smell...and die
khoé mắt cay cay, đầu mệt mỏi tựa vào gối mềm trên drap giường trắng muốt. tôi sợ mùi hương của anh nơi đây sẽ biến mất mãi mãi vì bị bản thân mình tham lam hít ngửi rồi tự bật khóc
giọt nước mắt rơi xuống, tôi chìm vào giấc ngủ với bao nhiêu chân gối độn bên cạnh vì sợ hãi trong bờ vai run rẩy vì lạnh, vì lạnh mà run..đúng rồi, lạnh lắm, rồi ngừng hẳn.
10H15M
CN:14/1/18
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro