Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.2


- Tôi biết! Vì vậy, chị và cháu hãy nên suy nghĩ kỹ lại. Tôi làm trong nghề này đã hơn hai mươi năm, tôi đã chứng kiến biết bao nhiêu trường hợp: Người thì muốn có con lại không có, còn kẻ có thì lại đang tâm phá đi. Tôi chỉ sợ sau này có hối hận cũng không kịp. – Đôi mắt bác sĩ ánh lên tia cương nghị xen lẫn đau xót.

Ở phía sau lưng bà Phác, cậu cắn chặt môi mình đến bật cả máu. Hai bàn tay đan chặt lại nhưng vẫn không ngừng run rẩy. Cậu nghe không bỏ sót một chữ nào cả. Đầu óc cậu đang chao đảo vì những ngôn từ mà bác sĩ Mẫn nói có vẻ quá mới mẻ làm cho Trí Mẫn cậu không sao nắm bắt được hết.

Trí Mẫn giờ chỉ cảm thấy rất sợ, một nỗi sợ bao phủ toàn cơ thể rồi lan tỏa vào tận sâu bên trong lục phủ, ngũ tạng. Giờ có hối hận thì cũng đã muộn rồi. Mọi việc bắt nguồn từ chỉ một lần trót dại của mối tình đầu.

Hoàng - người yêu của Phác Trí Mẫn cậu là một học sinh ưu tú học cùng trường. Anh học trên cậu một lớp. Hai người yêu nhau gần một năm thì anh phải lên đường sang Úc du học. Đáng lẽ tình yêu đó sẽ mãi đẹp và trong sáng nếu cả hai không vượt quá giới hạn sau buổi tiệc chia tay.

Kì phát tình của cậu đến cũng chằng đồng đều nên trong một khoảng thời gian không xảy ra "nó" cậu cũng chẳng để tâm tới vì cậu thấy không có cũng tốt. Hơn nữa, cậu cũng không thấy có triệu chứng buồn nôn, khó chịu gì cả. Chỉ là lúc này cậu thấy mình ngủ nhiều hơn, ăn nhiều hơn đặc biệt là thích ăn chua mà thôi. Ngặt một nỗi, đã hơn ba tháng trôi qua, cô chẳng nhận được một cú điện thoại hay lá thư nào từ anh..

-

Cậu có đứa bạn thân duy nhất là Quốc. Tuy hai đứa rất tâm đầu ý hợp nhưng tính tình hoàn toàn trái ngược nhau. Chính Quốc thì sôi nổi, năng động. Còn cậu thì hướng nội, trầm lặng. Ai cũng nói hai đứa chơi chung với nhau như để người này bù đắp thiếu sót của người kia ấy.

Tuần trước, Quốc đến nhà cậu chơi, rồi cứ nhìn chằm chằm vào cái cổ của cậu, lúc đó đang mặc cái áo rộng thùng thình, rồi đột ngột phán một câu:

- Cổ mày lạ quá Trí Mẫn!

- Sao mà lạ? - Cậu ngạc nhiên hỏi lại.

- Mày không thấy sao, nổi đầy gân xanh!

- Thì sao? – Cậu tròn xeo đôi mắt trong veo nhìn bạn mình.
- Anh dâu tao đó, vừa mới có thai, ảnh nói tao nghe có thai là nổi đầy gân xanh như vậy đó!(?) Mày nói thật đi, trước khi ông Hoàng đi du học, mày với ổng có "ứ ừ" gì không? – Cậu bạn vô tư hỏi.

- Tao... Mà mày nhiều chuyện quá! - Mẫn ngập ngừng đáp lại, mặt đỏ bừng như gấc.

Sau khi Chính Quốc về rồi, cậu tự soi gương thì thấy quả đúng như những gì bạn mình nói. Từ phần cổ tới phần ngực trắng ngần nổi đầy gân xanh chi chít và rõ ràng từ lúc nào cô chẳng hề hay biết. Rồi cậu ngẫm lại mấy tháng rồi mình chưa tới kì phát tình nào cả.

Cậu cảm thấy vô cùng lo sợ nhưng không thể nào tự mình đi khám bác sĩ được. Rồi cậu chợt nhớ ra trên báo hay quảng cáo mấy loại que thử thai vừa rẻ, vừa tiện dụng.

Trưa nắng chang chang, Cậu tự mình lái xe đến khu vực bán thuốc khá xa nhà. Cậu lái xe lòng vòng qua vài tiệm thuốc mà chẳng dám vào tiệm nào. Có tiệm thì đàn ông đứng bán, tiệm thì đông khách hàng. Lần lựa mãi, cuối cùng cô cũng chọn được một tiệm thuốc vắng vẻ, người bán là một phụ nữ trẻ tuổi.

- C-chị ơi, chị bán cho em một que..que thử thai.- Trên mặt vẫn còn bịt kín khẩu trang, cậu bước vào tiệm thuốc, rụt rè hỏi.

- Bé muốn mua hiệu nào? Ở đây chị có nhiều hiệu lắm. Mà em muốn mua loại của Hàn hay loại ngoại? Loại của ngoại chị có cả loại màn hình hiển thị điện tử nữa đấy, có thể tái sử dụng nhiều lần. – Như không hiểu được tâm trạng ngại ngùng của người mua, người phụ nữ vô tư giới thiệu.

- Em..em muốn mua cái nào rẻ rẻ một tí. – Cậu vốn chẳng mang nhiều tiền mặt trong người nên thật thà đáp

- Rồi, vậy mua hiệu **** nhe! Loại này 10.000 won thôi, rẻ mà chính xác lắm đó! – Nói xong, người bán nhanh nhảu cho món hàng vào trong một túi đen nhỏ một cách tế nhị. - Nae, cảm ơn chị!

Lần đầu tiên cầm que thử thai trên tay, cậu ngượng lắm, chỉ muốn kiếm cái lỗ mà trốn ngay vào. Cậu vội vã rời cửa hàng thuốc vì sợ có người quen bắt gặp. Người Trí Mẫn vã mồ hôi hột vì nóng bức hay cũng có thể vì quá sợ hãi.

Về đến nhà, Trí Mẫn chạy ngay vào phòng, bắt đầu theo tờ giấy hướng dẫn mà tự mình kiểm tra kết quả. Chỉ vài phút sau, trên que thử hiện lên hai vạch hai vạch song song đỏ như máu. Kết quả chính là dương tính!


#to be continued



(?) mình không am hiểu AOB lắm nên ghi đại cái dấu hiệu này đó;)) thông cảm tui nhe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro