Ly hôn cũng được, còn phục hôn thì không có cửa đâu!
Tác giả: Phỳ Lỵ Á (SL)
Thể loại: Hiện đại, cường cường, gương vỡ lại lành, 1×1, HE.
Editor: Kim Hoa bà bà
Chap 1
"Em bảo này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với anh vậy?"
Nhìn gương mặt bơ phờ đến râu cũng chẳng thèm cạo, áo sơ mi thì nhăn nhúm trông đến khó coi của người đàn ông ngồi đối diện, Park Yoochun đảo mắt khinh bỉ.
"Mấy ngày rồi anh không về nhà đúng không? Định biến phòng làm việc này thành cái ổ chó chắc ?! Ly hôn thôi mà? @¥%#%... ¥..." Nhắc đến chuyện này, anh ta lại bắt đầu liên miên: "Chỉ là ly hôn thôi....ơ này, bỏ hung khí xuống, em không nói nữa là được chứ gì..." Thấy thằng bạn tốt cầm di động chuẩn bị quăng vào mặt mình, anh ta cũng thức thời mà im miệng, chà chà...
Jung Yunho đen mặt thả điện thoại xuống rồi ngã người về phía sau, thở hắt ra.
Nhác thấy mạng của mình tạm thời không có gì nguy hiểm, Park Yoochun mới ngoan ngoãn kéo ghế ngồi đối diện với hắn.
"Em hỏi thật nhé, chính xác là bây giờ anh đang vướng mắc chuyện gì? Một tháng trước, người muốn ly hôn chẳng phải là anh sao? Giờ đây, hai người cũng tách ra được một tháng rồi, anh còn buồn bực chuyện gì nữa?" Thật lòng mà nói Park Yoochun nghĩ mãi cũng không hiểu, tại sao hắn lại ly hôn với một đại mỹ nhân như cậu chứ, quả là lãng phí của trời cho!
"...Mày cũng biết lý do anh và cậu ấy ly hôn rồi đấy! Anh từng nghĩ rằng cậu ấy rất ỷ lại mình, nhưng kết quả thì sao, cậu ấy kí tên vào đơn ly hôn còn nhanh gọn, dứt khoát hơn cả anh!" Jung Yunho mệt mỏi xoa huyệt thái dương, Kim JaeJoong, em được lắm!
***
"Anh Jung, anh Kim, trước tiên tôi xin giải thích một chút. Vì giấy kết hôn của hai vị được đăng kí ở nước ngoài nên không có hiệu lực đối với pháp luật Hàn quốc. Nhưng do anh Jung đã ủy thác cho bên chúng tôi giải quyết, nếu các vị đã quyết định thì chỉ cần kí tên vào giấy ly hôn này là được."
Sau khi nghe luật sư trình bày, Kim JaeJoong im lặng một lúc rồi quay sang người đàn ông đang ngồi đối diện mình, hỏi một câu: "Anh chắc chắn muốn ly hôn với tôi? Sẽ không hối hận chứ?"
Nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời luôn khiến cho bản thân phải say đắm mê mẩn, Jung Yunho có chút do dự, nhưng khi nhớ lại quãng thời gian chung sống ba năm, hắn vẫn kiên quyết gật đầu.
Một phần tình cảm phức tạp lướt nhanh qua sóng mắt, JaeJoong không nói thêm gì nữa, tiếng bút máy soàn soạt trên trang giấy, cậu kí tên rồi đứng dậy rời khỏi văn phòng luật sư mà chẳng buồn quay đầu lại.
Hiển nhiên, một loạt hành động vừa rồi của cậu khiến Jung Yunho cực kì sửng sốt, người đề nghị ly hôn là hắn, nhưng cậu thì sao? Dứt khoát đến vậy, chẳng lẽ cậu vốn không có chút do dự nào hết ư ?!
***
Ba tháng trước.
Đêm khuya, tại một khu căn hộ cao cấp.
"Ưgrhh...JaeJoong...giữ chặt anh...hah..." hắn nâng eo cậu lên cao để phân thân của mình càng tiến sâu hơn trong cơ thể cậu, bảo bối đang nằm bên dưới thực sự khiến cho hắn phải điên cuồng, dù kết hôn đã ba năm, nhưng mỗi đêm mây mưa đều làm hắn say mê đến nỗi không dứt ra được.
Vòng cánh tay ướt đẫm mồ hôi lên bờ vai của người đàn ông bận rong ruổi trên thân thể mình, tiếng rên rỉ yêu kiều ngọt nị từ đôi môi đỏ mọng không ngừng rót vào tai hắn: "Ugrrr...Yun...ahh..uhhh...chậm thôi anh..." Hắn cúi xuống tỉ mỉ liếm hôn từng tấc da thịt mịn màng, hạ thân lại cuồng dã đưa đẩy như chẳng có điểm ngừng.
"JaeJoong...em thật nóng bỏng...arrrgh...mau bám chặt lấy anh đi...hahh..." Kích tình mãnh liệt khoái cảm ồ ạt tấn công, JaeJoong không nhịn được mà vòng hai chân quặp chặt lấy thắt lưng hắn, chỉ là những cú thúc quá mạnh mẽ khiến chân cậu cứ trượt dần xuống, dù cố thử vài lần nhưng JaeJoong cũng chỉ có thể ngước lên, dâng đôi môi cùng hắn quấn quýt trong nụ hôn nồng nàn.
Đôi môi ngọt lịm như kẹo đường khiến hắn đê mê, nhưng với hắn bấy nhiêu thôi vẫn chưa đủ, Yunho nâng đôi chân thon dài trắng nõn của cậu lên, cả người dùng sức chôn sâu vào cơ thể cậu, xúc cảm mịn màng làm hắn càng thêm hưng phấn.
Cơ thể được nâng cao, JaeJoong đành phải dùng một tay ôm lấy cổ hắn, tay kia thì chống lên giường thành trạng thái nửa nằm nửa ngồi, tư thế thay đổi khiến cơ thể cậu như bị kéo căng, lỗ nhỏ đột nhiên co rút làm toàn thân hắn run lên, vòng tay vô thức siết chặt cậu kề sát vào ngực mình.
"Aahhhh....Yun!" JaeJoong hét to khi khoái cảm lên đến đỉnh điểm, chất lỏng nóng hổi không ngừng tràn vào trong làm cơ thể làm cậu thấy nhẹ hẫng, lâng lâng như đang trên thiên đường.
Jung Yunho ôm lấy cậu rồi chầm chậm ngã xuống giường, cùng cậu tận hưởng dư vị tuyệt vời sau cuộc làm tình đầy cuồng nhiệt.
Nhìn người yêu còn đang thở dốc, JaeJoong nghiêng người hôn lên má rồi lại dụi đầu vào bả vai hắn: "Yunnie..."
Nghe tiếng nỉ non êm ái du dương, Jung Yunho lại cảm giác trong lòng có chút khó chịu xen lẫn ngột ngạt, đây không phải là lần đầu tiên, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Ở phương diện quan hệ ân ái, JaeJoong luôn phối hợp với hắn rất hoàn hảo, mỗi một lần thể xác và tinh thần đều đạt được sự thỏa mãn tột đỉnh. Chỉ là gần đây, cảm giác là lạ xâm chiếm cơ thể khiến hắn chẳng dám đối mặt với cậu sau cuộc mây mưa.
***
"Yunho hyung này, em không hiểu, năm ấy anh theo đuổi JaeJoong chẳng phải rất thật lòng hay sao? Hơn nữa cũng chung sống với nhau ba năm rồi, em chẳng tin được đâu!"
Đối với Kim JaeJoong, trong lòng Park Yoochun vẫn luôn mang theo sự mến mộ. Thử hỏi, lãnh diễm đại mỹ nhân như cậu có ai là không thầm thương trộm nhớ?! Có khí chất, lại thông minh, huống chi người ta còn là nhà thiết kế trang sức lừng danh thế giới! Các bạn có muốn theo đuổi không? Năm ấy, anh ta cũng là một trong những kẻ si tình nguyện chết vì cậu, chẳng qua có tà tâm nhưng không có gan. Nguyên nhân chủ yếu là do sự ngăn cản bằng mọi cách của tên họ Jung nào đó.
Ba năm trước, Kim JaeJoong mang theo thương hiệu trang sức J&K tiến vào thị trường Hàn quốc, ở Châu Âu J&K vô cùng nổi tiếng, có thể nói là xu hướng của giới trẻ thời bấy giờ. Để mở rộng thị trường sang Châu Á, JaeJoong đã chuyển phòng làm việc của mình về Hàn. Năm ấy, buổi trình diễn trang sức của cậu đã khiến cả giới nghệ thuật Hàn quốc phải chấn động. Mà cũng tại nơi đây, anh ta và Jung Yunho có dịp gặp gỡ Kim JaeJoong. Dùng lời nói có phần thô tục lại đầy tính chân thật của Park Yoochun để mô tả thì: Kim JaeJoong thật sự là mỹ nhân, so với đống trang sức mẹ gì của cậu ta đều rực rỡ, lóa mắt gấp bội phần!
Anh ta còn chưa kịp bày tỏ lòng ái mộ đối với Kim mỹ nhân thì đã bị ánh mắt 'mày dám tranh với tao à' của quý ngài Jung Yunho giết chết trong vòng một giây! Bảo anh ta nhát gan sợ phiền phức cũng được, vì trên đời này việc Park Yoochun không muốn làm nhất là tranh giành với Jung Yunho = = , vậy nên Park Yoochun chỉ đành gạt lệ, phất áo buông tay Kim mỹ nhân.
Theo như anh ta thì ở trong mắt người ngoài Jung Yunho chính là người đàn ông độc thân siêu cấp hoàng kim, xin chú ý, đây chỉ là 'trong mắt người ngoài' thôi nhé. Chỉ có những người thân thuộc với hắn như anh ta mới biết, Jung Yunho đích thị là tay sát thủ tình trường, bất luận là nam hay nữ, phàm là người mà hắn thích thì không một ai có thể trốn thoát được. May mắn là ở chỗ, Jung Yunho thuộc loại người phong lưu nhưng không hạ lưu, đối với chuyện tình cảm hắn vẫn có điểm khiết phích, chuyện quan hệ bừa bãi và vân vân sẽ không bao giờ xảy ra.
Và rồi sau ngày hôm ấy, Jung Yunho đã dùng tất cả mọi thủ đoạn và mưu mẹo của mình để giành được sự ưu ái của Kim JaeJoong, tất nhiên quá trình cũng xương xẩu lắm, nhưng mưa dầm thấm lâu sắt đá cũng phải mềm, một tháng sau đôi bên rơi vào bể tình rồi cùng nhau đến Las Vegas kết hôn, tốc độ nhanh đến nỗi khiến người ta líu lưỡi.
Cuộc sống hôn nhân diễn ra khá ngọt ngào, chẳng qua hiện giờ mọi chuyện lại rẽ sang một hướng khác...
Park Yoochun dựa người vào chiếc sô pha êm ái, uể oải ngáp dài rồi hỏi: "Anh bảo chung sống với JaeJoong đã ba năm nhưng càng ngày càng thấy không có cảm giác mới lạ, mà cậu ấy cũng không còn giống như lúc ban đầu hai người mới quen. Thật lòng mà nói em chẳng thấy sự khác biệt nào ở đây cả, nói không chừng là do cái tật có mới nới cũ của anh lại tái phát đấy."
"Kim JaeJoong của ngày trước với Kim JaeJoong của hiện tại như hai người hoàn toàn khác nhau!" Yunho vò đầu, lòng hắn đang rối lắm, "Trước đây, cậu ấy là một con báo đen xinh đẹp gợi cảm, vừa kiêu ngạo vừa hiếu chiến, lúc mới kết hôn, mỗi một ngày bọn anh đều sống trong cảm giác kích thích...nhưng về sau cậu ấy lại trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, gần như ngày nào cũng ru rú ở nhà, công việc cũng mang về nhà làm...Cái anh cần chính là cuộc sống lãng mạn kích thích!"
"Ôi đệt Jung Yunho, anh đúng là có phúc mà không biết hưởng!" Park Yoochun quả thật không thể tin vào tai của mình, "Vợ nghe lời chồng chẳng phải chuyện tốt hay sao ?!"
"Thôi, có nói mày cũng không hiểu đâu...giờ về nhà anh thấy chán lắm...còn không bằng ở luôn đây cho rồi..." Không phải hắn không yêu cậu, mà là cảm giác mới lạ lúc trước đã không còn tồn tại nữa, phiền muộn trong hắn chẳng rõ từ đâu, vả lại Kim JaeJoong đã dứt khoát chia tay với hắn, đồ đạc của cậu đều được chuyển đi hết rồi...căn nhà ấy sắp không cảm nhận được hơi thở của cậu...
Nhìn dáng vẻ ủ rũ của thằng bạn thân, Park Yoochun chỉ biết thở dài, anh ta đứng dậy ném áo khoác cho hắn: "Đi thôi, đêm nay đại gia em mời anh uống rượu! Có chuyện gì đợi say rồi nói! Đi!"
***
"Hi, lâu lắm mới thấy hai anh đẹp trai đến đây chơi nhé! Hai anh uống gì?" Khi Yunho và Yoochun vừa đến bar KING thì bartender đã nhanh chóng ra tiếp đón. Hai anh chàng đẹp trai này là khách quen ở quán của gã.
"Như cũ đi!"
"Hai người không đến một thời gian, mấy người đẹp chỗ em nhớ hai người lắm đấy!" Jack – người pha chế rượu nháy mắt trêu rồi chỉ tay về phía sau bọn họ.
Park Yoochun quay lại nhìn, quả nhiên là rất nhiều người đẹp, tiếc rằng đêm nay anh ta phải dành thời gian cho cái vị đang 'thất tình' ở đây này, ài, mấy người đẹp của anh, xin lỗi nhé, đêm nay Yoochun oppa không thể thuộc về các em được rồi.
Than thở một hồi, lúc anh ta vừa quay sang thì đã thấy quý ngài Jung Yunho đang siết chặt ly rượu trong tay, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào cửa quán bar. Park Yoochun rướn người muốn nhìn thử nhưng lập tức phải bật trở về. Ôi mẹ ơi, vợ cũ của Jung Yunho, à không, chồng cũ của hắn – Kim JaeJoong đang cùng một người đàn ông cao lớn khoác tay thân mật bước vào quán bar!
Đêm nay Kim JaeJoong diện một chiếc áo len màu tím sẫm cổ chữ V khoét sâu, bên ngoài là chiếc áo khoác da màu đen sành điệu kết hợp với quần bò đen rách gối bó sát lấy đôi chân thon dài thẳng tắp, ái chà, nhiều ngày không gặp rõ ràng so với dĩ vãng thì Kim JaeJoong của hiện tại càng trở nên quyến rũ gợi cảm hơn bao giờ hết.
"Park Yoochun! Bỏ ngay cái ánh mắt bỉ ổi của mày đi, nếu không..." Hàm ý cảnh cáo rõ ràng trong từng câu từng chữ khiến đầu Park Yoochun chảy ra mấy vạch đen sì. Yah Jung Yunho, em không phải là kẻ duy nhất dán mắt vào vợ anh đâu nhé, chưa kể đến hiện giờ người ta cũng chẳng còn quan hệ gì với anh, anh đang giận cho đánh mèo đấy, là giận chó đánh mèo! Park Yoochun âm thầm giơ ngón giữa rồi tiếp tục uống rượu của mình, nhân tiện xem xét tình hình ta địch.
Dĩ nhiên, Kim JaeJoong cũng nhìn thấy bọn hắn chứ, Jung Yunho vốn tưởng rằng cậu sẽ bỏ qua mình, không ngờ cậu lại hào phóng đến chào hỏi!
"Hi, Yoochun, Yunho, đã lâu không gặp, hai người có khỏe không?"
"Hi, JaeJoong, lâu rồi không gặp, trông cậu có vẻ tươi tắn hơn đấy nhỉ!" Kim mỹ nhân cùng hắn chào hỏi cơ mà, không trả lời thì không phải phong cách của Park Yoochun này rồi.
JaeJoong mỉm cười, quay sang hắn và hỏi: "Mình vẫn khỏe mà, chỉ là sắc mặt Yunho có vẻ không được tốt cho lắm." Ý tứ khiêu khích rõ ràng khiến Jung Yunho càng thấy khó chịu, "Tôi vẫn ổn, ly hôn rồi bản thân cũng tự do hơn nhiều, chẳng còn gánh nặng gì hết!"
"Ồ, phải không ?" JaeJoong nhếch môi cười đầy ẩn ý, "Vậy tôi không làm phiền hai người nữa nhé, bạn tôi còn đang chờ."
Nhìn cậu đến bên người đàn ông kia rồi thân thiết khoác tay y, Jung Yunho chỉ có một suy nghĩ là muốn lật bàn!
"Đẹp thật đấy ~ " Cho đến bây giờ Park Yoochun vẫn không thể hiểu tại sao hắn lại ly hôn với JaeJoong, cậu cá tính này, lại quyến rũ mê người như vậy, còn lý do rách nát kia thì tính cái gì? Chà chà, thật sự là quá lãng phí...
"Park Yoochun ! ! !"
"..."
***
"Jae hyung, cái tên mặt đen vừa nãy là chồng cũ của anh đó hả? Em thấy anh ta cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì." Sau khi kiếm một góc khá kín đáo, JaeJoong cùng anh chàng cao ráo kia thoải mái dựa vào ghế sô pha.
"Changmin yah, tên kia quả thật là kẻ xấu xa, không đầu không đuôi bèn đòi ly hôn với anh, mà anh cũng chẳng phải loại người thích níu kéo, nếu tình cảm có vấn đề thì chia tay là cách tốt nhất, dù sao anh chẳng quan tâm." Không phải vì đang giận nên JaeJoong mới nói vậy, nếu đã không còn tình cảm, cậu đơn phương cưỡng cầu sẽ chỉ gây đau khổ cho cả hai bên, chẳng thà tách ra để nghiêm túc suy nghĩ. Cậu thừa nhận, khi Jung Yunho nói muốn ly hôn trái tim cậu thấy đau lắm, ba năm, ba năm chung sống thực sự khiến bản thân cậu thấy mỏi mệt, thói quen hưởng thụ sự tự do nay lại phải chiều theo ý thích của người khác. Rồi từ một kẻ ăn chơi cậu cũng buộc phải thay đổi thành một người dịu dàng, biết quan tâm săn sóc, không thể thường xuyên đến club, đi bar, không thể giống như trước đây thích làm gì thì làm. Thời gian làm việc của cậu không cố định, nhưng vì lo cho cảm nhận của hắn, cậu đành phải mang công việc về nhà với hi vọng có thể chăm sóc thật tốt cho hắn...Chỉ là cậu không ngờ lòng hắn đã quyết, cậu cũng từng hỏi hắn có thấy hối hận hay không, nhưng câu trả lời thì sao?
Shim Changmin là đàn em cùng trường của JaeJoong ở bên Anh, song mỗi người lại theo đuổi một niềm đam mê khác. Ba năm trước khi cậu nhóc hay tin JaeJoong sẽ kết hôn với người đàn ông mà cậu quen biết chưa đầy một tháng, nhóc đã muốn trở về ngăn cản, nhưng JaeJoong lại bảo rằng cậu rất yêu người đàn ông ấy, dù thời gian gặp gỡ không lâu nhưng cảm giác của con tim chưa bao giờ là giả, và cậu tin tưởng vào con tim của mình. Lúc ấy, Shim Changmin đành xuôi theo cậu, miễn là cậu được hạnh phúc, những thứ khác đã không còn quan trọng nữa. Nhưng nhóc chẳng ngờ rằng, vừa quay trở về thì lại nghe tin bọn họ đã chia tay, chuyện gì đang xảy ra vậy?!
"Không sao Min, anh không phải kẻ dễ bắt nạt thế đâu. Người bảo muốn kết hôn là hắn, mà bảo ly hôn cũng là hắn. Anh biết hiện giờ hắn vẫn còn tình cảm với anh, em không thấy ánh mắt hắn ta nhìn anh sao?" Nhắc đến chuyện này JaeJoong thấy hả dạ lắm. Bề ngoài trông hắn phẫn nộ thế thôi, nhưng sự kinh diễm trong đáy mắt làm sao mà giấu được cậu. Sau khi chia tay, với hắn cậu càng có sức hấp dẫn tuyệt đối!
"Vậy nên anh muốn nhờ em giúp đỡ?" Shim Changmin nâng ly rượu khẽ nhấp một chút rồi lơ đãng hỏi. Dĩ nhiên là nhóc biết dụng ý của cậu, chỉ bằng hành động thân mật trước mặt tên kia là nhóc đã đoán ra ngay quỷ kế của JaeJoong.
"Min à ~ em giúp anh đi mà, nhé?" Đối phó với nhóc chỉ có thể dùng chiêu làm nũng, điều này Kim JaeJoong đã sớm thuộc như lòng bàn tay, "Bên cạnh anh chỉ có mỗi em là điều kiện tốt nhất, anh sẽ cho hắn biết Kim JaeJoong này không có Jung Yunho thì vẫn sống được."
"Đâu chỉ có mình em, còn anh Hyunbin này, anh Choi...vân vân và mây mây, nghe nói anh Hyunbin vẫn còn một lòng một dạ chờ anh đấy, sao anh không đi tìm anh ta?" Đừng tưởng em không biết gì nhé, anh đang sợ tìm bọn họ thì về sau không dễ cắt đứt đúng không ?!
JaeJoong chẳng nói chẳng rằng, chỉ ủy khuất nhìn nhóc, nước mắt như trực vỡ ra từ đôi mắt long lanh to tròn. Cái này thì Shim Changmin phải đầu hàng! Điều nhóc không thể chịu được nhất chính là việc JaeJoong nhìn nhóc như thế, lúc nào cũng khiến nhóc tràn ngập cảm giác tội lỗi.
"OK OK...giúp anh là được chứ gì!"
"Yessss! Anh biết là bé Min tốt với anh nhất!" Kim JaeJoong lập tức ôm chầm lấy nhóc.
Còn nhóc thì vội vàng đẩy cậu ra, ném cho cậu ánh mắt khinh bỉ: "Anh bình tĩnh một chút được không! Trước tiên nói cho em biết kế hoạch của anh xem nào..."
"Min à, em chỉ cần giả vờ thân mật với anh là được, không khó ha!"
". . ."
"Min à Min ơi ~ anh sẽ nấu thật nhiều món ngon để hậu tạ em mà ~~~ "
"Hừ! Thế còn tạm được!"
Tbc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro