Chap 1
Kirishima không biết tại sao cậu lại nghĩ rằng chọn hóa học hữu cơ làm lớp tự chọn là một ý kiến hay. Yaoyorozu đã nói với cậu rằng nó sẽ giúp cậu vượt qua môn sinh học, và chỉ có Chúa mới biết Kirishima cần được giúp đỡ với lớp sinh học của mình.
Không ai nói với cậu rằng cậu cũng cần sự giúp đỡ trong lớp hóa học.
Có một lần, cậu không đủ tiền mua quyển sách giáo khoa đắt tiền đến mức phi lý, vì vậy cậu mắc kẹt với bản copy duy nhất có sẵn trong thư viện - một bản copy không thể mang ra khỏi thư viện, vì một vấn đề nào đó. Và sau đó cậu không thể hiểu một từ nào về những gì được giảng trong lớp. Tất cả những thứ về carbon và số nguyên tử đều trở nên khó khăn và thành thật mà nói thì nó quá phức tạp. Không ai nói với cậu rằng chuyên ngành giáo dục thể chất có thể khó đến vậy.
Cậu tự nhận mình là một chàng trai khá lạc quan. Tuy nhiên, cậu sẽ mất học bổng thể thao nếu không qua bất kỳ một môn nào, kể cả nó có là môn tự chọn. Kirishima bắt đầu nghĩ rằng cậu đã đi đến giới hạn khi thấy mình đang viết nghệch ngoạc 'làm thế nào để căn bằng phương trình?' trên góc một trang giấy.
Quyển sách không trả lời cậu, kể cả khi Kirishima khá chắc câu trả lời chỉ nằm đâu đó trong đây. Được viết bằng ngôn ngữ kinh khủng đó là hóa học. Sau đó, cậu không nhận ra mình vừa viết bậy vào một quyển sách không thuộc về mình và cậu bắt đầu hoảng sợ.
"Khỉ thật..." Cậu lẩm bẩm và với lấy cục tẩy của mình.
Bất kể cậu có chà xát nó lên trang sách như thế nào, những dòng chữ được viết bằng bút vẫn ở đó, nhìn chằm chằm vào cậu và nhắc nhở cậu về thất bại to lớn mà cậu đang đối mặt.
"Ki-ri-shi-ma"
Cậu phải mất hơn vài giây để xác định nguồn gốc của giọng nói quen thuộc - một bằng chứng cho việc hóa học đã làm nhũn não cậu như thế nào. Kirishima do dự và nhìn chằm chằm vào quyển sách mà cậu đang cố gắng làm sáng tỏ trong gần một giờ và sau đó nhìn người bạn đang đợi cậu bên ngoài.
Với một tiếng rên rỉ bị bóp nghẹt, Kirishima đóng sách lại và thu dọn đồ đạc của mình để rời đi.
"Này, anh bạn. Trông cậu thảm vãi." Kaminari nói.
"Cảm ơn. Tớ cũng rất vui khi gặp cậu." Kirishima va vai cả hai vào nhau.
Kaminari vấp té, và đẩy cậu về phía trước.
"Không thể tin được có ngày tớ thấy cậu học tập chăm chỉ như vậy đấy, anh bạn!"
Kirishima thở dài. Cậu biết Kaminari từ khi học trung học và cả hai đã luôn vật lộn với điểm số từ hồi đó. Tuy nhiên, đã có một chút thay đổi khi cả hai bước vào đại học. Kaminari có thể ngốc nghếch, nhưng nó yêu kỹ thuật điện hơn bất cứ thứ gì, và Kirishima luôn là người giỏi trong vận động.
Đó là cho đến khi sinh học tham gia.
Và cả lớp hóa học tự chọn chết tiệt nữa.
"Tớ phải học, cậu biết đấy" Kirishima bĩu môi nói. "Tớ sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng nếu tớ trượt bất kỳ lớp nào."
"Ừ, tớ biết, tớ biết." Với một cái phất tay ra vẻ phản bác, Kaminari đảo mắt. "Tớ sẽ học với cậu sau, còn bây giờ lên đồ đi dự tiệc của Ashido nào."
"Tiệc?"
"Hửm, cậu quên à? Cậu ấy đã mời chúng ta vào tuần trước!"
Kirishima không quên. Cậu cắn môi. Cậu thích những bữa tiệc của Ashido. Cô nàng có gu âm nhạc super eclectic, đảm bảo rằng mỗi vị khách sẽ nghe ít nhất một bài hát mà họ yêu thích và cô nàng có lẽ là bạn của tất cả sinh viên ở U.A. Những bữa tiệc của cô nàng luôn đông vui và nhộn nhịp. Và...
"Tớ không biết nữa, anh bạn." Kirishima ngại ngùng sờ lên gáy. "Tối nay tớ nên học bài thì hơn..."
Kaminari lập tức trở nên gấp gáp. "Cậu đang giỡn đó hả? Là bữa tiệc của Ashido! Cậu biết Ashido quen biết bao nhiêu người hấp dẫn không? Và tớ không phải gay hay gì, nhưng mấy bạn nam cậu ấy quen cũng ngon nữa."
Kirishima khịt mũi và bắt đầu cười.
"Đừng cười! Cậu biết cậu xứng đáng được thoải mái mà! Có thể trong bữa tiệc, cậu sẽ ngừng kết bạn với tất cả những người mà cậu gặp và thực sự có một mối quan hệ đấy!"
"Tớ không kết bạn với tất cả những người tớ gặp. Hơn nữa, chuyện đó thì có gì không tốt?"
"Nhìn này, chúng ta phải đi. Được chứ? Có Yaoyorozu, có Haganake, có cả Jirou nữa."
Kirishima nhướng mày. "Ừm... anh bạn à, Jirou ấy, cô ấy có phải les không?"
"Không, không có." Kaminari chế giễu. "Cậu mới les ấy."
"Nếu ý của cậu tớ là đồng tính luyến ái, thì ừ, đó là sự thật."
"Đừng đánh giá cậu ấy qua vẻ bề ngoài! Chúng ta đâu có biết được!" Có một khoảng dừng và Kaminari lầm bầm. "Có lẽ cậu ấy là bi hay gì đó."
Trong khi Kirishima đảo mắt, Kaminari bắt đầu lập một danh sách bằng chứng cho thấy Jirou trên thực tế có thể bị thu hút bởi các chàng trai. Cậu để cho người bạn của mình luyên thuyên, những lời nói bay qua tai cậu khi cậu bắt đầu nghĩ đến vấn đề của mình. Kirishima cố gắng thuyết phục bản thân rằng mọi chuyện sẽ ổn ngay cả khi cậu đến bữa tiệc trong khi một phần nhỏ trách nhiệm trong cậu đang khiển trách. Cậu lặng lẽ đấu tranh cho đến khi mắt cậu dừng lại trên một người quen.
Là Uraraka Ochako, một người bạn cũ khác của cậu, chỉ cách họ có vài mét phía trước, ngay khu thí nghiệm. Lưng của cô quay về phía họ, nhưng Kirishima sẽ nhận ra mái tóc tròn đáng yêu đó ở bất cứ đâu. Tuy nhiên, điều thu hút sự chú ý của cậu không phải là Uraraka mà chính là người cô đang nói chuyện cùng, một chàng trai tóc vàng nóng nảy, giận dữ.
Mọi thứ về hắn đều hung hăng, từ mái tóc xù, đến hàm răng luôn nghiến chặt, từ bờ vai rộng, đến bàn tay mạnh mẽ nắm lại thành đấm. Kirishima chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ai đó trông thù địch như vậy trước một chiếc bánh ngọt như Uraraka.
Sau đó, cậu thấy bờ vai của cô cũng đang căng thẳng.
Kirishima dừng bước và nắm lấy cánh tay của Kaminari.
"Gì vậy?"
"Hãy nhìn anh chàng kia và Uraraka. Họ đang... đánh nhau, phải không?"
Kaminari liếc nhìn hai người họ trước khi nhướng mày với Kirishima. "Anh bạn, đừng can thiệp. Đối với tất cả những gì chúng ta biết, thì họ đang nói chuyện."
"Kaminari. Tớ nghĩ rằng anh chàng kia thật sự rất nóng bỏng."
Kaminari có vẻ bối rối trong một giây trước khi nhận ra ý của Kirishima. "Đi giúp Uraraka nào!"
Kirishima không hài lòng về điều đó, nhưng cậu có một tình trường dài đằng đẵng về những lựa chọn tồi tệ. Đến nỗi bạn bè cậu đùa rằng tất cả những chàng trai mà Kirishima thấy hấp dẫn đều sẽ biến cậu thành bao cát. Đã hơn một lần cậu nghe thấy bạn bè mình nói mấy câu kiểu như 'Đừng hẹn hò với gã đó! Kirishima nghĩ rằng tên đó đẹp trai, vì vậy chắc chắn có điều gì đó không ổn!' Nó nhiều đến mức khiến Kirishima tin vào điều đó, và đó chắc hẳn là lý do tại sao cậu vẫn mãi không thể hẹn hò tử tế với ai, không phải vì cậu chỉ muốn làm bạn với mọi người... Dù sao thì, khi cậu nhìn thấy một chàng trai hấp dẫn như vậy nói chuyện với Uraraka... Chà, điều đó có nghĩa anh chàng kia lại là một gã tồi, nhỉ?
Cậu và Kaminari chạy về phía họ.
"Uraraka-san!" Kaminari gọi, vẫy tay.
Chàng trai tóc vàng nóng bỏng trừng ánh mắt có thể giết người về phía họ, nhưng đó là những gì cậu mong đợi. Điều họ không mong đợi là Uraraka quay lại, khuôn mặt xinh đẹp của cô nhăn lại vì giận dữ và gầm gừ.
"Biến đi!"
Cả Kirishima và Kaminari đều lùi lại ngay lập tức. Uraraka nhận ra họ và biểu cảm của cô từ từ trở lại bình thường, trước khi trở nên xấu hổ. Chàng trai phía sau cô thả lỏng một chút và bắt đầu cười.
"Ôi Chúa ơi! Kirishima-kun, Kaminari-kun, tớ xin lỗi, tớ chỉ... Đừng cười nữa, Bakugou!" Cô quay lại và xô chàng trai tóc vàng nóng bỏng. "Đây là lỗi của cậu!"
"Sao lại là lỗi của tao khi mày nạt nộ mấy thằng bạn ngu ngốc của mày?" Hắn nhướng mày.
"Cậu đã làm tớ nổi điên! Chúa ơi, cậu thật phiền phức!"
"Sao cũng được, mặt mâm. Để tao yên đi." Và chàng trai tóc vàng nóng bỏng đút tay vào túi và quay lưng bỏ đi.
"Vẫn chưa xong đâu, Bakugou!"
Hắn không thèm nhìn cô lấy một lần, nhưng hắn đảm bảo rằng tất cả những người còn lại đều nhìn thấy khi hắn giơ ngón tay giữa lên với Uraraka và đi về phía thư viện.
Đúng là một tên không ra gì.
Kirishima thật muốn đè người kia ra.
"Thật tình." Uraraka hậm hực. Sau đó, cô nhớ rằng Kirishima và Kaminari vẫn ở đây và có vẻ hơi hoảng sợ. "À, ừm, rất xin lỗi, các cậu. Về Bakugou và thái độ của tớ."
"Không sao đâu." Kirishima cuối cùng cũng có thể lên tiếng. "Nhưng cậu ổn chứ? Bọn tớ nghĩ rằng cậu ta đang làm phiền cậu, vì vậy bọn tớ đến đây."
Đó không phải là điều nên nói ra. Uraraka có vẻ không vui khi nghe điều đó và Kirishima biết chính xác tại sao. Cô ghét bị đối xử như một kẻ thảm hại cần giúp đỡ. Chết tiệt. Cậu và cái miệng tài lanh của cậu.
"Tớ ổn. Bakugou là... thôi bỏ đi." Cô thở dài. "Như các cậu thấy đấy, cậu ấy hơi khó chịu, nhưng cậu ấy thực sự không có ý gì. Chỉ là... Mối quan hệ của tớ và Bakugou rất phức tạp."
Ồ.
"Dù sao thì... xin lỗi các cậu." Uraraka cúi đầu. "Nhưng tớ phải đi gặp Deku-kun và Iida-kun rồi. Chúng ta gặp nhau sau nhé?"
Cô vẫy tay chào hai người và quay gót rời đi.
"Đùa à?" Kaminari lẩm bẩm. "Mối quan hệ của tớ và Bakugou rất phức tạp? Cậu có nghĩ rằng Uraraka hẹn hò với tên khốn đó?"
Kirishima không nói gì. Một là, vì cậu lo lắng cho Uraraka. Hai là, vì cậu cảm thấy vô cùng tội lỗi về việc cậu bị bạn trai của Uraraka thu hút một cách điên cuồng như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro