Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Hắn trầm giọng:

"Này này ! Sao cô lại đi phá phách mọi thứ trong thành phố vậy ?"

Nó ngẩn đầu dậy rồi trả lời trong lúc miệng vẫn đang ngập một nùi snack chưa nhai hết.

"Trời ơi tưởng cái gì ! Thật ra thì chuyện đó...."

Bỗng trong thoáng chóc, nó lặng hẳn rồi im thin thít, trong khi đó Jhin vẫn đang chăm chú nghe câu trả lời của nó.

Nó cười cười gãi gãi sau gáy rồi đáp:

"Chỉ là một ngẫu hứng thôi ! Đơn giản là mình thích thì mình phá thôi"

Nó nói hết câu rồi cười khì khì. Còn gã Jhin hắn có vẻ cũng đủ lập dị để câu trả lời đùa cợt đó làm cho thỏa mãn sự tò mò của bản thân.

Hắn nhìn Jinx, sao sắc thái của con bé lại thay đổi 360 độ sau khi hắn hỏi câu hỏi đó ? Vậy bây giờ hắn phải làm gì để giảm bớt cái bầu không khí nặng nề này ?

Jhin dịu giọng:

"Này nhóc sao thế ?"

Nó lắc đầu chẳng nói thêm gì cả.

Hắn cười, giọng hơi giỡn giỡn hỏi:

"Ở đây ngột ngạt quá à ? Hay ta và nhóc ra ngoài cho khuây khõa nhé ?"

Nó ngước đầu rồi nhìn Jhin, cầm theo gói Snack sau đó lẻo đẻo phía sau hắn.

Cả hai đi một cách rất bình tỉnh giữa thành phố, Jinx hơi lơ đểnh rồi nhìn xung quanh, còn Jhin thì từ lúc Jinx mất đi tập trung thì đã vượt mặt hắn, giờ thì tầm mắt của hắn luôn dính chặt phía sau lưng con bé nhỏ nhắn lúc nào cũng hồn nhiên và phá phách, để nó khỏi phải đi lạc rồi gặp chuyện rắc rối.

Được một đoạn, nó ngừng hẳn rồi đứng trước một cửa hàng nhỏ, nó nhìn ngắm vào trong qua lớp kính thủy tinh Hextech trong suốt. Mắt nó tròn xoe không rời mắt khỏi cái nón vải vành rộng tròn kèm theo cái nơ xanh trùng với màu tóc của nó, pha xíu u sầu như kiểu đang hồi ức về cái gì đó thuở xưa vậy !

Nó nhìn không rời mắt cho tới khi người chủ cửa hàng lấy chiếc nón ấy đi ra khỏi quầy trưng bày rồi gói nó lại cho một người khách đã mua. Nó có vẻ hơi thất vọng rồi cuối mặt xuống đất.

Jhin ấn lên đầu nó, nó ngạc nhiên ngẫn đầu dậy. Tay nó sờ sờ. Nó thốt lên trong xung sướng, phải ! Là nó... là chiếc nón nó nhìn ngắm từ nãy giờ, thì ra Jhin đã âm thầm mua để tặng nó.

Nó tròn mắt nhìn Jhin đang đứng trước mặt nó.

"Khỏi cảm ơn ta !" - Giọng hơi ngượn.

Jinx nhỏ giọng:

"Ông nghĩ gì lại đi tặng cái nón bánh bèo này cho tôi hả ?"

Jhin than thở:

"Ôi ! Đến khi nào ta mới hiểu được hết suy nghĩ của con gái các người đây... ? Rỏ ràng nhóc ngắm nó một buổi nên ta mới.... !"

Jhin cắn răng rồi hít sâu.

"Thôi bỏ đi !"

Nó đỏ mặt rồi cuối xuống:

"Cảm ơn !"

Hắn quay sang ngó xuống nhìn con nhóc nhỏ bé ấy, ơi trời... không thể tin được ! Con nhóc lép hay phá phách và tăng động lại đỏ mặt và cảm ơn Jhin vì đã tặng nó một món quà sao ?

Jhin lấy giọng, hơi ngại hắn hỏi Jinx:

"2 hôm nữa ở Piltover này có một lễ hội pháo hoa và triển lãm khoa học !"

Nó nhìn Jhin rồi hỏi:

"Thì sao ?"

Gãi gãi sau gáy, hắn tiếp lời:

"Nhóc có muốn cùng ta đến đó không ?"

Nghe xong, mặt nó đỏ ửng như ớt vậy... nó hơi run run rồi ngập ngừng đáp:

"À ùm... được.... được chứ... dù gì tôi cũng rảnh mà"

...

Ở một con hẽm gần đó.

"Có thứ thú vị để ta báo lại cho ngài Lucas rồi đây !"

...

Phòng chỉ huy Lucas Wratter.

Tên Ninja nhỏ giọng bí mật báo cáo cho Lucas:

"Thưa ngài ! Tôi có một thứ rất thú vị chắc chắn ngài sẽ thích"

Lucas ngạc nhiên, chống hai tay để trước cầm rồi trầm giọng:

"Đừng lòng vòng nữa ! Nói nhanh lên"

Tên ninja cười mĩm rồi nói:

"Jhin đang hẹn hò với Jinx con gái nuôi của gã thợ máy 10 năm trước đã xấu số vô tình nhìn thấy chuyện cơ mật của ngài ! Thưa ngài Lucas"

Gã chỉ hủy cười... cười hả hê rồi đáp:

"Ồ...! Ta không ngờ gu chọn người yêu của tên nghệ sĩ đó lại mặn mà đến như vậy đấy"

Tên ninja tiếp lời:

"Chưa xong đâu thưa ngài. Tôi nghe chính miệng hắn bảo hai ngày nữa hai đứa nó sẽ hẹn hò ở triễn lãm khoa học !"

Lucas khua tay:

"Người biết làm gì rồi nhỉ ?"

Tên đó trả lời:

"Tôi hiểu rồi !"

...

Jhin nằm trên giường mắt nhắm đậm hồi ức về một số chuyện của 10 năm trước.

- Jhin ! Nhanh chóng lấy Viên Đá Vĩnh Hằng cho ta !

- Jhin ?!

*Đoành.... (Tiếng súng của Sân khấu tử thần)

- Hahaha cuối cùng thì....

- Cái... cái gì ?...

...

- Làm ơn hãy tha cho tôi ! Tôi sẽ giữ bí mật này cho ngài mà thưa ngài chỉ huy lừng lẫy ở Piltover... tôi còn con nhỏ và vợ đang bệnh liệt giường... nếu ngài giết tôi... gia đình tôi sẽ...

- Giết hắn đi Jhin...

- Khônggggggggg !

...

Jhin bật dậy... rồi bỏ cái mặt nạ xuống, hắn dụi dụi mắt của mình:

"Mình mất con mắt bên phải này ! Cũng vì chuyện đó... chuyện của 10 năm trước"

Dứt câu. Tiếng gõ cửa vang lên.

"Tôi vào được chứ ?"

Jhin đeo lại chiếc mặt nạ rồi đáp:

"À ùm... nhóc vào đi"

Jinx từ từ mở cửa đi vào, nó mang theo một nồi cháo khá to và nóng lại còn thơm nứt mũi, Jhin ngạc nhiên:

"Này này ! Cái gì trong đó mà thơm thế ?"

Jinx đặt nó xuống chiếc bàn tròn:

"Xuống ăn nhanh cho nóng... hiếm khi tôi trổ tài nấu món cháo thượng hạng này nhé ! Xem như đền ơn ông vì chiếc nón vậy !"

Jhin dịu giọng:

"Uầy cái con bé này... thôi kệ dù gì ta cũng đang đói mà"

Hắn bước xuống giường rồi nhấc cái ghế gỗ bộc cao su mềm lại rồi ngồi xuống ăn từng bát cháo một.

Hắn ngạc nhiên đến tròn xoe mắt, không ngừng ăn... như kiểu từ thời cha sinh mẹ đẻ tới bây giờ chưa lần nào được ăn món nào ngon đến như vậy ấy !

Jinx dịu dàng hỏi:

"Sao hả ? Có tệ quá không ?"

Jhin ngừng chén. Hắn đáp:

"À... ùm... cũng tạm thôi... tại ta đang nói" - Húp rồn rột

Jinx nhìn hắn ăn rồi cười khúc khích.

...

Chương 4 : Những thứ nên quên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro