Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[YunJae][Oneshot] Because I love U

[1short] Because I love U

Author: _YoonJaelove_5/3

Disclaimer: YunHo và Jaejoong mãi mãi là của nhau.

Parings: YoonJae

Rating: PG-13

Category: Romance, sweet, little sad but happy ending.

Summary: YunHo, tối nay anh sẽ trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian.

Because I Love You

Music: Your love is all I need

http://www.esnips.com/doc/84059eaf-b...ll-I-Need-DBSK

YunHo kéo cửa phòng tắm, bước ra ngoài, hơi nước còn vương lại trên người thấm vào từng thớ thịt, thoang thoảng hương thảo mộc làm anh tỉnh táo lại sau một đêm mệt mỏi. Trên chiếc giường trắng nhỏ một thiên thần vẫn còn đang say giấc, anh mỉm cười , tiến lại gần rồi ngồi lại bên cạnh:

- Vợ yêu! Em không định chuẩn bị bữa sáng cho anh sao? Anh sắp muộn làm rồi nè!!!

Thiên thần khẽ chuyển mình, đưa tay dụi mắt, đôi mắt to, trong veo như hồ nước với hàng mi cong vút ngước lên nhìn anh:

- Hứ! Đêm qua anh đi làm về muộn, đã thế lại còn quấy, không cho em ngủ! Sức anh trâu thế vậy thì cần gì ăn sáng? Người em đau ê ẩm khắp nơi nè, không dậy được. Anh tự đi mà nấu.

Nói rồi thiên thần nhỏ khép đôi mắt lại, đưa tay kéo lấy chiếc chăn ấm che mình.

Yunho cau mày, trề đôi môi trái tim ra nũng nịu:

- Em yêu! Em không nhớ hôm nay là ngày gì sao? ...Với ….với lại….đây ….đây đâu phải lần đầu tiên chúng mình…

- Huh??? Thiên thần lại tròn đôi mắt, nhìn anh rồi nhíu lại đáng yêu _ Ngày gì?????

- Haizzzzzz….Thôi vậy! 

Nói rồi anh hôn nhẹ lên vầng trán thiên thần.Trước khi bước ra khỏi phòng anh còn ngoái lại nhìn, thấy thiên thần của mình đang cười tủm tỉm trên giường … “Bé ngốc của anh”_anh nghĩ thầm rồi chạy lại bên giường khẽ cúi xuống:

- Bé yêu của anh! Dù thế nào đi nữa, anh vẫn sẽ bên em suốt cuộc đời ! Anh yêu em, JaeJoong!

YunHo đứng dậy, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng để không đánh thức Jaejoong lần nữa. Anh thay đồ rồi xách cặp đi làm. Một công việc nhỏ, hơi vất vả nhưng đủ để anh và cậu sống hạnh phúc.

Stop music.

Music: Insa

http://www.esnips.com/doc/da24c6c4-0...bc/DBSK---insa

Đã hai năm trôi qua kể từ khi anh dẫn cậu về nhà, ra mắt gia đình…

Từ bé anh vốn đã là niềm tự hào của gia đình nên có lẽ việc đối diện với một sự thật _ anh yêu một người con trai là quá sức đối với họ. Cha anh đã không tiếc lời mắng nhiếc JaeJoong. Ông bảo cậu là tên trai gọi vô liêm sỉ, đi quyến rũ đàn ông để có tiền nuôi thân. Anh ra sức giải thích nhưng không những ông không nghe mà còn ráng cho anh một cái tát nảy lửa. 

Anh nhìn thấy cậu khóc, những giọt nước mắt trào ra, thi nhau rơi xuống trên khuôn mặt xinh đẹp. Cậu vốn mỏng manh và yếu đuối… anh đã không thể bảo vệ được cậu, lại để cậu phải chịu những lời lẽ ấy…

…Vậy mà lúc ấy cậu vẫn cố gắng kìm nén cảm xúc lại, lấy hết sự can đảm của mình mà quỳ xuống trước mặt cha mẹ anh, tha thiết xin cho cậu và anh được bên nhau…

…Giây phút ấy, anh đã biết cậu là người không thể thiếu trong đời…

Anh cũng quỳ bên cậu, bàn tay anh nắm lấy đôi tay nhỏ bé đang run lên của cậu, cùng cậu thuyết phục cha mẹ anh… Cuối cùng cha anh đã bất lực nói hay đi đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ông nữa. Mẹ anh nhìn anh với đôi mắt ngấn nước, bà kéo tay anh, giọng yếu ớt nói hãy nghe lời cha và đừng làm bà đau khổ. Anh lặng đi hồi lâu rồi đứng dậy, kéo JaeJoong đi cùng, trước khi bước ra khỏi căn nhà ấy, anh quay lại nhìn cha và nói “Chúng còn sẽ chờ cho đến khi ba mẹ chúc phúc cho chúng con”.

Sau đó anh cùng cậu thôi việc ở công ty ba anh, anh tìm được một căn nhà nhỏ đủ để cậu và anh chung sống. Anh nói cậu hãy ở nhà còn anh thì được nhận vào làm ở một công ty khác. Hằng ngày, anh đi làm tối đến trở về trong trạng thái mệt mỏi. Những lúc như vậy cậu thường ân cần chăm sóc anh, nấu cho anh những bữa ăn thật ngon.

Tuy vất vả nhưng chỉ cần cậu và anh hạnh phúc thì đã mãn nguyện lắm rồi. Đây mới thực sự là cái đích cuối cùng của anh trong cuộc sống. Anh sẽ cùng cậu chờ cha mẹ đồng ý, họ sẽ đồng ý, sớm thôi, nhất định vậy.

Stop music

Music : The story hasjust begun:

http://www.esnips.com/doc/e01861ca-1...Has-Just-Begun

Đợi YunHo đi làm rồi JaeJoong mới trở mình, ngồi dậy. Cậu vẫn thấy hương thảo mộc thoang thoảng bên cạnh. Dụi đầu vào gối của anh, cậu cảm nhận được mùi hương của anh rồi cười tủm tỉm “YunHo, chúc mừng sinh nhật anh”_cậu nghĩ thầm.

Đặt chân xuống nền đất, cậu thấy vật gì đó mềm mềm phía trước… Là đôi dép đi trong nhà, YunHo thật chu đáo, anh sợ cậu phải bước trên nền đất lạnh nên trước khi đi làm đã cẩn thận đặt đôi dép ở đó.

JaeJoong tự chuẩn bị cho mình một bữa sáng ngon lành, cậu muốn mình phải thật hoàn hảo trong sinh nhật của anh. Cậu làm sao mà quên được ngày đặc biệt này.

Chợt cậu nảy ra một ý nghĩ, cậu nhanh chóng thu dọn bát đĩa rồi ngồi vào bàn làm việc của anh, lấy tờ giấy với cây bút rồi cặm cụi viết.

Stop music

Music: May I love you:

http://www.esnips.com/doc/660edd28-e...May-I-Love-You)

“ Ngày 6 tháng 2 năm 08

Gửi YunHo - Tình yêu của em…

Chúc mừng sinh nhật anh! YunHo.

Em mong anh thật vui vẻ và hạnh phúc trong ngày sinh nhật của mình.

Chúng ta sẽ mãi mãi hạnh phúc bên nhau anh nhé !

Em yêu anh! YunHo…

Anh à! Mới sáng nay anh vẫn ở bên cạnh em mà bây giờ anh đã đi làm rồi! Xa anh mới một chút mà em đã thấy nhớ anh! Em hư quá!

Anh à! Đã lâu lắm rồi nhỉ, từ ngày chúng ta mới gặp nhau đến nay đã 6 năm rồi. Anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Chắc anh quên rồi, còn em thì nhớ mãi…. 

Đó là hồi em còn làm trưởng bộ phận kế hoạch của công ty GOE – Công ty của cha anh. Ngày ấy em là người chẳng biết gì ngoài công việc. Và có lẽ cuộc sống của em vẫn sẽ tiếp diễn như vậy nếu anh không làm nhân viên của em…

Hừ! Có nhân viên nào như anh không nhỉ ? Kéo sếp của mình ra công viên chơi ngay trong giờ làm việc. Lại còn lấy cớ khảo sát thị trường gì chứ??? Kéo em ra ngoài đường như thế không sợ người ta nói này nói nọ hay sao???

Còn lần đi uống mừng kế hoạch thành công nữa. Anh cố tình để em uống say rồi lấy cớ gần nhà, đưa em về chứ gì??? Xì!!! Muốn biết nhà em thì cứ hỏi, sao phải kì công thế? Nói cho anh một bí mật nhé. Hôm đó em chỉ giả vờ say thôi. Chỉ có đồ ngốc như anh mới không biết em uống rất khá. Hihi, em cố tình thử anh đấy. Nghĩ em yếu lắm sao? Nhầm to rùi !!!

Anh cứ như cái bóng của em vậy đó! Dính lấy em hoài à! Mặt anh có khi còn dày hơn cái thới ák! Gặp bạn là khoe bồ! Em là bồ anh hồi nào ??? Anh làm em ngại chết àh!!! Đánh lẽ phải là em khoe anh là bồ em chứ! Tại anh đó, làm mấy cái vệ tinh quanh em lần lượt nhập viện vì shock àh! Cũng tại em nổi tiếng quá mà! Haizzzzz…………….

…Em vẫn nhớ cái hôm em phải ở lại viết báo cáo kế hoạch. Anh ngồi lại giúp em đến khi xong việc nhìn đồng hồ đã 12h đêm rùi. Anh nhất quyết đưa em về đến nhà rồi mới về dù không cùng đường…

…Còn hôm em được nhận được tin ba mẹ em qua đời nữa. Anh đã luôn ở bên cạnh em. 

Lúc mọi người về hết, anh đã ôm em vào lòng, nhẹ nhàng nói “Mọi chuyện qua rồi….”

…Anh như là ngọn gió riêng của em vậy. Lúc nào cũng theo em, những lúc em buồn lại ôm em vào lòng an ủi. Bên anh, em thấy mình thật nhỏ bé.

Em đã yêu anh từ bao giờ nhỉ??? Em không biết nữa. Chỉ biết ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, tim em đã đập rộn ràng. Có lẽ lúc đó mà đi đo nhịp tim thì cái máy ấy cũng điên loạn mà nhảy Tango với tim em mất thôi. Hôm anh kéo em đi chơi, em đã vui lắm lắm. Lâu rồi em chẳng có dịp thoải mái như vậy… Lúc em nhìn anh reo lên chỉ vào cái đu quay khổng lồ đó, môi trề ra, mắt sáng lên như trẻ con vậy… anh có biết lúc đó anh đáng yêu lắm không? Chỉ muốn cắn vào đôi môi đó thôi nè… Cái lần anh cõng em về nhà khi em “say” nữa… Lưng anh thật lớn, thật rộng, thật ấm áp. Em dựa vào đó mà cảm thấy vững trãi lạ thường. Từ anh toát ra hương thảo mộc dịu nhẹ làm em thấy thật bình yên. Anh à, lúc đó em mới nhận ra anh thật mạnh mẽ biết bao. Anh biết không, lúc đó em cố tình rướn người lên để có thể dụi mặt vào gò má anh đấy! Aaaaaaaa…xấu hổ chết mất!!!

…Và nụ hôm đầu tiên ấy….hihi, tỏ tình rồi mà cứ run run là sao??? Hun người ta mà mắt cứ nhắm tịt, môi mím chặt thì ai mà hun được??? Đúng là đồ Ho péo ngốc nghếch mà! Làm em thành người chủ động rùi! Anh thiếu kinh nghiệm quá àh! 

…Liệu yêu anh có phải là sai lầm không??? Anh àh! Sao anh lại giấu em? Anh đường đường là con chủ tịch lại đi làm nhân viên… Đáng lẽ anh phải tiếp quản cả công ty…. tại sao anh lại dối em??? Vì em mà anh phải chịu bao nhiêu cực khổ… Anh giả vờ ngốc hay ngốc thật đó hả??? Lại còn kéo em về nhà… Ra mắt gia đình gì chứ??? Chẳng phải vì em mà anh đã mẩt tất cả rồi sao???

Em xin lỗi vì đã yêu anh để rồi làm anh khổ.

Em xin lỗi vì đã dựa vào anh mỗi khi em buồn.

Em xin lỗi vì đã luôn nghĩ về anh … giá như … giá như ngày ấy … em không yêu thì có lẽ bây giờ anh đang hạnh phúc bên gia đình, với người vợ xinh đẹp và những đứa con kháu khỉnh.

Anh à! Anh còn nhớ tối hôm ấy chứ ??? Lúc ba mắng em, em thực sự rất buồn và cảm thấy bị tổn thương… Em là cái gì nào? Suy cho cùng cũng chỉ là đứa mồ côi, không nơi nương tựa, nghèo kiết xác. Đem em ra so sánh với anh liệu có xứng đáng không ???

…Nhưng ánh mắt anh nhìn em lúc đó, ánh mắt ấy dường như nói với em rằng JaeJoong phải dũng cảm lên! Giây phút ấy, em nhận ra rằng em không thể sống thiếu anh… và em đã bất chấp tất cả… em đã nói hết những suy nghĩ của mình lúc đó… Thật nhẹ nhõm anh àh! Em đã đúng hay sai lầm??? Em không biết nữa, chỉ biết rằng em thật sự cần anh, em không muốn phải xa anh. 

Em yêu anh! Rất yêu anh! YunHo!

Vì anh mà em ra nông nỗi này đây !!! ( thực tế thì ngược lại mới đúng) Vì thế mà em nhất định phải ở bên anh, hành hạ anh ( nhưng kết cục thì toàn bị anh bắt nạt thui! ) Anh phải chịu trách nhiệm với em cả đời không đổi thay! Em sẽ luôn theo dõi anh! Anh nhớ đó!

Chúc anh sinh nhật vui vẻ! Tình yêu của em! Em mãi mãi, mãi mãi yêu anh! Kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau nữa nữa…. em vẫn yêu anh…

Chúng ta hãy cùng nhau sống hạnh phúc trọn đời anh nhé!

Sao ???

Anh nói gì cơ???

Không áh ???

Ya !!!!!!!!! Anh mà nói thế là em hành hạ anh tới số luôn áh! Hihihi…

…I Love U…

JaeJoong – Thiên thần đáng yêu của anh”

Stop music.

Music: Beautiful thing:

http://www.esnips.com/doc/9b281221-e...eautiful-Thing

Cậu gấp mảnh giấy lại thành hình trái tim đôi, đặt ngay ngắn lên chiếc áo phông màu xanh lá cây – quà sinh nhật của YunHo mà cậu đã bí mật chuẩn bị từ lâu. Mỉm cười hạnh phúc, cậu ôm món quà vào lòng.

……..Ding…..dong…..

Chuông cửa vang lên kéo cậu ra khỏi những dòng suy nghĩ mông lung. Ngước lên nhìn đồng hồ, đã 3h chiều, mải nghĩ lung tung nên đã quá trưa rồi! Ai đang ở ngoài cửa nhỉ. Giờ này YunHo đang làm việc mà! Cậu suy nghĩ rồi chạy ra cửa:

- Xin chào ………………um………umma….

Đứng trước cậu lúc này là một người phụ nữ đẹp quý phái với mái tóc dài ngang vai.

- Cậu không định mời tôi vào nhà sao? Người phụ nữ lên tiếng.

- Ah … vâng … mẹ vào nhà ạ! JaeJoong kéo rộng cánh cửa, bước qua một bên nhường lối cho người phụ nữ.

Cậu pha ấm trà nóng, đặt lên bàn rồi ngồi đối diện với người phụ nữ:

- Thưa mẹ, mẹ uống nước ạ!

Người phụ nữa đưa mắt nhìn JaeJoong rồi chậm rãi nói: 

- Tôi sẽ nói nhanh thôi, cậu JaeJoong! Đã 2 năm trôi qua, cậu cũng đã thấy rồi, cuộc sống của cậu và YunHo nhà tôi rất khó khăn. Bố nó sau lần ấy cũng ốm luôn, giờ sức khoẻ cũng yếu lắm rồi. Ông muốn nó về tiếp quản công ty thay ông, lấy vợ rồi sinh con. Tất cả mọi chuyện đã thành quá khứ, nếu nó trở về, ông sẽ tha thứ tất cả và coi như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Cậu hãy giúp nó, hãy để nó ra đi, có như vậy nó mới hạnh phúc.

JaeJoong cúi mặt xuống, đan những ngón tay vào nhau, giọng run run:

- Thưa mẹ, chúng con có lỗi rất nhiều với cha mẹ. Con biết mình làm thế này là không đúng, nhưng con không thể rời xa anh ấy… Trải qua rất nhiều biến cố… con và anh ấy mới được ở bên nhau, tất cả đều không dễ dàng….

- Cậu thôi đi! Người phụ nữa quát lên - Đừng có dùng những lời lẽ giả tạo ấy mà nói với tôi. Cậu muốn tiền chứ gì? Bao nhiêu? Hãy nói đi tôi sẽ cho cậu. Mười triệu, hai mươi triệu hay năm mươi triệu. Vừa nói người phụ nữ vừa rút sấp tiền trong túi ra đặt trước bàn. - Nếu cậu thấy chưa đủ, tôi có thể đưa thêm chỉ cần … chỉ cần… cậu rời xa YunHo. Người phụ nữ ngừng lại, mắt ngân ngấn nước…

JaeJoong lặng đi, nhìn xấp tiền trên bàn, đôi vai cậu run lên, đôi mắt trong veo giờ đã đỏ hoe, cậu gục xuống bàn khóc nức nở:

- Xin mẹ! Mẹ đừng làm thế với con! Con và YunHo đều rất tôn trọng và yêu thương cha mẹ. Chúng con biết, cha mẹ luôn muốn chúng con có được những điều tốt đẹp nhất, nhưng chúng con đều đã trưởng thành và biết suy nghĩ. Chúng con cũng hiểu được những gì là cần cho cuộc sống của chính mình. Con cần YunHo và anh ấy cũng cần con, chúng con cũng cần cha mẹ nhưng phải có thời gian để dung hoà tất cả. Xin hãy tin ở con, con sẽ làm YunHo hạnh phúc và con sẽ không rời xa anh ấy.

- Nhưng còn cha nó, còn tôi! Đừng có ích kỉ như thế! Thế giới này không chấp nhận việc hai thằng con trai yêu nhau. Rồi nó sẽ ra sao? YunHo không phải đồ biến thái! Cậu hiểu chứ? Nó cần vợ, cần có con và một gia đình hạnh phúc. Cậu có thể cho nó tất cả những thứ ấy không? Cậu sẽ cho nó một đứa con? Nực cười ! Hạnh phúc ư? Hạnh phúc là khi nó phải làm việc vẩt vả để tối về lại chui vào căn nhà tồi tàn, cũ nát với một đứa con trai vô dụng ư? Người phụ nữ gắt.

Một lần nữa cậu lại cố kìm tiếng nấc nghẹn ngào mà quỳ xuống:

- Khi rời nhà ba mẹ đi vào tối hôm đấy, con đã thực sự quyết tâm sẽ rời xa YunHo. Con không muốn vì con mà mất đi gia đình mà anh ấy luôn yêu quí. Nhưng YunHo hiểu tất cả, anh ấy ôm con và nói rằng “Hãy dũng cảm lên, vượt qua tất cả, chỉ cần anh và em bên nhau như thế là đã tốt lắm rồi. Chỉ cần em yêu anh, anh cũng yêu em là hạnh phúc rồi. Em sẽ không thể sống được nếu cứ nghe lời đàm tiếu của thiên hạ. Em hiểu anh nói gì chứ! Đừng đi đâu cả vì dù em có đi đâu, anh cũng sẽ theo tới cùng để kéo em về. Hãy tin anh và bên anh mãi mãi em nhé! Anh yêu em! Hãy biết nhẫn nại! Một ngày không xa, bố mẹ sẽ chấp nhận chúng ta”… Mẹ à! Con rất rất muốn anh ấy hạnh phúc, vì vậy con sẽ chờ, cùng anh ấy chờ, mẹ àh.

- Nhưng mọi người sẽ nhìn nhận nó thế nào cậu đã nghĩ đến chưa??? 

Người phụ nữ ngập ngừng nói.

- Đã có những đêm anh ấy thức trắng nghĩ đến ba mẹ. Nhìn ba mẹ buồn, anh ấy cũng đau lòng lắm.- Jaejoong đứng dậy, tiến về phía người phụ nữ, nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay bà. Anh ấy nói dù thế nào đi nữa cũng đã quyết đinh rồi, nhẩt định sẽ không thay đổi. Thứ anh ấy cần nhất trong đời là một người hiểu và luôn bên cạnh anh ấy. Anh ấy nói ngoài con ra sẽ không còn ai khác. Anh ấy nhất định chờ cho đến khi ba mẹ chấp nhận chúng con.

Người phụ nữ đưa mắt nhìn JaeJoong… Trong đôi mắt của cậu ẩn chứa sự rụt rè nhưng cũng rất cương quyết… Bà đứng đậy, bước ra cửa… 

- Ta không đôi co với cậu nữa, hãy nhớ những gì ta nói hôm nay và hãy rời xa nó khi nào cậu sẵn sàng. Nhưng nhớ rằng, nếu cậu làm nó đau khổ, ta sẽ không tha cho cậu. Nói rồi người phụ nữ bước đi, trên môi thoáng nở nụ cười…

JaeJoong tiễn bà ra cửa, nán lại hồi lâu đợi bóng bà khuất hẳn mới vào nhà.

Stop music

Music : May I love you ( love song for Yunjae_ đoạn điệp khúc) :

http://www.esnips.com/doc/660edd28-e...May-I-Love-You)

Nhìn lên đồng hồ, đã 5h chiều, YunHo sắp đi làm về cậu vội vàng chạy vào bếp mặc tạp dề. Nguyên liệu đã chuẩn bị sẵc từ hôm qua, cậu bắt đầu đập trứng và nhào bột. Cậu sẽ làm cho YunHo một cái bánh sinh nhật thật đặc biệt khi anh trở về. Cậu khẽ hát bài hát anh vẫn hay hát cho cậu nghe… May I Love You …

… YunHo, tối nay anh sẽ trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian…

___________END___________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: