Chương III (H)
Thân thể thực mệt quá, mềm nhũn không còn chút sức lực nào.
Mơ màng cảm thấy cơ thể anh rời khỏi, sức nặng trên người biến mất, tiếp đó Yoongi ôm người nhỏ vào trong ngực, gương mặt của Jimin gối vào cơ ngực bóng loáng của anh, từ từ đi vào giấc ngủ...
Loáng thoáng bên tai vẫn nghe được câu tâm sự từ đáy lòng của anh…
“Thực sự xin lỗi vì đã làm em đau, nhưng lại phải cảm ơn em vì đã giữ cho anh. Bây giờ em đã thật sự hoàn toàn thuộc về anh rồi, bảo bối nhỏ…”
Từ hôm đó người lớn lại càng nghiện cậu hơn, con sói già ranh mãnh luôn tìm cách dụ được thỏ non vào tròng.
..................................
Hôm nay là chủ nhật Yoongi dẫn người nhỏ đi chơi ở một thành phố khác có biển, buổi tối khi ăn xong anh liền kéo cậu đi.
“Đi với anh”
Không nói gì thêm, anh đưa tay ra đóng cửa lại. Rồi cầm tay, dẫn cậu đi.
“Chúng ta đi đâu?” Jimin hỏi.
Chân anh dài, bước đi lại đều, Jimin bị anh dắt đi, khó khăn lắm mới đi theo kịp được.
“…..” Nhưng anh không hề trả lời .
“Em muốn thay quần áo…”
“Không cần thiết, một lát nữa em mặc gì thì cũng như nhau cả thôi”
Anh trả lời, nhưng mắt vẫn nhìn về phía trước.
“Anh nói vậy là có ý gì?”
Jimin vẫn chưa hiểu ý anh.
“Một lúc sau em sẽ biết.”
Jimin nhìn bóng hình cao lớn của anh, không hiểu anh ấy đang giấu mình điều gì mà lại làm ra vẻ bí ẩn nữa.
Anh đưa cậu đi qua một khu sinh thái có rừng trúc vắng lặng, trước mắt hiện ra một tòa biệt thự hoành tráng.
Cậu ngạc nhiên, sao anh ấy lại đưa mình đến đây.
Chưa kịp hỏi, anh đã lấy thẻ mở toang cánh cổng lớn của căn biệt thự.
Jimin nhìn anh không chớt mắt,
“Anh … vừa đi lấy thêm phòng sao?”
“Ừ.”
Chỉ một âm thanh gọn lỏn phát ra. Mở cửa phòng đi vào, cho thẻ cửa vào khe bật điện.
Bên đó, Jimin đưa tay ra lần mò tìm chỗ bật đèn, thế nhưng, ngón tay vừa chạm vào công tắc, chưa kịp bật đèn sáng lên, mấy ngón tay cậu đã bị một bàn tay to lớn nắm lấy.
Tay anh to lớn và ấm áp, tay cậu nhỏ bé, yếu đuối, dường như chỉ cần mạnh tay một chút cũng sẽ bị thương.
Sau đó, thân hình to lớn của anh tiến lại gần cậu, ép chặt người nhỏ vào tường.
Jimin thở gấp, tay nắm lấy tay anh,
“Anh… anh muốn làm gì vậy?
Không xong rồi!
Hỏi xong câu này, Jimin tự thấy không những thừa thãi mà còn rất ngu xuẩn. Vào tình thế này, anh ấy còn làm gì được chứ?
“Em không cảm nhận được sao?”
Giọng của Min Yoongi thì thầm, trong không gian tối tăm này dường như càng trở nên ấm áp hơn. Người anh tiến đến gần cậu hơn.
Trời ạ!
Jimin hít một hơi, các gân ngón tay gần như cứng lại.
Trên người Jimin lúc này chỉ có một mảnh vải mỏng, còn anh phía dưới chỉ mặc một chiếc quần short mỏng, gần gũi thế này, cậu dường như cảm nhận rõ hơn chiếc quần của anh đang cộm lên và ham muốn của anh như muốn bùng cháy dữ dội.
Nghĩ đến thứ đó của anh, đầu óc Jimin như trống rỗng, sởn cả gai ốc.
“Đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý chưa?”
Giọng nói của anh, thì thào bên tai cô.
“Anh sẽ cho em thời gian!”
Chuẩn bị tâm lý?
Jimin không hề ngốc, đương nhiên cậu hiểu anh đang nói gì. Thế nhưng, như vậy thật sự có ổn không?
“Yoongie…”
Jimin quay mặt ngại ngùng, gọi tên anh.
Một bên tay của anh vẫn đang để không, quả nhiên liền lập tức đặt lên vai người nhỏ. Bỗng chốc tấm áo của cậu tụt xuống, ngón tay anh đang chậm rãi cảm nhận từng chút da thịt cậu.
“Gọi gì anh vậy?”
Anh hôn nhẹ vành tai cậu, nhẹ nhàng hỏi.
Jimin thở hắt ra, xoay người, định dịch vai ra khỏi bàn tay anh.
Thế nhưng, anh không những không buông tay ra, mà còn như muốn trừng phạt cậu, càng giữ tay chặt hơn.
Cánh tai cậu như có luồn điện tê dại chạy thẳng vào trái tim, mặt đỏ ngại ngùng nép vào ngực anh.
Chân cậu như mềm nhũn, miệng mấp máy không nhịn được bật ra tiếng
“Chúng ta ở nơi này… thật sự không thể…”
“Không có gì là không thể, đêm nay anh muốn có em”.
Min Yoongi đưa tay xoay người nhỏ lại, động tác có chút mạnh bạo, suýt chút nữa khiến cậu va mạnh vào phía tường đằng sau. Anh nhanh đưa tay ra giữ lấy cậu, áp đầu người nhỏ vào tim mình.
Cánh tay to lớn, chẳng may chạm vào công tắc trên đường, “Tách”, ánh đèn mờ mờ phía trên đầu hắt lên cơ thể của hai người, dường như cảnh tượng xuân sắc này càng làm anh kích thích hơn.
Hít thở, phải thật bình tĩnh...Anh không muốn người nhỏ sợ, cũng không muốn vì hấp tấp lại làm người nhỏ đau như lần trước.
Cả người Jimin cứng đờ lại, mắt không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ nhỏ nhẹ thì thầm:
”Có nhiều người ở gần đây, chúng ta làm thế này … ưm...”
Nụ hôn dồn dập của anh làm cậu không nói thêm được.
Cúc áo trên ngực cậu, một lần nữa bị anh nới lỏng. Khi cậu vẫn chưa nói gì được tiếp, anh đã tuột áo của Jimin ra, vứt xuống đất. Chiếc quần short duy nhất trên người anh, cũng tuột xuống…
Cơ bắp cuồn cuộn cùng với vật nam tính của anh, khiến cậu đỏ mặt lên.
Của cậu chỉ được bằng 2/3 của anh, nó không nhỏ nhắn và mềm mại như của cậu mà to dài nam tính...
Quả là rất quyến rũ…
Thật sự, cậu dường như bị kích thích đến điên dại! Phía dưới cũng vì kích thích mà có dấu hiệu rục rịch ngóc đầu dậy.
Nhìn một lát cậu vội đưa tay lên che mắt…Quả thực phản là chủ mà.
Dưới ánh đèn, tất cả mọi thứ trở nên rất quyến rũ.
Phản ứng của cậu, khiến Min Yoongi bật cười, đâu phải chưa từng nhìn qua?
Ánh mắt càng trở nên đắm đuối hơn. Bộ dạng lúng túng của Jimin, thật cuốn hút, khiến đàn ông nam tính như anh dễ dàng cảm thấy thỏa mãn...Bộ dạng câu dẫn đáng yêu này làm anh phát điên lên mất!
Anh là người đàn ông đầu tiên của Jimin!
Và tuyệt đối cũng sẽ là người cuối cùng!
Sẽ không một ai có thể động chạm tới cũng như nhìn thấy vẻ này của cậu. Anh thề!!!
Min Yoongi nắm lấy bàn tay người nhỏ đang ngại ngùng che mắt, đưa lên miệng và ngậm lấy những ngón tay nhỏ bé của cậu.
Trời ơi!
Hai chân cậu mềm nhũn, dường như sắp rụng ra tới nơi.
Như đang mút thanh kẹo ngọt, anh dùng lưỡi và môi mút nhẹ lòng bàn tay nhỏ của cậu.
Từng chút, từng chút, thật nhẹ nhàng. Hành động của anh chứa đầy sự khiêu khích.
Rõ ràng chỉ với những hành động đùa cợt đơn giản như này, cơ thể Jimin đã có phản ứng, cảm giác không trụ vững nữa rồi...
Vậy một lát nữa sẽ phải làm sao để dỗ con mèo nhỏ này đây?
Hai cánh tay thừa thãi của cậu, chỉ có thể ôm chặt lấy vai anh một cách vô thức, để cả người không bị ngã khụy xuống.
Ở phía bên dưới, cậu cảm thấy có một dòng nước ấm áp nhưng mãnh liệt muốn tuôn trào ra.
Cả người như có dòng điện tê liệt chạy qua cảm giác kích thích bao phủ lấy cậu...
Chiếc quần bơi của cậu đã ướt từ lúc nào.
Cậu khó chịu , vô thức rên lên 1 tiếng, anh luồn ngón tay vào quần bơi của người nhỏ, kéo xuống đến đầu gối. Giờ thì cậu đã hiểu câu
“Mặc gì chẳng như nhau”
Của anh có nghĩa là gì. Dù sao thì cũng đều bị anh cởi ra hết…
Và rồi…
Tay của anh, trượt nhẹ vào phía giữa hai chân cậu. Nơi mà cậu đã cảm thấy ướt từ lâu.
Jimin tính ra đây mới là lần thứ hai, nên rất nhạy cảm. Càng như vậy, anh càng cảm thấy cần phải nâng niu người nhỏ hơn…
Jimin định khép hai chân lại theo bản năng, thế nhưng, chưa kịp làm điều đó, ngón tay của anh đã bắt đầu khám phá phía trong cơ thể cậu, tay còn lại chăm sóc cho tiểu Min sớm đã có phản ứng.
“A…”
“Ôi…ư...”
Hai người liên tiếp phát ra những tiếng rên …
Tan vỡ nhưng liên hồi…
Jimin cảm nhận được có thứ gì đó đang xâm chiếm cơ thể cậu, cảm giác lạ lùng nhưng rất thỏa mãn thay phiên chiếm lấy đầu óc cậu, kích thích đến cậu, khiến cậu như đang lạc vào một thế giới khác…
Mơ màng, mờ ảo. Mắt cậu như bị một màn sương mờ che đi. Anh kích thích cậu từ hai nơi liền một lúc, tốc độ của anh quả thật cậu vẫn không thể đua theo nổi.
Còn anh…
Cái ướt át và xiết chặt của cậu khiến anh như mê dại đi.
Trong đầu anh bỗng xuất hiện một suy nghĩ, nếu biết thế này anh đã sớm hành động từ lâu…
Đợt trước là vì cảm thấy có lỗi vì lần đầu của Jimin anh lại thô bạo như vậy…Nhưng lần này anh có thể tận hưởng cảm nhận hết tất cả…
Mắt phượng lim dim, ngón tay của anh phía bên trong người nhỏ bắt đầu cựa quậy…
“A… Yoongie...ưm.”
Cậu gọi thầm tên anh, đôi mắt ướt át thu hút ánh nhìn người lớn.
Anh nuối tiếc ôm chầm lấy Jimin, để cậu từ từ dựa vào vòng tay rắn chắc của mình. Tay lúc chậm lúc nhanh, như đang trêu đùa từng dây nơ ron thần kinh của cậu.
Đôi môi căng mọng của Jimin khiến đầu óc anh như ngày càng chìm vào mê hoặc, chỉ tiếc không thể ngậm lấy hết bờ môi của người nhỏ mà nuốt vào bụng.
Anh cúi đầu, đắm đuối hôn cậu, rồi lùi lại một chút, khẽ nói nhỏ:
"Hôm nay, anh cùng em tận hưởng…”
Tận hưởng chuyện gì?
Cậu rất muốn hỏi, thế nhưng, những dòng nước đang chảy ra từ phía dưới, tiểu Min cũng phản ứng kịch liệt bên dưới cơ thể cậu khiến cậu như mụ mị, không thốt ra được lời nào nữa.
Hơi thở của anh càng lúc càng trở nên gấp gáp hơn, từng ngón tay không ngừng nghịch ngợm nhảy múa bên trong cơ thể Jimin.
Từng dòng ấm áp phía thân dưới như muốn trực trào, những thanh âm khiến cho người ta trở nên mê muội, kích thích đến từng dây thần kinh, mọi giác quan của cả hai.
“Anh không thể đợi lâu hơn được nữa! Anh muốn có em! Jiminie bảo bối, đêm nay, anh sẽ không tha cho em nữa đâu….”
Từng câu nói của anh sao mà đanh thép nhưng lại lôi cuốn con người ta đến vậy?
Từng lời nói chẳng những làm cho người ta không thể ghét bỏ, mà khi nghe còn cảm thấy ngọt ngào,ấm áp đến lạ thường...
Như thể anh bây giờ đang không ngừng tuyên bố quyền sở hữu của mình, anh khiến cho đầu óc Jimin bỗng chốc trở nên trống rỗng, chỉ biết thuận theo anh...
Những lời từ chối thừa thãi khi nãy đã không thể nào thốt lên được nữa, thay vào đó là những thanh âm văng vẳng của hạnh phúc, của khoái cảm, của sự sung sướng và giao thoa hòa hợp giữa hai tâm hồn...
Từng thớ da thịt trắng hồng trên người cậu đều nằm trọn trong những nụ hôn của anh, giống như những đóa hoa mơn mởn chớm nở từng chút từng chút. Toàn thân cậu run tên, tê dại đi... chạy theo từng nụ hôn của anh.
Cảnh tượng trước mắt anh lúc này giống như một bức họa tuyệt mỹ kiều diễm, không, cho dù có vẽ thế nào , tả thế nào cũng không thể lột tả hết được vẻ đẹp của Jimin người anh thương yêu lúc này.
Min Yoongi chỉ còn biết rằng, bao nhiêu xúc cảm anh khổ tâm kìm nén bây lâu nay như được trút bỏ, lần trước làm người nhỏ đau anh khổ tâm lắm mới dỗ được, phải đợi để người nhỏ hết đau… đúng ra là anh đã không thể kìm nén lâu hơn được nữa rồi.
Anh chỉ muốn chiếm trọn lấy cậu, dốc hết sức lực để chiếm lấy cậu, để cho cậu chỉ có thể là người của riêng anh, chỉ một mình anh. Anh ích kỉ chỉ muốn cậu là của riêng mình.
Để cho bất kì đám đàn ông nào ngoài kia không còn chút tơ tưởng nào đến bảo bối của anh nữa.
Một khát vọng chiếm hữu mãnh liệt, đến bản thân anh cũng không lường trước được...mình sẽ dễ mất khống chế đến như vậy.
“Chúng ta…. Đừng... ở đây….”
Jimin nói trong hơi gấp gáp, hơi thở dồn dập.
Hai người họ đang đứng chỉ cách thế giới ngoài kia một tấm cửa, cậu sợ rằng những âm thanh của họ sẽ bị những người đi qua lại nghe thấy.
Min Yoongi đang cố gắng hết sức để kiềm chế những ham muốn khám phá cơ thể người nhỏ đến cháy bỏng của mình, anh dùng những lí trí mong manh cuối cùng để đồng ý yêu cầu của Jimin, hai tay anh ôm phần thân dưới của cậu rồi nhấc bổng lên, không quên buông lời trêu ghẹo thì thầm mà quyến rũ đến cậu:
“Vậy thì...Bảo bối ngoan nào, cuộn chặt vào hông anh nhé!”.
Đôi chân thon dài thẳng đều của cậu cuốn chặt vào vòng eo săn chắc cuồn cuộn múi cơ bụng của anh theo bản năng. Tay càng siết chặt lấy bờ vai anh hơn.
Thế nhưng, Jimin bắt đầu thấy hối hận khi làm việc này.
Tư thế này…..
Những thứ riêng tư nhất của cả hai người dường như đang động chạm đến nhau,cuộn chặt vào nhau, dính lấy nhau, tất cả gần gũi hơn bao giờ hết.
Cậu nhẹ nhàng mở rộng thân dưới, hòa nhịp cùng chuyển động nhịp nhàng của anh, cái thứ nóng ấm đang cuồn cuộn căng lên của anh từng nhịp từng nhịp thôi thúc, kích thích đến nơi nhạy cảm nhất của cậu.
Jimin thấy thân mình như không thể trụ vững được nữa, tay như tuột xuống liền víu chặt lấy cổ anh, cố gắng ưỡn người để tách ra một chút.
“Ngoan nào, đừng động đậy.”
Anh thì thầm nhắc nhở Jimin, rồi tét một cái thật mạnh vào mông như để trừng phạt cậu. Lúc này họ tiếp tục bước những bước thật chắc chắn lên cầu thang.
Thật là nguy hiểm!
Anh đang cố hết sức để kiềm chế nhưng cậu nhóc ngốc trong lòng anh này lại không biết rằng chính bản thân cậu đang ra sức kích thích đến anh.
“Không được đâu…. Yoongie, anh buông em ra nào”.
Hai tay cậu túm chặt lấy bắp tay rắn chắc của anh, cậu nói như đang van xin, giọng điệu nghe thật nghẹn ngào.
“Em hơi khó chịu.”
Jimin khó chịu.
Thứ nước ấm áp không ngừng tuôn trào , hai vật nam tính cọ vào nhau nóng hổi khiến cậu nhột nhột thấy xấu hổ, phía dưới làm ướt cả cặp đùi cuồn cuộn cơ bắp của anh.
Jimin muốn đào cái hố để chui xuống ngay lập tức.
Thứ riêng tư của cậu hóa ra lại dễ dãi đến thế sao?...
Đây …vẫn còn chưa bắt đầu mà?
Thật ra, cậu không biết rằng….
Sự kìm nén của anh còn khó chịu hơn cảm giác của cậu rất nhiều.
Hai thân thể đang bị trói chặt đến mức có thể bùng cháy bất cứ lúc nào. Nhất là khi có thêm những âm thanh khoái cảm phát ra từ người nhỏ, càng khiến những chỗ đó của anh như căng lên đến mức khó chịu.
“Min Yoongie…. Anh không được ức hiếp em, thả em ra nào…nhanh lên.”
Vừa đúng lúc đi đến chiếu nghỉ của cầu thang, cậu mỏi tay ,níu lấy vai anh.
Tâm trí anh như muốn phát điên lên, nhìn chằm chằm người nhỏ khẽ e hèm một tiếng, cắn nhẹ lên đôi môi không chịu nghe lời của Jimin rồi mới thả cậu xuống, nhưng….
Còn không để cho cậu kịp thở, anh lại mau chóng tiếp tục những nụ hôn cuồng nhiệt, mãnh liệt như vũ bão.
Cậu bị tấn công dồn dập bất ngờ, nhất thời bất động không thể phản kháng.
Một chân cậu bị anh nhấc bổng lên gác vào hông anh. Anh xích lại gần cậu hơn nữa, cái đàn ông của anh như muốn xâm nhập vào chỗ đó của cậu ngay lập tức.
Thứ đó đã căng lên nóng bỏng đến đáng sợ, khiến cậu thở mỗi lúc một nhanh, tay bám lấy tấm kính đen trên tường,
“ Đừng mà….ở đây…Không được đâu Yoongie.”
Jimin cảm thấy ngại ngùng muốn chết. Người nhỏ là da mặt mỏng.
Anh lại trừng phạt, trêu đùa cậu như vậy...Sao cậu có thể chịu nổi?
Tường trên cầu thang được ốp bằng kính đen, dưới ánh đèn mờ ảo, bóng dáng hai người rõ mồn một phản chiếu thẳng lên đó.
Trong gương, những sợi tóc mây của cậu trở nên rối bời.
Ánh mắt trở nên mơ màng….
Trên khuôn mặt đỏ bừng, những ham muốn dục vọng khiến cho đôi tai cũng trở nên đỏ ửng, cả thân thể như nhuộm một lớp phấn hồng, rõ ràng là đang tận hưởng những trò nghịch ngợm của anh lúc này đây mà.
Trời ơi…Đây không phải cậu...
Từ khi nào mà cậu lại biến thành kẻ dễ dãi thế này? Cảm thấy cơ thể thật phản chủ...
Cứ như thế này bản thân Jimin cũng cảm thấy thật xấu hổ.
“Không kịp nữa rồi”.
Tay ôm chặt lấy thân dưới của cậu, ép sát người nhỏ vào người anh. Đôi mắt ướt át lộ rõ những khát khao dục vọng, khiến người khác như bị mê hoặc,
“Anh không thể đợi được đến lúc vào phòng được nữa...”
____🌚_____
Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện của Quýt nhé. Hãy bình chọn để Quýt có động lực đăng nhiều truyện nữa nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro