
Chapter 32 : Quidditch game
Ginny xông vào Đại sảnh, trong bộ đồng phục Quidditch, tóc cô búi lên.
'Buổi sáng tốt lành.' Hermione cười khúc khích.
'Buổi sáng tốt lành.' Ginny cổ vũ.
' Mọi thứ ổn cả chứ?'
'En chắc chắn như địa ngục!' Ginny nhếch mép.
'Còn các chàng trai thì sao?'
Cả Hermione và Ginny đều ngước lên khi Harry và Ron đi vào Đại sảnh, vẫn nửa ngủ nửa tỉnh, trước khi họ ngồi xuống đối diện với các cô gái.
'Không chắc lắm.' Ginny rên rỉ. 'NHỮNG CHÀNG TRAI!'
Harry và Ron đều ngồi dậy và nhìn Ginny. 'Gì?'
'Thức dậy! Chúng ta có một trò chơi để giành chiến thắng! '
Hermione cười khúc khích.
'Chị rất vui vì chị không phải chơi.' cô ấy nói.
'Có thể hiểu được.' Ron lẩm bẩm.
'Vui lên nào mọi người. Đây là năm cuối cùng của chúng ta ở đây, vì vậy chúng ta phải giành được chiếc cúp chết tiệt này! '
'Được rồi, được rồi, bình tĩnh ngay bây giờ Gin.' Hermione cười.
'Mình không chắc liệu cô ấy có thể làm được không.' Ron lẩm bẩm.
'Ít nhất cô ấy có động lực.' Hermione nhún vai, cắn một miếng bánh mì nướng.
'Malfoy có tham gia đội quidditch Slytherin không?' Harry hỏi.
Hermione nhún vai. 'Mình không chắc, mình không nghĩ vậy.'
'Tại sao không?'
'Có lẽ anh ấy không muốn?'
'Bồ không nên biết những điều này về bạn trai của bồ hả?' Ron hỏi.
'Oh vượt qua chính mình.' Ginny nói, tát anh trai mình qua đầu với bản sao Kẻ lý sự của Hermione đưa cho cô khi cô bước vào Đại lễ đường.
'Chị ấy không cần phải biết mọi điều về anh ấy. Em thậm chí còn không biết hết về Harry. '
' Em thật là.' Ron nói.
' Em thật sự không.'
' Em vậy hả.' Harry nói, ngước nhìn cô.
'Em là một fangirl hoàn toàn trước khi em bắt đầu hẹn hò với anh ấy.' Ron cười, làm Harry im lặng cười khúc khích bên cạnh người bạn thân nhất của mình.
'Oh hai anh có lẽ nên kết thúc nó được rồi.' Ginny nói, đảo mắt. Hermione khẽ cười khúc khích khi cô lắc đầu. 'Có lẽ chị ấy đã không hỏi vì họ quá bận rộn với những thứ khác.' Ginny nói với một cái nhíu mày.
'Gin!' Hermione rít lên.
'Đùa thôi.' Ginny nhếch mép, vẫy nó đi. 'Tất nhiên là đùa thôi.'
'Nào nào, đã đến lúc đi và sẵn sàng đánh bại những con rắn đó!' Ginny kêu lên, đứng dậy khỏi chỗ ngồi. 'Chúng ta thậm chí còn chưa ăn sáng!' Ron kêu lên.
'Thôi nhanh lên đi.' Ginny đòi hỏi.
Hermione ngồi xuống bên cạnh Lavender, người gọi cô trong khoảnh khắc cô thấy cô bước vào khán đài. 'Malfoy và cô đang yêu nhau ! Tôi không thể ngờ được rằng hai người , thật bất ngờ. ' Lavender nói khoảnh khắc Hermione ngồi xuống. Hermione quay lại nhìn cô và nở một nụ cười. 'Vâng.'
'Thế còn người đánh bóng mới của chúng ta lần trước thì sao?' Lavender hỏi.
'Anh ta dường như bị say mê cô.' Lavender cười khúc khích.
'Chỉ là cô nghĩ vậy thôi.' Hermione nói.
'Anh ấy không đâu.' Hermione nói, kéo áo khoác của cô chặt hơn quanh người.
' Tình yêu mới của cô có trong đội quidditch không?' Lavender hỏi.
'Tôi không chắc.' Hermione nhún vai. Lavender quay lại nhìn cô với đôi lông mày nhướn lên, nhưng lại chọn một cách khôn ngoan, không nói gì về nó. Hermione quay lại nhìn vào cánh đồng khi tên của những người chơi quidditch được gọi từng người một khi những người chơi vào sân trên mặt đất. Hermione đưa cho Christopher một nụ cười nhanh khi anh ngước nhìn cô. Cô nhận lại một cái ngay trước khi ai đó trên khán đài thu hút sự chú ý của cô. Hermione nhìn lên và thấy Draco ngồi xuống bên cạnh cô.
'Chào.' Hermione mỉm cười.
' Anh đã thấy gì vừa nãy đấy.' Draco nói, trao cho cô một nụ hôn lên má trước khi quay lại sân Quidditch. ' Thật là họ chỉ đi bộ trên sân và cười với em thôi. ' Hermione nói. 'Tại sao anh không ở trong đội Slytherin?'
Draco nhún vai. 'Anh không thấy vấn đề, họ ghét anh.'
'Blaise không và anh ấy trong đội.'
'Giống như Goyle.' Draco nói khi Gregory Goyle bước lên sân, giơ nắm đấm lên không trung khi Slytherin cổ vũ anh.
'Từ khi nào Goyle chơi Quidditch vậy?'
'Kể từ năm nay rõ ràng.' Draco nói.
'Câụ có nên ở trong khán đài của Slytherin không?' Lavender hỏi, nhìn xung quanh Hermione để nhìn vào khuôn mặt của Draco.
'Không, tại sao tôi phải làm vậy? Bạn gái tôi đang ngồi đây mà. '
Lavender huých vào cánh tay Hermione khi cô ấy dỗ dành 'Aaaahw, dễ thương.' Hermione trợn tròn mắt khi Draco cười thầm.
Ba mươi phút trong trò chơi và Slytherin đã dẫn đầu với bốn mươi điểm so với Gryffindor. 'Bell .... Weasley ..... trở lại Bell ..... Weasley và cô ấy ghi bàn! 10 điểm cho Gryffindor! '
'Slytherin thật là tàn bạo!' Lavender bình luận.
'Goyle dường như không biết cách bay mà không làm tổn thương ai đó trên đường đi.'
'Đó là công việc của anh ấy.' Hermione nói.
'McNair ..... Zabini ...... Goyle ..... Weasley và ooooh bị thương rồi.'
'Ôi Chúa ơi! Ginny! ' Hermione thốt lên khi cô thấy Ginny bị Goyle đánh, người đã lấy một trong những cây bằng gỗ từ đồng đội của anh ta và ném một viên thuốc nổ về phía cô với tất cả sức mạnh của anh ta, đánh thẳng vào đầu cô ta. Ginny ngã xuống đất, bị câu thần chú bắn vào cô trước khi cô bị tổn thương nhiều hơn. Hermione đứng dậy và chạy xuống sân. Harry, người đã phát hiện ra kẻ lừa đảo đã không nhận thức được những gì đang xảy ra bên dưới mình. 'Potter đã bắt được snitch! Gryffindor thắng! ' Hermione nghe thấy trên cánh đồng khi cô chạy đến cơ thể bất tỉnh của Ginny. Ron cũng đã đi xuống đất và cũng chạy đến chỗ em gái mình, ngay khi Hermione quỳ xuống bên cạnh cô. Cô nghe giáo sư McGonagall kêu gọi mọi người cho Ginny một số phòng và để cô qua.
'Đi và báo động bà Pomfrey rằng chúng ta có một chấn thương nghiêm trọng.' McGonagall nói.
'Tôi sẽ đi.' Chris nói trước khi chạy đến lâu đài.
'Cô ấy không thở.' Hermione nói khi cô nhanh chóng ấn những ngón tay của mình vào cổ của Ginny. 'Và nhịp tim của cô ấy chậm.'
'Cô ấy sẽ ổn thôi cô Granger, hãy đưa cô ấy đến bệnh thất.'
'Chuyện gì đã xảy ra vậy?' Hermione nghe Harry nói.
'Ginny, Goyle ném một viên thuốc vào cô ấy và cô ấy bị đánh mạnh vào đầu.'
'Gì!' Harry kêu lên quay lại tìm Goyle.
'Đừng nghĩ về việc làm bất cứ điều gì ngu ngốc nữa! Goyle sẽ bị phạt về điều đó. ' Hermione nói khi họ bắt đầu đi theo McGonagall và Ginny, người hiện đang nằm trên cáng nổi, lên đến lâu đài.
'Hermione!'
Hermione quay lại nhìn qua vai cô, chỉ thấy Draco chạy đến bên cô. 'Cô ấy ổn chứ?' anh hỏi, bắt kịp cô.
'Em không biết.' Hermione nói, lắc đầu với khuôn mặt nhăn nhó. 'Em ấy không thở nữa Draco.'
'Cô ấy sẽ ổn.' Draco nói, khẽ siết cánh tay cô. 'Cô ấy sẽ ổn thôi.'
Hermione gật đầu và nở một nụ cười. 'Anh sẽ rời xa en với bạn bè của en, em cần hon.'
'Anh không thể đến với tụi em hả?' Hermione hỏi, nắm lấy tay anh. Draco nhìn xuống tay cô trước khi nhìn lại cô.
'Bạn bè của em không phải là người thích anh cho lắm , tuy nhiên, họ cần em và Ginny chỉ cần những người bạn thân nhất của cô ấy ngay bây giờ.' Draco nói.
'Ạn ở đây vì em, em biết nơi để tìm anh nếu em cần anh mà.' Anh nói, hôn lên má cô trước khi chậm bước. Hermione nhìn qua vai cô và nở một nụ cười với anh trước khi cô bắt đầu chạy lên cầu thang để bắt kịp Harry và Ron lần nữa. 'Ba con đợi ở đây.' Bà Pomfrey nói khi họ đến bệnh thất.
'Nhưng!' Harry, Ron và Hermione đồng loạt phản đối.
'Ở lại đây.' Bà Pomfrey nói nghiêm khắc trước khi cánh cửa đóng lại trước mũi họ. Hermione thở dài khi nhìn vào những cánh cửa lớn. 'Mình muốn làm gì đó.' Hermione nói.
Ron quay lại và ngồi xuống đất, chống lưng vào tường. 'Làm thế nào mình có thể nói với mẹ điều này?'
'Mẹ của bồ là một trong những mối quan tâm ít nhất của bồ ngay bây giờ.' Hermione nói.
'Trước tiên chúng ta phải xem Gin sẽ ra sao về điều này'.
'Nếu em ấy sẽ ra khỏi đây.' Harry thở dài.
'Đừng tiêu cực như vậy Harry, em ấy sẽ ổn thôi. Mình chắc chắn em ấy sẽ như vậy. ' Hermione nói, đặt tay lên vai anh.
'Em ấy là người khó khăn nhất trong tất cả chúng ta.'
'Đúng.' Ron im lặng cười thầm.
'Di chuyển đó thậm chí có được phép không? Những gì Goyle đã làm, ý mình là. ' Hermione hỏi, cau mày khi cô bắt đầu chậm rãi bước ra hành lang.
'Nó chắc chắn chưa bao giờ xảy ra như thế này trước đây. Hắn ta cố tình lấy một trong những thanh gỗ của đồng đội của mình để vung vẩy con đường của cô ấy. ' Ron nói.
'Hắn đã làm gì!' Harry kêu lên, quay sang hai người bạn thân nhất của mình.
Hermione đảo mắt nhìn Ron trước khi quay sang Harry. 'Giáo sư McGonagall chắc chắn sẽ có một vài lời nói với hắn Harry, đừng tham gia trước khi bồ gặp rắc rối.'
'Mình không quan tâm đến rắc rối, hắn ta cần phải trả giá cho những gì hắn đã làm!'
'Mình hiểu, bây giờ hít vào thở ra và cố gắng thư giãn.' Hermione nói.
'Làm thế nào hai bồ có thể bình tĩnh như vậy?' Harry hỏi.
'Em ấy sẽ ổn thôi, và khi bị căng thẳng hoặc hoảng loạn, chúng ta sẽ không làm gì được cả.' Hermione nói.
'Bồ nói em ấy không thở.' Ron nói khẽ. 'Và nhịp tim của em ấy rất chậm.'
'Mình có thể đã sai Ron, đừng nghĩ về nó quá nhiều. Chúng ta sẽ chờ những gì bà Pomfrey nói. Chúng ta không thể làm gì cho Gin nhiều hơn chúng ta đã làm. '
'Bồ đã xem một công việc như một người chữa bệnh?' Ron hỏi.
Harry quay lại nhìn cô. Hermione nhún vai.
'Không hẳn là không. Mình không biết mình muốn làm gì sau giờ học. '
'Còn Thần sáng thì sao? Harry và mình sẽ đi làm công việc đó. Bộ ba vàng vẫn còn. ' Ron cười toe toét.
Hermione cười khúc khích. 'Mình không nghĩ vậy Ronald. Mình đã có đủ chiến đấu cho một cuộc sống. '
'Tại sao bồ không tranh cử ở Bộ trưởng Pháp thuật?' Harry hỏi.
Hermione cười. 'Bởi vì.'
'Hãy cho mình một lý do vững chắc tại sao bồ không nên?'
'Mình không hợp là một Bộ trưởng về phép thuật.'
'Bồ sẽ rất tuyệt với nó, mình chắc chắn bồ sẽ làm được.' Ron bang.
'Mọi người tin tưởng bồ, lắng nghe bồ. Bồ là phù thủy sáng giá nhất ở độ tuổi của bồ. '
'Chúng ta đừng nghĩ về điều đó và tập trung vào đây và bây giờ, được chứ?' Hermione nói, có đủ các cuộc nói chuyện trong tương lai. Bí mật, cô sợ hãi những gì tương lai có thể mang lại cho cô. Cô sợ sự bất an của tất cả. Cô không biết mình muốn làm gì sau Hogwarts, nơi cô muốn sống, cô muốn sống cuộc sống của mình và với ai. Draco và mối quan hệ của cô ấy có đủ mạnh để chống chọi với thế giới bên ngoài không? Cô yêu anh, cô biết mình làm thế, nhưng thế là đủ? Đặc biệt là vì họ sẽ không gặp nhau vào mỗi buổi sáng và buổi tối nữa sau khi họ rời Hogwarts và cùng với ký túc xá của họ.
'Thế còn Hiệu trưởng Hogwarts thì sao?' Ron hỏi.
Hermione bắn cho anh ta một ánh mắt chết chóc.
'Chúng ta hãy hy vọng giáo sư McGonagall sẽ giữ vị trí đó trong một thời gian.' cô ấy nói.
'Tại sao bồ không đi nói chuyện với McGonagall về vấn đề này? Ý mình là sẽ không mất nhiều thời gian trước khi bồ thực sự phải lựa chọn. ' Harry đề nghị.
'Cô ấy vẫn là người đứng đầu nhà của chúng ta và mình chắc chắn rằng cô ấy muốn giúp .'
'Đặc biệt là bồ.' Ron bang.
'Mình sẽ xem.' Hermione nói, tựa lưng vào bức tường đá lạnh lẽo.
'Vậy mọi chuyện thế nào với Malfoy?' Harry hỏi, ngồi xuống cạnh Ron.
Hermione ngước nhìn anh và nhún vai.
'Mọi chuyện vẫn ổn.'
'Vậy chúng ta không phải đá vào mông anh ấy à?' Ron hỏi.
'Không, bồ không cần phải đá vào mông anh ấy.'
'Anh ấy có đối xử tốt với bồ không?' Harry hỏi.
'Bồ nghe giống cha mình vậy á.' Hermione nói.
'Mình chỉ không muốn bồ kết thúc đau lòng. Bồ là người bạn thân nhất của mình.' Harry nói.
Hermione nở một nụ cười. 'Đừng lo lắng cho mình. Mình hoàn toàn ổn. '
'Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ta sử dụng lời nguyền Vô cực đối với cô ấy?' Ron thì thầm với Harry.
'Có thể là một khả năng.' Harry gật đầu khi họ nhìn cô chằm chằm. Hermione đảo mắt và hơi thất vọng, cô không mang thứ gì đó ném vào họ. 'Mình không có lời nguyền nào. Hãy vượt qua chính mình. '
Harry và Ron cười, nhưng tiếng cười của họ lập tức dừng lại khi cánh cửa lớn mở ra và McGonagall bước ra. 'Trò Potter, trò Weasley, trò Granger. Các trò có thể vào trong để xem trò Weasley được rồi. ' McGonagall nói, bước sang một bên để nhường chỗ cho họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro