Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13

_Lưu Vũ Hân ...Lưu Vũ Hân !!!! - nàng bật tỉnh trong cơn ác mộng mà giật thót dậy . Cả người mồ hôi vã như mưa , nhớp nháp đến khó chịu . Đôi chân nhỏ vô thức va phải ai đó , một trận lạnh bỗng sượt qua gáy . Nàng khẽ đảo mắt sang bên , người ....người..bên ..cạnh..cạnh...là Lương Quý Vãn ?! Không thể nào , đây hình như là khách sạn , chẳng lẽ tối qua mình với chị ta....Vương Hân Vũ , mày bị điên à ? Tỉnh lại đi !!! Nàng vỗ trán một hồi , sau đó tìm cách bỏ trốn mà không bị y phát hiện . Thế nhưng con mèo ngốc này lại chẳng biết y từ đằng sau nút sát ôm chầm lấy :"Bảo bối nhỏ , em dậy rồi sao ?"

_Chị Quý Vãn ...- nàng lắp bắp , chân tay bủn rủn loạng choạng hết cả lên . Muốn nói gì lắm nhưng nó cứ mắc nghẹn mãi trong cổ họng , khó thành lời được- Tại sao tôi lại ở đây ?

_Muốn biết thật sao... - y đột ngột dí sát gần mặt nàng , nở đầy một nụ cười đầy quỷ dị :))))

_Không ...không cần ...- nàng tránh né đẩy y ra , hậu đậu cầm lấy túi xách , nhìn đồng hồ - 4h30 sáng , phải về kí..túc...xá ...

_Từ từ đã nào - đôi chân nhỏ bị thụt xuống đống chăn gối dày đầy vướng víu , nàng ta ngay lập tức mà ngã nhào vào lòng y - Không sao chứ ?

_Chị bỏ tôi ra ...bỏ...ưm...ugh..- ngữ khí phút chốc bị chặn kín , môi y nhẹ nhàng áp lên môi nàng. Vương vấn không chịu rời đi , đến khi con mèo kia chẳng đủ hơi để thở , y vuốt nhẹ mái tóc đầy mềm mại ấy , khẽ nói - Cả đời này em đã chẳng thể thoát khỏi tôi nữa rồi , Vương Hân Vũ - em.là.người.của.tôi !

_Tôi không phải người yêu của chị , người tôi yêu là Lưu..lưu..Vũ..Hâ.- cố vật lộn thoát khỏi sự ghìm chặt của người đối diện , y giờ đây đôi mắt khẽ xoẹt ngang tia máu , giọng bỗng chốc gầm gừ , nghe thật chói tai - Đừng có bao giờ nhắc cô ta trước mặt tôi , em là người của tôi . Tôi yêu em , nếu chỉ cần trái lời , em sẽ không xong với Quý Vãn tôi đâu  ....

_Hức....ư...đau ...- tiếng nức nở ngay lôi tâm trí của y quay về , ôm nhẹ lấy vóc dáng nhỏ bé kia , y nhếch môi để lại tiếng thì thầm đủ cho nàng chết đứng - Em lên giường với tôi rồi , thì đừng có nghĩ đến việc trốn thoát.... ( oke bà chị , may là bà chị gặp phải người ngây thơ như bả Vũ ấy nhé chứ vào người khác là ăn táng lâu rồi =))) )

--->KTX<---

_Lưu Vũ Hân aishiiiii...dừng lại !!!! - Tạ Khả Dần bất lực  nhìn bạn mình trong bộ dạng nổi đóa đôi lúc lẩm bẩm gì đó nhưng có vẻ khá tức giận . Lục Kha Nhiên chịu không nổi , kìm chặt cô lại - Bộ cậu điên rồi hả ?!

_Tôi điên đấy ! Thả ra !!! 

_Em nghĩ có chuyện gì đó không hay - Lâm Phàm cắn móng tay , lo lắng nhìn đồng hồ - Vương Hân Vũ , cậu đang ở đâu vậy ...

Cạch ...

Cửa phòng bật mở , bước vào là Lương Quý Vãn , nhưng cái điểm kì lạ trên tay cô ta mới thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người - Hân...Vũ...- Tạ Khả Dần nghiêng đầu khó hiểu , ngay lập tức hiểu ra vấn đề , tức tối bấm chặt lấy vai y - Sao em ấy lại ở chỗ cô ?!

_Tôi nghĩ cô không nên biết thì hơn - Y đặt nàng xuống giường , nhẹ nhàng vuốt mấy lọn tóc dính chặt trên mặt nàng , khẽ cười . Nụ cười ấy giờ đây đối với cả lũ xung quanh trông thật chướng mắt, nhất là Lưu Vũ Hân , cô cắn chặt răng , tay nắm thành đấm , đủ hiểu là chịu giận đến cỡ nào . Nãi Vạn nhếch mép khinh bỉ - Cô lấy quyền gì mà động vào bảo bối nhỏ của chúng tôi

_Quyền gì sao , bạn đời - Đôi mắt y híp lại đầy thích thú càng khiến mọi người cảm giác gì đó không đúng trong câu trả lời kia - À , tôi nói trước với mấy người một điều , nhất là cô Lưu lão sư . Có lẽ cái này sẽ khiến cô phát dại lên mất ...

_Ngươi...

_Vương Hân Vũ ...em.ấy.đã.lên.giường.với.tôi.....- Y khoanh tay nhìn phản ứng sốc không thể tin được của mọi người - thế nên là đừng bao giờ động vào em ấy , bởi vì đó.là.NGƯỜI.CỦA.TÔI!!!

_Ây Lưu Vũ Hân ! Chờ mình đã - Tạ Khả Dần hốt hoảng đuổi theo cô 

_Bảo bối nhỏ , em thật đáng yêu - Y chẳng để tâm đến lời nói của họ , thì thầm như chỉ đủ cho y và nàng nghe thấy  - Tôi...cuối cùng cũng có được em rồi , con mèo của tôi .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro