Sóng Tình.
Jimin cảm nhận được sức nóng từ cơ thể Yoongi, từng đường nét cứng cáp của anh áp sát vào cậu, hơi thở nặng nề phả lên làn da nhạy cảm nơi cổ.
Bàn tay Yoongi giữ chặt lấy eo Jimin, ngón tay siết nhẹ lớp lụa mỏng, như thể chỉ cần thêm một chút nữa thôi, mọi sự tự chủ sẽ hoàn toàn vỡ vụn.
"Jimin," giọng anh trầm khàn, mang theo sự kiềm chế đến cực hạn, "Được không em?"
Jimin không trả lời ngay. Cậu nghiêng đầu, để môi mình lướt sát qua gò má Yoongi, chỉ cách một đường thở, vừa đủ để cảm nhận hơi nóng tỏa ra từ làn da anh.
"Vậy nếu em nói là không?" Cậu khẽ cười, giọng nói nhẹ nhàng như một làn gió nhưng lại mang theo sức mê hoặc chết người.
Yoongi nghiến răng. Anh biết mình nên dừng lại, nên giữ khoảng cách. Nhưng Jimin không cho anh lựa chọn. Cậu ép anh nhìn nhận thứ tình cảm mà cả hai đã chôn giấu quá lâu.
"Anh không phải thánh nhân, Jimin," Yoongi thì thầm, giọng anh khản đặc, bàn tay trượt lên sau gáy cậu, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc mềm mại. "Em thật sự muốn anh đau khổ thêm vì em sao?"
Jimin khẽ rùng mình, cậu có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay Yoongi, cảm nhận được từng cử động khẽ khàng nhưng đầy áp chế của anh.
Nhưng cậu không lùi bước.
"Em không. Chúng ta đều không."
Ánh mắt Yoongi tối sầm lại. Anh không còn đủ kiên nhẫn.
Và trước khi Jimin kịp nói thêm bất cứ điều gì, Yoongi đã nghiêng người, rút ngắn khoảng cách giữa họ đến mức hơi thở của cả hai hòa quyện vào nhau — nóng bỏng, dữ dội, và không lối thoát.
***
Tay Yoongi trượt dọc theo tấm lưng trần của Jimin, hơi ấm từ lòng bàn tay anh như thiêu đốt làn da cậu. Chiếc áo lụa đen mềm mại trượt khỏi vai, rơi hờ hững xuống khuỷu tay, để lộ bờ ngực trắng mịn đang phập phồng theo nhịp thở gấp gáp.
Jimin khẽ run khi môi Yoongi chạm vào xương quai xanh của cậu, hơi thở anh nóng rực, mơn trớn từng tấc da thịt như muốn khắc ghi cậu vào tâm trí.
Bờ môi anh di chuyển chậm rãi, từ từ men theo đường cong trên ngực cậu, để lại những nụ hôn ướt át trên làn da mẫn cảm. Jimin rùng mình, ngón tay siết chặt lấy bờ vai Yoongi, đôi mắt nửa khép lại trong cơn đê mê.
Khi đầu lưỡi nóng bỏng lướt qua một điểm nhạy cảm, Jimin khẽ rên lên, cơ thể cậu siết lại theo bản năng.
"Yoongi..." Cậu gọi khẽ, nhưng chưa kịp nói thêm, môi Yoongi đã tiếp tục khám phá, cắn nhẹ rồi mút lấy vùng da mềm mại, để lại dấu vết mờ nhạt trên ngực cậu.
Yoongi không nói gì, chỉ đáp lại bằng cách siết chặt eo Jimin hơn, kéo cậu sát vào lòng mình. Hơi nóng giữa hai cơ thể bùng lên, khiến cả hai đều trở nên mất kiểm soát.
Jimin ngửa đầu ra sau, bờ môi hé mở để lộ hơi thở gấp gáp. Cậu không biết mình đang chìm vào đâu nữa, chỉ biết rằng mỗi lần Yoongi chạm vào, lý trí cậu lại càng xa vời hơn.
Yoongi quỳ xuống, ánh mắt sắc bén lướt dọc theo cơ thể cậu. Ngón tay anh lướt nhẹ trên lưng quần, khẽ kéo phần vải xuống một chút trước khi cúi đầu, đôi môi anh lướt qua nơi vạt áo lụa chưa kịp che phủ.
Hơi thở ấm nóng của Yoongi phả lên da thịt Jimin, khiến cậu run lên trong vô thức. Và rồi, thay vì dùng tay, Yoongi nghiêng đầu, cắn nhẹ lấy mép khóa quần, kéo xuống một cách chậm rãi đầy trêu chọc.
Jimin nín thở, cảm giác làn môi mềm lướt qua vùng bụng dưới khiến cậu không thể kiểm soát được nhịp tim của mình. Cậu cắn môi, bàn tay bất giác siết lấy mái tóc Yoongi.
"Anh..." Giọng Jimin run rẩy, không rõ là đang muốn ngăn cản hay khuyến khích.
Yoongi ngước nhìn cậu từ phía dưới, đôi mắt sâu thẳm như muốn nuốt trọn lấy cậu. Anh nhếch nhẹ khóe môi, giọng trầm khàn như một lời cảnh báo đầy cám dỗ:
"Anh sẽ không dừng lại đâu, Jimin."
***
Yoongi để lại một nụ hôn ấm nóng ngay bên hông Jimin, đôi môi anh lướt chậm rãi qua từng tấc da thịt, cảm nhận sự run rẩy tinh tế của cậu dưới những cái chạm nhẹ như lông vũ.
Jimin siết chặt tay thành nắm, cảm giác như từng dây thần kinh trên cơ thể đều đang tập trung vào hơi thở nóng bỏng của Yoongi. Khi môi anh di chuyển dọc theo mép đùi cậu, nhẹ nhàng để lại những nụ hôn ẩm ướt, Jimin khẽ rùng mình, đầu ngón tay siết lấy bờ vai anh như muốn tìm kiếm một điểm tựa giữa cơn choáng ngợp.
Yoongi hôn chậm rãi, cố ý kéo dài khoảng khắc, để Jimin cảm nhận từng chút một. Hơi thở anh phả lên làn da nhạy cảm, tạo nên những cơn tê dại len lỏi khắp cơ thể.
"A..." Jimin thở hổn hển, đôi mắt mờ sương vì cảm xúc dâng trào.
Yoongi ngước lên nhìn cậu, ánh mắt sâu thẳm, giọng nói trầm khàn mang theo sự cám dỗ không thể cưỡng lại.
"Muốn anh dừng lại không?" Anh thì thầm, đầu ngón tay mơn trớn dọc theo mép quần Jimin, như thể đang chờ đợi một câu trả lời từ cậu.
Jimin không đáp. Cậu chỉ siết chặt lấy áo anh, hơi nghiêng đầu, nhắm mắt lại như một sự chấp nhận không lời. Và Yoongi, với một nụ cười thoáng qua, tiếp tục để nụ hôn của mình khám phá những khoảng trống còn sót lại giữa hai người.
Yoongi giữ ánh mắt mình trên khuôn mặt Jimin, như muốn khắc sâu từng biểu cảm thoáng qua trên cậu. Ngón tay anh khẽ lướt dọc theo mép đùi, chậm rãi, như thể đang vẽ nên từng đường nét quen thuộc trên cơ thể người trước mặt.
Jimin run nhẹ, hơi thở gấp gáp nhưng không hề lùi bước. Cậu không né tránh, cũng không lên tiếng ngăn cản. Chỉ có đôi mắt nửa khép, hàng mi run rẩy và bàn tay bấu nhẹ vào vai áo Yoongi như một sự chấp nhận thầm lặng.
Giữa không gian im lặng chỉ còn tiếng hít thở quấn quýt, Yoongi nâng cằm Jimin lên, ánh mắt sâu thẳm dừng lại trên đôi môi cậu. Một nụ cười thoáng qua trên gương mặt anh trước khi anh cúi xuống lần nữa, chậm rãi, đầy mê hoặc.
"Anh muốn em nhớ... chỉ có anh." Yoongi thì thầm, rồi khẽ ngậm lấy cậu trong một cái chạm mềm mại nhưng tràn ngập chiếm hữu, khiến Jimin không còn cách nào khác ngoài chìm đắm trong hơi ấm của anh.
***
Yoongi cảm nhận được từng rung động khẽ khàng nơi Jimin, từng hơi thở ngắt quãng phản bội sự cố gắng giữ bình tĩnh của cậu. Ánh mắt anh trầm xuống, ngón tay khẽ vuốt ve làn da nóng rực bên dưới, như muốn khắc ghi từng đường nét chỉ thuộc về riêng mình.
Jimin khẽ nghiêng đầu, đôi mắt mờ sương phủ đầy cảm xúc mà chính cậu cũng không thể gọi tên. Cậu chưa từng nhìn thấy Yoongi như thế này, chưa từng cảm nhận sự chiếm hữu rõ ràng đến vậy. Có lẽ vì thế, cậu không hề phản kháng, không hề lên tiếng bảo anh dừng lại.
"Jimin..." Yoongi thì thầm, giọng anh trầm khàn như một cơn gió ấm áp trượt qua tai cậu.
Jimin không đáp, chỉ khẽ nhắm mắt, đầu ngón tay vô thức siết nhẹ lấy cánh tay anh, như muốn níu giữ thứ gì đó mơ hồ.
Yoongi hôn lên trán cậu, chậm rãi rồi lướt xuống gò má, đến khóe môi, để lại những dấu vết nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Hơi thở anh phả nhẹ lên làn da mỏng manh, trêu chọc một cách tinh tế khiến Jimin không khỏi rùng mình.
Khoảnh khắc này, chẳng ai trong hai người cất lời, nhưng tất cả đều rõ ràng hơn bất cứ câu nói nào. Yoongi không cần hỏi, Jimin cũng không cần trả lời. Chỉ có sự im lặng bao trùm, cùng với nhịp đập hòa vào nhau trong khoảng cách gần như không còn kẽ hở.
***
Yoongi vẫn nhìn Jimin, ánh mắt tối lại với một sự dịu dàng lẫn chiếm hữu. Những ngón tay anh trượt dọc theo đường cong trên cơ thể cậu, chậm rãi, cẩn thận như thể đang khám phá một điều gì đó quý giá.
Jimin khẽ run, đôi mắt nửa khép, hơi thở đứt quãng khi cảm nhận được từng cái chạm của Yoongi. Cậu không đẩy anh ra, cũng không né tránh — chỉ có bàn tay siết nhẹ lấy vạt áo anh, như một cách bám víu vào thực tại mong manh này.
"Anh có thể tiếp tục chứ?" Yoongi thì thầm, giọng nói khàn đi vì cảm xúc đang dâng tràn.
Jimin không trả lời ngay, nhưng cái gật đầu rất khẽ của cậu đã thay cho tất cả.
Yoongi chạm vào cậu một cách cẩn thận, như thể muốn khắc ghi từng phản ứng, từng chuyển động nhỏ nhất. Mọi thứ đều chậm rãi, dịu dàng, để lại trên người Jimin những cơn sóng cảm xúc dồn dập nhưng không hề vội vã.
Jimin siết chặt tấm ga trải giường dưới tay mình, khẽ rên một tiếng nghẹn ngào, hơi thở lẫn vào không gian tĩnh lặng giữa hai người.
"Chỉ cần anh thôi..." Cậu lẩm bẩm, gần như vô thức.
Lời nói ấy khiến Yoongi khựng lại trong một khoảnh khắc, rồi anh cúi xuống hôn lên trán Jimin, giọng nói trầm ấm như một lời hứa:
"Anh ở đây."
***
Yoongi chậm rãi di chuyển, đầu ngón tay lướt nhẹ trên làn da mịn màng của Jimin, chạm đến nơi sâu kín nhất. Sự ấm áp bao bọc lấy anh, khiến từng cử động dù nhẹ nhàng cũng trở nên trọn vẹn.
Jimin khẽ rùng mình, hơi thở đứt quãng. Cậu không tránh đi, chỉ siết chặt lấy tấm chăn dưới tay, cảm nhận từng rung động tinh tế từ sự chạm khẽ của Yoongi.
"Jimin, đau không em..." Yoongi thì thầm, giọng anh mang theo một sự dịu dàng lẫn kìm nén.
Jimin mở mắt nhìn anh, đôi mắt long lanh như phủ một lớp sương mờ. Không cần bất cứ lời nói nào, chỉ có những chuyển động chậm rãi, thăm dò, tràn đầy sự kiên nhẫn.
Từng ngón tay anh tiến sâu hơn một chút, khám phá nơi mềm mại ấy. Jimin cắn nhẹ môi, cơ thể khẽ siết lại theo phản xạ. Yoongi lập tức dừng lại, bàn tay còn lại vỗ về hông cậu như trấn an.
"Chậm thôi... anh sẽ không làm em khó chịu," Yoongi thì thầm bên tai, hơi thở ấm nóng vương trên da thịt.
Jimin khẽ gật đầu, thả lỏng cơ thể, để mặc cho anh tiếp tục dỗ dành bằng những cái chạm kiên nhẫn, dịu dàng mà sâu lắng.
Yoongi cảm nhận được hơi ấm dịu dàng bao lấy ngón tay mình, mềm mại và khép chặt như đang níu giữ anh lại. Cảm giác ấy khiến hơi thở anh trùng xuống một nhịp, ánh mắt càng thêm sâu thẳm khi nhìn Jimin.
Jimin khẽ rùng mình, hơi thở trở nên hỗn loạn hơn. Cậu bấu nhẹ vào bắp tay Yoongi, không rõ là để tìm điểm tựa hay chỉ đơn giản là muốn giữ anh lại bên mình.
"Em ổn chứ?" Yoongi hỏi, giọng trầm thấp mang theo chút lo lắng.
Jimin khẽ gật đầu, đôi mắt mờ sương phản chiếu ánh sáng dịu dàng từ căn phòng. "Ừm... đừng dừng lại."
Yoongi mỉm cười, cúi xuống hôn lên khóe môi cậu, như một sự trấn an đầy dịu dàng. Anh tiếp tục chậm rãi dỗ dành cậu, từng chuyển động đều kiên nhẫn và cẩn trọng.
Jimin cắn nhẹ môi, cơ thể vô thức siết chặt hơn, khiến Yoongi khẽ thở hắt ra. Ngón tay anh như bị bao bọc hoàn toàn trong hơi ấm ấy, nơi mềm mại khẽ co thắt theo từng nhịp chuyển động chậm rãi.
Yoongi hôn lên trán cậu, giọng nói trầm ấm thì thầm bên tai: "Thả lỏng nào, anh sẽ không rời khỏi em đâu."
Jimin nhắm mắt, cảm nhận sự vỗ về ấy len lỏi vào từng tế bào, khiến cậu chỉ muốn chìm sâu hơn vào vòng tay Yoongi.
Yoongi chậm rãi khám phá, đầu ngón tay lướt nhẹ qua từng thớ thịt mềm mại, cảm nhận hơi ấm vây quanh mình. Anh không vội vã, chỉ kiên nhẫn dỗ dành, từng chút một chạm vào nơi sâu kín nhất của Jimin.
Jimin khẽ rùng mình, đôi vai run nhẹ khi một luồng khoái cảm bất ngờ lan tỏa khắp cơ thể. Ngón tay Yoongi vừa chạm đến một điểm nào đó, nơi sâu nhất trong cậu — một đốm lửa nhỏ chực chờ bùng lên.
"Yoongi..." Jimin bật ra một tiếng rên khẽ, hơi thở đứt đoạn như bị rút cạn. Cậu bấu chặt vào vai anh, cả người gần như run rẩy khi cảm giác mãnh liệt quét qua từng dây thần kinh.
Yoongi dừng lại một chút, đôi mắt tối sẫm nhìn cậu đầy dịu dàng. Anh mơn trớn lên eo cậu, giọng nói trầm thấp mang theo chút cưng chiều: "Anh đây, anh vẫn ở đây."
Jimin không thể nói thêm lời nào. Cậu cảm giác cơ thể như bị đẩy đến giới hạn, hơi thở gấp gáp hơn, nơi mềm mại sâu bên trong co thắt lại, như muốn giữ chặt lấy anh. Và rồi —
Cậu chợt siết lấy bàn tay Yoongi thật chặt, một cơn khoái cảm dâng trào, như thể mọi cảm xúc bị dồn nén bấy lâu bỗng bùng nổ.
Jimin khẽ rên lên một tiếng, hơi thở hỗn loạn, cả người mềm nhũn trong vòng tay Yoongi. Dưới ánh đèn vàng hắt xuống, đôi mắt cậu long lanh như phủ sương, từng nhịp thở run rẩy phản chiếu rõ ràng trong không gian tĩnh lặng.
Yoongi khẽ mỉm cười, cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán Jimin, giọng anh nhẹ như gió thoảng: "Ngoan lắm, Jimin..."
Yoongi nâng mặt Jimin lên, ánh mắt dịu dàng nhưng sâu thẳm như muốn nuốt trọn từng biểu cảm của cậu. Jimin vẫn chưa hoàn toàn lấy lại nhịp thở, đôi mắt mơ màng phủ một tầng sương, làn da ửng hồng vì khoái cảm vẫn chưa tan hết.
Yoongi lướt tay dọc theo đường cong nơi eo cậu, nhẹ nhàng mơn trớn từng tấc da thịt. Ánh mắt anh trầm xuống, như muốn khắc ghi từng cử động của Jimin vào tâm trí.
Jimin hơi rướn người khi cảm nhận được hơi ấm từ Yoongi áp sát hơn. Hơi thở trầm thấp của anh phả nhẹ lên da cậu, tạo nên một cơn tê dại len lỏi qua từng tế bào.
"Min..." Jimin khẽ gọi, giọng nói nhỏ đến mức gần như tan vào không khí.
Yoongi không đáp, chỉ cúi xuống, đôi môi lành lạnh lướt nhẹ qua xương quai xanh, rồi dần hạ xuống thấp hơn. Đầu lưỡi ấm nóng của anh khẽ vẽ nên những đường chạm tinh tế trên làn da nhạy cảm của Jimin, vừa dịu dàng vừa trêu đùa.
Jimin cắn nhẹ môi, đầu ngón tay bấu lấy bờ vai Yoongi như tìm kiếm điểm tựa. Cậu cảm nhận rõ từng chuyển động của anh — sự kiên nhẫn, sự dịu dàng xen lẫn với sự chiếm hữu đầy bản năng.
Yoongi chậm rãi tiếp tục, đầu lưỡi anh lướt qua từng tấc da thịt mềm mại, nhấn nhá vào những điểm nhạy cảm nhất khiến Jimin khẽ rùng mình. Mỗi cái chạm của anh đều như một mồi lửa, châm lên từng cơn sóng cảm xúc đang cuộn trào trong cậu.
Hơi thở Jimin trở nên đứt quãng, đôi mắt mờ sương nhìn xuống người đàn ông trước mặt. Yoongi vẫn kiên nhẫn trấn an cậu bằng những nụ hôn ấm nóng, bằng sự dịu dàng trong từng chuyển động.
"Thả lỏng nào, em..." Giọng Yoongi trầm thấp, mang theo một sự trấn an lẫn cưng chiều tuyệt đối.
Jimin nhắm mắt, để mặc bản thân chìm vào sự vỗ về ấy, từng nhịp thở hoà vào không gian tĩnh lặng, chỉ còn lại duy nhất sự kết nối giữa hai người.
Yoongi chậm rãi hạ người xuống, đôi mắt anh phủ một tầng u tối, sâu thẳm như muốn nhấn chìm Jimin vào trong đó. Hơi thở ấm nóng của anh phả nhẹ lên làn da cậu, từng cái chạm khẽ khàng nhưng mang theo sức nặng khiến Jimin không tự chủ được mà khẽ run lên.
Nhận ra phản ứng ấy, khóe môi Yoongi khẽ cong lên. Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên bờ hông thon gọn, từng chút một di chuyển xuống thấp hơn. Mỗi cái chạm đều vừa vặn, không vội vã, không mạnh bạo, nhưng lại như thiêu đốt làn da Jimin bằng hơi ấm của anh.
Jimin cắn môi, đôi mắt nhắm chặt khi cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng. Hơi thở cậu trở nên rối loạn, đôi bàn tay siết chặt lấy ga giường, nhưng lại không có bất kỳ sự kháng cự nào.
Yoongi ngước mắt nhìn Jimin, như muốn khắc ghi từng biểu cảm của cậu vào trong trí nhớ. Rồi anh cúi xuống, đầu lưỡi mềm mại lướt nhẹ, chậm rãi tiến vào nơi ấm nóng nhất.
Jimin khẽ rùng mình, một hơi thở nghẹn lại trong cổ họng khi cảm nhận được sự xâm nhập dịu dàng ấy. Cảm giác tê dại lan ra từng tế bào, khiến cậu bất giác cong nhẹ lưng, như muốn trốn chạy nhưng đồng thời cũng tham lam tìm kiếm nhiều hơn.
Vách thịt bên trong cậu co siết, phản ứng một cách thành thật với từng chuyển động của Yoongi. Lưỡi anh lướt qua những điểm nhạy cảm nhất, trêu đùa, khám phá, vừa dịu dàng lại vừa mang theo sự chiếm hữu không thể chối bỏ.
Jimin cắn chặt môi, đầu ngón tay vô thức luồn vào mái tóc Yoongi, siết lấy như muốn tìm kiếm một chút cân bằng giữa cơn sóng cảm xúc đang ập đến.
Yoongi không vội, anh nhẫn nại tận hưởng từng phản ứng của cậu, từng hơi thở gấp gáp, từng cái run rẩy nhỏ bé. Đối với anh, không có gì đẹp đẽ hơn khoảnh khắc này — khi Jimin hoàn toàn bộc lộ bản thân trước mặt anh, không chút phòng bị, không chút giấu giếm.
Yoongi khẽ rút lui, để lại một khoảng trống đột ngột khiến Jimin bất giác rùng mình. Cậu mở mắt, đôi đồng tử ươn ướt phản chiếu ánh sáng dịu dàng từ đèn ngủ, ánh nhìn vừa mơ màng vừa khẩn cầu.
Yoongi không nói gì, chỉ đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt cậu, ngón tay lướt qua làn da mịn màng như muốn ghi nhớ từng đường nét. Hơi thở anh vẫn còn vương lại trên làn da Jimin, nóng bỏng và đầy mê hoặc.
"Ưm..." Jimin rên khẽ, Yoongi thayi vậy liền cúi xuống, đặt lên môi cậu một nụ hôn sâu. Cậu thả lỏng, đón nhận sự dịu dàng xen lẫn bá đạo trong từng chuyển động của anh.
Yoongi chậm rãi kéo quần mình xuống, từng cử động đầy kiên nhẫn nhưng không giấu nổi sự khao khát trong ánh mắt. Jimin nuốt khan, hơi thở cậu trở nên nặng nề khi nhận ra điều sắp xảy ra.
Anh không vội vã. Ngón tay anh vuốt ve làn da trơn mịn của Jimin, từng động tác mang theo sự trấn an nhưng cũng ẩn chứa một sự chiếm hữu không thể chối cãi.
"Anh sẽ nhẹ nhàng," Yoongi thì thầm, trán anh chạm nhẹ vào trán Jimin, như một lời hứa.
Jimin khẽ gật đầu, bàn tay cậu bám chặt lấy bờ vai anh. Không còn bất kỳ sự do dự nào nữa. Cả hai đều biết mình muốn gì, và lần này, chẳng ai trong số họ có ý định lùi bước.
Yoongi nhìn Jimin thật lâu, ánh mắt đong đầy sự chiếm hữu xen lẫn dịu dàng. Anh chạm trán mình vào trán cậu, hơi thở ấm nóng phả lên làn da ửng đỏ. Đôi tay anh vuốt ve bên hông Jimin, những ngón tay lướt nhẹ trên lớp da trơn mịn, như đang thăm dò từng phản ứng nhỏ nhất của cậu.
Jimin khẽ rùng mình khi cảm nhận được sự tiếp xúc ấy. Cậu không trốn tránh mà chỉ siết nhẹ bờ vai anh, như một lời thúc giục không cần nói thành lời.
Yoongi dịch chuyển, từng cử động của anh đều chậm rãi và đầy kiểm soát. Hơi thở anh nặng dần, nhưng vẫn giữ một sự kiên nhẫn đáng kinh ngạc. Ngón tay anh lần nữa lướt dọc theo sống lưng Jimin, vuốt ve nơi cậu nhạy cảm nhất, như muốn khắc ghi từng đường nét của cậu vào tâm trí.
Jimin nghiêng đầu, bấu nhẹ vào cánh tay Yoongi, từng nhịp thở trở nên gấp gáp hơn. Khoảnh khắc này, không còn khoảng cách, không còn sự lưỡng lự. Cả hai chìm đắm trong cảm xúc mãnh liệt, hòa quyện vào nhau một cách hoàn hảo.
Yoongi cúi xuống, hơi thở ấm nóng phủ lên bờ vai trần của Jimin. Đôi môi anh lướt nhẹ qua làn da cậu, để lại những vệt nóng bỏng trên từng tấc thịt mềm mại. Những ngón tay thon dài của anh trượt dọc theo eo Jimin, ve vuốt từng đường cong một cách chậm rãi, đầy tính toán.
Jimin rùng mình trước sự mơn trớn ấy, bờ môi hé mở, đôi mắt phủ một lớp sương mờ vì cảm xúc đang dâng trào. Cậu siết nhẹ lấy vai anh, hơi thở ngày càng rối loạn.
Yoongi không vội vàng. Anh để Jimin cảm nhận rõ từng cử động của mình — một sự xâm chiếm dịu dàng nhưng cũng đầy mạnh mẽ. Anh muốn cậu khắc ghi từng khoảnh khắc này, không chỉ là khoái cảm thoáng qua, mà là một dấu ấn không thể xóa nhòa.
Cảm giác ấm áp vây lấy khiến Jimin không thể suy nghĩ gì khác. Cậu buông lỏng bản thân, để mặc mình chìm đắm vào nhịp điệu mà Yoongi tạo ra. Mọi thứ như tan chảy, chỉ còn lại hơi thở hòa quyện, sự giao thoa của hai cơ thể và cảm giác bị chiếm giữ một cách trọn vẹn.
Yoongi khẽ cắn lên bờ vai Jimin, để lại một dấu vết mờ nhạt trên làn da trắng mịn. Đầu ngón tay anh trượt dọc theo sống lưng cậu, chậm rãi thăm dò từng đường nét quen thuộc.
Jimin rùng mình, một tiếng thở khẽ bật ra từ đôi môi hé mở. Cậu nghiêng đầu, vùi mặt vào hõm cổ Yoongi, hít lấy mùi hương trầm ấm quen thuộc. Từng chuyển động của Yoongi đều mang theo sự dịu dàng đan xen chiếm hữu, khiến cậu vừa muốn trốn tránh, vừa không thể nào thoát ra được.
Những ngón tay thon dài của Yoongi vuốt nhẹ bên hông Jimin, cảm nhận làn da nóng ấm dưới lòng bàn tay. Anh chậm rãi dịch chuyển, như muốn khắc ghi từng khoảnh khắc này vào tâm trí. Đôi môi anh lần tìm đến từng điểm nhạy cảm của cậu, để lại những dấu vết vô hình trên làn da mềm mại.
Jimin bấu nhẹ vào bờ vai Yoongi, hơi thở ngày càng rối loạn. Cậu không còn kiểm soát được nhịp tim đang đập dồn dập trong lồng ngực. Cảm giác bị vây hãm bởi hơi ấm của anh, từng chuyển động đều sâu sắc đến mức khiến cậu không thể nghĩ được gì khác ngoài người đàn ông đang ở trước mặt mình.
Yoongi giữ chặt eo Jimin, kéo cậu sát lại hơn, như thể muốn hòa vào làm một. Những ánh nhìn giao nhau trong bóng tối, mang theo những cảm xúc không lời — sự khao khát, sự chiếm hữu, và cả sự đắm chìm không thể thoát ra.
Yoongi siết chặt eo Jimin, từng chuyển động ngày càng sâu và dồn dập hơn. Hơi thở anh trở nên gấp gáp, từng tiếng rên khàn khàn bật ra nơi cổ họng. Dưới lớp ánh sáng lờ mờ, từng giọt mồ hôi lăn dài trên tấm lưng rắn rỏi, hòa cùng hơi ấm đang bao phủ lấy cả hai.
Jimin cắn nhẹ môi, đầu óc trở nên mơ hồ, toàn thân như tan ra dưới từng nhịp điệu của Yoongi. Những ngón tay cậu bấu chặt vào tấm lưng trần của anh, từng cơn run rẩy lan khắp cơ thể. Cảm giác nóng bỏng lấp đầy bên trong, khiến cậu không thể kìm nén mà bật ra một tiếng rên khẽ.
Yoongi cúi đầu, vùi mặt vào hõm cổ Jimin, cắn nhẹ lên làn da đã ửng đỏ. Từng nhịp va chạm ngày càng nhanh và sâu hơn, kéo cả hai đến bờ vực. Cảm giác siết chặt khiến anh không thể nhịn được nữa — một tiếng gầm trầm thấp bật ra nơi cổ họng, cả cơ thể cứng lại trong khoảnh khắc cuối cùng.
Hơi nóng lan tràn bên trong, khiến Jimin khẽ rùng mình. Cùng lúc đó, một dòng nhiệt ấm áp cũng thấm ướt phần ga giường bên dưới bụng cậu, hòa cùng những hơi thở rối loạn còn vương trong không khí.
Căn phòng chỉ còn lại tiếng tim đập dồn dập của hai người. Yoongi mệt mỏi thả người xuống, nhưng vẫn giữ Jimin trong vòng tay. Hơi thở anh phả nhẹ lên vành tai cậu, giọng nói trầm khàn vang lên giữa không gian tĩnh lặng.
"Anh không cho em chạy trốn đâu."
Yoongi kéo Jimin sát vào lòng, để hơi thở hai người hòa quyện vào nhau trong không gian mờ ảo của đêm. Những nhịp tim dồn dập dần chậm lại, chỉ còn lại sự yên bình len lỏi giữa những cái chạm dịu dàng.
Jimin dụi đầu vào hõm cổ anh, đôi mắt vẫn còn vương chút mê man. Cậu cảm nhận được hơi ấm của Yoongi, của vòng tay rắn chắc đang giữ cậu lại, như thể sợ rằng nếu lơi lỏng, cậu sẽ biến mất.
"Jimin." Yoongi khẽ gọi, giọng trầm ấm, mang theo một sự khẳng định không thể lay chuyển.
"Anh yêu em."
Jimin hơi sững lại, hàng mi run run. Cậu ngước lên nhìn Yoongi, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm ấy đang khóa chặt lấy mình, không còn bất kỳ sự chần chừ nào.
Cậu mỉm cười, vòng tay ôm chặt lấy anh. Một sự kiêu hãnh trào dâng trong lồng ngực — không phải là sự giấu giếm hay lẩn tránh nữa, mà là tình yêu chân thực và không gì có thể che mờ.
"Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người."
Jimin thì thầm, để từng chữ tan vào đêm tối.
Yoongi siết chặt vòng tay, vùi mặt vào mái tóc mềm mại của cậu, khóe môi cũng vẽ nên một nụ cười an yên. Phải. Họ yêu nhau. Một tình yêu không né tránh, không sợ hãi — một tình yêu kiêu hãnh như chính con người họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro