Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Bắt đầu viết truyện của bạn

Tại Hưởng ra mở cửa , là Trịnh Hạo Thạc - anh hàng xóm nhà cạnh . Thấy Hạo Thạc chẳng có gì đáng ngại nên cậu cho anh vào nhà giúp Chí Mẫn được gì thì giúp

Hạo Thạc là con trai trưởng của Trịnh gia . Tuổi trẻ tài cao đã tiếp quản 1 nhà hàng danh tiếng . Tài nấu ăn không có ai có thể phủ nhận . Tính tình ôn nhu , dịu dàng được lòng nhiều người .

Anh qua đây là đem món ăn mới cho Tại Hưởng đánh giá , khi có món ăn mới anh thường đưa cho mọi người xung quanh thử rồi mới dám đưa vào thực đơn 

Anh đặt tạm đĩa thức ăn xuống bàn , gác đi chuyện định làm . Vì đập vào mắt anh là con Tiểu Bạch Miêu với hai gò má phúng phính đang ngồi khóc sướt mướt trên sofa . Anh hỏi Tại Hưởng chuyện gì , rồi cậu cũng không ngại mà kể cho anh nghe , còn nhờ anh có gì giúp cho Chí Mẫn .

Anh ngồi cạnh Chí Mẫn , con người này trông rất đẹp nha . Dáng người nhỏ nhắn , trẳng trẻo , giọng nói trẻ con , có gò má rất đáng yêu . Mỗi tội đôi mắt do khóc mà sưng đỏ cả lên . 


_______________________________________

Sáng hôm sau , Chí Mẫn tâm trạng cũng chẳng tốt hơn được bao nhiêu . Vừa mới thức dậy đã khóc . Tại Hưởng , Chung Quốc , Chí Mẫn cũng đã quyết định xin nghỉ việc , không muốn dính líu gì tới Doãn Khởi nữa . 

Hạo Thạc hôm qua ở lại nhà Tại Hưởng chăm nom Chí Mẫn , vì anh đã thích cậu mất rồi . 

Vừa nghe tiếng cậu khóc , anh đã biết là cậu dậy liền vội vàng mà đem đồ ăn sáng lên cho cậu 

- Chí Mẫn , anh vào nhé - Anh đứng ngoài cửa , lịch sự hỏi vào 

- Oa oa , hức hức. . . Anh . . . Hức . . . Vào đi 

Anh từ từ tiến tới chỗ cậu ngồi , dùng khăn ướt lau lên khuôn mặt lấm lem nước mắt của cậu . Còn đỡ cậu vào nhà vệ sinh mà chải răng cho , động tác anh nhẹ nhàng , cẩn thận vì sợ làm đau nứu bảo bối . Cậu giờ đây chỉ biết khóc , không thiết làm gì nữa

Anh đỡ cậu vào giường , cầm đĩa thức ăn đút cho cậu 

- Chí Mẫn , a nào 

- Hức . . . Em không muốn ăn

- Một chút thôi cũng được 

- Em không đói 

- Nếu như vậy kẻo bị ngất đấy , Tại Hưởng nói sức khỏe em rất yếu , cần chăm sóc kĩ . Anh biết em buồn , nhưng phải lo cho sức khỏe . Kẻo mọi người lo - Anh đau lòng nhìn cậu 

- Hức . . . Sao anh quan tâm em vậy . . . Hức - Hơi cậu đứt quãng hỏi , lạ thật nha . Dù chỉ mới gặp hôm qua nhưng sao anh lại tốt đến thế chứ ?

- Vì anh thích em - Anh cười nhẹ nhàng

- . . .

- Em không cần phải khó xử đâu . Dù gì em cũng mới trải qua chuyện khó khăn . Tình cảm của anh , anh không ép em chấp nhận . Anh thấy đơn phương cũng rất vui nha , em coi anh là một người anh cũng được , chỉ cần em cảm thấy thoải mái là được rồi

- Vâng . . .

- Nói a nào , em phải ăn một chút chứ

Rồi cậu ngoan ngoãn ăn hết đĩa thức ăn 

- Oa , Chí Mẫn ăn giỏi quá nha ! Sao nào , em cảm thấy vui hơn chút nào chưa ? 

- Vâng . . . Cảm ơn anh 

_________________________________________________

- Chí Mẫn à , mình đi thôi , mình đã soạn đồ cho cậu hết rồi - Hàn Hàn kéo một cái vali đến

- Hm? Đi đâu cơ ? - Cậu ngơ ngác 

- Đến ốc đảo của Chung Quốc mà sống , bọn mình đã chuẩn bị hết rồi

- Nhưng tại sao phải đi ? 

- Vì mình không muốn cậu dính líu hay gặp anh ta nữa 

Nghe đến '' anh ta '' , Chí Mẫn lặng người một chút rồi cũng đi lên xe ra sân bay . Trịnh Hạo Thạc anh cũng đi 

__________________________________________

- Hạo Thạc , ở đây anh còn cả một nhà hàng lớn phải tiếp quản , anh đi không sao chứ ? - Tại Hưởng hỏi 

- Không sao , có thể để quản lí làm . 

Tại Hưởng cười cảm kích với anh . Là Tại Hưởng đã nhận ra tình cảm của anh . Có anh Chí Mẫn sẽ bớt buồn đi một chút 

___________________________________________

Máy bay đáp xuống sân bay , rồi họ đi xe đến căn biệt thự . Nơi đây rất ít người sống , đa số là rừng thông . Không khí rất quang đãng , trong lành . 

Họ đến căn biệt thự , sắp xếp đồ đạc . Tại nơi này , Chí Mẫn sẽ bắt đầu cuộc sống mới . Cậu sẽ đi tìm lại tuổi trẻ cùng Trịnh Hạo Thạc . Sẽ dần quên đi Doãn Khởi anh mà sống.

__________________________________________

Doãn Khởi đứng trước căn nhà trống rỗng của Tại Hưởng mà ngơ ngác , lòng dấy lên bao nỗi hối hận . Nước mắt của anh cuối cùng cũng rơi . 

- Chí Mẫn . . . Em đâu rồi ? Anh biết lỗi rồi em à  . . . Em hãy trở về với anh đi . . . Trung Quốc rộng lớn này . . . Anh biết tìm em ở đâu đây ?

Anh quỳ xuống , gào lên đau đớn 

__________End_____________

Chường này Au tặng seungie-honey nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro