Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11

---1:00 AM---

_ Lưu Vũ Hân !!!!!!!! - tiếng hét của Tạ Khả Dần một lực vang vọng khắp KTX , như chuông báo động khiến cả lũ tỉnh giấc , trừ con mèo nhỏ nào đó vẫn đang khì khò ngủ kia ....

_Gì thế ? - Nãi Vạn khó chịu vò vò tóc của mình , ngơ ngác nhìn mọi người 

_Chậc - Lục Kha Nhiên tặc lưỡi , nhíu mày mắt hướng  về phía  căn phòng đang sáng đối diện....

_Huhuhu , đống dầu xả của bà . Lưu Vũ Hân mình không tha cho cậu đâu!!!!- vài giây sau , cửa nhà tắm bật mở ,một Lưu lão sư tay cầm khăn  chạy tóe khói ra ngoài , theo sau là Tạ Khả Dần bật mode hổ dữ đuổi theo . Một cảnh tượng thật nên thơ như hai má con đang ' chơi đùa ' ngoài sân khiến đám bạn lắc đầu ngán ngẩm . Quả nhiên cả KTX này đúng chẳng có ai là bình thường 

30 phút sau ...

_ Hộc ....hộc...đứng..yên..hơ....

_ Thôi thôi , dừng lại - Nãi Vạn ôm lấy Khả Dần như vẫn muốn chạy kia mặc dù thở còn không ra hơi - Cậu tha cho con nhà người ta đi , dù sao thì hôm nay đằng đó cũng có hẹn  với bảo bối nhà mình đấy.

_Ủa mọi người , mới sáng sớm mà lại chạy thể dục sao ? Cho em tham gia với - Nhã Tuyết Lan không biết từ đâu xuất hiện , đứng vọt bên cạnh cô , giọng tỏ ra lo lắng - Lão sư , gội đầu buổi sáng không tốt đâu , để em...

_Hây hây , stop , đằng này quý hóa quá mới để cho Nhã Tiểu Thư đây lau khô đầu cho . Không cần !!!! - Tạ Khả Dần dường tìm được chỗ ' xả giận ' mới , nhanh tay chạy đến kéo Vũ Hân qua một bên ...

_Chị ....- ả nhịn cục tức vào lòng , cố gắng hành xử đúng mực - em chỉ đang lo cho lão sư thôi mà ...

_Hơ , lòng tốt giả tạo của cô thì chúng tôi không cần nhé , Im miệng !!!! Shut up!

_ Chị ...cái đồ đạo đức giả mới là chị đấy !!

_Cô rảnh quá thì đi mà tự kỉ một mình , tụi này không nhàn vậy đâu - Lục Kha Nhiên nhướng mày, đúng là Lục học bá nói câu nào là độc câu ấy 

_ .....

_Thích cãi nhau thì cứ cãi tiếp đi , tôi không rảnh  - cô thở dài bỏ vào phòng ....

_Lưu lão sư....

_Tôi nghĩ cô chẳng có đủ tư cách để gọi cậu ấy là lão sư - Nãi Vạn nhếch môi rồi cũng bỏ đi . Để ả đứng đó, nhục tới nỗi tay nắm thành đấm : chờ đấy , rồi mấy người sẽ phải HỐI HẬN !!!

~~~~~~~~~

_Chị Nghệ Văn ...- nàng ngó nghiêng một hồi , tìm bóng dáng quen thuộc ấy - Vũ Hân lão sư đâu ạ ?

_Ừm , chị thấy cậu ấy mới ra ngoài với Khả Dần với Lục Kha Nhiên , À mà ...- tủm tỉm cười - sao hôm nay bảo bối của tụi chị mặc đẹp vậy nè ...

_Em có hẹn ....

_Với tôi - Lưu Vũ Hân dường chẳng tạo ra hơi , khiến hai con người kia đang trò chuyện bỗng giật thót cả lên - Mình đi ?

_ À dạ....

_ Được rồi , được rồi . Nhớ chăm sóc cục cưng của tụi tớ cho tốt vào đó -Trần Nghệ Văn dắt nàng đến cạnh cô . Cảm giác cứ như là mẹ giao gả con gái cho chồng sắp cưới ấy ?

_Sắp muộn rồi ... 

_ Hân Vũ - và một sự cố gián đoạn chen chân mà phá . Lương Quý Vãn mở cửa bước vào , trên tay là đống đồ đạc , không rõ là gì hình như là quần áo với đồ ăn ...

Mắt lão sư liếc ngang - mắt y liếc dọc- một cuộc khẩu chiến chuẩn bị diễn ra...

_ Rất tiếc , hôm nay em ấy lại có hẹn với tôi - cô trộn vào câu nói đó không biết bao mùi đe dọa , căn phòng theo thế lao đao vào cái không khí giảm xuống âm độ ....

_ Vậy sao , có thể cho tôi đi cùng được không ? Dù gì , tôi cũng định rủ em ấy - Y cũng không hơn kém đáp lại , rất quyết tâm giành nàng cho bằng được.

_Em ấy hẹn với một mình tôi , VỚI MỘT MÌNH TÔI!! - 4 chữ cuối cô gằn xuống - bộ cô không hiểu sao ?

_ Lão sư ..- nàng bối rối , giật áo cô - Hay chị đi cùng em , không sao đâu ...

_ Em ...- cô đen mặt , miệng cũng vậy mà ngắc ứ theo . Dù có dặm bao nhiêu phấn cũng chẳng thể làm cho khuôn mặt kia trắng lên nổi...

_ Cô nghe rồi đấy . Chờ chị nhé 

_ Vâng ....Lão sư ....

_ .....

_ Chị giận em rồi à ? Lão sư....- nàng bộ dáng tội lỗi , một bên thì cầu xin còn bên kia thì một mực ngó lơ . Trần Nghệ Văn nhìn mà chỉ biết lắc đầu cười ....

_Chẳng phải cuộc đi chơi này chỉ có tôi và em thôi sao , mà bây giờ lại thêm người vào . Phiền phức !!!

_ Em xin lỗi mà - huhu , lão sư giận rồi ... - em phải làm gì lão sư mới hết giận đây ?

_ ..... - cô chỉ tay vào má - Hôn tôi đi ....

_ Hả ??- cái này , có phải là quá táo bạo rồi không ? Dù gì hai đứa cũng chưa vượt qua mức tình yêu cơ mà ...

_ Sao ? Không hôn  , được rồi  tôi ....- cô định quay đi , nhưng nàng đã nhanh chân nhướng lên , moa vào vành má cô một cái ....- chị...chị...hết giận em chưa ...- mặt nàng giờ không khác trái cà , chẳng thể tìm chỗ giấu được nữa rồi ....

_Hì , tất nhiên là...hết rồi ..- cô thỏa mãn , xoa xoa quả đầu bốc khói vì xấu hổ kia ....

_ Hơ hớ , Lưu Vũ Hân đúng là cái đồ lợi dụng - Trần Nghệ Văn đã đeo kính râm để tránh biến mình thành bóng đèn  và ăn cẩu lương đến thồn họng , bonus thêm vài tấm ảnh để ' làm quà ' cho lũ bạn....

_ Hừ , Vương Hân Vũ , con mèo của tôi - Quý Vãn thầm cười , trong lòng không ngừng nghĩ về kế hoạch chiếm đoạt được nàng . Bông hoa nhỏ , em mãi thuộc về bầu trời của riêng Quý Vãn - tôi mà thôi ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro