mà anh không có khả năng đem Jaejoong quăng đi.
Cho nên anh tìm một khách sạn, trước nhiều ánh mắt kinh ngạc của thiên hạ.
Đem Kim Jaejoong quăng lên trên giường, nhìn khuôn mặt mà đến cả nhiều thập kỷ cũng muốn nhìn, Jung Yunho đột nhiên có loại cảm giác không đúng, một người tốt như vậy, nhưng lại còn trẻ như vậy, chính mình. . . Hay là chính mình bỏ cậu ấy đi?
Jung Yunho đột nhiên lạnh, nằm bên cạnh Kim Jaejoong, ôm lấy con người vì rượu mà ngủ ly bì, chỉ chốc cũng chìm vào giấc ngủ.
END Chap 7
Chương 8
Kim JaeJoong vì nóng mà tỉnh giấc, có cảm giác nóng bức y như đang ở trong nhà bếp, như thế nào cũng không thể thấy mát.
Vừa mở mắt liền thấy Jung Yunho miệng thì mở rộng, còn phà hơi nghe tiếng.
Kim JaeJoong nhịn không được cười ra tiếng, Jung Yunho bị tiếng động làm cho tỉnh giấc.
Nhìn Kim JaeJoong trong lòng mình, cánh tay vòng càng chặc hơn .
【 Anh không biết rằng anh phải giải thích với em chứ hả? 】 Kim JaeJoong quay về ôm Jung Yunho, đem mình chôn ở trong lòng ngực của anh.
【 Cậu ấy thất tình . 】
【 Cho nên? 】
【 Lại uống rượu . 】
【 Sau đó. 】
【 Cậu ấy ở nhà của một người bạn. 】
【 Tiếp theo. 】
【 Anh đưa cậu ấy đến khách sạn . 】
【 Em có thể tin tưởng anh sao? 】
【 Em nhất định phải tin tưởng anh. 】
【 Nhưng chính anh làm cho em bất mãn ý. 】
【 Nhưng mà anh yêu em. 】...
Kim JaeJoong đẩy Jung Yunho ra【 Em đói bụng rồi, mua đồ ăn cho em đi! 】
【 Tuân lệnh! 】
Sau đó khi Jung Yunho vừa bước vào phòng tắm, liền cười như điên đến nổi đem toàn bộ chăn gối đạp xuống đất -_-#
Lúc ăn cơm, Kim JaeJoong nguyên bản đang cúi đầu uống sữa đậu nành đột nhiên ngẩng đầu + đập mạnh cái bàn.
【 Lúc về em còn chưa chào hỏi Changmin một tiếng nữa! 】
Vì thế Jung Yunho liền đen mặt đem Kim JaeJoong đến nhà Shim Changmin chào hỏi một tiếng, sau đó về nhà.
Vừa về đến nhà, Kim JaeJoong bắt đầu đem gian phòng của mình từ máy tính, quần áo, sách cùng con gấu của mình bắt đầu dọn dẹp. Kim JaeJoong mệt muốn chết khiếp mới phát hiện ra rằng. . .
【 JUNG YUNHO ANH ĐỨNG NGÂY NGỐC ĐÓ LÀM GÌ? ! KHÔNG GIÚP EM MỘT TAY SAO? ! 】
Mở đầu của một ngày mới đó là Kim JaeJoong lại hét ầm cả lên...
———— Ranh giới này vốn là phiên ngoại nhưng đổi lại là chính văn ————-
Kim JaeJoong dọn dẹp xong, Jung Yunho vui vẻ đồng thời vừa lo tang , ngày đặc biệt vậy tại sao lại không cho "ăn thịt" thật không tốt chút nào T^T.
Mùa khai giảng tới, Kim JaeJoong lên đại học , Jung Yunho mua nhà trọ đối diện trường, bất quá trường học lại yêu cầu trọ ở trường đến hết khi ra trường, cho nên thời gian hai người ở chung ngày càng ngắn .
Chương trình học đại học không nhanh, nhà thì lại gần, cho nên Jung Yunho cơ hồ đến chiều khi tan ca đều đến From KJJ để ăn cơm tối.
Nhưng mà khi đến tối, Kim JaeJoong khi trở về trường học , sinh viên năm nhất phải kiểm tra phòng, nếu nhiều ngày không làm theo lời thầy giáo của bạn thì bạn phải tự động lên phòng trà ngay tức khắc.
Cho nên... Làm cho Jung Yunho muốn tìm đến cái trạng thái bất mãn.
Hôm nay là thứ sáu, trường học không cần kiểm tra phòng, chính là Jung Yunho trở về thời điểm đó Kim JaeJoong cũng không thấy, chỉ thấy trên tủ lạnh có một tờ giấy ghi:
Không cần tìm em đâu, em đi ra ngoài chơi với đám bạn, tối nay về, anh tự nấu rồi tự mà ăn đi nha.
Jung Yunho thở dài, tờ giấy trên đồ ăn đặt vào bên trong tủ bát, mà bên trong tủ bát đó cũng có rất nhiều tờ giấy có đủ loại màu sắc khác nhau.
Sau đó đi vào thư phòng làm việc.
Tám giờ rưỡi, Jung Yunho mới đem cái bụng đói meo đến nỗi dạ dày cũng chịu không nổi đi ra ngoài nấu mì ăn.
Đang cầm cái chén lớn mà ăn, liền thấy trên lưng Kim JaeJoong xách một cái bao lớn bước vào cửa. Jung Yunho vội vàng buông bát, đi qua giúp cậu kéo bao xuống.
【 Đem thứ này giúp em đem lên phòng đi. 】
Jung Yunho đem cái bao nặng trịch kia lên phòng 【 Em muốn đem lên? Chuẩn bị cái này để làm chi? 】
【 Em vác từ trường về á, ngày mai leo núi, ngày mốt trở về, anh... Có rảnh không? 】
【 Không rảnh cũng sẽ rảnh, vấn đề này em không cần quan tâm. 】
【 Hắc hắc, baba thật tốt. 】 Kim JaeJoong nhảy lên lưng của Jung Yunho.
【 Yunho, em muốn ăn mì, chuẩn bị mấy thứ này mệt muốn chết T^T】
【 Rồi rồi rồi, giờ em đi xuống trước đi, anh nấu lại cho em ăn. 】
【 Hô hô, Yunho của chúng ta thật tốt, thưởng cho một cái này MUA~ =3=】
Jung Yunho bình tĩnh lau nước miếng trên môi mình, sau đó đóng cửa phòng bếp... Bình phục vuốt một cái loại tên là DỤC HỎA.
Đừng, không được "Ăn thịt" cái tiểu yêu tinh này, nhưng mà thật sự không chịu nổi T^T.
END Chương 8
Aizzz, *quét màn nhện* chủ nhà come back đây
Chương 9
Ngày hôm sau sáng sớm Kim JaeJoong đã thức dậy, sau đó đang làm tốt bữa ăn sáng thì Jung Yunho liền thức dậy.
【 Anh dậy cũng sớm quá nha. 】
【 Nào có, là em làm cơm thơm quá, anh không thể không bị khống chế . 】 Được rồi, ngàn mặc vạn mặc, mã thí không mặc (*).
(*): Nguyên văn là 马屁不穿 thật tình không biết sao cho đúng?
Ăn xong bữa sáng, Jung Yunho mấy cái đồ tối qua vào cóp xe, Kim JaeJoong ngồi ở trên ghế phó lái ngón tay kiểm tra lại có đầy đủ hay chưa.
【 Đúng rồi! 】
【 Làm sao vậy? 】
【 Anh có mang theo thẻ không? ! Em quên mang theo ví rồi ! 】
【 Đừng nóng vội đừng nóng vội, anh có mang, của em anh cũng đem theo luôn, anh thấy em đặt trên đầu giường nên mang theo luôn . 】
【 Hắc hắc, vợ của em thật thông minh. 】
【Ừ, về sau cẩn thận một chút. 】
Kim JaeJoong chuẩn bị đi lên núi ở ngoại ô phía Nam, từ nhà của họ đến ngoại ô phía Nam của trường cần nhiều hơn một tiếng, cho nên khi xe chạy được 10 phút, Kim JaeJoong đã dựa vào ghế ngủ ngon lành .
Bởi vì tối hôm qua cậu quá kích động , ngủ không ngon, hôm nay lại dậy quá sớm.
Đến khi Kim JaeJoong nói Camel Moutain Đen (**), Jung Yunho đã đem vào bãi đỗ xe dưới chân núi, đỗ đúng nơi đúng chỗ, lại đem đồ vật cầm lên,
(**): Nguyên văn là 到金在中说的乌驼山时 lên GG dịch thì nó bảo Camel Moutain Đen nên hiểu được chút chút chắc JaeJoong đang ngủ mớ thấy được chiếc cặp Camel Moutain màu đen sao? :v
Jung Yunho mới đem Kim JaeJoong đánh thức.
【 Như thế nào, mệt lắm hả, chúng ta vào khách sạn nghỉ chút nha 】
Kim JaeJoong vừa mới thức giấc ánh mắt có chút mê hoặc, lắc đầu, ôm cổ Jung Yunho 【 Không cần, khó có lần được đi chơi xa như vậy, đợi lát nữa em sẽ không mệt nữa 】
Sự thật chứng minh, Kim JaeJoong thập phần hiểu biết chính mình, qua năm phút đồng hồ Kim JaeJoong đã bắt đầu vui vẻ.
【 Anh nói, em đừng có đi qua nhanh, lát nữa không có sức lực thì đừng có khóc nha 】
【 Uầy, em là Kim JaeJoong sức sống vô hạn! Không phải như anh ~~ ông già ~~~】
Lại một chuyện thực tế chứng minh, Jung Yunho sống cùng với Kim JaeJoong 10 năm, là một người so với Kim JaeJoong còn hiểu biết hơn tồn tại.
【 Phù phù phù. . . Yunho. . . Chúng ta nghỉ chút đi. . . Nghỉ chút 】
【 Sao thế, không phải em có sức sống vô hạn sao? Tại sao lần này lại bất động rồi? 】
【 Yunho thối! 】 Kim JaeJoong dỗi, quệt mồm ngồi trên tảng đá.
Jung Yunho dùng ngón tay đẹp nhéo nhéo má Kim JaeJoong.
【 Được rồi, chúng ta lại đi tìm khách sạn ha, rồi lại ăn tiếp ha, nhìn mặt trời mọc 】
Kim JaeJoong nhìn tay mình bị lôi kéo, không nói lời nào, đi theo Jung Yunho.
Không bao lâu liền thấy một nhà nông, trả tiền thuê phòng, Kim JaeJoong đi theo người nông dân kia lên phòng, Jung Yunho đi đặt cơm trưa.
Chỉ chốc lát, Jung Yunho đã đi lên kêu Kim JaeJoong xuống ăn cơm.
Cơm trưa hôm nay ở nhà nông là rau dưa cùng với cá ở trong hồ dưỡng phía sau nhà, chỉ cần bắt lên và cắt thái là xong.
Hiển nhiên Kim JaeJoong đối với việc này rất là hưởng thụ, vì thế phải dìu Kim JaeJoong bị đau bao tử trở về phòng, Jung Yunho đi đến quầy thuốc mua thuốc tiêu thực cùng trả tiền tiếp tục thuê đến hết tối nay.
Jung Yunho trở về phòng, trong tay không có bịch thuốc nào.
【 Anh không mua thuốc mà đem hai cây củ cải về làm chi? 】
【 Chủ quầy nói không có thuốc tiêu thực, nhưng cây củ cải có thể làm tiêu hóa được, nên cho phép anh rút 2 cây củ cải sau vườn. 】
【 Xỉu, em đã chống đỡ như vầy không nổi rồi sao còn sức ăn củ cải chớ, em cũng không phải con thỏ. 】
【 Được ồi, cái phương pháp này có thể có tác dụng mà, anh đi rửa em ăn thử xem. 】
【 Ờ. 】 Kim JaeJoong cúi đầu tiếp tục chơi Mario. (Tại Hạo: Tỉnh vậy? Đau bao tử còn chơi Mario được)
Chương 10
Ăn củ cải được Jung Yunho rửa sạch và cắt ra từng miếng nên bao tử của JaeJoong có vẻ đỡ hơn lúc ban đầu, vì thế ôm Jung Yunho luôn bận việc ngủ một giấc buổi trưa.
Khi Kim JaeJoong tỉnh dậy đã là 3 giờ chiều, Jung Yunho dọn dẹp đồ đạc xong ngồi trên ghế loay hoay một hồi mới thẩy được, trên bàn trà là hai chén nước, một ly rất nóng, một ly nguội.
Kim JaeJoong xuống giường uống sạch ly nước, lấy điện thoại của Jung Yunho.
【 Em dậy rồi. 】
【 ừ, rửa mặt đi. 】
【 Rửa giúp em đi. 】
Jung Yunho nghe vậy thở dài 【 Làm sao bây giờ a, nhà của chúng ta có một Kim ba tuổi nuôi hoài không lớn. 】
【 Còn không phải do anh nuông chiều sao! 】
【 Phải phải 】
Jung Yunho đứng dậy đi vào phòng tắm, chỉ chốc lát cầm một cái khăn ướt đi ra, Kim JaeJoong ngồi ở trên ghế sa lon nhắm mắt nâng đầu.
Jung Yunho lau một chút một chút.
【 Anh phải cưng chiều em đến đau đầu, như vậy sẽ chẳng có ai dám cướp em, em cũng chỉ có thể ở bên cạnh anh thôi 】
Kim JaeJoong trợn mắt, hai tay ôm cổ Jung Yunho【 Em thích sự trói buộc của anh. 】
Lại là Jung Yunho vác cái bao lên lưng, sau đó hai người tiếp tục đi cho xong cái núi.
Khi đến đĩnh núi, có rất nhiều cặp tình nhân ngồi trên thảm cỏ, chờ đợi thái dương xuống núi.
Jung Yunho tìm chỗ ít người trải khăn đệm ra ăn cơm, lôi kéo Kim JaeJoong ngồi xuống ăn một chút.
Thái dương chậm rãi bắt đầu xuống núi, từ trên núi thấy thái dương càng lúc càng lớn, hoàng hôn đã muốn chiếu lên cả hai người, cảnh tượng thật đẹp ở đằng sau lưng họ có nhiều người chụp cảnh hoàng hôn vì nhịn không được họ liền lấy camera ra chụp, hai người đứng sóng vai nhau, động tác không còn gì thân thiết hơn, thân mật hơn.
Từ trên núi đến khách sạn khi thì đã tối rồi, chính xác mà nói là xuống đến nửa núi thì trời liền đen, may mắn Kim JaeJoong có đem theo đèn pin, hơn nữa bởi vì núi này là nơi ngắm mặt trời rất được, cho nên ven đường cũng có đèn đường cùng khách sạn.
Tới phòng, Kim JaeJoong liền nhào lên giường lăn lộn.
【 Mệt quá, đói quá đi! ! 】
【 Dù có đói đến đâu đi nữa, cũng đừng có kêu thế chứ. 】
【 Yunho ~~ em đói rồi. 】
【 Ngoan. 】
Jung Yunho ngồi xuống xoa đầu cậu. 【 Anh xuống kêu rồi, chờ một chút thôi là có thể ăn cơm á. 】
Kim JaeJoong thuận thế ngã vào lòng Yunho, nhắm mắt lại, lông mi được ánh đèn sáng chiếu xuống, có lẽ phá lệ càng đẹp hơn.
【 Yunho. 】
【 Hửm? 】
【... Không có gì. 】
Kim JaeJoong kéo Jung Yunho xuống, cùng anh nhẵn nhụi hôn môi, cho đến khi có người lên gõ cửa.
Được ăn cơm Kim JaeJoong liền chuyển chỗ ngồi trước máy tính, ngón tay ở trên bàn phím gõ đến gõ đi.
Jung Yunho nhìn cậu chơi vui vẻ, trước hết phải đi tắm rửa.
Cùng Park Yoochun ở trên mạng ha ha hi hi hú hí một hồi, Kim JaeJoong liền đóng máy tính. Quay người lại mới thấy Yunho không có ở đây, trong lòng luống cuống một giây, nhìn thấy phía phòng vệ sinh đèn sáng mới an tâm.
【 Anh đi tắm rửa khi nào thế, sao không nói với em một tiếng 】.
Kim JaeJoong phóng đại cổ họng đối với người nào đó đang tắm, tiếng nước ngừng, chỉ chốc lát, người nào đó quấn khăn quanh eo đi ra.
【 Tại anh thấy em đang chơi vui vẻ, nên không định nói cho em biết. 】
【 Lão lưu manh! Anh mặc đồ của anh vào ngay! 】 Kim JaeJoong có chút đỏ mặt đem quần áo của hắn quăng đến.
【 Đâu phải lần đầu tiên em thấy, trước đây ai tắm cho em bộ quên rồi sao, hử? 】
【 Ai thèm để ý anh! Tui đi tắm đây. 】
Nói xong Kim JaeJoong vào phòng vệ sinh. Jung Yunho cầm quần áo của Kim JaeJoong đứng ngoài cửa, một phút đồng hồ, cánh cửa liền mở, Kim JaeJoong mọc ra cái đầu, cầm đồ của mình của mình.
【 Coi như anh nhớ kỹ. 】 Jung Yunho không tiếng động cười.
Tắm xong đi ra, Jung Yunho từ từ nhắm hai mắt nằm ở trên giường.
END Chương 10
Chương 11 ( Có H :v cân nhắc trước khi xem :* )
Kim JaeJoong đi qua, cưỡi trên người Jung Yunho.
【 JaeJoong, làm sao vậy? 】 Jung Yunho mở mắt ra, nhìn chăm chú vào Kim JaeJoong.
Kim JaeJoong không nói lời nào, cúi người xuống liếm hôn môi Jung Yunho, tay chậm rãi vói vào trong quần áo Jung Yunho.
Jung Yunho bắt lấy tay Kim JaeJoong, xoay người đem cậu đặt ở dưới thân, thở hổn hển hỏi 【 JaeJoong em xác định chưa? 】
【 Theo như kế hoạch lần này thì, em liền xác định 】
【 Được rồi, xác định , sẽ không hối hận! 】
Jung Yunho có chút thô bạo cắn lên môi Kim JaeJoong, đầu lưỡi không buông tha cho mọi ngóc ngách trong vòm miệng JaeJoong, sau đó hôn lên khắp mặt JaeJoong, miệng, lổ tai, mãi cho đến cổ rồi trước ngực.
Jung Yunho ngậm lấy đầu nhũ hồng hồng trước ngực cậu, JaeJoong phát ra âm thanh rên rỉ đầu tiên trong đêm 【 A. . . Ưm. . . 】
Jung Yunho dùng răng nanh cắn lấy khối anh đào kia 【 Nhẹ. . . Nhẹ thôi. . . Yun. . . 】 Jung Yunho buông đầu nhũ hồng ra, cười tà nói 【 Bảo bối, em có biết anh chờ ngày này lâu lắm rồi không? Yên tâm giao cho anh, em sẽ thực thoải mái】
Sau đó lại cúi người xuống ngậm đầu nhũ hồng, liếm hôn cắn, đều dùng tới
【 Yun. . . Yunho. . . Bên kia. . . Cũng. . . Cũng muốn. . . Ứ. . . 】 Jung Yunho nếu như cậu muốn, ngậm đầu nhũ bên kia, buông đầu nhũ bên này toàn là nước bọt của Jung Yunho, làm cho Kim JaeJoong xấu hổ đến nhắm mắt lại.
Jung Yunho đem áo Kim JaeJoong vén lên đến cổ, càng làm cho Kim JaeJoong vận động hơi khó 【 Bảo bối. . . Không mặc quần lót. . . Vừa lúc 】 Jung Yunho đem Kim JaeJoong cởi sạch rồi dựa vào đầu giường, dưới thân còn săn sóc để cái gối.
【 Yunho. . . Anh muốn làm gì. . . 】 Hiện tại cả người Kim JaeJoong đều mềm nhũn, âm thanh nói chuyện cũng rất nhỏ. Jung Yunho hai ba cái đem mình cũng cởi sạch, sau đó lại ngậm tiểu anh đào đáng yêu của Kim JaeJoong, bất quá có làm nhiều cũng không dừng lại, liền đem nụ hôn trở thành một cái dấu
Hôn qua cái bụng bằng phẳng của cậu, Jung Yunho đối với dục vọng ngây ngô ở phía trước của Kim JaeJoong, không chút ưu dự nào mà ngậm. 【 Urghh. . . Baba. . . Baba... 】 Kim JaeJoong vừa nức nở khóc vừa xưng hô giống hồi trước
【 Bảo bối. . . Gọi sai rồi, lần sau lại gọi sai, anh sẽ phạt 】
【 Ô ô. . . Đừng mà. . . Đừng trừng phạt. . . 】
【 Bảo bối phải cẩn thận không được gọi sai 】 Jung Yunho liếm lấy dục vọng của Kim JaeJoong, một bàn tay đỡ phía sau, tay còn lại mát xa tiểu jj của JaeJoong【 Urghh. . . Yun. . . Yun ah. . . Trong ngăn kéo. . . Em. . . Em có để bôi trơn. . . 】 Jung Yunho kéo ngăn kéo đầu giường, mở ra quả nhiên có KY (*), còn có cái hộp chưa mở ra.
(*): KY tên của gel bôi trơn không tin lên GG search đi :">
【 Bảo bối, không cần mũ có thể chứ 】 (Không cần nói chắc hẳn everybody đều biết mũ là gì chứ nhỉ? =v=)
【. . . Ưm. . . Tùy. . . Tùy anh 】 Jung Yunho mở KY, quét trên tiểu huyệt của JaeJoong, chậm rãi tách hai chân ra.
【 Nhưng. . . Có thể 】
【 Bảo bối, anh vào đây 】 Kim JaeJoong dúi đầu vào trong gối, vì không thể nhìn nên gật đầu.
Jung Yunho nắm lấy eo nhỏ của bảo bối nhà mình, hướng tiểu huyệt của Kim JaeJoong đưa dục vọng của mình đi vào. Động tác của Jung Yunho rất chậm, khác với Kim JaeJoong cảm giác không có gì khó chịu Jung Yunho xem biểu tình của Kim JaeJoong không có gì ngoài vẻ mặt thống khổ, bắt đầu chậm rãi co rúc dục vọng của mình.
【 A... ! 】 Đột nhiên Kim JaeJoong phát ra một tiếng cao giọng rên rỉ, Jung Yunho biết mình động đúng chỗ trong JaeJoong rồi . Jung Yunho nở nụ cười tà, sau đó bắt đầu vào bên trong sâu hơn nữa, đem Kim JaeJoong từ khóc thành hét to, mới đem tinh hoa phóng vào trong cơ thế cậu, mà bên trong JaeJoong cũng cảm nhận được sự nóng bỏng của dịch nên, cũng bắn.
END Chương 11
Chương 12.
Jung Yunho ôm Kim JaeJoong đang mê man vào phòng tắm, may mắn là trong phòng có cái giường và hai người đơn giản nằm chung, mặc dù có phải chen chúc, nhưng ôm Kim JaeJoong cùng nhau ngủ trên mặt Jung Yunho không có...chút nào bất mãn, mà là thỏa mãn. Ngày hôm sau, Jung Yunho dậy trước dọn đồ đạc xong xui, gọi Kim JaeJoong dậy sớm để ăn cơm. Chỉ chốc lát Kim JaeJoong liền tỉnh. 【 Không thoải mái sao? Cơ thể không cử động được hả? 】
Kim JaeJoong đỏ mặt lên, đẩy Jung Yunho đang trên thân thể của mình qua một bên cà nhắc đi vào phòng tắm.
Chính là cậu không có chú ý, cậu không mặc quần áo, Jung Yunho cầm quần áo của cậu vào phòng tắm.
【 Đừng có ngại mà , có cái gì khó chịu thì nói cho anh biết chứ. 】
Nhìn Jung Yunho nghiêm túc yêu cầu , Kim JaeJoong cúi đầu nói: 【 Ừm. . . Vậy anh mặc đồ giúp em đi, em nâng không nổi cái chân. 】
Jung Yunho bế JaeJoong theo kiểu công chúa (=.=), cầm quần lót sạch sẽ mặc vào cho cậu, lại tiếp theo nghĩ muốn mặc thêm cho cái áo bên trong. 【 Quần áo em tự mặc được rồi. 】
Jung Yunho cưỡng chế mặc cho cậu cái áo bên trong, hôn lên môi cậu một cái. 【 Hôm nay em chỉ được hưởng thụ thôi. 】
Kim JaeJoong mặt càng đỏ hơn. . . Rốt cục mặc quần áo tử tế, chính là...
【 Jung Yunho! ANH XEM CÁI CỔ TUI NÈ! 】
Jung Yunho dọn xong bữa sáng, vào phòng tắm, đứng đằng sau lưng cậu nhìn cậu đang chỉ cái dấu hôn trên cổ. 【 Không tồi nha, ôi dồi rất xinh đẹp. 】
【 Xinh đẹp cái đầu anh! Như thế này sao tui dám đi gặp người khác! 】
【 Thôi mà bảo bối, chúng ta ăn cơm trước, này tính sau. 】
【 Hừ! Cái đồ Jung Yunho đáng ghét! 】 Suỵt ~ đừng nói cho Kim JaeJoong cậu ngạo kiều ~~
Ăn bữa sáng, trả phòng, Jung Yunho lưng vác balo kéo JaeJoong lên xe cáp xuống núi, sau đó lên xe, đi về nhà ~~~
Shim Changmin cùng Kim JaeJoong học cùng đại học, chỉ là hai người có một cái quan hệ, không ảnh hưởng gì đến sự gặp mặt hai người. Vốn lần trước Jung Yunho đến nhà Shim Changmin dẫn JaeJoong về, Shim Changmin cũng có thời gian rất dài không chủ động liên lạc với Kim JaeJoong, chính là biết Kim JaeJoong có ghi danh đại học khóa tiếp theo, vẫn là nhịn không được đi theo cậu.
Lễ Giáng Sinh cũng đến, Shim Changmin hẹn Kim JaeJoong cùng nhau ăn cơm, Kim JaeJoong nghĩ kêu Shim Changmin đến nhà mình cùng ăn cơm, thuận tiện chính thức giới thiệu Jung Yunho cho y biết.
Đêm Giáng Sinh là thứ sáu, Kim JaeJoong chờ Shim Changmin tan học, liền đến nhà YunJae.
【 Hôm nay đi, hôm nay ở lại ngủ nhà anh nha 】
Shim Changmin cùng Kim JaeJoong đang ở siêu thị, Kim JaeJoong nói muốn mua chút đồ ăn để làm 【 Sao cũng được á 】
【 Hắc hắc, ngày mai phải đi ra ngoài chơi, bất quá còn có một anh trai nữa 】
【 Ừm 】 Shim Changmin kéo xe ở phía sau, cẩn thận không đi trúng Kim JaeJoong ở phía trước
【 Changmin, em muốn ăn cái gì? 】
【 Gì cũng được, anh thích ăn gì thì mua đi. 】
Kim JaeJoong đối với y bĩu môi, cầm mấy bao Changmin thích như khoai tây hương vị thơm cay và tuyết bích (Tuyết bích là gì? Chả nhẽ là Tuyết bitch Collection? Không :v cái này thì hơi hư cấu) 【 Mỗi lần hỏi em lúc nào cũng sao cũng được hết trơn, thật là, em đúng là không có chủ kiến gì hết】
Shim Changmin ở sau người không nói gì lắc đầu, vẫn là không nói lời nào.
Về đến nhà, Jung Yunho cũng đã trở lại, thay quần áo ở nhà chuẩn bị gạo.
Thấy Kim JaeJoong dẫn theo bao lớn bao nhỏ trước hết cầm hộ JaeJoong trước đã.
【 Sao em mua nhiều thế? 】
【 Changmin cũng đến mà, sao Yoochun hyung chưa tới nữa. 】
【 Sao không kêu anh chở em, Park Yoochun cũng sắp tới rồi 】
【 Chắc lâu, Changmin em uống gì không 】
【 Nước 】
END Chương 12
Chương 13
Kim JaeJoong đẩy mạnh Jung Yunho vào phòng bếp, chính mình cũng cầm cái gì đó trong tay Changmin đi vào.
Shim Changmin thấy bộ dáng hai người ngọt ngào, trong lòng tuy rằng không dễ chịu gì mấy, nhưng cũng thật may mắn Jung Yunho đối với Kim JaeJoong rất tốt.
Hai người trong phòng bếp nấu cơm, Shim Changmin cầm tách trà nóng JaeJoong đưa mím môi, tùy tay cầm cuốn tạp chí buôn bán trên bàn tra lật lật ra xem .
Cũng không lâu lắm chợt nghe thấy tiếng chuông cửa, y thấy trong phòng bếp không có động tĩnh gì nên tự mỉnh ra mở cửa.
Người tới chính là Park Yoochun, mặc dù đã là người hơn 30 tuổi, chính là năm tháng luôn không công bằng, ở đây có mấy nam nhân thay đổi không quá nhiều, có khi là một nhân sĩ thành công một cách thú vị.
【 Cậu là. . . 】 Park Yoochun vẻ mặt tò mò hỏi.
【 Tôi là. . . 】
【 Yoochun hyung anh tới rồi hả 】 Kim JaeJoong từ trong phòng bếp đi ra, Jung Yunho theo sau.
【 Đúng vậy, nảy giờ em ở đâu thế 】
【 Em ở trong phòng bếp nên không nghe thấy 】
Kim JaeJoong vẻ mặt đương nhiên, sau đó vỗ vỗ bả vai Shim Changmin 【 Đây là bạn rất rất rất tốt Shim Changmin của em, như thế nào rất đẹp trai đúng không?】
【 Đúng là rất đẹp trai, bất quá là một tiểu P hài 】
Shim Changmin không nói gì hết, lần đầu tiên gặp mặt lại nói người khác là một tiểu P hài hẳn là chắc vui nhỉ!
Kim JaeJoong vỗ vào cánh tay Park Yoochun 【 Đừng có nói lung tung! 】
Sau đó quay đầu nói a a rất đúng với Changmin 【 Anh ta đầu óc không có được tốt cho lắm nên em đừng có để ý, Changmin anh lấy đồ ăn vặt cho em ăn trước nha , đợi thêm chút nữa là có thể ăn cơm rồi 】
Kỳ thật Kim JaeJoong cũng biết Jung Yunho khát khao có một gia đình nhỏ ấm áp, có thể do nguyên nhân là cô nhi, tuy rằng bình thường không có bộc lộ cảm xúc gì, nhưng là chỉ cần Jung Yunho đem một người nào đó bỏ vào trong danh sách trắng, sẽ xuất phát từ nội tâm đối với người này mà đào phế.
Ví dụ như Park Yoochun.
Kim JaeJoong có ý đồ muốn đem Shim Changmin và Jung Yunho vào thế giới của cậu, bằng không thì sẽ đem hai người này trở thành người quan trọng vĩnh viễn ở trong lòng để lại một cái ngật đáp.
Cha mẹ của Shim Changmin đã ly dị, y chỉ trông coi giúp họ cái ngôi nhà toàn là khoảng không kia thôi, trong nội tâm kỳ thật cũng trở thành khoảng không rồi.
Làm xong đồ ăn, Kim JaeJoong vừa lòng nhìn Jung Yunho chia đũa, sau đó đến phòng khách kêu hai người ăn cơm.
...
Lễ Giáng Sinh cũng qua, thời gian trôi qua cũng rất nhanh , Jung Yunho đã sớm chuẩn bị đêm công tác ném qua cho Park Yoochun , còn mình thì đem Kim JaeJoong đi Hải Nam chơi. Cho dù là mùa hè, đảo Hải Nam cũng như trước là đại dương lớn. Jung Yunho cùng Kim JaeJoong đều là một tạo hình thân ngực + quần đùi, bất quá ở Tam Á là thông thường. Bộ dạng đẹp trai vốn không công bằng, cố tình hai người đều là dáng người đàn ông, sóng vai đi trên bờ cát làm cho nhiều người đố kỵ . Jung Yunho mua dừa cho JaeJoong uống, nắm tay cậu đi đến sạp hàng vỏ sò mỹ nghệ.
【 Này, thích không? 】 Jung Yunho cầm cái chuỗi vòng chân, tiểu nhân vỏ sò cùng đại nhân vỏ sò, vòng trang sức này hợp lại thành thập phần xinh đẹp.
【 Này. . . Là vòng chân mà, không hợp với em đâu】 Chủ sạp cũng đem ánh mắt nhìn họ, lập tức nói
【 Nếu thích thì có thể thử xem 】 Jung Yunho ngồi xổm xuống, đem chân Kim JaeJoong kéo kéo ra chút, đem vòng chân đeo vào.
【 Không tồi, nhìn được lắm, chủ sạp tôi lấy cái này 】 lúc sau Kim JaeJoong vừa muốn một cái vỏ sò hợp lại thành con cọp, bất quá đang ở trong tay Yunho.
Làn da của Kim JaeJoong rất tốt, đeo vòng chân vỏ sò không nộn ở mắt cá chân, Jung Yunho thấy hấp dẫn đến nỗi không nói nên lời. Vì thế đêm hôm đó, Jung Yunho kéo JaeJoong lên giường, cuồn cuộn cuốn vào ra giường (trói con người ta tội vậy =v=). Ở Tam Á, YunJae đã vượt qua bảy ngày cực kỳ vui vẻ, ngày mai bọn họ phải trở về nhà. Buổi tối, Jung Yunho đặt nhà hàng, sau khi hai người ăn xong bữa tối, Jung Yunho mang Kim JaeJoong đến bãi biển ít người.
Kim JaeJoong không rõ Jung Yunho đang muốn làm cái gì, nhưng mà cũng không muốn hỏi, cứ như vậy đi theo Jung Yunho, cậu nghĩ là, cứ mặc kệ cho Yunho dẫn cậu đi, vô luận mục đích là gì, cậu đều không do dự mà đi theo. Trên bờ biển thực im lặng, ở chỗ xa sóng biển đập vào bờ tạo nên một âm thanh, giống như một bài hát.
【 JaeJoong 】 Jung Yunho dừng lại, mặt đối mặt nhìn Kim JaeJoong
【 Hửm? 】
【 Chúng ta bên nhau đã 15 năm 】
【 Ừm, em biết 】
【 Thời gian có thể rất dài mà cũng có thể rất ngắn , anh xem em từ một đứa bé rất nhỏ trở thành người yêu của anh 】
Kim JaeJoong hít sâu một hơi 【 Anh rốt cuộc muốn nói cái gì? 】
【 Anh muốn nói... 】 Jung Yunho nắm lấy tay trái của JaeJoong, chậm rãi quỳ xuống【 Em kết hôn với anh nhé 】
【 Nếu em nói không được. 】
【 Anh đây sẽ ôm em lên máy bay 】
【 Jung Yunho anh thực bá đạo 】
【 Vậy thì... 】
【 Aizzz 】 Kim JaeJoong thở dài, tinh thần Jung Yunho vì cái thở dài này mà trở nên căng thẳng 【 Anh đã bá đạo vậy rồi, không còn biện pháp nào khác em đành phải đồng ý thôi 】
Tinh thần Jung Yunho thả lỏng , sau đó cầm nhẫn, đẩy vào ngón áp út JaeJoong.
【 JaeJoong, anh yêu em 】
【 Em cũng yêu anh 】
Trên bờ biển, một đôi người yêu say sưa trao nhau môi hôn.
END Chương 13
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro