
Chapter 12: Haunted house
Căn nhà ma
'Draco!' Hermione gọi khi cô bước vào phòng sinh hoạt chung.
Draco nhìn lên từ giấy da của mình và nở một nụ cười.
'Điều gì đã làm xuất hiện nụ cười lớn trên mặt cô vậy?' Draco hỏi.
'Chà, tôi nghe nói chúng ta được phép tổ chức một bữa tiệc Halloween vào ngày 31 tháng 10.' Hermione mỉm cười.
'Chà, đó là một điều tốt.' Draco mỉm cười.
Hermione cười khúc khích khi cô ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn phía sau anh.
'Cậu đang làm gì đấy?' Hermione hỏi.
'Oh chỉ là mảnh giấy cho môn Độc dược.' Draco nhún vai nhìn tấm giấy da trước mặt.
'Tôi có thể giúp cậu không?' Hermione hỏi.
Draco ngước nhìn cô.
'Cô có cần làm bài tập về nhà trước không?'
Hermione cười và lắc đầu.
'Tôi đã hoàn thành nó từ lâu rồi.'
'Tôi có thể đoán được điều đó.' Draco cười khúc khích.
'Vậy, cậu có cần giúp gì không?' Hermione hỏi nhìn vào giấy da và sau đó vào cuốn sách bên cạnh nó.
'Tôi sắp hoàn thành, nhưng cảm ơn ý tốt của cô.'
'Vâng đó là lý do vì sao tôi ở đây.' Hermione mỉm cười.
Draco từ từ gật đầu.
'Phải, để dạy kèm cho tôi.' Draco nói.
'Có chuyện gì xảy ra gần đây không?' Hermione hỏi. Draco có vẻ hơi khó hiểu.
'Ý anh là gì?'
Hermione cau mày và nở một nụ cười.
'Chỉ là một người bạn. Bạn bè nói chuyện với nhau thôi. ' Hermione cười khúc khích.
' À ừ.' Draco thở dài trước khi nở một nụ cười nhỏ.
'Vâỵ, có gì mới không?' Hermione hỏi.
'Tôi đã nói rõ mọi chuyện với Pansy ngày hôm qua.' Draco nói.
Hermione nhướn mày.
'Không phải là nói chuyện để chia tay, ý tôi là chúng ta không hợp nhau ngay từ đầu.' Draco nhanh chóng tuyên bố.
' Không hả?'
Draco lắc đầu.
'Cô biết điều đó mà phải không?'
'Tôi không biết, ý tôi là cô ấy đã ở bên cậu kể từ khi chúng ta trở về, phải không? Tôi chỉ không hiểu mối quan hệ chả các cậu là gì. ' Hermione nhún vai.
'Hay cậu có thể ngủ với bất kỳ cô gái nào xung quanh cậu ?' Hermione hỏi nhướng mày.
'Gì chứ? Không!' Draco nói.
Hermione cau mày.
'Tại sao cô quan tâm việc đó vậy?' Draco hỏi.
Hermione nở một nụ cười nhẹ.
'Đó là những gì tôi tự hỏi mình mọi lúc.' Cô ấy giận dữ trước khi thức dậy.
'Tôi sẽ đi tắm.' Hermione tuyên bố trước khi Draco nghe thấy cánh cửa đóng lại sau lưng cô.
Draco thở dài và giấu mặt mình trong tay. Cô ấy có quan tâm đến những gì anh ta làm không? Cô ấy thực sự? Điều này có nghĩa là cô có tình cảm với anh? Draco cau mày và quay lại nhìn qua vai anh, nhìn cánh cửa đóng kín của cô. Anh nên sớm nói với cô ấy.
'Cảm ơn tất cả các bạn đã đến.' Hermione nói rằng nhìn quanh bàn tại các quận.
'Bữa tiệc Halloween sẽ diễn ra. McGonagall đã cho phép chúng ta có một cuộc gặp gỡ bên ngoài khi đến Halloween. ' cô nói với họ
'Những năm nào sẽ được mời?' Ginny hỏi.
'Thứ năm đến năm thứ tám.' Hermione nói.
' Cô muốn năm thứ năm tham dự một bữa tiệc à?' Pansy nổi giận từ bên kia bàn.
'Đây sẽ lại là một bữa tiệc tồi tệ.' Pansy nhún vai kinh rẻ.
'Chúng ta không thể tiếp tục tổ chức các bữa tiệc chỉ dành cho 7 năm và 8 năm, điều đó thật thô lỗ.'
' Vậy chúng ta cần làm gì?' Harry hỏi phớt lờ sự tức giận của Pansy
'Tất nhiên, mình đã nghĩ đến trang phục, một số trò chơi được đặt ra bên ngoài và có lẽ chúng ta thậm chí có thể tạo ra một ngôi nhà nhỏ bị ma ám của thành phố Cameron trong chính lâu đài.' Hermione nói.
'Làm thế nào để chị có thể dựng ngôi nhà ma ám trong trường?' Ginny hỏi.
'Chúng ta sẽ tìm ra thứ gì đó.' Hermione mỉm cười.
'Nghe có vẻ vui.' Luna nói đột ngột với giọng nói mơ màng.
'Nó sẽ rất vui.' Hermione mỉm cười.
'Điều này có nghĩa là chúng ta có một tuần để chuẩn bị mọi thứ. Thời gian qua với các bữa tiệc, mọi thứ đều tuyệt vời, vì vậy có lẽ mọi thứ được thực hiện với cùng một kế hoạch sẽ thành công. ' Hermione nói.
'Nghe có vẻ giống như một kế hoạch.' Blaise nói.
Hermione mỉm cười và gật đầu trước khi vỗ hai tay vào nhau.
'Tối nay chỉ có vậy thôi. Tôi sẽ đưa ra danh sách để làm ra vào sáng mai . ' Hermione mỉm cười đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
'Này, Blaise, tôi có thể nói chuyện với cậu một chút không?' Hermione hỏi khi anh đi ngang qua cô.
'Ồ vâng tất nhiên rồi.' Blaise cười.
'Tôi đã làm gì sai sao?' Hermione hỏi cẩn thận khi cô nghịch nghịch ngón tay sau khi mọi thứ còn lại và họ cô đơn.
'Ý cô là gì?'
'Vâng, cậu đã ngừng nói chuyện với tôi sau đêm karaoke, tôi nghĩ rằng tôi phải làm một cái gì đó.' Hermione nói nhìn lên anh, cắn môi.
'Không, không, không Hermione, cô không làm gì sai! Cô hoàn hảo theo bất kỳ cách nào có thể, đừng lo lắng về việc đã làm điều gì đó sai. ' Blaise nói.
'Vậy chuyện gì đã xảy ra để làm cho cậu ngừng nói chuyện với tôi?' Hermione hỏi
'Đó chỉ là một số việc cá nhân ở nhà, tôi phải ở một mình.' Blaise nói.
'Ồ tôi rất tiếc khi nghe điều đó.' Hermione nói.
'Không sao đâu, nó sẽ ổn thôi.' Blaise cười.
'Nếu cậu cần bất cứ điều gì, chỉ cần nói với tôi. Tôi ở đây vì cậu.' Hermione nói với anh ta.
Blaise mỉm cười và hôn lên trán cô.
'Cảm ơn cô.' anh nói trước khi kéo cô vào lòng.
'Em phải nói rằng, chị định tự đóng đinh hết tất cả .' Ginny nói nhìn vào cánh cửa mở trước mặt họ.
Hermione mỉm cười và quay sang cô.
'Tất cả chúng ta cùng đóng đinh nó.'
Ginny cười khúc khích.
'Chị thật ấn tượng.'
'Chị có muốn đi đầu tiên không?' Ginny hỏi.
'Không, chị còn phải chuẩn bị trang phục cho tối mai.' Hermione nói.
Ginny gật đầu.
'Chị sẽ gặp em vào bữa sáng.' Ginny nói.
' Có những giấc mơ ngọt ngào nha.' Hermione mỉm cười trước khi cô quay lại và đi lên lầu vào ký túc xá.
'Cô nghĩ sao?' Draco đột nhiên hỏi khi cô bước vào phòng chung của họ.
'Ôi Merlin Draco! Cậu làm tôi sợ chết tiệt! ' Hermione nói, vừa bị giật mình vì bộ dạng của Draco
Draco cười khúc khích.
'Lấy làm tiếc.' Draco nhếch mép.
'Câụ không phải.' Hermione cười huých vào cánh tay anh.
'Wow, cậu trông đẹp trai. Đây là trang phục của cậu hả? '
'Vâỵ cô nghĩ rằng tôi đang đi xung quanh như một ma cà rồng mọi lúc?' Draco hỏi.
'Không ,chỉ trong thời gian rảnh của cậu thôi.' Hermione nháy mắt.
Draco cười khúc khích.
'Rất giống đó, thậm chí khi cậu không hoá trang còn giống hơn nữa.' Hermione nói một cách mỉa mai.
'Oh im đi nào!' Draco nói.
Hermione mỉm cười.
'Cô sẽ mặc trang phục như thế nào?' Draco hỏi.
'Đợi đi rồi tôi sẽ làm cậu bất ngờ.' Hermione nháy mắt trước khi đi về phòng.
'Đợi đã ,Hermione.' Draco nói.
Hermione quay lại và nhướng mày.
' Hả?'
'Đó là điều cuối cùng, nhưng cô có muốn điđếnbữatiệcHalloweencùngtôikhông?'
Draco hít một hơi thật sâu và nở một nụ cười.
'Đi với tôi đến bữa tiệc Halloween hả?'
Hermione thở dài trước khi cô nở nụ cười buồn.
'Tôi rất muốn đi với cậu, nhưng có người đã mời tôi rồi.' Hermione nói.
'Tôi có thể hỏi là ai không?' Draco hỏi, ước gì cô sẽ không nói Blaise.
' Là James .' Hermione nói.
Draco rên rỉ , anh thà nghe thấy Blaise phát ra từ miệng cô. Draco nhướn mày.
'Người đàn ông đã viết những bài báo khó chịu về tôi?'
'Cậu ấy thực sự là một chàng trai tốt.' Hermione nói.
'Tôi không thấy vậy.' Draco giận dữ.
Hermione thở dài.
'Hãy cẩn thận, cậu ta có thể đang lợi dụng cok.'
'Để làm gì?' Hermione hỏi khoanh tay trước ngực.
'Đối với cậu ta, có lẽ cậu ta có một kế hoạch.' Draco nói.
'Một kế hoạch?'
' Để coa được những điều bí mật trong cuộc sống của cô hoặc những người xung quanh cô.' Draco nói.
'Ồ đừng quá căng thẳng như vậy chứ.' Hermione nói trước khi quay lại.
'Hermione.' Draco thở dài đi theo cô.
'Tôi chỉ không muốn cô bị tổn thương.' Draco nói.
'Chắc chắn rồi.' Hermione nói trước khi đóng cánh cửa lại sau lưng cô.
Draco thở dài và lắc đầu. Anh nên hỏi cô sớm hơn. Bây giờ anh nên nói với cô những gì anh thực sự cảm thấy với cô. Anh ta chỉ có thể thổi bay cơ hội của mình bằng cách chờ đợi.
'Hermione, chúng ta phải đi.' Draco gọi.
'Sắp xong rồi!' Hermione nói từ phòng của mình trước khi cô mở cửa và bước ra ngoài trong bộ trang phục không giống Hermione.
Hàm của Draco sắp rơi xuống khi anh ta nhìn cô, hoàn toàn bất ngờ trước sự xuất hiện của cô. Hermione nhìn lên và rên rỉ.
'Gì?'
'Cô nhìn rất khác ?' Draco hỏi.
'Ý tôi là tôi sẽ thích nếu cô mặc nó mỗi ngày, nhưng tôi sẽ không bước ra như thế nếu tôi là cô.' Draco nói nhìn cô từ đầu đến chân.
Hermione đảo mắt tát anh ta một cái vào cánh tay.
'Im đi .'
'Một ma cà rồng ư, cô đã đánh cắp ý tưởng của tôi à.' Draco nhếch mép.
'Không tôi không làm. Tôi thậm chí còn không biết cậu sẽ trở thành ma cà rồng trước đêm qua. ' Hermione nói.
Hermione đang mặc một chiếc corset màu đỏ, kết hợp với quần jean skinny đen bó sát và áo choàng. Giày của cô ấy là những chiếc giày cao gót màu đỏ sẫm và cô ấy đang đeo nanh, sọc của máu trên cằm, cô ấy đeo kính áp tròng trắng và đen khiến cho ánh nhìn của cô ấy trông cực kỳ mãnh liệt. Tóc cô được uốn xoăn hoàn hảo thành những lọn tóc buông xõa và hai lọn tóc ở một bên mặt, còn lại kéo ra sau gáy. Đôi môi cô đỏ rực và đôi mắt trang điểm đậm.
'Trang phục tuyệt vời mặc dù.' Draco nhếch mép.
'Tôi nói im đi mà!' Hermione nói khi má cô đỏ ửng.
Draco mỉm cười khi nhìn thấy Hermione thực sự tỏa sáng qua vẻ ngoài gợi cảm của cô.
'Không phải cậu nói chúng ta phải đi sao' Hermione nói.
'Chúng ta có thể ở đây lâu hơn một chút.' Draco nháy mắt.
Hermione đảo mắt và nắm lấy cổ tay anh trong tay cô, kéo anh theo sau cô.
'Nào.' Hermione nói đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung và ra hành lang.
Cả hai đi xuống cầu thang và sau đó ra khỏi lâu đài, rẽ phải trước khi họ kết thúc ở khu vực dành cho bữa tiệc. Mọi người đã vui vẻ trò chuyện cùng nhau, mọi người đều hoá trang khi họ nhâm nhi đồ uống và ăn những món ăn nhẹ được đặt trên bàn.
'Nó trông thật tuyệt với những quả bí ngô.' Draco nói.
Hermione quay lại nhìn những quả bí ngô trên mặt đất và mỉm cười.
'Câụ đã thấy ngôi nhà ma ám chưa?' Hermione hỏi quay lại với Draco.
Draco lắc đầu.
'Thôi nào!' Hermione cười khúc khích kéo anh theo sau cô.
'Hermione? Có phải cô không?'
Họ dừng lại và quay lại để thấy James đứng đằng sau họ.
'Ôi, James.' Hermione mỉm cười buông tay Draco.
'Ồ! Cô trông thật tuyệt!' James nói.
'Nước dãi trên cằm kìa.' Draco nói.
Hermione đẩy vào xương sườn anh ta, hy vọng James không nghe nhận xét của Draco.
'Cô muốn uống gì không?' James hỏi.
'Vâng, thật tốt quá.'
'Tôi sẽ đi với cậu vào ngôi nhà ma ám sau, được chứ?' Hermione hỏi quay sang Draco.
'Chắc chắn, tôi sẽ tìm Blaise.' Draco nói cho cô một nụ cười trước khi cô quay đi.
Draco quay đi và quay trở lại lâu đài nơi một vài người vừa bước ra. Draco vượt qua họ khi một trong số họ đánh mạnh vào vai anh ta.
'Ối!' Draco rít lên quay lại.
'Chú ý cách đi của mày.'
Draco đảo mắt khi nhận ra giọng nói của Pansy.
' Được rồi' Draco nói trước khi quay lại và ngay lập tức đứng đối mặt với Blaise.
'Cái gì vậy?'
'Không có gì, mày lâu thật đấy.' Draco bình luận.
'Hoặc là mày đã đi sớm.' Blaise nhún vai.
Draco đảo mắt lần nữa và nhếch mép.
'Hermione yêu dấu của chúng ta đâu rồi?'
'Ở đằng kia với Quý ông Insider.' Draco nói, hất cằm về phía họ.
Blaise nhìn lên và khi anh ta nhìn thấy Hermione, đôi mắt anh ta dường như bật ra khỏi đầu anh ta cùng lúc với quai hàm anh ta rơi xuống.
'Đó có phải là ..'
'Yep.' Draco nói.
' Thật là.'
' Ừ.'
'Cô ấy đang làm gì với thằng nhóc năm thứ bảy đó? Cô ấy không nên ở bên cạnh nó ? '
'Tao chưa nói với cô ấy nữa ..' Draco nói nhẹ nhàng.
'Vẫn chưa hả? Tak đã nói với mày để nói với cô ấy một tuần trước rồi đó! ' Blaise nói.
'Chưa có một thời điểm thích hợp nào.' Draco xúc phạm.
'Hãy làm trước khi quá muộn đi!' Blaise nói bực bội.
Draco cau mày trong khi anh nhìn về phía Hermione khi cô nói chuyện với James.
'Có lẽ vào ngày mai.' Draco đề nghị.
'Hoặc một ngày sau đó, hoặc một ngày sau đó nữa và cứ thế tiếp tục. Nếu mày có loại tâm trí đó, mày sẽ không bao giờ đến đó. ' Blaise bang.
Draco thở dài và véo sống mũi.
'Mày nói đúng, nhưng tao không thể làm điều đó tối nay.'
' Ngày mai vậy.' Blaise nói vỗ vai bạn thân của mình.
'Mày đã đi vào ngôi nhà ma ám chưa?' Draco hỏi.
'Rồi và nó ghê vãi , chúc may mắn trong đó người anh em.' Blaise nói.
'Cảm ơn.' Draco cười.
'Tao nên xem thử nó ngay bây giờ, mày đi không?' Draco hỏi.
' Thôi được rồi một lần là đủ.' Blaise cười.
Draco cười và lắc đầu trước khi quay trở lại lâu đài. Khi anh đến lớp học nơi ngôi nhà ma ám đã được xây dựng, anh dừng lại và nhìn vào các biển báo.
"Căng thẳng ""ra khỏi đây"
"cuộc sống của chúng ta, cuộc sống của chúng ta sẽ bị mắc kẹt trong đó" Draco lắc đầu trước khi bước vào phòng tối.
'Chào mừng.' Một giọng nói nặng nề vang lên phía sau anh.
Draco đảo mắt khi đi xa hơn vào ngôi nhà ma ám. Nhiều học sinh nhảy ra , cố gắng dọa mọi người trong ngôi nhà ma ám, nhưng không có gì có tác dụng với Draco. Sau khi Voldemort ở trong nhà riêng của mình, không còn gì làm anh sợ nữa. Draco đi loanh quanh bỗng nhiên anh bị cái gì đó nắm lấy cánh tay và thứ gì đó cứng đập vào hàm anh. Khi nhìn lên, anh thấy đó là Goyle, người đã chuẩn bị vung nắm đấm khác, Draco quá trễ để tránh xa và nắm đấm của Goyle chạm vào xương gò má của Draco chỉ trong vài giây. Sau cú đánh thứ hai của Goyle, anh ta cố rút đũa phép ra, nhưng Goyle đã giật lấy nó ngay khi anh ta chỉ mới lấy nó ra trước mặt anh ta. Anh ta cố gắng chống trả và đánh ai đó một vài lần, anh ta thậm chí nghĩ rằng nghe thấy ai đó ngã, nhưng có nhiều cú đánh khác đến khi anh ta ngã xuống đất.
'Này! DỪNG LẠI NGAY LẬP TỨC! ' Anh nghe thấy ai đó hét lên trước khi anh nghe thấy tiếng bước chân chạy khỏi anh.
'Đó là ai?' anh nghe giọng nam hỏi.
'Đó là Malfoy.' Một giọng nói của một cô gái trả lời trước khi anh ta ngất xỉu và mất dần ý thức.
'Vì vậy, cha mẹ của cô đã lấy lại trí nhớ của họ hả ?' James hỏi.
Hermione gật đầu.
'Thật tốt là cô đã có những người bạn tuyệt vời như Harry, Ron và Ginny.' James nói.
Hermione mỉm cười.
'Vâng, nó thực sự là vậy.' Hermione đồng ý.
' Tôi không thể mong muốn có những người bạn tốt hơn.' Hermione nói.
'Chuyện gì đã xảy ra giữa Ron và cô nếu tôi có thể hỏi?'
'Oh cả hai chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ tốt hơn khi là bạn .' Hermione mỉm cười.
'Độc thân sẽ phù hợp với cô hơn.' James nháy mắt.
Hermione cười và lắc đầu.
'Cô có còn liên lạc với Weasley không?' James hỏi.
'Tại sao cậu lại hỏi các câu hỏi như vậy?' Hermione hỏi.
'Tôi chỉ đang cố gắng để làm quen với cô.' James mỉm cười.
Hermione chậm rãi gật đầu.
'Và cuộc sống với Draco Malfoy như thế nào?' James hỏi.
Hermione cau mày.
'Tốt thôi, anh ấy đã thay đổi và thực sự đã trở thành một người tuyệt vời.' Hermione nói với anh một nụ cười nhỏ.
James gật đầu.
'Cô có biết anh ấy nghĩ gì về việc trở lại Hogwarts không?'
Hermione nhướn mày và lắc đầu.
'Không.'
'Anh ấy có bao giờ nói về gia đình mình không? Quá khứ? Chiến tranh?' James hỏi.
'Anh ấy đã đúng. Câụ đang cố lấy thứ gì đó từ tôi cho bài báo của bạn phải không? ' Hermione yêu cầu đặt tay lên hông, cảm thấy sự tức giận ùa về qua não của mình.
'Tất nhiên là không rồi.' James nói.
'Tôi biết cậu là một kẻ nói dối . Cậu đã nghĩ gì sau khi hỏi tôi như vậy? ' Hermione hỏi.
'Một tin sốt dẻo. Cô có thể giúp tôi có được công việc mơ ước nếu cô cho tôi biết một phần trong cuộc sống của Draco Malfoy. ' James nói.
'Vì vậy, cậu lợi dụng tôi?' Hermione hỏi.
'Nghe có vẻ khắc nghiệt, nhưng là vậy đó. Tôi vẫn thích tính cách của cô và muốn dành nhiều thời gian hơn với cô, nhưng tôi chỉ hiểu tại sao không thử. ' James nhún vai.
'Ý tôi là đó chỉ là Malfoy, mọi người đều ghét anh ta.' James nói.
Đôi mắt của Hermione mở to.
'Câụ, chàng trai trẻ, thật kinh tởm. Đó không chỉ là Malfoy. Cậu ấy cũng có tình cảm, cậu ấy cũng trải qua rất nhiều, cậu không thể nghĩ rằng cậu ấy chỉ là một thứ rác rưởi mà cậu có thể viết một cái gì đó mà không biết hậu quả. Nếu cậu còn, EVER, viết một cái gì đó tồi tệ về Draco hoặc bất cứ ai, một lần nữa tôi sẽ đến gặp cô McGonagall và bảo cô ấy dừng tờ báo của bạn. ' Hermione rít lên trước khi cô quay lại và bỏ đi.
'Cô không thể.' James nói sau cô.
'Oh Vậy thì hãy xem tôi có thể làm gì.' Hermione nói, thậm chí không thèm nhìn anh lần thứ hai khi cô bước đi.
'Hermione!' Blaise hét lên chạy đến bên cô.
'Chuyện gì vậy? Một cái gì đó đã xảy ra hả?' Hermione hỏi lo lắng khi thấy biểu hiện của Blaise.
'Đó là Draco.' Blaise nói.
'Câụ ấy thì sao?' Hermione hỏi khi cô cảm thấy nhịp tim của mình tăng lên.
'Câụ ấy ở trong bệnh thất, cô phải đến!' Blaise nói.
'Tại sao cậu ta ở đó?' Hermione yêu cầu cởi giày và giữ chúng.
'Ai đó đánh cậu ta, Ginny và Harry tìm thấy cậu ta. Họ đưa cậu ta lên đó, tôi đoán cô muốn biết chuyện này. ' Blaise nói.
Hermione gật đầu chạy theo anh vào lâu đài và lên cầu thang.
'Ai đánh cậu ta?'
' Tôi cược là Goyle đã làm điều đó.'
'Goyle? Tại sao cậu ta lại làm vậy?'
'Tôi sẽ giải thích sau.' Blaise nói khi họ vội vã đến bệnh thất.
'Gin! Cậu ta ở đâu?' Hermione hỏi khi cô dừng lại trước Ginny và Harry đang đợi ở hành lang cạnh cánh cửa dẫn vào bệnh thất.
"Anh ấy ở trong, bà Pomfrey đang giúp anh ấy." Ginny nói.
'Cậu ấy như thế nào?' Hermione hỏi.
' Cậu ấy sẽ ổn thôi.' Harry nói.
Hermione gật đầu trước khi quay ra cửa.
'Chị đợi bên ngoài tốt hơn không?' Ginny hỏi.
'Không, cứ vào đi, thế là tốt.' Blaise nói đẩy cô về phía cửa.
Hermione không ngần ngại trước khi mở cửa và bước vào.
'Cô Granger-' Bà Pomfrey bắt đầu khi cô quay trở lại một chiếc giường được bao quanh bởi một tấm màn với một cái chai trên tay.
' Con xin lỗi bà Pomfrey, con chỉ muốn biết Draco Malfoy có ổn không.' Hermione nói.
'Không, cậu ấy không ổn, cậu ấy sẽ thế.' Bà Pomfrey nói.
'Bà có chắc không?' Hermione hỏi.
Bà Pomfrey gật đầu.
' Con có thể ở đây với cậu ta được không ạ?'
'Mặc dù không có nhiều việc phải làm, cậu ta bất tỉnh.' Bà Pomfrey nói.
'Dạ!'
'Cậu ấy sẽ ổn thôi.' Bà Pomfrey trấn an.
'Con vẫn có thể ở lại chứ?' Hermione hỏi.
Bà Pomfrey thở dài.
'Như còn muốn.' Bà Pomfrey trả lời trước khi biến mất sau tấm màn.
Hermione nhanh chóng theo sau và dừng bước khi thấy Draco đang nằm trên giường. Xương gò má của anh ta bị bầm tím giống như hàm của anh ta, anh ta có một đôi môi sứt mẻ và một vết cắt trên lông mày của mình. Mũi của anh ta cũng có vẻ bị hỏng và từ vẻ ngoài của nó, cánh tay của anh ta cũng vậy.
'Bà có thể chữa trị cho cậu ta, phải không?' Hermione hỏi.
'Tất nhiên rồi, cậu ấy sẽ khỏe mạnh trong một ngày.' Bà Pomfrey nói với cô ấy một nụ cười nhỏ.
' Con có thể đi ngồi nếu con thích.' Bà Pomfrey nói nhanh chóng chỉ vào chỗ ngồi cạnh giường.
'Cảm ơn bà .' Hermione nói khi cô ngồi xuống.
Sau nửa giờ, bà Pomfrey đã xong việc và bỏ đi, bỏ lại Hermione với một Draco bất tỉnh. Hermione thở dài và cầm tay anh,cô nhìn lên mặt anh.
'Câụ sẽ ổn thôi.' Cô thì thầm.
Hermione tỉnh dậy sau một chuyển động dưới tay cô. Hermione từ từ mở mắt ra và phải mất vài giây để cô ấy nhớ mình đang ở đâu. Hermione nhanh chóng ngồi dậy ngay và chỉ ngước lên khi bắt gặp một cặp mắt màu xám, xanh và một nụ cười nhếch mép.
'Buổi sáng tốt lành.' Draco nói khẽ, giọng anh khàn khàn.
' Chào buổi sáng.' Hermione mỉm cười.
'Câụ cảm thấy thế nào?' Hermione hỏi.
' Ổn mà.'
'Draco.' Hermione nghiêm khắc nói.
' Thành thật thì không ổn tý nào.' Draco thừa nhận vươn tới cổ và xoa nhẹ nó, cố gắng làm cho cơn đau biến mất.
Hermione nở một nụ cười và gật đầu.
'Cô đã ở đây cả đêm hả?' Draco khẽ hỏi.
'Ừ. Tôi không nên ngủ thiếp đi. ' Hermione cười khúc khích.
Draco gật đầu.
'Dù sao cũng cảm ơn cô.' Draco nói nhẹ nhàng.
'Câụ thức dậy được bao lâu rồi?'
'Khoảng nửa giờ.'
'Tại sao cậu không đánh thức tôi sớm hơn?'
'Trông cô thật yên bình .' Draco nhún vai.
' Thật là.' Hermione nhếch mép.
Draco cười mà cuối cùng anh ta ho.
'Ở đây để tôi lấy một ít nước.' Hermione nói đưa cho anh cái ly trên bàn cạnh giường ngủ.
'Cảm ơn.'
'Nhân tiện, cậu đã đúng về James.' Hermione nói khi cô kéo dài.
'Ý cô là gì?'
'Anh ta chỉ muốn có một số thông tin của tôi.' Hermione thở dài xoa xoa trán.
'Tôi xin lỗi Hermione.'
'Không sao đâu.' Hermione nói với anh một nụ cười nhỏ.
'Câụ chỉ cần tập trung vào việc hồi phục.' Hermione nói rồi đưa tay bóp nhẹ tay cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro