Chap 10
*Chú thích: Dòng chữ in nghiêng trong dấu " là suy nghĩ của nhân vật.
Bước chạm chân xuống sàn gỗ, Jeongyeon cảm thấy hơi lạnh của nền sàn thấm qua da ở lòng bàn chân, cô đã không đi lại mấy có lẽ cũng đã hơn hai ngày rồi, nếu còn nằm nữa chắc chắn sẽ thành sâu lười mất. Lấy tay xoa cái lưng đằng sau nhức mỏi rồi đi từng bước tới vali đựng đồ cá nhân của mình, cô lấy ra một quần âu đen và áo sơ mi trắng dài tay để lên giường rồi đi vào phòng tắm.
- Đi tắm cho sảng khoái đã nào...
Bước vào phòng tắm và tháo bỏ áo đang mặc trên người nhìn bản thân mình trong gương không còn gì có thể diễn tả được, nói về thân thể thì không khỏi khiến cô cảm thán...xem nào...trừ chân ra còn lại toàn thân đều là dấu hôn, vết cắn và vết cào màu đỏ, màu tím chói mắt...đưa tay lên sờ và những dấu vết đó khiến Jeongyeon bỗng cười:
- Cái gì mà đánh dấu chủ quyền cơ chứ...
Ngâm mình trong dòng nước ấm cho thoải mái, nghĩ ngợi vài cảm giác lạ lẫm xuất hiện trong mình, nó không phải là về sự đau buồn trước kia mà là một cảm xúc khác hẳn, khi ở cạnh Mina, đó không phải bồn chồn lo lắng, càng không phải lo sợ, chỉ là muốn ở bên cô ấy lâu thêm một chút, được cô ấy đối xử dịu dàng, mềm mỏng như vậy lâu hơn...chợt nhận ra:
- Hình như hôm qua cô ấy không có đến công ty, Mina đã ở nhà chăm sóc mình cả ngày...hmm...lại nghĩ nhiều rồi chắc cô ấy cũng chỉ cần cái thân xác này để thỏa mãn mỗi tối mà thôi...
Lắc nhẹ đầu và tự cười vào suy nghĩ trong đầu.
Hỗn độn trong mớ suy nghĩ, cô không nhận ra mình đã ngâm nước quá lâu đến độ nước trong bồn đã hoá nguội dần. Thân thể đã sạch sẽ, cô liền bước ra khỏi bồn tắm, lấy chiếc khăn tắm gần đó lau lau mái tóc ngắn, rút nước và đi ra ngoài.
...
- Trời ơiii...ở nhà một mình thật chán chết mà... - Jeongyeon ngồi trên ghế sofa cầm điều kiển chỉnh kênh trên TV và than thở không thôi.
Đang chán nản phát ốm, xong ánh mắt vô tình lướt tới phòng làm việc của Mina, trên bàn chất cả đống tập tài liệu bừa bộn, giấy rác rơi lung tung dưới đất...
"Dù sao dọn dẹp cũng là cách tốt để bớt chán "
Jeongyeon đứng dậy, bước vào phòng làm việc của cô ấy, cô bắt đầu thu dọn và sắp xếp lại những xấp tài liệu trên bàn cho gọn gàng, nhặt những giấy tờ bị vo viên ở dưới đất và cho vào thùng rác ở bên cạnh bàn.
Sắp xếp lại xong, bỗng Jeongyeon nhìn thấy hai khung ảnh đặt trên bàn, một để thẳng, bức còn lại thì úp xuống bàn. Tấm ảnh thứ nhất là một bức ảnh có ba người, hai người một nam và một nữ tầm độ tuổi trung niên, người đàn ông đó ôm lấy cả hai người còn lại cùng với miệng cười và niềm hạnh phúc lấp lánh trong ánh mắt, cô dừng ánh mắt ở người con gái đứng giữa, cô gái đang cười trong sự hạnh phúc và viên mãn: "Trông cô gái này rất quen dường như là đã gặp ở đâu rồi...là Mina? "
Cô chớp mắt thêm một lần nữa, đúng vậy...đây là Mina...nhưng lại không giống bây giờ cho lắm, Mina bây giờ trông không hề tươi tắn và dễ gần như cô gái trong ảnh...
- Chắc đây là gia đình của Mina rồi. Thật khác...
Cô lật tiếp tấm ảnh úp sấp mặt, có vẻ đây là cố tình úp xuống vì khi cô cầm lên có cảm thấy bụi bám xung quanh khung. Đó là một bức ảnh của một cô gái khác với đôi mắt cười và tóc đen ánh lên màu nâu nhẹ trong nắng, đó là một cô nàng cực kì xinh đẹp, ngũ quan thanh thoát, mắt đen và sâu cùng lấp lánh lạ thường,...
- Còn đây là ai mà xinh vậy...
Một ý nghĩ loé lên trong đầu: "Có lẽ...là một người quan trọng với Mina chăng...? "
Bỗng có một cảm giác khó chịu, cũng chẳng hiểu tại cô có cảm giác như vậy...? Rồi cô úp lại tấm ảnh vào chỗ cũ. Tạm bỏ qua câu hỏi cùng suy nghĩ về cô nàng trong ảnh. Cô xuống bếp tìm xem có còn chút gì để làm đồ ăn hay không, bụng cô đã sôi lên rồi, nhưng mà ông trời thật sự không hề thương cô nha, mở tủ lạnh ra thì thấy chống trơn, nghĩ lại chẳng lẽ Mina mua cái tủ lạnh to đùng này về để trưng bày cho đẹp à?
Liếc nhìn đồng hồ, thấy đã gần 11 giờ rồi:
- Hic...Mina đã dặn mình ở nhà cơ mà...
Ọc ọc...
- Đói quá...Mina chắc không thể nào về sớm như vầy được, ra ngoài mua đồ ăn xem như cũng là lí do chính đáng rồi, với cả mình sẽ đi rất nhanh thôi, nhất định cô ấy sẽ không biết được...haha...Yoo Jeongyeon, mày đúng là thông minh mà...
Ọc ọc...
Nói rồi liền quay lại phòng ngủ, lấy một ít tiền mà cô để trong túi quần áo cùng với điện thoại, không quên soi lại mình trong gương, cài cúc cổ áo cao hơn trước để che đi vài dấu vết mờ ám ở cổ mình xong lấy chìa khóa để ở tù giày, khoá cửa và đi ra ngoài.
Lang thang mất kha khá thời gian mới tìm được một cửa hàng tiện lợi, Jeongyeon bước vào thật nhanh để tìm thứ nào đó có thể xoa dịu cái bụng của mình, lang thang như vậy thật tốn năng lượng lắm nha chưa kể rằng trời ngày hôm nay khá lạnh Jeongyeon lại chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi và quần âu nữa, không vào nhanh đoán chắc sẽ cảm lạnh.
...
Bình thường thì Mina không về nhà vào buổi trưa nhưng mà hôm nay thì khác. Một phần là vì hôm nay công việc sổ sách ở công ty không nhiều nên có thể hoàn thành rất nhanh và hầu hết những thống kê khác đều có thể làm trên máy tính cá nhân, chiều nay cô có thể nghỉ ngơi ở nhà, phần còn lại là vì cô thích thế, hôm nay cô thật sự muốn về nhà.
Suy cho kĩ thì trước đây đó chỉ là nơi để cô về ngủ, nghỉ ngơi một chút, thi thoảng thì là những cuộc tình một đêm cho đỡ nhàm chán và tạm quên đi Nayeon.
Giờ thì khác rồi có người khiến cô...
Nhưng khi về đến nhà thì chẳng thấy Jeongyeon đâu cả:
- Mình đã dặn cái tên ngốc đó ở nhà rồi cơ mà...
Xem xét một vòng, tủ trạn trong bếp thì bị mở tung liền sực nhớ ra đồ ăn trong nhà vào hôm trước đã bị Jeongyeon lôi hết ra nấu rồi...có lẽ là đói à? Liếc nhìn lên đồng hồ, đang là giữa trưa...Jeongyeon có thể đi đâu được chứ.
Quanh đây xem chừng chỉ có thể ra cửa hàng tiện lợi ở cách đây hai khu nhà thôi, Mina nhanh chóng lấy chìa khóa lái xe ra đó.
Cửa hàng cũng không có lớn lắm nên chỉ cần đi loanh quanh cũng đã thấy được Jeongyeon đang đứng trước quầy bán nguyên liệu làm bánh và bên cạnh...là một cô nàng trẻ đẹp, trắng trẻo và đang cười kiểu thâm tình còn vẻ mặt kia của ai đó thì cười rất tươi. Đã thế cái cô gái kia còn nháy mắt tinh nghịch với Jeongyeon nữa. Họ đang cười nói gì đó thì phải??
Cuối cùng Jeongyeon cũng chọn được những đồ mình cần để làm bánh macaron, quay sang nở một nụ cười tỏa nắng với cô nàng đúng lúc đó liền nhận ra thân ảnh quen thuộc đang tiến về phía mình, chiếc váy đen nè, giày cao gót nè, son môi đỏ nè, cái mặt dữ như sư tử nè, là Minari nè~~ HẢ NÈ...
Thâm tâm Jeongyeon nghe sấm giật đoàng một tiếng "Đời mình xong rồi". Miệng đang cười liền méo xẹo, chuyển sang trạng thái lo sợ, hoang mang một chút.
- Chị còn cần thứ gì nữa không ạ? Để em giúp chị nha... - Vừa nói, tay của cô nhân viên xinh đẹp kia chạm vào tay của Jeongyeon hỏi với giọng điệu vui vẻ.
- À...ừ...thì... - Jeongyeon lúng túng liếc nhìn bộ mặt lạnh băng đang tiến ngày một gần.
Thoáng chốc, Mina đã đứng ở sau lưng cô nàng kia cất giọng nói, âm điệu sặc mùi nguy hiểm:
- Còn đấy. Cô lấy cho tôi một con dao nhé. Loại nào mà đâm một phát là chết người luôn ấy.
Ngay lúc cô nàng nghe thấy tiếng vội quay ra, Mina liền nở một nụ cười vô cùng nhân hậu khiến Jeongyeon sợ phát khiếp.
- Ờm... - Cô nhân viên trẻ đẹp có hơi bối rối khi nghe Mina nói vậy.
Jeongyeon liền kéo lấy tay Mina đi và hạ giọng nói, nhằm cứu cánh cho cô gái xấu số kia:
- Ha ha...Mina đến rồi thì sang kia chọn đồ với tôi đi nhaaa~
Mina bị Jeongyeon kéo đi nhưng vẫn quay đầu lại nhìn bảng tên của cô nàng đó:
- Minatozaki Sana. Hừ...tạm thời cho cô sống.
Cô gái đơ người ra một lúc chẳng hiểu Mina nói gì, nhìn theo hai bóng lưng rời khỏi.
- Sao nào? Jeong muốn tôi chọn giúp gì vậy? - Mina hỏi Jeongyeon với cái mặt cười như không cười.
- ...Cô...à...ờ...Mina đừng giận nha. Tôi...à...Jeongyeon chỉ muốn ra đây mua đồ ăn và nguyên liệu làm bánh thôi. Jeongyeon với cô nhân viên kia không có gì cả.
- Ờ... - Mina đáp hờ hững như có như không, mắt hướng đi nơi khác.
Jeongyeon vẫn là tinh ý nhận ra sự bất thường trong cách trả lời của Mina, khả năng cao là đang giận rồi:
- Đừng giận mà Jeongyeon sẽ làm bánh cho em ăn nhaaa~~~
- Chọn xong hết rồi? - Mina bất chợt quay sang hỏi.
- Ừ.
- Vậy đi ra đây mua cái này với em... - Nói rồi kéo tay Jeongyeon đi sang một khu khác.
Mina đi vòng quanh nơi bán đồ ăn tự chọn mua vài loại mà cô nghĩ Jeongyeon sẽ thích ăn cho vào giỏ hàng.
Sau đó hướng đến một nơi, Jeongyeon đi theo Mina đến đó, cơ mà nó khiến Jeongyeon há hốc mồm:
- Em mua nhiều cái này làm gì chứ??
- Muốn Jeongyeon làm xác ướp Ai Cập ~ - Mina đáp mặt tỉnh bơ, mắt vẫn hướng về những đồ trên kệ ngắm nghía kĩ lưỡng, ngẫm nghĩ một chút xong, sau đó lấy tay nhấc một đống tuýp thuốc trị sẹo, một đống túi bông y tế, một đống hộp băng cá nhân, một đống thuốc sát trùng, một đống băng cuộn y tế.
Tiếp theo đến chỗ khác mua đống dao, kéo, to nhỏ thập cẩm đều có hết. Để vào trong xe đẩy.
Cuối cùng Mina ra chỗ bán giải khát nhặt cả đống nước tăng lực cho vào xe đẩy. Jeongyeon nhìn thấy vậy sợ đến nỗi như người mất hồn.
- Xong rồi...thuốc kích thích có lẽ không cần mua...
- Phù...may thế... - Jeongyeon có chút thở phào nhẹ nhõm.
- Yên tâm, trong nhà em dự trữ cả đống rồi.
- HẢ...
Jeongyeon mặt tối sầm tự trách mình ngu ngốc: "Không phải chứ?? Mình chỉ muốn ra ngoài mua đồ ăn thôi mà...hic "
Sana thấy hai người quen thuộc kia bước ra ngoài thanh toán liền chạy đến đổi chỗ làm, cốt yếu là muốn ngắm cái chị tomboy thêm một lúc nữa, còn cô nàng bên cạnh chị tomboy thì cứ khư ôm lấy cánh tay của chị í.
Mina để ý cái cô nhân viên Sana kia cứ nhìn Jeongyeon hoài nên máu nóng dồn lên não càng ôm chặt cánh tay của Jeongyeon hơn nói:
- Này cô kia, tính tiền nhanh lên cho tôi còn về.
Sana đang cười tươi nhìn Jeongyeon thì bị giọng nói lạnh như băng làm cho có chút khó chịu. Những thứ đầu Sana vẫn rất vui vẻ nhưng khi đến món đồ sau, cô liền tối đen mặt lại, nụ cười trên môi dập tắt.
Jeongyeon khi ra tính tiền chính là bối rối cùng với sự sợ hãi, vò đầu bứt tai. Mina thấy vậy thực sự là cực kì thích thú trong lòng, cười tà tà có vẻ rất thỏa mãn với biểu cảm của hai người. Xong xuôi Mina đem hết tất cả túi đồ cho Jeongyeon cầm:
- Cầm nguyên ở trên tay không được thả ra.
- Ừ...
Ra ngoài bãi đỗ xe, đến gần chiếc xe được đỗ ở một góc khuất, Mina nhanh tay đẩy Jeongyeon đè lên cánh cửa xe.
Jeongyeon bất ngờ bị kéo mạnh, áp lưng vào mặt kính hơi lạnh khiến cô bỗng thốt ra tiếng "A" nhẹ. Mina vòng tay qua cổ Jeongyeon tìm đến đôi môi mềm mại của cô mà cắn mút, chiếc lưỡi non mềm luồn vào trong miệng cô, sục sạo khắp nơi, cuốn quít lấy của cô. Jeongyeon có vẻ đã quen với việc bị Mina cưỡng hôn như vậy, hai tay đang cầm lấy đống đồ, chống cự chẳng có lợi ích gì, cách tốt nhất là thuận theo Mina để cô ấy đưa dẫn. Song cũng không biết tự lúc nào chính của mình cũng chủ động cuốn lấy lưỡi Mina, vị ngọt ngọt ở đầu lưỡi làm cô bị cuốn vào nhiều hơn.
Đẩy sâu nụ hôn cuồng nhiệt hơn một chút, tiếp tục tận hưởng khuôn miệng nhỏ xinh của Mina như một thứ trái cây ngon lành. Song tự dưng Mina cởi cúc trên cùng của Jeongyeon ra cắn lấy xương quai xanh của cô, cái tay thì luồn vào trong áo xoa lấy bụng. Jeongyeon định thả túi đồ xuống để đẩy Mina ra.
- Cứ thử bỏ mấy cái túi xuống xem nào? - Mina dường như biết được ý định của Jeongyeon liền cất giọng dẹp ngay tư tưởng đó của cô.
- Mina...đừng...để về nhà đi...ở đây sẽ có người thấy... - Jeongyeon có chút hốt hoảng.
- Chẳng sao cả. Cho họ biết rằng Jeongyeon là của Mina này.
"Hóa ra là vẫn còn giận sao, trời ạ... "
- Mina xinh đẹp, Mina dễ thương, Mina tuyệt vời. Cho Jeongyeon xin lỗi mà...
- Em đã nói gì nhỉ? - Mina thổi làn hơi ấm ấm vào mặt cô, thì thầm.
- Ừm...em nói không ra khỏi nhà...và...đợi em về...
- Và Jeongyeon đã làm gì nhỉ? - Mina trưng vẻ mặt trong sáng ra.
- Ừ thì...Jeongyeon đã ra ngoài...
Mina véo vào lưng Jeongyeon:
- Còn gì nữa không ta?
- A đau Jeongyeon đã cười với cô gái ấy...ui da lần sau Jeongyeon sẽ không dám như vậy nữa...hic
- Ồ...còn có lần sau à ? - Mina gằn giọng, mắt trợn lên.
- Ối đáng sợ quá...à không...Mina à, Jeong đảm bảo với em là không có lần sau đâu ha...
Mina cất giọng lạnh băng nói chắc chắn:
- Tốt! Jeongyeon là của em, Yoo Jeongyeon, Myoui Mina này không thích ai động vào thứ thuộc đã về mình và Jeongyeon là một trong số đó, nụ cười, ánh mắt, tất cả của Jeongyeon đều là của em. Không được dành cho ai cả, nam hay nữ, nhất là với những đứa con gái khác. Nên nhớ chỉ một mình Mina mới được thấy. Đó là một lời khẳng định. YOU ARE MINE.
Jeongyeon mở to mắt ra: "Cái gì...lời khẳng định ư...Mina đang tỏ tình với mình à? Sao..sao tim mình...đập nhanh thế này "
- Được...được...tôi...Yoo Jeongyeon là của em...mãi mãi là của Myoui Mina. Sẽ không dám làm trái ý em...
Ánh mắt đen sâu thẳm của Mina lúc này thì đang cao cao tại thượng nhìn chằm chằm biểu hiện khuôn mặt của cô. Quan sát kĩ lưỡng phản ứng của Jeongyeon, xem ra đã đủ rồi.
- Tạm tha, sẽ xử tiếp. Giờ về nhà đã. - Mina cười nhếch miệng nói, rồi hôn phớt lên má cô.
Jeongyeon nghe đến hai từ "Về nhà" liền vội vàng mở cửa xe ra đặt đống túi này ra ghế đằng sau rồi quay ra nhìn Mina.
- Nhìn gì? Bế em vào xe rồi tự lái đi.
- Hả...bế á...
- Vừa nói là sẽ không làm trái ý em mà...
- ...
Jeongyeon há mồm nhận ra: "Chết cha, cái mồm hại cái thân. Thôi xong...đời mày coi như tèo rồi Jeongyeon "
Ôm lấy người Mina đang tựa trên người mình, nhấc cô ấy lên khỏi mặt đất, tay mở cửa và đặt cô ấy nhẹ nhàng nằm xuống ghế, lấy áo khoác ở trên ghế sau đắp hờ lên người cô nàng lạnh lùng kia:
- Thời tiết thay đổi rồi đừng ăn mặc như vậy nhé, lạnh rồi bị cảm đó.
- Vâng~ - Âm thanh phát ra từ cổ họng Mina, khiến trái tim của Jeongyeon đập nhanh hơn rất nhiều. Chủ động hôn lên trán Mina.
Jeongyeon ngồi dậy, đóng cửa lại và ngồi lên ghế lái xe quay về nhà:
- Cảm giác thật tuyệt vời...hạnh phúc đấy chứ...
End chap 10.
Đang HE có nên biến thành SE không? Càng đọc càng thấy nhạt vcl ra...
-MONO MH-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro