Oneshot
Thế giới vẫn luôn thay đổi, cuộc sống không ngừng thay đổi và tất nhiên lòng người cũng sẽ thay đổi chỉ là. . . ta có muốn chấp nhận nó hay không thôi.
Nói sơ qua về cô gái ấy nhé, cô gái có mái tóc dài đen óng, gương mặt rất đáng yêu, hơn thế nữa. . .cô gái bước vào trường cấp ba như một nàng công chúa, luôn mỏng manh, luôn hiền lành và hoàn hảo. Khiến cho bất kỳ ai nhìn vào cũng muốn đưa trọn vòng tay ôm lấy, che chở và bảo vệ bất kể là nam hay nữ. Nhưng cô gái ấy luôn từ chối tất cả những điều gọi là tình yêu mà bất kỳ ai trao tặng, dù người ấy có hoàn hảo, tài giỏi, xinh đẹp và nổi bật thế nào đi nữa. . .
Cuối dãy phòng học lớp mười hai, chuyên Văn, cô gái nép mình sau bức tường chờ đến khi giáo viên bước ra khỏi phòng, như thường lệ: Yoona, học sinh lớp 11D chuyên Văn bước ra cửa và nhìn về phía hành lang đó, cô bé vẫn luôn chờ đợi mỗi giờ ra chơi:
- Chị lại đến à? Hôm nay mình ăn gì đây?
Yoona nở một nụ cười trong veo như thiên thần, à thì Yoona là thiên thần trong lòng cô gái ấy mà.
- Em thích ăn gì thì chị sẽ ăn cái đó!
- Thật không? Đi thôi Taeyeon!
Được Yoona nắm tay và kéo đi như vậy, điều duy nhất mà Taeyeon cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết. Nhưng đã hơn mười năm rồi, cô bé chưa một lần nói ra, đơn giản là vì. . .
"Liệu một lúc nào đó em ấy biết rõ thứ tình cảm mà mình dành cho em ấy là tình yêu, khi những điều thầm kín được nói ra, Yoona. . .em ấy và mình còn có thể giống như bây giờ nữa không? Khi mà. . .cuộc sống luôn khiến con người phải thay đổi, dù chính họ cũng không muốn. . ."
- Taeyeon à. . .lớp em vừa có một chàng chuyển vào đó! Con trai mà làm Văn hay cực luôn!
- Vậy sao? Chị chỉ thấy mỗi mình em là làm Văn hay nhất thôi!
- Lúc nào chị cũng vậy! Đã lên cấp ba rồi. . .chị phải tập làm quen với những chàng trai đi. . .chẳng lẽ chị không thấy rung động trước ai sao?
Cô ấy mỉm cười, chỉ mỉm cười thôi, lúc nào cũng vậy. . .bởi vì có thể nói thế nào được, nói thế nào cho em ấy hiểu.
"Chị đã rung động từ khi nhìn thấy em, rung động từ cách đây rất lâu rồi!"
Chính xác là mười năm trước, khi gia đình Taeyeon chuyển về gần nhà Yoona sống, lúc đó Taeyeon tám tuổi còn Yoona thì mới bảy tuổi. Lần đầu tiên gặp Yoona trong bãi đất trống trước nhà, Yoona bị một đám con trai trong xóm chọc ghẹo, Taeyeon đã dùng cục đá gần đó để ném tên con trai to nhất đám, nhưng cục đá đáng ghét lại bay trúng vào đầu Yoona, thế là người làm Yoona khóc không phải đám con trai kia nhưng lại chính là cô bé Taeyeon. Cô bé Taeyeon đáng yêu ngày đó, không biết quen hay lạ, nhưng đã rối rít xin lỗi Yoona và còn hôn lên trán Yoona nữa:
"Mẹ mình nói rằng nếu hôn lên chỗ đau thế này, thì nó sẽ không còn đau nữa! Tin mình đi!"
Kể từ đó, họ trở thành bạn thân, không có điều gì về Yoona mà Taeyeon không biết và tất nhiên với Taeyeon cũng vậy. Chỉ duy nhất một điều mà Yoona chưa hề biết, đó chính là lần đầu tiên Taeyeon biết đến tình yêu. . .thì cô ấy cũng nhận ra rằng, tình yêu trong trái tim Taeyeon bấy lâu nay vốn dĩ chỉ dành cho Yoona.
. . .
Giáng sinh, cái không khí se se lạnh quấn lấy cơ thể, cái lạnh làm chân ta chùn lại, lười đi. . .làm tay ta co lại, lười cử động và cái lạnh làm trái tim ta trở nên cô đơn phía sau. . . một cặp đôi hạnh phúc.
Ba tuần trước,
- Taeyeon à! Chị còn nhớ anh chàng mới chuyển vào lớp mà em nói chứ? Anh ấy tỏ tình với em. . .và em đã nhận lời rồi!
- Vậy. . .vậy sao?
Taeyeon đứng dậy, mỉm cười rồi lùi về phía cánh cửa:
- Chị về đây! Tự nhiên buồn ngủ quá!
Chỉ là, cô ấy không muốn phải nghe những điều hạnh phúc với ai kia từ miệng người mà nó yêu thế thôi. Nhưng có lẽ em ấy đã bắt đầu không còn nhận thấy những cảm xúc thay đổi trên gương mặt nó nữa, em ấy đã bắt đầu không còn quan tâm nó vui hay buồn và em ấy cũng không còn nhận ra nó khó chịu thế nào khi phải nghe những điều về em ấy với. . .người con trai kia.
Christmas này, Taeyeon tự nắm tay mình đi phía sau, xa rất xa em ấy, cũng không còn được nhìn thấy nụ cười đẹp như thiên thần của em ấy nữa, nó chỉ âm thầm đi phía sau lưng, còn em ấy thì vui vẻ mỉm cười với anh ấy, chẳng một lần nhìn lại phía sau, chẳng một lần nhận ra cô. . .Cô muốn được đan bàn tay mình vào tay em ấy, muốn được dựa vào bờ vai đó, được mỉm cười và được hạnh phúc, dù chỉ là một hạnh phúc tạm. . .thế nhưng dường như chuyện đơn giản đó đối với nó bây giờ cũng thật khó khăn.
Nắm bàn tay thật chặt, Taeyeon bước nhanh về phía trước, dưới cái không khí se lạnh của mùa đông, cô ấy không còn cảm thấy chân mình như chùn lại nữa, cố gắng chạy về phía họ, giả vờ lao vào chỉ để tách bàn tay đang nắm chặt của họ ra, bởi vì. . .nó đang cảm thấy ghen.
- Ơ? Xin lỗi! – Cô ấy cúi đầu
- A. . .Taeyeon! Chị cũng đến đây sao?
- Yoona!
Cảm thấy mình thật đáng thương, cô ấy đang diễn một vỡ kịch quen thuộc kể từ lúc biết em ấy đang hẹn hò. Bất ngờ ôm chặt Yoona trong đôi tay mỏng manh của cô, mùa đông chợt ấm lên:
- Không ngờ lại gặp anh và em ở đây!
- Thật là kỳ lạ. . .lần nào đi chơi với em cũng gặp cô bé này!
Anh chàng học trên lớp Yoona thắc mắc, nhưng biết nói sao đây nhỉ? Chỉ cần nơi nào mà Yoona đặt chân tới, ở đó sẽ có Taeyeon.
- Nếu chị không ngại thì đi ăn cùng bọn em nhé!
- Dạ vâng!
Đôi lúc, cô ấy tự thấy mặt cô cũng dày thật. Nhưng nó không thể không làm thế. . . bởi vì cô yêu Yoona rất nhiều.
. . .
Khi những cái se lạnh của mùa Đông trôi qua, cái nhộn nhịp và ấm cúng của mùa Xuân ghé đến, chẳng hiểu sao, đi bên cạnh chàng trai ấy Yoona vẫn cảm thấy mình cô đơn và lẻ loi, chẳng hiểu sao trong vô số tình cảm mà Yoona nhận được từ chàng trai ấy Yoona vẫn cảm thấy mình thiếu một điều gì đó.
Còn Taeyeon thì. . .
Từ khi anh ấy xuất hiện, Taeyeon chỉ còn là người đứng trên phòng nhìn xuống, nhìn anh ấy đưa đón Yoona đi học thêm, đi ăn, đi chơi. Kể từ khi anh ấy xuất hiện, không gian xung quanh Taeyeon trở nên ngột ngạt, màu sắc cũng không còn tươi mới những âm thanh đơn điệu và vô nghĩa, mọi thứ trở nên vô nghĩa. . .chính xác là kể từ khi Yoona dần bước chân ra khỏi cuộc sống của Taeyeon.
Khi ở quá lâu trong những điều thân thuộc, con người dễ rơi vào tuyệt vọng nếu mất đi hay thiếu đi một thứ gì đó mà họ từng có. . .
- Em thích anh ấy chứ?
- Ừ! – Yoona khẽ cười
- Vì điều gì?
- Anh ấy ấm áp và cũng rất chu đáo. . .rất ga lăng nữa! Mẫu người của nhiều cô gái đó!
- Những điều đó làm em thấy hạnh phúc sao?
- Có lẽ là vậy. . .
- Những điều đó. . .thật sự quan trọng sao? – Taeyeon thở dài Yoona mỉm cười, nụ cười ấy chẳng có gì khác hơn khi ở bên cạnh Taeyeon, thế mà em ấy lại cảm thấy vui và hạnh phúc đến vậy sao?
- Còn chị? Điều gì mới quan trọng và khiến chị cảm thấy hạnh phúc?
- Là người ấy. . .chỉ yêu duy nhất mình chị thôi! Không bao giờ thay đổi dù có người con gái khác hoàn hảo hơn chị xuất hiện. . .có thể người ấy không chu đáo. . .cũng chẳng ga lăng. . .có thể người ấy không phải là mẫu người của bất kỳ ai cả. . .chỉ cần trái tim đó chân thành và không bao giờ thay đổi. . .
Taeyeon đứng dậy, đây là lần đầu tiên cô nàng rời khỏi trước khi Yoona bước đi.
"Chỉ cần người đó yêu duy nhất mình chị. . .không thay đổi dù có bất kỳ ai khác xuất hiện. . .thì chị sẽ yêu người đó. . .bất kể là trai hay gái"
. . .
Nhưng rồi Taeyeon tự nghĩ:
"Mình chỉ nói với lòng là mình yêu em ấy, nhưng mình chưa làm gì để chứng minh điều đó cả, trong khi cứ mỗi ngày trôi qua người con trai khác đang tạo với em ấy những kỷ niệm đẹp. . ."
Cô nàng bắt đầu để ý quan sát đến anh chàng kia nhiều hơn, cho đến khi. . .
Trước ngày sinh nhật của Yoona, anh chàng ái ngại:
- Hôm trước nghe em hát ở phòng trà. . .thì ra em là bạn của Yoona và còn học chung trường!
- Cám ơn anh!
- Em hát hay và còn biết chơi piano nữa! Thật là hoàn hảo. . .
- Anh quá khen rồi!
Đặt tay lên vai Taeyeon, anh chàng đề nghị:
- Tối mai em có thể đến phòng trà đàn và hát giúp anh một bài không? Anh muốn tặng Yoona món quà bất ngờ nhân dịp sinh nhật!
Con bé nắm chặt bàn tay anh ấy, thì thầm bằng đôi mắt trong veo đó:
- Em . . . em thích anh!
Rồi vội buông bàn tay đó ra, con bé chạy đi về phía hành lang để lại một sự rung động quấn lấy chàng trai.
Đêm hôm sau, kế hoạch tặng quà thất bại, chàng trai đành đến phòng trà cùng Yoona với một hộp quà khác. Tiệc sinh nhật của Yoona thường bắt đầu với Taeyeon và cũng chỉ kết thúc với Taeyeon, nhưng hôm nay lại khác, khi vừa định ra về, người chủ phòng trà yêu cầu tất cả khách hàng nán lại để thưởng thức một bản nhạc mà phòng trà dành tặng cho mọi người.
Yoona chăm chú nhìn về phía cây piano, Taeyeon xuất hiện trong bộ váy màu xanh ngọc nhẹ nhàng, màu mà Yoona thích nhất. . .và chiếc váy đó cũng là quà mà Yoona tặng cho Taeyeon nhân dịp sinh nhật mười lăm tuổi. Cô ấy lướt bàn tay trên từng phím đàn piano lúc trầm ấm lúc lại trong veo. Bản nhạc bắt đầu cùng với giọng hát của Taeyeon:
"Dẫu biết trước sẽ chẳng khi nào mình tay nắm tay. . .
Vậy mà sao tình yêu vẫn đong đầy. . .
Những tiếng nói ấm áp đôi môi người trao đến ai. . .
Mà nào hay. . .một người âm thầm khóc. . .
Ngày gặp nhau, có biết đâu. . .
Chính con tim em âm thầm riêng trao về anh. . .
Vì tim anh đã trao ai rồi
Nên thôi xin đành căm nín tình tôi. . .
Lặng riêng em đứng bên anh, nhìn anh đưa đón ai về!
Cứ thế trôi qua em bao ngày lê thê. . .
Nhìn anh không nói nên lời vì tâm tư cứ rối bời.
Yêu thương, yêu thương dành riêng em mà thôi!
Mình em giữa lối âm thầm, tình yêu kia mãi xa xăm.
Em sẽ giữ mãi yêu thương trong lặng câm. . .
Và mong anh sẽ bên người, tình yêu kia mãi không rời. . .
Riêng em sẽ mãi lặng thầm riêng tình em . . .
Yêu anh. . . yêu anh. . ."
Điều gì khiến Taeyeon hát bài hát đó tâm trạng và thổn thức như vậy, Yoona cảm thấy hoang mang lo lắng, liếc nhìn người bạn trai của mình, anh ấy đang nhìn Taeyeon với đôi mắt say đắm và như đang bị cuốn theo ca khúc đó.
Họ đã cãi nhau, ngay trong lần mừng sinh nhật đầu tiên của hai người. . .vì sự xuất hiện của Taeyeon.
. . .
Mấy tuần sau đó, trong trường đồn rằng Taeyeon chính là người thứ ba xen giữa chuyện tình đẹp trong mơ giữa Yoona và anh chàng học trên lớp.
- Nghe nói cô gái hoa khôi lớp 12 dám cả gan giật bạn trai của Yoona đó!
- Con nhỏ xinh đẹp vậy mà làm chuyện khó tin ghê!
- Từ chối biết bao nhiêu hot boy của trường rồi đó. . .
- Vậy mà đi giật bạn trai của bạn thân!
- Nghe nói họ thân như chị em vậy!
Cũng từ ngày đó, mọi người nhìn Taeyeon với cặp mắt khác, chỉ cần lướt qua thôi cũng biết họ đang thì thầm với nhau điều gì, nhưng Taeyeon không quan tâm, bởi vì họ chỉ là người ngoài cuộc, họ chỉ mới nhìn và nghe thôi mà, dù họ có nói gì đi nữa thì những điều họ đang nói cũng chỉ là kết luận vội. Cuộc sống thì hình tròn, nhìn một phía thôi thì chưa đủ, phải bao quát và phải nhìn toàn diện, ai có thể thấu được tất cả những điều còn chôn giấu sâu trong trái tim người khác. . .nếu chỉ nhìn bề ngoài của họ và nếu không phải là họ?
Tin đồn. . .và sự thật dẫu có đúng đi nữa thì cũng phải có chút sai lệch. . .chẳng có gì là trọn vẹn như ý muốn cả.
- Em muốn nghe chị giải thích!
- Giải thích. . .điều gì chứ?
- Anh ấy nói chia tay với em. . .vì đã có người con gái khác!
- Vậy sao? – Taeyeon dửng dưng
Nhìn đôi mắt giận dữ của Yoona, Taeyeon thấy tim mình như thắt lại:
- Người con gái đó lại. . .chính là chị!
- Vậy sao. . .
- Chị không thể quen anh ấy được. . . – Yoona cau mày
Taeyeon chỉ im lặng, khi Yoona bật khóc, rốt cuộc thì điều tồi tệ ấy đã xảy ra, lần thứ hai kể từ lúc gặp nhau, Taeyeon lại làm Yoona khóc.
- Tại sao chứ? Chị thích anh ấy mà. . .rất thích nữa! Anh ấy rất ấm áp, rất ga lăng không phải em đã nói vậy sao?
Bốp.
Yoona thẳng tay tát Taeyeon một cái, đây cũng là lần đầu tiên từ lúc gặp nhau, Yoona đánh Taeyeon. . . nhưng cô ấy vẫn lỳ lợm, chưa bao giờ khóc trước mặt Yoona, từ bức tường gần đó, người con trai vốn dĩ là bạn trai của Yoona bước ra, anh ấy tức giận quát Yoona vài câu rồi nắm tay Taeyeon bước ra khỏi đó. Họ rời đi khi Yoona bật khóc thật to dưới hành lang vắng, ở đó từng có những kỷ niệm đẹp, từng có những yêu thương, những tiếng cười, những niềm hạnh phúc mà Taeyeon và Yoona trao cho nhau.
Cũng không biết lý do tại sao, Yoona chạy theo họ trong vô thức khi bóng của họ khuất sau hành lang, rồi bất chợt nép mình sau bức tường, Yoona im lặng nhìn về phía họ. . .
- Buông tay tôi ra đi!
Giọng Taeyeon lạnh lùng và cương quyết, anh chàng kia cố gắng nắm chặt tay cô ấy:
- Em thấy rồi đó. . .anh không còn tình cảm gì với Yoona nữa! Thật là sai lầm vì anh biết em quá muộn. . .nếu gặp em trước chắc chắn anh đã không làm quen Yoona!
Taeyeon mỉm cười:
- Vậy sao?. . .vậy là anh đã chia tay rồi chứ?
- Tất nhiên rồi. . .anh chia tay Yoona và giờ chúng ta có thể đường đường chính chính yêu nhau!
- Ý tôi không phải vậy. . .
Anh chàng ngạc nhiên trước câu nói đó, Yoona ở phía sau bức tường cũng vậy:
- Ý tôi là. . .anh đã chia tay hết tất cả những người anh đang quen hay chưa?
- Sao chứ? – anh chàng tròn mắt ngạc nhiên
Cô ấy điềm tĩnh:
- Tôi biết anh quen rất nhiều người. . .ngay cả khi anh đang đi cùng em ấy. . .và ngay cả khi anh nói em ấy là bạn gái của anh thì. . .vẫn còn những người khác nữa!
- Làm sao. . .làm sao em biết được chuyện này?
- Tôi đã theo dõi anh. . .khi anh bắt đầu xuất hiện trong cuộc sống của em ấy và khi vị trí của tôi bị anh đẩy về phía sau!
Anh chàng cau mày:
- Đó là lý do vì sao lúc nào đi chơi riêng với Yoona . . .anh cũng gặp em?
- Chắc vậy!
Nắm chặt bàn tay của Taeyeon, anh chàng ra vẻ nài nỉ, cũng đúng thôi, vì Taeyeon là một cô gái hoàn hảo mà:
- Anh sẽ chia tay hết tất cả. . .chỉ cần em đồng ý làm bạn gái của anh! Anh xin lỗi vì không biết em đã thích anh và theo dõi anh từ lâu như vậy. . .
- Có một sự nhầm lẫn gì đó ở đây thì phải. . .
Taeyeon gỡ bàn tay anh ấy ra khỏi tay mình:
- Tôi xin lỗi vì đã lừa anh. . .nhưng thật ra tôi chỉ muốn anh chia tay Yoona càng sớm càng tốt. . .không có nghĩa là tôi yêu anh!
Những điều này là gì, anh chàng cảm thấy khó hiểu:
- Em nói vậy nghĩa là sao? Anh không hiểu lắm. . .tại sao em lại muốn anh chia tay Yoona trong khi em lại không yêu anh?
Taeyeon mỉm cười:
- Anh cần gì biết nhiều như vậy? Chỉ cần biết bấy nhiêu là đủ rồi. . .chỉ cần biết tôi không yêu anh là đủ rồi!
Bỏ đi trước sự ngạc nhiên còn đầy trên gương mặt chàng trai, cô ấy bật khóc, cũng bởi vì biết quá nhiều thứ về anh ấy, biết anh ấy không xứng đáng với tình cảm của Yoona, cũng bởi vì những uất ức trong lòng còn đó, khi bị xem là kẻ thứ ba đóng vai ác, khi thế giới này dường như chẳng ai hiểu được lý do tại sao cô ấy làm vậy, với người mà nó hằng yêu mến.
Chỉ chạy đi, chạy thật nhanh dưới cái nắng dần trở nên gay gắt của mùa Hè, chạy thật nhanh giữa những yêu thương như muốn tan ra thành từng mảnh vụn, giữa những điều thầm kín còn giấu mãi trong lòng. Tâm trạng của nó ngột ngạt hơn bất cứ lúc nào, rồi dừng lại bên dưới một gốc cây, cô ấy oà khóc, khóc không phải vì đau khổ mà vì hạnh phúc, hạnh phúc bởi đã dùng tình yêu cô ấy của mình để bảo vệ em ấy, mặc dù có khi em ấy vẫn còn đang trách rất nhiều. Nhưng không sao cả, điều Taeyeon lo sợ không phải là chuyện bị người khác đánh giá, bị hiểu lầm, hay bị nói oan, điều Taeyeon lo sợ nhất chính là cô ấy thật sự không thể cứ mãi đứng sau, cứ mãi âm thầm trở thành kẻ thứ ba, không thể cứ ngăn cản em ấy đến với người khác được. . .
Những tình cảm đẹp như một bức tranh đó, nếu giữ kín trong lòng thì sẽ tự làm lòng tổn thương, nhưng nếu nói ra rồi thì. . .có làm chị ấy tổn thương hay không? Có làm mối quan hệ ấy rạn nứt hay không?
- Taeyeon. . .
Cô ấy bất ngờ quay lại phía sau. . .
Yoona, em ấy đang đứng phía sau lưng nó, đôi mắt đẫm nước mắt vẫn còn chưa kịp lau.
- Em xin lỗi. . .em xin lỗi vì đã đánh chị! – Yoona thì thầm.
Tim Taeyeon như thắt lại khi nghe điều đó, cô ấy lắc đầu, bật khóc:
- Anh ấy. . .anh ấy thật ra. . .
- Em đã biết hết rồi! – Giọng Yoona vẫn ấm áp như vậy.
Cô ấy đưa cặp mắt ngạc nhiên nhìn người mà nó vẫn rất yêu thương. Yoona gật đầu:
- Em đã biết anh ấy quen rất nhiều người. . .và trong đó có chị! Em. . .đánh chị. . .không phải vì đang tức giận khi bị cướp bạn trai. . .mà vì em không biết phải nói thế nào để chị hiểu và tin rằng. . .anh ấy thật sự ga lăng với rất nhiều người khác. . .và cũng ấm áp với rất nhiều người khác. . . đánh chị vì em chẳng nghĩ ra được lý do gì để ngăn cản. . .
Taeyeon mỉm cười, nụ cười ngăn mấy giọt nước mắt đang chảy ra, Yoona tiến lại gần đó, đặt tay lên gương mặt đáng yêu của cô ấy:
- Cám ơn chị. . .cám vì đã mang cả danh dự ra chỉ để bảo vệ em. . .
- Yoona. . . bởi. . .bởi vì chị. . .– Taeyeon thì thầm
Yoona đặt tay lên mặt Taeyeon, lau mấy giọt nước mắt còn đọng lại trên mắt cô ấy:
- Chị nói đúng lắm. . .điều quan trọng trong tình yêu không phải người ấy ga lăng và ấm áp thế nào. . .nhưng quan trọng là trong lòng người ấy chỉ có duy nhất một người. . .người mà người ấy yêu thật lòng và cho dù có bất kỳ ai khác hoàn hảo hơn xuất hiện. . .người ấy cũng sẽ không bao giờ thay đổi!
Cô ấy tựa vào lòng Yoona, vuốt mái tóc mềm mại đó, Yoona thở phào nhẹ nhõm ngước nhìn bầu trời xanh:
- Quen anh ấy một thời gian em mới nhận ra. . .mình đã quá quen thuộc một thứ. . .mà thứ đó không có trong anh ấy. . .đến bây giờ em mới nhận ra điều quen thuộc đó là gì. . .Taeyeon à. . .có thể khi em nói ra điều này! Tình cảm mà chúng ta có cùng nhau bấy lâu sẽ thay đổi. . .có thể khi nghe xong điều này. . .chị sẽ nhìn em bằng đôi mắt khác. . .nhưng nếu em không nói ra thì có lẽ chị sẽ hối hận cả đời. . .
Taeyeon chớp mắt ngước nhìn Yoona giữa ánh nắng ấm áp đó và cơ thể của Yoona cũng ấp áp y như vậy, chưa bao giờ thay đổi, suốt mười năm nay, dù cho thời gian đổi thay xô đẩy họ giữa nhiều thứ: tình cảm, con trai hay những biến cố, những hiểu lầm, nước mắt và tổn thương. . .
- Không biết. . .Taeyeon của em đã yêu ai chưa. . .em muốn biết lắm. . .
Gương mặt cô ấy ửng hồng lên dưới ánh nắng, rụt rè rồi bỗng chốc mạnh dạn hẳn lên :
- Người chị yêu. . .là em đó!
Buông Taeyeon ra khỏi người mình, Yoona ngạc nhiên nhìn cô ấy, gương mặt đó, ánh mắt đó, chưa bao giờ cô ấy thay đổi khi nhìn Yoona, chỉ là do quá vội vàng mà Yoona không nhận ra thôi:
- Chị yêu em. . .đó là lý do tại sao chị chấp nhận làm người thứ ba. . .chấp nhận để người khác nhìn mình bằng con mắt thiếu thiện cảm. . .chấp nhận từ bỏ cái vị trí hoa khôi hay hot girl gì đó mà chị không cần. . .điều chị muốn là em. . .điều chị cần cũng là em. . .và chị không thích bất kỳ người con trai nào chạm vào em. . .nếu họ làm vậy chị sẽ thấy đau. . .cơn đau đó khiến cho chị phải làm. . .phải làm bất cứ điều gì dù có phải đánh đổi thứ gì đi nữa. . .chị cũng phải ngăn cản họ đến với!
Nhắm mắt lại, ôm chặt Taeyeon vào lòng, Yoona thì thầm:
- Ngốc! Những điều này lẽ ra em nên nói trước chứ. . .
Vùi đầu vào vòng tay Yoona, cô ấy thút thít:
- Chị sợ khi nói ra những điều này. . . em sẽ chạy đi và
không quay đầu lại nữa. . .
- Không phải em vẫn đang đứng đây sao. . .em chưa bao giờ chạy trốn! Và cũng sẽ không bao giờ chạy trốn! Bởi vì. . .
Vén mấy sợi tóc bay bay ra khỏi đôi môi mềm mại của Taeyeon, Yoona khẽ nâng gương mặt đáng yêu ấy,người con gái đã thuộc về Yoona từ rất lâu, thứ quen thuộc mà Yoona cảm thấy thiếu thốn khi ở bên cạnh người khác, điều quen thuộc mà chỉ khi thật sự yêu người ta mới nhận ra được là nó quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác, dù nó không mạnh mẽ, không ấm áp cũng chẳng ga lăng như những chàng trai.
- Em. . .sẽ không bỏ chị để chạy đi đâu nữa. . .bởi vì chị mới chính là điều quan trọng mà em tìm kiếm!
- Yoona. . .
Yoona đặt lên môi Taeyeon một nụ hôn, trước sự chứng kiến của thế giới luôn thay đổi, cuộc sống luôn thay đổi và dường như tình cảm con người cũng thay đổi, chỉ là họ có nhận ra hay không thôi.
"Em đã không biết rằng em cô đơn nhiều như vậy khi ở cạnh người con trai ấy là vì thiếu chị, em đã không biết rằng chị chính là điều quen thuộc mà dù cuộc sống có thay đổi thì em vẫn không thể từ bỏ thói quen của mình khi ở cạnh chị!"
Họ nắm chặt tay nhau rời khỏi đó khi hai trái tim đã hoà lại thành một, hai hơi thở không thể thiếu nhau, hai đôi mắt chỉ luôn nhìn thấy nhau và khi họ thật sự thuộc về nhau, nhận ra nhau trong cuộc đời.
Tìm được nhau. . .khó thế nào?
Tự nhiên, có một cơn mưa thật lớn trút xuống giữa trời nắng nhẹ, à. . .thì đã bắt đầu mùa hè rồi mà. Mùa hè cũng nắng mưa bất thường như những người đang yêu vậy.
Hai đứa ướt nhẹp sau một cơn mưa dài, ngồi dưới sàn nhà, trong phòng Taeyeon.
- Em không biết là chị dán hình của em khắp phòng thế này đó! Thì ra đây là lý do chị không cho em vào phòng đây sao?
- Đừng chọc chị mà. . .chị giận đó!
Yoona ôm chặt Taeyeon vào lòng, thì thầm:
- Có phải. . .em đã làm chị buồn khi dành một thời gian dài như vậy để chạy theo thứ không thuộc về em. . .điều đó chắc chắn đã làm trái tim chị tổn thương nhiều lắm đúng không?
- Giờ mới biết đó hả? – Cô ấy ngắt má Yoona một cái
Mỉm cười đặt tay lên ngực Taeyeon, bàn tay Yoona làm tim cô ấy đập nhanh hơn:
- Em nhớ có một thiên thần đã nói với em là. . .nếu bị đau ở đâu thì phải hôn lên đó như vậy sẽ mau chóng hết đau!
- Yoona. . .
Giọng cô ấy tắt hẳn khi môi Yoona giữ chặt môi nó, Yoona đẩy Taeyeon xuống sàn, nhẹ nhàng cởi từng cái cúc áo sơ mi đang ướt nhẹp dính vào người Taeyeon, lộ rõ cơ thể hoàn hảo ấy.
- Em. . .phải hôn nó để nó không còn đau nữa!
Mỉm cười trước cơ thể của Taeyeon, ôm chặt Taeyeon trong nụ hôn của một người thật sự yêu, thật sự muốn nhận lấy những thứ thuộc về mình trong hạnh phúc và bình yên. Mái tóc quen thuộc, gương mặt quen thuộc, mùi hương quen thuộc, vòng tay quen thuộc. . .tất cả đã ăn sâu vào trong tâm trí Yoona khiến Yoona không thể yêu người nào khác được.
"Thì ra đây mới chính là những thứ mà tôi thật sự cần!"
Yoona thì thầm, cô ấy, giống như món quà mà tạo hoá đã ban tặng cho Yoona, không vì bất cứ lý do nào, chỉ đơn giản là nó đã thuộc về Yoona. Món quà mà không giá trị nào có thể so sánh được, dù mỏng manh như vậy. . .nhưng cô bé ấy sẽ dùng tình yêu thật sự và duy nhất của mình để giữ chặt Yoona, không bao giờ thay đổi dù có bất kỳ ai khác xuất hiện. . .
Tình yêu, nếu con người không muốn thì nó sẽ ở yên đó. . .không bao giờ thay đổi, cho dù thế giới luôn đổi thay.
"Người ấy thật lòng yêu bạn, xem bạn là duy nhất, không thay đổi dù có bất kỳ ai khác hoàn hảo hơn bạn xuất hiện. . .đó mới chính là điều quan trọng trong tình yêu mà không phải là chúng ta đang yêu ai, tài giỏi thế nào, xinh đẹp ra sao. . .là nam hay nữ. . ."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro