Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

yulsic 2

CHAPTER 2~

Yuri's POV

Tôi ngồi bên cửa sổ, nghĩ xem mình có thể làm gì. Rồi suy nghĩ của tôi bị cuốn về ngày hôm đó, ngày mà tôi càng chìm đắm hơn vào tình yêu với cậu ấy.

~FLASHBACK~

“Yuri, thêm một tí năng lượng nữa nào! Trông uể oải quá!” Huấn luyện viên dạy nhảy của tôi nói , tôi để tất cả năng lượng của mình vào từng bước nhảy cho đến khi đầu gối tôi khuỵu xuống.

“Tsk. Chúng ta sẽ kết thúc ở đây.” Huấn luyện viên của tôi nói khi cô ấy đi ra khỏi phòng nhảy.

“Cố lên, Yuri! Mày có thể làm tốt hơn thế!” Tôi tự trách mắng mình, tôi lại đứng dậy và trút hết năng lượng còn lại của mình vào việc nhảy. “thêm một chút nữa” Tôi nghĩ, tôi xoay người và kết thúc bước cuối cùng một cách hoàn hảo.

“Có thế chứ!!!” Nói rồi tôi ngã xuống sàn thở hổn hển. “Mình làm được rồi! Mình thực sự đã làm được!” Tôi nghĩ. Tôi nằm trên sàn và nhìn trần nhà với một nụ cười rộng trên mặt. Sau đó tôi nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần.Tôi ngồi thẳng dậy và nhìn vào người đang đi đến. Tôi thấy Sica yêu quý của mình. Yeah, cậu ấy là người yêu dấu của tôi. Tôi yêu ngay khi gặp cậu ấy. Cậu ấy bước đến chỗ tôi với một cái khăn trên tay. Cậu ấy quỳ gối trước mặt tôi và bắt đầu lau mồ hôi cho tôi. Tim tôi đang đập một ngàn nhịp một giây đây, óa cảm giác này thật là tuyệt.

“Cậu thật sự không nên cố gắng quá sức như vậy.” Cậu ấy nói. “Cậu nhảy rất phong cách và hoàn hảo ngay cả khi cậu không luyện tập.” cậu ấy nói tiếp. Lần này còn mỉm cười nữa. Ai nói cậu ấy là công chúa băng giá cơ chứ, sai rồi. Cậu ấy là một tảng băng thanh khiết ấm áp đã tan chảy.

“Cậu đã xem t-tớ nhảy à?” Tôi hỏi hay đúng hơn là nói lắp.

“Tớ luôn xem cậu nhảy mà.” Thậm chí cậu ấy còn mỉm cười nhiều hơn. *thumpthumpthumpthumpthump* Tim tôi đập nhanh quá, tôi nghĩ là nó sẽ nhảy ra ngoài mất thôi.

“Hey! Sica, Yuri chúng ta đ-… oh.” Khuôn mặt của Sooyoung biểu hiện sự kinh sợ và trở nên tái nhợt. Sica đang trừng mắt với cậu ta bằng cái nhìn băng giá mà có thể giết chết bất cứ ai. Tôi rút lại những gì mình nói về việc tan băng của cậu ấy. Nếu cái lườm kia dành cho tôi thì tôi chắc chắn sẽ đi ra quần rồi, tôi nghe tiếng Sooyoung nuốt ực một cái.

“okay! Chúng ta về thôi” Tôi nói với Sooyoung, cậu ấy gật đầu và chạy bán sống bán chết. Tôi đứng dậy và đưa tay mình về phía Sica. Cậu ấy vui vẻ nắm lấy và chúng tôi đi bộ về cùng với nhau, chưa lúc nào tôi lại thấy tay cậu ấy mềm mại như thế này.

--Ở NHÀ—

Tôi nằm trên giường của mình, nhìn chằm chằm cái trần nhà, rồi thở dài. Nhắm mắt lại rồi lại thở dài. Mở mắt ra thở dài lần nữa.

“Unnie, việc chị thở dài bắt đầu làm phiền em rồi.” Seohyun nói. Tôi lại thở dài. “Unnnieee!” em ấy rên rỉ. Tôi nhìn em ấy.

“Xin lỗi em, Seobaby. Chị không ngăn được.” Tôi nói với em ấy.

“Chị lại nghĩ về Sica unnie à.” Em ấy thật-tình nói. Tôi lại thở dài. Em ấy quá hiểu tôi. Em ấy là người đầu tiên nhận ra tình cảm của tôi đối với Sica.

“Chị thích cậu ấy Seobaby à.” Tôi nói.

“vậy thì nói cho chị ấy biết đi. Em chắc là chị ấy cũng thích chị.” em ấy nói.

“hmmm.” tôi ngồi dậy. “Okay. Kế hoạch A. Đưa ra dấu hiệu cho cậu ấy. Và nếu cậu ấy nhận ra và hỏi thì mình sẽ nói cho cậu ấy biết.” Tôi tự nói với mình trong khi gật đầu đồng ý.

“Chị không nói cho chị ấy biết tình cảm của mình sao?” Seobaby hỏi.

“Không.” tôi trả lời thẳng thừng.

“Tại sao?” em ấy lại hỏi.

“Bởi vì. Nếu cậu ấy không thích chị thì sao? Điều đó sẽ khiến cả hai khó xử.” tôi giải thích. Trông như em ấy đang suy nghĩ về những gì tôi nói, một vài phút sau em ấy gật đầu. “Kế hoạch A, bắt đầu.” Tôi nói.

“Vậy, chị sẽ tiến hành kế hoạch A như thế nào?” Seobaby lại hỏi.

“Hmmm… chị không biết nữa.” tôi trả lời.

“Ehhh?? Vậy làm sao chị có thể-” tôi ngắt lời em ấy.

“Chị sẽ sớm nghĩ ra thôi. Suy cho cùng thì chị là thiên tài mà.” tôi cười tự mãn. Seobaby chỉ có thể mở mắt kinh ngạc.

--NGÀY HÔM SAU—

Tôi đang bữa sáng cho mình và Sica. Taeyeon và Sunny thì làm DJ cho chương trình radio cả ngày hôm nay. Tiffany có một buổi chụp ảnh quảng cáo. Sooyoung và Hyoyeon thì đi mua sắm. Yoona đi quay phim cho một drama mà em ấy đang đóng. Còn Seobaby của tôi thì có một buổi phỏng vấn vào sáng sớm và tạp chí ảnh vào buổi chiều. Cảm ơn Chúa vì tối qua tôi đã điện cho anh quản lí để xin phép. Nên chỉ có tôi và Sica ở nhà hôm nay.

Đến lúc tiến hành Kế hoạch A rồi - action thôi. Tôi nghe tiếng mở cửa. Hoàn hảo! Nàng công chúa của tôi tỉnh giấc rồi. Tôi mỉm cười và nhìn cậu ấy. Tôi thấy cậu ấy kéo thẳng người rồi ngáp. Kyaaa~ dễ thương quá!

“Chào buối sáng.” Cậu ấy chào tôi với với giọng ngái ngủ.

“Chào buổi sáng Sica!” tôi hào hứng chào lại. “Tớ đã chuẩn bị bữa sáng.” tôi nói rồi tự hào cho cậu ấy xem thành quả của mình tức là bữa sáng ấy. Cậu ấy mỉm cười và ngồi vào bàn. Tôi đưa cho cậu ấy bữa sáng được-làm-từ-tất-cả-tấm-lòng của tôi và nở một nụ cười quyến rũ. Cậu ấy nhìn vào những gì tôi làm và mỉm cười nhiều hơn.

“Tớ đã luôn muốn ăn sandwich mứt Chocolate hình trái tim.” Cậu ấy mỉm cười và cắn một miếng.

“ooh. Còn đây là choco nóng của cậu. Tớ đã làm với tất cả tình yêu của mình đó.” Tôi nói, mỉm cười như một tên ngốc.

“Awwww. Cậu thật là ngọt ngào.” Cậu ấy nói rồi nhấp một ngụm. “Nó thật sự rất ngon.” Cậu ấy nói thêm.

“Yeah, trên bao bì nói là nó sẽ ngon.” Tôi nói nửa thật nửa đùa. Cậu ấy cười khúc khích và tim tôi lại tan chảy. “vậy, cậu có kế hoạch gì cho hôm nay không?” tôi hỏi mặc dù đã biết câu trả lời. Tôi cười bên ngoài còn bên trong thì đang ăn mừng.

“Có.” Cậu ấy trả lời. Không phải là câu trả lời tôi mong đợi. Nụ cười của tôi hơi héo đi và tim tôi thì đã ngừng nhảy nhót.

“thật sao? Cậu không phiền nếu tớ hỏi cậu đi đâu chứ?” tôi hỏi.

“Tối qua Donghae gọi cho tớ. Và anh ấy muốn tớ giúp mua một món quà.” Câu trả lời của cậu ấy khiến tôi nhướng mày lên.

“Thật thế à? Sao anh ta không nhờ ai khác chứ?” tôi hỏi khi cố gắng giấu sự khó chịu của mình.

“Ý cậu là tớ không giúp đỡ được người khác hả?” cậu ấy nhướng mày hỏi và giọng nói bắt đầu trở nên lạnh lùng. “Uh-oh” tôi nghĩ.

“Không. Ý mình không phải như thế. Cậu biết mà, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ của cậu và tớ nghĩ là có thể cậu muốn nghỉ ngơi và cậu biết đấy chỉ ở trong nhà và làm vài thứ…” tôi lắp bắp như một tên ngốc.

“Well, cậu nhầm rồi!” cậu ấy lạnh lùng nói và hết sức giận dữ đứng dậy. “Cảm ơn về bữa sáng. Xin lỗi nhưng bây giờ tớ cần phải chuẩn bị để ra ngoài với Donghae.” Cậu ấy nói với thái độ lạnh lùng và quay đi.

“Nhưng tớ tính hỏi rằng cậu có muốn đi xem phim với tớ không.” Giọng của tôi nhỏ xuống với từng từ cho đến khi chỉ như tiếng thì thầm. Cửa phòng cậu ấy đóng sầm lại. Tôi thở dài và đập đầu mình lên bàn. “Mày ngốc quá Kwon Yuri.” tôi tự nói với mình. Một vài phút sau, đầu tôi vẫn ở trên bàn. Cửa phòng Sica mở.

Tôi nhấc đầu mình lên và gần như chết với những gì mình thấy. Sica đang mặc một chiếc váy spaghetti strap màu trắng, nó ôm lấy ngực và eo cậu ấy một cách hoàn hảo, rộng dần rũ xuống tới đùi cậu ấy. Cậu ấy đang đi một đôi giày búp bê màu đỏ sáng chói. Tôi cảm thấy nước miếng đang chảy ra từ miệng mình. Eeeww, tôi nhanh chóng khép miệng lại và chùi mép và tự nhủ rằng Sica của tôi không phải thức ăn hay miếng kimbab ngon lành tôi vẫn ăn mỗi ngày.

“Bây giờ tớ đi đây.” Sica nói mà không nhìn tôi và đi ra khỏi cửa.

“Cái QUÁI gì vậy!! Cậu ấy đang mặc nó! Nếu tên đó gạ gẫm cậu ấy hay gì đó thì sao?! Khỉ thật!” tôi hét lên. “Thật phi lý!” tôi lại hét lên. “Mình cần phải theo dõi cậu ấy.” tôi nói rồi chạy vào phòng và mặc “đồ trinh sát” vào. Tôi đang đi đến cửa thì chợt nhận ra mình không biết Sica sẽ đi trung tâm mua sắm nào. Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra vào gọi cho Seobaby.

“Annyeong haseyo!” Em ấy chào.

“Seobaby! Chị cần em giúp!”

“Chuyện gì vậy unnie?” em ấy lo lắng hỏi.

“Gọi cho Sica và hỏi cậu ấy đang ở đâu nhưng đừng nói là chị bảo em hỏi cậu ấy.” tôi nói một hơi mà không nghĩ xem là em ấy có hiểu không.

“Okay. Em sẽ gọi cho chị sau khi nói chuyện với chị ấy.” em ấy nói rồi cúp máy. Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại chờ nó rung.

*Rin-* Tôi nhanh chóng bấm nút nghe.

“Xin chào.”

“Chị ấy đang đi taxi đến trung tâm mua sắm COEX. Em nghĩ là chị ấy sẽ gặp ai đó ở Starbucks trước.”

“Cảm ơn em, Seobaby! Chị nợ em lần này!” Tôi nói khi bước ra cửa.

“Không, không có chi. Chỉ cần hứa với em là chị sẽ an toàn.” Aww Seobaby của tôi đang lo lắng, maknae cứ làm như unnie của mình đi đâu nguy hiểm lắm ấy quả là lo xa.

“Dĩ nhiên rồi. Suy cho cùng chị là Kwon Yuri mà” tôi nói.

“Sao cũng được unnie. Bây giờ em phải đi rồi.”

“Okay. Lần nữa cám ơn em. Gặp em sau.” Tôi nói khi bắt một chiếc taxi và nói cho tài xế biết nơi cần đến.

“okay, unnie. Tạm biệt” em ấy nói và cúp máy.

--TRUNG TÂM MUA SẮM STARBUCKS COEX—

Tôi đang đội nón lưỡi trai màu đen, mang kính mát lớn, mặc áo sơ mi trắng với áo da khoát đen, quần jeans đơn giản và giày búp bê. Tôi đang săn lùng Sica đây. Tôi gọi một choco java chip và lướt mắt nhìn xung quanh. Tôi dừng lại ở chỗ Donghae đang chảy nước miếng trước Sica yêu quý của tôi. EEWW!

“Đã xác định được mục tiêu.” Tôi tự nói với mình, cái cảnh này sao giống trong phim hành động quá đi mất nếu như sau này SM có quay MV thể loại này cho ai thì tôi là ứng cử viên sáng giá nhất chứ chẳng đùa. Họ đột ngột đứng dậy và ra khỏi quán. “Phi lý.” Tôi nhanh chóng lấy java chip của mình và chậm chạp đi theo họ.

Họ vào một cửa hàng bán quần áo và phụ tùng cho con gái. Tên Donghae đó cố cưa cẩm Sica CỦA TÔI, cứ miễn cưỡng xem là của tôi đi dù rằng chưa phải! Tôi sẽ đấm vào mặt hắn, không tôi sẽ giết hắn nhưng nghĩ lại nếu làm vậy thì tôi sẽ ở tù mà ở tù thì không được gần cậu ấy nữa, nên phải tĩnh tâm đi theo làm vệ sĩ như thế này đây.

Tôi bắt đầu đi đến chỗ họ rồi chợt nhớ rằng đang thực hiện “Kế hoạch B của mình : Nhiệm vụ theo dõi Sica.” Tôi dừng lại giữa chừng và nấp đằng sau một trong những giá quần áo nhưng tôi nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải là một ý kiến hay vì Sica và tên Donghae kia đang đi đến lối này.

“Khỉ thật.” tôi thầm mắng mình nếu mà lộ ra thì Kwon Yuri có nước đào hố mà nhảy xuống dưới luôn không dám lên.

CHAPTER 3~

Yuri's POV

“Y-Yuri, là cậu phải không?” tôi nhìn thấy Sooyoung và Hyoyeon đang bối rối nhìn tôi. Tôi nhảy lên và ôm họ.

“Các cậu là cứu tinh của tớ!” tôi nghĩ. Sau đó Sica và tên Donghae kia cũng đến.

“Yuri? Cậu làm gì ở đây vậy?” Sica lúng túng hỏi.

“uhh… well… cậu biết đấy… uhmm… sau khi cậu đi thì Sooyoung và Hyoyeon gọi cho tớ hỏi rằng tớ có muốn tham gia với các cậu ấy không và yeah đó là lý do tại sao mình ở đây… a-huh lý do thực sự là vậy.” Tôi cười lo lắng và không dám nhìn các cậu ấy.

“Không tụi tớ ph-“ tôi nhét đồ uống java chip của mình vào miệng Hyoyeon để ngăn cậu ấy nói tiếp.

“Oh! Chúa ơi tớ đói quá! Các cậu có đói không? Well chắc là có vì phải xách mấy cái túi mua sắm này mà. Chúng ta nên ăn gì? Tớ mời nhá? Các cậu muốn ăn ở đâu? Sica hai người cũng đi luôn đi. Càng đông càng vui mà phải không?” Tôi lo lắng nói. Mặt Sooyoung sáng trưng còn Hyoyeon thì đang bận phải lấy tay tôi khỏi đồ uống mà tôi đã nhét vào miệng cậu ta. Sica nhướng mày nhìn tôi còn Donghae chỉ cười.

“Chúng ta ăn ở nhà hàng tớ thấy trên tạp chí đi. Họ nói là họ luôn có những thức ăn ngon nhất!” Sooyoung kích động nói.

“Chắc rồi, Sooyoung! Dẫn đường đi!” Tôi nói với cậu ta.

“Đi thôi Hyoyeon, Donghae.” Sooyoung hào hứng nói khi kéo tay họ. Tôi cười khúc khích trước hành động của Sooyoung. Sica chỉ đang nhìn tôi.

“Chuyện gì vậy?” Tôi hỏi Sica.

“Không có gì.” Cậu ấy nói và đi theo ba người kia. Tôi bước theo và đi bên cạnh cậu ấy.

---Nhà hàng---

“Cho tôi món này và món này và ooh món này nữa và hai phần này và ooh một phần này luôn và yeah món này nữa…” Sooyoung nói với người bồi bàn trong khi chỉ vào tất cả mọi món trong thực đơn.

“Vậyyyy…” Hyoyeon bắt đầu. “Sao hai người ở đây? Hai người đang hẹn hò à?” Hyoyeon hỏi Sica và Donghae.

“Cái gì? K-không! Anh chỉ đang tìm mua một món quà và nhờ Jessica giúp thôi.” Anh ta nói.

“oooh. Quà cho ai vậy?” Sooyoung hỏi sau khi gọi món xong.

“Ai đó đặc biệt.” Anh ta nói trong khi mặt thì đỏ lên như quả gấc. Tôi nhướng mày lên.

“Tụi em cũng có thể giúp anh!” Hyoyeon đề nghị. Tôi cười thầm.

“Yeah! Anh biết đó! Anh có nhiều sự lựa chọn hơn.” Tôi nói.

“Well… nếu anh không làm phiền tụi em hay bất cứ điều gì…” anh ta nói. “Vậy thì tốt quá!”

“Okay. Sau khi ăn xong, chúng ta sẽ tìm mua một món quà xinh xắn cho ai đó đặc biệt của anh.” Sooyoung nói mà không rời mắt khỏi thức ăn đang được mang đến bàn. “Yey! Tới lúc ăn rồi!” cậu ta la lên và bắt đầu ăn tất cả các món.

---Sau khi ăn---

Tôi muốn khóc luôn khi nhìn thấy hóa đơn. Việc này phải được đền bù xứng đáng. Well… dù sao đi nữa thì chúng tôi đang tìm một món quà cho ai đó đặc biệt của Donghae. Tốt hơn là không phải là Sica, nếu không thì ai đó chết chắc. Tôi thấy Sica liếc nhìn tôi nhiều lần và mỗi lần tôi nhìn lại thì cậu ấy lại quay đi. Cậu ấy biết rồi? OHMGEEEEE!!!

“Cái này thì sao, Donghae?” Hyoyeon hỏi khi lúc lắc cái vòng tay trước mặt Donghae.

“Hay là cái này!” Sooyoung nói khi chỉ vào một cái kẹp tóc hình con bướm. Sica đang nhìn một cái kẹp tóc hình trái tim. Cậu ấy chỉ nhìn nó rồi thất vọng bỏ đi. Cậu ấy muốn cái kẹp tóc đó? Tôi chầm chậm bước tới hộp kính. Ba cô nàng thì đang bận gợi ý hay nói đúng hơn là bắt Donghae chọn. Tôi lấy cái kẹp tóc hình trái tim và thanh toán tại quầy tính tiền. Sau đó tôi âm thầm tham gia với họ, lấy một cái khăn choàng từ giá gần đó và giả vờ hào hứng đưa nó cho Donghae.

“Hey! Cái này được không?!” tôi nói khi giũ giũ cái khăn choàng trong không khí. ( <-- đây mới là cảm tưởng thật sự của Yul với cái khăn choàng.)

“Hmm…” anh ta nói.

“Màu của nó thật sự rất đẹp đó!” tôi nói với anh ta.

“Okay.” Anh ta nói rồi lấy cái khăn choàng từ tay tôi và thanh toán. Hàm của ba cô nàng kia rớt xuống.

“Nãy giờ chúng ta thuyết phục anh ấy cả 10 phút rồi…” Hyoyeon nói.

“Và anh ấy chỉ đồng ý với cậu?!” Sooyoung nói.

“Bởi vì màu của nó?!” Sica la lên. Tôi chỉ có thể cười với họ.

“Có lẽ là anh ấy thích nó.” Tôi nói khi theo Donghae đến quầy tính tiền. Ba cô nàng kia thì đi theo sau, vẫn không nói được lời nào.

---Về tới nhà---

“Tớ quaaá mệt mỏi vì mua sắm rồi! Tớ đi nghỉ ngơi đây.” Hyoyeon la lên rồi đi vào phòng mình.

“Tớ mệt! Tớ cần thứccccccc ănnnnnnn!!” Sooyoung la lên rồi bay thẳng vô nhà bếp. Sica đi vào phòng khách và bật T.V. lên. Tôi theo cậu ấy. (như một kẻ rình mò. Oh đợi đã. Yul là một kẻ rình mò! )

“Hey, Sica.”

“uhm?” cậu ấy nói khi nhìn tôi.

“Uhmm… tớ xin lỗi về chuyện sáng nay. Tớ không có ý như vậy.” Tôi nói khi nhìn xuống. Tôi cảm thấy tay cậu ấy nâng mặt tôi lên.

“Đừng lo lắng về nó. Tớ quên hết rồi.” cậu ấy cười với tôi. Tôi cảm thấy máu của mình đang dồn hết lên mặt.

“Uhmm… Oh yeah!” nói rồi tôi nhìn vào túi áo và lấy ra một cái hộp. “Tớ mua cái này cho cậu như một món quà xin lỗi. Hy vọng là cậu sẽ thích nó.” Tôi nói khi đưa cho cậu ấy cái hộp. Cậu ấy chậm chạp nhận nó và từ từ mở nó ra, là cái kẹp tóc hình trái tim mà tôi đã mua.

“Lúc nãy tớ thấy cậu nhìn nó nên nghĩ là có thể cậu thích.” Tôi nói mà không dám nhìn cậu ấy.

“Cám ơn.” Cậu ấy nói với giọng ngọt ngào khi lấy cái kẹp tóc ra khỏi hộp và cài nó vào tóc mình. Sau đó cậu ấy hôn vào má tôi. “Tớ thật sự rất thích nó.” Cậu ấy nói thêm. Mặt tôi thì đỏ như quả cà chua.

---10 phút sau---

Mọi người từ từ đi vào nhà và họ đều có cùng câu hỏi. Ý tôi là CÙNG CÂU HỎI.

“Hi chào mấy nhóc! Tớ mệt quá. Hey Yuri! Sao mặt cậu đỏ vậy?” Taeyeon hỏi khi ngồi xuống đối diện tôi.

“Hey. Buổi chụp hình rất tốt. Yuri sao mặt cậu đỏ vậy?” Tiffany hỏi khi ngồi lên đùi Taeyeon.

“Hôm nay ở phòng thu radio vui lắm. Aigooo~ Yuri sao mặt cậu đỏ vậy?” Sunny hỏi.

“Đạo diễn nói là e cần luyện tập nhiều hơn một số lời thoại cho lần quay tới. Hey Yuri unnie, sao mặt chị đỏ vậy?” Yoona ngồi xuống hỏi.

“Hmm… ngủ ngon quá. Oh. Chào mấy nhóc! Oh Yuri, sao mặt cậu đỏ vậy?” Hyoyeon vừa hỏi vừa ngáp.

“Hmm… món ramen ngon ghê. Oh chào mấy nhóc! Huh? Yuri sao mặt cậu đỏ vậy?” Sooyoung hỏi khi ngồi xuống cạnh Hyoyeon.

“Em về rồi các unnie! Buổi phỏng vấn rất tốt, buổi chụp hình cũng thế. Ehhhh???? Yuri unnie, sao mặt chị đỏ vậy? Chị bệnh sao?” Seobaby chạy đến bên cạnh và sờ trán tôi. “Yuri unni? Chị ổn chứ?” Seobaby của tôi đúng là đáng yêu mà, luôn luôn lo lắng cho unni của mình. Tôi ôm Seobaby. Sica, cậu đã làm gì với tớ thế? Làm tớ đỏ mặt như thế này! Aigoo~ thiên thần này đang làm gì vậy? Tôi cảm thấy mọi người đang lườm tôi. Nó là cái lườm BĂNG GIÁ.

~end Flashback~

“Hóa ra, suy cho cùng thì mình bị bệnh.” Tôi cười khúc khích khi nhớ lại. Tim tôi đã đập quá nhanh. Nàng công chúa của tôi có sức ảnh hưởng rất lớn với tôi. Bây giờ mình phải chứng minh cho cậu ấy thấy mình nghiêm túc. Tôi lấy điện thoại ra và gọi cho ai đó.

CHAPTER 4~

Yuri's POV

“Okay, chúng ta sẽ chia ra làm 3 nhóm và gặp nhau để ăn trưa.” Taeyeon chỉ đạo và chúng tôi đều đồng ý.

“Cám ơn cậu Yuri! Tớ không biết cậu đã làm gì để cho chúng tớ một ngày nghỉ như thế này, nhưng cảm ơn cậu. Tớ thật sự cần thời gian nào đó để vui vẻ. Và cảm ơn vì tất cả các cậu sẽ được chơi miễn phí.” Sunny ôm tôi nói.

“Đừng quên là các cậu còn được ăn buffet nữa!” Sooyoung nói khi vừa vỗ tay vừa nhảy lên nhảy xuống. Tôi chỉ cười khúc khích. Thực tế là tôi gần như chết khi chuẩn bị ngày nghỉ này cho tất cả chúng tôi cũng như việc tất cả chúng tôi có thể ăn chơi miễn phí. Tôi rùng mình nhớ lại.

“Tớ và Tiff sẽ đi vào đó.” Taeyeon chỉ vào đường hầm tình yêu. “Có ai muốn đi với tụi tớ không?”

“uhhh… cho tớ miễn đi. Tớ sẽ vào khu trò chơi. Có ai muốn đi không?” Sunny hỏi.

“Tớ! Tớ!” Hyoyeon và Sooyoung la lên.

“Vậy em và Yoona sẽ đi cùng với Yuri unni và Sica unni.” Seobaby vui sướng ôm cánh tay tôi và nói. AWWWW Seobaby quaaá dễ thương, tôi hôn vào má em ấy. Rồi tôi nhận được một cú đánh vào tay của Yoona và Sica.

“Đừng có quấy rối Seohyun!” Họ nói cùng một lúc.

“Tớ không có quấy rối em ấy!” tôi chống chế. Seobaby chỉ khúc khích cười và kéo tôi đến chỗ mấy chiếc xe. Tôi nắm lấy tay Yoona và kéo em ấy đi với tôi. Tôi không muốn nắm tay Sica. Bởi vì lời thú nhận của tôi, well… tôi hơi sợ cậu ấy. Cậu ấy luôn liếc nhìn tôi và mọi thứ.

“Yoona! Yoona! Nhìn kìa! Chiếc đó có hình Keroro!” Seohyun sung sướng reo lên. “Unnies chúng ta có thể đi nó không?” em ấy hỏi.

“Eh? Nhưng nó dành cho trẻ em mà.” Sica lạnh lùng nói. Seohyun trông có vẻ buồn.  Tôi không thể chịu được khi thấy Seohyun baby của tôi buồn.

“Chị có thể đi với em nếu em muốn.” Tôi nói và nở nụ cười quyến rũ với em ấy.

“Nhưng ai đó phải ngồi một mình ở bên kia và em không muốn ai trong số các chị phải ngồi một mình cả.” Seobaby nói. “Hay là chúng ta đừng đi.” Em ấy thất vọng nói. Tôi và Yoona nhìn Sica nhưng cậu ấy chỉ liếc nhìn chúng tôi.

“Seobaby, em đi với Yoona đi. Chị sẽ cố gắng thuyết phục Sica, okay?” tôi thì thầm với Seobaby. Em ấy gật đầu và kéo tay Yoona vào một chiếc tàu vũ trụ. Tôi bước đến chỗ Sica. Bây giờ tôi thật sự rất sợ.

“Hey, Sica.” Tôi nói một cách ngọt ngào.

“Không.” Cậu ấy thẳng thừng nói. -.- Cậu ấy lại cố chấp rồi. Tôi thở dài.

“Thôi nào Sica. Làm ơn đi. Hãy vì Seobaby.” Tôi van xin.

“Không. Tớ không thích những chiếc xe trẻ con.” Cậu ấy nói. NÓI DỐI. Cậu thích nó Sica, tớ biết cậu quá rõ. Loại nào cũng thích. Chỉ là cậu đang cố chấp thôi.

“Nếu cậu không đi thì tớ sẽ phải dùng đến biện pháp mạnh đó.” Tôi đe dọa.

“Psh. Để tớ xem cậu làm được gì.” Cậu ấy thách thức. Ngay lập tức tôi nhanh nhẹn xốc cậu ấy lên theo kiểu ẵm cô dâu và chạy về phía Seobaby và Yoona. Sica đang hét lớn đến nỗi tôi nghĩ là mình có thể bị điếc. Từ từ đặt cậu ấy xuống bên mình trong chiếc tàu vũ trụ và thắt dây an toàn cho cậu ấy.

“Wow! Yuri unnie. Chị di chuyển nhanh thật.” Yoona ngạc nhiên nói.

“Chị như hoàng tử vậy Yuri unnie. Em cũng muốn được ẵm như thế!” Seobaby mơ mộng nói.

“Chị có thể ẵm em như thế nếu em muốn.” Yoona trông có vẻ lo lắng nói.

“Thật sao? Yoona có thể ẵm em như thế?” Seobaby hỏi khi chiếc xe chầm chậm di chuyển. Tôi nhìn Sica người đang khoanh tay tức giận bên cạnh tôi. Tôi nghiêng người và thì thầm vào tai cậu ấy “Tớ xin lỗi cậu Sica, nhưng tớ không thích nhìn thấy Seobaby buồn. Tớ sẽ đền bù cho cậu.” Tôi nói khi chúng tôi đi vào đường hầm Keroro.

---Sau chuyến đi Keroro---

“Thật là vui quá điiii!” Seobaby sung sướng nói.

“Yeah! Giờ đi đâu tiếp đây?” Yoona hỏi.

“Bất cứ đâu em muốn.” tôi nói với em ấy. Sau câu nói của tôi, hai nhóc maknae kéo chúng tôi đi khắp nơi.

---Giờ ăn trưa---

“Hey mấy nhóc! Chơi vui không?” Taeyeon hỏi khi lấy thức ăn đút cho Tiffany.

“Well… Sunny trở nên điên cuồng, cậu biết cậu ấy sẽ như thế nào khi chơi games rồi đó và well… cậu ấy thắng được nhiều thứ.” Hyoyeon nói rồi chỉ vào chiếc xe với rất và rất nhiều thứ đồ chơi. “Còn Sooyoung thì chỉ chơi mỗi một trò ở đằng kia và nói rằng cậu ấy đói bụng nên để lại bọn tớ rồi đến đây nếm tất cả mọi thứ.” Chỉ vào đống dĩa bên cạnh Sooyoun đang ăn. “còn các cậu thì sao?”

Đỏ mặt. Rồi chúng tôi nhìn thấy dấu đỏ trên cổ của Tiff. Chúng tôi đều thở hắt ra. Đến khi nào hai người này mới biết tự kiềm chế bản thân đây. “Còn các cậu?” Tiffany hỏi chúng tôi. Hai maknae thì mỉm cười vui vẻ.

“Well… tụi em đã đi chuyến xe Keroro.” Seobaby bắt đầu.

“Sau đó thì đi chuyến xe bạch tuột.” Yoona thêm vào.

“Rồi thì ăn kẹo bông.” Seobaby nói.

“Sau đó đi trượt nước.” Yoona thêm vào.

“Rồi lên tàu lướt đi như gió.” Seobaby nói.

“Sau đó đi-” Hyoyeon cắt lời Yoona.

“okay. Tụi chị hiểu rồi. Tụi em đã đi rất nhiều chuyến xe.” Hyoyeon chớp mắt nói.

“Chúng ta vẫn còn chưa đi vòng đu quay.” Yoona bĩu môi.

“Tớ muốn đi đu quay.” Tiffany và Taeyeon đồng thanh.

“Tớ nữa! Tớ nữa!” Sooyoung nói với cái mồm đầy thức ăn.

“Tớ cũng muốn đi!” Sunny nói. “Nhưng tớ cần phải để hết mấy thứ đồ chơi này vào xe đã.”

“okay. Chúng ta sẽ gặp nhau ở chỗ vòng đu quay lúc 5 giờ. Rồi chúng ta có thể đi cùng nhau.” Tôi đề nghị. Mọi người gật đầu đồng ý.

---sau bữa trưa---

Tôi, Sica và hai nhóc maknae quyết định vào khu trò chơi. Sica đang chơi trò bắn súng nước. “ugh.” Cậu ấy bực mình nói khi không thể bắn trúng mấy con vịt. Tôi bước đến chỗ cậu ấy.

“Cậu ổn chứ?” Tôi hỏi.

“Yeah.” Cậu ấy trả lời và bắt đầu bắn lại.

“Unnie.” Yoona kéo mạnh tay tôi và nói. “Em muốn cái đó.” Em ấy chỉ vào một con ếch bông. “Chị lấy thắng nó cho em nha?” em ấy hỏi. Tôi bước tới chỗ trò chơi ném bóng.

“Phải ném trúng mấy lần mới được cái đó?” tôi hỏi người đàn ông.

“Cô cần phải ném trúng tất cả các hộp. Cô được ném ba lần.” Ông ta giải thích.

“Uhmm… okay. Làm ơn cho tôi 3 trái bóng.” Tôi nói khi đưa cho ông ta một ít tiền. Ông ta đưa cho tôi 3 trái bóng và chúc tôi may mắn. Tôi ném trái đầu tiên nhưng chỉ trúng có 5 cái hộp. Tôi ném trái thứ hai, lần này chỉ trúng có 3 cái.

“Cố lên Yuri unnie! Chị có thể làm được! Bây giờ chị sẽ không để Donghae có được Sica unnie đúng không?” Yoona nói. Hay cỗ vũ nhiều hơn. Nhưng những gì em ấy nói chỉ khiến tôi tức giận. Tôi ném trái bóng mạnh nhất có thể và nó trúng tất cả các hộp.

“WOOOOOHHH!!!!” tôi hét lên và giơ nắm đấm lên trời. Ông ta đưa cho tôi con ếch bông và tôi đưa nó cho Yoona người đang vui sướng nhảy lên nhảy xuống.

“Em sẽ tặng nó cho Seohyun! Cám ơn chị Yuri unni!” em ấy hào hứng nói và chạy tới chỗ Seohyun. Tôi nhìn lại chỗ Sica ban nãy và nhận thấy cậu ấy đang khoanh tay bước đến chỗ trò chơi khác. Tôi đến chỗ trò chơi bắn vịt.

“Xin lỗi ông.” Tôi nói ngọt ngào. Người đàn ông to lớn nhìn tôi.

“Có chuyện gì?” ông ta hỏi.

“Uhmm… ông thấy cô gái đằng kia chứ…” tôi chỉ về phía Sica và ông ta gật đầu.

“Cô ấy thì sao?” ông ta hỏi.

“Well… ông biết đó… cô ấy là BẠN GÁI của tôi và tôi muốn làm cô bất ngờ. Ông có thể nói cho tôi biết cô ấy muốn món đồ chơi nào không?” Tôi hỏi người đàn ông một cách ngọt ngào.

“Cô ấy muốn con búp bê kia.” Ông ta chỉ một con búp bê có mái tóc đen dài đang mặc áo khoác màu hồng đậm còn bên trong là chiếc áo thun trắng có in con số 21. Nó mặc quần short và mang bốt cao cũng màu hồng đậm nốt. Con búp bê này có khiếu thẩm mĩ về quần áo đó chứ.

“Uhmm… làm sao để thắng được nó?” tôi hỏi.

“HA! Một cô gái nhỏ nhắn như cô có thể làm được.” lời ông ta nói khiến tôi nhướng mày. “Okay. Thấy mấy con vịt nhỏ đằng kia không? Cô cần bắn trúng chúng với khẩu súng lớn mạnh mẽ này.” Ông ta như đang giải thích cho một đứa trẻ 5 tuổi. “Cô cần phải bắn trúng 10 con trước khi hết thời gian 30 giây.” Ông ta giải thích.

“Okay.” Tôi nói rồi đưa cho ông ta ít tiền. Rồi ông ta sẽ biết KWON YURI này giỏi như thế nào!

“Bắt đầu tính giờ… BẮN.” ông ta nói và tôi bắt đầu bắn thẳng vào các mục tiêu. Tôi làm cho 10 con vịt ngửa bụng lên trời trong khi vẫn còn thời gian. Thời gian còn lại tôi bắn trúng 7 con nữa. Khi hết giờ, tôi nhìn người đàn ông với nụ cười tự mãn trên mặt.

“Lấy cho tôi con búp bê đó nữa. Vì tôi bắn trúng thêm 7 con nữa trước khi hết giờ nên không phải tôi phải được thêm một phần thưởng nữa à?” Tôi ngây thơ nói khi người đàn ông há mồm mở to mắt nhìn tôi. Ông ta gật đầu và chỉ vào đống đồ chơi. Tôi mỉm cười khi thấy con thỏ bông. Tôi chỉ vào nó.

“Tôi muốn cái đó, làm ơn.” Tôi nói rồi ông ta đưa cho tôi cả hai món đồ chơi mà tôi thắng. Tôi cười tự mãn và quay lưng lại với ông ta rồi tìm kiếm Sica yêu quý của tôi. Tôi thấy cậu ấy đang ở bên cạnh Yoona và Seohyun đang chơi trò bắn súng. Tôi nhảy tới chỗ họ và đứng sau Sica. Tôi chầm chậm nghiêng người và thì thầm vào tai cậu ấy.

“Tớ có một bất ngờ cho cậu.” Tôi thì thầm và cậu ấy nhanh chóng quay lại nhìn tôi. Tôi nở nụ cười ngây ngốc với cậu ấy. Tôi đang giấu mấy món đồ chơi sau lưng. Cậu ấy nhướng mày nhìn tôi.

“Bất ngờ gì?” cậu ấy hỏi. Tôi nhanh chóng lấy món đồ chơi từ sau lưng ra và vẫy trước mặt cậu ấy.

“Đây. Tặng cho cậu.” tôi nói và nhanh nhẹn để nó vào tay cậu ấy. “Cậu biết đó, ông ta nói cậu muốn con búp bê có số 21, nên tớ đã chơi và thắng nó. Tớ bắn trúng nhiều hơn yêu cầu nên tớ thắng được con thỏ này. Nó làm tớ cười và tớ lấy nó. Thấy dòng chữ ‘will you be mine?’ in trên tim nó không? Tớ muốn cậu biết rằng tớ nghiêm túc khi nói tớ thích cậu.” Tôi nói không ngừng nghỉ. Sica mỉm cười và nhận lấy món đồ chơi.

“Whoa! Sica unnie! Làm sao chị có nó vậy? Dễ thương quá!” Seobaby nói.

“Yuri unnie sao chị trông như quả cà chua vậy?” Yoona hỏi còn tôi chỉ lắc đầu.

“Tại vì trời nóng.” Tôi trả lời/ nói dối.

“Gần 5 giờ rồi, chúng ta nên đi thôi.” Sica nói, hai nhóc maknae gật đầu và bắt đầu bước đi. Tôi đi theo tụi nhỏ và Sica ôm đồ chơi đi bên cạnh tôi, khiến tôi càng đỏ mặt hơn.

---trước vòng đu quay---

“Làm ơn chia nhóm của mình ra 2 hay 3 người đi ạ.” Nhân viên điều khiển nói.

“Tớ sẽ đi với Tiffany!” Taeyeon hét lên rồi ôm lấy Tiffany.

“Tụi tớ đều biết điều đó.” Sunny chớp mắt nói.

“Em có muốn đi với chị không?” Yoona hỏi Seobaby.

“Dĩ nhiên là có ạ!” Seobaby trả lời.

“Ba chúng ta sẽ đi cùng nhau à?” Sooyoung hỏi Hyoyeon và Sunny. Hai cô gái gật đầu.

“Vậy, Sica và Yuri sẽ đi với nhau.” Tiffany tuyên bố.

“Tớ đi với cậu được không?” tôi hỏi Sica. “Tớ có thể đi với Yoona và Seobaby.”

“Yeah Sica. Cậu có thể đi với tớ và Tae.” Tiffany gợi ý.

“Không, được mà.” Sica mỉm cười nói, khiến tôi cũng mỉm cười theo.

“Okay các cô gái, ai sẽ đi trước?” nhân viên điều khiển hỏi.

“Chúng tôi đi trước.” Hyoyeon giơ tay lên và bước vào buồng đu quay. Ngay khi họ vào bên trong , người điều khiển đóng cửa và từng buồng bắt đầu được nâng lên cao lên chút.

“Kế tiếp sẽ đến chúng ta!” Yoona hào hứng nói khi kéo Seohyun vào buồng đu quay kế tiếp. Người điều khiển lặp lại thao tác lúc nãy và buồng đu quay cũng ngay tức thì từng chút đi chuyển lên cao.

“Tới lượt tụi tớ!” cặp Taeny đồng thanh và bước vào buồng đu quay.

“Tới lượt hai cô rồi.” người điều khiển nói ngay khi buồn đu quay kế tiếp đến. Sica nắm tay tôi và đan các ngón tay của chúng tôi với nhau. Chúng tôi bước vào và ngồi xuống cạnh nhau. Và ngay sau đó vòng đu quay bắt đầu quay vòng.

“Hey Sica.” Tôi bắt đầu.

“Yeah?”

“Câu trả lời của cậu là gì?” Tôi hỏi.

“trả lời cái gì?” cậu ấy bối rối hỏi.

“Con thỏ đó.”

“Thỏ nào… oh… câu trả lời của tớ.” bây giờ cậu ấy đã hiểu ý tôi.

“Ừ. Tớ muốn biết. Jessica Jung, cậu sẽ là của tớ chứ?” Tôi hỏi.

“Không.” Cậu ấy trả lời. “Tớ không tin là cậu nghiêm túc.” Cậu ấy nói.

“Tớ cần phải chứng minh thêm cho cậu thấy, huh?” tôi hỏi hay đúng hơn là tuyên bố.

“yeah.” Cậu ấy nói. Tôi thở dài.

“Okay công chúa của tớ. Tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy tớ, Kwon Yuri, nghiêm túc.” Tôi nói khi khẽ siết tay cậu ấy. Cậu ấy hôn lên má tôi khiến tôi shock.

“Cái này là?” Tôi hỏi.

“Là lời cảm ơn vì những món đồ chơi này và một ngày tuyệt vời.” cậu ấy mỉm cười nói. Tôi mỉm cười và chúng cùng nhau ngắm hoàng hôn.

CHAPTER 5~

Yuri's POV

Vậy là xong. Đã hai tuần rồi kể từ sự kiện vòng đu quay. Và sau đó, Sica vẫn cư xử với tôi như thế. Một từ thôi. LẠNH. Thậm chí tôi còn không biết liệu rằng mình có làm mọi việc tiển triển hay không nữa. Giống như tuần trước, khi mọi người ra ngoài, tôi đã chuẩn bị một bữa tối dưới ánh nến cho tôi và Sica. Nhưng sau đó cậu ấy đã nói gì?

“Cảm ơn vì bữa tối.” đó là tất cả những gì cậu ấy nói! Thậm chí tôi còn không biết cậu ấy có hiểu là tôi đã tức giận như thế nào không. Với tôi, chỉ đơn giản “Cậu làm tất cả những thứ này cho mình à. Thật là ngọt ngào quá đi.” là tốt rồi… nhưng khôngggggggggg… thay vào đó cậu ấy chỉ nói cảm ơn rồi đứng dậy đi vào phòng và ngủ. Ít ra tôi cũng xứng đáng với một nụ hôn vào má chứ. Ugh. Càng nghĩ càng thấy bực mình mà. 

“Unnie…” tiếng gọi của Seobaby kéo tôi ra khỏi suy nghĩ cùa mình. “Chị nên chuẩn bị đi. Anh quản lý nói một tiếng rưỡi nữa xe sẽ đến.”

“Oh. Okay.” Tôi nói rồi ngồi dậy và bắt đầu chuẩn bị. Well… Hôm nay tôi và Sica sẽ là khách mời của một show cùng với… đoán xem ai nào… gợi ý nhá… tôi CẢM NẮNG chị ấy… Không đoán ra được hả? ... gợi ý khác vậy… tôi đã từng mặc giống chị ấy ở một trong số show mà tôi và mấy nhóc kia tham gia… Vậy… có ai đoán được chưa?? … không hả? … well một lát nữa các bạn sẽ biết thôi. 

---một tiếng rưỡi sau---

“Unnie, xe đến rồi.” Seobaby nói.

“Okay, chị đến ngay đây.” Tôi nói với em ấy. Tôi đứng dậy, ra khỏi phòng và đi đến cửa chính.

---cửa chính---

“Yuri unnie, Sica unnie, hãy tự chăm sóc mình nhé okay? Em sẽ chờ hai chị.” Seobaby nói. Tôi mỉm cười và gật đầu. “Và Yuri unnie, làm ơn đừng quá phấn khích. Chúng ta ai cũng biết chị cảm nắng chị ấy. Nên làm ơn. Hãy cố kiểm soát bản thân.” Seobaby tiếp tục.

“Okay, Seobaby. Ngoài ra, chị có Sica rồi mà đúng không?” tôi nháy mắt với Seobaby.

“Sao cũng được Kwon Yuri.” Sica chớp mắt nói. “Chúng ta đi thôi nếu không thì trễ mất.” cậu ấy nói khi nhảy lên xe và vẫy tay tạm biệt với Seohyun.

“Tạm biệt, Seobaby. Gặp em sau.” Nói rồi tôi hôn vào má em ấy và vẫy tay tạm biệt trước khi nhảy lên xe với Sica.

---công viên giải trí---

“Xin chào! Tôi là Minho cũng là MC hôm nay.” Anh ấy nói.

“Xin chào! Em là Yuri và đây là Jessica” tôi giới thiệu.

“Rất vui khi gặp các em.” Anh ấy nói. Ngay sau đó có một cô gái dễ thương chạy đến chỗ chúng tôi. Cô ấy dừng lại và thở hổn hển. Khoan đã… tôi biết cô ấy… OMO! LÀ CHỊ ẤY.

“Xin lỗi mọi người, tôi đến trễ.”Chị ấy nói. Tôi không thể nói được lời nào… AEGYO của chị ấy thật là chết người mà.

“Không sao.” Minho nói.

“Minho! Đến đây!! Chúng ta cần phải sửa lại make up của em!” một người kêu lên.

“Okay, các cô gái. Anh phải đi. Tạm biệt.” Minho nói rồi chạy tới chỗ anh chàng kia.

“Uhmm. Hi! Xin lỗi vì đã đến trễ. Nhân tiện, chị là Yoon Eun Hye.” Chị ấy cúi chào nói. Chị ấy… OH MY GOD. Đáng yêu quá!! Chị ấy đưa tay ra và tôi run rẩy nắm lấy.

“H-H-Hi… Em là K-K” chị ấy ngắt lời tôi.

“Kwon Yuri. Chị biết. Chị là fan lớn của em.” Chị ấy nói với eye smile khi bắt tay tôi. “Chị đã xem một tập phim mà em đóng. Tập mà em ăn mặc theo nhân vật của chị trong Coffee Prince. Em thật sự rấttt đáng yêu và rấttt dễ thương. Chị nghĩ là mình đã cảm nắng em rồi.” Tôi đỏ mặt DỮ DỘI. Sica hắng giọng.

“Hi. Em là Jessica.” Sica nói khi đưa tay mình ra. Tay của Yoon Eun Hye rời tay tôi. Tôi thật sự không nói được lời nào. Tôi vẫn còn đỏ mặt đây này. Đỏ thiệt đó.

“Rất vui được gặp em.” Chị ấy nói,

“E-e-e- thật sự là một fan lớn của chị Yoon Eun Hye unnie.” Tôi cố gắng nói.

“Gọi chị là Eun Chan được rồi, okay?” chị ấy nháy mắt nói. Kyaaaa~ killer aegyo!!!

“Y-Y-Y-Y-Yuri… gọi em là Y-Yuri.” Tôi lắp bắp.

“Okay.” Chị ấy quay lại Sica. “Chị có thể gọi em là Jessica được không?” chị ấy hỏi.

“Như thế cũng được.” Sica nói thẳng thừng. Lạnh lùng.

Vài phút trôi qua, tôi cứ đứng nhìn ngây ngốc còn Sica và Eun Chan thì nói chuyện với nhau.

“Cô Eun Hye, cô cần phải thay trang phục.” chị stylist nói. Eun Chan bĩu môi.

“Bây giờ ạ?” chị ấy hỏi. Chị stylist gật đầu và kéo Eun Chan vào xe.

“Chị sẽ trở lại ngay.” Chị ấy vẫy tay nói. Tôi ngây người vẫy lại.

“Cô Yuri, cô Jessica. Đến lúc cả hai phải thay trang phục luôn rồi.” chị stylist khác nói. Tôi và Sica gật đầu và đi theo chị ấy.

---sau khi thay trang phục---

Chúng tôi ở bên ngoài chờ Eun Chan. Chị ấy lại đang chạy đến chỗ chúng tôi. Mặc áo sơ mi spaghetti strap với quần short và mang giày búp bê màu trắng. Chuyển động của chị ấy như chậm lại trước mắt tôi. Nảy lên. Nảy lên.

“ahhh! Yuri mũi của cậu đang chảy máu kìa!” Sica la lên, hốt hoảng chạy đi lấy ít khăn giấy.

“Đây rồi.” Cậu ấy đặt nó lên mũi tôi. Eun Chan đến chỗ chúng tôi với khuôn mặt lo lắng và cúi xuống để nhìn thấy mặt tôi, cho tôi cái nhìn toàn diện về thứ mà chẳng mấy người có thể nhìn thấy.

“Yuri có chuyện gì vậy?” chị ấy hỏi một cách dễ thương.

“Ahhhhh!!! Yuri mũi của cậu lại chảy máu nhiều hơn!” Sica hốt hoảng la lên.

---sau 5 phút chảy máu mũi---

“Mọi người sẵn sàng chưa?” đạo diễn hỏi.

“Rồi!” mọi người trả lời.

“Okay, tất cả… vào vị trí!” anh ấy nói. “Camera chuẩn bị! Ánh sáng! Và… bắt đầu.” anh ấy nói.

“Hi! Tôi là MC Minho và tham gia với chúng ta hôm nay là ba cô gái xinh đẹp.” anh ấy nói và camera quay sang chúng tôi. Chúng tôi vẫy tay. “Đến từ SNSD, chúng ta có Jessica và Yuri! Và dĩ nhiên là nữ diễn viên nổi tiếng, Yoon Eun Hye!” anh ấy hào hứng nói.

“Và bây giờ, chúng ta sẽ hỏi họ một câu hỏi về thử thách mà họ phải đối mặt ngày hôm nay.” Anh ấy nói khi bước đến chỗ chúng tôi. “Okay. Trước hết là Jessica.” Anh ấy đến bên cạnh Sica. “Vậyyyy. Jessica, em sợ cái gì nhất?” anh ấy hỏi.

“Em thật sự không biết nữa.” Sica nói với aegyo tuyệt nhất của mình. OMO! Tim tôi đập trật một nhịp.

“Thật không? Không sợ ma luôn à?” anh ấy lại hỏi.

“Em nghĩ vậy.” Sica lại trả lời. Một cách ngây thơ. Kyaaaa~  giờ tôi chỉ muốn ôm cậu ấy ngay tại đây thôi.

“Okay.” Minho nhún vai nghi ngờ. “Tiếp theo là sexy sexy Yuri!” Anh ấy xuất hiện đằng sau tôi và nói. “Vậy, Yuri… em sợ cái gì nhất nào?” anh ấy hỏi.

“Well… Em không nghĩ là… oh… có lẽ… không phải là nó.” Tôi lắp bắp. Mọi người cười khúc khích.

“Có vẻ như Yuri đây không thể quyết định được. haha.” Minho nói khi bước tới chỗ Eun Chan.

“Còn em thì sao, Eun Hye? Em sợ cái gì nhất?” anh ấy hỏi với giọng rùng rợn.

“Well… em rất sợ ma.” Chị ấy nói khi đặt tay mình lên má và nhìn một cách lo lắng… “… bởi vì mặc dù người ta nói rằng ma sẽ không làm hại đến bạn nhưng em không tin điều đó. Nếu ma không làm hại bạn thì tại sao sa-sadako…” chị ấy không thể tiếp tục được.

“uhmm… okaaayyy… vậy là em sợ ma huh?” Minho hỏi và Eun Chan gật đầu. “Vậy, tại sao tôi lại hỏi câu hỏi này?” Minho hỏi camera. “Thử thách ngày hôm nay. Những cô gái xinh đẹp này sẽ đi vào bên trong ngôi nhà ma.” Minho nói và chỉ vào ngôi nhà ma đằng sau vòng quay ngựa gỗ. Nói cho các bạn biết là tôi không có sợ ma. Quái vật lại càng không. Điều mà tôi sợ nhất là… tôi nhìn Sica. Rồi tôi nhìn Eun Chan. Tôi thề là chị ấy trông xanh xao quá.

“Eun Chan, chị ổn chứ?” Tôi thì thầm. Chị ấy gật đầu và mỉm cười yếu ớt. Tôi lại nhìn Sica, cậu ấy không có biểu hiện gì hết. -.-

“Sica?” tôi thì thầm. Cậu ấy nhìn tôi. Vẫn không có biểu hiện gì cả. Tôi từ từ nắm lấy tay cậu ấy.

“Vậy, mọi người đã sẵn sàng chưa?” Minho hỏi chúng tôi. Chúng tôi gật đầu. “Được rồi! Bắt đầu nào!”

“và Cut!” đạo diễn la lên và đi đến chỗ chúng tôi.

“Okay, các cô gái. Cảm thấy thế nào?” anh ấy hỏi. “Jessica?”

“……” -.- cậu ấy nhún vai.

“okaaaaay… Yuri?” anh ấy quay qua tôi.

“……” tôi chỉ nhìn anh ấy chằm chằm. Tôi còn không biết mình cảm thấy thế nào nữa mà.

“ehhh… Eun Chan?” đạo diễn hỏi Eun Chan.

“……s-s-sợ.” chị ấy cố trả lời.

“Tuyệt!” đạo diễn vui sướng la lên. “Okay. Chúng ta đi đến chỗ ngôi nhà ma nào.” Anh ấy nói với giọng rấttt vui vẻ. Tôi và Sica bắt đầu bước đi (Tôi vẫn còn nắm tay cậu ấy )

Rồi tôi cảm thấy ai đó kéo tay kia của tôi. Tôi dừng lại và quay lại đằng sau.

“Yuri, tại sao cậ-” Sica quay lại nhìn.

“Y-Yuri… Chị sợ.” Eun Chan nói khi nắm chặt tay tôi và nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ. Tôi mỉm cười và kéo chị ấy vào một cái ôm.

“Đừng lo lắng, đã có em ở đây rồi.” Tôi nói khi nửa ôm chị ấy. Bởi vì tôi vẫn còn nắm tay Sica. Tôi rời khỏi người Eun Chan và đan ngón tay của chúng tôi lại với nhau. Tôi mỉm cười và chị ấy mỉm cười lại. Tôi nhìn Sica và nháy mắt với cậu ấy. Cậu ấy chỉ chớp mắt và bước đi.

“Mọi người! Đạo diễn nói chúng ta có 15 phút nghỉ ngơi trước khi cảnh quay trong ngôi nhà ma” Một người nói.

“Cô Eun Hye, chúng ta cần phải sửa lại tóc của cô.” Một stylist kéo Eun Chan đi. Để lại tôi và Sica một mình. Tôi nhanh nhẹn kéo cậu ấy về phía tôi. Xoay người cậu ấy đối diện với tôi.

“Hey! lKwon Yu-” tôi ôm cậu ấy trước khi cậu ấy có thể hoàn thành câu nói của mình. “Cậu đang làm gì vậy?” cậu ấy thì thầm.

“ôm cậu, duh!” tôi cười khúc khích.

“Tớ có thể nhìn thấy hay là cảm nhận nó. Nhưng tại sao?” cậu ấy hỏi.

“Thật ra tớ muốn ôm cậu từ lúc nãy rồi.” tôi thú nhận và chúng tôi để như thế một chút nữa.

“Sica…” tôi phá vỡ sự im lặng.

“yeah?” cậu ấy hỏi.

“Eun Chan, thật sự trông rất xinh đẹp.” tôi buộc miệng nói ra. Cậu ấy đẩy tôi ra.

“Cái gì?!” cậu ấy nhướng mày nhìn tôi. 

“Nhìn kìa.” Tôi chỉ vào Eun Chan. Sica nhìn theo hướng tôi chỉ và nhìn thấy Eun Chan đang vẫy tay với chúng tôi. Tôi vẫy lại.

“Đừng lo lắng, Sica.” Tôi tiếp tục. “Với tớ, cậu luôn là người xinh đẹp nhất. Mãi mãi và luôn luôn như vậy.” tôi nói khi nhìn cậu ấy. Cậu ấy mỉm cười. “nhưng mình phải thừa nhận là Eun Chan mặc đồ đó trông hot thật.” tôi ngây ngô nói, và nhận được một cú đánh vào tay.

“Owww! Sao lại đánh tớ?” tôi hỏi trong khi cậu ấy chớp mắt và khoanh tay lại.

“Sao cũng được.” cậu ấy nói. 

CHAPTER 6~

Sica's POV

“Xin chào! Bây giờ chúng tôi đang đứng trước ngôi nhà ma mà các khách mời xinh đẹp của chúng ta sẽ đi vào.” Minho nói. Nghiêm túc mà nói, chúng tôi có thể vượt qua không? Còn Eun Chan có thể vào một mình không? Chị ta thực sự đang làm tôi sôi máu khi mà cứ dính chặt vào Yuri như thế.

“Bên trong có những thứ mà chúng tôi đã chuẩn bị để dọa các cô gái.” Minho nói khi nháy mắt với camera. Rồi anh ấy nhìn chúng tôi. “Sẵn sàng chưa nào các cô gái?” anh ấy hỏi. Tôi không nói gì cả. Yuri và Eun Chan gật đầu yếu ớt. “Okay! Các em có thể vào rồi!” anh ấy nói.

“Cut!” đạo diễn la lên và đi đến chỗ chúng tôi. “Okay, các cô gái. Chúng tôi đã lắp đặt camera ở bên trong, nên chỉ có ba cô đi vào đó thôi. Well… các cô và những thứ đáng sợ. Chỉ có ba phòng. Một lối vào và một lối ra.” Anh ấy nói. “Ngay khi các cô bước vào, camera sẽ tự hoạt động. Okay các cô gái. Chúc may mắn.” Đạo diễn vui vẻ nói rồi đi trở lại chỗ đoàn làm phim.

“Kyaaaa! Yuri-ah~. Chị sợ quá!” Eun Chan nói khi ôm lấy cánh tay của Yuri. 

“Không sao đâu Eun Chan. Chúng ta sẽ vào cùng nhau mà. Chị, em và Sica.” Yuri nói trong khi cố gắng trấn an Eun Chan. Sau đó cậu ấy nhìn tôi và mỉm cười. *thumpthumpthump* Dĩ nhiên, là chính mình, tôi không có phản ứng gì hết. -.- Cậu ấy đưa tay nắm lấy tay tôi, đan ngón tay của chúng tôi lại với nhau. *thumpthumpthumpthumpthump*

“Okay, các cô gái! Mọi thứ đã sẵn sàng! Đi vào bên trong ngôi nhà ma đi nào.” Anh đạo diễn la lên. Chúng tôi gật đầu và từ từ đi vào bên trong.

---trong ngôi nhà ma---

Tối, ẩm ướt, và hơi lạnh. Yuri đang nắm tay tôi rất chặt và không bỏ ra. Chúng tôi đi sát vào nhau. Eun Chan đang ôm cánh tay của Yuri. Việc đó khiến tôi hơi tức giận. *cót két* *cót két* Tôi nghe thấy tiếng ai đó ở phía sau. Tôi dừng lại, làm Yuri và Eun Chan cũng dừng theo. Tiếng bước chân phía sau chúng tôi cũng dừng hẳn.

“Chuyện gì vậy Sica?” Yuri hỏi. Tôi lắc đầu và tiếp tục bước đi. Tiếng bước chân phía sau chúng tôi lại vang lên.

“Yuri.” Tôi thì thầm mà không nhìn cậu ấy.

“yeah?” cậu ấy thì thầm lại và liếc nhìn tôi.

“Có ai đó đang đi theo chúng ta.” Tôi thì thầm. Tôi thấy Yuri gật đầu và chúng tôi lại tiếp tục bước đi. Tiếng bước chân đằng sau bắt đầu nhanh hơn. Mỗi bước dường như nghe càng lớn hơn.

“Em có nghe thấy tiế-AHHHHHHHH!!!!” Eun Chan hét lên trong khi ôm lấy người Yuri.

“Eun Chan?” Yuri nói. Eun Chan chỉ về phía sau chúng tôi. Yuri và tôi quay lại nhìn. Thứ đang đến gần chúng tôi là Sadako. Cô ta đang đến mỗi lúc một gần hơn. Eun Chan đang la hét.

“Yuri-ah~ Yuri Ah! Chị sợ quá! Ahhhh!” Eun Chan nói, càng lúc càng ôm Yuri chặt hơn trong khi chúng tôi đang từ từ lùi lại. Sadako tiến đến gần hơn và gần hơn, mỗi bước chân là nụ cười điên-dại-của-ác-quỷ-ta-sẽ-giết-các-ngươi.

“Yuri Ah!” Eun Chan la hét khi ấn cơ thể mình vào người Yuri. Tôi bắt đầu tức giận rồi đấy.  Sadako chỉ còn cách có 5 bước chân và chúng tôi thì đã đụng phải bức tường.

“Đừng lo lắng Eun Chan. Em sẽ bảo vệ chị.” Yuri ngọt ngào nói. Okay. Bây giờ, tôi chính thức nổi giận đây. Cậu ta đang ôm Eun Chan. Giờ thì Sadako thật sự đã rất gần chúng tôi. Tôi bước tới và bắn cái nhìn băng giá của mình với cô ta. Cô ta khựng lại và tôi bước đến gần cô ta. Tôi đứng trước mặt và chậm rãi đưa tay lên rồi búng nhẹ vào trán cô ta. Cô ta đứng yên không động đậy. Nụ cười điên dại của cô ta dần biến mất. Cô ta từ từ đưa cả hai tay mình lên trán và bắt đầu khóc rồi chạy đi. O_______O uhhh. Okay. Tôi cảm thấy ai đó đang ôm tôi từ phía sau.

“Cậu ổn chứ?” Yuri hỏi. Tôi gật đầu trong vòng tay cậu ấy.

“Thế thì tốt. Nhưng tớ đã hứa là sẽ bảo vệ cậu. Nên đừng làm bất cứ việc gì như thế này nữa. Tớ là hoàng tử của cậu và cậu là công chúa của tớ. Hoàng tử Yul sẽ bảo vệ công chúa Sica, okay.” Cậu ấy nói và tôi thấy má mình đang đỏ lên.

“Kyaaaa!! Yuri-chan em thật là tuyệt vời.” Eun Chan hét lên, kéo Yuri ra khỏi tôi và ôm cậu ấy. *tức giận nữa rồi đây* 

“Uhh… không phải em đâu. Là Sica.” Yuri giải thích trong khi cố gắng thoát ra khoải cái ôm và đỏ mặt dữ dội.

“Đi và tìm lối ra thôi, để chúng ta có thể ra khỏi nơi đáng sợ này.” Eun Chan nói và hoàn toàn lờ đi những gì Yuri vừa nói. *tức giận hơn*  Yuri lại nắm tay tôi và chúng tôi bắt đầu bước đi. Chúng tôi tìm thấy một cánh cửa dẫn tới căn phòng kế tiếp. Chúng tôi chầm chậm đi vào bên trong và nhận ra, well… đây là một loại phòng học. Nhìn thấy cửa dẫn đến phòng cuối cùng, chúng tôi nhanh chóng bước về phía đó. Nhưng tiếng ai đó nói từ phía sau đã ngăn cản chúng tôi đi tiếp.

“Các ngươi nghĩ mình đang đi đâu vậy?” một bà lão hỏi.

“Uhmm… hi. Chúng tôi đang đi đến cánh cửa kia.” Eun Chan nói trong khi ôm lấy cánh tay của Yuri và chỉ về cánh cửa.

“Các ngươi nghĩ mình có thể đi khỏi dễ dàng vậy sao?” bà lão nói và bà ta dần biết thành một thứ thay ma biết bò. Như trong thầy phù thủy ấy.

“Ahhhhhh!!!” Eun Chan hét lên, kéo Yuri chạy theo và để tôi lại một mình. Thây ma tiến tới gần tôi còn tôi thì đang lùi lại quá nhanh nên đụng vào một cái ghế và ngã xuống.

“Sicaaaaa!!!!” Tôi nghe thấy tiếng Yuri và cậu ấy chạy đến chỗ tôi, kéo theo Eun Chan đằng sau cậu ấy. Bà lão hay cái thây ma kia dường như biến mất. Bây giờ chúng tôi đang đứng trước một cái bàn giáo viên. Lưng tôi đang dựa vào nó.

“Cậu ổn chứ?” Yuri lo lắng hỏi.

“Yeah.” Tôi trả lời.

“Vậy thì tốt rồi.” cậu ấy mỉm cười rồi những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống. Cậu ấy vừa khóc vừa lau nước mắt. Tôi shock. 

“Y-Yuri ah?” Eun Chan nói.

“Cậu sợ sao Yuri?” tôi hỏi và cậu ấy gật đầu. Ai đó đã làm Yuri sợ và khóc như thế này đây! Bỗng nhiên cái thây ma kia xuất hiện đằng sau cái bàn mà chúng tôi đang dựa vào.

“Ê!” nó nói.

“Ahhhh!!!” Eun Chan hét lên. Tôi thề là cô gái này sẽ làm thủng màng nhĩ của mình mất. Tôi nhìn Yuri người vẫn đang khóc. Tôi cảm thấy sự tức giận đang tăng lên trong người mình. Không ai và ý tôi là KHÔNG KẺ NÀO được quyền làm Yuri khóc! Tôi chầm chậm đứng dậy vỗ nhẹ đầu Yuri rồi đối mặt với thây ma kia. Tôi nhìn nó và phóng cái nhìn băng giá rồi nhặt cái ghế lên.

“KHÔNG KẺ NÀO ĐƯỢC QUYỀN LÀM YURI SỢ VÀ KHIẾN CẬU ẤY KHÓC CẢ! BÂY GIỜ HÃY CHỊU ĐỰNG CƠN THỊNH NỘ CỦA TRUNG SĨ 22: SICA ĐI!” tôi nói khi bắt đầu đuổi theo thây ma kia và cố gắng đánh nó bằng cái ghế tôi đang cầm. Nó chạy vừa khóc vừa chạy bán sống bán chết. Nó chạy vào phòng đầu tiên mà chúng tôi đi vào. Tôi ném cái ghế vào đó và chẳng thèm quan tâm có trúng nó không. Sau đó tôi quay lại nhìn Yuri. Cậu ấy đã ngừng khóc. Tôi bước tới và cậu ấy kéo tôi vào một cái ôm.

“Cảm ơn Chúa, cậu vẫn ổn.” lời nói của cậu ấy khiến tim tôi đập một nghìn nhịp một phút. Eun Chan hắng giọng.

“Đi thôi Yuri, chúng ta phải đến phòng kế tiếp. Đó là phòng cuối cùng phải không?” Eun Chan hỏi Yuri và hoàn toàn quên đi sự tồn tại của tôi. *tức giận hơn rồi*  Yuri nắm tay và bắt đầu bước đi. Chúng tôi dừng lại giữa một căn phòng trắng.

“Cái quái gì vậy?” tôi nói.

“Nhìn kìa, đó là cửa ra! Đi thôi!” Eun Chan nói khi bước tới cửa ra.

“Cáccôgái!!!” Tiếng người đàn ông vang lên từ đằng sau. Tôi quay lại định rằng sẽ bắn cái nhìn băng giá vào con ma ở đó, nhưng tôi đã shock. Nó là thứ đáng sợ nhất mà tôi từng nhìn thấy.

Yuri's POV

Tôi nhìn thấy Sica mặt mày tái nhợt. Rồi tôi thấy thứ mà Sica đang nhìn và nhận ra đó là một gã dưa leo khổng lồ.

“Các cô có muốn ăn tôi không?” gã dưa leo nháy mắt. Tôi nghe thấy Sica nuốt xuống vì sợ.

“Đây là một trò đùa phải không?” Eun Chan lúng túng hỏi. Sau đó gã dưa leo bắt đầu chạy đến chỗ chúng tôi.

“Ăn tôi đi! Ăn tôi đi!” hắn nói trong khi chạy.

“AHHHHHHHHH!!!!!” Sica hét lên trong khi điên cuồng chạy đi. Gã Mr. Dưa leo đang đuổi theo cậu ấy.

“Eh?” Eun Chan nói khi nhìn hai người đi đang đuổi nhau chạy vòng vòng. Một trái dưa leo khổng lồ đang đuổi theo một Sica đang khóc. “Vừa lúc nãy, em ấy là người gan dạ nhất nhưng bây giờ lại sợ một trái dưa leo khổng lồ sao?” Eun Chan bối rối hỏi. Tôi thở dài.

“Dưa leo là thứ cậu ấy ghét nhất.” tôi nói khi bước đến chỗ họ.

“Yuri-ah? Em đi đâu vậy?” Eun Chan hỏi. Tôi nhìn chị ấy và mỉm cười.

“Em đi cứu cho công chúa của mình.” Tôi nói và tiếp tục đi tới chỗ họ. Sica chạy về phía tôi, tôi giữ và ôm lấy cậu ấy. Mr. Dưa leo đang ở đằng sau Sica nên tôi quay lưng mình đối diện với gã Mr. Dưa leo kia. Tôi ôm Sica chặt hơn.

“Hãy nhớ, tớ sẽ bảo vệ cậu. Đó là lời hứa của tớ.” Tôi thì thầm với cậu ấy rồi quay mặt đối diện với gã Mr. Dưa leo. Tôi ôm Sica bằng tay phải, tay trái chậm rãi đưa lên ra hiệu ngừng lại. Mr. Dưa leo dừng lại. Sau đó tôi ra hiệu kêu hắn đến gần. Hắn nghiêng người về phía trước và tôi thì thầm vào tai hắn.

“Mr. Dưa leo. Tôi thật sự là một cô gái tốt.” tôi ngọt ngào nói, sau đó tôi chuyển sang giọng chết chóc. “Nhưng mi làm công chúa của ta sợ nên ta sẽ cho mi xuống địa ngục. Bây giờ nếu mi không muốn bị làm thức ăn cho động vật hoang dã thì ta đề nghị mi nên rời khỏi đây và để bọn ta đi trong yên bình.” Nói rồi tôi đẩy hắn ra và cười ngọt ngào.

Sica's POV

Yuri ôm tôi trong khi thì thầm gì đó với gã dưa leo to lớn xấu xí kia. Tôi ôm lấy Yuri trong khi quan sát cậu ấy thì thầm với gã dưa leo, rồi tôi nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của gã dưa leo trở nên tái mét. Tôi vừa nói là hắn trông xấu xí đúng không nhỉ? Yuri tách ra và mỉm cười ngọt ngào. Sau đó gã dưa leo xấu xí chạy bán sống bán chết luôn. Tôi cảm thấy mình được nâng lên khỏi mặt đất. Yuri đang bế tôi theo kiếu cô dâu.

“Được rồi công chúa, chúng ta ra khỏi đây thôi.” Cậu ấy nháy mắt. “Hey Eun Chan, đi thôi!” cậu ấy gật đầu với Eun Chan người cũng gật đầu lại và theo chúng tôi ra ngoài.

---bên ngoài---

“Làm rất tốt các cô gái!” đạo diễn nói khi Yuri nhẹ nhàng đặt tôi xuống. Tôi liếc nhìn đạo diễn. Bây giờ anh ta đang đổ mồ hôi kìa. “uhh… uhh. Đó chỉ là một bí mật thôi mà. Thu dọn thôi mọi người!” anh ta la lên rồi chạy mất. Tôi thở dài. Anh quản lý đang đợi chúng tôi ngoài xe.

“Yuri.” Eun Chan nói khi kéo tay Yuri. Yuri nhìn chị ta.

“Yeah?” cậu ấy hỏi. Tôi không thể tin vào mắt mình nữa. Eun Chan kia đã hôn Yuri! LÊN MÔI!!!! 

“Cảm ơn vì đã là hoàng tử của chị.” Eun Chan đỏ mặt nói.

“uhh… uhh… labalblah.” Yuri lắp bắp cái gì đó không rõ trong khi mặt thì đỏ như gấc. Eun Chan cười khúc khích.

“Khi nào đó chúng hãy cùng ra ngoài nhé, okay?” Chị ta nói rồi vẫy tay và chạy vào xe mình. Tôi thấy chị ta nhìn mình và tôi thề là tôi đã thấy một nụ cười tự mãn.  CHIẾN.TRANH.RỒI.ĐÂY.

“Yuri, đi thôi! Anh quản lý đang đợi chúng ta!” tôi kéo Yuri ra xe.

----------

Trên xe Eun Chan sau buổi ghi hình.

Eun Chan’s POV

Tôi chạm tay lên môi và mỉm cười như con ngốc. Kwon Yuri.

Yuri-ah? Em đi đâu vậy?” tôi hỏi. Em ấy nhìn tôi và mỉm cười.

“Em đi cứu công chúa của mình.” Em ấy nói và đi đến chỗ Sica. Tim tôi đập một trăm nhịp sau khi nghe em ấy nói. Em ấy như một hoàng tử vậy. Không. EM ẤY là một HOÀNG TỬ. Và tôi MUỐN em ấy.

Kwon Yuri. Chị sẽ làm cho em yêu chị.

-------------

Có ai muốn biết chuyện gì đã xảy ra với mấy con ma sau khi bị Sica hành hạ không? Và Mr. Dưa leo nữa.

------------

SADAKO:

Cô ấy chạy lại chỗ đoàn làm phim và bắt đầu khóc.

“Cô ta… cô ta… cô ta đáng sợ quá. Cô ấy vừa búng vào trán tôi rất mạnh.” cô ấy đưa tay lên trán và cảm thấy nó đang sưng lên. Sau đó cô ấy lại khóc lớn hơn.

BÀ LÃO/ THÂY MA BIẾT BÒ:

Cô ấy chạy lại chỗ mọi người và bắt đầu run lên vì sợ hãi.

“Cô… cô… cô gái đó. Cô ta như nổi điên và mang chiếc ghế nặng rồi đuổi theo tôi.” Cô ấy nói. Mặt cô ấy tái đi và rồi bất tỉnh, có một giấc mơ về khuôn mặt của Sica. Cô ấy giật mình tỉnh dậy. “A-a-ác mộng.” cô ấy nói.

MR. DƯA LEO:

Ở một góc xe của đoàn làm phim. Anh ta ôm gối run rẩy.

“Không bao giờ làm công chúa của cô ta sợ. Không bao giờ làm công chúa của cô ta sợ… không bao giờ làm công chúa của cô ta sợ.” anh ta lẩm bẩm.

ĐOẠN TRAILER SẼ NHƯ THẾ NÀY:

Sadako đang ngồi khóc ở một góc. Bà lão/ thây ma biết bò đang rơi vào khoảng không vô định. Mr. Dưa leo thì run rẩy trong khi lẩm bẩm “Không bao giờ làm công chúa của cô ta sợ.”

Suy nghĩ của đạo diễn sau khi nhìn thấy diễn viên của mình:

CHAPTER 7~

YURI's POV

---BA NGÀY SAU BUỔI GHI HÌNH Ở NGÔI NHÀ MA---

Buổi sáng thứ bảy nóng bức, chúng tôi đều lười biếng quanh quẩn trong nhà. Sunny, Sooyoung và Hyoyeon (ba tên ngốc một chút cũng không tin tôi là một người có sức lôi cuốn, quyến rũ) chơi bài trong phòng khách. Tae và Fany thì ở trong phòng của Tae và làm chuyện mà ai cũng biết. Yoona và Seobaby xem Keroro trong phòng của tôi và Seobaby. Sica và tôi thì ở trong nhà bếp.

“Hey, Sica. Cậu muốn ăn kem không?” tôi hỏi cậu ấy.

“Chắc rồi.” cậu ấy mỉm cười. Tôi mỉm cười lại. Từ khi chúng tôi trở về sau buổi ghi hình ở ngôi nhà hoang, Sica đã đối xử với tôi tốt hơn rất nhiều. Như thể cô ấy nói rằng tôi đã tạo ra sự tiến triển lớn và nói thật tôi chỉ muốn hét lên cho cả thế giới này biết mà thôi. Tôi đứng lên khỏi ghế và đi đến tủ lạnh. Tôi bắt đầu lục lọi xung quanh để tìm kem.

“Yah! Chúng ta hết kem rồi! >_< ” tôi thất vọng. Sica nhìn tôi.

“Không sao, chúng ta có thể uống trà đá hay gì đó.” Cậu ấy đề nghị và tôi bĩu môi.

“Nhưng mình muốn ăn kem cơ.” Tôi mè nheo. Cậu ấy cười khúc khích trước biểu hiện trẻ con của tôi và đứng dậy.

“Hay chúng ta ra ngoài và mua ít kem?” cậu ấy hỏi. Mắt tôi sáng lên và tôi ngay lập tức gật đầu khiến cậu ấy cười khúc khích lần nữa. Bất cứ khi nào nghe tiếng cười khúc khích của cậu ấy, tim tôi đều ngừng đập.

“Thử hỏi mấy nhóc kia xem có muốn đi cùng không.” Tôi đề nghị và cậu ấy gật đầu. Chúng tôi hỏi hai nhóc maknae trước và chúng hét lên thích thú. Điều này có nghĩa là đồng ý. Sau đó chúng tôi hỏi ba tên ngốc kia. Dĩ nhiên, Sooyoung là người đầu tiên đồng ý sau khi nghe thấy từ “kem”. Rồi hai tên ngốc kia cũng gật đầu theo.

“Ai sẽ đi hỏi Taeyeon và Tiffany đây?” tôi hỏi. Mọi người đều nhìn xuống tránh nhìn vào mắt tôi. “Sica?”  tôi hỏi, thầm cầu mong cậu ấy sẽ nói đồng ý, nhưng cậu ấy lùi lại. Tôi thở dài. Vậy là tôi phải làm rồi. Chầm chậm tiến tới phòng Taeyeon. Không ai muốn làm phiền Taeny ở một mình cả bởi vì nếu làm thế người đó sẽ nghe thấy và lạy Chúa, sẽ thấy những điều “tội lỗi” mà họ đang làm. Tôi từ từ đưa tay gõ cửa.

*knockknockknock*

“Ai vậy?” Taeyeon hỏi, giọng có chút bực mình.

“C-Cậu có muốn ra ngoài và ăn kem với tụi tớ không?” tôi hỏi. Tôi nghe thấy vài tiếng lầm bầm và rồi cửa được mở ra.

“Tớ sẽ đi.” Fany nói với giọng tức giận và đi ra ngoài bỏ lại Taeyeon đang bĩu môi.

“uhh… còn cậu?” tôi hỏi.

“Không.” Cậu ấy thẳng thừng nói. Tôi đóng cửa lại và nhanh chóng trở lại với mọi người. Sau đó chúng tôi rời khỏi.

TAEYEON’S POV

---5 phút sau khi các cô gái rời đi---

“Fany ngốc không muốn chơi với mình.” Tôi tức giận lầm bầm. Tôi thật sự muốn chơi với cậu ấy, nhưng cậu ấy đã đẩy tôi ra và nói đừng có làm phiền vì cậu ấy đang xem Gossip Girl, và cậu ấy nghĩ rằng gã Chase Crawford đó dễ thương. “Well, Fany, tớ dễ thương hơn hắn nhiều!” tôi hét lên. Cậu ấy thực sự đã chảy nước miếng khi xem T.V. Điều đó càng làm tôi tức điên lên!  Tôi đứng dậy, đến chỗ máy vi tính và bắt đầu lướt web. Tôi cần phải kéo Fany ra khỏi suy nghĩ của mình. Tôi tìm thấy rất nhiều tấm hình butt đẹp nè. Nếu Fany muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cậu ấy. Tôi sẽ kiềm chế bản thân cho đến khi cậu ấy xin lỗi và van xin tôi mới thôi. BWAHAHAHAHAHAHA.

---2:00 PM---

Tôi nghe thấy tiếng mở và đóng cửa, mấy nhóc kia về rồi. Tôi tắt máy và quyết định ra gặp bọn nhóc. Tôi chùi sạch máu chảy ra từ mũi mình trước khi ra khỏi phòng.

“Taeyeon ah~” Fany nói sau khi nhìn thấy và chạy đến ôm tôi. PHẢI KIỀM CHẾ! PHẢI KIỀM CHẾ! Tôi lặp lại trong đầu. Khi cậu ấy ở gần thì phải lờ cậu ấy đi.

“Taeyeon ah~” cậu ấy nói với giọng dễ thương, cắn môi dưới và nhìn tôi với đôi mắt cún con. KYAAAA~ PHẢI KIỀM CHẾ!

“Chuyện gì?” tôi cố ra vẻ bình thường. Có lẽ là được nhưng mà tôi nghĩ là nghe có hơi lạnh lùng thì phải.

“Tớ xin lỗi” cậu ấy nói.

“Tại sao lại xin lỗi? Cậu có làm gì đâu” tôi nói với giọng đều đều.

“Taeyeon ah~ đừng-” trước khi cậu ấy có thể kết thúc câu nói của mình thì tôi nghe thấy tiếng chuông cửa. Tôi nhìn Fany.

“Cậu không cần phải xin lỗi đâu.” Nói rồi tôi bước đến cửa. Chậm rãi mở cửa và THỰC SỰ ngạc nhiên khi thấy người đứng trước mặt.

“X-x-x-xin m-m-ời v-vào.” Tôi nói. Chị ấy cười khúc khích.

“Cảm ơn. Em dễ thương thật đấy.” Chị ấy nói khi cúi xuống nhìn vào mắt tôi. Tôi cảm thấy mặt mình đỏ như trái cà chua rồi. Tôi đóng cửa lại và chị ấy bước vào trong.

FANY’s POV

Tae giận tôi rồi, nhưng cậu ấy nói rằng… ughh… tôi cảm thấy nản quá. Tôi nhìn cậu ấy mở cửa ra. Tôi cảm thấy shock khi biết người đó là ai. Chị ta đến đây làm gì nhỉ? Đi lạc à? Trước khi có thể đặt thêm nhiều câu hỏi nữa, tôi thấy chị ta cúi xuống nhìn Taeyeon.

“Em dễ thương thật đấy.” Chị ta nói. Mặt của Tae đang đỏ lên và mắt dõi theo chị ta. Chị ta bước vào trong và đến bên cạnh tôi. Tae đang tập trung nhìn butt của chị ta, rồi mũi của cậu ấy bắt đầu chảy máu. Tôi cảm thấy cơn giận đang tăng lên trong lòng. Đồ lùn dê xòm. Sao cậu ta không nhìn butt của mình chứ? Butt của mình không đủ tốt cho cậu ta sao?

“Chị đến đây làm gì vậy?” tôi lạnh lùng hỏi vị khách của chúng tôi. Chị ta nhìn tôi và mỉm cười, rồi lại nhìn Tae và vẻ mặt bỗng trở nên sốc và lo lắng. Chị ta chạy nhanh đến rút khăn tay ra rồi chầm chậm lau cái mũi đang chảy máu của Tae. Taeyeon như bị thôi miên khi chỉ biết nhìn chằm chằm vào mặt chị ta. Bây giờ tôi đang rấtt tức giận. 

YURI’s POV

“Hey, chúng ta có khách hả?” Tôi hỏi khi đi ra phòng khách. Tôi sốc khi nhìn thấy người đó.

“Eun Chan?” tôi lúng túng. Chị ấy quay lại nhìn, rồi chạy đến ôm chặt lấy tôi.

“Yuri ah~” Chị ấy vui mừng hét lên khi ôm tôi.

“Chị đến đây có chuyện gì không?” tôi hỏi. Sica cũng đi ra.

“Hey Yuri, ai đến thă-” Sica dừng giữa chừng.

“Chị đến đây làm gì?” cậu ấy lạnh lùng. -.-

“Well, chị nghĩ là chị đến thăm Yuri vào ngày nghỉ của mình. Chị có mang theo bánh nữa nè.” Eun Chan mỉm cười. AEGYO KYAAAA~

“Giờ chị có thể bỏ cậu ấy ra được rồi đấy.” Sica nói với giọng lạnh lùng, vì Eun Chan vẫn chưa buông tôi ra.

“Oops, xin lỗi.” Eun Chan cúi đầu xin lỗi.

TAEYEON’s POV

Khi Yoon Eun Hye cúi người để xin lỗi. Chỉ có hai từ lặp lại trong đầu tôi.

BUTT ĐẸP! BUTT ĐẸP!

YURI’s POV

“Có thể giới thiệu chị với bạn của em không?” Eun Chan nháy mắt.

“Uhh… uhh… o-okay.” Tôi lắp bắp.

“Yey~ chúng ta bắt đầu với cô gái dễ thương ở đằng kia trước đi.” Chị ấy chỉ vào Taeyeon đang chảy máu mũi.

“Uhmm… okay…” tôi nói khi bước đến chỗ Tae, Eun Chan lại lau mũi của Tae với khăn tay của mình và đặt nó vào tay của cậu ấy.

“yeah. Đây là Taeyeon, dễ thương như jelly, kid leader.” Tôi giới thiệu.

“Chị là Yoon Eun Hye. Nhưng cứ gọi là Eun Chan nha.” Eun Chan nháy mắt.

“H-h-hi! Em là T-t-t-tae, t-t-tae, t-t-tae.” Cậu ta lắp bắp còn tôi chỉ biết đưa tay che mặt và lắc đầu.

“Rất vui được gặp em Taetae” Eun Chan nói với đôi mắt cười.

“Mắt. Cười. Đẹp.” Đó là tất cả những từ mà Taeyeon có thể thốt ra.

“Okay. Tiếp tục nào.” Tôi nói. “Đây là, lấp lánh hơn cả đá quý, Tiffany.”

“Hi” Fany lạnh lùng nói. -.- Trời. Giờ chúng ta có 2 công chúa băng giá rồi sao?

“Rất vui được gặp em.” Eun Chan lại nói với đôi mắt cười. “Cứ gọi chị là Eun Chan.”

“Yeah” Fany lạnh lùng trả lời. O-okay. Bây giờ thì Bắc cực và Nam cực đều đủ cả rồi đấy.

“Uhh… và chị cũng biết rồi, CÔNG CHÚA CỦA EM, Sica baby.” Tôi mỉm cười ngây ngốc nhìn Sica. Cậu ấy mỉm cười lại và chớp mắt. Eun Chan ôm cánh tay tôi và bĩu môi.

“Chuyện gì thế?” tôi hỏi.

“Chị cũng muốn làm công chúa của Yuri nữa.” Chị ấy bĩu môi.

“Ehhh? Uhh… để em tiếp tục giới thiệu cho chị tất cả thành viên của SNSD nha.” Tôi nói. “Có ai muốn tham gia với tớ không?” tôi hỏi, gần như là van xin. Tae giơ tay lên. “Tốt quá. Cậu đúng là nhóm trưởng mà.” Tôi nói với Tae với giọng cảm kích. Cậu ấy hào hứng gật đầu và tham gia với tôi.

SICA’s POV

“Cô ta làm mình tức chết mà” tôi nghe Fany nói.

“Chào mừng cậu gia nhập câu lạc bộ.” Tôi nói bằng tiếng Anh. Cậu ấy nhìn tôi và chúng tôi bắt đầu cuộc nói chuyện bằng tiếng Anh (hay cơn thịnh nộ của hai người =]] )

“Tớ ghét cô ta.” Cậu ấy nói.

“Tớ cũng ghét cô ta.” Tôi đáp.

“Dù sao đi nữa thì cô ta đến đây làm gì chứ?” cậu ấy hỏi tôi, sự bực bội bộc lộ rõ ràng trong giọng nói.

“Dĩ nhiên là cố quyến rũ Yuri rồi.”

“Cả Tae cũng bị cô ta quyến rũ nữa.” Cậu ấy dậm chân. “mà Yuri nói là ‘Công chúa của em, Sica baby’ phải không nhỉ?” cậu ấy nhướng mày. Tôi đỏ cả mặt. “Đừng quan tâm.” Cậu ấy lắc đầu. “Dù cô ta đang lên kế hoạch gì chúng ta cũng phải ngăn chặn nó.”

“Tớ đồng ý. Chúng ta phải cùng nhau hành động.” Tôi nói với cậu ấy.

“Không ai được phép cướp các cô gái của chúng ta.” Fany nói với đôi mắt rực cháy sự khao khát và nhiệt tình. “nhưng trước hết. Sica.” Cậu ấy nhìn tôi.

“Tớ sao?” tôi hỏi.

“Cậu không nên cư xử lạnh lùng với Yuri nữa. Nếu cậu cứ làm thế thì CÔ GÁI ĐÓ sẽ thật sự thành công có cậu ấy.” Fany nói. Tôi thật sự ghét phải thừa nhận điều đó, nhưng lấp lánh hơn cả đá quý, Fany nói đúng. Tôi gật đầu.

“Chúng ta cũng cần có quân tiếp viện nữa.” Tôi nói. Chúng tôi nhìn nhau rồi như thể có thần giao cách cảm, chúng tôi đọc được suy nghĩ của đối phương và đi thẳng vào phòng.

SICA & FANY’s POV

Có một ý nghĩ vụt qua đầu, và chúng tôi biết người mà mình đang nói đến chỉ bằng cách nhìn vào nhau.

“HAI NHÓC MAKNAE.”

Oh my. Ghi vào sổ tay. Không bao giờ làm những cô gái đó sợ hay khóc. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: