"NHÀM"
"Quen càng lâu, người ta càng dễ đưa bản thân vào trạng thái "Nhàm". Nhàm nghĩa là không buồn, không vui, không có cảm xúc mạnh. Dần dà sự nhàm đó dẫn đến "chán", và nguy hiểm nhất là mong muốn tìm một niềm vui mới, hay một người mới.
Trong tình yêu có hai loại người khi nhận ra câu chuyện hai đứa đã bắt đầu lâm vào trạng thái nhàm:
- Người không có bản lĩnh sẽ bỏ mặc nó, chờ đợi ngày ly tan, hay chờ đợi một người khác man đến niềm vui tuyệt hơn.
- Người có bản lĩnh sẽ tìm mọi cách để thoát khỏi trạng thái đó, và đưa tình yêu có nhiều trải nghiệm mới trở lại, để thương nhau trở lại, và tiếp tục với hạnh phúc đã lựa chọn.
Người không có bản lĩnh, thường sẽ mãi tiếp tục vòng quay đau khổ: Yêu - Nhàm - Chán - Có người mới - Rồi lại yêu. Vòng quay đó khiến họ mãi mãi không hiểu được hạnh phúc thực thụ nằm ở sự lâu dài, và mãi mãi không có một người bạn đời ở bên.
Người có bản lĩnh, sẽ nhận ra trải nghiệm của tình yêu nằm ở chính bản thân chúng ta có thật sự cố gắng hay không, chứ không phải mong mỏi tìm kiếm từ đối phương. Nếu không ai chủ động kéo vãn tình yêu, làm sao không buông tay cho được?
Thử đi, quen một thời gian rồi đổi mới nó một tí.
- Bình thường hôn trong phòng, thì hãy thử hôn dưới một gốc anh đào (gọi ý Đà Lạt)
- Bình thường đàn ông chủ động, thì giờ hãy để phụ nữ nắm quyền.
- Bình thường nhắn với nhau qua messenger, giờ hãy thử gửi một bức thư tay đi. Hay gửi cho nhau những tấm Poscart chẳng hạn.
- Bình thường chả bao giờ nấu ăn, thì giờ xuống bếp làm một gói mì với hàng vạn yêu thương bỏ vào.
- Bình thường make love ở nhà, thì hãy xách nhau ra một nơi đẹp hơn, thiên nhiên hơn, xa thành phố mình hơn.
Yêu, là cùng nhau cố gắng, lúc đó sẽ thấy 5 năm, 10 năm chỉ là một chuỗi kỷ niệm chưa lấp đầy mà thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro