[Yunchun/Jaechun/Suchun/Minchun] Uke Ngang Tàng Nắm Đầu các seme
UKE NGANG TÀNG NẮM ĐẦU CÁC SEME!
Author: Chauuke
Thể loại: SA, Humor
Pair: Hochun, Jaechun, Minchun, Suchun, SuJu
Rating: 14+
Lengh: One short
Dislaimer: Nhân vật trong fic Au sẽ toàn quyền do Au định đoạt ^^
Status: Completed.
Note: Đầu tiên, uke muốn nói trước fic này nhảm nhí vô đối, thế nên bạn nào không thích mấy chuyện nhảm nhí hay kị Chun uke thì back dùm mình nha. Cảm ơn!
Sáng sớm tinh mơ vào lúc 5:30 AM.
Yoochun lững thững một tay xách xô, một tay cầm găng và một đống giẻ đặt xuống chân cầu thang.
Cậu đứng chống nạnh, hít thở thật sâu lấy hơi rồi hét một cách hết sức dõng dạc.
"Jung Yunho!!!"
"Kim JaeJoong!!!"
"Kim Junsu!!!"
"Shim Changmin!!!"
Âm thanh vang dội cả tòa nhà, đến mức tường cứng như thế vậy mà còn xuất hiện các vết nứt!
Bốn con người kia đang ngon giấc cũng phải giật mình tỉnh dậy.
Yunho mắt nhắm mắt mở, tay chân quờ quạng tìm quần áo thay, anh lấy gì không lấy lại rang sức lột quần Changmin đang nằm bên cạnh.
"Quái, sao lấy mãi không được!?"_ Anh bực bội lầm bầm chửi.
Changmin cũng đang ngái ngủ cảm giác ai đó đang giở trò thì lập tức mở choàng mắt. Thấy Yunho đang ráng sức kéo quần mình thì không khỏi hột hoảng.
"Hyung!!! Anh đang làm gì vậy hả!? Em đâu phải Yoochunnie!???"_ Changmin hét toáng lên rồi tung cho Yunho một đá.
Yunho từ trên giường ngã lăn xuống đất, lộn mấy vòng, đầu đập xuống sàn. Yunho lúc này hoàn toàn tỉnh ngủ, anh ngồi bật dậy rồi ngơ ngác ngó.
JaeJoong và Junsu trên giường bên kia cũng dụi dụi mắt ngồi dậy.
"Mới sáng sớm mà sao ồn ào quá vậy?"_ JaeJoong ôm gối dụi dụi mặt vào.
"Oa.... Hôm nay chúng ta được nghỉ mà..."_ Junsu ngáp ngắn ngáp dài.
Ở dưới lầu Yoochun nổi máu xung thiên khi hét vậy mà bốn người kia vẫn chưa thấy ai lết xuống.
" CÒN CHƯA CHỊU XUỐNG SAO!? HAY MUỐN TÔI LÔI XUỐNG HẢ!?"
Yunho, JaeJoong, Junsu , Changmin nghe tiếng hét chói tai cuả Yoochun cất lên thì lập tức tỉnh táo. Cả bốn người vội vội vàng vàng vệ sinh cá nhân rồi mặc quần áo gọn gang để nhanh chóng đi xuống. Yoochun mà tức giận lên thì sẽ khó khăn lắm.
"Sao tự nhiên hôm nay Yoochun dậy sớm vậy!?"_ JaeJoong vừa đánh răng vừa nhìn qua Yunho_ "Bình thường thì giờ này cậu ấy phải đang ngáy o o mới phải !?"
"Hôm qua cũng bỗng dưng đòi ngủ riêng..... Yoochun hay tùy hứng như vậy đó!"_ Yunho nhăn nhó, tay cạo cạo râu, anh lỡ tay rồi rạch nguyên một đường trên mặt, máu từng giọt từng giọt bắt đầu rơi xuống.
Jaejoong hết hồn nhìn nhìn Yunho _ "Trời ơi...mặt cậu...."
Yunho mặt mũi cứng đơ nhìn chính mình trong gương đau xót.....
"Ah.....Ah....trời ơi.....còn đâu gương mặt đẹp trai nam tính của tui nữa trời ..."_ Yunho giãy đành đạch, kêu la như một đứa con nít. JaeJoong chịu không nổi ồn ào liền túm đầu Yunho nhấn xuống bồn rửa mặt đang chứa đầy nước.
"Cậu ồn ào quá!"
ục.... ục......ục................
1'
2'
3'
Cả ba người Jaejoong, Junsu, Changmin lo lắng quan sát Yunho....
"Sao anh ấy không động đậy gì hết vậy nhỉ!?" _ Changmin lên tiếng.
"Yunho hyung, Yunho hyung...." _ Junsu cố lay lay anh dậy.
*Phịch*
Yunho mặt mũi tái mét ngã lăn xuống sàn.
"Ah~ Jaejoong hyung giết chết Yunho hyung rồi ~ "_Junsu la hét.
"Ê....không có nha~" _ JaeJoong chạy lại chỗ Yunho, đập đập vào mặt Yunho mấy cái.
"Đồ yếu đuối, có tỉnh lại không thì bảo!?"
"Đừng đùa nữa, Yoochun hyung đang ở dưới nhà kia kìa...." _ Changmin không chịu nổi mấy trò nhố nhăng của mấy ông liền thúc giục.
Bỗng một ý nghĩ lóa lên trong đầu cậu.
"ah~~~ có khi nào Chunnie hyung muốn ngày nghỉ chúng ta đưa đi chơi không?"
Yunho đang vờ ngất nghe thấy câu nói chí lý này thì lập tức bò dậy.
Jaejoong và Junsu cũng gật đầu đồng tình.
"Ô! Rất có thể nha...."_ Cả ba đồng thanh.
"Vậy còn không mau nhanh lên!"_ Changmin tiếp tục hối thúc.
:
:
:
Sau 15' vật lộn, cả bốn mĩ nam nhân xuất hiện với những bộ cánh cực kì bắt mắt, riêng Yunho có một vết băng keo trên má ><
Nhìn bốn người như đang tỏa ánh hoàng quang chói lòa khiến Yoochun ngồi trên ghế salon phải nheo mắt lại đồng thời lấy tay che phía trước.
"Các người ăn mặc như thế là có ý gì đây!?"
Yoochun bực bội , vắt chéo chân và khoanh tay trước ngực, mặt kênh lên đầy thách thức nhìn bốn tên 'Mĩ nam' trước mặt.
Cả bốn người nhìn lại cách ăn mặc của Yoochun, rõ rang là cậu đàng mặc đồ thường ở nhà chứng tỏ cậu không có ý gì là sẽ đi đâu chơi cả.
"À...ờ......thì......."
JaeJoong ái ngại thục tay qua Junsu, Junsu nhăn nhó lại thục qua Changmin, Changmin dung ánh mắt cầu cứu nhìn qua Yunho.
"Hyung đại diện nói đi..."_ Changmin thì thầm.
"Sao lại là anh!? Chẳng phải trò này là do em bày ra hay sao!?"_ Yunho thầm thì.
"Hyung ah~~~"
"Trời ạ......"
Yunho cười cười, gãi đầu gãi tai, miệng ậm ừ.
Yunho đường đường là một Leader-shi, đáng lẽ ăn nói phải rất rõ rang , rành mạch , mặc dù Yunho vốn là như vậy nhưng cứ đứng trước Yoochun là anh ta cứ như trẻ con vậy, hành động lung ta lung túng, mặt mũi thì cứ nghệch ra.
Yoochun lại hiểu quá rõ mấy ông xã của mình cho nên cứ nắm đằng chuôi rồi bắt nạt họ suốt. Lúc họ bực lên thì mè nheo làm nũng làm bốn con người kia dù muốn dù không cũng phải nhường nhịn bảy , tám phần.
Changmin rất thông minh , nãy giờ đứng quan sát tình hình thì thấy một đống dụng cụ dọn dẹp ở đằng xa xa. Hiểu ra vấn đề, cậu liền tiến lên phía trước chữa cháy cho Yunho.
"Chunniue Hyung~ hình như anh có chuyện gì muốn nhờ bọn em đúng không!?"_ Changmin cười cười, đẩy Yunho qua một bên.
"Huh???"_ JaeJoong, Junsu và Yunho đồng loạt quay sang nhìn Changmin_ "Em đang nói cái gì vậy?"
Yoochun tự nhiên cảm thấy Maknae thật đáng yêu. Cậu đứng dậy rồi mỉm cười bằng một nụ cười thật dịu dàng và dễ thương.
"Đúng rồi đó a ~ ~"
Cậu chạy lon ton ra phía chân cầu thang sau nhà, ôm lên một đống hỗn độn tùm lum thứ đặt trước mặt bốn con người kia vẫn đang ngơ ngác chưa hiểu ất giáp gì ( Trừ Changmin)
"Nhân lúc có một kì nghỉ hiếm hoi, DBSK chúng ta hôm nay sẽ dọn dẹp vệ sinh nhà cửa ha ~"
"Cái gì????"_ Bốn người kia đồng thanh.
"Trời....cậu đã nói là hiếm hoi sao không tranh thủ đi chơi mà dọn dẹp làm gì?" _ Junsu bức xúc.
Jaejoong cũng gật đầu đồng tình _ "Để tụi anh dẫn em đi chơi....vụ đó....để sau đi!"
"Không được!!!"_ Yoochun giậm giậm chân_"Tối nay là họ đến rồi..."
"Họ???"_ Yunho nhíu mày.
"AH....không...không...chỉ là....."_ Yoochun biết mình nói hớ nên liền rang nghĩ ra cách lấp liếm nhưng ngược lại mấy người kía không để ý lắm thì phải.
"Thôi.....hôm nay chúng ta sẽ đi ngao du sơn thủy, để tụi anh đưa em đi, vào thay đồ đi!"
Yunho nói đồng thời đẩy đẩy lưng Yoochun đi lên cầu thang.
Yoochun không đi. Cậu đứng yên tại chỗ rồi lên tiếng.
"Ý các người là không làm chứ gì?"
"Huh?"
"Được! Không làm thì tôi tự làm một mình"_ Cậu lồng lộn cầm mấy cậy chổi, giẻ lau và cái xô_ " Rồi từ nay các người tự đi mà 'ngủ một mình' đi!!!"
Bốn tên mĩ nam kia nghe xong đứng sững người trong vòng mấy giây, nghĩ nghĩ lại câu nói ở phía sau rồi như hiểu ra vấn đề, họ hoảng hốt chạy lại níu giữ lấy Yoochun.
"Thôi...thôi mà...tụi này làm....nhất định sẽ làm..."
"Rất tốt!!!" _ Yoochun mỉm cười hài lòng _ "Cả bốn người lập tức lên thay bộ đồ thoải mái nhất rồi xuống đây ngay!"
Cả bốn người cùng nhìn nhìn cậu rồi xụ mặt xuống.
"Ờ......................."_ Giọng điệu chán nản kéo dài như đến mấy chục cây số.
"Cái thái độ gì vậy hả!?"
"Đâu có... tụi anh làm là được chứ gì...."
10' sau.......
Yoochun chễm chệ phân công việc làm cho từng người.
"JaeJoong, Anh phụ trách dọn dẹp trong nhà bếp và tất cả các phòng trong nhà"
"Yunho, anh lau nhà nha!? À, chà rửa cả toilet và phòng tắm! »
« Junsu và Changmin thì nhẹ nhàng thôi, cả hai sẽ lau tất cả cửa kính cũng như dọn sạch rác, bụi, mạng nhện trên trần nhà ha ! »
Bốn người nghe xong gật gù, gật gù. Rồi nhưu sực nhớ ra cả bốn người lại cùng đồng thanh.
« Còn em sẽ làm cái gì ? »
Yoochun bỗng nhìn họ bằng một ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.
« Uả ? ai nói là em sẽ làm cơ chứ ? »
« Gì ? ?? »
« Được rồi, nên tiết kiệm thời gian....mọi người nên bắt tay vào việc ngay đi ! làm sớm nghỉ sớm ! »
Nói xong, Yoochun tí ta tí tớn chạy lại hôn lên má mỗi người một cái, chúc họ làm việc tốt rồi chạy tót lên phòng riêng xem video.
Bốn người kia nhìn nhau ngao ngán nhưng cũng bắt đầu xắn ống tay áo lên.....
:
:
:
JaeJoong đứng nhìn đống chén bát chất cao như núi ở trước mặt, tự hỏi thật ra đã bao lâu rồi đống này chưa được rửa !? Vì công việc nên đa số mọi người ăn bên ngoài, rất ít khi ở nhà vậy lý do gì mà nhiều đồ dơ đến như thế ?
Nghĩ nghĩ hình như việc này do Yoochun và Yunho đảm nhiệm thì phải, không lẽ hai người này chẳng bao giờ chịu rửa ? Tại sao anh lại thích Yoochun được cơ chứ ??? Con người lười biếng như thế..... cả tên Yunho nữa, không biết nhắc nhở hay sao để giờ anh phải gánh hết cái đống hỗn độn này !
Anh ước tính nếu như rửa hết ddoongsbats đĩa này chí ít cũng hết một tiếng, chưa kể đống xoong nồi bên cạnh.
Dọn dẹp lau chùi các phòng nữa.... trừ thời gian nghỉ ăn cơm trưa....ngủ trưa.....chắc đến chiều mới xong quá !!!
'Park Yoochun, anh không bao giờ làm việc không công đâu đấy nhá, anh bỏ sức ra bao nhiêu thì em phải trả lại gấp đôi như vậy đấy'_ JaeJoong thầm nghĩ.
Anh chưa vội bắt tay vào làm ngay mà ngồi ngầm nghĩ xem coi nên bắt Yoochun trả nợ như thế nào.....
:
:
:
Yunho đi đi lại lại , đi tới đi lui, cuối cùng cũng không bbieetslaf mình nên dọn dẹp từ đâu, bình thường những công việc này là do người khác làm , anh cùng lắm là chỉ rửa chén chứ chẳng bao giờ phải động tay động chân.
Chậc, thà đi biểu diễn chắc còn sướng hơn là ở nhà mà bị đày ải thế này.
Anh liếc vào nhà bếp, Jaejoong cũng đang đứng ngó và đã làm gì đâu.....
Rồi anh nhìn lên trên lầu, hướng phòng của Yoochun....ah~~~ hay là bắt đầu từ đó nhỉ !?
Nghĩ là làm , chàng Gấu ngốc nhà ta tay cầm cán chổi rón rén bước lên lầu. Trong đầu thầm thắc mắc, không biết Yoochun đang làm gì mà yên ắng như vậy, bộ đang ngủ sao !?
Vặn nhẹ chốt cửa và cẩn thận nhìn vào trong...không thấy ai cả.....Yunho bước hẳn vào bên trong, chợt anh nghe có tiếng rì rầm bên ngoài hành lang, tiếng cười này chỉ của Yoochun thôi, anh cười thầm định làm cậu giật mình từ phía sau nên cũng đi ra phía phát ra tiếng cười nghịch ngợm đó.
« Hơ hơ hơ anh nghĩ em là ai chứ !? anh tưởng em dễ bị ăn hiếp lắm sao ? »
« Bọn họ làm sao biết được ! thì buổi chiều anh cứ đến mà coi...Yunho nhất định làm tốt hơn HanKyung của anh đấy !!! »
_ _ _
« Em đang nói chuyện với ai mà có vẻ hứng khởi vậy Yoochun ? »
Yunho thì thầm , gian xảo thổi hơi nhẹ vào gáy cậu.
Yoochun giật thót, liền thét lên đồng thời làm rơi luôn chiếc điện thoại xuống dưới lầu.
« Ah ~ ah~ Jung Yunho !!! điện thoại !!!! »
« Uh ? »_ Yunho ngơ ngác, ngó xuống dưới, chiếc điện thoại may mắn chỉ bị rớt xuống lùm cây nên chắc hẳn là không sao hết.
Yunho nhìn lên Yoochun đang đưa tay trước ngực vì giật mình.
« Không sao đâu ! Lát anh lượm cho, em nói chuyện với ai mà mải miết đến mức anh đứng sau cũng không biết ? »
Yoochun trợn tròn mắt, hơi lo lắng không biết Yunho đã nghe được những gì, nhưng bản chất vốn lanh lợi cậu liền đánh trống lảng rất nhanh.
« Ah....là YooHwan, là YooHwan đó mà....này, sao anh không lo làm việc đi mà lên đây làm gì vậy hả !? »
« Anh định là sẽ dọn dẹp phòng em trước »
« Khỏi, không cần đâu, phòng em rất sạch sẽ, anh cứ dọn dẹp hết và trừ phòng em ra, ha ! ha ! »_ Vừa nói, yoochun vừa đẩy lưng anh ra khỏi phòng.
« Anh không được lẻn vào nữa nha ! »
Nói xong cậu đóng sập cánh của cái rầm trong khi con gấu vẫn chưa kịp phản ứng.
1s
2s
3s
Yunho vẫn đang đứng đó.
Bỗng cánh cửa đột nhiên mở ra.
« Nhớ nhặt điện thoại cho em ! Đưa lên đây rồi gọi em ra nha ! »
Yoochun ló đầu ra cười cười, đưa tay vỗ nhè nhẹ lên mặt Yunho.
Yunho nhìn nhìn, rồi bảo, anh hiểu rồi.
Yoochun không nói gì thêm, cười dịu dàng một cái nữa rồi bước chân sáo chạy vào phòng....
Yunho buồn bã vì không làm ăn được gì lại lủi thủi đi xuống...........dọn dẹp...............
:
:
:
« A~ ~ ~ Lạnh quá !!! »_ Changmin run cầm cập, hai hàm răng đập vào nhau côm cốp. Số là sau khi Yoochun giao nhiệm vụ cho cậu và Junsu lau cửa kính thì hai an hem đã oẳn tù tì xem ai lau trong nhà và ai lau bên ngoài.
Bữa nay ông trời dở chứng, thời tiết vô cùng tệ, nhiệt độ hạ thấp tới 15 độ, trời vô cùng giá rét . Số phận cậu xui xẻo, tính ăn gian tên kia không ngờ lại bị phát giác không những không được lau bên trong mà còn bị ăn mấy cái cốc đau điếng.
Hiện giờ cậu đang lơ lửng trên chiếc thang cao ngất ngưởng để lau mấy tấm kính trên lầu. Cao lắm, cao lắm đấy, trời còn lạnh nữa, đúng là không cái khổ nào bằng cái cực nào.
Đang lầm bầm chửi thì mặt tên đáng ghét Kim Junsu xuất hieenbj đối diện tấm kính bên kia, cười nham nhở, quái, tên này lau kiểu gì mà nhanh thế !?
Bỗng Kim Junsu giơ ngón tay trỏ lên rồi chỉ chỉ xuống dưới, Changmin không hiểu liền nhìn theo....
Ở bên dưới, ngay chân cầu thang là cái đệm nước cỡ lớn mà anh Jaejoong đặt cho Yoochun nằm ngoài sân cho mát mẻ vào mùa hè, ai lôi ra chi vậy ?
Rồi cậu nhìn lên để thắc mắc thì tên Junsu giơ cả hai tay lên bái bai cậu. Ý tên đó là sao đây !? cảm thấy không ổn, Changmin đập rầm rầm vào tấm kính tỏ ý phản đối. Junsu không hề lay động, càng tiến đến gần rồi mở chốt cửa.
« A !!! Kim Junsu !!!! anh nỡ đối xử với tôi như vậy sao !? Tôi có làm ma cũng bám theo anh, trù ẻo cho anh chết luôn.....Chunnie Hyung, cứu Minnie.... »
Changmin khóc lóc , la hét. Junsu càng thích thú và đẩy banh cửa sổ ra.
Changmin đang ở trên cầu thang mà, đang ở trên cao mà và không hề có chỗ bám víu.
Cậu trợn to mắt, miệng không ngừng la, cả thân người nghiêng sang trái, rồi nghiêng sang phải, cuối cùng là ngửa ra phias sau và.....
« Ah ~~~~~~ah~~~~~~~~~~~~~~~~~ »
Minnie tôi đang rơi.......đang rơi............Tên độc ác khốn kiếp !!!!~ Tôi nhất định phải giết anh !!!!!
*ẠCH*
Một cú rơi hoành tráng.
Changmin nắm chặt mắt, và vẫn chưa dám mở ra. Ủa ? không đau mấy ! cậu từ từ hé mắt, cậu rơi ngay trúng vào giữa nệm........... a~ rõ rồi ! Tên kia rõ ràng đã bày mưu tính kế từ trước.........
Cậu đứng bật dậy nhìn lên trên thì tên Junsu kia đang cười đến nỗi bò lăn bò càng, túc đến không nói nên lời, đang tính bay lên lầu cho tên kia một trận thì Yunho, JaeJoong và cả Yoochun nghe tiếng động nên chạy ra. Yoochun thấy cậu em út đang ở giữ tấm đệm như thế thì phần nào hiểu ra sự tình.
Changmin nhìn thấy Yoochun thì mừng như bắt được vàng, chạy lại khóc lóc làm nũng, nói bị tên Junsu kia ăn hiếp, một tí nữa là không thế gặp mặt Yoochun rồi, cứ thế mà ôm mà khóc.
Yunho và Jaejoong đứng nãy giờ quan sát, thấy túc cười nhưng không dám, đành ráng nhịn. Yoochun thương cảm, đứng quắc mắt nhìn lên trên lầu, Junsu nhìn xuống chạm phải ánh mắt sắc lẻm của Yoochun lập tức run sợ.
« Không lo làm mà còn phá nữa sao hả !? » _ Yoochun nói qua từng kẽ răng nhìn lên Kim ca ca.
Cậu khom người lấy một chiếc dép dưới chân rồi nhanh như cắt, ném một phát chiếc dép bay thẳng lên mặt Junsu.
Anh chàng trên kia nhanh chóng né qua một bên, nên chiếc dép chỉ trượt ngang qua tóc, Junsu nhăn mặt nói vọng xuống.
« Yoochun à, chỉ đùa thôi mà, có cần làm như vậy không ? »
« Đùa mà để em nó khóc lóc như vậy hả !? » _ Yoochun đứng hét lên _ « Minnie không cần phải làm nữa, Junsu làm hết luôn đi !!! »
Yunho và Jaejoong nhìn Yoochun rồi nhìn lên Junsu,lắc lắc đầu, hai người nắm vai Changmin kéo vào nhà......
:
:
Mở đầu công việc thì có vẻ nhốn nháo như vậy đó nhưng rồi mọi chuyện đâu vào đấy.
DBSK làm việc rất chú tâm đến khoảng 5 h chiều thì hầu như xong hết mọi việc......
:
:
« Heechul, chúng ta đột nhiên đến chỗ họ mà không báo trước liệu có ổn không ? »
« Hannie~ Yoochunnie biết mà, em chỉ là đến sớm hơn giờ giao kèo một chút.... Em muốn xem coi Yoochun lợi hại đến cỡ nào..... » _ Heechul mỉm cười gian xảo.
SiWon thở dài , vỗ vai HanKyung_ « Tôi đã bào mà, yêu phải dạng người như Heechun hay Yoochun thì chỉ có mà vất vả dài dài »
HanKyung nghe chỉ mỉm cười nhẹ, suốt dọc đường tuyệt nhiên không nói gì nữa.
Căn hộ nhà DBSK.............
Tính tooong.................
« Uả ? giờ này mà ai đến ta !? »_Yunho ngồi trên sopha xem tivi nhìn ra ngoài _ « Changmin.....em ra mở cửa đi ! »
« Để em, để em »_ Yoochun từ trên lầu lao xuống.
_ _ _ _
« Mời vào !!!!!!! »
Yoochun hét to khi mở cửa ra. Xuất hiện trước cửa là 13 người của Super Junier, cười toe toét, vừa thấy chủ nhà mở cửa thì lập tức những những anh chàng nghịch ngợm lao ùa vào trong nhà, la hét ầm ĩ. Yunho, Changmin mở to mắt ngạc nhiên cực độ, nhưng cũng nhanh chóng nở nụ cười chào đón họ. JaeJoong từ trong nhà bếp đi ra, Junsu từ trên lầu đi xuống cũng nhìn nhau khó hiểu, mấy người này có bao giờ đến bất ngờ như thế này!?
ShinDong nhảy bổ vào chỗ Yunho đang ngồi, liến thoắng.
"Ghê thật, tôi nghĩ các cậu phải lười biếng lắm, nhà cửa thế nào cũng lộn xộn không ngờ lại gọn gang sạch sẽ như thế, Yoochun đúng là biết quản lý nhỉ !?"
"Huh?"_ Yunho nhíu mày.
"Heechul! Anh thua chắc rồi nhé!"_ HyunKuyng đang ôm lấy cổ Changmin, nói vọng ra ngoài cửa.
Heechul và Yoochun vẫn đang ở phía ngoài. Nghe HyunKyung nói vậy Yoochun giật thót, vội quay sang Heechul.
"Anh nói cho mọi người biết hết rồi hả!?"
"Ừ, anh thấy chuyện này có gì đâu"_ Heechul đi vòng ra phía của sổ trong cùng, lấy tay quẹt nhẹ lên đó, không dính một hạt bụi nhỏ _ "Thôi rồi, cú này thua thiệt rồi, không ngờ 4 vị thần phương đông kia lại dễ sai như vậy, mấy tên nhí nhố nhóm anh hét khan cổ mà có chịu làm đâu"_ Anh thở dài.
"Anh hại chết em rồi!"_ Yoochun nhăn nhó, ánh mắt lo lắng nhìn vào phía trong.
"?"
Trong lòng Yoochun thấp thỏm không yên, giờ cậu cầu trời cho bọn người này về sớm một chút, nếu để mấy người kia biết được cậu chỉ vì vụ cá cược nhỏ nhoi mà phá hỏng ngày nghỉ của họ thì ôi thôi, vậy coi như là xong xuôi hết.
Heechul quan sát Yoochun, xoa xoa đầu cậu.
"Lo gì vậy!? anh đã cá là sẽ làm, anh sẽ khao em một bữa hoành tráng được chưa?"_ Anh cười cười.
Yoochun nhìn Heechul, mỉm cười một cách vô cùng gượng gạo.
_ _ _ _
HanKyung ra chỗ Yunho ngồi, khoác lấy vai anh cười nhẹ.
"Cậu chiều Yoochun quá nhỉ!? Một ngày nghỉ hiếm hoi cũng chịu ở nhà dọn dẹp cơ đấy!"
Yunho nãy giờ nghi ngờ lắm rồi, nhưng anh rất giỏi che dấu cảm xúc, nên vẫn mỉm cười.
"Thì việc nhà lâu lâu làm cũng ổn, Yoochun thích là được mà sao cậu lại nói vậy?"
Lúc đó JaeJoong, Junsu, Changmin cũng đồng loạt ngồi vào cùng nên cũng nghe được câu chuyện.
Hankyung lại cười.
"Heechul nhà chúng tớ háo thắng lắm, hôm bữa Yoochun đến chỗ chúng tôi, lúc đó Suju cũng đang dọn vệ sinh thế này, Heechul là người chỉ huy nhưng bọn tôi lười lắm, quệt quệt mấy cái rồi lôi nhau ra đùa giỡn, Yoochun thấy vậy liền chọc Heechul nói cậu ấy đúng là không có bản lĩnh, Heechul tự ái dồn dập liền nói coi cậu ấy có thế khiếm DBSK dọn dẹp nhà cửa trong ngày nghỉ không và Yoochun nhận lời ngay, thế là cuộc cá cược bắt đầu, với người làm chứng là bọn tôi, ai thắng sẽ được người kia khao một chầu xả láng!"
JaeJoong, Yunho, Junsu và Changmin nhìn HanKyung đắm đuối, rồi không hề bàn trước mà cả bốn người cùng nhếch miệng cười.
"Ra là vậy à!!!"
:
:
Bọn SuJu ở lại chơi cho đến đêm khuya, họ mở tiệc , la hét inh ỏi, không khí rất vui nhộn và náo nhiệt.
Chỉ Yoochun là đứng ngồi không yên, lúc cậu đi vào trong nhà cùng HeeChul, bốn người kia nhìn cậu cười bằng ánh mắt rất kì lạ, chắc chắn là họ biết rồi, kiểu này là không ổn rồi...
Lúc SuJu cáo biệt, Yoochun mếu máo giữ họ lại, bảo họ ở lại đêm nay mai rồi về.Nhưng JaeJoong cản lại.
"Em sao thế, mấy cậu ấy mệt rồi, nhà chúng ta sao đủ chỗ cho cả 13 người bọn họ, họ về 'sẽ thoải mái ' hơn"_ Anh cười, vỗ nhẹ vào mông cậu.
Yoochun lúc này mặt mũi tái xanh, chân run đến mức đứng không mà tí nữa khuỵu xuống, may Yunho đứng ngay bên cạnh ôm lấy.
Chia tay xong xuôi, Yoochun chạy ngay vào trong nhà, bốn người kia chậm rãi đi ngay phía sau.
"ah~ quả là một ngày mệt mỏi Yoochun ha !?"_ Junsu vươn vai.
Yoochun thật muốn khóc lắm rồi, cậu cố cười cầu hòa, tay đưa ra phía trước thủ thế.
"Thôi, em làm thế cũng là muốn lấy sĩ diện cho nhóm mình, mọi người phải hiểu cho nỗi khổ của em chứ!"
Yoochun rùng mình khi thấy ánh mắt cả bốn con người kia nhìn xoáy sâu vào cơ thế mình.
"Đủ rôi! Có giỏi xông vào thử xem! Park Yoochun ta đây cũng đai Taewomdo tam dẳng chứ ít hả!"
Yunho vặn vặn cổ tay.
"Đúng là nuông chiều riết nên em hư rồi, phải dạy lại thôi!"
Anh vẫn là cứ tiến sát tới cậu, Yoochun sợ hãi ngày càng giật lùi.
Biết không có đường thoát nhưng bản tính vốn ngang bướng cậu vẫn làm liều quay lưng bỏ chạy, bị Yunho tóm mạnh lấy eo, bế xốc lên vai, Yoochun lúc này mới khóc thét lên.
"Xin lỗi..... em xin lỗi mà...... tha cho em đi.........."
Mặc kệ cho cậu la hét, giãy giụa, Yunho cứ nhất quyết bế cậu đi thong thả lên lầu, ba người kia cùng hợp sức giữ cậu lại và đi kế đó.
Một đêm dài đối với Yoochun.
:
:
Đêm hôm đó, không biết đã xảy ra những chuyện gì nhưng tôi nghe mấy người hang xóm than phiền rằng, cả đêm họ không ngủ được chút nào, vì thỉnh thoảng lại nghe tiếng hét thất thanh của một cậu trai rồi liền sau là tiếng chửi bới cảu cậu ấy, kế đó lại nghe một tràng cười của phần đông người con trai khác.
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro