Chương 30.2
"Bánh của cậu Rak ạ."
"Cảm ơn ạ..."
Theerak nhận lấy cái bánh đặc biệt được đặt làm từ người nhân viên rồi đi ra khỏi tiệm. Ngay khi lên xe, cậu mở hộp ra để xem cái bánh. Theerak cười tươi khi thấy kẹo đường nặn hình Muenfah ngồi ôm vai cậu trên mặt bánh. Dạo gần đây bánh có hình nhân vật hoạt hình kiểu này rất phổ biến nên cậu liền đặt làm để tạo bất ngờ cho Muenfah.
Hôm qua lúc Muenfah đi về, Theerak đã gọi lại cho P'Real bàn kế hoạch lần nữa. Hôm sinh nhật của Muenfah sẽ có màn thổi bánh sinh nhật như bình thường rồi, nhưng Theerak muốn mang cái bánh này tạo bất ngờ cho anh thổi thêm lần nữa khi người lớn đã đi về hết. Sau khi Muenfah thổi bánh xong thì cho thả tấm băng rôn chúc mừng sinh nhật từ tầng thượng xuống.
Rung ~
Theerak rời mắt khỏi cái bánh trước mặt rồi móc điện thoại ra bắt máy.
"Dạ, P'Real."
[Anh chuẩn bị mọi thứ xong rồi nhé, hôm qua anh đã mang hình đôi của bé con với Fah trong nhóm Line gửi in lên băng rôn luôn rồi, anh cũng chia nhiệm vụ cho các bạn xong rồi.]
"Okay, P'Real."
[Anh sẽ ra hiệu cho mọi người lúc nào thì mang bánh ra, còn thằng Ball là người thả băng rôn từ sân thượng khi có tín hiệu từ Dom."
"..."
[Thằng Hia là người đẩy xe bánh, nó cần chờ tín hiệu từ thằng Noh, còn bé con sẽ mang quà xuất hiện thật dễ thương cùng tụi thằng Hia...Ý anh là đi ra theo thằng nước bồn cầu nhé.]
Theerak nhịn cười rồi nói "Được ạ, P'Real."
[Vậy tối nay gặp nhau nhé bé con.]
"Dạ..."
Sau khi tắt máy của P'Real, Theerak nhanh chóng lái xe về nhà để xử lý món quà đặc biệt cho Muenfah vào tối nay. Lúc tới nhà, Theerak vội vàng mang bánh đi trữ lạnh rồi xin phép bố lên phòng. Theerak ngồi xuống trước bàn học, cậu nhìn cái hộp gỗ vuông đã được đánh bóng xong xuôi, chỉ còn cần sơn thêm chút màu sắc nữa.
Theerak đã học qua lớp vẽ rồi nên mấy chuyện nhỏ nhặt này rất dễ dàng với cậu, vì những bước khó khăn nhất trong việc làm cái hộp đã được bố hoàn thành hết rồi.
Mấy việc đục đẽo gỗ này...bố cực kì thành thạo.
Người nhỏ bé lấy khay đựng màu ra khỏi ngăn kéo, rồi chuẩn bị cọ để vẽ hoa văn lên chiếc hộp đựng đồng hồ. Nếu ai nói cậu không làm chiếc hộp này, Theerak sẽ giận và không nói chuyện với người đó hai tiếng đồng hồ vì cậu cũng góp công sức trong món quà này mà.
Bố là người gia công cái hộp.
Còn Theerak là người vẽ và tô màu.
Theerak cũng có công đấy nhé.
"Rak, hôm nay tới dự sinh nhật của Muenfah lúc mấy giờ?"
Theerak rời mắt khỏi chiếc hộp trước mặt quay sang nhìn về hướng cửa. Cậu cố gắng nhịn cười vì sợ bố xấu hổ, bố thử đồ từ lúc trưa tới giờ "Khoảng 7 giờ ạ bố."
"Aww, bố thấy Babe và Dom ra ngoài từ sáng rồi, không tới quán Muenfah trước hả?"
"P'Babe và P'Dom đi chọn quà cho P'Fah ạ."
"À...Vậy bố mở điều hòa nằm một chút."
"Dạ bố." Lúc bố đi khuất rồi, Theerak mới dám cười thành tiếng, bố phải đi mở điều hòa nằm chờ mẹ vì bố mặc áo sơ mi tay dài màu xanh dương cùng chiếc quần jean, nhất định là sẽ nóng rồi.
Sau khi Theerak xử lý xong hộp quà đặc biệt thì đi tắm. Cậu sẽ mặc bộ yếm đã từng mặc đi biển vì Muenfah đã khen dễ thương. Theerak liếc mắt nhìn điện thoại rung chuông lúc đang thay đồ, nhưng cậu biết đó là tin nhắn của các bạn trong nhóm Line, không phải tin nhắn từ anh người yêu của cậu vì sáng hôm nay Muenfah đã nhắn tin nói rằng anh sẽ rất bận, chắc không thể liên tục nhắn tin hay gọi điện được vì có nhiều họ hàng đến tham dự tiệc, Muenfah phải chuẩn bị chỗ ngồi và đồ ăn cho tươm tất. Anh sẽ chờ đón cậu ở quán, Theerak cũng biết và hiểu nên gửi tin nhắn động viên cho anh. Cậu dừng lại trước bàn học nhìn chiếc hộp đựng đồng hồ màu xanh dương có hình đám mây và mặt trời nho nhỏ tỏa tia sáng khắp chiếc hộp.
Theerak mỉm thầm nghĩ...
Trong chiếc hộp này...có ngập tràn tình yêu của Rak đó nha P'Fah.
#YourSky
Theerak lái xe vào bãi đậu xe dành cho chủ quán, cậu và bố đi xe riêng với nhau vì Theerak tính ở lại tới khuya, bố thì về trước cùng mẹ và ông cũng vừa đỗ xe cạnh cậu. Theerak cầm quà và hộp quà rồi mới bước xuống xe, cậu nhanh chóng đi tới giúp ông mở cửa xe.
"Cún Mập, ông tự đi được..."
"..."
"Lúc nãy bố lái qua khu đỗ xe dành cho VIP...chỉ có xe thể thao thôi nhỉ."
"Hầu hết là xe của bạn P'Fah thôi đó bố."
"Muenfah nằm trong giới thương lưu, nhưng lại là người tốt đến khó tin." Bố vừa nói vừa bước song song bên cạnh cậu.
"Đúng vậy."
"Lúc đầu, anh cứ nghĩ cậu ấy là người không có sự kiên trì, đẹp trai, giàu có, thích chơi đùa vài ngày thôi."
"..."
"Nhưng hoàn toàn không ngờ càng tiếp xúc càng thấy lịch sự và thật thà."
"Nhớ những lời bố dạy không hả Rit?"
Mọi người đang đi vào trong quán đều cùng lúc quay lại nhìn ông, bố gật đầu rồi nói "Nhớ ạ."
"..."
"Càng biết rõ bản thân có định kiến nhiều đến mức nào...thì càng cần phải mở lòng nhiều đến mức đó."
"Chính xác...vì lúc chúng ta mang theo định kiến, chúng ta sẽ bỏ qua hết mọi thứ dù đó là điều tốt đẹp...chúng ta sẽ chỉ nhìn thấy những điều không tốt mà thôi."
"..."
"Nhưng nếu chúng ta mở lòng chấp nhận dù vẫn đang mang thành kiến, nó sẽ giúp chúng ta có cái nhìn đa chiều hơn, cuối cùng chúng ta sẽ nhìn thấy sự thật."
"Nhưng lúc đó con không có thành kiến với Muenfah đâu bố."
"Bố biết...nhưng bố chỉ muốn nhắc nhở phòng một ngày nào đó chúng ta lại có thành kiến với người khác, nếu người đó là một người bạn tốt hoặc một người đáng cho ta bảo vệ thì cũng không khiến chúng ta đánh mất họ."
"..."
"Ông không phải chỉ nhắc nhở Rit mà nhắc nhở cả mọi người đấy nhé."
"Rak nhớ rồi ạ ông." Ông đưa tay xoa đầu cậu, Theerak cười lại với ông rồi đưa mọi người vào quán bằng cửa sau. Trong lúc mọi người đang khám phá quán của Muenfah, Theerak đi tới đưa hộp bánh kem cho nhân viên mà P'Real đã cho đứng chờ sẵn, sau đó đưa bố mẹ và ông vào trong nơi tổ chức tiệc.
Tiệc sinh nhật của Muenfah được bày trí rất tao nhã và trang trọng. Theerak quét mắt tìm chủ nhân của buổi tiệc. Cậu thấy người cao lớn đứng đón những vị khách là người lớn ở cửa ra vào trước quán. Hôm nay, Muenfah trông vẫn đẹp trai như mọi ngày, anh mặc áo sơ mi tay dài, xắn cổ tay lên vị trí hình xăm, vạt áo được bỏ trong quần jean đen. Muenfah mang đôi giày da màu nâu sẫm, anh không vuốt tóc mà để tự nhiên. Theerak mỉm cười khi thấy chiếc đồng hồ yêu thích trên cổ tay Muenfah, sau đó cúi nhìn chiếc hộp đựng đồng hồ trong tay mình.
Lúc Theerak ngẩng đầu lên để nhìn người cao lớn lần nữa thì xuất hiện một nụ cười như ánh ban mai đang tiến lại gần. Muenfah đang đi tới tìm cậu. Theerak nghĩ rằng thế giới sẽ chỉ như ngừng quay khi chúng ta rơi vào lưới tính, nhưng lúc này, cậu đã hiểu rằng trong cuộc đời sẽ có một người là ngoại lệ của chúng ta.
Dù cho chúng ta biết cảm xúc kia chỉ xuất hiện một lần duy nhất
Nhưng sẽ có một người có thể khiến chúng ta nảy sinh cảm xúc kia nhiều lần.
Giống như Muenfah cứ luôn khiến cho cậu rơi vào lưới tình.
"Theerak"
"Dạ..." Theerak nở nụ cười với người trước mặt.
Muenfah mình chằm chằm cậu và món quà trên tay, sau đó đưa tay vái bố, mẹ và ông "Chào bố, chào mẹ, chào ông ạ."
Mọi người gật đầu rồi nhìn Muenfah với ánh mắt thường nhìn cậu. Ông từng nói rằng đó là ánh mắt tự hào, Theerak nghĩ rằng mọi người tự hào vì Muenfah là một người tốt và có tương lai sáng lạn mặc dù chỉ mới từng tuổi này.
Bây giờ Muenfah đã có thể được công nhận nhiều hơn rồi...
"Mời mọi người vào bàn trong khu vực dành cho người lớn ạ, Fah đã chuẩn bị bàn hết rồi ạ."
"..."
"Ba má của Fah đang chờ bố, mẹ và ông rồi ạ."
"Ôi, thật hả? ..." Ông mở to mắt "Nếu vậy chúng ta nhanh đi vào thôi để mọi người chờ lâu thì không hay cho lắm."
"Để Fah kêu nhân viên đưa nhà mình vào."
"Cảm ơn con." Mẹ đưa tay vỗ nhẹ cánh tay Muenfah rồi đi theo nhân viên.
Theerak nhìn bố mẹ và ông đi tới ngồi vào bàn cùng với ba má của Muenfah, trong lòng cậu có chút lo lắng nhưng nghĩ rằng mọi người sẽ nói chuyện hợp nhau, vì ba má là người tốt bụng và rất dễ thương nên chắc sẽ dễ dàng hòa hợp với gia đình vui vẻ như gia đình cậu.
"Theerak không cần lo lắng đâu, P'Fah tin là không tới một tiếng đồng hồ là mọi người sẽ nói chuyện thân thiết với nhau không dừng được đâu."
Theerak gật đầu và cười với Muenfah rồi nói "Rak mang quà đặt biệt cho P'Fah đấy nhé."
"Hộp gì thế? ...Dễ thương như người làm ra nó vậy."
Theerak nhịn cười, Muenfah chắc đã quên rằng họ là người yêu của nhau rồi nên anh mới buông ra mấy câu tán tỉnh kiểu đấy "Hộp đựng đồng hồ của anh người yêu ạ."
"Nhưng anh người yêu có nhiều đồng hồ lắm đấy nhé." Muenfah nói rồi cúi xuống thơm má cậu "Bé chỉ làm có một cái thôi hả?"
"Rak sẽ làm thêm cho P'Fah vào năm tới nhé."
"P'Fah đùa thôi, chỉ một cái là đủ rồi...để dành cất cái đồng hồ này thôi là được." Muenfah nói rồi đưa tay mở đồng hồ ra, sau đó nói "Cho P'Fah thử chút nhé."
"Dạ..."
Muenfah cầm lấy chiếc hộp rồi mở nắp ra, anh đặt đồng hồ vào trong rồi đưa cho cậu xem. Theerak cảm thấy vui đến không nói thành lời khi thấy món đồ yêu quý của Muenfah nằm trong chiếc hộp mà cậu và bố làm ra.
"Cái đồng hồ này má mua cho P'Fah phải không ạ?"
"Đúng vậy, mua làm quà sinh nhật."
"P'Fah yêu quý cái đồng hồ này lắm đúng không?"
"Nguyên nhân chủ yếu khiến P'Fah quý cái đồng hồ này là do má mua cho, nhưng có nguyên nhân khác khiến P'Fah luôn mang nó suốt."
Muenfah vừa nói vừa cầm đồng hồ lên rồi cho cậu xem ngay chỗ khóa của đồng hồ. Theerak chớp chớp mắt khi thấy có chữ cái tiếng Trung được khắc lên trên đấy, đó là chữ "Yêu"
"..."
"Lúc đó P'Fah vẫn chưa có tình cảm với Theerak, P'Fah vẫn chưa gặp Theerak nhưng má lại khắc chữ này lên cho P'Fah vì nó có ý nghĩa giống với tên thật của P'Fah...Đến khi P'Fah mất niềm tin vào tình yêu, P'Fah lại quyết định xăm nó lần nữa."
"..."
"P'Fah nghĩ là...Rak Nerand nhất định là được sinh ra dành cho P'Fah."
"..."
"Theerak chính là món quà quý giá nhất trong cuộc đời P'Fah đó."
Theerak mím môi vì cảm thấy cay cay sống mũi. Cậu không hiểu bản thân tại sao lại trở thành người yếu đuối thế này. Nhưng khi suy nghĩ kĩ càng lần nữa, có lẽ là vì những hành động và lời nói của Muenfah xuất phát từ sự chân thành nên cậu mới cảm nhận được cảm xúc của đối phương.
"..."
"Theerak của Bầu Trời."
Muenfah nói rồi vòng tay ôm lấy cậu, Theerak gật đầu rồi cũng ôm lại người cao lớn. Hôm nay cậu nhất định không được rơi nước mắt, dù chỉ là rưng rưng thôi cũng không được, vì Theerak nghĩ không nên khóc trong hôm sinh nhật của anh người yêu.
"Rak yêu P'Fak nhiều lắm đó."
"Vâng ạ."
#YourSky
Muenfah dẫn cậu vào vào trong bàn dài khoảng 10 người ngồi, Theerak quét mắt nhìn bạn của Muenfah đã ngồi trật tự trong bàn. Cậu chớp chớp chớp mắt khi thấy bạn của anh người yêu, Muenfah có rất nhiều bạn đến mức cậu phải giật mình. Theerak biết Muenfah có vòng quan hệ rộng nhưng không nghĩ anh có nhiều bạn bè thế này, vì Muenfah cứ dính lấy cậu suốt giống như người không có bạn bè vậy.
"Em ới..."
"Thằng chó! Mày không muốn bị bố mày tống cổ khỏi tiệc à?" P'Noh lên tiếng.
Người cao lớn lắc đầu rồi kéo cái ghế trống ra, Muenfah để cậu ngồi ở đầu bàn bên cạnh P'Babe, còn anh ngồi ghế kế bên cùng P'Real. Ngay khi ngồi xuống, Theerak liền lấy lại hộp quà trong tay Muenfah mà ôm vào người, cậu phải mang món quà này đặt chung với sự kiện bất ngờ, dù Muenfah đã thấy rồi cũng không sao. Lý do Theerak không gói lại hay là giấu đi trước vì nghĩ rằng Muenfah đã biết là cậu có quà cho anh rồi. Việc cho anh xem quà trước sẽ khiến anh không nghĩ đến chuyện sẽ còn bất ngờ phía sau nữa.
Muenfah sẽ nghĩ cậu đã tặng quà xong rồi.
Nhưng thật ra...Theerak còn một thứ khác bất ngờ hơn cái này nữa.
Sau khi ăn xong và ngồi nói chuyện một lúc, Muenfah cũng đứng dậy chuẩn bị thổi bánh kem tại khu vực có họ hàng người lớn, bạn bè bao gồm cả Theerak cùng nhau hát bài hát chúc mừng sinh nhật. Lúc này mọi người đều đứng vây quanh Muenfah. Má đang bưng bánh cho Muenfah và vẫy tay gọi cậu nhưng Theerak không dám bước vào vì tại đó có mặt toàn là họ hàng của Muenfah.
Nhưng Muenfah đi tới nắm tay cậu đi vào trong vòng vây và ôm eo cậu, mọi người trong họ hàng nói vài lời trêu chọc làm Theerak cảm thấy mặt mình nóng cả lên.
"Thằng cháu có người yêu rồi."
"Fah, để cho bé con thổi bánh cùng với nhé."
Theerak mím chặt môi nhìn chằm chằm ngọn nến, cậu nghĩ là gương mặt cậu càng lúc càng nóng lên, không phải do sức nóng đến từ ngọn nến hắt vào mà là vì của nói của họ hàng Muenfah.
'Happy birth day to you... Happy birth day to you.'
'Happy birth day to you... Happy birth day to you.'
Theerak cùng vỗ tay và hát bài hát chúc mừng Muenfah lần cuối cùng
'Happy birth day... Happy birth day....'
Lúc này, Theerak nhón chân lên và thì thầm câu hát cuối cùng bên tai Muenfah.
'Happy birth day to Muenfah.'
Người cao lớn mỉm cười rồi thổi bánh. Anh đi tới ôm má trong khi tay còn lại vẫn ôm vai cậu. Má cầm bánh, đang rưng rưng nước mắt rồi thơm vào má con trai một cái, sau đó vẫy tay gọi bạn thân của cậu đang đứng bên cạnh tới. Panli bị má hôn đến nỗi in luôn cả vết son màu hồng vào má.
"Má...Cứ thích trêu Li."
"Sao vậy...Sợ ai thấy rồi hiểu lầm hả?"
Panli bật cười rồi bước tới véo má cậu một cái rồi quay lại đứng bên cạnh Glai như cũ. Theerak thấy bạn ngồi giữa bàn với Glai từ nãy giờ rồi. Có người bên cạnh mà vẫn cứ thích trêu cậu suốt. Lúc nãy trước khi thổi bánh, Panli còn bị Muenfah liếc vì dám véo má cậu sau khi đi vệ sinh trở lại.
Li mặt chó cứ hay trêu cậu không bỏ được...
"Thật hạnh phúc nhé, Muenfah."
Theerak rời mắt khỏi Panli quay sang nhìn theo tiếng nói quen thuộc. Bố của cậu đi tới chúc mừng Muenfah cùng với má, còn ông vừa đi tới đưa tay vỗ nhẹ vai anh.
"Mẹ chúc Fah mọi việc đều như ý nhé."
"Cảm ơn bố mẹ ạ."
Muenfah nhìn bố và mẹ rồi lại nhìn ông, Theerak một lần nữa cảm thấy sống mũi cay cay khi thấy ông ôm Muenfah thay cho lời chúc phúc. Anh cũng bỏ tay ra khỏi vai cậu rồi ôm lại ông. Vào lúc đó, Theerak thấy má đưa tay lên lau nước mắt có ba bênh cạnh ôm vai má an ủi.
"Cảm ơn nhé, Muenfah."
"..."
"Cảm ơn vì đã làm cháu của ông."
"Dạ ông."
"Ông yêu Rak nhiều thế nào...thì ông cũng yêu Muenfah như thế đó."
"Fah cũng yêu ông ạ."
Theerak trước giờ chưa từng nghĩ tình yêu sẽ giúp cho cậu cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ đến thế này. Nhưng cậu biết nếu người yêu của cậu không phải Muenfah...mọi người sẽ không thể có được hạnh phúc như hôm nay.
Theerak mỉm cười...
Lại một lần nữa cậu muốn nói câu này
Và nói vào ngày sinh nhật của Muenfah.
"Cảm ơn vì đã sinh ra trên cuộc đời nhé, P'Fah."
Muenfah khi nghe được câu thì thầm của cậu liền quay lại ôm lấy cậu.
"Cảm ơn vì đã sinh ra như một món quà cho P'Fah nhé."
#YourSky
Sau khi người lớn đều đã ra về bao gồm cả gia đình cậu, Muenfah liền để cho nhân viên mang rượu ra phục vụ cho mọi người. Anh cũng biết bạn bè mình thích uống với nhau đến bất tỉnh nhân sự thì thôi nên liền nói P'Real dọn dẹp phòng chứa đồ ở sau quán, nếu ai say không thể đi về được thì có thể nghỉ lại.
Muenfah cũng tham gia vào...
Theerak nhìn người cao lớn cầm ly ngửa đầu uống, ngay lúc đó cậu nháy mắt với P'Real bắt đầu kế hoạch. Khi Theerak thấy P'Hia liên tục chớp mắt nhìn như bị bụi bay vào mắt chứ không giống đang ra hiệu cậu suýt nữa đã phụt cười, nhưng cậu cố gắng nhịn lại rồi nói.
"P'Fah ơi, Rak đi vào nhà vệ sinh xíu nhé."
"Để P'Fah đi cùng nhé."
"Không cần đâu ạ, Rak tự đi được."
"Ờ...Mày ngồi đó cho tao." Một người bạn của Muenfah mà cậu chưa từng gặp lên tiếng nói, hình như người này cũng là một người tham gia vào kế hoạch nên mới giữ Muenfah lại và nháy mắt với cậu.
"Cũng được...Nhưng P'Fah sẽ để vệ sĩ đi cùng." Muenfah nói rồi đưa tay gọi một anh vệ sĩ to cao đang đứng trước quán vào "Người yêu tôi muốn đi vào nhà vệ sinh, nhờ anh trông chừng giúp nhé."
"Được ạ, cậu Fah."
Theerak ngượng ngùng cười với vệ sĩ của Muenfah. Sau khi đi tới một chỗ khuất, cậu quay sang nhìn anh vệ sĩ đang nhíu mày nghi hoặc, Theerak quyết định nói sự thật.
"Anh ơi, Rak không có muốn đi nhà vệ sinh, Rak chỉ đang tạo bất ngờ cho P'Fah, anh đứng ở đây với Rak trước đã nhé."
"..."
"Anh đừng nói với P'Fah có được không ạ?"
Anh vệ sĩ có chút lưỡng lự sau đó gật đầu với cậu "Được, cậu Rak."
Theerak đứng tại điểm hẹn, nơi mà nhìn thấy sân khấu rõ nhất. P'Real nói là P'Hia sẽ đẩy xe bánh ra, sau đó P'Noh cũng ra theo, nhưng lúc này Theerak đang đứng đợi một mình.
"Em ơi...P'Hia tới rồi đây."
"P'Hia..."
Theerak quay sang nhìn P'Hia từ một góc nào đó đẩy ra chiếc xe có bánh của cậu đặt trên đấy, sau đó P'Noh thở hổn hển chạy theo tới. P'Noh đi tới trước mặt P'Hia để chờ tín hiệu từ P'Real. Đột nhiên Theerak cảm thấy trái tim mình đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, chắc là vì cậu chưa từng tạo bất ngờ cho Muenfah cộng với sự lo sợ anh sẽ nhận ra trước.
"Thằng chó, đẩy xe ra mau."
"Được..."
"Khoan! ..." P'Noh vừa ra hiệu đẩy xe ra lại đưa tay lên ngăn lại "Thằng Real nói chờ chút."
"Cậu và P'Hia đang đi ra phải dừng lại đột ngột và chờ tín hiệu lần nữa. Theerak hít vào một hơi rồi quay sang cười với P'Hia đang nhìn cậu.
"Em dễ thương ơi...P'Hia yêu em."
Theerak cố gắng nhịn cười, vì P'Hia là người vui tính nên đã giúp cậu bớt lo lắng hơn "Lo mà đẩy xe cho cẩn thận đó nha, P'Hia."
"Huhu...Em, cỗ vũ cho P'Hia đi, P'Hia sẽ hết sức cẩn thận mang bánh ra cho bố."
"Cảm ơn anh nha."
"Đẩy xe ra được rồi!"
"Em, đi cùng nào."
"Dạ..."
"T – từ từ đã."
Theerak khựng lại đột ngột, cậu chớp chớp mắt rồi nghểnh đầu nhìn xem phía trước xảy ra chuyện gì. Nhưng P'Hia không nhịn được liền lên tiếng.
"Thằng chó Noh! Mày bắt tín hiệu kiểu chó gì vậy, nói sai hai lần rồi đấy nhé."
"Thằng Real nói thế nào thì tao nói lại mày như thế, nó kêu dừng thì tao mới bảo dừng chứ?"
"Cóc chuyện gì với tụi mày thế?"
"Mày chỉ đẩy xe thôi nên bớt cằn nhằn lại được không...thằng Ball nhấp nha nhấp nhỏm chờ thả băng rôn trên tầng thượng còn vất cả hơn mày mà nó có phàn nàn gì đâu."
"Phải rồi...thằng Fanta này làm gì cũng sai cả."
"Đi ra được rồi."
"Chờ chút..."
"Khoan, dừng lại đã!"
"Ôiii...Cái gì với tụi mày nữa vậyyyy, cho tao đi tiểu trước được không rồi ra đẩy tiếp, tụi mày nghĩ tao không hồi hộp hả, thằng khốn!"
"..."
"Nếu lần này không cho ra nữa, tao sẽ nuốt luôn cái tượng của bố, chỉ giữ lại của Theerak thôi đó."
"Giữ lại cho tao hả?"
"Mày mơ đi thằng khốn! Tao giữ lại để ôm ngủ."
"Tên là khốn nạn rồi mà tính cách cũng khốn nạn không kém."
"Chắc mày tốt hơn tao à, thằng Noh."
"Bánh của bạn mà cũng me cho được, đồ ham ăn háp uống."
Bình thường, Theerak sẽ cười theo cuộc nói chuyện của hai người, nhưng lần này cậu nghĩ là đã có gì sai sót rồi. Theerak đang tính tự mình đi ra xem nhưng điện thoại rung lên khiến cậu phải dừng bước chân lại và lấy điện thoại ra xem.
"Dạ, P'Real."
[Bé con, anh nghĩ là chúng ta bị trùng kế hoạch rồi.]
"Trùng kế hoạch ấy ạ?"
[Hình như thằng Fah nó đoán được chúng ta có tạo bất ngờ, nó không chịu ngồi yên, cứ ngồi một chút thì lại đứng dậy...Lúc thì đi rót rượu, khi thì đi nói chuyện với bạn.]
"..."
[Bây giờ Fah đi tới chỗ sân khấu rồi, anh nghĩ Fah tính làm cái gì đó trước khi chúng ta tạo bất ngờ cho nó.]
"..."
[Bé con, cứ vậy đã nhé, Fah gọi anh rồi.]
"D – dạ."
Theerak quét mắt một vòng rồi mang chiếc hộp đồng hồ đặt lên xe đẩy, rồi đi tới trước mặt P'Noh thì thấy người cao lớn rõ ràng người cao lớn đang ở trên sân khấu. Muenfah đứng trên sân khấu không lâu thì Panli cũng đi lên chỗ dàn trống. Theerak nhíu mày khi thấy P'Real cũng mang guitar điện lên lên trên sân khấu, P'Dom thì chơi guitar bass và một người bạn khác của P'Fah đứng trước đàn organ.
"Thông thường chủ nhân ngày sinh nhật sẽ được tạo bất ngờ nhưng hôm nay P'Fah sẽ tạo bất ngờ cho em người yêu nhé."
"Húuuuuuuuu"
Theerak hơi lắc đầu khi biết đã bị nắm thóp rồi, sau đó liền mỉm cười khi thấy người cao lớn chỉ tay về phía cậu. Theerak liền vẫy tay cho P'Hia đẩy xe bánh ra trong lúc cậu tiến lại gần sân khấu đang vang lên tiếng nhạc cụ. Người nhỏ bé cười thật tươi khi nghe được giai điệu quen thuộc.
'Em có biết lần đầu tiên chúng ta gặp gỡ là khi nào không? Những ký ức được tạo nên vào khi nào? Hai chúng ta bắt đầu rung động vào khi nào?'
Lời bài hát này khiến Theerak quay đầu nhìn về phía phòng kính, cậu nhớ lại lúc hai người họ ngồi nói chuyện với nhau lần đầu. Cậu đi thêm mấy bước rồi dừng lại trước sân khấu một khoảng cách không quá gần cũng không quá xa.
'Những lúc em đau lòng, hay là lúc chúng ta chia xa, nó khiến anh nhận ra rất nhớ em.'
"..."
'Vào lúc này, vào thời khắc này, đã một năm trôi qua. Hãy để những ngôi sao kia trở thành nhân chứng tình yêu.'
"..."
Nhưng Muenfah dừng hát và nhảy xuống sân khấu, anh đi tới trước mặt cậu rồi nở nụ cười như ánh ban mai. Theerak mím môi rồi nuốt cái ực xuống cổ, Muenfah bật cười, anh vòng một tay ôm cậu rồi đưa mic lên hát tiếp.
'Anh hứa chỉ yêu mỗi em, sẽ chỉ yêu mỗi mình em, chỉ yêu mỗi mình em mà thôi. Dù trôi qua bao lâu cũng chỉ yêu mình em, chỉ yêu mỗi em, chỉ muốn yêu mỗi em.'
Theerak tự hứa với bản thân sẽ không khóc vào ngày sinh nhật Muenfah, nhưng vào lúc này cậu không thể giữ được lời hứa đó. Theerak để mặc cho nước mắt chảy ra rồi ôm chầm lấy người cao lớn. Muenfah đưa tay xoa xoa vai cậu vừa hát.
'Những đêm mà chúng ta chỉ có sự cô đơn, khi em lại gần liền trở nên ấm như thắp lên ngọn lửa giữa bầu trời lạnh lẽo. Và vào lúc này, vào thời khắc này, đã một năm trôi qua. Hãy để những ngôi sao kia trở thành nhân chứng rằng...'
"..."
'Anh hứa chỉ yêu mỗi em, sẽ chỉ yêu mỗi mình em, chỉ yêu mỗi mình em mà thôi. Dù trôi qua bao lâu cũng chỉ yêu mình em, chỉ yêu mỗi em, chỉ muốn yêu mỗi em.'
"..."
Theerak siết chặt vòng tay ôm Muenfah hơn...
'Hãy quên hết những chuyện đau lòng, hãy vứt bỏ nó thật xa, ngày mai sẽ chỉ có hai chúng ta. Không có ai phải cô đơn và không có ai phải đau lòng. Chúng ta sẽ bước cùng nhau.'
"..."
Muenfah ngừng hát rồi nâng cằm cậu lên đối mắt với anh vì Theerak đang tránh mặt để kiềm nén nước mắt. Cậu cảm thấy nó còn hơn cả một bài hát.
Muenfah đang hứa hẹn với cậu.
...Rằng chỉ yêu mỗi mình Theerak.
"Theerak ơi..."
"..."
"Ăn mừng sinh nhật cùng P'Fah mỗi năm có được không?" Muenfah nói rồi lấy cái gì đó ra từ túi, anh đưa lên một chiếc nhẫn bạc, rồi nói tiếp "Nếu đồng ý...P'Fah sẽ đeo chiếc nhẫn này thay cho lời hứa của chúng ta."
"..."
Theerak đưa tay lên quẹt nước mắt rồi gật đầu đồng ý. Mọi người trong bữa tiệc hò reo vui mừng, Muenfah nắm tay cậu lên rồi đeo nhẫn vào ngón áp út bên trái. Sau đó anh lấy ra thêm một chiếc nhẫn từ túi quần và chuẩn bị tự đeo vào.
"P'Fah..."
"Khrab?"
Muenfah đang tính đeo nhẫn liền khựng lại, ngay lúc đó Theerak lại lần nữa rơi nước mắt. Cậu không khóc vì chiếc nhẫn mà Theerak khóc vì dù thời gian trôi qua lâu như thế, Muenfah chưa từng đòi hỏi gì nơi cậu, kể cả lúc đeo nhẫn, anh cũng chọn tự đeo cho mình mà không đề nghị cậu đeo cho.
"Để Rak đeo nhẫn cho P'Fah có được không?"
Muenfah gật đầu rồi đưa nhẫn cho cậu. Ngay khi chiếc nhẫn kia yên vị trên ngón áp út cùng bên với của cậu, người cao lớn liền kéo cậu ôm vào lòng. Theerak cũng ôm lại Muenfah và áp mặt vào lồng ngực anh. Muenfah cúi xuống thơm lên đầu cậu.
"Thằng Ball thả băng rôn xuống được rồi."
"..."
"Hú ~"
Theerak thả lỏng tay ra khỏi Muenfah rồi quay sang nhìn tấm biển chúc mừng sinh nhật được làm để tạo bất ngờ cho anh, nhưng lúc này lại biến thành cậu bị bất ngờ. Băng rôn chúc mừng sinh nhật màu xanh, có hàng câu 'Chúc mừng sinh nhật nhé, Bầu trời của Theerak' và quan trọng là có bức hình của hai người mà P'Real lấy trên nhóm Line ngày hôm qua.
"Băng rôn dễ thương ghê ta."
"Híu ~"
"Người yêu thằng Fah dễ thương bỏ mẹ, mang cả hình in lên luôn."
Theerak mỉm cười trong khi vẫn ôm Muenfah, cậu vẫy tay ra hiệu cho P'Hia đẩy bánh lại gần. Muenfah ôm vai cậu và nhìn chăm chú cái bánh, sau đó cúi xuống thơm vào đầu cậu lần nữa.
"Bánh dễ thương như ngài Biển Cả vậy đó."
"P'Fah có thích không?"
"Thích ạ."
"Bố..."
"Hia chỉ muốn nói là...Chúc mừng sinh nhật nha bố."
"..."
"Mặc dù Hia rất muốn cạp cái tượng của bố lắm nhưng phải nhịn lại vì muốn để bố ngồi trên bánh kem cùng với em."
"Ai chọn nó mang bánh ra cho tao đó?"
"Là tao đó, đúng lúc thiếu người, tao mới phải để thằng nước bồn cầu mang ra."
"Lần sau không cần đâu nhé, tao tự đi thổi bánh được."
"Bố...Là Hia đây mà, con trai bố đây mà."
Lúc Theerak thấy P'Real chợt nghĩ đến chuyện này nên cất tiếng hỏi "P'Real...bắt tay với P'Fah làm đảo lộn kế hoạch của Rak có phải không?"
"Không phải đâu bé con, anh lên chơi guitar là do thằng Fah ép. Anh không hề biết nó tính hát bài hát bất ngờ mà."
Theerak ngẩng đầu nhìn người cao lớn đang ôm vai vì muốn biết làm thế nào Muenfah biết kế hoạch nếu P'Real không phải là người nói. Anh bật cười rồi cúi xuống hôn môi cậu. Nếu chỉ có hai người Theerak sẽ không ngại gì lắm đâu, nhưng bây giờ có rất nhiều cặp mắt đang theo dõi hai người.
"P'Fah biết sẽ có bất ngờ vì thằng Real có điểm khả nghi. Nó thường né ánh mắt P'Fah, hay đi lên tầng thượng mặc dù bình thường không quan tâm mấy...P'Fah liền nghĩ có người muốn gây bất ngờ."
"..."
"Và người P'Fah nghĩ tới chỉ có mỗi Theerak."
"..."
"Nhưng hôm đó Theerak và bố trông kì lạ không liên quan tới việc làm tấm biển chúc mừng sinh nhật này phải không?"
"Không liên quan ạ..." Theerak quay sang cầm chiếc hộp đồng hồ trên xe đẩy đưa cho Muenfah "Hôm đó, Rak đang nhờ bố giúp lắp ráp cái hộp đồng hồ cho P'Fah, nhưng P'Fah tới nhà mà không báo trước nên Rak với bố phải vội vàng cất hết dụng cụ đi."
"Ỏ..."
"Khoan đã, cho Hia hỏi chuyện bên lề tí."
"..."
"Trong cái hộp kia không có đồng hồ của bố phải không?"
Theerak mở nắp hộp ra rồi lấy đồng hồ yêu thích của Muenfah đưa ra. Từ lúc Muenfah tháo đồng hồ ra đặt vào hộp, anh vẫn chưa có lấy lại. Cậu cầm theo cả cái hộp dù vẫn còn chiếc đồng hồ đắt tiền trong đó.
"Có ạ, P'Fah tháo đồng hồ ra bỏ vào ạ." Theerak vừa nói vừa đưa đồng hồ lại cho Muenfah, anh nhận lấy rồi đeo lại vào cổ tay.
"Thằng Noh!! Cái thằng khốn!"
"Mày chửi thằng Noh làm gì?" P'Real hỏi.
"Lúc nãy nó nói tao mang cái hộp đi giấu...Thử nghĩ đi, nếu mất luôn cả cái hộp lẫn đồng hồ, Fanta sẽ bị bố đánh tới chết đó."
"Tao sẽ đạp mày đến lún xuống đất thì thôi."
"Không cần lún đất đâu bố, chỉ cần bố hôn em thôi là Hia đã thở không nổi rồi."
Mọi người đồng thanh bật cười rồi chia nhau về vị trí ngồi sau khi hoàn thành màn tạo bất ngờ. Muenfah đưa cậu về ngồi lại vị trí cũ, Theerak vẫn còn thắc mắc một chuyện nữa liền hỏi.
"P'Fah ơi...Có phải vì P'Fah biết Rak sẽ có bất ngờ cho P'Fah nên mới bày ra kế hoạch khác như thế này không?"
"Không phải đâu, P'Fah đặt làm nhẫn đôi vào tuần trước, cố ý muốn tặng cho Theerak vào ngày sinh nhật. Nhưng không muốn tặng theo kiểu bình thường, P'Fah nghĩ là...Nếu hát tặng cho Theerak một bài nữa thì sẽ tạo thành một kỉ niệm đẹp của hai chúng ta."
"..."
"Thật ra, P'Fah không biết sẽ được nhận bất ngờ lúc nào, nhưng vì thằng Real cứ thậm thà thậm thụt, cứ hay đưa tay lên vẫy, P'Fah mới nghĩ nó đang ra hiệu làm việc gì đó. P'Fah giả vờ đứng lên ngồi xuống, không ở yên...vì muốn tạo bất ngờ trước cho Theerak."
"Ngài Bầu Trời gian xảo mà."
Muenfah mỉm cười rồi xuống thơm đầu cậu một cái. Anh quay lại nhìn bạn vì bị gọi tên. Theerak nhìn khuôn mặt của người yêu khi này vẫn còn vương nụ cười mà thầm nghĩ...sinh nhật Muenfah năm nay.
Chúc cho Muenfah cười thật nhiều.
: )
"Đi không?"
"Để hỏi Theerak đã..."
Theerak nhìn Muenfah đã quay lại nhìn cậu, rồi hỏi "Đi đâu hả P'Fah?"
"Tụi thằng Ball rủ đi biển tiếp, tính lại tới resort của chú P'Fah như lần trước."
Theerak mở to mắt vui mừng rồi gật đầu "Đi chứ ạ, P'Fah...Rak muốn đi biển nữa."
Muenfah cắn môi rồi cúi xuống thì thầm bên tai cậu "Nhưng lần này đi 3 ngày 2 đêm lận đấy nhé."
Theerak ngồi im lặng ngẫm nghĩ, nếu lần này ngủ qua đêm, P'Babe chắc chắn sẽ không cho cậu đi vì chị sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó. Theerak phải thuyết phục chị gái đi cùng thì cậu mới được đi biển với Muenfah.
"Babe...Thứ 6 đi biển cùng nhé."
Nhưng Muenfah đã lên tiếng rủ P'Babe trước. Chị gái ngồi đối diện nhíu mày như đang suy nghĩ gì hệ trọng lắm, rồi gật đầu đồng ý vì bị P'Dom mè nheo đi chơi biển cùng.
"Ừm...Đi cũng được." P'Babe quay sang tặng cho người yêu cái nhìn sắc lẹm "Này đi là vì lo cho Rak chứ không phải vì mềm lòng đâu đấy nhé."
"Dạ dạ, lý do gì cũng được chỉ lần em đi là anh vui rồi."
Theerak mỉm cười rồi quay sang nhìn người cao lớn. Muenfah nhếch mép cười rồi gian xảo nhìn cậu. Anh cúi mặt lại gần rồi hôn lên môi cậu, nhưng vì Theerak muốn trêu ngài Muenfah gian xảo liền đưa tay lên chặn môi anh lại.
"Không cho hôn."
"P'Fah nhịn được."
"..."
"Chỉ mấy ngày thôi mà..."
Theerak nhíu mày nhìn Muenfah nhếch mép cười. Lúc này anh bày ra vẻ mặt cực gì gian xảo đến nỗi cậu muốn véo cánh tay anh cho bầm tím luôn. Theerak đang phân tích ý nghĩa câu nói của Muenfah.
Chỉ mấy ngày thôi mà...
Hôm nay là thứ 4...đi biển là thứ 6
Cậu nghĩ nếu chờ tới hôm thứ 6 nhất định sẽ bị Muenfah hôn đến rách môi mất. Theerak liền đổi ý ngay lập tức. Cậu đưa tay khều khều Muenfah, anh quay lại nhìn cậu nhếch cao đôi chân mày thắc mắc. Theerak liền đưa tay chỉ chỉ vào môi mình.
"Rak cho hôn đó."
Muenfah bật cười rồi lắc đầu từ chối "Không hôn nữa đâu...P'Fah chờ tính hết một lần vào tối thứ 6."
Theerak nuốt nước bọt cái ức thầm nghĩ...
Sao cứ trêu Muenfah làm gì chứ hả, Cún Mập!
Tối thứ 6 chắc chắn sẽ bị hôn đến rách môi luôn cho xem.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro