10
Sau khi sự việc xảy ra, Jimin cảm thấy vô cùng hài lòng với kết quả. Cậu không chỉ bảo vệ được danh dự của mình, mà còn khiến Kang Seo phải nhận trái đắng trước mắt tất cả mọi người. Thật sự, Jimin không cảm thấy quá tội nghiệp cho hắn, vì cậu biết hắn xứng đáng nhận hậu quả này.
Khi đi bên Yoongi, cảm giác tự do và nhẹ nhõm bao trùm lấy tâm trí của Jimin. Cậu không còn cảm thấy bị áp lực hay lo lắng nữa, mọi thứ dường như đã được sắp xếp đúng chỗ.
Yoongi đi cạnh cậu, im lặng. Anh không biết nói gì lúc này. Mặc dù Jimin đã giải quyết mọi chuyện một cách khéo léo, nhưng anh cũng lo lắng về cảm xúc của cậu. Những gì xảy ra hôm nay chắc chắn không phải là một sự kiện dễ dàng, dù Jimin có tỏ ra mạnh mẽ đến đâu.
"Em...ổn chứ?" Yoongi không thể kiềm chế mà hỏi, ánh mắt đầy quan tâm.
Jimin quay sang nhìn Yoongi, cậu mỉm cười nhẹ, cố tình trêu anh một chút.
"Em ổn, thầy đừng lo. Em chỉ đang nghĩ xem, có phải mình diễn giỏi quá không?" Cậu cười nhẹ, rồi ngả đầu ra sau, nhìn lên bầu trời đã ngả thành màu cam đậm.
Yoongi nhìn cậu, trong lòng có chút phức tạp. Anh biết rõ Jimin không chỉ là người mạnh mẽ, mà còn rất thông minh. Nhưng đôi khi, Jimin lại quá giỏi trong việc giấu đi những cảm xúc thật của mình.
"Thầy có nghĩ em làm quá không?" Jimin hỏi tiếp, nhưng lần này giọng điệu của cậu có chút lạ, như thể cậu đang suy nghĩ về điều gì đó.
"Không, em đã làm đúng" Yoongi đáp lại ngay lập tức, nhưng ánh mắt anh lại không thể che giấu sự lo lắng "Nhưng em biết không, đừng để những chuyện này làm tổn thương mình quá"
Jimin im lặng, không trả lời ngay lập tức. Cậu biết Yoongi lo lắng cho mình, nhưng cậu lại không muốn để những cảm xúc tiêu cực chi phối mình. Hơn nữa, giờ đây cậu đã có thể tự đứng vững và đối mặt với mọi chuyện.
"Em không sao đâu, thầy" Jimin nói, nhẹ nhàng đáp lại "Nhưng nếu thầy lo lắng, thì em có thể làm gì để thầy vui không?"
Yoongi nhìn cậu, nở một nụ cười nhẹ. Anh không nghĩ rằng mình lại cảm thấy ấm áp khi nghe câu nói này, dù cho đó chỉ là lời trêu đùa của Jimin.
"Vậy em có thể ăn với tôi tối nay được không?" Yoongi hỏi, muốn đưa cậu ra ngoài để thư giãn sau một ngày dài.
Jimin nghĩ một lát, rồi gật đầu
"Ừ, nhưng chỉ nếu thầy chọn món ăn ngon"
Yoongi không khỏi mỉm cười.
"Tất nhiên rồi. Tôi có thể làm được, em cứ tin tôi"
Jimin và Yoongi tiếp tục bước đi, trò chuyện về những điều nhẹ nhàng, để mọi căng thẳng của hôm nay dần tan biến. Cả hai đều cảm thấy một phần trong lòng mình được chữa lành, dù những sóng gió trong cuộc sống vẫn còn đó.
Yoongi dẫn Jimin đến một nhà hàng sang trọng, nơi không gian tĩnh lặng và ánh đèn vàng ấm áp tạo nên một bầu không khí lãng mạn. Jimin bước vào, ánh mắt hơi sáng lên khi nhìn thấy những món ăn tinh tế được trình bày đẹp mắt trên thực đơn.
"Chắc thầy dẫn em đến đây là muốn thử món gì đó đặc biệt đúng không?" Jimin mỉm cười với Yoongi, vẻ mặt có phần tinh nghịch.
Yoongi nhìn cậu, một chút cười trên khóe môi, rồi anh nhẹ nhàng đáp
"Em chọn món đi, tôi tin em sẽ chọn được cái gì đó hợp khẩu vị"
Jimin gật đầu, nhưng khi nhìn vào thực đơn, cậu bắt đầu lướt qua từng món ăn một cách cẩn thận. Thực sự, cậu là người rất kén ăn và trong đầu lúc này đã nghĩ đến một danh sách dài những thứ không thể ăn được.
"Không có hành, không có tiêu, không có tỏi..." Jimin lẩm bẩm, rồi nhìn Yoongi, tỏ vẻ nghiêm túc "Thầy biết đấy, em rất nhạy cảm với những thứ có mùi quá nồng. Có thể thầy chọn giúp em món nào không có những thứ đó không?"
Yoongi nhìn vào thực đơn, không khỏi bật cười vì sự kén ăn của Jimin.
"Em thật là kén ăn đấy. Nhưng không sao, tôi có thể chọn giúp em"
Jimin bĩu môi một chút rồi lắc đầu.
"Thầy có biết không, em sẽ không ăn nếu có hành, tỏi hay tiêu đâu. Thầy đừng có chọn lầm nhé."
Yoongi chỉ cười nhẹ và gật đầu, rồi anh đưa tay vẫy gọi người phục vụ.
"Chúng tôi sẽ chọn món này và món kia, nhưng làm ơn, đừng cho hành, tỏi hay tiêu vào"
Khi người phục vụ đi khuất, Jimin nhìn Yoongi, vẻ mặt không giấu được sự hài lòng.
"Cảm ơn thầy, thật ra em cũng không phải là người dễ chiều đâu, nhưng ngoài gia đình ra thì thầy là người đầu tiên quan tâm đến sở thích ăn uống của em như vậy"
Yoongi khẽ nhún vai, nhưng trong mắt anh có chút dịu dàng.
"Tôi chỉ muốn em cảm thấy thoải mái thôi. Em không cần phải cố gắng thay đổi bản thân vì ai cả"
Jimin nhìn vào ánh mắt của Yoongi, cảm thấy có một sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng một người như Yoongi lại có thể hiểu và chăm sóc mình đến vậy. Cảm giác này thật khác biệt so với những gì cậu từng trải qua.
Đột nhiên cậu thấy có lỗi với Yoongi khi muốn kéo anh vào kế hoạch trả thù Kang Seo của cậu.
"Em... không biết phải nói gì nữa" Jimin cười nhẹ, đôi mắt lấp lánh "Cảm ơn thầy đã quan tâm em"
Yoongi chỉ im lặng, nhưng ánh mắt anh lại nói lên tất cả.
Sau khi món ăn được bày lên, cả hai ngồi lại và bắt đầu thưởng thức bữa tối. Jimin ăn một cách thoải mái, thỉnh thoảng nhìn Yoongi, cảm thấy rất hài lòng và dễ chịu. Mặc dù bữa ăn không quá ồn ào hay náo nhiệt, nhưng nó lại đầy đủ sự ấm áp và sự quan tâm mà Jimin cần.
Khi bữa tối kết thúc, Yoongi nhìn vào Jimin, mỉm cười nhẹ nhàng.
"Em đã ăn no rồi chứ?"
Jimin gật đầu, khuôn mặt cậu lúc này là một sự pha trộn giữa sự hài lòng và một chút vui vẻ.
"Ừm, thật sự rất ngon. Em không nghĩ sẽ có lúc mình được ăn một bữa tối tuyệt vời như thế này"
Yoongi chỉ cười mà không nói gì thêm. Nhưng trong lòng anh, có lẽ bữa tối hôm nay không chỉ là về món ăn, mà là về những cảm xúc đang dần được xây dựng, những bước tiến nhỏ nhưng đầy ý nghĩa trong mối quan hệ giữa hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro