Tâm sự
Tối nay mình vừa nhận được ask trên tumblr, hỏi rằng nếu thiết lập của mình với Dover ngày càng xa rời official APH thì sao mình không đến với Country Humans
Thật ra mình đã từng tính đến việc đến với Country Humans nhiều lần. Lý do duy nhất mình còn ở lại fandom Hetalia là vì mình đã bỏ ra quá nhiều thời gian và công sức - 8 năm. Trước khi đến với tumblr, mình chỉ hoạt động ở facebook, và mình gần như là người duy nhất vẽ về Dover, viết fanfic Dover, nói về Dover, phân tích Dover ở Việt Nam nên mình rất cô đơn. Đa số những người ship Dover ở Việt Nam đều lặng lẽ và không hề hoạt động quá nhiều. Trong số hàng chục fanfic tiếng Việt, mình dám nói 90% fanfic là do mình viết.
Sự cô đơn đó (và nhiều lý do khác) khiến mình trở nên "ghét" Dover một thời gian. Sau đó thì mình đã vượt qua giai đoạn đó và làm hòa với Dover, vì mình... đã mơ thấy Dover theo nghĩa đen (nghe ảo vl nhưng mà nó là sự thực -_-). Sau khi mơ thấy Dover, mình nhận ra mình vẫn còn yêu nó rất nhiều. Mình không biết diễn tả như thế nào. Mình không phải là người có danh tiếng tốt đẹp gì cho cam, mình còn chẳng dám kết thêm bạn mới cùng shidom vì sợ rằng người ta sẽ bị lây tiếng xấu từ mình. Từ trước đến nay mình luôn mang trong mình nỗi sợ rằng những thuyền mình ship sẽ bị ghét lây vì mình. Tuy nhiên, khi mình làm hòa lại với FrUK/UKFr (vào năm 2020), mình đã nói với Dover rằng: "Ê hay thế này đi, dù sao cũng chỉ có t tiếp tục active với m, hay là m cộng sinh với t luôn đi. T bị ghét thì m cũng bị ghét cùng với t luôn nhé, bù lại thì m sẽ luôn là độc tôn của t.". Và FrUK/UKFr là ship duy nhất có được "đặc quyền" đó. Kể từ đó về sau, Dover trở thành OTP duy nhất của mình. Mình có thể có nhiều hardship, nhưng mình mãi mãi chỉ có Dover là OTP.
Hiện tại mình vẫn cô đơn trong chính shipdom Việt Nam thôi (mình thèm fic Việt hay art của người Việt lắm mà không đào ra). Mình không biết mình kiên trì đến bây giờ làm gì? Nhưng mình vẫn đang kiên trì. Mình chỉ muốn rằng nếu sau này có một ai đó cũng giống như mình, một ai đó thích Pháp Anh/Anh Pháp vãi lỏ mà đang chẳng có lối nào để về, thì có thể nhìn vào những post của mình và biết rằng họ không cô độc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro